Chương 11. Thức Tỉnh Hạ (H)

Cao trào qua đi, Đan Ny toàn thân xụi lơ, trơ mắt nhìn Mã Nặc Ba liếm hôn nhũ bạch của mình, đem tiểu hồng quả liếm lấy nước ngọt, còn dùng ngón tay ra vào chỗ kín của mình, mỹ danh bảo là đang tắm rửa sạch sẽ

Cuối cùng Mã Nặc Ba lại sẽ trần như nhộng ôm ngang lên, đối phương không cố kị hay xấu hổ một chút nào, ngọc đồi cứng chắc cứ như vậy thẳng tắp mà bại lộ, tiểu hổng quả còn đụng lên mặt Đan Ny.

Đăng đồi tử không biết xấu hổ!

Đan Ny da mặt mỏng, trong lòng mắng mỏ, thực tế nhanh chóng nhắm mắt lại, phi lễ chớ nhìn

Mã Nặc Ba có ý đùa nàng, chậm rãi ôm nàng, còn cố ý đem đầu ngực cọ trên mặt Đan Ny, giống như muốn dụ hoặc nàng liếm một cái

Đan Ny đành phải nhắm mắt toàn bộ hành trình, đem đầu cố gắng nghiêng ra ngoài, gương mặt đỏ đến lợi hại

Đều là nữ tử, làm sao người này lại không biết liêm sỉ?

Đan Ny buồn bực nghĩ đến, thân thể trầm xuống, bị Mã Nặc Ba đặt ở trên giường

Coi là rốt cuộc giải thoát, Đan Ny cuối cùng thở phào một cái, nào biết vừa mở mắt, liền nhìn thấy tuyết đồi xinh đẹp ở trước mặt rủ xuống

Mã Nặc Ba quỳ gối bên người Đan Ny, đem một bên cứng chắc đưa đến trước mặt nàng, dùng tiểu hồng quả cọ lên môi nàng

Đan Ny rất là xấu hổ, lập tức nghiêng đầu né tránh

"Đan Ny, ta đều giúp nàng rút đồ vật ra khỏi người, nàng liếm liếm ta có được không hả? Hả?"

Mã Nặc Ba dụ dỗ nàng "Một chút, liếm xong liền thả nàng đi"

Đan Ny xấu hổ không chịu được, trong lòng không ngừng mắng đăng đồ tử không biết xấu hổ, nhưng hôm nay không có cách, đành phải không tình nguyện quay đầu lại, nhắm mắt, giống như sắp liếm độc dược, vạn phần khó khăn hé miệng

Nhưng còn chưa kịp vươn đầu lưỡi, Mã Nặc Ba liền không kịp chờ đợi đem đầu ngực đưa vào trong miệng Đan Ny, chờ mong nàng liếm

Thế nhưng Đan Ny phản ứng rất kịch liệt, nhắt mắt, bộc phát nổi giận đẩy Mã Nặc Ba ra, giống như né tránh ôn dịch

Mã Nặc Ba vội vàng không kịp chuẩn bị, bị đại lực đẩy bên trong ngực, trực tiếp té xuống giường, ngã ngửa mặt lên trời

Đan Ny không ngờ kết quả lại trở thành như vậy, thoáng chốc sửng sốt, đợi nàng muốn đi qua xem nàng có bị thương hay không, Mã Nặc Ba thịnh nộ đã từ dưới đất ngồi dậy, nhảy lên giường gắt gao ấn Đan Ny xuống

Nàng chưa từng bị làm nhục qua như thế?!

"Đan Ny" Mã Nặc Ba hung tợn nói: "Nàng có tin hôm nay ta thao nàng chết trên giường không hả?"

Nói xong hung hăng cúi đầu cưỡng hôn, cạy mở hàm răng nàng xông đi vào, ngang ngược nuốt lấy lưỡi, liếm môi

Một tay khác dán lên kiều nộn, cũng mặc kệ có ướt át hay không liền thô lỗ xoa bóp, ngón tay tìm được tiểu huyệt khẩu liền muốn cắm đi vào

Đan Ny mấy lần giãy dụa không có tác dụng, cảm giác cánh hoa kiều nộn bị đẩy ra, một ngón tay đang chống ở tiểu huyệt khẩu của mình

Tuyệt vọng giống như là bị nước biển bao phủ, khóe mắt Đan Ny không khỏi chảy xuống một giọt nước mắt, cuối cùng từ bỏ phản kháng

Giống như đã chết co quắp trên giường, mặc cho Mã Nặc Ba hung hăng hôn nàng, bị mặt nạ đối phương làm cho đau đớn cũng bất động

Mã Nặc Ba tự nhiên cũng phát giác được khác thường, sững sờ, khôi phục tí lý trí, chậm rãi buông ra Đan Ny.

Ngón tay còn chưa tiến vào tiểu huyệt cũng rút ra, Mã Nặc Ba bất an nhìn Đan Ny rơi lệ lả chả bị nàng đè lại, lên tiếng gọi "Đan Ny"

"Ba!" Đáp lại nàng là một cái bạt tai

Má trái Mã Nặc Ba còn chưa hoàn toàn tiêu tan dấu bàn tay, nay lại có dấu mới in lên

"Nàng!"

