Chương 25: Sa vào 🔞


[Không cách nào có thể bình tĩnh như lúc ban đầu]

Mưa rơi triền miên, tiếng ồn ngăn cách giữa ánh sáng và tầm nhìn.

Liên Dự đứng trước cửa sổ lung lay của phòng khách, nhìn ánh đèn sau xe của chiếc Comet dần dần đi xa.

Anh kéo rèm cửa lại, che lấp đi cơn lạnh lẽo len lỏi qua cửa kính.

Chậm rãi bước vào phòng ngủ, trên giường có một chỗ hơi phồng lên, Khương Nam Vũ được đắp một tấm chăn mỏng, lộ một chút đầu bả vai mượt mà, cánh tay thò ra khỏi chăn, ngâm trong màn đêm lạnh buốt.

Liên Dự ngồi ở mép giường, nắm lấy cánh tay mát lạnh của cậu, cẩn thận nhét vào trong chăn.

Nào ngờ  Khương Nam Vũ  ngủ không yên, khẽ cau mày, vừa mới bị nắm cổ tay, thì đã vô thức cuộn tròn ngón tay, cào nhẹ hai cái, cho đến khi bắt được một bàn tay to cuối cùng mới yên tĩnh trở lại.

Cậu mơ hồ lẩm bẩm: "Liên......"

Giọng nói khàn khàn, nhuốm đầy dục vọng.

Lòng bàn tay của Liên Dự bất giác siết chặt.

Lại chẳng phải mới thấy lần đầu tiên, không phải sao?

Lần trước thằng chó Liên Tiêu kia phát điên, chẳng phải vẫn là anh tới xử lý tàn cuộc đó thôi?

Anh có chút bực bội nới lỏng chiếc cà vạt trên cổ, hễ cứ nghĩ đến chiếc cà vạt này là do Khương Nam Vũ sáng sớm tự tay thắt cho, ngọn lửa không tên trong lòng bùng lên càng thêm mạnh mẽ.

Cau mày cởi cúc cổ áo, vẫn còn thấy khó chịu, thế là trở tay vứt luôn áo sơ mi xuống giường.

Cúc áo được làm từ đá quý đập xuống sàn, phát ra tiếng "lách tách".

Ý thức của Khương Nam Vũ đang lơ lửng, cố gắng mở mắt ra, nhưng giây tiếp theo đã bị đôi môi mỏng lành lạnh hôn chặn lại khẽ nức nở.

"Ưm..." Cả người Khương Nam Vũ mỏi nhừ, ngay cả ngón tay cũng mất sức, mềm mại đặt lên trước ngực của người đàn ông trước mắt.

Hơi thở bên môi đăng đắng lạnh lẽo, ngậm lấy bờ môi hơi sưng của cậu liếm nhẹ, day cắn môi dưới, từ từ mút hôn.

Khương Nam Vũ nhíu mày, vùng vẫy quay đầu đi: "Anh hút thuốc..."

"Ừ." Liên Dự nhéo cằm cậu không cho cậu trốn, ngón tay cái xoa xoa đôi môi đỏ mọng của cậu, nhỏ giọng nói: "Nam Vũ, há miệng."

Đôi môi mềm nóng vừa mới hé ra một khe hở, Liên Dự đã mạnh mẽ luồn lưỡi vào trong, quấn lấy đầu lưỡi của cậu nút mạnh, cắn đầu lưỡi liếm láp từng ngóc ngách niêm mạc bên trong khoang miệng, khuấy cho cuống lưỡi của Khương Nam Vũ mỏi nhừ, tê cả đầu lưỡi, tiếng rên rỉ mơ hồ quấn lấy giữa răng môi, không tài nào thoát ra được.

Những ngón tay thon dài hơi lạnh mò trên làn da khi cậu đang ngủ, đầu ngón tay lướt qua hầu kết, sượt trên dấu hôn đỏ tím bên cổ kia, rồi rơi xuống xương quai xanh, vuốt ve đầu nhũ bị nhay cắn cho sưng tấy.

