CHƯƠNG 7
Qua vàilượtmờimọc, mấy trưởng phòng uống say bắt đầu rượu vào lờira,cùng Phương boss bàn bạctừ thờicuộcchính sự, kinh tếcho tớichuyệnchánh nhân bát kinh [1]; rồitiếp thêmnhiều chén nữathì đềtàilạichuyển thành:trưởng phòng nào mua nhà, trưởng phòng nào mua xe, trưởng phòng nàoquen bạn gái, thậmchícuốicùng còn nóitớichuyện cườichăn gối. Đàn ông trong lúcăn nhậu hay nói giỡn như vậy thật racũng khôngmất phong nhãlắm, nhưng vấn đềlàtrong phòng còn có mộtcô gáitrong sáng như GiảnTình ngồi nghethìthật là mắccỡ. Vừarồisau khiPhương bosscườisáng lạn,GiảnTình đãcó cảmgiác đứng ngồi không yên, muốn tìmcớ thoát thân. Đến lúcthấy chủ đềcủa nhómtrưởng phòng càng ngày càng không đứng đắnthìcuốicùng cũng hạ quyết tâm, Phương bosscô còn không sợ, không lẽlạisợ đắctội vớimấy trưởng phòng quèn hay sao? Thếlàcô buông đũa, laumiệng cười khanh khách đứng lên:"Phương tổng, tôicòn tàiliệu buổichiều phảisửasang lạicho xong, không thểtiếp đãi nữarồi."PhươngKhiêmkỳ thậtcũng không thèmăn nhiều lắm, hơn nữacũng đãchán ngấymấy người ở đây, nãy giờ anh căn bản không hề động đũa. Ngheđược GiảnTìnhmuốn rời đitrướcthìcũng bỏ cáichén trên tay xuống, ung dung nhìn cô, khóe miệng không lộ rõ ý cười.Thái quản lícòn đangmải bận rộn gắp cơmchiathứcăn cho GiảnTình, nhìn thấy cô muốn rời đithìcũng đứng lên, nhiệt tình nói:"Giản trưởng ban, tôiđưacô về."Nhómtrưởng phòng không nghĩGiảnTình lại dámrời đitrước, ngây ngốc nhìn về bên này, yên lặng xemdiễn biến tình hình.GiảnTình vội vàng xuatay:"Không cần, Thái quản lí,anh hình như chưaăn gì, nên ở lạiăn thêmđi."Thựcrachỉlà mộtcâu khách khí, nhưng trong taiTháiMinhCường lạithànhmộtcâu quan tâmđầy tình cảm,chỉthấyThái quản lí haimắt tỏasáng:"Không có, tôithậtsự ăn no rồi, nơi này lại xacông ty, tôi nên đưacô về.""Việc này......"GiảnTình khó xử, một bàn tay đưarasau lưng,âmthầmngoắc ngón tay vớiPhương boss bên kia, ý bảo anh nhanh giải vây thay cô.Động tác này làmcho PhươngKhiêmcảmthấy thực hưởng thụ,cười khẽ một tiếng, bộ dáng cô gái nhỏ lúng túng như vậy, thật làthú vị:"Thái quản lí,Lưu trưởng phòng bọn họ uống nhiều rồi, xemralàmphiền anh ở lạichămsóc, về phầnGiản trưởng ban, thì đểtôitiện đường đưa về."Boss lớn đã mởmiệng, khíthếthong thả đáng tin, trong nháymắt giếtchếtmọi người, đặc biệt là Thái quản lí đang tràn đầy nhiệt tình lập tức ủ rũ, khôngdámkhông nghetheo sự sắp xếp.Trở lạitrong xe, GiảnTình đã ủy khuấtmấy lần:"Khiêm,anh cố ý chọcem."Nghĩlại vừarồianh vẫn dùng ánhmắtcười như không cười nhìnThái quảnlícùng động táccủacô, trong lòngGiảnTình tăng thêmvài phần ai oán, namnhân này đôi khicũng thựcácliệt .PhươngKhiêmcũng không lập tức khởi động xe, mà vươn người về phíacô,cánh tay chụp tới, dễ dàng ômcô vào lòng,cúi đầu hung tợn in lênmôicômột nụ hôn nồng nhiệt triềnmiên. Trongmiệng anh còn lưu lạimùirượu thơmngọt,cùng đầu lưỡi dây dưa, khiến cho cô cũng cảmthấy say rượu,cảngườichoáng váng vuisướng.Chờ anh khởi động xe, mởmột nửa kính ra, không khílạnh từ cửasổ tiến vào, làmcho GiảnTình đangmơmàng hồitỉnh, nhìn cảnh vật ngoàicửasổ,hình như không phải đường vềcông ty ."