Chương 27 Ngoại truyện: Lục Nguyên
Cuối cùng cũng đến lúc tôi có thể về tìm Mộc Nhiên.
Thế nhưng lúc này tôi lại nghe tin cô ấy đã có bạn trai.
Tôi không tin mà tự mình bay về bước kiểm tra, nhìn thấy cô ấy cùng một chàng trai cười nói vui vẻ, nụ cười này đã rất lâu rồi tôi không thấy.
Kể từ lúc tôi rời đi, cô ấy chưa từng cười như thế. Có lẽ, tôi đã thực sự bỏ lỡ mất rồi. Tôi cười chua xót cho chính mình, nhưng cũng thật lòng chúc phúc cho cô ấy.
Tôi trở về Anh tiếp tục công việc của tập đoàn, có lẽ hiện tại công việc sẽ giúp tôi bớt trống rỗng mà nhớ về Mộc Nhiên.
Thật nhanh, mới đó mà 4 năm. Giờ đây tôi đã chính thức tiếp quản tập đoàn, trở thành một vị chủ tịch trẻ tuổi.
Gần đây tôi biết tin Mộc Nhiên sẽ kết hôn, bên ngoài thì thật lòng chúc phúc cho cô ấy nhưng bên trong, trái tim lại không ngừng rỉ máu. 4 năm à không phải là 10 năm, tôi vẫn chưa từng ngừng dõi theo cô ấy.
Chỉ là không ngờ trước hôn lễ một ngày, tôi lại nghe tin bọn họ chia tay. Tôi vừa thấy bất ngờ, nhưng trong lòng lại cảm thấy vui vẻ.
Tôi bắt đầu cho người điều tra nguyên nhân, không ngờ là tên kia phản bội Mộc Nhiên.
Trước đây khi biết hai người họ quen nhau, tôi đã điều tra về anh chàng Thiên Minh này, lý lịch sạch sẽ, công việc ổn định, hơn nữa cũng rất chiều chuộng Mộc Nhiên. Chính vì thế tôi mới chấp nhận buông tay, nhưng không ngờ hắn ta lại có thể làm ra chuyện này.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng hạ quyết tâm trở về nước, coi như đây là cơ hội ông trời ban cho tôi, lần này chắc chắn nắm chặt không buông.
Công ty của Mộc Nhiên vừa được tập đoàn tôi thu mua, tôi bắt đầu tính toán lên kế hoạch, điều cô ấy qua thành phố khác làm việc.
Mọi sự thư đều diễn ra như sự mọng đợi của tôi, nhưng 10 năm xa cách, chính thức gặp lại tôi cũng phát hiện Moicj Nhiên đã thay đổi rất nhiều.
Cô ấy trở nên trầm tĩnh hơn, không còn thích làm nũng, cư xử dè dặt không còn tự ý. Có lẽ cô gái nhỏ đã thực sự trưởng thành.
Trong chuyện tình cảm cũng rất dứt khoát, mạnh mẽ, không ngu muội cũng chẳng thích ồn ào. Tôi biết cô ấy dứt khoát cắt đứt mọi dây dưa với Thiên Minh sau chia tay, yêu nhau 4 năm mà có thể vứt bỏ sạch sẽ không luyến tiếc gì thì quá là dứt khoát.
Mộc Nhiên không cho tên kia cơ hội chính là cách để tự bảo vệ bản thân mình, nhưng thật sự cô ấy không đau lòng tí nào sao?
Không phải thế, tôi đã từng thấy cô ấy lặng lẽ ngồi ở quán nhỏ bên đường khóc thảm thiết, có lẽ cô ấy cũng rất đau lòng.
Tôi hiểu cô ấy, suy cho cùng bao năm nay cũng không thay đổi gì nhiều, thay đổi lớn nhất có lẽ chính là biết kiềm chế cảm xúc, đau lòng nhưng không thể hiện ra ngoài cho người khác biết, một cô gái bên ngoài mạnh mẽ nhưng cơ bản bên trong rất yếu đuối.
