Phiên ngoại Đánh cắp tình yêu
Phiên ngoại 1.1: Boss rất kén ăn Phương boss xuất thân bất phàm, khẩu vị kén ăn càng thêm bất phàm, có thể nói đã đạt tới cảnh giới cao nhất. Do hoàn cảnh gia đình tốt, từ nhỏ Phương boss sơn hào hải vị ăn cũng đã ngấy, thậm chí là nhìn thấy đã muốn phun. Vì thế mỗi lần ăn cơm đối với boss chính là một loại tra tấn, đồ ăn phương Bắc thì quá mặn, đồ ăn phương Nam lại quá nhạt. Thịt mỡ thì ngấy, hải sản thì tanh… Đầu bếp Phương gia thay đổi hết người này đến người khác mà vẫn không tìm thấy ai làm đồ ăn hợp khẩu vị cậu chủ. Cứ tiếp diễn một thời gian dài như vậy, mẹ Phương Khiêm nghĩ rằng con mình bị mắc chứng bệnh kén ăn, một lần còn dẫn anh đi gặp rất nhiều bác sĩ tâm lí, khiến anh phát ngán mới thôi. Sau này Phương boss dần dần trưởng thành, bắt đầu hiểu được phải có chừng có mực, không thể vì vị giác của mình mà ép buộc người khác. Lâu dần, anh cũng học được phải nhẫn nại, nhẫn nại ăn đồ ăn không hợp khẩu vị. Cho nên, tật xấu kén ăn của Phương boss nhìn có vẻ không trầm trọng, nhưng thực ra phải nhờ đến nỗ lực vô cùng mạnh mẽ của boss. Đến tận khi Phương boss ra nước ngoài du học, anh mới biết được thì ra tật kén ăn của mình xấu đến mức nào. Đồ ăn trong nhà mặc dù không hợp khẩu vị nhưng ít ra còn có thể nuốt xuống, ra đến nước ngoài, khắp nơi chỉ toàn đồ ăn nhanh như những độc dược đang ve vởn xung quanh. Boss vừa ra nước ngoài một tháng đã gầy đi tận mười cân. Chẳng còn cách nào, mẹ anh đành phải mau chóng cử một đầu bếp ra nước ngoài phục vụ Phương boss. Chứ nếu để anh gầy đi như vậy, không chừng đến ngày được về nước thì đã sớm mất đi cái mạng. Thế là nhẽ ra phải học bốn năm chính khóa, Phương boss chỉ cần hai năm đã hoàn thành. Người khác khen Phương boss thông minh, chân tướng sự thật chỉ có người đầu bếp đi theo Phương boss mới có thể hiểu rõ. Hoàn thành việc học cấp tốc như vậy đều là do bệnh kén ăn thúc bách đó!!! Sau khi Phương boss tiếp nhận gia nghiệp của ba, quản lý tập đoàn Phương thị, qua vài lần xã giao, ba anh lập tức thành thần tượng anh sùng bái nhất. Trong bữa tiệc xã giao, chưa cần ăn gì, chỉ nhìn thịt cá cũng đủ làm anh phát ngấy. Không đợi anh tự ép mình mở miệng ăn, người khác đã đi lên mời rượu. Phương thức xã giao như vậy làm cho yêu cầu luôn luôn nghiêm ngặt đối với đồ ăn của Phương boss hoàn toànhỏng bét . Ngay khi anh đang cảm thấy ngán ngẩm với đại bộ phận đồ ăn thì Giản Tình xuất hiện. Sự xuất hiện của cô giống như ánh mặt trời chiếu rọi giữa đêm đen, lập tức thắp sáng vị giác tuyệt vọng của anh. Phương boss nhớ rất rõ, đó là tuần lễ thứ năm bọn họ chính thức hẹn hò. Thực ra Phương boss muốn đưa Giản Tình ra bên ngoài ăn cơm, không ngờ cô lại thuận miệng hỏi một câu: “Hay chúng ta mua đồ ăn về tự làm nhé?”. Khi nghe đề nghị như thế, ý nghĩ đầu tiên của Phương boss là, cô biết nấu ăn sao? Được rồi, đại bộ phận cô gái đều biết nấu cơm, nhưng nấu ra có thể ăn được hay không thì còn phải xem xét. Vì thế Phương boss ôm theo sự hoài nghi đi theo Giản Tình mua đồ ăn, khi đó Giản Tình còn độc thân ở trong nhà trọ, chỉ có một phòng ngủ cộng thêm phòng bếp và toilet. Lúc Giản Tình tất bật ở trong phòng bếp nhỏ thì Phương boss suy nghĩ một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng. Chờ lát nữa nếu cô làm ra thứ không thể ăn được, anh có nên nói thẳng không? Hay là giả vờ thích ăn mà ngược đãi chính vị giác của mình? May mà vấn đề Phương boss lo lắng cuối cùng không hề xảy ra, khi anh ăn một miếng thức ăn Giản Tình tỉ mỉ nấu, trong lòng Phương boss còn tính toán lâu dài – Tương lai của anh về sau đều giao hết cho cô. Phiên ngoại 1.2: Boss rất ích kỉ Hê hê, bạn Bi thích phiên ngoại nì lém lém ^^ Người nào quen biết Phương boss đều khen ngợi anh có khí chất phi phàm, tao nhã, thanh lịch, là một người đàn ông rất phong độ, thành công. Nhưng có một người lại không cho là như vậy. Đó chính là bạn thân của Giản Tình, Tần Tiểu Ý. Tần Tiểu Ý không chỉ không đồng ý với những quan điểm trên, cô còn rất muốn đề xuất ý tưởng đặt cho Phương boss một biệt danh đặc biệt – Phương keo kiệt. Tần Tiểu Ý chọn cho anh biệt danh như vậy cũng không phải cố ý bịa đặt nói xấu anh. Cô có chứng cớ, dưới đây chính là danh sách liệt kê một phần nhỏ các chứng cớ của cô. Tần Tiểu Ý muốn cùng Giản Tình đi dạo phố? Có thể! Nhưng tốt nhất phải đi dạo vào ban ngày, thời gian buổi tối của Giản Tình đều thuộc về đại boss rồi. Tần Tiểu Ý muốn cùng Giản Tình đi du lịch? Có thể! Nhưng thời gian không thể vượt quá ba ngày hai đêm, bởi lúc này khả năng nhẫn nại của đại boss đã đạt tới cực hạn. Tần Tiểu Ý xung đột cãi nhau với người trong nhà, muốn đến nhà bọn họ ở nhờ một buổi tối? Tuyệt đối không thể! Đại boss nói Tần Tiểu Ý, cô không thiếu tiền để thuê phòng khách sạn! Tần Tiểu Ý nói cô ra đi vội vàng không mang theo tiền, đại boss nói tôi có thể cho cô mượn tiền, nhưng lãi suất sẽ chiếu theo luật cho vay nặng lãi. Tần Tiểu Ý muốn đến nhà bọn họ ăn cơm, ấn chuông cửa, Phương boss mở cửa vừa thấy là cô, liền sập cửa lại không chút nể mặt. Giản Tình ở phòng bếp hỏi là ai, Phương boss rất bình tĩnh đáp là người muốn bán hàng đa cấp. … Tổng kết tất cả, Tần Tiểu Ý cảm thấy đặt cho anh biệt danh Phương keo kiệt này là quá chuẩn rồi! Thật ra Phương boss cũng không ghét Tần Tiểu Ý lắm. Trái lại, bởi vì công ty hai nhà có giao dịch kinh doanh nên cách Phương boss xử sự với Tần Tiểu Ý vẫn rất tốt đẹp. Lí do vì sao bình thường không muốn nhìn thấy cô ấy như vậy, điều này hoàn toàn phải quy tội cho tính độc chiếm của Phương đại boss. Sau khi ở chung với Giản Tình, Phương boss cảm thấy mình luôn ở trong tình trạng vô cùng đói khát. Chỉ khi dính chặt với Giản Tình, loại đói khát nội tâm này mới có thể giảm bớt, cho nên anh không chấp nhận có ai đến quấy rầy bọn họ, cho dù là chị em tốt nhất của Giản Tình cũng không thể được. Tuy nhiên loại suy nghĩ nội tâm quá mức đen tối này anh tuyệt đối sẽ không cho Giản Tình biết. Khi cô hỏi vì sao anh với Tần Tiểu Ý lại như nước với lửa, anh đưa ra đáp án là: “Mỗi khi nghĩ đến trước kia em ở chung vài năm với cô ta anh lại thấy không công bằng”. Sau đó cô gái nhỏ sẽ nũng nịu trả lời anh: “Về sau em sẽ luôn ở bên cạnh anh”. Lời nói ngọt ngào tình cảm như vậy anh nghe bao nhiêu cũng không chán. Cho nên cái cô gái họ Tần kia muốn gọi anh như thế nào, anh vốn không thấy ngại. Phiên ngoại 1.3: Boss rất ghen tị? Nếu có người nói sự nghiệp của đại boss thuận buồm xuôi gió, đại boss chắc chắn sẽ gật đầu thừa nhận. Ở dưới tài lãnh đạo cơ trí của anh, khi Phương thị đối mặt với khủng hoảng tài chính toàn cầu vẫn có thể đứng vững không lung lay, chỉ cần điểm này cũng đủ để chứng minh anh rất thành công. Nếu có người nói tình yêu của đại boss thuận buồm xuôi gió, cho dù boss kiêu ngạo như thế nào cũng không thể không lắc đầu cười khổ. Là người trong cuộc, anh biết tình yêu của mình là chuyện tình ngọt ngào nhất cũng là chuyện tình bất đắc dĩ nhất. Việc cô gái nhỏ của anh không cho anh công khai tình cảm, anh cũng miễn cưỡng chấp nhận. Chỉ là giả vờ không quen biết nhau ở công ty thôi, việc này đối với anh không có gì khó khăn. Nhưng vấn đề ở chỗ, người yêu anh là một cô gái rất xinh đẹp xuất sắc. Cô gái như vậy giống như một viên bảo thạch sáng chói, đặt trong bất kỳ góc nào cũng luôn luôn tỏa sáng bắt mắt. Cho dù cô tự giấu mình thì cũng không thể ngăn cản một đống ong bướm vây xung quanh cô. Chỉ cần nghĩ đến một đám đàn ông với ánh mắt háo sắc như hổ rình mồi nhìn người yêu mình, đại boss lại tức giận, chỉ hận không thể làm cho tất cả đàn ông biến mất luôn. Có lần Phương đại boss nghe nói một thực tập sinh ngày nghỉ đến làm công, vừa làm vừa có cử chỉ rất ân cần đối với Giản Tình thì lập tức cảm thấy khó chịu. Ngày hôm sau người ta không thấy thực tập sinh kia đến nữa. Sau này, toàn bộ công ty truyền tai nhau rằng Thái Minh Cường đang điên cuồng theo đuổi trưởng ban Giản Tình, đại boss rốt cục nổi điên. Thái Minh Cường, anh giỏi lắm, vừa điều đến tổng công ty chưa bao lâu đã ngang ngược vô lối? Ngay cả người yêu của đại boss cũng dám theo đuổi (Lời tác giả: Boss đã mất đi lý trí, bọn họ không nói, ai biết Giản Tình là người yêu của đại boss!!!). Đúng là chán sống rồi. Boss rất tức giận, hậu quả thật nghiêm trọng! Anh vơ ngay lấy điện thoại gọi cho bộ quản lí nhân sự, nhưng chưa kịp ấn số, cô gái của anh đã gọi điện thoại cho anh bảo tối nay muốn anh về nhà sớm. Thế là lửa giận ngập trời lập tức bị thanh âm mềm nhũn của cô gái nhỏ dập tắt. Về sau đại boss nghĩ lại việc này cảm thấy cô gái nhỏ gọi điện thật đúng lúc, nếu không anh đã trở thành bạo quân chém giết trung thần rồi. Tuy nhiên Thái Minh Cường mặc dù không bị xử trảm, nhưng kết cục cũng chẳng tốt đẹp gì. Boss để hả giận vẫn lạm dụng chức quyền phái hắn đi công tác khắp nơi trên thế giới, biến hắn thành một “điểu nhân” chân không chạm đất. Sau lại vì Giản Tình xuất sắc, có người đề nghị cô đảm nhiệm chức vụ trưởng phòng quan hệ xã hội, đề nghị này lập tức bị đại boss dìm chết ngay từ trong trứng nước. Nực cười, cô ở bộ thị trường làm một trưởng ban nhỏ đã thu hút nhiều người như vậy, nếu cô lên làm trưởng phòng quan hệ xã hội, cả ngày phải xuất đầu lộ diện xã giao ở bên ngoài, lại còn phải đi gặp mặt, hậu quả sau đó không cần tưởng tượng cũng biết là sẽ như thế nào. Cho nên để Giản Tình làm trưởng phòng quan hệ xã hội, đừng bao giờ nghĩ đến! Mà Giản Tình đáng thương vĩnh viễn cũng không biết rằng cơ hội thăng chức duy nhất của cô cứ thế đã bị người đàn ông của cô dập tắt! Phiên ngoại 2 Trước khi vào làm ở Phương thị, Giản Tình đã hai lần đổi công tác. Nguyên nhân khiến cô phải đổi công tác, xét cho cùng vẫn do dung mạo của cô rước họa, bị quấy nhiễu tình dục trong văn phòng. Nhân viên nữ đi làm đều có khả năng gặp tình huống này, chứ đừng nói đến Giản Tình là một đại mỹ nhân còn đẹp hơn cả búp bê. Do đó cô gặp phải chuyện xấu hổ này cũng không có gì lạ lùng. Cho đến khi vào Phương thị, môi trường làm việc nghiêm túc ở đây mới làm Giản Tình thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng lượng công việc cô phải làm có khi gấp đôi công ty khác, nhưng có cơ hội thể hiện năng lực của mình, mệt một chút cũng không sao. Kỳ thật bạn tốt của cô là Tần Tiểu Ý vẫn luôn mời Giản Tình đến công ty của ba cô ấy làm việc, nhưng luôn bị Giản Tình từ chối. Vì quan hệ của hai người quá mức thân mật, cô càng không thể nghe theo Tần Tiểu Ý đến đó làm. Về sau, khi Tần Tiểu Ý biết cô đến Phương thị làm việc, câu đầu tiên nói là: “Phương thị có một giám đốc đẹp trai đến không còn thiên lý.” Lúc ấy, Giản Tình cũng chỉ coi đó là lời nói vui đùa, sau khi cười xong thì cho ngay ra khỏi đầu. Đến khi tận mắt nhìn thấy vị giám đốc “đẹp trai không còn thiên lý” này, cô mới biết Tần Tiểu Ý vốn không hề nói đùa. Giản Tình chỉ là một nhân viên mới vào công ty, căn bản không có cơ hội nhìn thấy giám đốc. Thỉnh thoảng cô mới nghe được vài câu về anh từ các đồng nghiệp khác. Tuy rằng chỉ biết chút ít nhưng cô có thể khẳng định, các đồng nghiệp nữ xung quanh rõ ràng rất sùng bái vị giám đốc này. Lần đầu tiên nhìn gần Phương Khiêm là sau khi Giản