dám nói em ko tính phúc

Em dám nói em không tính phúc.

Hốt Nhiên Chi Gian

Edit: hana.

Beta: Tự làm tự beta. Hắc hắc.

Chương 1: Chồng cô không có vấn đề, chỉ cần tiết chế một chút.

Lộ Hiểu Vụ cầm tờ kết quả đi ra khỏi trung tâm tư vấn tâm lý, trong lòng ôm một bụng oán khí chưa tan, cái gì mà chuyên gia tư vấn tâm lý chứ, hỏi một đống vấn đề, cuối cùng lại đưa cho cô cái đáp án hiển nhiên là: chồng cô không có vấn đề, chỉ cần tiết chế một chút, chú ý ăn chay, có thể giảm kích thích dục vọng!

Ăn chay? Có ai biết được chỉ cần cho hắn ăn rau thôi hắn đã nhíu mày, nếu muốn hắn ăn ít thịt đi chỉ còn cách là giết hắn đi. Không đúng, không phải giết hắn, chính là hắn sẽ giết cô, ở trên giường giết cô.

Lộ hiểu vụ buồn bực ngồi ở ghế dài trong công viên, nhìn theo từng đôi hạnh phúc đi qua trước mặt, trong lòng rầu rĩ, vì cái gì cô không có được cảm giác hạnh phúc này, bất luận là ông già bà lão nắm tay nhau hay những đôi thanh niên ôm nhau, trong mắt họ chính là hiện lên niềm hạnh phúc, tất cả đều khiền cô hâm mộ không thôi. Quả thật, cô chỉ muốn có một cuộc sống hạnh phúc đơn giản, vì sao lại khó như vậy! {hana: ta đã hỏi kĩ và được bạn phát âm hai từ tính phúc và hạnh phúc thì thấy đúng là giống nhau thật, chẹp, số chị thật khổ, chỉ có thể tính phúc…}

A…… A…… Lộ hiểu vụ dưới đáy lòng gào thét nhưng một từ cũng không thoát ra khỏi miệng được. Ai… ai kêu cô chính là mẫu phụ nữ điển hình trong ngoài không thống nhất, dù trong lòng sóng gió cuồn cuộn nhưng bên ngoài vẫn là bộ dạng sóng yên biển lặng, một thục nữ rụt rè chính là hình ảnh của cô suốt hai mươi lăm năm qua cô được dạy.

Cô cũng cho rằng người con gái đàng hoàng thì phải biết an phận như lời cha mẹ đã dạy, đúng, mẹ cô mỗi ngày đều nói những lời này, đến thời điểm tốt chọn người đàn ông tốt gả cho, sau đó giúp chồng nuôi dạy con, đây chính là cuộc sống hạnh phúc a.

Nhưng mà… tâm nguyện của cô cho đến khi gả cho Mạnh Dịch Nam đều tan biến như bong bóng xà phòng!

Mạnh DịchNam, Lộ Hiểu Vụ nghiến răng nghiến lợi nói ra ba chữ này, người đàn ông đáng giận này đúng là cái loại ngụy quân tử!

…….

Lúc trước, người giới thiệu Mạnh Dịch Nam khen hắn đủ lời, cô đến giờ vẫn còn thuộc làu làu, cái gì mà ánh tuấn tiêu sái, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, con người khiêm tốn, chân thành, tương lại nhất định sẽ là một người chồng tốt, vừa thấy ánh mắt ôn nhu của hắn liền biết ngay hắn nhất định sẽ rất yêu thương vợ mình.

Yêu thương vợ? Đúng vậy, Lộ Hiểu Vụ chính là bị một câu nói này lừa bán đi.

Trước khi gặp Mạnh DịchNamcô đã được người trong nhà giới thiệu không ít người. Bởi cha mẹ cô nghiêm mật quản giáo nên cơ hội tiếp xúc với đàn ông thật rất hiếm, người nhà chính là sau khi thấy Hiểu Vụ hai mươi lăm tuổi mà không có người bạn khác phải nào mới bắt đâu nhận ra, nếu không hành động ngay cô hẳn sẽ thành một gái già mất, cho nên cả nhà thật tích cực bắt cô đi xem mắt.

