Chương 35.

Trần Kha đi thẳng đến nhà WC, đến chỗ bồn rửa tay mở nước hất nước vào mặt mình. Nhưng sắc mặt Trần Kha vẫn không tốt lên chút nào, trên đường đến WC không ai thấy cô mà không khép mình lại run sợ vì không khí xung quanh cô đều bao phủ bởi một màu đen kịt. Trịnh Đan Ny chạy đuổi theo Trần Kha tới tận đây nên hơi thở cũng có chút gấp gáp.

"Kha, chị sao vậy. Chị thấy không khỏe ở đâu à"

Trần Kha im lặng một hồi rồi quay lại đối diện với Trịnh Đan Ny, trên môi nở một nụ cười ngượng.

"Chị không sao hết em không phải lo, quay lại với hắn ta đi" từng câu từng chữ cô nói ra đều rất nặng nề

Trịnh Đan Ny thấy hơi chột dạ, Trần Kha bình thường thì không sao nhưng khi có cái biểu cảm này chắc chắn là sẽ có chuyện lớn xảy ra.

"Nhưng sắc mặt chị rất kém, không có chuyện gì thật chứ"

Trịnh Đan Ny lo lắng đi tới gần Trần Kha đưa bàn tay mình lên trán cô để kiểm tra nhưng chưa chạm vào thì bị cô tránh né.

"Ừ, không sao hết. Em lo cho người bạn này làm gì đi lại quan tâm cái tên đồng nghiệp kia đi"

Trần Kha lướt qua người Trịnh Đan Ny như một cơn gió đi ra khỏi nhà WC nhưng bị nàng kéo lại.

"Chị giận à, em xin lỗi sau này sẽ không giới thiệu như vậy nữa đâu. Thứ lỗi cho em nha"

Trần Kha làm bộ mặt đáng thương nhìn Trịnh Đan Ny không nói gì, đột nhiên cô lộ ra nụ cười hết sức là đen tối làm cho nàng cảm thấy lo hơn.

"Em muốn chị hết giận sao"

Trịnh Đan Ny nghe vậy gật đầu lia lịa. Trần Kha cười khểnh đẩy Trịnh Đan Ny áp với cánh cửa ra vào dùng hai tay chống lên cánh cửa đó.

"Vậy phải xem thái độ em ra sao rồi"

Vừa dứt lời Trần Kha đã đặt lên môi Trịnh Đan Ny một nụ hôn sâu, lưỡi cô liên tục tấn công vào bên trong khoang miệng nàng lần tìm chiếc lưỡi kia mà quấn mút lấy. Chỉ một nụ hôn thôi cũng làm Trịnh Đan Ny cảm thấy đuối sức chưa lần nào hôn mà Trần Kha để cho Trịnh Đan Ny được chiếm ưu thế cả toàn làm nàng bị động không làm được gì. Sau khi chấm dứt nụ hôn đó Trần Kha chuyển xuống phía bên dưới, cô ngồi hẳn xuống dưới bàn tay thon dài đi vào bên trong chiếc váy kéo chiếc quần *** ra khỏi vị trí của nó rơi thẳng xuống đôi bàn chân. Chiếc quần*** rời khỏi mang theo một sợi chỉ bạc mỏng manh.

"Vợ yêu em hư thật đấy, phải phạt em sao đây" nói rồi cô chùi đầu vào bên trong chiếc váy ngắn

Chiếc lưỡi của cô bắt đầu hoạt động chạm vào hoa huyệt khiến cho toàn thân của nàng run rẩy vô lực. Lưỡi cô cọ xát mạnh vào hạt đậu nhỏ làm nàng không chịu nổi nữa mà phải rên lên thành tiếng.

"Ahh...Kha...ư...về nhà rồi...ahh...rồi làm được không...ư...ở đây lỡ có ai...anh nghe thấy mất...ưmm"

Trịnh Đan Ny cố gắng nói ra một cách hoàn chỉnh nhưng không hiểu sao lúc phát ra khỏi miệng lại mang đầy vẻ dâm đãng như này. Trần Kha rời khỏi chiếc váy ngắn ngẩng mặt lên nhìn Trịnh Đan Ny.

"Một là làm ngay tại đây và chị sẽ hết giận, hai là chị dừng lại và rời khỏi em. Giờ em chọn đi tiếp tục hay dừng lại"

Trần Kha nhìn thẳng vào Trịnh Đan Ny đưa ngón tay cái lên miệng lao vết nước còn sót lại trên khóe miệng mình rồi liếm nó, lúc này cô hết sức là damdang. Trịnh Đan Ny không muốn Trần Kha phải xa mình thêm bất cứ một lần nào nữa nên khẽ gật đầu đồng ý. Trần Kha thấy vậy lại vui vẻ tiếp tục việc còn dang dỡ của mình, cô lại tiếp tục mò vào bên trong lần nữa lần này ma sát mạnh hơn lần trước khiến đôi chân nàng run rẩy đứng không vững. Hai tay giữ chặt lấy đầu cô đang ở trong váy mình. Cơ thể Trịnh Đan Ny bắt đầu nóng lên, hơi thở trở nên nặng nề và nóng bỏng, chiếc miệng nhỏ không ngừng phát ra những tiếng kêu kích thích Trần Kha mà còn không ngừng gọi tên cô. Lưỡi cô luồn lách khắp mọi ngõ ngách của nàng, tới hạt đậu đỏ cô mút nhẹ thỉnh thoảng cắn làm nàng giật nảy mình.