Tình vào Phương thị làm việc được hai tháng. Ở trong lòng Giản Tình, lần gặp gỡ trong nháy mắt đó, chính là khoảng khắc cô cả đời khó quên. Hôm đó, cô tới công ty làm việc sớm như mọi ngày, nhưng làm cho cô kinh ngạc là các đồng nghiệp khác cùng văn phòng cũng phá lệ đến sớm. Còn có vài đồng nghiệp nữ lấy gương nhỏ trong túi xách ra, chiếu Đông, nhìn Tây, chăm chú xem lại nhan sắc. Thế trận long trọng như vậy, Giản Tình nhìn đến hoa mắt, cảm thấy rất tò mò, bèn tìm một người có vẻ quen thuộc hỏi qua, mới biết rõ ngọn nguồn sự tình. Thì ra hôm nay, giám đốc của một xí nghiệp ngoại quốc cùng hợp tác với Phương thị tới thăm. Người tiếp đãi vị giám đốc ngoại quốc này, chính là nhân vật truyền kỳ trong miệng của đồng nghiệp, ông chủ của Phương thị – Phương Khiêm. Ngay cả ông chủ cũng coi trọng muốn đích thân tiếp đãi vị này, các phòng ban ở dưới, đương nhiên càng phải chuẩn bị sẵn sàng, nghênh đón quân địch. Về phần các đồng nghiệp nữ vì sao chú trọng vẻ ngoài như vậy, đương nhiên là hy vọng có thể được Phương tổng chú ý đến. Dù sao cơ hội tiếp xúc gần gũi với anh là rất hiếm hoi. Lúc này, nhìn đồng nghiệp quanh mình nóng ruột, Giản Tình lại càng tò mò hơn về vị giám đốc đầy năng lực lại vô cùng đẹp trai đó. Trang web công ty mặc dù có ảnh của anh, nhưng anh chụp từ rất xa, có ảnh chụp gần một chút, lại là chụp nghiêng một bên mặt. Xem qua những tấm ảnh đó, ấn tượng đầu tiên của Giản Tình đối với vị giám đốc này là anh rất lạnh lùng. Bởi vì chưa từng gặp giám đốc, nên ở trong lòng giản Tình, Phương tổng cũng chỉ là người cấp cho cô tiền lương cơm áo, tiền phụng dưỡng cha mẹ. Nhưng do ảnh hưởng của các nữ đồng nghiệp quanh mình, cô vẫn cầm túi xách đi vào toilet trang điểm qua. Có người, nhìn thấy anh hàng trăm hàng nghìn lần, quay người lại có thể quên ngay lập tức. Lại có người, chỉ một khoảnh khắc nhìn thoáng qua, cũng có thể ghi tạc mãi ở trong lòng. Giản Tình mở to mắt nhìn về phía đoàn người đang nối nhau đi vào bộ phận thị trường. Trong phút chốc, thời gian dường như ngừng lại, bộ dáng cực kỳ đẹp trai kia không hề báo động trước đã xông vào trái tim chưa kịp phòng bị của cô. Sau đó Giản Tình hiểu được, động tâm, gần như chỉ cần một giây như vậy là đủ rồi. Đôi mày kiếm anh khí bức người kia, ánh mắt không giận mà vẫn sắc bén uy quyền kia, khóe miệng nhợt nhạt gợi lên ý cười kia, tất cả đều làm cho cô khó có thể dời mắt. Người đàn ông này rất lãnh đạm, lại làm rung động lòng người. Thế là, giám đốc Phương thị trong lúc vô tình, đã lấy đi trái tim của một nhân viên không ai biết đến. Giản Tình chưa có một cuộc tình nào, cũng chưa bao giờ vương tình với ai, tâm trạng thầm mến một người này là hoàn toàn xa lạ với cô. Loại cảm giác vừa ngọt ngào lại vừa khổ sở, tuy không dễ chịu, nhưng lại không thể đem vứt bỏ. Giản Tình cảm thấy đầu óc của mình bắt đầu trở nên ngây ngốc, ảo tưởng về tình yêu. Cô thường xuyên ảo tưởng ở một nơi nào đó, vào một lúc nào đó có thể ngẫu nhiên hội ngộ cùng trái tim người kia, cũng ảo tưởng trái tim người kia có thể phát hiện cô, chú ý đến cô, sau đó yêu thương cô. Nhưng dù sao đó cũng chỉ là ảo tưởng, trong thực tế, hai người bọn họ sống ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Anh ở trong thế giới của kẻ hô phong hoán vũ, mà cô chỉ có thể trốn trong thế giới của mình, lặng lẽ nghe tin tức về anh. Sau này, khi Giản Tình trở thành cô gái hạnh phúc nhất, rúc vào trong lòng anh âu yếm, ngẫu nhiên nhớ tới lúc đó ôm ấp tình cảm, trong lòng lại có chút phiền muộn. Tuy nhiên, vì đã trải qua một quãng thời gian yêu thầm khổ sở, cô mới càng quý trọng những tháng ngày hai người bên nhau. Mà cô khi đó cũng không hề ôm hy vọng xa vời với tình cảm này. Có một lần Tần Tiểu Ý rủ cô đi ăn cơm, nói đủ chuyện đông tây nam bắc, sau đó rất tự nhiên nói đến những tin đồn về giám đốc Phương thị. Đương nhiên người kể là Tần Tiểu Ý, Giản Tình chỉ phụ trách nghe là đủ. “Nghe nói bạn gái bây giờ của Phương giám đốc là một người mẫu, gia thế cũng không đơn giản. Riêng tính toán cổ phần của xí nghiệp gia tộc mà cô gái này nắm giữ trong tay cùng vài triệu tài sản, mọi người đã có thể dự đoán, tình yêu của Phương tổng lần này, mười mươi sẽ đơm hoa kết quả.” Giản Tình uống một ngụm nước trái cây, chỉ cảm thấy bình thường cô thích nhất nước trái cây, hôm nay uống lại thấy chua xót khó có thể nuốt trôi. Cô miễn cưỡng nở một nụ cười: “Tin tức của cậu nhanh thật đấy.” Tần Tiểu Ý cười hắc hắc: “Cả ngày đi theo ba mình gặpnhững kẻ có tiền, tin tức có thể không nhanh nhạy sao?” “Chẳng qua đại thần của công ty cậu thành hôn, phỏng chừng có rất nhiều cô gái tan nát trái tim.” Tần Tiểu Ý vui mừng trên nỗi đau khổ của người khác, nói. Giản Tình nhìn chằm chằm bàn ăn đầy ắp trước mắt nhưng không thấy ngon miệng chút nào. Cô cúi đầu thở dài một hơi, cười cười: “Chắc là vậy rồi.” Mà chính cô, cũng nằm trong hàng dài nữ nhân viên tan nát cõi lòng đó. “Tiểu Tình, mình cảm thấy cậu gần đây cứ là lạ, có phải ở công ty lại xảy ra chuyện gì không?” Tần Tiểu Ý đưa tay nâng cằm Tiểu Tình lên, nhìn phải ngó trái một hồi. Hai người bọn họ làm bạn không phải chỉ một, hai năm, cho dù trên người đối phương chỉ có điểm nhỏ không ổn, đều có thể nhìn qua là biết ngay. Giản Tình giữ lấy tay cô, bĩu môi kháng nghị: “Mình thì có thể xảy ra chuyện gì?” “Có phải lại có người quấy rối cậu không?” “Không phải, cậu đừng đoán bậy.” Tần Tiểu Ý hỏi không ra vấn đề, cũng không truy vấn thêm: “ Nếu làm việc quá mệt, qua chỗ mình làm đi, mình sẽ chăm sóc cậu thật tốt.” “Mình có chân có tay, sao cần cậu chăm sóc.” Giản Tình phản đối. Đối với vấn đề bàn đi luận lại đến giờ vẫn không có kết quả này, Tần Tiểu Ý cũng không làm mọi chuyện rối rắm thêm, lập tức nhớ tới mục đích hôm nay cô hẹn Giản Tình đến đây, bèn lấy từ trong túi xách hai thiệp mời: “Này, thứ bảy cùng mình đến nơi này đi.” Giản Tình đưa tay lấy tấm thiệp, nhìn rõ là thiệp mời vũ hội của người giàu thì vẻ mặt khó hiểu hỏi cô: “Cho mình cái này làm gì?” “Người này có ảnh hưởng rất lớn ở thành phố S, lần này mở vũ hội mời khách, cơ bản đều là nhân vật thế gia nổi tiếng.” Tần Tiểu Ý kiên nhẫn giải thích. “Việc đó càng không liên quan tới mình.” “Làm sao có thể không liên quan, cậu chừng này tuổi rồi, cũng nên nói chuyện yêu đương đi. Nơi đó đàn ông đẹp trai, nhiều tiền chất đống, cậu tùy ý lựa chọn.” Giản Tình ngây ngốc một lúc, lập tức bị sắc mặt bà mối của cô làm cho tức cười: “Sao đột nhiên lại muốn làm bà mối cho mình?” “Mình đã muốn làm lâu rồi, cậu đi chứ? Nghe nói Phương giám đốc của các cậu cũng tham dự.” Bởi những lời nói này của Tần Tiểu Ý, Giản Tình dao động. Buổi tối thứ bảy, cô mặc trang phục sang trọng, cùng Tần Tiểu Ý đi dự vũ hội. Cũng bởi vì tham dự vũ hội này, trái tim cô cùng người kia có cơ hội đến với nhau. Sau này, Giản Tình nhớ lại, cảm thấy lúc đó mình vô cùng dũng cảm, rõ ràng là người rất dễ thẹn thùng, nhưng bởi vì trong lòng có tình cảm với người kia, mà cố lấy dũng khí tiến lên từng bước. May mắn khi đó cô dũng cảm, xúc động, cũng may mắn dũng khí của cô có thể được đối phương đáp lại, nếu không, bọn họ sau này, căn bản cũng chỉ là những người xa lạ mà thôi. Trước đây mặc dù cũng đã vài lần đi dự vũ hội cùng Tần Tiểu Ý, nhưng cảnh tượng xa hoa như lúc này, Giản Tình vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Bởi vì có bề ngoài xinh đẹp, hơn nữa lại trang điểm tỉ mỉ, Giản Tình dễ dàng thành mục tiêu truy đuổi của ánh mắt những người đàn ông độc thân. Vì Tần Tiểu Ý cố ý giật giây, cũng có vài người tới nói chuyện cùng cô. Chẳng qua đối phương trăm người như một vừa đến liền hỏi về gia thế nhà cô, điều này làm cho Giản Tình dở khóc dở cười. Chẳng lẽ người có tiền đều quan tâm lợi ích như vậy sao? Vì Tần Tiểu Ý bị người quen biết kéo đi nói chuyện, Giản Tình một mình ở hội trường đi lại một vòng, cũng không thấy được người trong lòng mình muốn gặp, không khỏi cảm thấy nản lòng. Đã sớm biết như vậy, không hiểu vì sao vẫn chạy tới nơi này, hành vi điên cuồng chỉ để thấy anh một lần, quả thật là cực kỳ buồn cười. Để tránh một vài người muốn đến mời khiêu vũ, Giản Tình chỉ có thể rời khỏi vũ hội đi vào một hoa viên nhỏ. Bởi lúc này đúng là lúc vũ hội sôi động nhất, trong sân hầu như không có một bóng người. Giản Tình tùy ý tìm một chiếc ghế dài ngồi xuống. Một khắc yên tĩnh này làm cho cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cũng nhận thức càng sâu. Xã hội thượng lưu với cô thật sự là cách xa vạn dặm, mà người trong lòng của cô kia, cách cô cả mấy triệu năm ánh sáng. Đang lúc cô đắn đo có nên về nhà trước hay không, thì một cuộc đối thoại cách đó không xa truyền đến. Nghe lén người ta nói chuyện là không tốt, nhưng thanh âm kia, cho dù chỉ nghe qua một lần, cô cũng quả quyết mình không nhận nhầm. Phương Khiêm? Sao anh lại ở đây? Ma xui quỷ khiến thế nào, Giản Tình không những không dời đi, ngược lại còn xê dịch lại gần để bụi cây che khuất mình. Biết rõ làm vậy là không đúng, nhưng cô chỉ muốn nghe giọng nói của anh một chút mà thôi. “Hôm nay nhiều người quen biết ở đây như vậy, anh vẫn tỏ ra thờ ơ, lãnh đạm. Anh có biết điều này làm cho em rất khó xử không?” Cô gái vừa ủy khuất vừa tức giận, mà phần tức giận nhiều hơn, lên án anh không tốt. “Anh xưa nay vẫn luôn như vậy, bọn họ cũng đã biết.” Ngữ khí anh lạnh lùng, nghe không ra cảm xúc gì. Xem ra có lẽ cô gái kia muốn cố tình gây sự. “Em là bạn gái của anh, chứ không phải bạn bè bình thường, anh không thể đối với em đặc biệt một chút sao?” Cô gái nói, giọng nghẹn ngào. Anh trầm mặc một hồi, mới chậm rãi lên tiếng: “ Anh không muốn đến nơi này, là em yêu cầu, anh mới đến.” “Nếu anh không tình nguyện tới đây thì anh có thể đi rồi, em cũng chẳng cần anh phải theo em.” Cô gái dậm chân khóc thành tiếng, sau đó lại nghe tiếng thét chói tai vang lên: “Phương Khiêm, bây giờ anh mà đi, mọi chuyện giữa chúng ta xem như kết thúc!” Giản Tình có chút ngây ngốc. Cô vốn chỉ muốn nghe một chút giọng nói của anh, không ngờ lại được thấy một màn kịch chia tay. Điều này thực sự làm cô bất ngờ. Gió đêm hơi lạnh, Giản Tình chỉ mặc một lễ phục mỏng. Một trận gió thổi tới, làm toàn thân cô sởn gai ốc. “Nghe đủ chưa?” Không biết từ khi nào, anh đã đứng ở sau cô. Ánh trăng xuyên qua lùm cây cối xanh um tươi tốt, loang lổ chiếu trên người anh. Ngũ quan tuấn mỹ, trong bóng đêm càng tăng thêm vài phần mị hoặc. Giản Tình ngơ ngác nhìn anh, cảm thấy mình như đang ở trong giấc mộng, vô cùng hư Phiên ngo ạ i 3.1 M ặ c dù trong l ờ i nói c ủ a anh mang theo ý trách c ứ nh ư ng cũng không có v ẻ gì là t ứ c gi ậ n. Anh ch ậ m rãi ti ế n v ề phía cô, ngũ quan tu ấ n m ỹ cũng theo đó mà t ớ i g ầ n. Gi ả n Tình nhìn vào trong m ắ t anh, c ả m th ấ y nh ư đang b ị hút h ồ n. “Xin l ỗ i…” Th ậ t lâu sau cô m ớ i đ ứ ng lên, th ấ p gi ọ ng l ẩ m b ẩ m. Gi ọ ng nói c ủ a cô nh ẹ đ ế n n ỗ i ch ỉ c ầ n m ộ t tr ậ n gió th ổ i qua cũng d ễ dàng làm phát tán ra xung quanh. Ph ươ ng Khiêm nhìn cô gái xinh đ ẹ p đ ộ ng lòng ng ườ i tr ướ c m ắ t, tâm tr ạ ng dâng lên m ộ t c ả m giác quen thu ộ c. B ọ n h ọ h ẳ n là đã t ừ ng g ặ p m ặ t, ch