Nhưng mà, những lần xem mắt trước đều thất bại rất nhanh. Nguyên nhân ở đâu, đều tại Hiểu Vụ gặp người ta vài lần đều cảm thấy người này có tật xấu thích động chân động tay, người nhà nghe thấy lập tức hủy bỏ, người đàn ông như vậy thật không đáng tin. Đúng vậy, Lộ Hiểu Vụ cũng nghĩ như vậy, nhìn thấy kinh nghiệm đáng thương về vấn đề kết giao với đàn ông của cô mà nói, cô nếu bị người ta động chạm sẽ không thoải mái. Cô muốn tìm một người khiêm tốn. {hana: chọn tới chọn lui chọn ngay mãnh nam, số đen, *khóc ing* ta cũng đen nữa, nguyên chương 1 đã dài 11page, những chương sau của mọi người ít hơn a.. oa oa}

Kết quả khi gặp Mạnh DịchNam, cô còn đã nghĩ cuối cùng mình cũng tìm được. Cũng bởi nhiều lần gặp mặt hắn vẫn thể hiện là một người quân tử! Không hề động chân động tay với cô, chỉ dùng lễ để đối đáp. Cho nên cô gật đầu, trong nhà cũng vui mừng. Quen biết được nửa năm, cô chính thức gả cho hắn.

Kết quả, đến lúc này cô mới thật hiểu được thế nào là chui vào hang hùm miệng hổ a!

…….

Quân tử, thì ra đều là giả vờ, sau khi kết hôn nửa năm Lộ Hiểu Vụ cuối cùng cũng ngộ ra, Mạnh Dịch Nam chính là cái loại sói đội lốt cừu, thật sự là “so với lưu manh còn lưu manh hơn!”

Trong khi Lộ Hiểu Vụ còn đang ôn sầu kể khổ xem đêm này có thể về nhà mẹ đẻ hay không thì di động đổ chuông, cô ngẩn người ta, nhạc chuông này chính là bài được đặt riêng cho Mạnh DịchNama.

Lộ Hiểu Vụ ngàn vạn lần không tình nguyên tiếp điện thoại, có điều mới mở miệng thanh âm lại trở nên rất nhỏ, cô chính là không đủ can đảm lớn tiêng với hắn “Uy?”

“Em mệt sao?” Mạnh DịchNam thanh âm nam tính mang theo nghi vấn hỏi.

Lộ Hiểu Vụ trong đầu nhanh chóng quay quay ba vòng, nhưng mà có lẽ xoay chuyển vẫn không đủ nhanh, hắn.. hắn như thế nào lại biết cô không ở công ty? “Ách, không có, chắc tại bữa sáng nay có vấn đề.” Cô cẩn thận trả lời, trăm ngàn lần đừng lộ ra sơ hở gì, cô chính là đã nói với công ty mình muốn nghỉ ốm và chuồn đi.

“Có cần phải đến để Chung Bình khám qua không?” Chung Bình chính là bạn thân của Mạnh DịchNam, một bác sĩ anh tuấn. Mạnh DịchNam thanh âm vẫn không đổi, ngược lại, người khẩn trương lại là Hiểu Vụ, hắn không truy hỏi sao? Đây không giống với cá tính của hắn a. Hắn mỗi ngày đều đã quen hỏi qua hỏi lại, dụ cô thành thật khai báo.

“Giờ em tốt lắm, chuẩn bị về công ty.” Lộ Hiểu Vụ còn đang không biết nói với hắn thế nào chuyện hôm nay cô muốn về nhà mẹ đẻ.

“Được, nếu không khỏe nhớ gọi điện cho anh.” Mạnh DịchNam nói xong muốn tắt điện thoại.

 “Dịch nam” Lộ Hiểu Vụ vội vàng gọi giật lại, đây là hắn yêu cầu cô gọi như vậy, cô cũng không quen lắm. Có điều, mỗi lần muốn xin hắn điều gì, chỉ cần gọi như vậy đảm bảo xác xuất thành công rất cao. “Em… đêm nay em muốn về nhà mẹ.”

“Vì sao?” cô có thể nghe được tiếng nhướn mi của hắn ở bên kia điện thoại, người đàn ông này có thói quen rất xấu, đối với yêu cầu của cô luôn đặc biệt có nghi vấn.

