Chương 3

  Bởi vìsự việc kích thích đột phát trong phòng họp kia,cả buổichiều, ngườiGiảnTình đều lâng lâng. Xemtàiliệu cũng dễ dàng thất thần, làmviệc gìcũngdễ dàng nhầmlẫn, thần kinh cứ loạn hếtcảlên. Trong tráitimlạichôn dấumột tình cảmkhông thểcho ai biết, vừalưu luyến lại ngọt ngào rung độngkhông thôi.TiểuLâmở bên cạnh quan sátcô nửa ngày, rốtcục không thể nhịn được nữa,ai oán thở dài:"ChịTình, nhìn bộ dángmất hồnmất víacủachị, khẳngđịnh cũng đã bị boss lớn củachúng ta"giết"rồi! Aizz,emcũngmuốn đilên cho anh ấy "giết"mộtchútaaa......"Đâu chỉlà"giết",căn bản chính là bịăn sạch trắng trơn, xương cốtcũng không thừa, GiảnTình bướng bỉnh nghĩ.Nháymắt, hình ảnh bàn tay to của PhươngKhiêmcố định eo nhỏ củacô, rasứctiến vào trong cơ thểcô ở trong đầu chợt lóe qua, ngượng ngùngmênhmông như vỡ đê hồng thủy lập tứctràn ra bao phủ lấy cô.GiảnTình hừ TiểuLâmmột tiếng, không nóitiếp, nào biết TiểuLâmđược một tấclạimuốn tiếnmột thước:"ChịTình,chị đỏ mặt,chị đỏ mặt! Emđoánđúng rồi nha!"Đemtầmmắt từ màn hìnhmáy tính chuyển qua, GiảnTìnhmắtchằmchằmnhìnTiểuLâmcườicười:"LâmKiềuKiều,emnếu nhàn rỗi như vậy, thì bâygiờ đembản báo cáo đánh giácủa ngàymai đemnộp trước đi,chị không ngại dành thời gian để đọc đâu."TiểuLâmbĩumôi, như con rùarụtcổ nhanh chóng lùi vềtrước bàn làmviệc,còn oán hận nhỏ giọng nóithầm:"Cái này gọilàthẹn quá hóa giận!"GiảnTình làmbộ không nghethấy, lấy lại bình tĩnh, quay đầu tiếp tụccông việctrên tay. Bỗng điện thoại di động đặt ởmột bên phát ratiếng "đing đingđing" báo có tin nhắn,cô vừalấy lại xemthìtrênmặt đã nổilênmột tầngmây đỏ kiều diễm:"Buổitối về nhàăn cơm, ở giao lộ chờ em?"Nhìn tên gọithânmật"Đầu heo" gửitin nhắn đến, GiảnTìnhmânmiệng ha hacườitrộm, ngón tay trắng nõn đánhmấy dòng nhanh như gió trên bànphím:"Anh trựctiếp về nhà, không cần chờ em,emmuốn đimua đồ ăn."Nhìn dòng chữ trênmàn hình được gửi đi,cô mỉmcười ngọt ngào suy nghĩ biểutình của đối phương khi nhận đượctin nhắn, khẳng định bởi vìcô từ chốimà nhíumày, nhưngmột người đẹp trai như vậy,cho dù là động tác nhíumàyhẳn là nhìn cũng rất đẹp. Nghĩ đến đây, trong lòngGiảnTình không khỏiâmthầmphỉ nhổ hành vi háo sắccủa mình,chậmrãi đưa điện thoại di động đặtlạitrên bàn.Tin nhắn được gửilạirất nhanh,"Đầu heo"trảlờithật galăng:"Đểcho đạimỹ nữ mộtmình đisiêu thịmua đồ ăn, thậtsự là hành vi nguy hiểm,emcầnmột vệsĩ bảo vệ,chẳng hạn như anh!"GiảnTình đối vớitinh thần kiên trì bámriết không thacủa"Đầu heo"cũng bất đắc dĩthấy buồn cười, vìthế ngón tay lại gõ nhanh trảlời:"Mang theo anhđisiêu thịmớilà hành vi nguy hiểm, nếu buổitốimuốn ăn