Đi đâu vậy?"GiảnTình nghi hoặc hỏi namnhân bên cạnh."Emvừarồicó người hầu hạ,ăn no rồi, nhưng anh vẫn còn đói bụng." Phương boss mânmiệng, tuymiệng anh nói những lời này nghe như đùa nhưng lạitràn đầy ý ghen tuông làmGiảnTình suýtchút nữa bịsặc.GiảnTình chămchú nhìn chiếc xe vẫn chạy về phíatrước, thật lâu sau cũng chưa đáp lạilờicủaanh. PhươngKhiêmcũng ý thức đượctrong lời nóicủamình quá mức ghen tuông, trongmắt hiện lênmột tia mất tự nhiên ngượng ngùng,cũng không chú ý cô nữa. Nào ngờ vừa qua khỏimột ngã ba, GiảnTình lại bậtcười, tiếng cười như chuông bạcthanh thúy vang lên, đến lúc không nhịn được nữa, tiếng cười vang ra khắp xe.PhươngKhiêmbịcô cười đến ngượng ngùng, bên tai hơi hơi nóng:"Cô gái này,emcười đủ chưa?""Ha ha......, Khiêm, nhìn anh ghen thật là đáng yêu nha!"GiảnTình đưatay lau đi khóe mắt ướt, khó khăn lắmmới ngưng đượctiếng cười,chỉcó mộtchút ý cười vẫn lưu lại ở trên khóe môi. Không có cách nào, thấy bộ dáng khẩn trương củaanh thậtsự làmngườita vui vẻ.PhươngKhiêmkhẽ hừ một tiếng, lấy trầmmặc đáp lại.Không lâu sau, xe dừng ở trước một nhà hàng cổ kính, ông chủ của nhà hàng này là người địa phương,chủ yếu kinh doanh đặcsản phươngNam. Bởi vìhợp khẩu vịcủa PhươngKhiêmnên nhà hàng này trở thành nơithường xuyên đến của hai người. Anh vàcô vừa xuống xeliền có người đón đưalên,không hỏichuyện gìcứ thế mộtmạch đưa bọn họ tớimộtcăn phòng trang hoàng lịch sự, tao nhã nằmriêng ở tầng hai. Do PhươngKhiêmngại phải đặtphòng phiền toái, nên đã đặt thuêlâu dài, vì vậy khi hai người đến nơiliền có người quen đến phục vụ, sau đó có ngườitiến vào giớithiệu các món ănchính hômnay. Ông chủ nhà hàng còn tiến vào chào hỏi đôilời vớiPhươngKhiêm.Chờ thứcăn được mang lên,cánh cửa đóng lại, trong phòng lập tứcthanh tĩnh, đồ ănmĩ vịlượn lờ tản ra hơi nóng. GiảnTình nhìn namnhân bên ngườivẫn trầmmặc như cũ, không nhịn được mímmôi ha hacười,cầmlấy bátcanh đưatớitrước mặtanh:"Đừng như vậy nữa, làemkhông đúng, nhanh ăncơmđi, nguộisẽ không ngon nữa."PhươngKhiêmlạnh lùng liếc nhìn cô mộtcái, nhìn bộ dáng ai oán củacô thì nhất thời bậtcười:"Emá, không cần làmvẻ đáng thương,anh không trịđượcem,chẳng nhẽcòn không trị được TháiMinhCường?"Cầmlấy chén nhỏ, uốngmột ngụm, thật ngonmiệng, không có mấy người đáng chán ở đây,độ thèmăn hiển nhiên tăng lên rất nhiều.GiảnTình hiền lành giúp anh gắp thứcăn, nghe đượcanh nóimuốn trịTháiMinhCường thìcũng không ngốc đếnmức ở phíasau nóitốtcho Thái quản lí.Nóitốtcho hắn không chừng sẽlà họa vô đơn chí, đổ thêmdầu vào lửa.