“Mẹ em nói, em họ em về chơi, muốn gặp em.” Lộ Hiểu Vụ tận lực bảo trì ngữ khí bình tĩnh, không muốn để hắn nghe ra điểm khác thường.

“A? Vậy buổi tối anh đưa em đi.” Mạnh DịchNam không chút suy nghĩ trả lời.

“Không cần, không cần anh đưa đi đâu, em đêm nay muốn ở nhà một hôm, mai em sẽ về, chỉ là chuyện con gái với nhau, anh đi theo cũng không nói được gì.”Lộ Hiểu Vụ vừa nghe liền nhảy dựng lên, nếu có hắn đi theo cô nhất định bị hắn đưa về nhà, cô… chính là không muốn về nhà đối mặt với hắn.

“Em họ em khó khăn lắm mới về chơi, anh là anh rể sao có thể vắng mặt, như vậy thật không tốt, cứ thể đi, tan làm anh đi đón em.” Mạnh DịchNam còn không đợi cô đồng ý, mạnh mẽ cúp máy.

Lộ Hiểu Vụ trừng mắt nhìn di động, khóc không ra nước mắt a! Ai quan tâm hắn là ai a, em họ về là muốn gặp cô, cũng không phải muốn gặp anh rể! Người đàn ông xấu xa, luôn gia trưởng như vậy. Nhưng mà, cô cũng chỉ có thể mắng thầm trong lòng vài tiếng, cô không dám phản kháng a. Mẹ cô có nói, Chồng nói thì phải nghe! Còn có cái gì mà tam tòng tứ đức xuất giá tòng phu* nữa. {hana: (*) đây là một trong 3 đức tính quan trọng của người phụ nữ theo quan niệm ngày xưa, “Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử – ở nhà nghe theo cha, đi lấy chồng nghe theo chồng – chồng chết phải nghe theo con”. Thân phận phụ nữ xưa thật khổ a}

…….

Lộ Hiểu Vụ đứng ở trước cửa công ty, nhìn bóng dáng màu đen quen thuộc đang dần tiến về phía cô, trong lòng trầm xuống, hắn không thể không đến.

Lộ Hiểu Vụ mở của ngồi vào trong xe. Mạnh Dịch Nam ngồi ở ghế lái nhìn cô, nghiêng người giúp cô cài dây an toàn, vừa nhấc đầu lên liền hôn thật sâu lên môi cô, một chút giật mình hoảng sợ khiến Lộ Hiểu Vụ dán chặt lưng xuống ghế, chỉ có thể thừa nhận lửa tình của hắn.

Đầu Lộ Hiểu Vụ gần như muốn dán lên ghế ngồi, hắn chính là như thế, chỉ cần không có người ngoài, hắn sẵn sàng đánh úp bất cứ lúc nào. Cô thật đã muốn khóc đến chết, không biết có phải kiếp trước hắn có thâm thù đại hận gì với cô hay không mà khiếp này hắn biến thành sới hành hạ cô, một con sói vĩnh viễn không bao giờ thỏa mãn. Thật may, trong xe rất kín đáo, người bên ngoài không thể nhìn thấy động tĩnh bên trong xe. Bằng không, nơi đây chính là cửa công ty cô, bị đồng nghiệp nhìn thấy, hình tượng của cô chắc chắn bị hủy a.

Qua một hồi lâu, Mạnh DịchNammới buông cô ra, kéo lại cổ áo cho cô, sau đó ngồi lại vị trí của mình, bình tĩnh lái xe.

Lộ Hiểu Vụ đành phải tự mình ngồi yên để tâm thần bình ổn lại, một lát nữa để người trong nhà nhìn thấy cô thể này nhất định sẽ nói cô không biết tiết chế. Cô đúng là số khổ, rõ ràng không phải cô không biết xấu hổ, mà chính là cái người ngồi bên cạnh cô chính là cái loại ngụy quân tử.

…………

Sau một bữa cơm gia đình ấm áp, Lộ Hiểu Vụ nhìn em họ vẻ mặt sùng bái Mạnh DịchNamhỏi đông hỏi tây.

Hừ, ngụy quân tử lại bắt đầu đóng kich. Trước mặt người ngoài hắn luôn khiêm tốn tao nhã, một chút cười thản nhiên luôn ẩn hiện trên mặt, không biết điên đảo bao nhiêu người, cha mẹ cô, đồng nghiệp cô, giờ đây ngay cả cô em họ lần đầu gặp mặt cũng đều nhanh bị biến thành sắc nữ.