cá kho tàu thìtrựctiếp về nhàchờ em."Sau, tin nhắn không thấy gửilại,"Đầu heo" dùng trầmmặctỏ vẻ kháng nghịcủa hắn.Xác định di động sẽ không vang lên nữa, GiảnTình bình phụctâmtình, lạitập trung tiếp tụccông việctrênmáy tính. TiểuLâmvừa mới bịcô đe dọa,nhưng không sợ chết trộmngắmcô. Sau khi nhìn trộmhành vicủacô, tiểu cô nương cười hắc hắc:"ChịTình,chịcó bạn trairồi phải không?"GiảnTình tâmtình khoáitrá, dễ dàng trảlời:"Có bạn trai hay không liên quan gì đến em."TiểuLâmtrừng lớnmắt, dĩ nhiên nghethấy được một hơithở tò mò, vìthế nhanh chóng nằmúp sấp trên bàn làmviệccủacô truy hỏi:"Không liên quanchuyện củaem, nhưng khẳng định liên quan đến chuyện của Thái quản lí."Vừa nghethấyTiểuLâmnhắc đếnThái quản lí, huyệt thái dương của GiảnTình lập tứcâmỉ đau:"Không được nóilung tung, LâmKiềuKiều,emcòn tòmò như vậy, đừng nói hai năm,cho dù cho emmười năm,emcũng đi không lên đượctầng 25 đâu, tập trung làmviệc đi!""ChịTình thật nhàmchán,cũng không thỏa mãnmộtchút quan tâmcủa ngườita,chỉ biết lấy công việc uy hiếp em."Tiểu cô nương than thở trở lạichỗngồi,còn thỉnh thoảng némqua một haicái nhìn xemthường,cho thấy cô đang oán trách.GiảnTình cũng không chịu yếu thế xemthường nhìn lạicô, xú nha đầu, sao lại nhắc đến hắn. Tưởng tượng vẻ mặt vênh váo (bjn0: nguyên văn: nhị ngũbát vạn: nhị ngũ bát làchượctrong trò chơimạtchược,có quy định khichơi phảicó một đôichược mới đượccoilà huề ván nên nhị ngũ bát rất quantrọng, và vì quan trọng nên vênh là đúng thôi, do đó xuất hiện câu này – giảithích nàyBitrích trong "Công chúacầu thân" nhé)của TháiMinhCườngkia, nàng nhịn không đượclấy tay day day huyệt thái dương.Thái quản límà TiểuLâmvừa nói, được điều đến tổng công ty cũngmớimấy tháng,có một ngày vô tình nhìn thấyGiảnTình, trong lòng chấn động. Ngàyhômsau, liền triển khaithếcông theo đuổimãnh liệt vớicô.Một đạimỹ nhân như GiảnTình, ngườitheo đuổicô nhiều như cáchép dướisông, khó có thểtính ra được. Nhưng phương thứctheo đuổi kịch liệt nhưtênTháiMinhCường kiêu ngạo đó thìthật rachưatừng có.GiảnTình cũng đã dứt khoát từ chối hắn. Nào biết người này không những không nổi giận, ngượclạicòn làmtrầmtrọng thêm. Tặng hoatặng quà nhỏ thìkhông nóilàmgì, hắn thậmchícòn ở trướccửalớn công ty bày tỏ tình cảm, thư tình thì được dán trên tấtcảcác bảng thông báo ở hành lang,còn quảngcáo ở trên trangweb củacông ty. Cácchiêu thứctán tỉnh ùn ùn như thế, làmcho ngườita ứng phó không nổi, kinh ngạcchoáng ngợp.Những điều đó đều làmcho GiảnTình rất khổ não,cũng làmcho người nào đó khó chịu tớicực điểm. Người nào đó này, đương nhiên chính là