Liên Dự sờ nắn từng chút từng chút một trên cơ thể đầy rẫy dấu vết làm tình của Khương Nam Vũ, ánh mắt tối sầm.

Anh biết mình không có cách nào có thể bình tĩnh như lúc ban đầu được nữa, mà đã hoàn toàn sao vào vòng xoáy mang tên "đố kỵ".

Bụng ngón tay của người đàn ông như dẫn theo luồng điện, cảm giác tê dại rùng mình nổ tung trong cơ thể, bụng dưới của Khương Nam Vũ run rẩy, tội nghiệp lại đáng yêu, đứt quãng nói: "Đừng sờ mà, ưm... không, không ngậm được nữa rồi..."

Liên Dự lơ đi, ngón tay lưu luyến lướt xuống bụng dưới của cậu, dương vật bị sắc dục trêu ghẹo đã cương lên từ lâu, chĩa vào những ngón tay anh, cặp đùi nở nang quắp chặt vào nhau, lại mò sâu xuống bướm thịt nóng hổi sưng tấy, bụng ngón tay đột nhiên chạm vào cái lỗ ẩm ướt ở miệng lồn.

"Dâm thật." Liên Dự cắn môi cậu, dùng ngón tay búng nhẹ hột le phì nhiêu, vân vê xoa nhéo, chơi le khiến hai đùi của Khương Nam Vũ run lên, bụng dưới xon xót, dịch nhờn trong miệng bím hộc ra càng nhiều.

Anh giễu cợt: "Ướt thế ?"

Khương Nam Vũ nhắm mắt lại, lông mi run rẩy, nhịn không được tự mình giải thích: "Không phải...không phải của em, ưm..."

"Vậy là của ai?" Liên Dự lơ đễnh dùng ngón cái xoa xoa hột le, nghiền nát thịt mềm nóng hổi, rồi lại ngắt véo nó, nhìn Khương Nam Vũ không kìm được ưỡn eo rên rỉ.

Trong bóng tối không nhìn rõ được cái lỗ ươn ướt sền sệt của cậu, Liên Dự thả cây chày cứng ngắc cửng cao của mình ra ngoài, bợ cán cặc sưng to, chà chà môi lồn từ trên xuống dưới, quy đầu nở lớn đánh nhẹ vào bướm thịt, tiếng nước nhỏ nhặt bắn tung tóe ở dưới bẹn, như tiếng mưa kéo dài ngoài cửa sổ, quấn quýt, triền miên không dứt.

"Đồ xấu xa..." Khương Nam Vũ tủi thân vô cùng, thở hổn hển, những giọt nước mắt vì cảm xúc quá mạnh mẽ men theo đuôi mắt chảy xuống, "Rõ ràng là anh, shhh......đâm tới rồi, hư——n!!"

Con rồng thịt hung dữ dồn sức thọt vào trong miệng lồn ướt mềm, Khương Nam Vũ căng cứng lưng, khoái cảm từ xương cụt xộc đến toàn thân, cậu chấp choáng ngước đôi mắt đẫm lệ lên, trong căn phòng tối mịt vào đêm khuya, không thể nhìn rõ gương mặt của người đàn ông ở phía trên, nhưng dường như trong chốc lát đã trở nên nghiêm nghị.

Bướm thịt sưng tấy ứ máu bị chịch cho mềm rục từ lâu, như cái bao cao su nóng bỏng chật chội, bọc lấy siết hút cặc bự cứng như sắt của người đàn ông.

Liên Dự ấn vào vùng bụng mềm mại của Khương Nam Vũ, đụ vừa sâu vừa mạnh, điên cuồng nắc eo dập cặc vào cái lỗ thịt mềm nước nôi lênh láng, đưa đẩy hông đâm lút cán bên trong, tàn phá bừa bãi quấy nhiễu cổ tử cung.