ỉ là anh không nh ớ ra. Cô gái này th ậ t xinh đ ẹ p, ch ẳ ng qua đang đêm l ạ i đ ơ n đ ộ c ở đây làm ng ườ i ta không kh ỏ i có ý nghĩ kì quái. Nghe đ ượ c cô ch ủ đ ộ ng gi ả i thích, Ph ươ ng Khiêm c ườ i kh ẽ m ộ t ti ế ng, thu ậ n mi ệ ng h ỏ i:”Chúng ta đã t ừ ng g ặ p nhau?” Gi ả n Tình không nghĩ r ằ ng anh l ạ i h ỏ i nh ư v ậ y, cô v ừ a gi ậ t mình l ạ i v ừ a m ừ ng th ầ m: “Tôi là nhân viên c ủ a Ph ươ ng th ị , tên là Gi ả n Tình.” N ế u gi ờ tr ướ c m ắ t không ph ả i là ng ườ i đàn ông đã đi vào trong trái tim cô, thì cô kh ẳ ng đ ị nh mình s ẽ không v ộ i vàng gi ớ i thi ệ u nh ư v ậ y Tình yêu, qu ả nhiên có th ể làm ng ườ i ta tăng thêm dũng khí. Ph ươ ng Khiêm nhíu mày, v ươ n tay lên: “Xin chào.” Th ấ y anh v ươ n tay, Gi ả n Tình cũng v ộ i vàng n ắ m tay anh, tim đ ậ p d ồ n d ậ p: “ Xin chào.” Ph ươ ng Khiêm nhìn cô: “Cô ở l ạ i vui v ẻ , tôi đi tr ướ c.” V ừ a nói xong, anh li ề n xoay ng ườ i r ờ i đi. Vũ h ộ i đêm nay làm anh r ấ t khó ch ị u, quy ế t đ ị nh t ớ i n ơ i này qu ả th ự c là sai l ầ m. Ng ườ i đàn bà kia mu ố n chia tay thì anh đáp ứ ng, anh không h ơ i s ứ c đâu mà đi ứ ng phó v ớ i cô ta. V ừ a quay ng ườ i đi, anh ch ợ t nghe Gi ả n Tình nói: “Ph ươ ng boss, vì sao không ch ờ m ộ t lát? B ạ n gái anh h ẳ n là hy v ọ ng anh vào trong. N ế u anh không đu ổ i theo, tôi tin cô ấ y s ẽ nhanh chóng ra đây thôi.” Nghe cô nói nh ư v ậ y, Ph ươ ng Khiêm c ườ i nh ạ t, cũng th ấ y chút h ứ ng thú: “Cô kh ẳ ng đ ị nh cô ta s ẽ ra đây? Vì sao?” “V ừ a r ồ i nghe b ạ n gái anh nói chuy ệ n, tôi c ả m giác đ ượ c cô ấ y r ấ t yêu anh, ch ỉ mong mu ố n anh quan tâm đ ế n cô ấ y. N ế u nh ư không th ấ y anh đi vào, cô nh ấ t đ ị nh s ẽ ra ngoài tìm anh.” Ph ươ ng Khiêm ng ắ m cô, th ả n nhiên nói:”Qu ả nhiên cô đã nghe th ấ y h ế t.” M ộ t làn mây h ồ ng l ậ p t ứ c đáp trên má Gi ả n Tình, cô v ộ i nói: “Xin l ỗ i…” Đ ạ i boss ngay c ả t ổ n h ạ i ng ườ i khác cũng th ậ t th ả n nhiên. Ch ỉ th ấ y Ph ươ ng Khiêm xoay ng ườ i m ộ t cái, đi đ ế n chi ế c gh ế dài ng ồ i xu ố ng: “V ậ y đ ợ i chút xem.” Th ế là hình thành m ộ t c ả nh s ắ c tĩnh m ị ch làm n ề n, còn hai ng ườ i m ộ t đ ứ ng m ộ t ng ồ i t ạ o ra hình ả nh r ấ t kỳ quái. Không kh ỏ i d ự li ệ u c ủ a Gi ả n Tình, ch ư a đ ế n năm phút đ ồ ng h ồ , m ộ t cô gái cao g ầ y v ộ i vàng ch ạ y ra t ừ trong đ ạ i s ả nh. Gi ả n Tình đang mu ố n quay đ ầ u nói cho Ph ươ ng Khi êm, không ng ờ l ạ i b ị anh dùng s ứ c kéo xu ố ng. Ch ỉ th ấ y anh v ươ n tay đ ặ t lên môi trên c ủ a cô, ý b ả o cô đ ừ ng lên ti ế ng. Tình th ế c ấ p bách cùng hành đ ộ ng thân thi ế t này làm Gi ả n Tình ngây ra nh ư ph ỗ ng, toàn b ộ dây th ầ n kinh trên ng ườ i đ ề u bãi công, ch ỉ còn l ạ i c ả m giác h ơ i l ạ nh c ủ a đ ầ u ngón tay ti ế p xúc v ớ i làn môi cô. Gi ờ nhi ệ t đ ộ đã tăng lên nhanh chóng đ ủ đ ể làm b ỏ ng cô. Ch ỉ th ấ y cô gái v ộ i vàng ch ạ y ra sân, nhìn trái ph ả i xung quanh xong, l ạ i ch ạ y ra ngoài c ử a chính, không phát hi ệ n bóng ng ườ i, li ề n dùng s ứ c đ ạ p đôi gi ầ y cao gót lên trên m ặ t đ ườ ng phát ra âm thanh vang d ộ i. Sauk hi xác đ ị nh th ậ t s ự không có ai, cô m ớ i ủ rũ tr ở l ạ i sân, b ướ c vào đ ạ i s ả nh. Nhìn cô gái bi ế n m ấ t ở sau c ử a, Gi ả n Tình m ớ i ph ụ c h ồ i l ạ i tinh th ầ n. Ph ươ ng Khiêm đã buông cô ra, ng ồ i tr ở l ạ i trên gh ế . Gi ả n Tình khó hi ể u nhìn anh: “Cô ấ y đu ổ i theo đ ế n đây, sao anh l ạ i không ra g ặ p?” Ph ươ ng Khiêm ng ẩ ng đ ầ u nhìn lên b ầ u tr ờ i đêm, gi ọ ng nói tr ầ m th ấ p: “Tôi không h ơ i s ứ c đi ứ ng phó v ớ i s ự y ế u ớ t c ủ a cô ta, chia tay ch ỉ là chuy ệ n s ớ m mu ộ n.” Nghe l ờ i nói c ủ a anh Gi ả n Tình r ấ t không đ ồ ng ý. Thái đ ộ đ ố i đãi c ủ a ng ườ i này v ớ i tình c ả m th ậ t s ự r ấ t l ạ nh lung, ch ẳ ng trách b ạ n gái anh l ạ i làm ầ m lên. Ng ườ i đàn ông nh ư v ậ y qu ả nhiên v ẫ n thích h ợ p v ớ i v ị trí ở trên cao, làm cho ng ườ i khác c ứ v ậ y mà sùng bái anh, nh ư ng không ng ườ i nào có th ể chi ế m gi ữ anh. Cu ố i cùng, cô v ẫ n không nh ị n đ ượ c h ỏ i anh: “Tình c ả m đ ố i v ớ i anh ch ỉ là m ộ t lo ạ i gánh n ặ ng thôi sao?” Nghe cô ch ấ t v ấ n, Ph ươ ng Khiêm than nh ẹ m ộ t ti ế ng, đ ứ ng lên: “Ch ỉ là tôi không có nhi ề u th ờ i gian nh ư v ậ y.” Anh có r ấ t nhi ề u chuy ệ n c ầ n gi ả i quy ế t, th ậ t s ự không có th ờ i gian suy nghĩ cho b ạ n gái. N ế u các cô không ch ị u n ổ i, thì cũng không c ầ n thi ế t ph ả i dây d ư a làm gì. Anh luôn tin r ằ ng anh c ầ n tình c ả m, nh ư ng cũng không mu ố n bi ế n nó tr ở thành s ự trói bu ộ c. Lúc này anh ngàn v ạ n l ầ n không nghĩ t ớ i, cô gái tr ướ c m ắ t s ẽ tr ở thành ng ườ i làm tâm t ư anh đ ả o điên. Ph ươ ng Khiêm nói xong l ờ i này, li ề n xoay ng ườ i r ờ i đi, Gi ả n Tình nhìn bóng dáng anh th ậ t lâu, có m ộ t câu ngh ẹ n l ạ i ở c ổ h ọ ng mà cô ch ư a k ị p nói .Cô mu ố n nói: “B ở i vì anh ch ư a g ặ p đúng đ ố i t ượ ng c ủ a mình, cho nên m ớ i c ả m th ấ y lãng phí th ờ i gian.” Ai mà ng ờ đ ượ c, cô l ạ i chính là ng ườ i đó c ủ a anh. Phiên ngo ạ i 3.2 Đ ề tài n ữ nhân viên trong công ty bàn tán nhi ề u nh ấ t hi ệ n nay, chính là giám đ ố c đã chia tay v ớ i b ạ n gái. V ố n t ưở ng cô gái kia có th ể tr ở thành con dâu tiêu chu ẩ n c ủ a Ph ươ ng gia, ai ng ờ h ọ l ạ i chia tay nhanh nh ư v ậ y. M ọ i ng ườ i tuy kinh ng ạ c nh ư ng trong lòng cũng m ừ ng th ầ m. Ở th ờ i đ ạ i này, hoàng t ử không nh ấ t thi ế t ph ả i l ấ y công chúa, chim s ẻ tùy lúc cũng có th ể bi ế n thành ph ượ ng hoàng. Vui v ẻ nh ấ t v ẫ n là đa s ố n ữ nhân viên Ph ươ ng th ị . Ch ỉ c ầ n boss đ ộ c thân là t ố t r ồ i, bi ế t đâu kỳ tích s ẽ x ả y ra trên chính ng ườ i mình. Nh ư ng nói cho cùng, dù boss không đ ộ c thân, kỳ tích cũng có th ể xu ấ t hi ệ n b ấ t c ứ lúc nào. Vì v ậ y mà g ầ n đây, m ấ y cô gái ý đ ồ x ấ u này luôn luôn tràn ng ậ p s ứ c s ố ng. Gi ả n Tình vì hai ngày tr ướ c g ặ p đ ượ c đ ạ i boss mà tâm tr ạ ng kích đ ộ ng h ồ i lâu, c ả m xúc lúc này nh ư l ắ ng đ ọ ng l ạ i. Bình th ườ ng cô luôn nghĩ r ằ ng, m ộ t ng ườ i đàn ông thành công nh ư Ph ươ ng Khiêm, tâm t ư hoàn toàn đ ể vào s ự nghi ệ p, thì có bao nhiêu tinh l ự c phân phát cho nh ữ ng ng ườ i bên c ạ nh? Chính anh cũng nói, anh không có s ứ c l ự c ứ ng phó v ớ i b ạ n gái nhu nh ượ c. Ng ườ i nh ư anh, ch ỉ có th ể đ ứ ng t ừ xa ng ắ m nhìn, mà không th ể ch ạ m đ ế n đ ượ c. Ng ườ i đàn ông hoàn m ỹ nh ư anh, dù đã đ ượ c đ ị nh tr ướ c là đ ộ c d ượ c c ủ a ph ụ n ữ , nh ư ng có m ấ y ng ườ i có th ể ngăn c ả n mình đ ế n g ầ n anh? Ngay c ả nh ữ ng ng ườ i không đòi h ỏ i gì, l ầ n đ ầ u tiên nhìn th ấ y anh, cũng đã đánh m ấ t c ả h ồ n vía. S ợ r ằ ng bây gi ờ anh ch ỉ c ầ n h ướ ng v ề phía cô ngo ắ c ngo ắ c ngón tay, cô cũng s ẽ v ứ t b ỏ lý trí, nh ư con thiêu thân không s ợ ch ế t lao vào l ử a. T ự đáy lòng, Gi ả n Tình luôn nh ắ c nh ở mình ph ả i t ỉ nh táo. Hành vi th ầ m m ế n đ ạ i boss ch ẳ ng khác gì m ơ m ộ ng hão huy ề n. Cô ch ỉ bi ế t l ạ c l ố i trong chính s ự luy ế n ái c ủ a b ả n thân, dù c ố g ắ ng kìm nén bao nhiêu thì trái tim đang đ ậ p r ộ n ràng bên trong cũng đã s ớ m không theo s ự kh ố ng ch ế c ủ a cô. Bên c ạ nh ch ỉ c ầ n m ộ t chút bi ế n đ ộ ng nh ỏ , ch ỉ c ầ n m ộ t chút tin đ ồ n v ề anh, cô đ ề u im l ặ ng nghe ngóng th ậ t c ẩ n th ậ n. Cho dù các cô đang bàn lu ậ n boss m ặ c qu ầ n áo nhãn hi ệ u gì? Boss thích ăn gì? Boss thích đi du l ị ch ở đâu?… Nh ữ ng tin đ ồ n v ặ t vãnh nh ư v ậ y, nh ư ng cô đ ề u nghe m ộ t cách say s ư a, chăm chú. Vì th ế , k ế t lu ậ n ch ỉ có m ộ t, cô điên r ồ i…… M ộ t tháng sau, n ữ nhân viên công ty yên l ặ ng tr ở l ạ i, vì đ ạ i boss c ủ a các cô l ạ i b ắ t đ ầ u yêu đ ươ ng. Đ ố i t ượ ng l ầ n này là đ ạ i m ỹ nhân c ủ a ngành gi ả i trí. Nghe nói đ ạ i minh tinh này đã s ớ m đ ể ý t ớ i Ph ươ ng boss, còn t ừ ng công khai r ằ ng Ph ươ ng Khiêm là m ẫ u ng ườ i lý t ưở ng c ủ a cô ta. L ầ n này v ừ a m ớ i đi cùng Ph ươ ng boss, cô ta đã v ộ i vã tuyên truy ề n kh ắ p n ơ i. Xem ra v ị trí con dâu t ươ ng lai c ủ a Ph ươ ng gia, đ ạ i m ỹ nhân đã n ắ m ch ắ c trong tay. “Xem tác phong th ườ ng ngày c ủ a cô ta, có th ể lên làm Ph ươ ng thi ế u phu nhân m ớ i l ạ .” Đ ồ ng nghi ệ p trong văn phòng Gi ả n Tình b ấ t bình. “Đúng v ậ y, nghe nói tr ướ c đây cô ta dùng r ấ t nhi ề u th ủ đo ạ n m ờ ám đ ể nh ậ n đ ượ c v ị trí n ữ chính.” M ộ t ng ườ i khác khinh th ườ ng nói. “M ắ t nhìn ng ườ i c ủ a boss chúng ta g ầ n đây kém th ậ t, l ầ n này sao l ạ i ng ắ m trúng cô ta ch ứ ?” “Đâu ph ả i, tôi nghe tr ợ lý c ủ a boss k ể , boss ch ỉ ăn c ơ m cùng cô ta m ộ t l ầ n, cô ta li ề n phóng đ ạ i quan h ệ hai ng ườ i lên.” “Là v ậ y sao? Th ậ t không bi ế t x ấ u h ổ .” “…” Gi ả n Tình yên l ặ ng làm vi ệ c, nh ậ p t ư li ệ u vào máy tính, s ử a r ồ i l ạ i s ử a, nh ư ng v ẫ n không th ể t ậ p trung. Ph ầ n báo cáo này cô đã làm trong hai ngày, n ế u còn kéo dài n ữ a thì nh ấ t đ ị nh tr ưở ng phòng s ẽ b ố c h ỏ a. Đúng lúc này, bên c ạ nh l ạ i có m ộ t đám ng ườ i nh ư c ố tình làm phi ề n cô, líu ríu nói không ng ừ ng. G ầ n đây nh ữ ng ph ươ ng án cô đ ư a lên r ấ t đ ượ c quan tâm, ph ả n ứ ng c ủ a th ị tr ườ ng r ấ t kh ả quan. Tr ưở ng phòng cũng đã ám ch ỉ v ớ i cô, mu ố n cô bi ể u hi ệ n cho t ố t, v ề sau s ẽ có c ơ h ộ i thăng ch ứ c. Nh ư ng tâm tr ạ ng nh ư hi ệ n nay, không b ị đu ổ i vi ệ c đã là may m ắ n r ồ i. L ạ i h ẹ n hò sao? Đúng v ậ y, bên c ạ nh anh đâu có thi ế u ph ụ n ữ . Nh ư ng n ế u không th ừ a s ứ c l ự c đ ố i đãi v ớ i ng ườ i bên c ạ nh thì t ạ i sao l ạ i mu ố n h ẹ n hò ch ứ ? *** Bu ổ i t ố i, Gi ả n Tình mua bia, g ọ i T ầ n Ti ể u Ý đ ế n nhà cô ăn l ẩ u. Trong nhà tr ọ nh ỏ h ẹ p, hai cô gái m ặ c áo ng ủ , ng ồ i ở chi ế c gh ế đ ẩ u c ạ nh bàn, khí th ế ng ấ t tr ờ i mà ăn l ẩ u cay. Gi ả n Tình u ố ng m ộ t lon r ồ i l ạ i m ộ t lon. Không bi ế t là b ị nóng ng ườ i hay do mùi r ượ u kích thích mà hai gò má tr ắ ng nõn đ ỏ r ự c lên, nhìn r ấ t đáng yêu. T ầ n Ti ể u Ý u ố ng h ế t m ộ t lon bia, tr ừ ng m ắ t nhìn: “Nha đ ầ u ch ế t ti ệ t kia, mình h ỏ i c ậ u có chuy ệ n gì x ả y ra? Dám không nói cho mình bi ế t, c ậ u mu ố n ch ế t ph ả i không?” Gi ả n Tình t ử u l ượ ng không t ố t b ằ ng T ầ n Ti ể u Ý, m ớ i u ố ng m ấ y lon, ng ườ i đã choáng váng chóng m ặ t, l ơ m ơ nói: “Tình yêu ch ẳ ng thú v ị chút nào… Không, ph ả i nói là r ấ t bu ồ n chán.” V ừ a nói xong, l ạ i ng ử a đ ầ u u ố ng m ộ t ng ụ m l ớ n. T ầ n Ti ể u Ý v ừ a nghe cô nói đ ế n tình yêu, l ậ p t ứ c th ấ y ph ấ n ch ấ n, l ớ n ti ế ng reo lên: “Gi ả n Tình, c ậ u đ ượ c l ắ m. M ỗ i l ầ n mình thích ai đ ề u k ể h ế t cho c ậ u, ch ỉ còn thi ế u s ố l ầ n lên gi ườ ng là ch ư a nói thôi. V ậ y mà gi ờ c ậ u dám gi ấ u mình à?” Gi ả n Tình nhìn cô c ườ i: “Mình yêu đ ươ ng thì sao không dám nói cho c ậ u. V ấ n đ ề là ng ườ i ta ph ả i đ ể ý t ớ i mình ch ứ .” “Sao, c ậ u mu ố n h ẹ n hò mà còn có ng ườ i không đ ể ý t ớ i c ậ u?” T ầ n Ti ể u