Phươngboss vĩ đạicủachúng ta. PhươngKhiêmtừng vàilầnmuốn tận dụng chức quyền cảnh cáo TháiMinhCường, nhưng đều bịGiảnTình ngăn cản. Nếu làmnáo loạn lên như vậy, quan hệcủa bọn họ nhất định bị phát hiện,cô không dámmạo hiểm.Vìthế, sau khicô thỏa hiệp vớiPhương boss, Thái quản lícũng không bịcách chức, màlà bắt đầu kiếp sống vĩnh viễn bận rộn đicông táccủa hắn.GiảnTình cườithầmngười đàn ông của mình thiếu kiên nhẫn, nhưng cũng không phải không hàilòng với hành vi ghen tuông củaanh.Tuy rằng hiện tại ở công ty ít khi nhìn thấyThái quản lí bận rộn, nhưng cứ có người nhắc đến hắn là GiảnTình lại đau đầu.Mùa đông phía namlạnh lẽo nhiềumưa, giữatrưarõ ràng vẫn làthờitiếtmới vào đông còn hửng nắng, đến giờ tan tầmlại đãcó mưa dầmkéo dài. Cơngió lạnhmang theo hơi nướcẩmướt thổithốc vào mặt, làmcho ngườita hít phảimột ngụmkhílạnh, không nhịn đượcrun rẩy, rùngmình.Phíatrước mặtcông ty là một trạmxe buýt. Bởi vìtrờimưa, mọi ngườichờ xe buýt đều tập trung ở cửalớn, đợichuyến xe gần nhất đi đến thìchạy nhanhra. Bộ dáng tuy rằng chật vật, nhưng có thểtránh tiếp xúc vớicáilạnh của mùa đông.GiảnTình khoácáo bông dày đặclên người xong, mớitừ trong văn phòng ấmáp bướcra. Gió lạnh thổi đến, làmchân cô không ngừng run lẩy bẩy.Đứng ở trong đámngười, thỉnh thoảng lo lắng nhìn những đámmây trên trời, xemracơnmưasẽ không tạnh sớm. Chờ xe buýt xong vẫn còn phải đithêmmột đoạn đường, hay làthôi đi. Nhưng nhìn đámngười phíasau đua nhau, vội vàng cướp lấy chiếc xetaxi hiếmlắmmới xuất hiện,cô lại do dự, khôngkhỏichán nản nghĩ, vừarồisao lạitrựctiếp từ chốianh, thậtsự là ngu ngốc."Cáccậu xem, đó là không phảichiếc BMW series 7 của Phương tổng sao."Bên cạnh có ngườichỉ vào chiếc xe đang tiến ratừ cửa bãi đỗ xecạnhcông ty, hưng phấn kêu lên.Phương tổng xuất hiện tất nhiên gây ra hiệu ứng không bình thường. Ánhmắtmọi ngườilập tức nhất loạt hướng về phíacửa bãi đỗ xe, bao gồmđámngườicó GiảnTình,cũng trôngmong được nhìn thấy chiếc BMW màu xámbạc đang từ từ đira.Lập tứccó ngườithực háo sắccảmkhái:"Phương boss lái xecũng đẹp trai như vậy, thật là muốn......""Tớ lạicảmthấy chiếc SUV[1]củaanh ấymớilà đẹp.""Đối vớitớ, nếu Phương boss mờitớ lên xe,cho dù anh ấy có lái xe Xiali[2] tớ cũng thấy thật hạnh phúc!""Cậu thôi đi...."Tìnhmânmiệng cườitrộm, giươngmắt nhìn lại, xe PhươngKhiêmcũng đang dừng ởmột bên lốira vào. Cô đang thắc mắc, thì nghethấy di động trongtúi kêu vang, bèn vội vàng lấy ra xem."Đầu heo" gửitớitin nhắn thật không phong độ:"Emmuốn anh bây giờ qua đó bắtemlên xe, hay là đi đến ngãtưđằng kiathìlên xe?"GiảnTình thèlưỡi, ngoan ngoãn trảlời:"Emđi đến ngãtư lên xe.""