Trong cổ tử cung nho nhỏ chứa đầy tinh dịch của Liên Tiêu, lúc ở phòng tắm, nam nhân cắn vành tai Khương Nam Vũ bảo cậu ngậm chặt, ngậm sâu một chút.

Mà bây giờ, Liên Dự sa sầm mặt vô cùng kỳ quái đang dính ướt tinh dịch em trai để đụ tử cung non nớt của vợ.

Anh cau mày, trước mắt đều là thân mình xinh đẹp mềm mại của Khương Nam Vũ, cúi người, bóp eo cậu hung hăng giã cặc túi bụi vào bên trong.

Khương Nam Vũ bị anh chịch đến hét lên, dương vật kẹp giữa bụng dưới của hai người bị ma sát đỏ bừng, hột le lõm xuống ở trong đám lông mu vừa ngứa vừa sướng, bụng dưới cậu run rinh dữ dội đến mức phụt nước văng khắp nơi.

Rãnh nông ở dưới  quy đầu to sụ thúc mở tử cung mềm nhỏ, đâm thọc bấu xé thịt non, nước nhờn trộn lẫn với từng luồng tinh dịch, chúng phọt bắn ra ngoài trong khi cặc bự vẫn còn đang hì hục giã lồn, khoái cảm kịch liệt kèm theo cơn đau đớn, Khương Nam Vũ gần như muốn ngất đi.

Liên Dự cảm nhận được sự non mềm mịn ướt và quyến rũ bên trong tử cung, lòng ghen ghét tràn đầy không thể tiêu tan.

Anh rất ít khi nghi ngờ về những quyết định mà bản thân đã làm, nhưng bây giờ lại cảm thấy thật buồn cười vì chẳng thèm để ý đến những cảm xúc lúc ban đầu.

Liên Dự thấy mình sắp điên rồi.

Anh rút cặc ra, vách thịt tươi đẹp ngốn chặt côn thịt, gần như muốn kéo theo cả lồn dâm, rồi lại cuộn trở về. Người đàn ông cúi người lấy ra một bao thuốc lá từ bên trong túi quần tây mà mình đã ném dưới giường, chiếc bật lửa bùng lên ánh lửa màu cam đỏ, mặt mày sâu thăm thẳm của anh lúc sáng lúc tối.

Khương Nam Vũ cuộn tròn trên giường, thở hổn hển, toàn thân ướt đẫm mồ hôi muốn nhũn ra vì tình dục, bên hông thắt lưng mềm mại thanh mảnh nhìn chỉ có chút xíu, nơi giữa hai chân bắt chéo nhau, hai mép môi bị chịch sưng húp vừa đau vừa nóng, làm cậu gần như không khép chân lại được.

Liên Dự cụp mắt cắn đầu lọc thuốc, hòng cố gắng bình tĩnh bằng nicotine, ôm eo Khương Nam Vũ lật người cậu lại, quỳ giữa hai chân cậu, ưỡn eo lại đút cái thứ đồ cục súc đó chen vào trong bướm thịt.

"Ưm...khụ, khụ...Liên Dự à..." Khương Nam Vũ bị sặc đỏ bừng cả đuôi mắt, hai tay được Liên Dự giữ chặt ra sau lưng, quỳ ở trên giường như con thú cái động dục bị người đàn ông đụ địt.

Trong làn khói lượn lờ, Liên Dự giơ tay đét mông Khương Nam Vũ, cánh mông trắng nõn phóng đãng ẩm mướt, cả người Khương Nam Vũ run rẩy, ngửa đầu gần như thiếu oxy run bần bật thở hổn hển.

Liên Dự híp đôi mắt hẹp dài, mang theo những ngón tay chai sạn lần mò trong màn nước nhờn dính nhớp chuẩn xác sờ đúng vào hột le dâm đãng quyến rũ, hung hăng cấu véo kéo ra rồi thả bật trở lại.