Mã Nặc Ba nâng lên cánh tay, quả thực nghĩ một chưởng vỗ chết Đan Ny, thế nhưng vẫn nhịn một chút, vẫn là buông tay

"Không biết tốt xấu!"

Nàng mặt lạnh đứng dậy, leo xuống giường, mặc y phục của mình lại, một thân lệ khí rời đi

oOo

Giờ phút này ở một căn phòng khác.

Thư Kù nằm trên giường, thân thể chỉ còn mặc cái yếm, bộ ngực mềm bại lộ trong không khí

Sở Văn nằm trên người nàng, hai tay không ngừng vò nhũ phòng của nàng, dùng miệng ngậm một bên, dùng sức mút vào

"A a ~ không muốn ~ thật khó chịu..."

Kịch liệt khoái cảm để tiểu nhân nhi chưa hiểu sự đời rên rỉ không ngừng, hết lần này đến lần khác thân thể nhũn ra căn bản không thể phản kháng

"Nhạy cảm như vậy, liền nên hút nhiều"

Sở Văn càng thêm ra sức hút, đồng thời vỗ mông Thư Kỳ quát: "Gọi ta là cái gì?"

"A ~"

Tiểu hoa cuống bị chạm vào mà rung lên, Thư Kỳ lẩy bẩy thân thể, Sở Văn thừa cơ cầm tiểu hồng hoa đứng thẳng lên

"Tỷ tỷ tỷ ~"

Thư Kỳ rốt cuộc kêu khóc, Sở Văn lúc này mới hài lòng, ai ủi vuốt ve bộ ngực của nàng, cười nói: "Muội muội nghe lời"

"Ừm..."

Tiểu nhân nhi nước mắt lưng tròng xụi lơ trên giường, quả thực muốn để người chà đạp, Sở Văn nuốt một ngụm nước bọt, rốt cuộc vẫn không nhịn được, cúi người kích hôn nàng

Đầu lưỡi liếm láp thật sâu, truyền nước bọt qua cho nàng, cho đến khi Thư Kỳ bị sặc phải ho khan, Sở Văn mới buông tha nàng

Thư Kỳ mặt mũi ửng hồng, hô hấp dồn dập, Sở Văn thò tay xuống dưới, trực tiếp chạm vào nơi riêng tư nộn hồng sắc của nàng

Từ hai ngày trước, phát hiện tiểu nhân nhi này mẫn cảm, Sở Văn liền quyết định hảo hảo khai phá, không nghĩ tới thế mà còn là danh khí

Sở Văn nhìn nơi riêng tư của Thư Kỳ còn chưa lên cỏ dại, hai mảnh bao trùm cửa huyệt phát triển dày đặt, cho dù không có ngoại bộ kích thích, cũng có thể hơi lộ ra tiểu huyệt bên trong

Loại danh khí này có thể gặp không thể cầu, diệu dụng ở chỗ, có thể khiến người sở hữu cảm nhận được khoái cảm tuyệt đỉnh mà người khác không cảm nhận được

Đương nhiên điều kiện tiên quyết phải là kích thích

Bản thân Thư Kỳ cũng đặc biệt mẫn cảm, giống như tùy tiện nơi nào đều có thể nặn ra nước, Sở Văn tùy tiện hôn nàng liền mềm mại, lại vò lên ngực, cơ bản lại hóa thành nước

Đầu ngón tay khuấy động lấy đầu ngực sưng đỏ đùa bỡn trong chốc lát, Sở Văn ngồi dậy, tách hai chân Thư Kỳ ra, đỡ ở trên vai

Nơi riêng tư nghênh ngang triển lộ, ẩn ẩn lộ ra cửa huyệt phun xuân thủy, Sở Văn dùng tay vuốt một cái, cọ xát lấy ngón tay, mở ra, nhìn dịch nhờn lôi ra một tơ mỏng

Vật nhỏ mẫn cảm, Sở Văn thầm nghĩ mình nhặt được bảo vật, đưa tay quét cánh hoa của nàng, sờ sờ mặt ngoài

Thư Kỳ mẫn cảm phát run, Sở Văn dứt khoát đè lại tiểu hoa đầu chấn động một phen, trước hết để cho nàng thoải mái một lần

"A a... Ân ~"

Quả nhiên rất nhanh liền đến, Thư Kỳ thoải mái run lên, Sở Văn lúc này mới chậm rãi sờ lấy cánh hoa mấp máy, bôi lên chất lỏng

"Thư Kỳ ngoan, nơi này trở nên nóng quá, ra thật nhiều nước, có muốn tỷ tỷ giúp muội không ..."

Sở Văn cúi đầu, vươn dài đầu lưỡi thật to, tiếp xúc kiều hoa, từ đáy chậu một mực liếm lên, đầu lưỡi câu hạ đầu đài hoa

"A a!"