Đầu heo"thúc giục:"Vậy nếu khôngmuốn bị đông cứng thìchạy nhanh đến đây đi."Nghethế, GiảnTình độichiếc mũ áo lên đầu, rời khỏi đámngười,chầmchậmbăng qua đường cái. Mặc dù đốimặt vớimưa gió lạnh lẽo, nhưng đáy lònglạiấmáp, vui vẻ vô cùng.Đến ngãtư tiếp theo, thấy chiếc BMW nổi bật đang chờ ở bên đường, GiảnTình bènmở cửa xerồi nhanh chóng chui vào. Còn chưa ngẩngmặt lên đãcảmnhận được mùithơmngátmềmmạicủachiếc khăn chùmtrên đầu."Laumặt đi."Thanh âmcủa namnhân trong trẻo nhưng lạnh lùng, mang theo mộtchút không hàilòng, vừa nóichuyện vừachậmrãi khởi động xe.GiảnTình cười yếu ớt lau khô nước đọng trênmặt,còn chưa kịp mởmiệng đãchật vật hắt xìmộtcái. Cô xấu hổ cườicười, lại nghe namnhân bên cạnhnói:"Đemáo ngoàicởira, thay áo khoáccủaanh vào.""Áo khoáccủaanh lớn như vậy, mặc vào trông rất buồn cười."GiảnTình nhỏ giọng lầu bầu, nhưng vẫn lưu loátcởichiếcáo ẩmướt ra, vắt vào ghếsau,rồi đemáo khoác màu trắng của PhươngKhiêmmặc vào. Nháymắt hơithở nhẹ nhàng, khoan khoái đặctrưng của namnhân bao bọclấy cô, thậtấmápvà ngọt ngào.PhươngKhiêmquẹo tay lái, bất đắc dĩ khẽ hừ một tiếng:"Là phong độ quan trọng hay làthân thể quan trọng?"GiảnTình nhướngmày, nghịch ngợmtrở lại:"Đương nhiên là phong độ quan trọng hơn.""Chẳng lẽ hắt xìcũng là động tácrất phong độ sao?"Anh trêu ghẹo."Đó là việc ngoài ýmuốn."GiảnTình đỏ mặt nói dối.Xe đến chỗ đèn xanh đèn đỏ thì dừng lại. Mưa dầmkéo dàichuyển thànhmưa nhỏ títách. Ngoàicửasổ xelà một thế giớimông lungmờmịt, lần lượtthay đổi dướiánh đèn xe. Mưa vừa ổn địnhmộtchút, lại bị que gạtmưa ở kính xe nhịp nhàng chắn lại.Tay tráicủa GiảnTình đặt ở trên hòmgiữ đồ bị bàn tay to của PhươngKhiêmbao lấy, timcô lặng lẽ đập nhanh hơn. Nhìn taymình bị ngón tay thon dàicủaanh chặtchẽ nắmlấy, một tiaấmáp từ lòng bàn tay anh truyền đến, lập tứclàmấmcảtráitimcô."Tay sao lạilạnh thế này." PhươngKhiêmnắmthậtchặt tay cô, không hàilòng caumày:"Phụ nữ đều thích tự ngược như vậy sao?""Trong văn phòng có máy sưởi, không cầnmặc nhiều."Nếu làmviệctrong văn phòng không có máy sưởimớichân chính làtự ngược."Thờitiết lạnh,ăn ở ngoàirồi vềcũng được."Đèn xanh sáng, PhươngKhiêmkéo tay cô tới bên cạnh hônmộtcái, rồimới buông cô ratiếp tụclái xe.