Khương Nam Vũ chỉ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng, rên rỉ bằng giọng khàn khàn ngắn ngủi, cột sống sau lưng đột nhiên căng cứng, trong lúc Liên Dự vẫn còn đang nắc cặc đâm thọc lung tung, huyệt đạo bỗng nhiên run rẩy co giật dữ dội, "phùn phụt" như thể không cầm được, nước dâm trong suốt xen lẫn nùng tinh trắng đục sền sệt, gần như bắn thẳng vào bụng dưới của Liên Dự, phọt bắn ào ào tung tóe khắp nơi.

"Ưm...hư..." Hơi thở Khương Nam Vũ yếu ớt như mèo, nếu không phải Liên Dự kéo lấy cổ tay cậu, thì có lẽ một giây sau sẽ ngã xuống giường.

Chóp mũi cậu là mùi thuốc lá mạnh trên cơ thể người đàn ông, thực ra Liên Dự rất ít hút thuốc ở trước mặt cậu, thỉnh thoảng có vài lần lúc hôn môi nếm được vị thuốc trong miệng của anh, vẫn có một chút cuốn hút kỳ lạ.

Liên Dự thấy cậu run lên gần như mất sức, vẻ mặt vẫn lạnh tanh như cũ, bợ cặc bự thô to của mình lui ra, đè cặp mông phúng phính của cậu vạch ra, thấm ướt nước lồn dâm dật, rồi vươn tay xoa xoa bím cho cậu.

Khương Nam Vũ chỉ cảm thấy mình sắp chết trong tay của Liên Dự, chỉ trong một điếu thuốc ngắn ngủi, không biết cậu đã bị chơi cho bắn nước bao nhiêu lần, vừa khóc nghẹn vừa bị khói thuốc làm cho ho khù khụ, mặt đỏ bừng, nhếch nhác thật đáng thương.

Dương vật ngay lỗ lồn xìu xuống vừa đỏ vừa sưng, bị ngón tay nhéo chơi căn bản không co rụt lại vào bao quy đầu được nữa, hai mép lồn hoàn toàn lật nở ra ngoài, thậm chí ngay cả hột le nhỏ cũng run rẩy phình to, để lộ kẽ hở nhỏ bên trong, bị cây chày bự của người đàn ông chịch căng thành một cái lỗ tròn tròn, chảy nước liên miên.

Mà Liên Dự cuối cùng cũng cúi xuống hôn cậu, giọng nói ngấm thuốc trầm khàn vô cùng.

Anh nhấp môi Khương Nam Vũ, thấp giọng hỏi: "Cục cưng, bắn sạch hết chưa?"

Tai Khương Nam Vũ ù đi, hơi thở dồn dập, thậm chí cậu cảm thấy có hơi tủi thân, được người đàn ông gọi một tiếng "cục cưng", mất mặt rơi nước mắt, vòng tay ôm cổ Liên Dự, bĩu môi không nói gì.

Liên Dự hôn đi những giọt nước mắt nóng hổi của cậu, tỉ mỉ, hôn lên những dấu hôn trên người cậu, như muốn đóng những con dấu mới đè lên, một đường dọc xuống.

Cánh tay Khương Nam Vũ che lấy đôi mắt, ùn ùn thấm đẫm nước mắt, một giây sau lại vội vàng cắn răng mình, gắt gao kiềm chế tiếng rên rỉ, nếm được vị mằn mặn.

Phía dưới sưng đỏ run rẩy co giật, đầu lưỡi thuồn vào trong cơ thể rất sâu, húp lấy hai môi lồn dịu dàng liếm láp, đầu lưỡi móc bên trong âm đạo không khép lại được, nước bọt và dịch nhờn trộn lẫn vào nhau, Khương Nam Vũ ướt át vô cùng.