Ăn uống no nê, hai ngườicòn uống thêmmấy chén trà xanh, Phương boss khoáctay lên lưngGiảnTình bắt đầu có hành động xấu, GiảnTình đỏ bừngmặt, bắt lấy haitay lộn xộn củaanh,caumày trừngmắt :"Chúng ta......chúng ta buổisáng vừa mớilàm!". Trong lòng hiểu được, nếu namnhân đã muốnthìcó nói không cũng không ngăn được, bản thânmình cũng không thểcự tuyệtanh. Vớilạitừ trước,cô đã không có ý đồ giãy dụa,ăn no thìmuốn dâm– dục,chính làtình trạng lúc này của Phương boss.Haitay PhươngKhiêmở trên lưng cô hơi dùng lực, dễ dàng ômcô đặt trên đùicủa mình, khẽliếmkhóe miệng củacô, trầmgiọng cười:"Đối vớiemvẫncònmuốn."[1]:thành ngữ TQ, ý chỉ những việc quan trọngKỳ thật lúcchưa gặp gỡGiảnTình, PhươngKhiêmcòn cho rằngmình chính là ngườithanh tâmquả dục[1] Anh cũng từng có vài bạn gái, nhưng đối vớichuyện lên giường luôn khôngmấy hứng thú, mỗilần đều là ứng phó cho qua. Có mấy lần thậmchí vì đối phương ở trên giường biểu hiện quá mức nhiệttình nên sau khichiatay anh cũng đã nghĩ,cuộcsống này chính là như vậy. Cho đến khi gặp cô gái nhỏ này,anhmới ý thức được mình trước kia nghĩ vậylà do không gặp đúng ngườimàthôi. Như hiện tại, đối vớicô gáitrước mắt,anh ăn bao nhiêu cũng đều cảmthấy không đủ. Tư vịtuyệt vờitrong lúc đónhư một loại độc dược, một khi nghiện, sẽrất khó từ bỏ, naymức độ nghiện đãăn sâu vào máu củaanh, xâmnhập vào xương cốtcủaanh,chỉsợ cuốicùng cả đờicũng khó mà bỏ được.GiảnTình nhẹ nhàng hít vào một hơi, đối vớisự khiêu khích củaanh luôn vô lựcchống đỡ:"Lỡ chút nữacó người vào.""Ai dámtiến vào."Lời nóicủaanh làthật, vìcó quy định là khi khách hàng dùng cơm, nếu không có người ở bên trong cho phép, người bên ngoài khôngthểtùy ý vào.Nếu ông chủ của nhà hàng biết quy địnhmình cố gắng xây dựng bị người kháclợi dụng làmmột ítchuyện riêng tư, không biết hắn còn có thể dào dạtđắc ý cho cái quy định độc đáo này không?GiảnTình ngồi ở trên đùi namnhân, nơi hạthân đãcó thểcảmgiác được khát vọng củaanh. Đến thời khắc này cô cũng chỉcó thể ôn thuần tuân theocảmgiáccủacơ thể màthôi. Namnhân cũng không cởi bỏ áo củacô, một đôitay cách tấtchân,chậmrãi vuốt vecặp đùicủacô,càng lúccàng hướnggần đến điểmgiữa haichân cô.Kỳ thật GiảnTình rất phiền não việcanh bất kỳ lúc nào cũng có thểcó hành vi bá đạo. Lạicàng phiền não việccơ thể mình quá mức mẫn cảm,chỉcầnanh khiêu khíchmộtchút,cô sẽ không chịu nổi khống chế mà hùatheo .Giống như lúc này, PhươngKhiêmđã vén chiếc váy ngắn củacô lên tớithắt lưng. Khi bàn tay đưaracởi bỏ quần lótcủacô,cô lạicòn phối hợp thânmình rấtăn ý làmcho anh cởicàng thoảimái dễ dàng."Vật nhỏ nhiệt tình." PhươngKhiêmcười nhẹ một tiếng, điều chỉnh tư thếcủacô, làmcho cô ngồitrên đùi, đưalưng về phíaanh, vỗ nhẹcáimông bóngloáng củacô mộtchút, trầmgiọng cảnh cáo:"Emkhông được nhiệt tình đối với người khác, nghe không?!"GiảnTình hơi hơitổn thương ủy khuất nhíumày, bĩumôi:"Emnào có nhiệt tình với người khác."Từ khicùng anh ởmộtchỗ,cô đến liếc mắt nhìn namnhân kháccũngmuốn lười,anh lạicòn oan uổng cô.Xác nhận cô đãchuẩn bịsẵn sàng, PhươngKhiêmcởi bỏ dục vọng của mình, nâng thắt lưng cô lênmộtchút, thoảimái xông vào vùng ấmáp nữ tính củacô. Quá nhiều khoan khoái, làmhai người đồng loạt hít vào một hơithậtmạnh."Ưm......"GiảnTình haitay đểtrên bàn ăn, ổn định thân thểcủa mình, đón nhận sự co rúmcủaanh.PhươngKhiêmmột lần rồilạimột lần càng dùng sứctiến vào cô, tiếp tục dặn dò:"Không được nóichuyện cùngTháiMinhCường."GiảnTình đã bịanh làmcho mất hồn, đâu còn tâmtư đichú ý namnhân phíasau đang nóicái gì,chỉcó thể vô ý thức hừ hừ. [cáitư thếcủa 2 ng' nàythiệt là.....>"""Sau bữacơm, Phương boss đãăn vô cùng thoả mãn. Sau hailần lạiliên tụcănGiảnTình thìcỗ ghen tuông nồng đậmtrong lòng cũng thoáng phai nhạt đimộtchút.[1]:Thanh:Trong sạch, rõ, sạch sẽ. Tâm:lòng dạ. Quả:ít. Dục: hammuốn.Thanh tâmquả dụclàcáitâmtrong sạch vàít hammuốn.GiảnTình xoa xoacơn đau dịthường ở thắt lưng,chậmchạp đi vào văn phòng. Từ buổisáng đến giờ đã bịlàmbalượt, thểlực namnhân rất tốt nhưngkhông có nghĩalàcô cũng vậy. Lúc này cô mệt đếnmức mê man, vừarồianh cũng tính đuổicô về nhà nhưng bịcô cự tuyệt. Đang là giữatrưa, mấy thưký đã nhìn thấy cô cùng Phương tổng đira ngoàiăn cơm, nếu cơmnước xong tiếp tục mất tích, ngàymaitrong công ty khẳng định sẽcó tin đồn rất lớn."ChịTình, nghe nóichịcùng bọnLưu trưởng phòng điăn cơm!!"Mới vừa đi vào văn phòng, GiảnTình đã bịTiểuLâmkích động ômcổ, nhảy lên:"Đicùng Phương bosscó phải không?"GiảnTình vừa bị *** [Bi: xxoo]choáng váng đầu:"LâmKiềuKiều,cũng không phảiemđi,emhưng phấn cái gì!"Vừa nói xong, LâmKiềuKiều quả nhiên ngừng lại,cẩn thận đánh giácô từ đầu đến chânmột phen, đột nhiên nhíumày:"ChịTình, nhìn bộ dáng chị xuântình nhộn nhạo,có phải xảy rachuyện tốt gì không? Có phảiPhương boss nhìn chị xinh đẹp như vậy, lưu số điện thoạicủachị? Có phải không??? Cóphải không???"GiảnTình buồn cườiliếc mắtmộtcái, gắt giọng:"Háo sắc!""Ah ah ah,chị đỏ mặt, khẳng định làcó! Thế nào, bosschúng taso với đầu heo củachịtốt hơn nhiều lắm, mau quăng đầu heo củachị đirồitheo bosscủachúng ta."TiểuLâmlíu ríu theo sau cô."TiểuLâm, Phương boss không phảithần tượng củaemsao? Thật là hào phóng nha."Xoathắt lưng ngồitrở lại vịtrí, GiảnTình cườitrêu chọccô."Nếu đốitượng của Phương boss làchịTình tốt đẹp như vậy,emcũng sẽ không để ý!"TiểuLâmthật thàtrảlời.GiảnTình ngây người,cùng PhươngKhiêmở chungmộtchỗ đã hơnmột năm, lần đầu tiên nghe đượccó người nói bọn họ xứng đôi. Loạicảmgiác nàygiống như một viên đạn, không ngừng được xuyên thấu khu vực phòng thủ củatráitimcô, vừa khiếp sợ, lại vừacảmđộng."Đồ nịnh hót này."GiảnTình gắt nhẹ một tiếng, đứng lên đưara một phần tàiliệu, khóe miệng cườicười, thủy chung khó có thểtĩnh tâm."Emnóithậtmà, nhanh kểemnghe quátrình ăn cơmđi!"TiểuLâmcòn chưa bỏ cuộc.GiảnTình thở dài:"Phương boss bị nhómtrưởng phòng lôi kéo nóichuyện,cơmăn không nhiều lắm, nhưng lại uống đếnmấy chén rượuTây.""A! Bộ dáng Phương bosscầmchiếcly dài uống rượuTây, khẳng định rất tuấn tú.""