"Kha...ahh...em...em sắp...sắp ra mất...ahh"

Khi mà Trần Kha sắp đưa Trịnh Đan Ny lên tới ranh giới của sự khoái cảm thì đột nhiên bên ngoài cửa có tiếng động. Hai người phụ nữ bước vào bên trong, nhưng khi họ vừa bước vào thì không có ai, hai người họ đi thẳng đến tấm kính lớn của bồn rửa tay.

Trần Kha và Trịnh Đan Ny đã kịp thời chạy vào một gian vệ sinh gần đó và khóa trái cửa lại, cô đứng sau lưng ép nàng vào tường. Trịnh Đan Ny thở phào may không bị phát hiện thì phía dưới một bàn tay không an phận đang nghịch ngợm bên dưới nàng. Hoa huyệt không ngừng chảy nước ra phần hạ thể của nàng lúc này đang rất khó chịu vì vừa rồi không lên được đỉnh giờ còn bị cô chọc phá khiến bên dưới đang rất khó chịu.

"Không...không được...ư ư...bên ngoài có...ư...người...ahh"

"Vợ yêu, em rên nhỏ giọng lại đi,  không bên ngoài người ta sẽ nghe thấy tiếng rên damdang của em đấy, rồi họ sẽ vào đây xem em nghĩ lúc đó sẽ thế nào"

Trần Kha vừa nói dứt lời thì liền đâm thẳng hai ngón tay vào bên trong hoa huyệt của nàng, đó cô đột ngột đi vào làm "cô bé" co bóp mạnh, cổ họng nàng không kiềm chế được mà rên lớn lên.

"Ahh...."

"Hử! Cậu có nghe thấy tiếng gì không"

"Làm gì có tiếng gì, cậu nghe nhầm rồi đấy"

"Ờ, chắc vậy"

Hai người lại tiếp tục trang điểm trước gương trong khi Trần Kha và Trịnh Đan Ny đang tiếp tục làm chuyện đại sự. Ngón tay cô liên tục đi sâu vào bên trong hoa huyệt, chân nàng run lên vô lực toàn thân nàng đều dựa vào tường để chống đỡ. Cô tiếp tục đưa tay mình vào sâu hơn bên trong tốc độ và lực vào rất nhanh khiến nước chảy ra không ngừng.

"Xem kìa, em chảy nhiều nước quá đó. Cả cái vẻ mặt damdang này nữa nếu để người khác nhìn thấy thì không hay đâu đấy"

Trần Kha quay đầu Trịnh Đan Ny về sau rồi hôn lên môi nàng, ngón tay bên dưới vẫn đều đặn ra vào. Cô biết rõ điểm nhạy cảm nhất của nàng nên khi ngọn tay tới nơi đó lập tức cong lên và chạm vào. Nàng rên rỉ trong miệng cô khiến tiếng rên không phát ra ngoài được, nàng cố gắng kiềm chế lại tiếng rên của mình để hai người bên ngoài không nghe thấy. Cảm giác làm tình lén lút kiểu này lại đặc biệt kích thích nàng, cái cảm giác sợ bị bắt gặp cùng cái cảm giác sung sướng phát điên hoà vào nhau làm kích thích đến mọi giác quan của Trịnh Đan Ny. Hai người phụ nữ bên ngoài cuối cùng cũng rời khỏi đó, ngay lập tức cô đâm mạnh vào bên trong chạm đến điểm sâu nhất của nàng, một dòng nước trong veo chảy ra ngoài. Mặt nàng đỏ rực khắp cơ thể đều nóng bức, mồ hôi thì chảy ra khắp mặt hơi thở thì nặng nề gấp gáp. Trịnh Đan Ny vô lực tựa vào tường thở hỗn hển.

Trịnh Đan Ny lúc này thực sự rất hối hận biết vậy sẽ không chọc ghen Trần Kha rồi để bây giờ bản thân phải ra nông nỗi như này. Trần Kha ở phía sau khoái trí cười dâm tà đè ép cơ thể nàng vào tường.

