7
Đưa bàn tay to lớn áp vào hai bên má anh hắn hỏi
" Vậy là anh cũng thích em đúng không ? " hắn nhìn anh , anh nhìn hắn
" Không ! " anh cũng đưa tay lên nhéo mũi hắn .
"Là yêu " thơm lên môi hắn cái "chụt"
" Vậy...sao anh không bước lên mà lại đứng nguyên đó , em rất buồn á " nhõng nhẽo với Yeonjun , mặt Soobin mếu máo.
" Thì anh cũng nghĩ như em , thấy em không bước lên anh cũng buồn mà " Yeonjun dỗi ngược lại cả Soobin .
Hắn chỉ biết cười rồi vỗ vỗ lưng hết lòng dỗ anh .
" Vậy còn người anh thích thì sao , anh không còn thích cậu ấy ư ? " hắn dò hỏi
" Tất nhiên là vẫn còn thích rồi , anh thích cậu ấy nhiều lắm luôn " vì thấy hắn hỏi nên anh lại muốn trêu hắn một chút .
" Không được , anh yêu em cơ mà , em sẽ ghen chết mất "
" Ừ , anh yêu em , nhưng anh cũng thích cậu ấy , anh phải làm sao đây ?"
Soobin chỉ nhìn anh mà chẳng nói gì , anh biết chú thỏ này dỗi anh rồi , anh thì lại không đành lòng để hắn buồn quá lâu đâu .
" Ngốc ạ , người mà anh nói thích là em đó , thế nên là đừng trưng cái bộ mặt hờn dỗi đó nữa " anh cười hì hì chỉ tay vào ngực hắn .
2 con người , 2 trái tim , 2 cuộc đời , 2 tính cách ,...lại cũng vì chung một suy nghĩ mà thiếu chút nữa bỏ qua nhau , nhưng dù là bồ công anh hay là hoa quỳnh có mọc có chết ở đâu cũng chỉ về với đất , cũng chỉ có đất ở cùng với cây suốt quá trình từ khi cây nảy mầm cho đến khi nó mệt mỏi mà ngả xuống đất , rồi biết đâu một ngày nào đó
" Khi nắng ấm vẫn còn mơ hồ
Một khu vườn nhỏ xinh hiện ra
Bồ công anh thi nhau bay trong gió
Quỳnh đua nhau nở rộ về đêm
Nơi có hai trái tim
Có em và có anh
Có cây và có đất "
Sau khi giải quyết hiểu lầm , họ ôm nhau và ngủ . Yeonjun ấy , kể từ khi bà mất anh luôn thấy cô đơn , anh làm mọi việc một mình mà chẳng cần ai giúp nhưng từ khi hắn xuất hiện , hắn không để anh một mình trừ khi anh muốn , anh bỗng muốn bé lại để có thể dựa dẫm vào hắn , và thật may mắn là hắn thậm chí không từ chối anh mà còn nâng niu anh , nguyện ý làm bờ vai cho anh dựa vào . Kể từ bây giờ cả anh và hắn đều có thứ để yêu , để giấu , để bảo vệ và chiều chuộng....
" Yeonjun , dậy đi nào , gần 6h30' rồi , chàng trai của em <3 " hôm nay Soobin đã đặc biệt dậy sớm , hắn đã ngắm anh từ 5h sáng đến bây giờ đấy , nếu không phải vì tiếng chuông điện thoại của anh thì hắn cũng chả nhớ hôm nay là thứ hai và phải đi học đâu .
Yeonjun nghe thấy rồi , anh không ngại lắm với kiểu xưng hô này vì giờ anh thích hắn chết đi được . Anh chưa định dậy đâu , hôm qua anh với hắn , cả hai nhìn nhau cười mãi mới chịu đi ngủ bây giờ lại phải dậy , anh không muốn dậy đâuu , nhưng rồi có một ánh nắng chiếu vào mắt anh , anh nhăn mặt mở mắt ra thì đã thấy Soobin đang nhanh chóng dùng tay che đi rồi . Chỉ một hành động nhỏ ấy thôi cũng đủ làm anh thấy hắn siêu siêu tinh thế rồi , chết rồi , anh lại càng ngày càng yêu hắn nhiều hơn như thế thì khi hắn làm anh tổn thương , anh phải buồn đến mức nào cơ chứ , nhưng mà , Soobin sẽ chẳng nỡ làm anh đau đâu nhỉ ?
" Chào buổi sáng , tình yêu nhỏ của anh " anh chồm lên ôm cổ hắn mà nói
" Sao lại là tình yêu nhỏ , tình yêu em dành cho anh to lớn lắm cơ mà " Soobin ôm anh ngồi dậy cùng hắn .
" Thì bởi vì anh còn phải dành tình yêu cho 'cậu ấy' nữa " hở tí là anh lại muốn trêu cho hắn tức chết đi mới thôi .
" Yaaa , không phải em với 'cậu ấy' là một sao ? " trái với tưởng tượng của anh Soobin vừa cười vừa nói .