Lộ Hiểu Vụ ngồi trên sô pha ăn hoa quả, một bên nhìn tivi.

Mẹ cô ở cửa phòng bỗng gọi cô “Hiểu Vụ.”

Lộ Hiểu Vụ đứng dậy đi qua, không thấy được ánh mắt Mạnh DịchNamđi theo cô cho đến khi cô biến mất nơi cửa phòng.

 “Mẹ, có chuyện gì ạ?” Lộ Hiểu Vụ mới vào phòng, mẹ cô đã nhanh chóng đóng cửa.

“Hiểu Vụ, con gần đây có động tĩnh gì không?” mẹ cô vẻ mặt tha thiết. A, lại hỏi vấn đề này, mỗi lần về nhà mẹ cô đều hỏi cô có mang thai hay không?

“Không có!” Lộ Hiểu Vụ lắc đầu, chuyện ấy của cô mới hết, khẳng định không thể có thai.

“Con… con rể có phải không cố gắng?” mẹ cô có chút ngượng ngùng mở miệng, có điều chuyện này liên quan đến chuyện được bế cháu của bà, bà nhất định phải hỏi cho ra.

 Lộ Hiểu Vụ chớp mắt, còn muốn cố gắng như thế nào nữa, bọn họ ngày đêm cố gắng, cố gắng đến mức cô đã muốn ly hôn!

“Có.” Lộ Hiểu Vụ đáng thương lại chỉ có thể trả lời như thế.

“Con uống thuốc tránh thai sao?” Mẹ cô hoài nghi.

 “Không có.” Mẹ cô đã nói, hi vọng cô sớm mang thai và sinh con, cô cũng đã hai mươi lăm tuổi, phụ nữ sinh con đầu lòng muộn sẽ không tốt.

“Vậy sao vẫn không có động tĩnh gì?” Mẹ cô buồn bực thấp giọng, theo thông tin của con gái bà biết, hai vợ chồng bình thường, sao có thể kết hôn hơn nửa năm mà bụng con gái bà vẫn không phồng lên.

Lộ Hiểu Vụ cũng muốn a, nếu mang thai thì tốt rồi, cô có thể không cần mỗi ngày chịu đựng hắn tác yêu tác quái vô độ, cô còn đang ước mình có thai quá đi chứ, cho hắn một năm không thể động vào cô. {hana: *bật ngón cái* ta giờ mới biết Chung Bình ca thật là gia cát lượng. có điều chắc mọi người hông hiểu ta nói gì nhỉ. Ha ha}

“Có phải hay không do con suốt ngày chạy về nhà nên mới ảnh hưởng? Về sau nếu không có gì quan trọng không được chạy loại về nhà.” Mẹ cô ngẫm nghĩ một lát cảm thấy không thích hợp, ai đời con gái đi lấy chồng mà cứ ba ngày hai buổi lại về nhà mẹ đẻ chơi, hơn nữa còn ngẩn ngơ không muốn về nhà.

Lộ Hiểu Vụ vừa định mở miệng phản bác, đột nhiên nghe bên ngoài có tiếng em họ gọi cô, Lộ Hiểu Vụ vội kéo mẹ ra khỏi phòng.

……………..

“Chị họ, anh rể nói em tốt nghiệp có thể đến công ty của anh làm.” Em họ cô vẻ mặt hưng phấn mà nghiêm túc nhìn cô “Chỉ cần chị đồng ý thôi.”

Lộ Hiểu Vụ ngước mắt nhìn Mạnh DịchNam, hỏi cô làm gì? Cô mặc kệ chuyện của hắn, công việc của hắn ở công ty cô chưa bao giờ quan tâm tìm hiểu, cô cũng không có quyền can thiệp.

“Anh rể nói, bà chủ phải đồng ý thì mới dám tuyển nhân viên nữ a.” Em họ cô nheo nheo đôi mắt chế nhạo cô, không thể tưởng tượng được anh rể lại sợ vợ a?