Hàm răng cứng cáp ngậm hột le day nhẹ, mặt lưỡi thọc vào lồn dâm trắng trợn moi móc, rồi lại húp trọn lỗ bướm bú hút, âm đạo vặn xoắn một hồi, từng lớp thịt dâm kẹp đầu lưỡi siết nó vào trong, sóng mũi cao ráo của Liên Dự đè ép hạt le, không biết thứ lóng lánh trên đầu mũi là mồ hôi hay là nước lồn.

Khương Nam Vũ nhịn không được khép đùi kẹp đầu Liên Dự, chóp mũi khẽ ngâm nga tiếng rên rỉ vừa dính vừa mềm, chân như nhũn ra hoàn toàn thả lỏng.

Chiếc lưỡi thô ráp liếm ướt hoàn toàn âm hộ, Liên Dự cuộn lấy thứ tinh loãng mà cậu bắn ra nuốt xuống, mùi tanh nồng thoang thoảng hòa vào nhau, ham muốn của tình dục xé nát dây thần kinh đang nảy lên điên cuồng của anh, rồi cuối cùng mới thẳng eo dậy.

Căn cặc đỏ tím đột ngột cửng lên đáng sợ, những thớ gân gồ lên ở bụng dưới của Liên Dự, dọc theo hai tuyến nhân ngư nối dài xuống và kết thúc ở ngay đám lông dày rậm rạp, quy đầu nặng trịch đánh lên hai môi lồn, từ từ nhồi vào trong lỗ.

Môi âm hộ có cảm giác đau rát nhẹ, miệng bướm chật hẹp lại trơ trẽn bú mút ngốn lấy cái thứ đang tiến vào kia.

Khương Nam Vũ kéo tay Liên Dự, khàn giọng gọi anh: "Liên Dự..."

"Ừ." Liên Dự đè nửa người lên cơ thể cậu hôn cậu, khoác chân cậu gác bên hông anh, côn thịt sưng đỏ thô to giã thẳng vào sâu trong miệng lồn mềm mịn ẩm ướt.

Bím thịt mềm mại không thể tưởng tượng nổi, mỗi cú dập cặc đều có thể dập ra như nước mật, vách thịt nhờn ướt gần như không siết được cặc bự, cứ luôn bị địt tới chỗ sâu nhất, nước dâm nóng hổi lênh láng xối ướt đầm đìa cả cây thịt, phê chết người.

Chóp mũi Khương Nam Vũ đau nhức, hai mắt sưng nóng, nước mắt không kìm được, lại men theo vệt nước mắt lốm đốm chảy xuống.

Cậu thoáng ngẩng đầu hôn Liên Dự, giơ tay ôm lấy gương mặt trốn trong màn đêm của anh, trong đôi mắt màu xám đen xinh đẹp giờ đã tối sầm.

Đầu lưỡi cẩn thận liếm liếm khóe môi mím chặt của người đàn ông, đầu lưỡi nhỏ mềm nhũn ướt át, màu hồng phấn cùng vẻ dâm đãng đan xen nhau trong bóng tối, tiếng rên rỉ của cậu ngọt ngào lại mềm mại, từng chút từng chút làm dịu đi cảm xúc nôn nóng.

Lòng Liên Dự run rẩy kịch liệt, động tác bỗng nhiên trở nên ngưng trệ.

Hồi lâu, anh đỡ lấy cơ thể mềm nhũn của Khương Nam Vũ lên, kéo chiếc gối nằm ở bên cạnh kê dưới eo thon nhỏ của cậu, vừa đáp lại nụ hôn êm ái nhẹ nhàng của cậu, vừa hẩy hông thúc cặc, khuấy đảo từng đợt kích thích rùng mình trong miệng bướm nước nôi tràn lan.

Hai người ôm nhau thật chặt, tay chân đan vào nhau. Ngón tay mềm mại của Khương Nam Vũ luồn vào mái tóc anh, vuốt mồ hôi trên tóc anh, bị cặc bự trong cơ thể đâm thọc giã lồn kêu ra những tiếng rên rỉ bùi tai.