" Không đâu , khác mà , em là người yêu anh , còn 'cậu ấy' là người anh yêu , thật sự khá khác nhau đấy " Yeonjun cũng đâu có vừa liền đáp lại
" Vậy khác nhau chỗ nào ? bé kể em nghe đi " yêu chiều anh , hắn hỏi
" Em là Soobin , là người yêu anh , là người sẽ chủ động hôn anh , là người đẹp trai nhất , còn ' cậu ấy ' là bạn cùng bàn với anh , là người mà anh thích ,..." Yeonjun kể ra một loạt mà Soobin nghe xong cũng chỉ biết cười , rồi hắn hôn lên trán anh một cái như cưng nựng một báu vật , chỉ vừa mới hôm qua thôi nhưng họ đã cảm nhận được sự buồn bã khi biết đối phương không có tình cảm với mình và cả cảm giác khi hiểu lầm được gỡ bỏ , họ yêu nhau và họ biết điều đó , như vậy là đủ .
Đi trên đường , phải nói là từ khi gặp Soobin anh rất ít đi xe buýt , đa số là đi bộ cùng hắn đến trường . Ban đầu anh có chút sợ , sợ công khai sẽ bị mọi người kì thị nhưng hắn đã chủ động nắm lấy tay anh , tay anh nhỏ hay nói cách khác là tay hắn rất to , bàn tay nhỏ bé của anh lọt thỏm bên trong những ngón tay của hắn .
" Không sao đâu bé à " nói lời an ủi với chú mèo kia , bao nhiêu cưng chiều anh cho hết . Soobin biết anh luôn phân ra người anh yêu và người yêu anh là để cho hắn hiểu rằng anh cũng rất yêu hắn , là để hắn không cảm thấy tình cảm từ một phía còn phía kia thì trống trải , hắn hiểu mà , đương nhiên hiểu , thế nên điều đó chỉ khiến gắn càng yêu anh hơn , làm sao có thể khiến anh buồn cơ chứ .
Đến trường , đi vào lớp học , anh và hắn tay trong tay ngồi vào bàn học , không còn là Yeonjun lạnh lùng như mọi khi , anh hôm nay chỉ giống như một đứa nhóc bị phụ huynh đưa đi học thôi , anh đỏ hết cả mặt , tai cũng vậy , đôi lúc lại cười cười , trông anh cười xinh lắm , hắn cứ mải ngắm mãi , đôi mắt của kẻ si tình cứ đặt lên bông hoa bồ công anh kia , nhìn nó phấp phới trong làn gió đón ngày mới . Một ngày thu đặc biệt !
Nhóm bạn 5 người hẹn nhau xuống căn-tin , tiếp theo sau là hàng loạt mọi ánh mắt đổ dồn về phía họ , nhóm gì đâu mà toàn người vừa giàu , vừa giỏi , lại vừa đẹp trai thế chứ . Dù chỉ mới biết nhau 1 tháng nhưng cứ như có sợi dây gắn kết với họ lại , cả 5 người gồm : Soobin , Yeonjun , Beomgyu , Taehyun , Kai siêu thân luôn , cũng từ khi Soobin đến , hắn cũng gia nhập nhóm , hay làm việc cùng các thầy cô và cũng được họ yêu mến . Vì là nhóm bạn chơi chung nên hắn và anh không định giấu , cứ vô tư mà nhìn , mà nắm tay nhau .
" Nè , hai cái con người kia , sợ tụi tui không biết hay gì mà vô tư như ở nhà thế , có cái gì thì đi về nhà mà thể hiện , hết nói nổi mà " Huening Kai miệng cười nhưng hàng lông mày nhíu lại , tỏ vẻ bất mãn lắm .
" Kai nói đúng đó , sao em cứ dính lấy anh thế , mình ở chung mà , về nhà rồi anh cho ôm , ở đây nhiều người ngại quá "
" Em chỉ đang ôm người em yêu thôi mà " cuối cùng cũng chịu buông người anh ra , hắn cầm tay anh lên nghịch nghịch .
" C-chỉ được nắm tay thôi "
" Dễ thương quá " thấy anh nói vậy , hắn chỉ biết thốt lên câu đó thôi , rồi cũng làm theo lời anh mà chỉ nắm tay thôi .
Kai bất lực lắm rồi , một bên thì yêu nhau sâu đậm , một bên là Taehyun với Beomgyu cũng chả khác mấy mặc dù họ còn chưa chính thức yêu nhau . Với Taehyun cậu chưa bao giờ thể hiện tình cảm bằng lời nói vì lời nói dễ nói ra nên lại chẳng thiết thực , chỉ thể hiện bằng hành động , Beomgyu thì ngốc lắm , Beomgyu luôn coi trọng lời nói hơn vì nó dễ hiểu vậy nên cậu chỉ nói mà ít khi hành động . Lời nói khiến người ta dễ nhớ nhưng cũng dễ quên , hành động đôi khi lãng mạn nhưng lại khó hiểu vì thế ta phải học cả hai , để biết cách thể hiện cho đối phương hiểu hoàn toàn ý nghĩa từng lời nói , từng hành động . Người ta nói khi bạn trải qua một vài mối tình , bạn sẽ biết cách để yêu trọn vẹn nhưng không phải mối tình nào cũng sâu sắc sao ? Vậy nên họ khuyên bạn đừng yêu ai mà hãy chỉ thích vì một người khiến bạn thích đến mức yêu thì chắc hẳn là bạn không nhìn nhầm đâu . Và nếu bạn muốn nói một điều gì đó nhưng lại do dự , vậy thì đừng nói , đến khi bạn không chịu được nữa rồi thì hãy nói...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top