Ừ, rất đẹp trai."GiảnTình nhớ tới nụ cườisáng lạn khianh ghen, timlại bắt đầu loạn nhịp, namnhân đó sao lại đẹp trai đến vậy chứ!"ChịTình, sao chịlạimaymắn vậy,emghen tị đến chếtmất!"TiểuLâmgiậmgiậmchân:"À, đúng rồi, điện thoạicủachị đãreo mấy lần rồi."Thỏa mãnlòng hiếu kỳ, LâmKiềuKiềumới nhớ tới việcchính. Tuy nhiên, đốicô mà nói, tin đồn về boss lớn, mớilàchuyện quan trọng nhất.Nhìn qua di dộng trên cái giá hình con gấu nhỏ, là TầnTiểuÝ,cô không phảicùng bạn trai đi du lịchÂuChâu ư? Trở về nhanh vậy sao?Bấmdãy số vừa gọi, bên kia TầnTiểuÝrất nhanh nhận điện thoại:"GiảnTình,cậu không đilàmmàchạy đi đâu vậy, điện thoại di động cũng khôngmang.""À, mình cùng trưởng phòng đira ngoàiăn cơm, quên khôngmang di động."GiảnTình cắn cắn bút bi,cười giảithích vớicô gáitính tình không tốt ở đầubên kia.TầnTiểuÝcười hắc hắc:"Vị kiacủa nhàcậu cho cậu cùng người khácra ngoàiăn cơm?"GiảnTình hờn dỗimột tiếng, hạ giọng nói:"Cậu nói gìchứ,anh ấy đâu có nhỏ mọn như vậy, lúcăn cơmanh ấy có ở đó mà.""Hừ,còn nói không ích kỉ, rủ cậu theo mình đi dạo phố,chưa đến chín giờ hắn đã đòi người, dường như hắn phòngmình như phòng bọn buôn người, rấtsợ cậu bịmình lừa bán đi."TầnTiểuÝkhông đồng ý vớicách giảithích củacô."Đượcrồi đượcrồi, thậtsự là mình sợ cậu rồi. Sao cậu rảnh gọi điện thoại về đây, không phải nói hưởng tuần trăngmật ở ChâuÂu trướcsao?"GiảnTình là người biết bao che khuyết điểm, nghe được bạn tốt trêu chọc namnhân củacô, liền vộithay đổi đềtài."Hưởng tuần trăngmậtcáirắm,chúngmình chiatay,cho nên trở vềtrướcthời gian dự kiến."Không dự đoán được đổi đềtàilạilàmcho bạn tốt phátđiên."A? Sao lạichiatay ?"GiảnTình phát hiện suy nghĩcủa mình trở nên lộn xộn, không bắt kịp đối phương, không phải nói đi hưởng tuần trăngmật trướcsao? Sao lạichiatay trở về,chẳng lẽ đây làtình yêu chớp nhoáng trong truyền thuyết?!Bạn tốt ở đầu bên kia bắt đầu lờithô tục hết bài này đến bài khác:"Mẹ nó, vương tử bát đản cùngmình xuất ngoại,ănmình, hái hoacủa mình, lạicòndámtìmDươngNữu bắtcá haitay. Nhưng cũng coi như hắn khôngmaymắn, khichuẩn bịlàmđộng tác kia, bịmình bắt được, mình lập tức đóng góihành lý về nước, hắn không phảimuốn bắtcá haitay sao? Mình để hắn ở lại đó, mặc hắn bắt bao nhiêu thì bắt!"GiảnTình nhìn di động, nghẹn họng trân trối, luôn luôn biết TầnTiểuÝlàcô gáimạnhmẽ, không nghĩrằng cô lạicó thể mạnhmẽ đến trình độ này:"Bỏngườitalại nước ngoài, như vậy được không?""Cho hắn chết! Lát nữatan tầmcùngmình đi dạo phố nhé.""Đi dạo phố a...... Mình.....""Mình đang thất tìnhmà! Cậu dámnói không rảnh thử xem? Tắt điện thoạimình lập tứctuyệt giao vớicậu."TầnTiểuÝở đầu kia uy hiếp cô."Biết rồi, tan tầmcậu lại đây đónmình."GiảnTình kỳ thậtmộtchútcũng không sợ TầnTiểuÝdùng tuyệt giao uy hiếp cô, thử hỏimột khilời nói uy hiếpthànhmộtcâu ngoàicửa miệng thìcòn có gì đáng gọilà nguy hiểm!TầnTiểuÝlà bạn họctừ trung học đến đại họccủacô. Lúcấy ở nhà khi học xong tiểu học,cha