Đối vớisự thân thiết đột ngộtcủaanh, GiảnTình lạimột lần nữa đỏ mặt,cườilắc đầu:"Về nhàăn đi."Trờiạ, thậtsự là một tên ấmáp,cô ở cùng nhà vớianh quảthựcrất hạnh phúc.Biết PhươngKhiêmđề nghịăn cơmở bên ngoàilà vìsăn sóccô, sợ cô vất vả. Nhưng ở cùngmộtchỗ lâu như vậy, GiảnTình biết rõ, namnhân này rấtkén chọn đồ ăn, thích thứcăn nhẹ nhàng. Ở nhà hàngmặc dù đồ ăn ngon, nhưng lại quá mức nhiềumỡ. PhươngKhiêmthân phận đặc biệt, giao tiếpnhiều, ba ngày thìcó đến hailàăn cơmxã giao bên ngoài. Trong bữaăn anh hầu như không động đũa, thường xuyên vác bụng đói về nhà đòicô nấumìcho ăn. Vì vậyGiảnTình rất ítcùng anh ăn ở bên ngoài. Còn nữa, mỗilần nhìn thấy anh ăn đồ ăn ngon do chính taymình làm,cô đều cảmthấy thỏa mãntự đáy lòng.Đến trung tâmmuasắm, khi xuống xe GiảnTìnhmuốn cởiáo khoáccho anhmặc, lại bịanh ngăn trở,chỉ nhẹ nhàng kéo cô vào trong lòng. Rất nhiều lần,anh quảthựclà một người đàn ông hoàn hảo.Mỹ nữ đến tất nhiên đều trở thành tâmđiểmchú ý, đặc biệt bên ngườimỹ nữ còn có một đạisoáicathân hình thon dài,anh tuấn nho nhã, lạicàng trởthành tiêu điểmcủatiêu điểm.GiảnTình tự nhậnmình không phải người dễ nao núng, nhưngmỗi khicùng đứngmộtchỗ vớiPhươngKhiêm,cô đều không đượctự nhiên, làmgìcũngvô cùng cẩn thận, sợ sẽ xấumặt trướcanh. Đối vớiloạisuy nghĩcủa mình, GiảnTình cũng cảmthấy thực vô lực.Lúc này bịmọi ngườicố ý hoặc vô ý nhìn chằmchằmvào, GiảnTình chỉ kémkhông đemmặtmình chui vào trong áo khoácrộng thùng tình, sợ rằng sẽđột nhiên gặp được người quen.Tráilại namnhân bên người, nhìn có vẻ không quen vớisóng gió, nhưng bất luận làtrong cáccuộc họp nhân viên chậmrãithuyết trình, hay làtrong đàmphán công việctự tin khí phách, thìlúc này đứng trongmột đống phụ nữ cao tuổi,anh vẫn thản nhiên tự đắc, như đang đi vào chỗ không người.Phụ giúp xe, một tay ômeo mảnhmaicủacô, namnhân thoảimáicùng cô cẩn thận chọn lựa đồ ăn,cũng sẽthỉnh thoảng ở bên taicô đề nghị vàilời,chọc đến khi bên taicô trở nên đỏ bừng.Đi ngang qua khu vật dụng sinh hoạt hàng ngày, GiảnTình trong lúc vô tình thấy các kệ bày quần lót namgiới, màn đốithoạicủacáccô gáitrong thangmáy sáng nay lập tức vọng ở bên tai......"Nhưng cáccậu có nghe nói qua không, trước kia hình như có người ở siêu thị gặp Phương boss đicùngmộtcô gái,còn đẩy xe giúp cô ta mua đồ dùnghằng ngày.""Người nhìn thấy kia mắt hẳn là bị quáng gàrồi,có nhiều tiền như vậy, hằng ngày lại bận rộn như vậy, làmsao có thể đisiêu thịmua đồ dùng hằng ngày?Tớ không thểtưởng tượng được bộ dáng anh ấy chọn lựa quần lótsẽ như thế nào!!""A...... Thật hạlưu, làmsao cậu có thểtưởng tượng boss đimua quần lót,chán ghét, đừng phá hư hình tượng boss hoànmỹ trong lòng tớ.""Đừng giả vờ, dáng người boss thon dàitiêu chuẩn như vậy,có cô gái nào không chết gụcchứ.""