Tôi muốn đến bên cạnh làm cho cô ấy vui vẻ hạnh phúc, nhưng hiện tại nếu quá đột ngột sẽ bị phản tác dụng. Tôi đành kiềm chế làm theo từng bước, để cô ấy từ từ thích với với tôi của hiện tại.
Chúng tôi cùng nhau làm việc, cùng nhau ăn cơm, cũng cùng nhau cười đùa, nhưng tôi biết đã không còn giống trước kia.
Mộc Nhiên vẫn sẽ giữ lại một khoảng cách với tôi, dù sao thì 10 năm cũng không phải ngắn, đủ để biến một người thân quen thành xa lạ.
Nhưng tôi không bỏ cuộc, dù là thế nào, cũng sẽ khiến cô ấy hiểu ra tất cả, tôi vẫn là Lục Nguyên trước kia, là anh kẹo dẻo của cô ấy.
Mộc Nhiên thực sự đã dần mở lòng cùng tôi, tôi thật sự rất vui. Nhưng lúc này tên Thiên Minh lị xuất hiện, anh ta khiến tôi coa cảm giác không an toàn. Dù Mộc Nhiên rất dứt khoát, nhưng tình cảm là một thứ rất khó hiểu, cũng không thể kiểm soát.
Hôm ấy khi tôi nghe thấy Mộc Nhiên nghe điện thoại lúc nửa đêm, sau đó lại muốn ra ngoài.
Tôi thật sự có chút hoảng hốt, lo sợ, sau đó cố tìm cách không muốn cô ấy đi. Ngay đêm đó tôi bị sốt, tôi cảm thấy mình bị sốt thật đúng lúc. Nhưng để đánh cược giữa tôi và người đàn ông kia, tôi vẫn có chút không chắc chắn, sợ cô ấy sẽ thật sự bỏ rơi tôi.
Nhưng thật may mắn, Mộc Nhiên không bỏ rơi tôi một mình, tôi biết có lẽ trong lòng cô ấy cũng có tôi.
Chủ là đêm dài lắm mộng, tôi không muốn chậm rãi tiến đến nữa, ngay sáng hôm sau tôi liền tỏ tình.
Giây phút cô ấy gật đầu đồng ý sẽ hẹn hò, trái tim tôi không ngừng đập mạnh, hạnh phúc vỡ òa. Cuối cùng mọi sự cố gắng của tôi không hề uổng công. Vào ngày hôm đó, tôi tự nói với lòng mình sẽ yêu người con gái này hết lòng, bù đắp lại nhưng năm tháng đã bỏ lỡ.
...
Chúng tôi yêu đương hẹn hò vui vẻ, đây có lẽ là điều khiến tôi vui vẻ nhất. Cuộc sống này lấy đi của tôi ba mẹ, nhưng lại trả cho tôi một Mộc Nhiên yêu tôi hết mình.
Những việc làm thầm lặng của cô ấy vì tôi, tôi đều rõ, chỉ là nếu cô ấy đã không muốn nói ra, vậy thì cứ mãi để nó là bí mật. Cũng giống như tôi không muốn cô ấy biết quãng thời gian đau khổ của mình ở Anh, tôi không muốn nhìn cô ấy đau lòng. Mọi chuyện cứ để nó ngủ yên ở quá khứ.
Giờ đây chúng tôi đều đã hoàn thành được ước nguyện dang dở thời thanh xuân.
Mộc Nhiên mặc váy cưới xinh đẹp gả cho tôi, trở thành bạn đồng hành cùng tôi đi hết quãng đời còn lại. Tôi không còn tiếc nuối điều gì, bởi vì Mộc Nhiên là đoạn thanh xuân dang dở nay đã hoàn chỉnh, là ánh sáng rực rỡ rọi xuống cuộc đời tối tăm của tôi, là người mà tôi muốn dùng cả quãng đời còn lại yêu thương và bảo vệ.
Cuộc đời này của tôi, điều may mắn nhất là gặp được Mộc Nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top