Thư Kỳ vốn so với thường nhân mẫn cảm hơn nhiều, một cái liếm liền chịu không nổi, không tự chủ được đong đưa bờ mông nghênh hợp với Sở Văn

Nhưng Sở Văn cũng chỉ liếm một cái mà thôi, chỉ có như thế

Thưởng thức bên trong miệng dính trượt, Sở Văn lại mỉm cười xoa bóp cánh hoa, đầu ngón tay khẽ nhếch ở cửa huyệt bồi hồi, muốn vào hay không

"Thư Kỳ ngoan, có muốn tỷ tỷ liếm muội một cái nữa không?"

Thư Kỳ khóc lắc đầu, trả lời lại là "Muốn, muốn liếm..."

Sở Văn cười có chút giảo hoạt, tham luyến phun ra nuốt vào ngón tay, say mê mà phát ra tiếng rên rỉ

"Miệng nhỏ này của muội muội thực dễ ăn"

Sở Văn vừa nói lại tùy ý chạm vào mấy chỗ mẫn cảm, lại đều chỉ vội vàng một chút. Sau đó liền lấy ngón tay ra

Tấm thân xử nữ của Thư Kỳ cũng đã cho phá, bất quá trêu chọc rất đúng chỗ, nàng tuyệt không có cảm giác đau, chỉ là đâm một cái, rất nhanh bị khoái cảm chôn vùi

Sở Văn giờ phút này buông Thư Kỳ ra, thương tiếc sờ khuôn mặt nhỏ của nàng, cười nói: "Thư Kỳ tự mình chơi một lúc, tỷ rất nhanh sẽ về... Làm muội!"

Nói xong nàng đưa tay, đem ngón tay Thư Kỳ nhét vào trong tiểu huyệt ẩm ướt hồ hồ của chính nàng

"Ừm ~"

Sở Văn cười cười, ung dung sửa sang trang phục, đẩy cửa đi ra ngoài

"Các chủ"

Nàng trông thấy Mã Nặc Ba, đang chờ nói chuyện, đột nhiên thấy mặt trái của nàng có mấy dấu bàn tay màu đỏ rất rõ ràng

"Ngài đây là..." Sở Văn vạn phần kinh ngạc "Làm sao vậy, ách, cần thuốc trị thương không?"

Mã Nặc Ba có chút mất tự nhiên nghiêng nghiêng đầu "Không có việc gì"

Các chủ võ công cao cường lại bị một nữ tử trói gà không chặt tát hai bạt tai, Mã Nặc Ba chính mình cũng thấy mất mặt không dám nói

May mắn Sở Văn thức thời không có truy vấn, chỉ nói: "Thuốc các chủ phân phó đêm nay liền có thể phối xong"

Mã Nặc Ba gật gật đầu, lập tức nhìn qua phòng Sở Văn, ý vị thâm trường nói: "Đừng làm quá ác, còn muốn nàng đi phục vụ nương tử của nàng, cũng để cho nàng an an tâm tâm"

Sở Văn bỗng nhiên nóng hổi, có chút thẹn phải hoảng hốt, tranh thủ thời gian hồi đáp "Dạ, các chủ"

Mã Nặc Ba cũng không nói gì, quay người đi về phía thư phòng, ngược lại là Sở Văn, mắt thấy người rời đi, vô cùng lo lắng vội vàng trở về phòng

Tiểu nhân nhi vẫn còn trong dục hỏa, tự mình móc lấy tiểu huyệt, thử trừu sáp, nhưng không bắt được trọng điểm, chậm chạp không cách nào cao trào, khó chịu khóc

Sở Văn trong lòng thương tiếc, bước lên lấy ngón tay của nàng ra, an ủi: "Muội muội đừng nóng vội, tỷ tỷ hung hăng làm muội, để muội cao trào phải khóc lên"

Ngón tay tùy ý ra vào, ép lấy thịt mềm xông đi vào, lại chậm rãi cọ xát lấy vách trong lui ra ngoài, thỏa mãn tiểu huyệt

"Thư Kỳ nói với tỷ tỷ, tỷ tỷ cắm vào trong muội có sướng hay không??"

Sở Văn đột nhiên chậm lại, thậm chí trừu sáp thịt mềm có chút bất động, góp nhặt lấy khoái cảm của Thư Kỳ

"A, a, a... Tốt... Tốt tỷ tỷ..." Thư Kỳ quả nhiên chịu không nổi, liều mạng hô: "Tỷ tỷ, cắm muội, nhanh nha!"

Sở Văn cười tiếp tục trừu sáp "Tỷ tỷ khiến muội cao trào"

Đột nhiên bị thỏa mãn, Thư Kỳ hưng phấn kêu to, sau đó một mạch tiết ra

Dù không có triều phun, thế nhưng tiểu huyệt phun ra nước đặc biệt nhiều, một hồi lâu còn hít hít chảy chảy, Sở Văn đành phải tìm một nút chai dài nhỏ, tạm thời chắn lại cho nàng

Lau sạch sẽ chất lỏng dư thừa, Sở Văn thay Thư Kỳ thay quần áo tử tế, nắm vành tai nàng nói: "Nương tử nhà muội tỉnh rồi, nhanh đi phục thị đi"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #đảnxác