Tác giả: Băng Đường Thư SinhTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 27 chươngLý Tê là hộ sĩ,nhận công việc chăm sóc tổng tài sống thực vật, mỗi ngày chăm sóc đều nứng, đem tổng tài ra cọ cho đỡ ghiềnTổng tài tỉnh dậy không những không đuổi Lý Tê Mà còn đem gia tài bạc tỉ cho cậu.❌❌ CẢNH BÁO: truyện song tính thụ có 2 lỗ,ai dị ứng mời quay xe Thịt nhiều,từ thô tục nhiều…
Cô và chị là chị em sinh đôi..Cô và chị giống nhau từ ngoại hình.. âm thanh đến mẫu người đàn ông lí tưởng.Và vì vậy, cô thích anh.. bạn trai của chị mình..Cô biết.. đó là tội lỗi.Cô biết.. cô nên dừng lại.Nhưng, cô chỉ âm thầm yêu anh mà thôi.. có được không?Một tai nạn đến với anh, sự nghiệp đóng băng, chị cô quay lưng cùng anh..Đây là cơ hội của cô phải không? Cho dù chỉ là..Thế thân?Cho dù chỉ là đến ngày anh lấy lại được ánh sáng?Dù thế nào, cô cũng thoả mãn.----------------Một hố khác. Mang đi nơi khác đề nghị phải thông qua ta. Ghi rõ tác giả Tiểu Thư Kiêu Kỳ (kenzylisa)Cảm ơn đã ủng hộ.P/s : Có lẽ sẽ có vài người cảm thấy truyện này giống "Hoa tâm" gì đó, nhưng tôi khẳng định, tôi chưa bao giờ lấy ý tưởng từ truyện này, thậm chí cho đến hiện tại tôi vẫn chỉ mới lướt qua vài trang đầu của nó. Thỉnh không cần đặt câu hỏi.…
Tác giả: ĐènThể loại: Fanfic, ABO, có H (?)... Lưu ý:- Đây là một chiếc fic vô tri :)))))- Lỡ lướt ngang qua thì hoan hỉ khi đọc nhé, vì có thể nó sẽ gây khó chịu cho một ai đó khi đọc.- Tự viết cho mình đọc nên bé nó hơi mất não :))))…
Tác giả: Mạch Ngôn XuyênThể loại: Hiện Đại, Thanh Xuân Đến Trưởng Thành, Gương Vỡ Lại Lành, Thâm Tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường, Đô Thị Tình Duyên ▪ Văn án:Lúc Lục Thời Miễn hút thuốc, ánh mắt vừa trầm lắng vừa lạnh nhạt.Đinh Mật nhìn hơn hai năm, cuối cùng có một ngày không nhịn được bước đến: "Này, cho tớ hút thử với."Lục Thời Miễm liếc cô, đưa điếu thuốc qua. Đinh Mật chớp mắt xáp nhanh tới, hôn vội lên môi cậu.Mặt cô thấm đỏ: "Tớ hút gián tiếp là được rồi."_____Sau này, Đinh Mật hỏi anh: "Nghe nói năm đó sau khi chúng mình chia tay, anh uống say bí tỉ ở trong phòng thí nghiệm bị chủ nhiệm khoa bắt được, suýt nữa đã bị kỷ luật?"Lục Thời Miễn cười thoải mái: "Em nhầm rồi, không phải vì em."Thực ra lòng anh hận đến ngứa răng, hừ, đời ai mà chẳng có vết nhơ.Có ai mà chưa từng điên cuồng.…