Lộ Hiểu Vụ mặt cứng đờ, cười gượng một tiếng “Chị đương nhiên không phản đối.”Hừ, nghe hắn làm gì chứ. Công ty hắn tuyển nhân viên nữ có bao giờ hỏi qua cô, nói dối không chớp mắt chính là đặc tính cơ bản của ngụy quân tử.

“Tốt, anh rể, đợi em học xong sẽ quay về tìm anh.” Em họ bắt đầu hứa hẹn, nhìn xem, người anh rể chưa từng gặp mặt đã khiến em họ cô mê đảo.

“Không còn sớm nữa, Dịch Nam, anh về trước đi, em đêm này muốn ngủ lại với em họ em.” Lộ Hiểu Vụ trước mặt người nhà nên dễ dàng mở miệng hơn.

Nhưng là cô không nghĩ đến, lời vừa ra khỏi miệng liền có đến một đống người phản đối.

“Không được.”

“Không được.”

Hai người đồng thời mở miệng phản đối, Mạnh DịchNamthì không phải nói rồi, Lộ Hiểu Vụ cũng không ngạc nhiên. Nhưng mà, mẹ cô sao lại cũng hùa theo hắn phản đối cô a, thật kỳ quái.

Mẹ ở bên cạnh nhéo nhéo thắt lưng cô, nháy nháy mắt, nghiêng mặt đối với cô ám chỉ“Trở về cố gắng!”. Té xỉu, Lộ Hiểu Vụ hiểu được, mẹ là muốn đuổi cô về nhà. {hana:  bà mẹ xì tin, ha ha}

“Em hôm nay không khỏe, về nhà nghỉ ngơi tốt hơn.” Mạnh Dịch Nam mở miệng“Cùng Tiểu Thanh tâm sự em lại thức đêm, như thế không tốt cho sức khỏe.”Quả nhiên là thâm tình chân thành chí lý, Mạnh Dịch Nam, hắn có đủ cả. Trách nhiệm của người chồng thật tốt a. Nhìn thấy em họ Tiểu Thanh cùng cha mẹ bày ra ánh mắt tán dương, Lộ Hiểu Vụ biết bản thân lại thua rồi. {hana: thà thức đêm nói chuyện còn hơn thức đêm… á á á xấu hổ quá, không nói được..}

Lộ Hiểu Vụ đành phải ngoan ngoãn cũng Mạnh DịchNamvề nhà.

Ai tới cứu cô a, Lộ Hiểu Vụ trong lòng điên cuồng gào thét, cô đêm này nhất đinh không yên ổn! Bởi vì cô thấy lửa đang bốc lên trong mắt Mạnh DịchNam, người đàn ông này nhất định không bỏ qua cho cô! Cô không cần a!

Chương 2: Vợ à, chúng ta phải cố gắng nhiều hơn.

Vừa bước qua cửa nhà, Lộ Hiểu Vụ đã chuồn vào phòng khách, ngồi bám dính bất động trên ghế sô pha, cô không nên trở về phòng.

Mạnh Dịch Nam cũng không quản cô, chỉ cầm túi xách bỏ xuống, đi vào phòng đọc sách, tính tiếp tục làm nốt công việc hôm nay chưa làm xong.

Để đưa Lộ Hiểu Vụ về nhà mẹ đẻ, anh đã kết thúc hội nghị sớm.

Lộ Hiểu Vụ ngóng nhìn Mạnh Dịch Nam không có chút động tĩnh gì, ngực nặng nề thở phào nhẹ nhõm, thật tốt quá, xem ra anh hôm nay có giấy tờ cần gấp phải làm.

Lộ Hiểu Vụ lén lút trở về phòng ngủ, rút cái tờ kết quả ra, do dự nghĩ xem nên cất nó ở chỗ nào? Cô nhìn xung quanh phòng ngủ một vòng, thật đau đầu, bình thường Mạnh Dịch Nam sẽ không đụng chạm tới vật gì đây? Nhất định phải đặt ở một vị trí an toàn, bằng không nếu bị anh phát hiện, anh không những sẽ giết cô, mà có thể trước khi giết cô sẽ lăng trì cả trăm lần, cô nghĩ đến liền cả người nổi da gà.

