Chương 25. Về Phòng- Hạ (H)
"Các nàng sẽ làm chuyện trái với cương thường, Nặc Ba, ngươi nhanh..."
"Ta biết"
Nặc Ba từ bên hông lấy ra một đồng xu, liền muốn đưa tay bắn vào huyệt đạo của hai người, đột nhiên nghe thấy tiểu nương tử kêu lên:
"Tẩu tẩu, Bình Nhi chịu không nổi, Bình Nhi thật thích tẩu tẩu.. Ta nguyện không gả đi chính là nghĩ ở bên cạnh người"
Nặc Ba lập tức sửng sốt, lại nghe nương tử lớn tuổi hơn nói "Tẩu tẩu cũng yêu Bình Nhi"
Thế mà là một đôi hữu tình sao? Đan Ny cũng sửng sốt
Hai người ngây dại một lúc, hai nữ tử cũng đã cởi y phục trần trụi, hai cỗ thân thể mềm mại quấn lấy nhau, khó bỏ khó phân
Thanh âm trao đổi nước bọt với nhau vang lên, Đan Ny đỏ mặt, mất tự nhiên liếc sang chỗ khác, phi lễ chớ nhìn
"Tẩu tẩu" Nữ tử thở hổn hển "Phía dưới của muội thật ngứa... Muốn tẩu giống như trước, hung hăng thao muội, cắm huyệt dâm của muội"
"Bình Nhi, tẩu tẩu chơi muội.. Đem huyệt dâm của muội đâm nát, để nó đóng cũng không đóng được"
Lời hổ lang cỡ này, Đan Ny nhịn không được dúi đầu vào cổ Nặc Ba, ngăn chặn lỗ tai.
Nặc Ba hiếm khi không đùa giỡn nàng, mà thú vị nhìn hai nữ tử đang dây dưa trên giường
Tiểu cô tử quỳ gối trên giường, chổng lên cái mông thật cao, huyệt dâm chính là đối diện với tẩu tẩu của nàng.
"Thật ngứa.. Muốn tẩu tẩu chen vào"
Nữ tử sau lưng cũng quỳ đẩy ra mông thịt, khép lại hai ngón tay cắm vào
"Bình Nhi thật nhiều dâm thủy, tẩu tẩu thật thích chơi muội" Nữ tử trêu đùa cắm tiểu cô tử "Trong huyệt thật chặt, tẩu tẩu mới một ngày không có chơi muội mà đã thèm được chơi như thế sao?"
"A! Tẩu tẩu.. Thao muội thật thoải mái"
Bình Nhi đong đưa cái mông nghênh hợp với ngón tay sau lưng mình, rên rỉ càng lúc càng lớn.
"Xem dâm thủy muội ướt hết cả giường rồi kìa"
Tẩu tẩu một bên hung hăng làm huyệt Bình Nhi, một bên đưa tay đánh lên mông nàng.
"Đem cái mông nâng lên, không thì tẩu tẩu không chơi muội"
Nói xong tựa hồ đem tốc độ chậm lại, Bình Nhi có chút khóc lên, hô "Tẩu tẩu đừng như thế, thao muội... A a a, sảng khoái~"
Cái mông đầy đặn bị làm đến khẽ chấn động, dâm thủy từng trận từng trận chảy, tẩu tẩu làm càng thêm hăng
Bình Nhi thét chói tai khi đạt cao trào, sau lưng tẩu tẩu lại lật người nàng lên, tách hai chân nàng thật rộng
"Lúc này mới thao thôi, Bình Nhi làm sao liền thoải mái rồi?"
Tẩu tẩu kéo ngăn kéo ngầm ở đầu giường, lấy ra dâm cụ hai đầu.
"Tẩu tẩu đêm nay liền đâm nát tiểu huyệt muội, có được hay không?"
Ngón tay sờ lên khe hẹp ẩm ướt nhơn nhớt, cố ý cắm vào rồi mò mẫm, móc ra nhiều dâm thủy hơn
"Huyệt dâm Bình Nhi cũng chờ không kịp nữa rồi, đừng sợ, tẩu tẩu lập tức thỏa mãn muội"
"Tẩu tẩu, tẩu tẩu.. Thật ngứa, cắm muội a!"
Tẩu tẩu đem dâm cụ song đầu một mặt nhắm ngay tiểu huyệt, cọ nhẹ rừng đen, dính đầy ướt át, sau đó dùng lực cắm vào.
"A a a a ... Sảng khoái, tốt trướng a!"
Tẩu tẩu trực tiếp mãnh liệt làm, một tay đặt ở trên ngực Bình Nhi dùng đại lực xoa nắn.