Ý v ẫ n còn nh ớ rõ, ngày x ư a ng ườ i theo đuôi Gi ả n Tình nhi ề u nh ư cá đ ổ v ề sông, t ừ em trai v ị giáo s ư m ớ i vào đ ế n nh ữ ng ông th ầ y đ ộ c thân trong tr ườ ng, nh ư ng Gi ả n Tình không h ề đáp l ạ i. M ấ y ng ườ i kia bi ế t không th ể nói chuy ệ n yêu đ ươ ng v ớ i h ọ c trò, nh ư ng v ẫ n lãng phí th ờ i gian theo đu ổ i cô. Bây gi ờ , cô mu ố n h ẹ n hò, l ạ i có ng ườ i không mu ố n. R ố t cu ộ c là ng ườ i nào có m ắ t không tròng v ậ y? “Ti ể u Tình, ý c ủ a c ậ u, là c ậ u yêu th ầ m ng ườ i ta sao?” Gi ả n Tình ng ử a đ ầ u ti ế p t ụ c u ố ng r ượ u, sau đó lau mi ệ ng, thành th ậ t g ậ t đ ầ u th ừ a nh ậ n. Quai áo ng ủ c ủ a cô theo hành đ ộ ng đó mà tr ượ t xu ố ng d ướ i, đ ể l ộ ra b ộ ng ự c đ ẫ y đà, ngay c ả thân là ph ụ n ữ nh ư T ầ n Ti ể u Ý nhìn mà cũng th ấ y khô c ả mi ệ ng. “Là… là ng ườ i trong công ty c ậ u?” Gi ả n Tình ti ế p t ụ c g ậ t đ ầ u, ng ườ i đã h ơ i l ả o đ ả o, nhìn nh ư s ắ p ngã. “Là ai v ậ y, mình có quen không?” Gi ả n Tình v ẫ n g ậ t đ ầ u, nh ư ng lúc này cô m ớ i g ậ t đ ầ u m ộ t cái, ng ườ i đã n ằ m úp s ấ p trên bàn, ch ỉ th ấ y mi ệ ng cô h ơ i m ấ p máy: “Mình… thích… Ph ươ ng boss.” T ầ n Ti ể u Ý c ả m th ấ y nh ư có m ộ t tia ch ớ p x ẹ t qua não cô, “ ầ m ầ m” m ộ t ti ế ng r ồ i n ổ tung trong đ ầ u cô. S ử ng s ố t m ộ t h ồ i lâu, T ầ n Ti ể u Ý m ớ i hung t ợ n đánh m ộ t ch ưở ng v ề phía ng ườ i đang mê man kia: “Cô nàng ch ế t d ầ m này, ng ườ i nào không thích, l ạ i đi thích h ắ n. Xem ra c ậ u th ậ t s ự chán s ố ng r ồ i!” *** Gi ả n Tình không ng ờ r ằ ng l ầ n th ứ hai đ ượ c g ặ p Ph ươ ng Khiêm l ạ i t ớ i nhanh nh ư v ậ y. Mà chính l ầ n g ặ p l ạ i này đã giúp b ọ n h ọ b ắ t đ ầ u có m ố i liên h ệ vô hình v ớ i nhau. Vì ph ươ ng án cô đ ề ngh ị đ ượ c ch ọ n dùng, nên có r ấ t nhi ề u nghi v ấ n c ầ n cô đ ế n thuy ế t minh cho c ấ p trên t ạ i h ộ i ngh ị . Ng ườ i tham d ự ch ủ y ế u là lãnh đ ạ o và các k ỹ thu ậ t viên. Cô cũng không ng ờ r ằ ng hôm đó Ph ươ ng Khiêm l ạ i đ ế n d ự . Lúc ấ y Ph ươ ng boss đang ở phòng h ọ p bên c ạ nh, sau khi tan h ọ p nhìn th ấ y b ọ n h ọ th ả o lu ậ n ở bên này thì th ấ y h ứ ng thú nên vào d ự nghe cùng. Lúc ấ y Gi ả n Tình đang s ử a sang l ạ i t ư li ệ u, ng ẩ ng đ ầ u li ề n nhìn th ấ y g ươ ng m ặ t mình mong nh ớ ngày đêm, l ậ p t ứ c ch ế t đ ứ ng ở trên gh ế . V ố n là đ ế n l ượ t cô phát bi ể u, nh ư ng tr ưở ng phòng ph ả i nh ắ c nh ở vài l ầ n, cô m ớ i h ồ i ph ụ c l ạ i tinh th ầ n. Ph ươ ng Khiêm hi ể n nhiên cũng nh ậ n ra cô, nhìn cô m ỉ m c ườ i, r ồ i tìm gh ế d ự a ng ồ i xu ố ng. Th ư ký nhanh chóng l ấ y cho anh m ộ t t ậ p tài li ệ u. Có l ẽ do mu ố n có bi ể u hi ệ n t ố t tr ướ c m ặ t ng ườ i mình thích, Gi ả n Tình gi ả i thích r ấ t xu ấ t s ắ c, có r ấ t nhi ề u ng ườ i g ậ t đ ầ u tán thành. Tuy nhiên cũng có ng ườ i ph ả n đ ố i. Khi Gi ả n Tình gi ả i thích xong ng ồ i xu ố ng, có ng ườ i nhanh chóng đ ứ ng lên ph ả n bác quan đi ể m c ủ a cô. Gi ả n Tình không l ậ p t ứ c bi ệ n lu ậ n, mà c ầ m l ấ y bút ghi l ạ i ở b ả n nháp. Lúc cô ng ẩ ng đ ầ u nhìn Ph ươ ng boss, thì th ấ y anh tùy ý ngh ị ch đi ệ n tho ạ i, không h ề đ ể ý đ ế n không khí căng th ẳ ng hi ệ n t ạ i. Gi ả n Tình ghi nh ớ m ỗ i v ấ n đ ề đ ố i ph ươ ng ph ả n bác, r ồ i l ậ p t ứ c tìm ph ươ ng án gi ả i quy ế t. Đ ộ t nhiên di đ ộ ng trong túi rung lên, ch ắ c là có tin nh ắ n. Bình th ườ ng ng ườ i g ử i tin nh ắ n cho cô ch ỉ có T ầ n Ti ể u Ý và em trai Gi ả n Di ệ p, ch ắ c b ọ n h ọ có chuy ệ n gì đó. Gi ả n Tình ng ẩ ng đ ầ u nhìn b ố n phía, th ấ y không có ng ườ i chú ý t ớ i cô thì nhanh chóng l ấ y di đ ộ ng đ ể khu ấ t d ướ i m ặ t bàn r ồ i nhìn thoáng qua. M ộ t dãy s ố l ạ , h ơ n n ữ a là dãy do m ộ t hàng dài s ố 8 và 9 t ạ o thành. Cô m ở ra đ ọ c, là m ộ t tin r ấ t ng ắ n g ọ n: “Lí tr ưở ng ban th ậ t dông dài. Quan đi ể m cùng ph ươ ng án c ủ a cô, tôi tán thành. Ph ươ ng.” Gi ả n Tình b ị ch ữ “Ph ươ ng” kia làm choáng váng. Tin nh ắ n này là Ph ươ ng boss g ử i cho cô? Đây r ố t cu ộ c là tình hu ố ng gì? Gi ả n Tình ch ỉ c ả m th ấ y m ặ t mình nóng lên, tim đ ậ p tr ượ t ra kh ỏ i qu ỹ đ ạ o v ố n có, t ấ t c ả đ ề u tr ở nên m ơ màng, không chân th ự c. Cu ộ c h ọ p k ế t thúc nh ư th ế nào, cô không h ề có ấ n t ượ ng. Ch ỉ bi ế t t ừ lúc đó cô toàn nói b ừ a bãi, lung tung, may mà ph ươ ng án đã đ ượ c duy ệ t xong, còn ch ư a x ả y ra chuy ệ n gì. Vì sao đ ộ t nhiên anh l ạ i g ử i tin nh ắ n cho cô? Lúc ấ y có nhi ề u ng ườ i ở đây nh ư v ậ y, sao anh l ạ i làm th ế ? Quan tr ọ ng nh ấ t là, sao Ph ươ ng boss l ạ i bi ế t s ố đi ệ n tho ạ i c ủ a cô? Gi ả n Tình nhanh chóng tìm ra đáp án cho câu h ỏ i cu ố i cùng. Lúc Ph ươ ng boss đ ế n d ự cu ộ c h ọ p, có ng ườ i đ ư a cho anh tài li ệ u c ủ a ph ươ ng án, trên đó có s ố đi ệ n tho ạ i c ủ a cô. Lúc ấ y đ ề phòng ng ườ i nào có nghi v ấ n mu ố n tr ự c ti ế p g ọ i cho cô, nên cô m ớ i ghi trên đó. Không ng ờ ng ườ i khác còn ch ư a g ọ i đi ệ n tho ạ i, Ph ươ ng boss đã nh ắ n tin cho cô r ồ i. M ặ c dù ch ỉ là vài dòng ng ắ n ng ủ n, nh ư ng đ ố i v ớ i Gi ả n Tình l ạ i r ấ t quý giá. Dãy s ố kia t ự nhiên đã kh ắ c sâu vào t ậ n đáy lòng cô. Bi ế t rõ mình không có lý do l ư u l ạ i s ố đi ệ n tho ạ i kia, nh ư ng cô không nh ị n đ ượ c đánh hai ch ữ “đ ầ u heo” vô cùng thân thi ế t. Đ ể nh ư v ậ y, n ế u có ng ườ i xem đi ệ n tho ạ i c ủ a cô cũng tuy ệ t đ ố i không bi ế t đó là ai. Gi ả n Tình c ả m th ấ y mình 25 tu ổ i, s ớ m đã qua giai đo ạ n ả o t ưở ng v ề tình yêu. Nh ư ng t ừ khi nh ậ n đ ượ c tin nh ắ n này, cô tr ở nên r ấ t l ạ lùng. M ỗ i l ầ n di đ ộ ng rung lên, cô l ạ i v ộ i vàng m ở ra xem, và m ỗ i l ầ n đ ề u làm cô th ấ t v ọ ng tràn tr ề . Đúng v ậ y, sao có th ể là anh đ ượ c. Hôm đó anh g ử i tin nh ắ n cho cô, ch ắ c ch ỉ là b ộ c phát thôi. Ch ỉ có cô ngu ng ố c m ớ i hi v ọ ng anh l ạ i b ộ c phát l ầ n n ữ a. Trong ti vi đang phát b ả n tin d ự báo th ờ i ti ế t, Gi ả n Tình c ầ m di đ ộ ng, lo l ắ ng nhìn. D ự báo th ờ i ti ế t nói là b ắ t đ ầ u t ừ t ố i nay gió mùa Đông B ắ c s ẽ tràn v ề , th ả o nào cô ng ồ i ở trên gi ườ ng cũng c ả m th ấ y h ơ i l ạ nh. L ườ i bi ế ng đ ứ ng lên đóng c ử a s ổ , b ỗ ng nhiên t ừ đáy lòng b ị kích đ ộ ng, cô nhanh chóng c ầ m l ấ y di đ ộ ng, vi ế t m ộ t tin nh ắ n: “Ngày mai tr ở l ạ nh, nh ớ m ặ c thêm qu ầ n áo.” Ch ữ đánh xong, dũng khí cũng dùng h ế t. D ự a vào cái gì? Cô d ự a vào cái gì g ử i cho anh tin nh ắ n thân thi ế t nh ư th ế này… Có l ẽ anh đã s ớ m quên s ố đi ệ n tho ạ i này là c ủ a ai. Nh ư ng quên r ồ i không ph ả i càng t ố t sao? Cô có th ể không x ấ u h ổ , âm th ầ m g ử i s ự quan tâm c ủ a mình đ ế n anh. Vì th ế , do d ự m ộ t lúc lâu, cô bèn nh ắ m m ắ t g ử i đi. Sau khi tin nh ắ n đ ượ c g ử i đi, c ả ng ườ i cô nh ư đóng băng l ạ i, run r ẩ y không ng ừ ng, ng ồ i không đ ượ c, đ ứ ng cũng không xong, di đ ộ ng l ạ i càng không dám c ầ m. Nh ư ng v ứ t đi ệ n tho ạ i ở đ ầ u gi ườ ng xong cô l ạ i mu ố n xem đ ố i ph ươ ng có nh ắ n l ạ i hay không. Trong lòng đã chu ẩ n b ị s ẵ n sàng, n ế u anh g ọ i đ ế n, đánh ch ế t cô cũng không nh ậ n đi ệ n tho ạ i. Th ậ t đúng là dám làm mà không dám ch ị u! Mãi đ ế n khi cô đi ng ủ , đi ệ n tho ạ i v ẫ n im l ặ ng ở đ ầ u gi ườ ng, không có đ ộ ng tĩnh gì. Có l ẽ , anh cho r ằ ng tin nh ắ n này là do ng ườ i khác g ử i nh ầ m đ ế n. Ngay lúc cô đang m ơ m ơ màng màng, chuông tin nh ắ n g ử i đ ế n l ạ i đánh th ứ c cô. Cô m ở m ắ t nhìn đ ồ ng h ồ , bây gi ờ đã h ơ n 1 gi ờ sáng. B ỗ ng s ự c nh ớ có th ể là tin nh ắ n c ủ a Ph ươ ng Khiêm, Gi ả n Tình t ỉ nh c ả ng ủ . Lu ố ng cu ố ng tay chân c ầ m l ấ y di đ ộ ng, hai ch ữ “đ ầ u heo” đang nh ả y nhót trên màn hình. “C ả m ơ n Gi ả n ti ể u th ư nh ắ c nh ở , tôi s ẽ nh ớ m ặ c thêm qu ầ n áo.” Anh bi ế t cô là ai, nói nh ư v ậ y, anh cũng có s ố đi ệ n tho ạ i c ủ a cô? Nh ư ng vì sao anh l ạ i l ư u s ố c ủ a cô? Ng ừ ng l ạ i, không đ ượ c suy nghĩ linh tinh n ữ a. Gi ả n Tình c ắ t ngang t ưở ng t ượ ng c ủ a mình, run run h ồ i âm: “Không có gì.” G ử i xong tin nh ắ n cô l ạ i b ắ t đ ầ u ng ẩ n ng ườ i. Đã bi ế t g ử i l ạ i cho anh thì v ấ n đ ề càng ph ứ c t ạ p h ơ n, anh thông minh nh ư v ậ y, không c ầ n nghĩ cũng s ẽ bi ế t d ụ ng ý c ủ a cô. Cô làm nh ư v ậ y có ph ả i m ặ t dày quá không? Thôi quên đi, g ử i cũng đã g ử i, gi ờ m ớ i ả o não thì có ích gì. Tin nh ắ n ng ừ ng m ộ t h ồ i, lúc Gi ả n Tình nghĩ anh s ẽ không nh ắ n l ạ i n ữ a thì di đ ộ ng l ạ i vang lên. “Có ph ả i t ấ t c ả ph ụ n ữ đ ề u c ầ n đàn ông d ỗ dành không?” Anh h ỏ i nh ư v ậ y. Anh mu ố n nói chuy ệ n phi ế m cùng cô? Vào lúc đêm khuya thanh v ắ ng này ư ? Nh ư ng Gi ả n Tình cũng không nghĩ nhi ề u, h ồ i âm l ạ i: “D ỗ dành ph ụ n ữ không khó, đôi khi ch ỉ c ầ n m ộ t bó hoa, m ộ t câu nói, ho ặ c m ộ t ánh m ắ t là đ ủ .” “Nh ư ng đâu ph ả i t ấ t c ả m ọ i ng ườ i đ ề u d ễ d ỗ dành nh ư cô nói.” “Kỳ th ậ t, ch ỉ c ầ n là ng ườ i mình hi ể u rõ thì cho dù khó d ỗ dành đ ế n đâu cũng có th ể làm đ ượ c.” “Khó trách tôi không làm đ ượ c, vì tôi còn không hi ể u rõ v ề ng ườ i ta…” Nh ư v ậ y b ắ t đ ầ u t ừ t ố i hôm đó, quan h ệ hai ng ườ i đã nhanh chóng ti ế n thêm m ộ t b ậ c. M ộ t kho ả ng th ờ i gian dài sau này, vi ệ c liên h ệ v ẫ n ch ủ y ế u b ằ ng nh ắ n tin. Gi ả n Tình th ườ ng thân m ậ t h ỏ i thăm, còn Ph ươ ng Khiêm khi nào có th ờ i gian r ỗ i là l ạ i nói chuy ệ n v ề công vi ệ c v ớ i cô. Sau này khi đã thân thi ế t h ơ n, Gi ả n Tình chia s ẻ v ớ i anh nh ữ ng n ơ i có món ăn ngon hay n ơ i có chi ế u phim hay,… Nh ữ ng n ơ i này, Ph ươ ng Khiêm đ ề u g ọ i ng ườ i giúp anh tìm đ ế n. Mãi đ ế n m ộ t ngày, Gi ả n Tình nh ậ n đ ượ c tin nh ắ n c ủ a Ph ươ ng Khiêm t ừ n ướ c ngoài g ử i đ ế n: “Tình, làm ng ườ i ph ụ n ữ c ủ a anh, đ ượ c không?” Gi ả n Tình vĩnh vi ễ n đ ề u nh ớ rõ, cô lúc ấ y v ừ a c ườ i v ừ a khóc, l ậ p t ứ c nh ắ n l ạ i m ộ t ch ữ : “Đ ượ c.” Phiên ngo ạ i 4: Tân hôn Cu ộ c s ố ng sau khi k ế t hôn c ủ a Ph ươ ng Khiêm và Gi ả n Tình ch ẳ ng h ề ng ọ t ngào nh ư trong t ưở ng t ượ ng. Nguyên nhân ch ủ y ế u là vì hai ng ườ i v ố n luôn qu ấ n quít nhau nay l ạ i không có th ờ i gian đ ượ c bên nhau. Vi ệ c này so v ớ i vi ệ c công ty làm ăn thua l ỗ m ấ t m ấ y tri ệ u đ ồ ng còn khi ế n ng ườ i nào đó bu ồ n b ự c h ơ n. Mà ng ườ i đang bu ồ n b ự c này đ ươ ng nhiên chính là Ph ươ ng boss vĩ đ ạ i c ủ a chúng ta. Còn v ề lý do vì sao hai ng ườ i h ọ không có th ờ i gian bên nhau, thì h ễ nh ớ t ớ i vi ệ c này, Ph ươ ng boss tr ướ c nay luôn ki ề m ch ế r ấ t t ố t cũng không nh ị n đ ượ c ch ỉ mu ố n m ắ ng ch ử i ng ườ i. Nhà h ọ Ph ươ ng tuy ít ng ườ i nh ư ng nhi ề u quan h ệ dây m ơ r ễ má. Ch ỉ c ầ n ng ườ i đó có m ộ t ít quan h ệ v ớ i nhà h ọ Ph ươ ng cũng t ự x ư ng là thân thích c ủ a h ọ . T ừ bé đ ế n l ớ n, Ph ươ ng Khiêm s ợ nh ấ t là g ặ p h ọ hàng, m ỗ i l ầ n g ặ p x ư ng hô c ứ lo ạ n xì ng ầ u c ả lên, không n ả n m ớ i l ạ . L ầ n này k ế t hôn, Ph ươ ng Khiêm là con c ả c ủ a nhà h ọ Ph ươ ng, l ạ i là ng ườ i th ừ a k ế duy nh ấ t c ủ a Ph ươ ng th ị , b ở i v ậ y hôn l ễ c ủ a anh long tr ọ ng đ ế n m ứ c ng ườ i bình th ườ ng ch ẳ ng th ể t ưở ng t ượ ng n ổ i. Cũng chính vì l ễ k ế t hôn này mà nhà h ọ Ph ươ ng v ố n qu ạ nh qu ẽ , v ắ ng v ẻ nay l ạ i đông đúc, nh ộ n nh ị p, ngay c ả ng ườ i h ầ u cũng ph ả i tăng lên g ấ p đôi. Ph ươ ng Khiêm cho r ằ ng m ẹ mình m ờ i nhi ề u ng ườ i nh ư th ế là không c ầ n thi ế t. Đ ứ ng ở góc đ ộ c ủ a nhà kinh doanh, đây là m ộ t vi ệ c hao phí ti ề n c ủ a. Nh ư ng ba m ẹ anh l ạ i nghĩ hôn nhân đ ạ i s ự thì ph ả i t ư ng b ừ ng náo nhi ệ t, càng nhi ề u ng ườ i tham d ự càng t ố t ch ứ sao. Sau khi k ế t hôn, Ph ươ ng Khiêm và Gi ả n Tình cũng b ị yêu c ầ u ở chung v ớ i ba m ẹ m ộ t th ờ i gian. Ph ươ ng boss không đ ồ ng ý, nh ư n g Gi ả n Tình h ế t l ờ i khuyên nh ủ anh. Cô nói n ế u hai ông bà thích đông vui thì c ứ chi ề u lòng h ọ . Nh ư ng k ể t ừ đó, không gian nh ỏ c ủ a hai ng ườ i b ị phá v ỡ hoàn toàn. Bu ổ i sáng Ph ươ ng boss th ứ c d ậ y, bên c ạ nh đã tr ố ng không, đi tìm ng ườ i h ỏ i thì h ọ nói m ợ ch ủ đã đi cùng bà ch ủ t ừ sáng s ớ m tinh m ơ . V ậ y là đ ế n t ậ n gi ờ boss đi làm mà v ẫ n ch ẳ ng th ấ y đ ượ c bóng dáng v ợ yêu. Gi ờ ngh ỉ tr ư a, Ph ươ ng boss g ọ i đi ệ n tho ạ i cho v ợ yêu, không có ai nghe, g ọ i đ ế n máy bàn, qu ả n gia b ả o m ợ ch ủ v ớ i bà ch ủ ra ngoài ăn c ơ m. Th ế là h ế t gi ờ ngh ỉ tr ư a, boss v ẫ n ch ẳ ng đ ượ c nói chuy ệ n v ớ i v ợ yêu l ấ y n ử a câu. Bu ổ i chi ề u tan t ầ m, Ph ươ ng boss v ề nhà đúng gi ờ , mu ố n mau chóng nhìn th ấ y v ợ yêu. Ai ng ờ v ề đ ế n n ơ i, qu ả n gia nói m ợ ch ủ và cô ch ủ đi d ạ o ph ố ch ư a v ề . Boss tr ầ m ngâm h ồ i lâu, s ắ c m ặ t l ạ nh l ẽ o đi v ề phòng sách. Tình hu ố ng này n ế u ch ỉ x ả y ra trong vòng m ộ t, hai ngày thì ắ t h ẳ n Ph ươ ng boss v ẫ n còn kiên nh ẫ n đ ượ c, nh ư ng v ấ n đ ề là c ả m ộ t tu ầ n r ồ i, ngoài khi lên gi ườ ng đi ng ủ có th ể th ủ th ỉ tâm s ự v ớ i v ợ yêu, còn l ạ i nh ữ ng lúc khác boss mu ố n g ặ p v ợ thì khó h ơ n c ả lên tr ờ i. R ố t c ụ c, Ph ươ ng boss n ổ i gi ậ n, v ợ anh ch ẳ ng nh ẽ anh còn không rõ. Cô tr ờ i sinh tính tình d ị u dàng thùy m ị , làm vi ệ c gì cũng luôn suy nghĩ cho ng ườ i khác, nh ư ng đâu th ể vì th ế mà lôi cô đi kh ắ p n ơ i đ ượ c. Cô m ệ t m ỏ i, anh th ấ y đau lòng l ắ m. Vi ệ c m ọ i ng ườ i ni ề m n ở , quan tâm t ớ i Gi ả n Tình, ở trong m ắ t Ph ươ ng boss, l ạ i ch ẳ ng khác gì tra t ấ n cô. V ậ y là, ở nhà ba m ẹ sau khi k ế t hôn đúng m ộ t tu ầ n, Ph ươ ng boss không h ề do d ự s ắ p x ế p hành lý, mang theo v ợ yêu ngo ắ t mông b ỏ ch ạ y. Nhân v ậ t chính đ ề u đã đi c ả , đám ng ườ i thân thích đ ế n nhà h ọ Ph ươ ng ăn ch ự c c ơ m cũng ch ẳ ng có lí do gì ở l ạ i, bèn l ụ c t ụ c thu d ọ n đ ồ đ ạ c đi luôn. Dù sao, ai n ấ y cũng c ả m th ấ y hài lòng m ỹ mãn r ồ i. M ẹ Ph ươ ng Khiêm không hi ể u sao con mình l ạ i t ứ c gi ậ n, “Em ch ỉ mu ố n thân h ơ n v ớ i Ti ể u Tình thôi, vi ệ c này có gì sai đâu?”. Bà h ỏ i ng ườ i b ạ n già nh ư v ậ y. Ba Ph ươ ng Khiêm th ở dài, l ắ c đ ầ u đáp: “Em không sai, ch ỉ không s ắ p x ế p th ờ i gian h ợ p lý thôi. Em không th ấ y à? Th ằ ng nhóc nhà chúng ta bám Ti ể u Tình ch ặ t l ắ m”. Phiên ngo ạ i 4: Quà t ặ ng Mãi đ ế n khi Gi ả n Tình và Ph ươ ng boss chuy ể n v ề nhà m ớ i c ủ a mình, hai ng ườ i m ớ i có th ể tìm l ạ i h ạ nh phúc ng ọ t ngào ngày x ư a. Không có ng ườ i ngoài qu ấ y r ầ y, th ờ i gian ở bên nhau nhi ề u h ơ n, mu ố n làm m ấ y chuy ệ n không trong sáng thì c ứ vi ệ c làm m ọ i lúc m ọ i n ơ i, h ạ nh phúc đ ế n m ứ c boss suýt chút n ữ a quên luôn c ả th ờ i gian. Ph ươ ng boss c ả m th ấ y vi ệ c mình không th ể đ ư a v ợ đi h ưở ng tu ầ n trăng m ậ t là m ộ t chuy ệ n r ấ t đáng ti ế c, vì th ế anh l ệ nh cho tr ợ lý c ố g ắ ng s ắ p x ế p công vi ệ c d ồ n l ạ i, ch ừ a ra chút th ờ i gian đ ư a v ợ đ ế n đ ấ t n ướ c cô thích nh ấ t ch ơ i m ộ t chuy ế n. Tr ợ lý tuân l ệ nh boss l ớ n, bôi bôi xoá xoá l ị ch làm vi ệ c, lúc sau l ạ i m ế u máo h ỏ i boss c ụ th ể mu ố n ngh ỉ m ấ y ngày. Boss l ớ n vung tay lên nói kho ả ng m ườ i ngày n ử a tháng tr ở lên là đ ượ c. Tr ợ lý v ừ a nghe anh nói v ậ y, n ướ c m ắ t đ ầ m đìa, kêu r ằ ng boss nh ư th ế ch ẳ ng ph ả i đang mu ố n làm khó tôi sao, cho dù tôi có d ồ n l ượ ng công vi ệ c trong n ử a năm sau c ủ a anh l ạ i thì cũng ch ỉ dành ra đ ượ c m ộ t tu ầ n là cùng! Nhi ề u h ơ n n ữ a thì tôi không th ể s ắ p x ế p n ổ i, anh t ự đi mà làm. Boss l ớ n v ừ a nghe đã n ổ i gi ậ n đùng đùng. Anh đ ườ ng đ ườ ng là t ổ ng giám đ ố c m ộ t t ậ p đoàn mà mu ố n đi ngh ỉ tu ầ n trăng m ậ t cũng không có th ờ i gian, th ế thì thuê nhi ề u nhân viên nh ư v ậ y đ ể làm gì! B ở i v ậ y Ph ươ ng boss r ấ t không vui, h ậ u qu ả c ự c kì nghiêm tr ọ ng. Ngày hôm sau, toàn b ộ nhân viên trong Ph ươ ng th ị đ ề u nh ậ n đ ượ c thông báo, t ấ t c ả ph ả i tăng ca trong vòng m ộ t tu ầ n. Sau khi k ế t hôn, hai ng ườ i không ở căn nhà nh ỏ khu trung tâm kia n ữ a, Ph ươ ng boss mua hai ngôi bi ệ t th ự sát nhau ở ngo ạ i thành, s ử a sang t ườ ng và v ườ n hoa làm cho sân nhà nhìn qua khá r ộ ng rãi. Có đi ề u Gi ả n Tình l ạ i không hi ể u n ổ i tác ph ẩ m c ủ a anh, m ộ t căn bi ệ t th ự ở đã không h ế t, sao còn mua t ậ n hai căn, dù có ti ề n cũng không nên lãng phí đ ế n th ế này. Nh ư ng Ph ươ ng boss làm v ậ y đ ươ ng nhiên có m ụ c đích. Th ứ nh ấ t, anh không mu ố n đ ể v ợ ph ả i ch ị u thi ệ t thòi, mu ố n cho cô m ộ t cu ộ c s ố ng t ố t đ ẹ p nh ấ t. Th ứ hai… n ế u có ng ườ i thân b ạ n bè đ ế n t ấ t nhiên ph ả i ở cách xa m ộ t chút, nh ư th ế hai ng ườ i b ọ n h ọ ở nhà chính bí m ậ t làm chuy ệ n không trong sáng s ẽ không b ị qu ấ y r ầ y. Có đi ề u hành vi phung phí ti ề n b ạ c ch ỉ vì l ợ i ích cá nhân th ế này t ố t nh ấ t không nên đ ể cho v ợ bi ế t. Nhà tuy r ộ ng nh ư ng Gi ả n Tình cũng ch ẳ ng ph ả i làm gì nhi ề u. Dù sao thân ph ậ n bây gi ờ đã khác, m ấ y chuy ệ n quét t ướ c d ọ n d ẹ p đ ươ ng nhiên s ẽ có ng ườ i làm h ộ . Lúc tr ướ c, khi đang chu ẩ n b ị hôn l ễ , bà Ph ươ ng đã yêu c ầ u Gi ả n Tình xin ngh ỉ vi ệ c. Th ậ t ra trong lòng Gi ả n Tình không thích nh ư ng đ ể tránh ch ư a vào c ử a đã mâu thu ẫ n v ớ i m ẹ ch ồ ng, cô ng ầ m b ả o Ph ươ ng Khiêm đi nói chuy ệ n v ớ i m ẹ anh, ch ẳ ng ng ờ Ph ươ ng boss nghe xong đ ề ngh ị c ủ a m ẹ l ạ i t ỏ v ẻ đ ồ ng ý. V ớ i t ỉ s ố 2-1, Gi ả n Tình đành ph ả i ngh ỉ vi ệ c ngoan ngoãn ở nhà làm bà ch ủ gia đình. Nh ư ng lúc tr ướ c ở nhà h ọ Ph ươ ng có nhi ề u h ọ hàng nên không th ấ y chán, bây gi ờ ở nhà m ớ i, Ph ươ ng Khiêm mà đi làm thì trong nhà ch ỉ còn l ạ i m ộ t mình cô. Xem tivi, nghe nh ạ c, lên m ạ ng, m ấ y vi ệ c mà tr ướ c kia khi còn đi làm cô r ấ t thích bây gi ờ l ạ i c ả m th ấ y quá t ẻ nh ạ t, vô v ị . Hôm nay Gi ả n Tình ti ễ n Ph ươ ng boss đi làm xong, l ượ n l ờ m ộ t lúc trong bi ệ t th ự thì phát hi ệ n có r ấ t nhi ề u món quà ở nhà kho, ch ấ t đ ố ng lên nh ư hai ng ọ n núi nh ỏ . Gi ả n Tình gi ậ t mình, m ấ y th ứ này ch ắ c đ ề u là quà k ế t hôn b ạ n bè t ặ ng, đ ợ t tr ướ c nhi ề u vi ệ c quên m ấ t, bây gi ờ v ừ a lúc có th ờ i gian, m ở ra xem m ọ i ng ườ i t ặ ng cái gì. Không xem thì thôi, đ ằ ng này v ừ a bóc ra Gi ả n Tình đã h ế t h ồ n. Ph ầ n l ớ n m ấ y món quà này đ ề u là trang s ứ c quý giá, nh ữ ng b ứ c tranh n ổ i ti ế ng, đ ồ c ổ , cái gì cũng có. Nh ữ ng th ứ quý nh ư v ậ y l ạ i b ị hai ng ườ i h ọ t ố ng vào góc nhà kho, hình nh ư h ơ i quá đáng thì ph ả i. Gi ữ a m ộ t đ ố ng hàng hi ệ u, Gi ả n Tình tìm th ấ y món quà c ủ a hai ng ườ i ch ị em T ầ n Ti ể u Ý và Lâm Ki ề u Ki ề u. M ộ t cái h ộ p to đ ượ c b ọ c r ấ t công phu, ch ỉ nguyên bóc l ớ p gói cũng làm cô t ố n m ấ t c ả bu ổ i. V ừ a m ở đ ượ c ra Gi ả n Tình đã ng ẩ n ng ườ i, c ả thùng đ ầ y ắ p nh ữ ng món đ ồ r ự c r ỡ , trông kì kì, nhìn k ỹ m ớ i bi ế t, đây… đây đ ề u là đ ồ ch ơ i tình d ụ c [1] … Gi ả n Tình c ả m th ấ y m ặ t nóng b ừ ng lên, v ừ a b ự c mình v ừ a bu ồ n c ườ i. M ấ y th ứ đ ồ ch ơ i tình d ụ c này th ỉ nh tho ả ng cô cũng th ấ y trên m ạ ng nh ư ng gi ờ nhìn đ ủ các th ể lo ạ i s ờ s ờ tr ướ c m ặ t, Gi ả n Tình l ạ i c ả m th ấ y tr ướ c đây mình trong sáng quá m ứ c!!! Đ ế n khi cô t ỉ nh táo l ạ i thì ý nghĩ đ ầ u tiên là, m ấ y th ứ t ộ i l ỗ i này tuy ệ t đ ố i không đ ượ c đ ể Ph ươ ng Khiêm th ấ y… Th ế là cô ch ạ y kh ắ p n ơ i tìm ch ỗ an toàn gi ấ u chúng đi. (Ti ể u Tình đáng th ươ ng qu ả nhiên r ấ t trong sáng, th ậ t ra cách x ử lí t ố t nh ấ t chính là v ứ t vào thùng rác thôi mà ! o( ╯ □ ╰ )o) Bu ổ i t ố i Gi ả n Tình t ắ m xong, đi ra nhìn th ấ y Ph ươ ng Khiêm n ằ m trên gi ườ ng, ánh m ắ t sáng ng ờ i nhìn cô ch ằ m ch ằ m. Bình th ườ ng ch ỉ c ầ n anh nhìn cô chăm chú nh ư v ậ y là Gi ả n Tình đã bi ế t ngay anh mu ố n làm chuy ệ n gì. Nh ư ng đêm nay r ấ t l ạ , cô n ằ m trên gi ườ ng m ộ t lúc lâu mà v ẫ n ch ư a th ấ y anh có đ ộ ng tĩnh gì, th ậ t s ự quá kì quái. “Lúc ăn c ơ m, em nói b ộ đ ồ ăn đó là c ủ a Viên D ị ch t ặ ng?”. Boss ôm cô h ỏ i. “Vâng, đ ẹ p anh nh ỉ ?”. Hôm nay lúc bóc quà, th ấ y b ộ đ ồ ăn kia r ấ t đ ẹ p nên Gi ả n Tình mang ra dùng. Khi ăn c ơ m t ố i, cô ti ệ n m ồ m nh ắ c đ ế n, không ng ờ anh v ẫ n còn nh ớ . Nghe cô h ỏ i th ế , Ph ươ ng boss nhíu mày, v ẻ m ặ t nghiêm túc nói: “Quá t ầ m th ườ ng, ả nh h ưở ng đ ế n kh ẩ u v ị , ngày mai đ ổ i b ộ khác đi”. Gi ả n Tình nín thinh, không ho he gì. Ph ươ ng Boss nói ti ế p: “À, v ừ a nãy lúc em đi t ắ m, cô giúp vi ệ c đ ư a anh m ộ t s ố th ứ tìm đ ượ c khi quét d ọ n, h ỏ i anh có dùng đ ượ c không”. Gi ả n Tình ch ộ t d ạ , v ộ i h ỏ i: “Cái gì v ậ y? Ở đâu?”