Chương 75: Món Quà Sinh Nhật
Một tuần sau.....
Hôm nay là ngày sinh nhật của Trần Kha nên Đan Ny đặc biệt đã lên một kế hoạch để tạo bất ngờ cho cô. Hôm nay nàng xin nghỉ làm buổi chiều để đi siêu thị mua đồ về nấu nướng và trang trí cho bữa tiệc sinh nhật đặc biệt của cô hôm nay. Đan Ny đích thân làm bánh kem và vào bếp nấu những món ăn mà cô thích. Thêm vào đó, nàng còn mua tặng cô một chiếc đồng hồ đắt tiền - thứ mà đã ngốn hết 2/3 tháng lương của nàng.
- "Alo? Kha à, hôm nay chị nhớ về sớm nha?"
Nàng vừa lúi húi chuẩn bị đồ trong bếp vừa gọi điện thoại cho cô. Trần Kha lúc này căng thẳng đang ngồi đọc tài liệu thì nhận được cuộc điện thoại của nàng khiến cô phấn chấn hơn hẳn. Cô nói với nàng bằng giọng đầy cưng chiều nhưng cũng trêu chọc nàng:
- "Sao thế? Mọi hôm có khi nào em lại gọi điện bắt chị về sớm đâu? Chẳng lẽ em sợ chị có người phụ nữ khác bên ngoài à?"
- "Chị dám hả? Tại vì em....a...." Đan Ny lại bắt đầu rên rỉ. Rõ ràng là nàng đang nói nghiêm túc mà cô cứ thích chọc nàng là sao chứ. Vậy thì cô đừng trách nàng trêu chọc lại cô nhé.
- "Đan Ny, em làm sao thế?" Trần Kha nghe thấy tiếng rên của nàng thì sắc mặt cùng ngữ điệu lập tức liền thay đổi.
- "Em...tự nhiên em đau bụng quá..."
- "Đan Ny, em đợi chị, bây giờ chị về luôn đây." Trần Kha thấy nàng kêu đau bụng thì tức tốc trở về nhà.
Vừa về đến nhà thì cô đã thấy trong nhà tối om, yên tĩnh không một tiếng người. Đan Ny và mọi người trong nhà đi đâu hết rồi chứ. Chẳng lẽ em ấy đau bụng quá nên mọi người đưa em ấy tới bệnh viện rồi?
- "Đan Ny! Chị về rồi. Em đâu rồi? Châu quản gia, có ai ở nhà không?"
Trần Kha vừa tiến vào trong nhà vừa gọi um lên.
- "Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you~"
Đột nhiên Đan Ny cầm chiếc bánh kem đã được thắp nến rồi đi ra, vừa đi nàng vừa hát. Trần Kha rất bất ngờ. Cô vì bận rộn quá mà đã quên đi mất hôm nay là sinh nhật mình luôn.
- "Đan Ny, em..."
- "Chị mau cầu nguyện và thổi nến đi."
Đan Ny nhìn cô cười thật tươi rồi nói. Đây chính là sinh nhật đầu tiên cô và nàng bên nhau. Trần Kha nghe nàng nói vậy thì lập tức chắp tay cầu nguyện rồi thổi tắt nến. Nến vừa tắt thì đèn điện trong nhà cũng được bật lên. Sau đó Đan Ny cầm tay cô dẫn vào trong phòng ăn. Trên bàn ăn lúc này đã được chuẩn bị sẵn đồ ăn, hoa, nến và cả rượu vang nữa.
- "Chị có thích không?" Đan Ny nhìn cô hỏi.
- "Tiểu Đản, tất cả những thứ này đều là do em chuẩn bị sao?"
Đan Ny gật đầu không đáp. Tức thì, cô liền ôm chầm lấy nàng khiến Đan Ny giật mình, rồi cô lại nói:
- "Tiểu Đản, em có biết đây là sinh nhật ý nghĩa nhất đối với chị kể từ sau khi ba chị qua đời đến giờ không? Mọi năm chị đều đón sinh nhật một mình với Tử Mặc và Hạo Khiêm nhưng là ở quán bar. Còn sinh nhật năm nay chị đã có em, chị được em chuẩn bị sinh nhật cho. Tiểu Đản, chị cảm ơn em."
- "Kha, vậy thì sau này em sẽ tổ chức cho chị những buổi sinh nhật như thế này nữa nhé. Sau này mỗi năm sinh nhật chị, em đều sẽ cùng chị trải qua nó thật ý nghĩa nhé." Đan Ny cũng vòng tay ra ôm chặt lấy cô rồi đáp. Trần Kha bề ngoài tuy là một người phụ nữ kiêu ngạo, đầu đội trời, chân đạp đất nhưng tận sâu trong lòng cô vẫn chỉ là một con người có một quá khứ đầy tổn thương mà thôi. Nàng tuy nghèo nhưng so với cô thì lại có một tuổi thơ tốt đẹp hơn nhiều vì nàng có mẹ luôn bên cạnh và động viên.
- "Em còn có một món quà nữa tặng chị."
Đan Ny buông cô ra rồi lấy ra một hộp quà màu xanh than, bên trong là một chiếc đồng hồ, sau đó nàng tận tay đeo nó cho cô.
- "Chiếc đồng hồ này tuy không đắt bằng những chiếc đồng hồ khác của chị nhưng mà cũng là gần cả tháng lương của em đấy. Nên là chị phải giữ gìn cẩn thận đó có biết chưa?"
- "Chỉ cần là quà em tặng thì dù nó có giá là bao nhiêu thì vẫn là món quà có ý nghĩa nhất đối với chị."
- "Vậy bây giờ mình cùng nhau dùng bữa đi. Đều là món em tự tay chuẩn bị cho chị đấy. Chị ráng ăn hết đó có biết chưa?"
- "Tuân lệnh vợ yêu."
Sau đó hai người cùng nhau dùng bữa vui vẻ và có một bữa tiệc sinh nhật ý nghĩa bên nhau.
Ăn tối xong cô cùng nàng lên phòng. Tiểu Bạch thấy nàng thì cũng chạy theo nhưng lại bị cô túm mông vứt ra ngoài.
- "Chị đừng bắt nạt tiểu Bạch nữa mà."
Đan Ny lại bênh vực con cún của mình.
- "Tại nó cứ làm phiền hai chúng ta."
Cô lạnh lùng đáp lại.
- "Thôi được rồi. Chị mau đi tắm đi. Em pha sẵn nước ấm cho chị rồi đấy."
Đan Ny nhiều lúc thấy cô đúng là giống trẻ con, ai lại đi ghen tị với cả một con chó chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top