"Bình Nhi dâm đãng, tẩu tẩu cắm muội có sướng hay không??"
"A a a a.. Muốn chết rồi, muốn... A ~ thích tẩu tẩu, tẩu tẩu cắm muội~"
Dâm cụ thô to gây rối tiểu huyệt, Nặc Ba đều bị màn làm tình như nam nữ này quá thô lỗ làm cho kinh sợ, thầm nghĩ nếu như mình cũng như thế, miệng huyệt Ny Nhi nhỏ như vậy, khẳng định là bị làm đến rách ra.
Nhưng tiểu cô tử trên giường bị cắm đến dục tiên dục tử, tẩu tẩu nàng mãnh liệt cắm một lúc, đem tiểu cô tử ngồi dậy, sau đó tự mình cũng nhấc chân ngồi lên trên
"A ~"
Thoải mái dâm khiếu vang lên, hai nữ tử ôm lấy đối phương, người lên người xuống khuấy động dâm cụ
"Tẩu tẩu, tẩu tẩu... Sảng khoái a~"
"Ừm ~ Bình Nhi.. muội muốn tới, a a..."
Nặc Ba dù "đầu trộm đuôi cướp" thấy cảnh này cũng có chút ẩm ướt, tranh thủ thời gian niệm mấy câu thanh tâm, sau đó ôm lấy Đan Ny, lặng yên không tiếng động nhảy xuống
Hai người trên giường làm đến trầm mê, hai người bận bịu thừa cơ trốn đi
Ra khỏi nơi ở, Nặc Ba đi vào đường tắt trên phố, đem Đan Ny nhẹ nhàng đặt xuống
Đan Ny còn chưa đứng vững, liền bị Nặc Ba nhấn lên tường.
"Ny Nhi, sờ sờ ta có được hay không?" Nặc Ba nắm lấy tay Đan Ny đè ở trước ngực mình "Ta thật khó chịu"
"Ngươi... Không biết xấu hổ!"
Đan Ny dùng sức giằng co, nghĩ gỡ tay Nặc Ba ra.
Nàng thật không muốn chạm nàng, không có chút nào tình nguyện, bởi vì một khi chạm vào, coi như từ mong muốn đơn phương biến thành hai bên tình nguyện, Đan Ny không muốn! Nàng còn muốn về nhà, chỉ muốn thoát khỏi Nặc Ba!
Thân thể bất đắc dĩ bị đoạt đi, tâm làm sao có thể dễ dàng để nàng cướp đi như thế?
Phía dưới giãy dụa, Đan Ny thoát ra dùng tay phải dùng sức đẩy, lại đụng đầu vào Nặc Ba.
Cái cằm bị tập kích, Nặc Ba lảo đảo lui lại, không có chú ý cắn phạm vào lưỡi, nhất thời đau đến hít mấy ngụm hơi lạnh
Bên trong miệng đầy máu tươi, Nặc Ba dùng tay chạm vào môi, lập tức đầu ngón tay xuất hiện máu tươi
Lại một lần nữa bị Đan Ny kháng cự, Nặc Ba trong lòng đau cùng nổi giận, đang muốn cho Đan Ny một bài học, đột nhiên lỗ tai khẽ động, nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập
Không biết hoàn khố lang quân nhà ai, đúng là cưỡi ngựa chạy vào đường hẻm chật hẹp này, cũng mặc kệ có người hay không có người, hét lớn liền giục ngựa xông về phía trước.
Đường hẻm hẹp như vậy, ngựa cao to cứ thế bay thẳng đến, khoảng khắc gần kề, hướng Đan Ny lao vào
"Ny Nhi!"
Trong lúc nguy cấp, Nặc Ba một phát bắt được đai lưng Đan Ny, nghiêng người đẩy nàng ra đằng sau lưng, lập tức lấy ra lưỡi đao dài mỏng giấu dưới tay áo, lúc ngựa cất vó lao tới, phất tay đem lưỡi đao bắn vào cổ nó.
Máu tươi thoáng chốc phun ra ngoài, ngựa kia rất nhanh mềm oặt ngã trên đất, miệng phun ra chất lỏng trắng, thoi thóp
Người trên lưng ngựa cũng bị ngã xuống, bị ngựa đè lên, Nặc Ba cũng mặc kệ hắn, trực tiếp quay người nhìn Đan Ny sau lưng, đưa tay đỡ nàng.
"Có bị thương không?" Nặc Ba vội vàng kiểm tra nàng "Có bị té đau không?"
Đan Ny nhìn Nặc Ba, chỉ thấy nàng toàn thân đẫm máu, mặt nạ bạch ngọc cũng bị máu nhuộm đỏ
"Ngươi..."