......"Nghĩ đến đây, trên khuônmặt trắng nõn trơnmềmcủa GiảnTình nháymắt đã hồng đến độ có thểchiên đượccảtrứng gà.PhươngKhiêmđương nhiên không biếtcô đang suy nghĩ điều gì,chỉ kinh ngạc nhìn biểu tình trênmặtcô thay đổi phong phú. Nhìn dọctheo tầmmắtcủacô bèn thấy "cái gì đó" ở trên kệ, trong lòng anh cũng đã hiểu đôichút. Vìthế hào phóng đi qua,chọn chọn lựalựarồicầmhai hộp quăng vào trong xe.GiảnTìnhmờmịt nhìn hành động củaanh, sau đó nhìn rõ ràng cáianh quăng vào đó làcái gì, thì khuônmặt đỏ hồng kia không những chiên đượctrứnggà, mà quảthựccòn có thể nướng cả bánh bích quy.Trên hộp đề nhãn hiệu "SIÊUMỎNG"cùng "HOAVĂN", rõ ràng cảnh báo nó không thuần khiếtchút nào. GiảnTình tùy tay cầmbao rong biển,nhanh chóng che khuất hai hộp "rêu rao nhan sắc" này rồi nhắmmắt làmngơ.Khi hai người về đến nhà, tuy rằng còn chưatới 6 giờ, nhưng trời đã hoàn toàn tối đen như mực. GiảnTìnhmở cửa, thay quần áo xong liền bắt tay vàonấu cơmngay, rất nhanh trong phòng bếp đãtỏara mùithơmngào ngạtcủathứcăn.Hai phòng ngủ, một phòng khách, xung quanh tính rarộng 100 mét vuông. Tuy rằng không lớn lắm, nhưng vì nằmở trung tâmthành phố, giao thông tiệnlợi,cho nên giácảcũng không phảilàrẻ.Căn nhà này làsau khi bọn cô ở cùngmộtchỗ mớimua, PhươngKhiêmlúcấy rất hào phóng đềrõ tên chủ hộ là GiảnTình, nhưngGiảnTình cũng chẳngmấy vui vẻ. Đối vớicô,cô đơn thuần chỉlà yêu thương namnhân xuấtsắc nàymàthôi. Còn vớitàisản khổng lồ củaanh,cô thậtsự không hề hứng thú.Trước kia khichưa biết PhươngKhiêm,cô tuy rằng không khá giả gì, nhưng vẫn sống yên tâmthoảimái. Cũng chưa bao giờ nghĩrằng sắc đẹp có thểmang đến cho cô cái gì,càng không nghĩ đếnmuốn dùng sắc đẹp đổilấy cái gì. Cô chỉtình nguyện làmmột người bình thường.Nhưng nay,cô không thểsống đơn thuần như trước được nữa, bởi vì ngườicô yêu thương là một namnhân siêu phàmthoát tục, ở vịtrícao cao phíatrên. Giờ khắc yêu thương trong đời đó,cuộcsống củacô đã được đặt trongmột vùng biển bão tố, không cách gì dứt ra được.PhươngKhiêmtắmxong, tươimátsạch sẽ đira, nhìn thấy thân ảnh vẫn bận rộn ở trong phòng bếp, nhịn không đượccúi đầu, khóe miệng cười yếu ớt.Dưới ngọn đèn ấmáp, dáng ngườilung linh củacô trong bộ quần áo thoảimái giản dị, vàisợitóc duyên dáng yêu kiều buông xuống trước ngực, độngtáclưu loát khuấy đảo thứcăn trong nồi, thỉnh thoảng lại nếmthử hương vịmón canh bên cạnh. Khung cảnh nhẹ nhàng như thế, trong nháymắt, đãtiếnthậtsâu vào trong lòng anh.Đang đemmón ăn cuốicùng đặt trên bàn, đột nhiênGiảnTình bị namnhân phíasau ômlấy làmcho giậtmình. Lúc namnhân nhẹ hôn lên cổ cô,cô mỉmcười nói:"Có thểăn cơmrồi."Namnhân nhẹ nhàng hút lên cổ cô một ngụm:"Nhưng anh lạimuốn ăn emtrước."   

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #wattys2018