"Vợ yêu trò vui còn chưa kết thúc mà"

Trịnh Đan Ny đang mệt nhừ nghe Trần Kha nói như vậy cũng chưa hiểu ý lắm nhưng trong lòng cảm thấy bất an. Trịnh Đan Ny đang chưa hiểu gì thì cảm giác như có gì đó xâm phạm vào l* hậu m*n của mình. Trần Kha nhẹ nhàng đâm một ngón vào bên trong làm l* hậu m*n của nàng bị kích thích đến co bóp mạnh ngón tay cô.

"Ahh...chỗ...chỗ đấy...không...ư...không thể vào được...ahhh"

Trần Kha tiếp tục tiến sâu vào bên trong, càng vào sâu ngón tay cô càng bị những khối thịt bên trong bóp chặt lấy có cảm giác như sắp bị bẽ gãy ngón tay vậy.

"Vợ yêu em khít quá đi như thể nó cũng đang khó chịu lắm rồi vậy để chị giúp em"

Trần Kha tiếp tục tiến sâu vào bên trong làm cho bên trong co bóp mạnh hơn, bóp chặt lấy hai ngón tay của cô. Nhưng cô vẫn tiếp tục tiến sâu vào bên trong hơn.

"Ahh...đồ...đồ đại sắc lang...ahh"

"Vậy chị sẽ cho em thấy tên đại sắc lang này sẽ làm gì em"

Hai ngón tay cô mạnh mẽ ra vào bên trong nàng khiến nó không ngừng co thắt lại. Lúc đầu là cảm giác đau rát sau đó được thay thế bằng cảm giác thăng hoa do cô tạo ra. Không chỉ bên dưới được chăm sóc cẩn thận mà cả bên trên được cô tỉ mỉ quan tâm chăm sóc. Bàn tay cô xoa nắn lấy bầu ngực căng tròn của nàng nhũ hoa hồng đã dựng lên vì sự hưng phấn, cổ họng nàng cũng khô nóng đi từ lâu vì dục vọng thiêu đốt. Bên dưới đã đau lắm rồi cơ thể nàng cũng rất mệt, nàng tự thầm nghĩ sau này tuyệt đối không bao giờ chụp ghen Trần Kha thêm lần nào nữa. Ngón tay cô vẫn mạnh mẽ đi sâu vào bên trong hoa huyệt của nàng. Khoái cảm bắt đầu dâng trào lên cảm giác đau đớn thay sự sung sướng.

"Ahh...mạnh...mạnh nữa lên đi chị...ư...vào...vào sâu...bên trong ư... hơn nữa đi...ahhh"

Trịnh Đan Ny không ngừng cầu xin Trần Kha làm mạnh lên, hông nàng trượt xuống để ngón tay cô có thể vào sâu hơn. Chỉ một vài cú nhấp mạnh sau đó nàng đã một lần nữa lên tới đỉnh. Trần Kha ôm gọn lấy cơ thể mệt nhừ của Trịnh Đan Ny vào lòng rồi khẽ hôn lên mái tóc rối của nàng.

"Vợ! Chị yêu em"

--------o0o------------o0o---------o0o--------

"Hả, Kimmy cô về rồi sao"

"Ừ, xin lỗi anh tại tôi thấy hơi mệt trong người nên về trước lần sau chúng ta ăn tối sau nha" (tất nhiên là mệt chứ sao không mệt, bị người kia ăn đến bủn rủn tay chân luôn còn gì 😅😂)

"Có sao không hay để tôi đưa cô về"

"Không cần đâu, có người đưa tôi về rồi"

"Hãy để tôi qua nhà cô nha"

"Tôi không sao mà, anh cứ về nhà đi"

Trần Kha lái xe thấy Trịnh Đan Ny đang gọi điện cho hắn trong lòng lại cảm thấy không vui liền giật điện thoại của nàng ném thẳng ra bên ngoài cửa xe.

"Hai người nói chuyện vui quá nhỉ"

Mặt Trần Kha đen lại nhìn Trần Kha cười gian tà, trong đầu Trịnh Đan Ny đột nhiên lại nghĩ đến cuộc khoái lạc vừa rồi.

"Không...không có đâu mà"

"Vợ yêu đợi tí về đến nhà chị sẽ làm gì em"

Trần Kha cười một cách hết sức hiền lành khiến Trịnh Đan Ny bắt đầu thấy chột dạ và lo lắng.

"Hay là làm ở trong xe luôn đi"

Trần Kha dừng xe lại quay sang nhìn Trịnh Đan Ny, nàng nghe thấy vậy mặt đỏ bừng hết lên vội vàng từ chối.

"Thôi đi về nhà làm gì cũng được, em sẽ chiều theo ý chị"

"Vậy được về nhà rồi làm"

Trần Kha liền đạp ga lao nhanh về nhà, và cùng ngày đêm hôm đó Trịnh Đan Ny không ngừng được Trần Kha yêu thương đến tận sáng ngày hôm sau mới thôi.








Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top