Áo trắng nhuốm máu, giống như quỷ địa ngục hung ác, nhưng nhìn ánh mắt của nàng lại rõ ràng lo lắng cùng vội vàng
Đan Ny không biết lúc này trong lòng nàng có tư vị nào, luôn cảm thấy có chút loạn.
Nặc Ba cẩn thận kiểm tra qua Đan Ny không có thụ thương, mới thở phào nhẹ nhõm buông nàng ra
Ngược lại cũng ý thức được cả người mình toàn vết máu, Nặc Ba không khỏi đáng tiếc bộ y phục này.
Mỗi cỗ tanh nồng xông vào mũi, Nặc Ba cũng ghét bỏ nhíu mày, sau đó nhìn Đan Ny một cái
"Ta trước tiên trở về" Nặc Ba than nhỏ một tiếng "Ny Nhi liền đi dạo một lát.. Ta sẽ cho người đi theo bảo hộ nàng"
Nói xong không đợi Đan Ny trả lời, thả người nhảy lên nóc nhà liền chạy về hướng cư xá
Lưu lại Đan Ny, ngơ ngác nhìn về hướng nàng biến mất, nghĩ: Nhịp tim làm gì mà nhanh như vậy?
oOo
Nặc Ba trở lại lữ xá, liền cho người nhanh chóng nấu nước nóng mang tới, tiện thể đem cả thân đầy máu ngựa rửa sạch
Nương tử chủ quán rất nhanh cho hai người hầu trà cơ linh đưa nước nóng lên, cùng bình phong
Nặc Ba cởi áo bào, lấy ra một khối vải mềm thấm nước, lau thân một lần, chờ cơ bản sạch sẽ, lại ngồi vào thùng nước ngâm mình.
Thích ý dựa vào thùng gỗ, Nặc Ba giơ tay hốt nước, đổ lên cổ mình, lau trơn da thịt nhẵn nhụi.
Vừa tắm vừa nghĩ tới Đan Ny, nhớ tới nàng đối với mình hai lần kháng cự
Vì cái gì Ny Nhi bài xích ta? Nặc Ba có chút uể oải thở dài, mình đối với nàng rõ ràng một mảnh chân thành thực tình
Mặc dù cưỡng đoạt thân thể nàng là không đúng, nhưng nếu chậm một bước, tên Phó Thận Hành kia liền sẽ đối với nàng...
Nặc Ba đột nhiên cảm thấy có chút bất lực, nàng hiểu rõ Đan Ny, đã quật cường lại rất biết đại cuộc, ngẫu nhiên giống như một con trâu bị cột.
Hôn sự giữa Trịnh gia cùng Phó gia, bất quá là do lúc trưởng bối thiếu thời say rượu nói đùa, sau đó ngay cả Trịnh Quân cũng phi thường hối hận, nhưng lời đã nói ra, không thể không tuân thủ
Kỳ thật Đan Ny nếu là một nữ tử si tình, phản kháng kịch liệt một chút, Trịnh Quân vì bảo vệ nàng sẽ có cách hồi hôn, thành toàn nữ nhi.
Thế nhưng Đan Ny hoàn toàn tuân thủ nghe theo phụ thân lập thành việc hôn nhân, không có chút nào phản kháng, kính cẩn nghe lời đáp ứng gả cho Phó Thận Hành.
Nhưng tên Phó Thận Hành là tặc, nào là lương nhân
Bên môi nhếch lên nụ cười lạnh, Nặc Ba ngửa người dựa vào thùng gỗ, trong mắt dần dần hiện lên hàn ý.
Một kẻ mưu đồ dựa vào phụ thân, để đạt được danh xưng trạng nguyên, lại là thiếu gia ăn chơi, một kẻ có niềm đam mê biến thái, "Lang quân nhẹ nhàng" đã từng khiến hai vũ kỹ chết trên giường, Nặc Ba không cảm thấy Đan Ny rơi vào trong tay hắn có thể sống sót.
Trên thực tế, đêm tân hôn ngày đó, Phó Thận Hành liền cho người vụng trộm chở một ít hình cụ mà hắn dùng chà đạp đùa bỡn nữ nhân vào phòng
Ngựa gỗ có nam thân to như cánh tay, có dây thừng ẩu tả dùng để lề mề nơi riêng tư, còn có roi ngựa quất lên thân thể mềm mại... Mỗi một cái đều có thể tạo ra tổn thương nặng nề đối với nữ tử.
Hai vũ kỹ trẻ tuổi kia, chính là bị Phó Thận Hành tra tấn mà chết, các nàng tiếp quen khách nhân còn không chịu nổi tàn phá, huống chi là Đan Ny từ nhỏ đến lớn chỉ đọc thi thư
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top