. Ph ươ ng Khiêm ch ỉ vào cái gi ườ ng còn l ạ i, “ Ở đó”. Gi ả n Tình nhìn theo, m ặ t mũi t ố i s ầ m l ạ i, ch ỉ mu ố n ng ấ t ngay t ạ i ch ỗ . Cái h ộ p kia chính là m ấ y th ứ đ ồ ch ơ i tình d ụ c T ầ n Ti ể u Ý và Lâm Ki ề u Ki ề u t ặ ng!!! Xem ra ông tr ờ i c ố ý mu ố n tiêu di ệ t cô… “Cô nàng T ầ n Ti ể u Ý đó th ậ t phi ề n toái, nh ư ng mà quà t ặ ng l ầ n này r ấ t v ừ a ý anh”. Nghe Ph ươ ng Khiêm nói, Gi ả n Tình không t ỏ thái đ ộ gì, leo lên gi ườ ng chùm chăn kín mít đ ế n m ứ c ng ạ t th ở . Dĩ nhiên là Ph ươ ng Khiêm bi ế t cô gái nh ỏ đang x ấ u h ổ , có đi ề u anh r ấ t thích dáng v ẻ e th ẹ n c ủ a cô, có th ể kích thích thú tính nguyên th ủ y nh ấ t n ơ i anh. Dang tay ôm cô vào lòng, anh nh ẹ nhàng d ỗ ng ọ t: “Đ ừ ng tr ố n, hôm nay anh không làm khó em, ch ỉ c ầ n em m ặ c b ộ qu ầ n áo này làm cùng anh, nh ữ ng đ ạ o c ụ khác anh s ẽ không dùng n ữ a”. Ph ươ ng Khiêm l ấ y m ộ t b ộ qu ầ n áo t ừ trong h ộ p quà ra, cám d ỗ cô. Gi ả n Tình nh ậ n l ấ y b ộ qu ầ n áo hoa báo trong su ố t, tay c ầ m còn th ấ y không t ự nhiên n ữ a là m ặ c vào, ch ắ c ch ắ n s ẽ r ấ t khiêu khích cho mà xem. Nh ư ng n ế u không m ặ c, cô s ợ Ph ươ ng Khiêm s ẽ dùng nh ữ ng th ứ khác trêu ch ọ c cô. Th ế là cô chu môi nói: “Em mu ố n vào phòng t ắ m thay”. Th ấ y cô đ ồ ng ý m ặ c vào, Ph ươ ng Khiêm cũng r ộ ng rãi g ậ t đ ầ u, “ Ừ , em đi thay đi”. K ế t qu ả là đ ợ i c ả ch ụ c phút mà không th ấ y cô gái nh ỏ b ướ c ra, Ph ươ ng Khiêm s ố t ru ộ t đi đ ế n gõ c ử a, “Tình, thay xong thì ra ngoài đi”. Ti ế p đó, anh nghe th ấ y cô đáp l ạ i: “B ộ qu ầ n áo này em không m ặ c đ ượ c đâu”. “N ế u đã s ả n xu ấ t ra thì ch ắ c ch ắ n là m ặ c đ ượ c, em không ra thì anh vào đ ấ y”. Lúc này, s ắ c tâm c ủ a Ph ươ ng boss đã n ổ i d ậ y, anh không còn kiên nh ẫ n đ ể cò kè v ớ i cô n ữ a. “Đ ợ i chút, đ ể em ra”. C ử a b ậ t m ở , cô gái nh ỏ v ẫ n khoác áo t ắ m b ướ c ra. Ph ươ ng Khiêm th ắ c m ắ c nhìn cô, th ấ y cô đ ỏ m ặ t, t ừ t ừ rút dây l ư ng c ủ a áo t ắ m đi. Áo t ắ m t ụ t xu ố ng, Ph ươ ng Khiêm h ớ p ph ả i m ộ t ng ụ m khí l ạ nh, xoang mũi ng ư a ng ứ a, suýt n ữ a là ch ả y máu mũi. Qu ầ n áo trong su ố t bó sát ng ườ i, phô ra toàn b ộ đ ườ ng cong hoàn m ỹ c ủ a c ơ th ể cô. Ch ế t ng ườ i là, b ộ qu ầ n áo này các ch ỗ khác đ ề u kín mít, duy ch ỉ tr ướ c ng ự c v ớ i mông là khoét h ở , làm b ầ u ng ự c tr ắ ng tuy ế t và b ộ mông căng tròn n ử a khu ấ t n ử a l ộ . B ấ t c ứ đàn ông nào nhìn th ấ y hình ả nh kích thích này đ ề u s ẽ bi ế n thành lang sói. B ở i v ậ y Ph ươ ng boss nhào lên ăn luôn Gi ả n Tình cũng là l ẽ th ườ ng tình mà thôi. Sau này, Ph ươ ng boss h ớ n h ở nghĩ: M ấ y món đ ồ đó qu ả nhiên là h ả o h ạ ng, lúc nào ph ả i tìm th ờ i gian nghiên c ứ u m ớ i đ ượ c. M ộ t ngày nào đó, khi Gi ả n Tình đi ăn c ơ m cùng T ầ n Ti ể u Ý và Lâm Ki ề u Ki ề u thì b ị h ỏ i m ấ y món đó có dùng đ ượ c không. Gi ả n Tình tr ướ c nay v ẫ n d ị u dàng b ỗ ng n ổ i sung lên, ch ỉ vào mũi T ầ n Ti ể u Ý m ắ ng x ố i x ả : “T ầ n Ti ể u Ý, ti ế c cho c ậ u là ch ị em t ố t c ủ a mình, c ậ u có bi ế t m ấ y món c ậ u t ặ ng suýt n ữ a h ạ i ch ế t mình r ồ i không!!!”. T ầ n Ti ể u Ý b ị m ắ ng, s ắ c m ặ t v ẫ n bình th ả n k ế t lu ậ n: “Xem ra các c ậ u đúng là dùng không ít!”. Phiên ngo ạ i 4: Làm vi ệ c Sau khi k ế t hôn, cu ộ c s ố ng c ủ a Gi ả n Tình khá nhàn h ạ , h ầ u nh ư cô không ph ả i làm gì ngoài vi ệ c xem TV, ch ơ i game online, đi mua s ắ m qu ầ n áo, trang s ứ c v ớ i m ẹ và em ch ồ ng. Sau m ộ t kho ả ng th ờ i gian dài nh ư v ậ y ti ế p di ễ n, Gi ả n Tình c ả m th ấ y mình ch ẳ ng nh ữ ng phung phí ti ề n c ủ a mà còn lãng phí c ả th ờ i gian. M ặ c dù s ố ti ề n ch ồ ng cô ki ế m đ ượ c đ ủ đ ể cô tiêu xài c ả m ấ y đ ờ i, nh ư ng n ế u c ứ n ằ m nhà ch ơ i không th ế này thì qu ả đúng là gánh n ặ ng cho ti ế n trình hi ệ n đ ạ i hóa ngày nay! B ở i v ậ y vào m ộ t ngày n ọ , sau khi đã s ử a so ạ n t ươ m t ấ t, Gi ả n Tình bèn đi th ẳ ng đ ế n Ph ươ ng th ị . T ừ sau khi lên làm bà Ph ươ ng, Gi ả n Tình r ấ t hi ế m khi đ ặ t chân vào đây, th ế nên ai ai nhìn th ấ y cô xu ấ t hi ệ n cũng h ồ h ở i ti ế n lên chào h ỏ i. Đ ế n khi cô vào thang máy thì đám ng ườ i thăm h ỏ i đã kéo t ớ i đông nghìn ngh ị t. “Nhìn th ấ y không, kia là nhân v ậ t trong truy ề n thuy ế t c ủ a công ty, phiên b ả n hi ệ n đ ạ i s ố ng c ủ a cô bé l ọ lem đó!”. “Trông cũng đ ượ c đ ấ y ch ứ …”. “Nghe nói sau khi boss k ế t hôn thì không h ề tham d ự m ộ t bu ổ i xã giao thông th ườ ng nào, v ừ a tan làm đã ch ạ y ngay v ề nhà v ớ i v ợ ”. “Ph ươ ng boss qu ả là ng ườ i đàn ông t ố t, ti ế c là không có ph ầ n cho chúng ta”. “Nghe nói v ợ t ổ ng giám đ ố c ban đ ầ u là tr ưở ng ban phòng th ị tr ườ ng, sau khi k ế t hôn thì ngh ỉ không đi làm n ữ a”. “Giàu th ế r ồ i còn đi làm làm gì, h ọ a chăng là b ị điên”. Ấ y th ế mà nhân v ậ t chính đang đ ượ c bàn tán rôm r ả c ủ a chúng ta, qu ả th ậ t hôm nay đ ế n Ph ươ ng th ị đ ể đi làm, ch ẳ ng l ẽ cô b ị điên th ậ t? Đáp án là… Đúng v ậ y, cô s ắ p điên r ồ i, r ỗ i rãi đ ế n phát điên m ấ t r ồ i! Gi ả n Tình đi m ộ t m ạ ch đ ế n văn phòng t ổ ng giám đ ố c, đúng lúc Ph ươ ng Khiêm đi h ọ p v ề . Nhìn th ấ y v ợ yêu đang ng ồ i trên sofa, anh n ử a ng ạ c nhiên n ử a vui m ừ ng, l ấ y tay s ậ p c ử a l ạ i, r ồ i ôm ch ầ m cô vào lòng, “Sao th ế , mu ố n đ ế n công ty g ặ p anh à?”. Gi ả n Tình l ờ đi câu nói ng ọ t x ớ t c ủ a anh, n ớ i r ộ ng kho ả ng cách gi ữ a hai ng ườ i, r ồ i nghiêm túc nói: “Anh s ắ p x ế p cho em làm vi ệ c ở Ph ươ ng th ị , hay là đ ể em đi tìm vi ệ c ở công ty khác?”. Ph ươ ng Khiêm nhíu mày, c ườ i to, “Tr ừ Ph ươ ng th ị ra thì còn ai dám thuê v ợ c ủ a Ph ươ ng Khiêm này ch ứ ?”. “Khiêm, em không nói đùa, em th ậ t s ự mu ố n đi làm. Em không thích ru rú ở nhà su ố t ngày, c ả ng ườ i ch ẳ ng còn tí s ứ c s ố ng nào. Em tin anh cũng không mu ố n th ấ y em lúc nào cũng l ầ m lũi”. Ph ươ ng Khiêm ph ớ t nh ẹ lên má cô m ộ t n ụ hôn, g ậ t đ ầ u nói: “Đ ượ c, v ậ y em đi làm đi, có đi ề u ch ứ c v ụ là do anh quy ế t đ ị nh”. “Ch ứ c v ụ gì v ậ y?”. Th ấ y anh đ ồ ng ý, Gi ả n Tình vui v ẻ h ỏ i. Ph ươ ng Khiêm suy ngh ĩ m ộ t lúc lâu, r ồ i đáp: “Ch ứ c v ụ th ấ p thì không thích h ợ p v ớ i em. Gi ờ em mà làm vi ệ c cùng v ớ i các nhân viên khác thì ch ắ c ch ắ n b ọ n h ọ s ẽ th ấ y không t ự nhiên. Th ế này v ậ y, đúng lúc anh đang thi ế u m ộ t tr ợ lý, em t ớ i thay v ị trí đó nhé”. “Tr ợ lý t ổ ng giám đ ố c à? C ụ th ể em ph ả i làm nh ữ ng gì?”. “Ch ỉ c ầ n c ố g ắ ng h ế t s ứ c ph ố i h ợ p làm vi ệ c v ớ i anh là đ ượ c…”. Ph ươ ng boss nh ẹ nhàng nói bâng qu ơ m ộ t câu. V ề sau, vào m ộ t ngày nào đó, lúc Gi ả n Tình b ị Ph ươ ng Khiêm đè lên bàn làm vi ệ c nh ư h ổ v ồ m ồ i, cô m ớ i đ ộ t nhiên hi ể u đ ượ c hàm ý trong câu nói c ủ a boss hôm ấ y. Anh b ả o cô g ắ ng s ứ c ph ố i h ợ p v ớ i anh, thì ra ý anh là… mu ố n ph ố i h ợ p làm chuy ệ n đó!!! Phiên ngo ạ i 5 K ế t hôn đ ượ c hai năm, Gi ả n Tình sinh cho nhà h ọ Ph ươ ng m ộ t đ ứ a cháu trai kháu kh ỉ nh. Kh ỏ i ph ả i nói ba m ẹ ch ồ ng cô vui m ừ ng đ ế n c ỡ nào, hai ông bà l ậ p t ứ c thu d ọ n hành lý chuy ể n đ ế n bi ệ t th ự c ủ a Ph ươ ng Khiêm, c ả ngày tranh nhau b ế th ằ ng cháu n ộ i b ụ b ẫ m. Ph ươ ng Khiêm đ ượ c làm b ố đ ươ ng nhiên cũng r ấ t vui v ẻ . Ngày con trai tròn m ộ t tháng tu ổ i, anh vung m ộ t s ố ti ề n l ớ n m ở ti ệ c ở nhà hàng sang tr ọ ng nh ấ t thành ph ố S, t ư ng b ừ ng náo nhi ệ t su ố t ba ngày li ề n. Th ế nh ư ng lúc con trai m ớ i sinh, Ph ươ ng boss đâu có đ ượ c phong đ ộ nh ư lúc này. Gi ả n Tình mu ố n đ ẻ m ộ t mình, còn Ph ươ ng boss l ạ i kiên quy ế t ở bên c ạ nh cô, k ế t qu ả anh ph ả i gi ươ ng m ắ t nhìn v ợ yêu đau đ ớ n đ ế n ch ế t đi s ố ng l ạ i. Dù anh là ng ườ i đã tr ả i qua nhi ề u sóng to gió l ớ n, lúc ấ y chân v ẫ n t ự d ư ng m ề m nhũn ra. M ặ t mày anh tái xanh, n ắ m ch ặ t l ấ y tay v ợ , luôn mi ệ ng tr ấ n an cô. Th ằ ng cu này dùng d ằ ng h ơ n m ườ i sáu ti ế ng đ ồ ng h ồ m ớ i ch ị u chui ra, làm m ẹ nó suýt n ữ a m ấ t n ử a cái m ạ ng, còn b ố nó thì suýt n ữ a bay m ấ t n ử a h ồ n phách. Nhìn đ ứ a con da nhăn nheo c ấ t ti ế ng khóc chào đ ờ i trong vòng tay y tá, Gi ả n Tình c ả m th ấ y nh ư đã tr ả i qua c ả m ộ t đ ờ i ng ườ i. Lúc Gi ả n Tình đ ẻ , ba m ẹ cô t ừ quê lên thăm, đ ượ c hai ông bà thông gia ni ề m n ở gi ữ l ạ i nên cũng quy ế t đ ị nh ở ch ơ i m ộ t th ờ i gian. V ậ y là b ố n ông bà già cùng s ố ng trong m ộ t căn bi ệ t th ự nho nh ỏ . Th ấ y th ế , Ph ươ ng Khiêm đ ắ c ý nói v ớ i v ợ : “Em xem, tr ướ c đây quy ế t đ ị nh mua hai căn h ộ qu ả r ấ t chính xác”. Lúc ở c ữ , th ằ ng cu này c ả ngày ăn r ồ i l ạ i ng ủ , ng ủ r ồ i l ạ i ăn, ch ẳ ng khác l ợ n là m ấ y. Đôi khi t ỉ nh gi ấ c, nó ch ỉ m ở m ắ t nhìn quanh b ố n phía, r ồ i l ạ i l ậ p t ứ c nh ắ m m ắ t ng ủ ti ế p. Ngoài ăn u ố ng ngh ị ch ng ợ m ra, h ầ u h ế t th ờ i gian nó đ ề u lăn quay ra ng ủ . M ấ y ông bà già xúm quanh gi ườ ng nó, ch ờ m ấ y ti ế ng đ ồ ng h ồ cũng ch ỉ đ ể ng ắ m lúc nó t ỉ nh ng ủ . Sau m ộ t h ồ i ng ắ m nghía chán chê, m ấ y ông bà rút ra k ế t lu ậ n, ấ y là th ằ ng cu này gi ố ng h ệ t b ố , ch ỉ có cái mũi gi ố ng m ẹ . M ẹ Ph ươ ng Khiêm còn sai qu ả n gia l ấ y ả nh h ồ i nh ỏ c ủ a anh ra đ ố i chi ế u, qu ả th ự c r ấ t gi ố ng nhau. Trong đ ố ng ả nh, Gi ả n Tình tìm đ ượ c t ấ m Ph ươ ng Khiêm h ồ i vài tháng tu ổ i, khi ấ y v ẫ n còn đóng b ỉ m. Cô b ậ t c ườ i ha h ả , quy ế t đ ị nh c ấ t riêng b ứ c này đi. Vi ệ c khi ế n Gi ả n Tình thích thú nh ấ t chính là xem b ả o m ẫ u t ắ m r ử a cho con trai, vì là l ầ n đ ầ u tiên làm m ẹ nên chuy ệ n này cô không rành l ắ m. Tuy lúc tr ướ c cô đã tìm hi ể u qua, nh ư ng con trai còn qu á bé, cô r ấ t lo mình s ẽ làm con b ị th ươ ng. B ở i v ậ y, c ơ m tr ư a xong xuôi, m ấ y ông bà già chu ẩ n b ị n ướ c nôi, qu ầ n áo đ ể t ắ m r ử a cho cháu, còn Gi ả n Tình b ế con ch ơ i đùa, không cho nó ng ủ . Th ằ ng cu này b ị phá đám gi ấ c ng ủ , mi ệ ng ngáp mày cau, dáng v ẻ r ấ t ư khó ch ị u. Lúc c ở i qu ầ n áo cho nó vào n ướ c, nó b ắ t đ ầ u khoa chân múa tay, đá n ướ c lung tung, làm b ắ n tung tóe vào qu ầ n áo c ủ a b ả o m ẫ u. M ẹ Ph ươ ng Khiêm th ấ y v ậ y, c ườ i đ ắ c ý, “Th ằ ng cu này mai sau kh ỏ e h ơ n b ố nó là cái ch ắ c”. “T ắ m r ử a thôi mà bà cũng nhìn ra tài năng t ươ ng lai c ủ a nó à?”. Ba Ph ươ ng khiêm b ậ t c ườ i trêu b ạ n già. “Con cháu nhà h ọ Ph ươ ng đ ươ ng nhiên sau này r ấ t khí th ế r ồ i”. M ẹ Ph ươ ng Khiêm t ự tin đáp l ạ i. Ba Ph ươ ng Khiêm g ậ t đ ầ u ra chi ề u đ ồ ng ý. Có l ẽ là thích ứ ng đ ượ c v ớ i c ả m giác trong n ướ c, th ằ ng cu kia m ở to m ắ t, nhìn quanh b ố n phía, cu ố i cùng d ừ ng l ạ i trên ng ườ i Gi ả n Tình, cong mi ệ ng c ườ i toe. Tr ướ c đây th ằ ng cu này cũng c ườ i nhi ề u l ắ m, nh ư ng ph ầ n l ớ n ch ỉ c ườ i m ỉ m, ho ặ c c ườ i khi ng ủ mà thôi. Gi ờ đây nó c ườ i t ươ i r ạ ng r ỡ th ế này, ai ai nhìn th ấ y cũng ph ả i s ữ ng ng ườ i. Gi ả n Tình c ả m đ ộ ng t ộ t đ ỉ nh, n ế u không ph ả i con trai v ẫ n còn đang ngâm n ướ c, th ể nào cô cũng ôm nó vào trong ng ự c mà c ư ng n ự ng. “Cháu n ộ i ngoan… Nhìn nó c ườ i trông có d ễ th ươ ng không kìa, lúc l ớ n lên thì đ ẹ p trai ph ả i bi ế t!”