mẹthấyGiảnTình tiền đồ rất tốt, liền đưacô đến thànhphố lớn này họctrung học, TầnTiểuÝlà bạn tốt duy nhấtcủacô. Từ mườisáu tuổi đến haimươi bảy tuổi,cáccô giao tình thâmhậu, đãtrải qua mườinăm. Vớicô mà nói, TầnTiểuÝchính là người nhà.Chỉlà, nếu nóira ngoài dạo phố, thì namnhân trong nhà kia khẳng định sẽ không tự mình lo ăn uống gì, bản thân sẽ nhịn đóichờ cô về nhà. Ngẫmlại đềuđau lòng,cùngTầnTiểuÝnói xong điện thoại, GiảnTình liền nhắn tin cho đầu heo:"Sau khitan tầmsẽcùngTiểuÝđi dạo phố,anh ăn xong ở bên ngoàithì về nhà đi, không cho phép không ăn,chờ emvềlạilàmđồ ăn khuyacho anh."Lúc này, PhươngKhiêmngồi ở phíasau bàn công tác, một bên cầmtài kiệu, một bên nhìn tin nhắn nhíumày:TầnTiểuÝvừa về nước đãcướp ngườicủaanh, lá gan thực không nhỏ.TháiMinhCường đứng ở trước bàn công tác, nhìn Phương tổng nhíumày, timlập tức nhảy lên cổ họng. Lần này hắn đi dạo qua Australia một vòng, tựnhận công trạng không tồi, nhưng lúc này bịPhương tổng triệu kiếnmộtmình, trong lòng vẫn bất ổn. Đã vào nửa giờ, Phương tổng thủy chung không nóiđến nửatiếng, làmcho hắn cảmgiáccàng tệ hơn.Rốtcục, đại boss miệng vàng buông lời ngọc:"Thái quản lí, báo cáo củaanh tôi đã xem, rất hàilòng,công ty quả nhiên không nhìn lầmngười. Trình độnghiệp vụ củaanh so với đồng nghiệp đều cao hơn rất nhiều, quả không sai."Nghe được Phương tổngmởmiệng khenmình, timThái quản límớicó thểan ổn trở xuống chỗ cũ."Phương tổng quá khen, tôichỉcố gắng làmtốt bổnphận của mìnhmàthôi."Phương boss vừalòng gật đầu:"Tuy rằng biết Thái quản lílần này điAustraliarất vất vả, nhưng,có chuyện, vẫn phải phiềnThái quản lí đilàm.""Phương tổng,có chuyện gìcứ nói."Được bosscoitrọng cũng không phảilàchuyện dễ dàng."Thịtrường châuNamMỹ, luôn do Lí quản lí phụ trách, nhưng thịtrường này lại đang có vài vấn đềrắcrối, tôi hy vọngThái quản lícó thểthay tôi đimộtchuyến. Đương nhiên, tôi biết Thái quản lí hômqua mới về nước,cho nên cho anh sắp xếp thời gian hai ngày nghỉ ngơi, ngày kìa hãy lên đường."Thái quản líliềnmơ hồ, được boss lớn coitrọng quảthật không phảichuyện dễ dàng, nhưng cũng không hẳn làchuyện tốt gì!Cuốicùng, Thái quản lí vẫn cắn răng nhận lấy nhiệmvụ. Không có cách nào,ai bảo hắn có năng lựctốt, giờ lại phảilàmviệcthật nhiều!Đang lúc TháiMinhCường đira ngoài, lại bịPhương tổng kêu lại:"Thái quản lí,anh cảmthấyGiản trưởng ban là người như thế nào?"Không nghĩrằng Phương tổng đột nhiên nhắctớiGiảnTình, TháiMinhCường đứng ngẩn ngườitạichỗ. Tuy nhiên vẫn thành thật đáp lại:"Cô ấy làcô gáimà vẻ bên ngoàicùng tính cách bên trong đều rất tốt đẹp."PhươngKhiêmvừalòng gật đầu, lạithản nhiên quăng ra mộtcâu:"Anh cảmthấy cô ấy là ngườitốt đẹp, vậy tôicùng cô ấy thìthế nào?"Sau đó, thư kí phòng ngoài nhìn thấyThái quản límất hồnmất víatừ văn phòng Phương tổng đira, nhìn biểu tình củaanh nếu bịsét đánh còn là bìnhthường!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top