Lộ Hiểu Vụ đi vòng quanh phòng vài vòng, cuối cùng vẫn là quyết định đem tờ kết quả giấu ở trong ngăn kéo tủ phía dưới đầu giường của cô, ở chỗ này đều là để băng vệ sinh của cô, Mạnh Dịch Nam tuyệt đối không nhàm chán đi lục loại ngăn kéo này. Hơn nữa nơi càng nguy hiểm thì càng an toàn, mọi người ai cũng đều nói như vậy cả, cho nên nơi này tuyệt đối là vị trí an toàn nhất.

Cô đem tờ kết quả đem giấu xuống dưới cùng, sau đó, dùng băng vệ sinh phủ lên, còn cho rằng vẫn còn khá nguy hiểm, lại tìm thêm tạp chí phủ lên trên, sau đó lại đem băng vệ sinh đặt lên trên cùng.

“Kẹt…….” Tiếng kẽo kẹt mở cửa phòng vang lên, Mạnh Dịch Nam đã đi vào. Lộ Hiểu Vụ lưng căng thẳng, cả người khẩn trương vội vàng đem băng vệ sinh bỏ vào trong ngăn kéo, còn mạnh mẽ giả bộ bình thường quay đầu lại cười, trong tay còn quơ quơ một gói băng vệ sinh chưa bóc ra, “Thật phiền toái, phức tạp chết đi được.”

Mạnh Dịch Nam lạnh nhạt đảo mắt qua cũng không lên tiếng, lạnh mạt mở miệng. “Anh muốn đi tắm.”

À, Lộ Hiểu Vụ vội vàng đi thu dọn đồ đạc thật tốt, chạy vào trong phòng tắm, vì anh điều chỉnh độ nước ấm. Anh chưa bao giờ tự mình động vào, lý do là cô khi điều chỉnh độ ấm của nước, anh tắm rửa quả thực thấy rất thoải mái.

Mạnh Dịch Nam liếc mắt nhìn Lộ Hiểu Vụ vọt vào phòng tắm, ánh mắt chậm rãi rời xuống phía ngăn kéo của cùng của cái tủ đầu giường, nơi cô vừa giấu đồ. Mạnh Dịch Nam mặt không biến sắc, người vợ này của anh, không có năng lực gì cả, chính là trong bụng có chuyện gì buồn bực đều giấu ở trong lòng không nói, cho nên một ngày nào đó cô chủ động mở miệng, nhất định là trong lòng có quỷ. Ngay lúc vừa rồi cô vừa chột dạ.

Lộ Hiểu Vụ đi ra khỏi phòng tắm, “Tốt lắm” Trên tóc có hơi ẩm ướt, phỏng đoán chắc lúc vừa rồi bị bắn nhiều nước lên.

Mạnh Dịch Nam đi qua, quay đầu một cái, “Quần áo.” Nói xong liền đi vào phòng tắm, đóng cửa lại.

Lộ Hiểu Vụ thở phào, anh đã đi đến bên cạnh tủ quần áo, mà cũng lười động tay cầm quần áo của mình, ôi, cô đúng là một nàng dâu bé nhỏ, phải hầu hạ cho chồng thỏa mãn.

Thật ra, Mạnh Dịch Nam muốn cô làm cái gì, cô đều nguyện ý đi làm, cô cho rằng đây là trách nhiệm mà mỗi người vợ phải làm. Nhưng là, chỉ có một sự việc, cô thật sự không thể chấp nhận, cái gọi là nhu cầu bình thường của người chồng! Mỗi ngày một lần, thậm chí một ngày n lần, cái này nói như thế nào cũng không thể gọi là khả năng bình thường được a, rõ ràng là vượt xa người thường mà. Mà cô đúng là một người phụ nữ nhu nhược, như thế nào có thể chấp nhận được chuyện ấy!

Thừa lúc Mạnh Dịch Nam tắm rửa, Lộ Hiểu Vụ lại trang bị thêm rất nhiều ngụy trang cho cái tờ báo cáo kia, nhét vào trong một cái phong bì, làm bộ như là thư từ bưu điện gửi đến.

Đối phó xong hết mọi thứ, Lộ Hiểu Vụ mới đi ra khỏi phòng. Khi đi ngang qua phòng đọc sách, Lộ Hiểu Vụ dò xét thò đầu vào liếc mắt nhìn một cái, thấy bản báo cáo của anh, thật tốt quá, Lộ Hiểu Vụ sung sướng trong lòng hét to, tốt nhất là đêm nay thức cả đêm, cô có thể ngủ ngon một giấc.