. M ẹ Ph ươ ng Khiêm xúc đ ộ ng nói. T ấ t nhiên r ồ i, b ố m ẹ đ ề u là tu ấ n nam m ỹ n ữ , gen l ạ i vô cùng xu ấ t s ắ c, t ươ ng lai th ằ ng cu này ki ể u gì ch ẳ ng “v ạ n ng ườ i th ấ y, v ạ n ng ườ i mê”. Ba tháng đ ầ u, th ằ ng cu này s ở h ữ u r ấ t nhi ề u tên, ch ẳ ng h ạ n nh ư : Quai Quai, B ả o B ố i, B ả o B ả o, Quai Tôn, Ti ể u Gia H ỏ a, Ti ể u Thiên S ử ,… Mãi đ ế n tháng th ứ ba, nó m ớ i chính th ứ c có tên c ủ a mình, Ph ươ ng Sùng, ch ỉ ng ườ i khi ế n cho k ẻ khác ph ả i sùng bái! Tên này do ông bà n ộ i đ ặ t, Ph ươ ng boss không có quy ề n ph ả n bác. Tuy r ằ ng Ph ươ ng boss c ả m th ấ y tên này không đ ượ c hay l ắ m, nh ư ng dù sao cũng là t ấ m lòng c ủ a ông bà dành cho cháu n ộ i, anh không có ý ki ế n gì thêm. Suy cho cùng cái tên cũng ch ỉ là m ộ t ký hi ệ u, ch ờ sau này nó lên đ ượ c v ị trí nh ư anh thì ngay c ả tên cũng có ít ng ườ i g ọ i đ ế n. Lúc Ph ươ ng Sùng lên hai, Gi ả n Tình mang thai l ầ n n ữ a, c ả gia đình l ạ i ăn m ừ ng m ộ t phen. Cái thai đ ượ c b ố n tháng, Gi ả n Tình đi siêu âm, k ế t qu ả l ạ i là con trai. Ba m ẹ Ph ươ ng Khiêm m ừ ng r ỡ không k ị p. Nhà h ọ Ph ươ ng luôn mong có ng ườ i n ố i dõi, nay Gi ả n Tình sinh đ ượ c hai đ ứ a cháu trai, sao h ọ l ạ i không vui cho đ ượ c? Có đi ề u, trong khi m ọ i ng ườ i vui m ừ ng nh ư th ế thì Ph ươ ng boss vô cùng r ầ u rĩ. Sao l ạ i là con trai, anh mu ố n con gái c ơ ! M ộ t đ ứ a con gái xinh đ ẹ p gi ố ng v ợ anh, con trai có m ộ t là đ ủ r ồ i, thêm n ữ a thì có ích l ợ i gì đâu, không yêu th ươ ng, không c ư ng chi ề u đ ượ c! Ng ườ i ta nói con gái là áo bông tri k ỷ c ủ a b ố , anh ch ẳ ng có cái áo bông nào, s ớ m hay mu ộ n mùa đông cũng b ị ch ế t rét!!! Đáng th ươ ng thay đ ứ a con trong b ụ ng Gi ả n Tình, còn ch ư a ra đ ờ i đã b ị b ố mình h ắ t h ủ i… Gi ả n Tình đã có hai th ằ ng con trai, th ậ t s ự không mu ố n đ ẻ thêm n ữ a, hai anh em là đ ủ r ồ i. Nh ư ng mà Ph ươ ng boss không ch ị u, anh mu ố n con gái c ơ . Th ế là anh c ố g ắ ng thuy ế t ph ụ c v ợ yêu mang tài năng đ ầ y mình ra sinh cho anh m ộ t đ ứ a con gái. “N ế u đ ứ a th ứ ba l ạ i là con trai thì sao?”. Gi ả n Tình không đ ồ ng ý, v ặ n l ạ i anh. Ng ườ i ta đ ề u mu ố n có con trai, ch ỉ mình anh là khác ng ườ i, mu ố n con gái ch ứ nh ấ t quy ế t không thích con trai. “Đ ứ a th ứ ba ch ắ c ch ắ n là con gái! Anh cam đoan v ớ i em”. Ph ươ ng boss v ừ a d ỗ dành v ừ a thuy ế t ph ụ c v ợ . Gi ả n Tình phá lên c ườ i, m ắ ng: “Chuy ệ n này sao cam đoan đ ượ c!”. “H ừ m, anh nói là con gái thì s ẽ là con gái”. Ph ươ ng Boss t ự tin nói. Th ự c ra khi tuyên b ố m ấ y l ờ i này, anh cũng r ấ t áp l ự c đ ấ y ch ứ . Th ế là sau khi hai con trai đi nhà tr ẻ , Gi ả n Tình r ố t c ụ c cũng sinh cho Ph ươ ng boss m ộ t đ ứ a con gái. L ầ n này Gi ả n Tình m ổ đ ẻ , sinh đ ượ c con gái xong là th ắ t ố ng d ẫ n tr ứ ng luôn, s ợ ch ồ ng l ạ i b ắ t mình sinh thêm vài đ ứ a n ữ a thì nguy. Nhà h ọ Ph ươ ng gi ờ có t ớ i ba đ ứ a tr ẻ con, trong nhà luôn tràn ng ậ p ti ế ng c ườ i, ng ườ i l ớ n cũng th ấ y th ế là th ị nh v ượ ng. Sau khi Ph ươ ng boss có đ ượ c con gái thì không đi công tác, không xã giao, v ừ a tan làm là s ắ p x ế p đ ồ đ ạ c phi ngay v ề nhà. V ừ a v ề đ ế n là r ử a tay thay qu ầ n áo, thân m ậ t v ớ i v ợ yêu m ộ t lát r ồ i đi ẵ m b ồ ng con gái. Lúc đi ăn c ơ m v ớ i T ầ n Ti ể u Ý, Gi ả n Tình đùa r ằ ng mình đã b ị b ỏ r ơ i. Con gái r ấ t xinh đ ẹ p, tóc dày đen nhánh, m ắ t to da ph ấ n, trông t ự a nh ư m ộ t thiên s ứ nh ỏ , ai nhìn th ấ y cũng mu ố n hôn ch ụ t m ộ t cái. Nh ư ng mà b ố nó thì ăn d ấ m chua kinh l ắ m nhé, ngoài ng ườ i nhà ra thì b ố không cho ai đ ế n g ầ n con gái đâu. M ỗ i l ầ n T ầ n Ti ể u Ý đ ế n nhà h ọ Ph ươ ng đ ề u ph ả i đ ấ u v ớ i Ph ươ ng Khiêm m ộ t tr ậ n, xông lên hôn b ằ ng đ ượ c con bé m ớ i v ừ a lòng. Ấ y nh ư ng mà Ph ươ ng boss cũng xót xa l ắ m. Gi ờ nhà có ba con trai, hai con gái, th ằ ng con c ả Ph ươ ng Sùng su ố t ngày dính l ấ y em gái, th ằ ng con th ứ Ph ươ ng Kính thì l ạ i dán ch ặ t m ẹ , đ ị a v ị Ph ươ ng boss trong nhà bây gi ờ đang lung lay vô cùng. Th ấ y hai th ằ ng con s ắ p đo ạ t m ấ t hai ng ườ i con gái mình yêu th ươ ng nh ấ t, Ph ươ ng boss bùng phát, n ắ m l ấ y c ổ áo hai th ằ ng con, up hi ế p: “Hai đ ứ a này còn dám tranh giành v ớ i ba, ba cho hai đ ứ a mày đi du h ọ c luôn đ ấ y”. Hai ti ể u soái ca v ừ a nghe v ậ y, l ậ p t ứ c gào khóc ầ m ĩ. Gi ả n Tình v ộ i vàng đi lên h ỏ i han, hai đ ứ a chung m ộ t m ố i thù đ ồ ng lo ạ t ch ỉ vào Ph ươ ng Khiêm, “M ẹ , ba b ắ t n ạ t chúng con…”. Ph ươ ng Boss đáng th ươ ng, đã uy hi ế p không thành l ạ i còn b ị ph ả n kích. Anh n ổ i cáu, b ụ ng ng ầ m tính toán s ớ m hay mu ộ n cũng ph ả i đu ổ i hai đ ứ a ác ma này đi th ậ t xa. Cá tính c ủ a Ph ươ ng Sùng m ạ nh m ẽ , t ư t ưở ng sâu s ắ c, r ấ t ra dáng m ộ t nhà kinh doanh. Ph ươ ng Kính thì tr ầ m l ặ ng h ơ n, có v ẻ ỷ l ạ i gia đình, h ơ n hai tu ổ i v ẫ n còn ng ủ chung v ớ i m ẹ . Ph ươ ng boss th ấ y con c ả s ẽ là ng ườ i k ế th ừ a công ty sau này, nên không th ể yêu th ươ ng quá, con th ứ thì y ế u ớ t, cũng không th ể c ư ng chi ề u quá, b ở i v ậ y con gái tr ờ i sinh đã là đ ể anh yêu th ươ ng, c ư ng chi ề u r ồ i. Tuy r ằ ng anh đã suy tính c ả , nh ư ng trong m ắ t ng ườ i ngoài thì anh l ạ i r ấ t thiên v ị . Th ứ gì t ố t nh ấ t cũng cho con gái, còn con trai mu ố n gì thì t ự đi mà ki ế m l ấ y. Gi ả n Tình t ừ ng đ ề c ậ p v ấ n đ ề này v ớ i Ph ươ ng boss, nh ư ng anh đã quy ế t đ ị nh vi ệ c gì thì ai nói cũng phí l ờ i c ả thôi. T ừ ng ngày nhanh chóng trôi qua, T ế t năm nay c ả gia đình đã quy ế t đ ị nh s ẽ v ề quê ăn T ế t. V ậ y là đ ợ i các con đ ượ c ngh ỉ h ọ c, Gi ả n Tình bèn đ ư a chúng cùng ba m ẹ ch ồ ng v ề nhà m ẹ đ ẻ , đ ể l ạ i m ộ t mình Ph ươ ng Khiêm ở l ạ i thành ph ố S v ớ i m ộ t b ụ ng gi ậ n d ỗ i. Công ty còn ch ư a ngh ỉ , anh đâu có đi đ ượ c. V ớ i nh ữ ng đ ứ a bé l ớ n lên n ơ i thành th ị thì nông thôn qu ả là m ộ t đi ề u m ớ i m ẻ . Ph ươ ng Sùng và Ph ươ ng Kính ng ườ i khoác áo hàng hi ệ u, đi theo m ấ y đ ứ a tr ẻ trong thôn ra đ ồ ng tr ộ m khoai lang mang n ướ ng. Mùa đông rét là v ậ y, nh ư ng hai đ ứ a v ẫ n x ắ n qu ầ n xu ố ng con sông m ớ i c ạ n n ướ c đ ể mò cá. Tóm l ạ i, hai đ ứ a này gi ờ nh ư ng ự a hoang đ ứ t c ươ ng, không ai qu ả n đ ượ c. Ba m ẹ Ph ươ ng Khiêm r ấ t thích phong c ả nh n ơ i đây, bèn b ả o ba Gi ả n Tình s ẽ ở l ạ i m ộ t th ờ i gian. Đ ế n t ậ n ngày 28 Ph ươ ng Khiêm m ớ i đ ế n n ơ i, nhi ề u ngày không g ặ p v ợ con, anh nh ớ đ ế n phát điên m ấ t r ồ i. Ôm hôn v ợ yêu và con gái xong, h ỏ i ra bi ế t đ ượ c hai th ằ ng con trai đi mò cá, anh th ấ y r ấ t h ứ ng thú nên cũng đi ra xem sao. Th ế là mãi đ ế n hoàng hôn, ba b ố con m ớ i th ủ ng th ẳ ng v ề nhà. Gi ả n Tình nhìn th ấ y, suýt n ữ a té x ỉ u. Ba ng ườ i lúc đi khoác toàn qu ầ n áo hàng hi ệ u, th ế mà nay đã l ấ m lem bùn đ ấ t, nhìn ch ẳ ng ra n ổ i n ữ a r ồ i. Đêm ba m ươ i, Gi ả n Tình nh ậ n đ ượ c đi ệ n tho ạ i c ủ a T ầ n Ti ể u Ý, cô ấ y khoe mình đang mang thai. Hai năm tr ướ c, T ầ n Ti ể u Ý v ộ i vã k ế t hôn, đ ố i t ượ ng là m ộ t ng ườ i ti ế ng tăm l ừ ng l ẫ y ở thành ph ố S, đ ạ i ca xã h ộ i đen – Vu H ạ o Vi ễ n. Gi ả n Tình nghĩ v ớ i tính cách c ủ a T ầ n Ti ể u Ý thì cu ộ c hôn nhân không tình yêu này s ẽ nhanh chóng tan v ỡ , nh ư ng không ng ờ cô ấ y l ạ i duy trì đ ế n t ậ n hai năm, ch ẳ ng nh ữ ng th ế l ạ i còn mang thai! “Ti ể u Ý, chúc m ừ ng c ậ u”. Th ậ t ra cô mu ố n h ỏ i T ầ n Ti ể u Ý t ạ i sao l ạ i mu ố n có con. Ở đ ầ u kia, T ầ n Ti ể u Ý phá lên c ườ i m ộ t h ồ i, r ồ i nói: “Hi v ọ ng mình quy ế t đ ị nh đúng”. Con ng ườ i ta khi còn s ố ng luôn ph ả i đ ố i m ặ t v ớ i các l ự a ch ọ n. Có ng ườ i may m ắ n ch ọ n đúng thì s ẽ đ ượ c đi trên m ộ t con đ ườ ng b ằ ng ph ẳ ng. Còn nh ữ ng ng ườ i nh ấ t th ờ i ch ọ n sai s ẽ m ấ t công đi đ ườ ng vòng vài l ầ n r ồ i m ớ i có th ể tìm ra ph ươ ng h ướ ng chính xác. Gi ờ cô đang r ấ t h ạ nh phúc, b ở i v ậ y t ừ đáy lòng, cô mong t ấ t c ả m ọ i ng ườ i đ ề u có th ể h ạ nh phúc gi ố ng mình. Ph ươ ng Khiêm t ắ m r ử a xong, nhìn th ấ y v ẻ m ặ t h ơ i h ố t ho ả ng c ủ a v ợ yêu, bèn dang tay ôm cô vào lòng, kh ẽ d ỗ dành: “Sao v ậ y?”. “Đi ệ n tho ạ i c ủ a Ti ể u Ý”. Ph ươ ng Khiêm l ậ p t ứ c hi ể u ra cô đang lo l ắ ng chuy ệ n gì, anh m ỉ m c ườ i, an ủ i cô: “Em cũng bi ế t T ầ n Ti ể u Ý là ng ườ i nh ư th ế nào, chuy ệ n c ủ a cô ấ y còn c ầ n ng ườ i ngoài ph ả i lo l ắ ng sao? Yên tâm đi, cô ấ y bi ế t rõ b ả n thân mình mu ố n gì”. “V ậ y ư ?”. Gi ả n Tình n ằ m trong lòng anh, h ỏ i m ộ t cách không ch ắ c ch ắ n. “Đúng v ậ y, em ph ả i tin anh…”. Gi ả n Tình g ậ t đ ầ u, cô hoàn toàn tin t ưở ng anh, không m ộ t kh ắ c do d ự . Phiên ngo ạ i 6: L ầ n đ ầ u tiên Chuy ệ n x ả y ra khi Gi ả n Tình v ừ a tr ở thành b ạ n gái c ủ a Ph ươ ng boss không lâu… Tuy r ằ ng tr ướ c đây Ph ươ ng boss luôn nói mình không d ư th ừ a tinh l ự c đ ể đi d ỗ dành b ạ n gái, nh ư ng t ừ sau khi Gi ả n Tình tr ở thành b ạ n gái anh, cô không h ề c ả m th ấ y nh ư v ậ y. Ch ỉ c ầ n có th ờ i gian ở bên nhau, Ph ươ ng boss luôn phong đ ộ , nh ẹ nhàng, nho nhã, l ị ch s ự . Khi cùng ăn c ơ m, anh luôn thân m ậ t h ỏ i cô thích ăn gì, ngoài ra còn g ợ i ý nh ữ ng món ăn ngon cho cô th ưở ng th ứ c. Còn nh ớ l ầ n đ ầ u tiên h ẹ n hò là ngày Ph ươ ng boss đi công tác v ề n ướ c. Lúc ấ y Gi ả n Tình đang chu ẩ n b ị tan t ầ m thì nh ậ n đ ượ c tin nh ắ n c ủ a boss, “Bu ổ i t ố i cùng đi ăn c ơ m nhé”. Đ ọ c xong tin nh ắ n, m ặ t Gi ả n Tình l ậ p t ứ c đ ỏ b ừ ng lên nh ư qu ả cà chua. M ấ y ngày hôm tr ướ c hai ng ườ i v ừ a m ớ i xác đ ị nh quan h ệ qua tin nh ắ n, hôm nay anh đã h ẹ n cô đi ăn c ơ m. Đây là b ướ c ti ế n tri ể n đ ầ u tiên c ủ a h ọ sau khi b ắ t đ ầ u h ẹ n hò. C ứ nghĩ đ ế n vi ệ c ng ườ i đàn ông ấ y đã là b ạ n trai c ủ a mình, Gi ả n Tình l ạ i c ả m th ấ y không chân th ự c. Sau khi tan t ầ m, Gi ả n Tình mau chóng v ề nhà, làm dáng tr ướ c g ươ ng c ả m ộ t bu ổ i, m ặ c qu ầ n áo gì cũng th ấ y không h ợ p, c ứ m ặ c l ạ i c ở i, c ở i r ồ i l ạ i m ặ c. Cô chán n ả n, b ự c b ộ i, s ớ m bi ế t th ế này thì hôm n ọ lúc T ầ n Ti ể u Ý kéo cô đi d ạ o ph ố , cô đã mua nhi ề u đ ồ h ơ n. Không bi ế t lát n ữ a Ph ươ ng boss s ẽ đ ư a cô đ ế n đâu ăn c ơ m, không bi ế t có yêu c ầ u gì v ề qu ầ n áo hay không. Lu ố ng cu ố ng m ộ t lúc, Gi ả n Tình ng ồ i xu ố ng gi ườ ng, hít th ở sâu vài l ầ n đ ể b ả n thân t ừ t ừ bình tĩnh l ạ i. Cô thích Ph ươ ng Khiêm, th ậ t lòng mu ố n qua l ạ i v ớ i anh, n ế u c ứ ph ả i nghĩ xem nên thay đ ổ i th ế nào cho h ợ p ý anh thì cô có gì khác v ớ i nh ữ ng cô gái khác? N ế u Ph ươ ng boss mu ố n qua l ạ i v ớ i cô thì cô càng ph ả i đ ể anh th ấ y đ ượ c m ộ t Gi ả n Tình chân th ậ t nh ấ t ch ứ không ph ả i là m ộ t k ẻ x ả o trá. Vì th ế , sau m ộ t phen đ ấ u tranh t ư t ưở ng, Gi ả n Tình quy ế t đ ị nh m ặ c m ộ t b ộ váy gi ả n d ị t ự nhiên nh ấ t, trang đi ể m nh ẹ nhàng r ồ i c ườ i nói v ớ i cô gái trong g ươ ng: “Gi ả n Tình, c ố lên…”. T ừ ch ố i l ờ i đ ề ngh ị đ ế n nhà đón c ủ a Ph ươ ng boss, Gi ả n Tình lái xe t ớ i ch ỗ h ẹ n. Ch ỗ h ẹ n c ủ a hai ng ườ i là m ộ t nhà hàng Tây cao c ấ p, có đi ề u ph ầ n l ớ n nh ữ ng ng ườ i bên trong đ ề u ăn m ặ c khá đ ơ n gi ả n nên Gi ả n Tình c ả m th ấ y h ơ i lo l ắ ng. Lúc nhìn th ấ y ng ườ i đàn ông v ừ a quen thu ộ c l ạ i v ừ a xa l ạ ấ y, tim Gi ả n Tình không kìm đ ượ c đ ậ p nhanh thình th ị ch. Ng ườ i đàn ông v ố n ch ỉ luôn t ồ n t ạ i trong tin nh ắ n nay l ạ i ng ồ i ở tr ướ c m ặ t mình chân th ự c đ ế n v ậ y, h ơ n n ữ a còn dùng ánh m ắ t d ị u dàng g ầ n gũi nhìn cô. Tình c ả nh này tr ướ c đây cô ch ư a bao gi ờ nghĩ t ớ i. Su ố t b ữ a c ơ m, Ph ươ ng boss ch ỉ tán g ẫ u v ớ i cô vài chuy ệ n l ặ t v ặ t, ch ẳ ng h ề nh ắ c t ớ i chuy ệ n tình c ả m l ấ y n ử a câu. Gi ả n Tình ăn c ơ m nh ư ng đ ầ u óc không th ể t ậ p trung, b ở i ng ồ i tâm s ự v ớ i boss th ế này làm cô quá xúc đ ộ ng. Hình nh ư m ặ t cô t ừ lúc v ừ a th ấ y anh v ẫ n c ứ ở trong tr ạ ng thái nóng b ừ ng lên su ố t, may mà đèn ở nhà hàng h ơ i t ố i nên ch ắ c anh không nhìn rõ tình tr ạ ng lúng túng, khó x ử này c ủ a cô. Dùng c ơ m xong, boss không m ờ i cô đi đâu n ữ a mà đ ư a cô v ề nhà luôn. Ngay lúc cô s ắ p lên l ầ u, Ph ươ ng boss đ ộ t nhiên g ọ i l ạ i, c ườ i kh ẽ h ỏ i: “Tình, không đ ể cho anh ôm m ộ t cái sao?”