Âm hộ ướt mềm rõ ràng sau khi bị đối xử thô bạo cực kỳ hưởng thụ từng cú đâm rút dịu dàng thế này, côn thịt thô to cứng ngắc như một cây củi lửa đút sâu vào trong huyệt đạo, đầu cu sưng tấy đụ lút ở nơi sâu hoắm, từng nếp gấp như thể được trải phẳng ra, nghiền mài một cách tỉ mỉ.

Cổ tử cung non mềm bị thúc cho chảy nước ào ào, vừa tê vừa mềm, trong lúc cặc bự đang hì hục đụ bướm, dường như có thể nghe thấy cả tiếng "òn ọt" khi lôi kéo miệng lồn.

Khương Nam Vũ hơi nhắm mắt lại, khuôn mặt ửng đỏ tràn lan, tựa như có một dòng suối ấm nóng ẩn sâu trong cơ thể cậu, òng ọc phả bong bóng ra ngoài.

Liên Dự ngậm mút bờ môi cậu, ánh mắt không rời dừng lại trên đôi má đỏ ửng của cậu, cây chày rậm lông cọ xát chĩa vào trong lỗ bím lầy lội.

Trong cơn khoái cảm kéo dài bất tận, Khương Nam Vũ thở càng lúc càng dữ dội, miệng bướm siết chặt, cuối cùng nó hút cho đến khi người đàn ông rên lên một tiếng, thúc lút cán vào sâu bên trong thỏa thích bắn tinh.

Ngực của hai người áp sát vào nhau phập phồng kịch liệt, mồ hôi nhễ nhại, ánh mắt thoáng chốc chạm vào nhau giữa màn đêm, rồi họ hôn nhau say đắm.

Khương Nam Vũ khàn giọng, cuối cùng nói nhỏ: "Đau."

Liên Dự vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi ra đằng sau cho cậu, kề vào đôi môi mềm ấm của cậu cọ cọ: "Không làm nữa."

Lại dỗ dành bảo: "Bé cưng, ngậm thêm chút nữa đi."

Cặc bự vẫn ở lì trong miệng lồn, nó phập phồng tràn đầy sức sống, Liên Dự ôm lấy Khương Nam Vũ  nhẹ nhàng trở nửa người, cả hai nằm nghiêng trên giường, chất lỏng nhầy nhụa trong lỗ lồn men theo chuyển động mà tràn ra ngoài một ít, rồi lại bị côn thịt còn hơi cương nhồi trở về.

Trán Khương Nam Vũ kề bên xương quai xanh của Liên Dự, rơi vào trong vòng tay rộng rãi ấm áp của anh, trong tiếng hít thở vẫn có thể cảm nhận được cái thứ thô to ấy còn cộm ở sâu trong cơ thể mình, cậu buồn ngủ lắm rồi, mí mắt khép hờ mệt mỏi muốn ngủ.

Liên Dự từng chút từng chút vuốt ve tấm lưng của cậu, như đang vỗ về, cằm tựa trên tóc cậu nhẹ nhàng cọ cọ, thấp giọng nói câu "tôi xin lỗi".

Khương Nam Vũ muốn lắc đầu, cũng không biết cơ thể mệt nhọc có nhúc nhích được hay không.

Dường như qua rất lâu rất lâu sau, cậu mới mơ màng nghe thấy giọng nói của Liên Dự.

Anh nói, đừng ghét tôi.

Không có mà...

Lòng Khương Nam Vũ đáp lại.

Cậu muốn hôn Liên Dự một cái, nói với anh rằng thực ra cũng chẳng đau như thế.

Nhưng trong cơn mê man, cuối cùng vẫn ngủ thiếp đi.

_______________________
🫵🏻 phẫn nộ vì truyện quá nhìu sếch, toi đã ngán (giỡn🤡)]

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top