. Kho ả nh kh ắ c đó, Gi ả n Tình c ả m th ấ y tim mình nh ư s ắ p ng ừ ng đ ậ p… M ộ t ng ườ i đàn ông có s ứ c quy ế n rũ đ ế n th ế , b ả o cô làm sao có th ể ch ố ng đ ỡ đ ượ c s ự t ấ n công d ị u dàng c ủ a anh đây? Khi quan h ệ c ủ a b ọ n h ọ đã phát tri ể n đ ế n m ứ c không ch ỉ còn là m ộ t cái ôm đ ơ n gi ả n, Gi ả n Tình v ẫ n c ứ luôn nh ớ đ ế n l ầ n đ ầ u tiên hai ng ườ i b ọ n h ọ ôm nhau. Th ứ c ả m giác h ồ i h ộ p đ ế n m ứ c g ầ n nh ư không th ở n ổ i, đ ế n m ứ c ngay c ả linh h ồ n cũng có th ể c ả m nh ậ n đ ượ c s ự rung đ ộ ng s ẽ vĩnh vi ễ n khi ế n ng ườ i ta khó có th ể quên đ ượ c. Ngay t ừ đ ầ u, Gi ả n Tình và Ph ươ ng boss đã luôn h ẹ n hò r ấ t c ẩ n th ậ n, h ơ n n ữ a s ự c ẩ n th ậ n này mãi sau v ẫ n ti ế p di ễ n trong m ộ t kho ả ng th ờ i gian dài. Gi ả n Tình cũng t ừ ng nghe nói tr ướ c đây Ph ươ ng boss đã có r ấ t nhi ề u m ố i tình, b ở i v ậ y cô không dám hy v ọ ng quá xa v ờ i v ề tình yêu gi ữ a cô và anh. Tình yêu này là m ố i tình đ ầ u và cũng là m ố i tình quý giá nh ấ t c ủ a cô. Th ế nên cho dù cô ch ỉ là m ộ t khách qua đ ườ ng trong cu ộ c đ ờ i c ủ a Ph ươ ng Khiêm , cô cũng s ẽ không oán h ậ n, vì dù sao cô cũng đã t ừ ng th ậ t s ự có đ ượ c anh. Đó chính là lí do mà l ầ n đ ầ u tiên hai ng ườ i ôm nhau, l ầ n đ ầ u tiên n ắ m tay, n ụ hôn đ ầ u, th ậ m chí là l ầ n đ ầ u tiên có quan h ệ thân m ậ t cô đ ề u ghi nh ớ h ế t trong lòng. Nh ữ ng đi ề u tuy ệ t v ờ i khi ế n con tim cô rung đ ộ ng ấ y không ph ả i là th ứ mà nh ữ ng ng ườ i khác có th ể d ễ dàng phá hu ỷ . T ừ khi Ph ươ ng Khiêm ăn c ơ m Gi ả n Tình n ấ u, sau này n ế u có h ẹ n ăn b ữ a t ố i, anh s ẽ lái xe đ ư a cô đi mua đ ồ ăn sau đó đ ế n th ẳ ng căn phòng nh ỏ c ủ a Gi ả n Tình đ ể ăn c ơ m . Là ng ườ i b ạ n trai giàu có c ủ a cô, nhìn th ấ y n ơ i ở c ủ a Gi ả n Tình ch ậ t ch ộ i, đ ươ ng nhiên Ph ươ ng boss cũng t ừ ng đ ề ngh ị mua nhà cho cô. Có đi ề u quan h ệ c ủ a hai ng ườ i m ớ i b ắ t đ ầ u không bao lâu, v ớ i tính cách c ủ a Gi ả n Tình, cô ch ắ c ch ắ n s ẽ không nh ậ n. B ở i v ậ y Ph ươ ng boss có nói r ồ i cũng ch ẳ ng đ ể b ụ ng lâu, dù sao hai ng ườ i ở chung trong không gian nh ỏ nh ư v ậ y cũng r ấ t ấ m cúng. Quan h ệ gi ữ a hai ng ườ i có m ố c phát tri ể n quan tr ọ ng là vào tu ầ n th ứ sáu sau khi b ắ t đ ầ u h ẹ n hò. Quan h ệ thân m ậ t này m ớ i khi ế n Gi ả n Tình có c ả m giác chân th ậ t ch ứ không ph ả i gi ố ng nh ư đang m ơ . Ngày đó, hai ng ườ i ăn c ơ m ở căn phòng nh ỏ c ủ a Gi ả n Tình nh ư đã h ẹ n. T ừ khi Ph ươ ng boss đ ượ c th ưở ng th ứ c tay ngh ề c ủ a Gi ả n Tình, t ấ t c ả nh ữ ng đ ầ u b ế p n ổ i ti ế ng c ủ a các nhà hàng khác đ ề u không v ừ a m ắ t anh. Khi anh ph ả i đi xã giao bên ngoài, ăn món gì cũng kĩ tính h ơ n. Tuy đ ồ ăn mà Gi ả n Tình làm đ ề u là m ấ y món ăn bình th ườ ng trong gia đình nh ư ng chính h ươ ng v ị đó l ạ i có th ể tho ả mãn kh ẩ u v ị c ủ a Ph ươ ng boss. V ậ y m ớ i nói, con đ ườ ng đ ể ph ụ n ữ chinh ph ụ c m ộ t ng ườ i đàn ông là đi qua cái d ạ dày c ủ a h ọ ! Hôm đó, hai ng ườ i ăn c ơ m xong thì xu ố ng d ướ i l ầ u t ả n b ộ . N ơ i Gi ả n Tình ở không ph ả i trong khu nh ỏ , v ừ a ra kh ỏ i c ử a toà nhà đã là đ ườ ng ph ố nh ộ n nh ị p. Bàn tay nh ỏ bé c ủ a Gi ả n Tình đ ượ c anh n ắ m th ậ t ch ặ t, hai ng ườ i đi trên đ ườ ng k ẻ qua ng ườ i l ạ i mà v ẻ m ặ t l ạ i nhàn nhã nh ư đang đi trên con đ ườ ng nh ỏ d ẫ n v ề quê h ươ ng. Lúc Ph ươ ng boss đ ư a Gi ả n Tình v ề t ớ i d ướ i l ầ u, cô không n ỡ ph ả i chia tay anh nhanh nh ư v ậ y nên m ớ i thu ậ n mi ệ ng h ỏ i m ộ t câu: “Anh mu ố n đi lên u ố ng n ướ c không?”. Gi ả n Tình trong sáng, khi nói nh ữ ng l ờ i này đ ơ n gi ả n ch ỉ mu ố n m ờ i anh lên ng ồ i u ố ng chén n ướ c. Th ế nh ư ng boss l ớ n kia đã s ớ m không còn trong sáng, nghe cô h ỏ i v ậ y đ ươ ng nhiên là g ậ t đ ầ u đ ồ ng ý không chút do d ự , h ơ n n ữ a l ạ i còn có ý đ ồ khác. Ngay khi Gi ả n Tình v ừ a m ở c ử a nhà, Ph ươ ng boss đã v ộ i vã ép cô d ự a lên cánh c ử a, nhi ệ t tình hôn cô. S ự nhi ệ t tình đ ộ t ng ộ t c ủ a Ph ươ ng boss làm Gi ả n Tình ng ượ ng ngùng nh ư ng đ ồ ng th ờ i cô cũng c ố h ế t s ứ c đáp l ạ i. T ừ khi hai ng ườ i qua l ạ i cho t ớ i bây gi ờ , hôn môi đã không còn là chuy ệ n gì m ớ i m ẻ nh ư ng m ỗ i khi b ị Ph ươ ng boss hôn, Gi ả n Tình v ẫ n luôn có c ả m giác không hít th ở n ổ i. Có đi ề u c ả m giác hôm nay Ph ươ ng Khiêm mang đ ế n cho Gi ả n Tình không gi ố ng nh ư v ậ y. Đ ộ ng tác c ủ a anh v ẫ n r ấ t nhi ệ t tình, nh ư ng còn thêm chút gì đó mang tính xâm chi ế m. Tr ướ c đây khi hai ng ườ i hôn nhau, tay anh s ẽ ch ỉ vu ố t ve sau l ư ng cô, nh ư ng lúc này, m ộ t bàn tay c ủ a anh đang xoa n ắ n ng ự c cô cách m ộ t l ớ p áo. Hành đ ộ ng đó càng làm cho Gi ả n Tình ng ượ ng ngùng, m ặ t đ ỏ đ ế n m ứ c đ ủ đ ể rán tr ứ ng, tim đ ậ p d ồ n d ậ p nh ư đánh tr ố ng. Vì c ơ th ể hai ng ườ i đang k ề sát nên cô có th ể c ả m nh ậ n đ ượ c rõ ràng bên d ướ i anh có cái gì đó nóng nh ư l ử a đang áp sát ng ườ i mình, cho dù Gi ả n Tình có trong sáng đ ế n m ấ y cũng bi ế t cái đang áp vào mình đó là cái gì. Sau đó cô nghe th ấ y ti ế ng anh rên r ỉ bên tai, “Tình, đ ượ c ch ứ em…?”. B ở i vì quá yêu ng ườ i đàn ông tr ướ c m ắ t nên Gi ả n Tình g ậ t đ ầ u không h ề do d ự tr ướ c yêu c ầ u c ủ a anh. Sau khi b ắ t đ ầ u yêu anh, cô đã chu ẩ n b ị tâm lý giao t ấ t c ả con ng ườ i mình cho anh, nay anh nh ẹ nhàng h ỏ i cô nh ư v ậ y, Gi ả n Tình sao có th ể t ừ ch ố i. Ra gi ườ ng c ủ a Gi ả n Tình ch ỉ nguyên m ộ t màu đ ỏ s ậ m, đ ỏ mà không chói. Lúc Ph ươ ng Khiêm c ở i h ế t t ấ t c ả qu ầ n áo c ủ a cô, làn da tr ắ ng nõn và ra gi ườ ng đ ỏ s ậ m đ ố i l ậ p rõ ràng, t ạ o nên m ộ t b ứ c tranh đ ẹ p đ ẽ nh ấ t. Ph ươ ng Khiêm nhìn ng ườ i con gái quy ế n rũ nh ư yêu tinh tr ướ c m ắ t, trong nháy m ắ t anh g ầ n nh ư quên m ấ t ph ả i hít th ở th ế nào. Sau đó, anh t ỏ ra kiên nh ẫ n ch ư a t ừ ng có, b ằ ng thái đ ộ nh ư đang tôn th ờ m ộ t tác ph ẩ m ngh ệ thu ậ t, anh dùng môi mình v ẽ m ộ t l ượ t trên kh ắ p ng ườ i cô. Gi ả n Tình t ừ t ừ nh ắ m hai m ắ t l ạ i, m ỗ i m ộ t t ấ c da th ị t trên c ơ th ể đ ề u có th ể c ả m giác đ ượ c r ấ t rõ s ự đ ụ ng ch ạ m c ủ a anh. Khi đ ầ u l ưỡ i c ủ a anh li ế m lên trên đ ỉ nh núi n ở nang c ủ a cô, cô r ố t c ụ c không kìm đ ượ c n ữ a cong th ắ t l ư ng lên, kh ẽ rên r ỉ thành ti ế ng. Th ứ c ả m giác ng ượ ng ngùng l ạ i khoan khoái này không ng ừ ng đánh vào c ả th ể xác l ẫ n tinh th ầ n cô. Thân th ể mà cô gi ữ gìn h ơ n hai m ươ i năm, gi ờ phút này r ố t c ụ c cũng n ở r ộ vì ng ườ i đàn ông mà cô yêu. Cho dù cô nguy ệ n ý giao b ả n thân mình cho anh nh ư ng l ầ n đ ầ u tiên đón nh ậ n khát v ọ ng mãnh li ệ t nh ư v ậ y v ẫ n khi ế n c ả ng ườ i Gi ả n Tình c ứ ng ng ắ c. Anh nh ẹ nhàng d ỗ dành bên tai cô, đôi bàn tay d ị u dàng l ướ t trên ng ườ i cô ti ế n th ẳ ng đ ế n vùng tam giác th ầ n bí nh ấ t. “ Ư m… Đ ừ ng!”. Quá ng ạ i ngùng, cô không kìm đ ượ c kh ẽ ngăn c ả n, hai chân cũng khép ch ặ t l ạ i. Ph ươ ng Khiêm nh ẫ n n ạ i tr ấ n an cô gái nh ỏ ch ư a có kinh nghi ệ m, đ ộ ng tác tay không h ề ng ừ ng m ộ t giây nào. Nh ẹ nhàng tách hai chân cô ra, m ộ t bàn tay d ị u dàng ph ủ lên vùng trung tâm m ẫ n c ả m nh ấ t, ngón tay l ướ t qua l ướ t l ạ i trên khe h ở đang khép ch ặ t c ủ a cô r ồ i b ắ t đ ầ u vu ố t ve. Lính m ớ i nh ư Gi ả n Tình sao có th ể ch ố ng đ ỡ đ ượ c k ỹ thu ậ t kích thích cao siêu c ủ a anh, c ơ th ể khô nóng cũng d ầ n d ầ n tr ở nên ẩ m ướ t, đôi môi đ ỏ m ọ ng c ủ a cô hé m ở t ự a nh ư con cá r ờ i kh ỏ i n ướ c đang c ố g ắ ng hít th ở . Ph ươ ng Khiêm c ả m nh ậ n đ ượ c s ự ẩ m ướ t c ủ a cô, hai ngón tay l ẳ ng l ặ ng ti ế n sâu trong c ử a vào ấ m áp, v ừ a ti ế n thêm m ộ t chút đã c ả m th ấ y b ị hút ch ặ t, Ph ươ ng Khiêm hít sâu m ộ t h ơ i. Con đ ườ ng nh ỏ h ẹ p nh ư v ậ y, có th ể đoán tr ướ c đ ượ c lát n ữ a khi anh ti ế n vào trong cô s ẽ khoan khoái bi ế t bao nhiêu! B ị ngón tay anh xâm nh ậ p, c ả m giác l ạ l ẫ m khó ch ị u khi ế n Gi ả n Tình không tho ả i mái rên r ỉ , xoay mông mu ố n thoát kh ỏ i ngón tay anh. Ph ươ ng Khiêm nh ậ n ra cô không tho ả i mái, v ươ n ngón tay cái ấ n vào m ặ t trên n ụ hoa đ ỏ trung tâm c ủ a cô, nh ẹ nhàng xoa n ắ n. Khoái c ả m trào dâng đ ộ t ng ộ t khi ế n Gi ả n Tình không kìm đ ượ c run r ẩ y c ả ng ườ i, ngay sau đó cao trào đ ủ đ ể làm cô đ ắ m chìm đã ậ p đ ế n. Nhìn cô gái nh ỏ run r ẩ y, Ph ươ ng Khiêm l ặ ng l ẽ n ở n ụ c ườ i. Không ng ờ cô gái nh ỏ này l ạ i m ẫ n c ả m đ ế n v ậ y. Qu ả là m ộ t báu v ậ t hi ế m có! Anh b ỗ ng có lo ạ i c ả m giác đ ắ c ý khi chi ế m đ ượ c v ậ t quý hi ế m. Khi anh không chút do d ự ti ế n vào c ơ th ể cô, c ả m giác đau đ ớ n nh ư xé rách khi ế n Gi ả n Tình không kìm đ ượ c ch ả y n ướ c m ắ t. Gi ọ t n ướ c m ắ t kia còn ch ư a k ị p lăn xu ố ng đã đ ượ c anh dùng môi đón l ấ y. Th ậ t ra trong lòng Gi ả n Tình r ấ t vui vì ng ườ i ch ứ ng ki ế n cô l ộ t xác t ừ m ộ t cô gái thành m ộ t ph ụ n ữ là ng ườ i đàn ông mà cô yêu nh ấ t. Ch ỉ v ậ y thôi cũng đ ủ đ ể khi ế n cô vui m ừ ng th ậ t lâu r ồ i. Tuy r ằ ng không bi ế t anh có th ể ở bên c ạ nh cô bao lâu nh ư ng tình yêu c ủ a hai ng ườ i lúc này đã giúp cô có đ ủ dũng khí đ ể đ ố i m ặ t v ớ i nh ữ ng thay đ ổ i trong t ươ ng lai. N ế u cu ố i cùng b ọ n h ọ chia tay, cô cũng s ẽ dùng nh ữ ng gì ng ọ t ngào nh ấ t đ ể nh ớ v ề ng ườ i đàn ông này. Còn n ế u b ọ n h ọ may m ắ n có th ể ti ế p t ụ c ở bên nhau thì cô s ẽ dùng toàn b ộ sinh m ệ nh mình đ ể yêu anh. Sáng s ớ m, khi ánh m ặ t tr ờ i đ ầ u tiên chi ế u vào t ừ ngoài c ử a s ổ , Gi ả n Tình m ở m ắ t ra đã nhìn th ấ y ng ườ i đàn ông c ủ a cô đang n ằ m ng ủ say bên c ạ nh ng ủ . Còn gì có th ể h ạ nh phúc h ơ n là đ ượ c nhìn th ấ y khuôn m ặ t lúc ng ủ c ủ a ng ườ i mình yêu? Còn gì có th ể tho ả mãn h ơ n là đ ượ c ở bên c ạ nh ng ườ i mình yêu? Không có gì h ế t, trong m ắ t cô, ng ườ i đàn ông này chính là th ế gi ớ i c ủ a cô, là t ấ t c ả c ủ a cô. Sau đó, anh ấ y nh ẹ nhàng m ở m ắ t d ướ i cái nhìn chăm chú c ủ a cô, mi ệ ng n ở m ộ t n ụ c ườ i th ậ t d ị u dàng, kh ẽ thì th ầ m: “Chào bu ổ i sáng”. Gi ả n Tình nh ẹ nhàng c ườ i, đáp l ạ i: “Chào bu ổ i sáng”. Cu ộ c s ố ng c ủ a b ọ n h ọ , t ừ bu ổ i s ớ m hôm ấ y đã đ ượ c l ậ t sang m ộ t trang m ớ i… Hoàn
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top