Mạnh Dịch Nam tắm rửa xong đi ra, để trần nửa người trên, trên cổ vắt mội cái khăn mặt, tóc ẩm ướt tách tách nhỏ xuống từng giọt, nhìn Lộ Hiểu Vụ trên ghế sô pha. “Em đi ngủ trước đi, anh hôm nay có báo cáo cần phải giải quyết.”

Lộ Hiểu Vụ rầu rĩ thấp giọng đáp ứng, thật ra trong bụng đã gào thét điên cuồng, ya! Làm đi, làm đi, em tuyệt đối sẽ không làm chậm trễ công việc của anh.

Mạnh Dịch Nam nhìn cô có vẻ không để ý lắm, nhíu nhíu mi, “Em đi tắm đi. Nước vẫn còn nóng.”

Lộ Hiểu Vụ vừa nghe xong chạy nhanh xuống ghế sô pha, ngoan ngoãn trở về phòng tìm quần áo đi tắm rửa, tiếp theo nhất định phải nghe lời, cho anh yên tâm mà đi làm việc, haha, chờ anh rơi vào trạng thái tập trung tinh thần, cô có thể ngủ yên không phải lo.

Mạnh Dịch Nam nhìn chằm chằm cô như thế nào nhanh chóng nghe lời như vậy vọt vào phòng tắm, trong lòng sự nghi hoặc quá nhiều. Mỗi lần làm cho cô ở trên giường, cô đều một mực từ chối, thổi phồng lên như cái giường sắp ăn cô đến nơi, hôm nay làm sao cô lại vui vẻ như vậy?

Lộ Hiểu Vụ rõ ràng không sợ giường lớn, người ta rõ ràng là sợ hắn!

Mạnh Dịch Nam nghe được tiếng nước trong phòng tắm, chậm rãi đi đến bên giường, liếc mắt đến cánh cửa phòng tắm đang đóng kín, đem mở ngăn kéo cuối cùng ở tủ đầu giường ra, ở trong quan niệm của anh, người nhà không có bí mật, chuyện của vợ cũng là chuyện của anh, cho nên anh không chần chừ mở ngăn kéo ra.

Anh đẩy ra một đống băng vệ sinh, ở phía dưới có liền mấy quyển sách, không có gì khác thường. Nhưng Mạnh Dịch Nam vẫn nhớ đến biểu tình vừa rồi của Lộ Hiểu Vụ, vẫn là cảm thấy kì quái, bàn tay kia làm bộ tìm tòi, hình như có cái thư dưới mấy quyển sách kia, dường như bên trong có vật gì vậy.

Anh rút ra, chậm rãi mở.

………

Từ lúc Mạnh Dịch Nam nghiêm mặt nhìn tờ kết quả đến khi ngẩng đầu lên, ánh mắt như muốn tóe ra lửa.

Lộ Hiểu Vụ! Em mới là người có vấn đề!

Người ta đều bởi vì chồng vô năng nên mới đi tìm bác sĩ cố vấn hoặc tìm bác sĩ để trị liệu, cô cư nhiên lại vì anh quá mạnh mẽ, mà cho rằng anh có bệnh!

Mạnh Dịch Nam trừng mắt nhìn từng câu một trong tờ kết quả, trong lòng lửa lại thiêu đốt hừng hực lên, báo cáo đề nghị: Sinh hoạt vợ chồng hạn chế một chút, còn chưa nghiêm trọng đến mức ly hôn.

Cô sao lại muốn ly hôn! Anh thật sự là rất cưng chiều cô, cư nhiên làm cho cô nghĩ ra loại suy nghĩ này!

Mạnh Dịch Nam thở sâu, đem tờ báo cáo bỏ trở về nguyên dạng chỗ cũ, chậm rãi đi ra khỏi phòng.

Lộ Hiểu Vụ cùng với tiếng nước, ở trong phòng tắm khe khẽ ngâm nga bài hát, giờ phút này cô thật cao hứng, thật cao hứng, ít nhất đêm nay cô sẽ không phải khẩn trương. Đáng tiếc cô không thấy được, ánh mắt như băng lạnh thấu xương của Mạnh Dịch Nam khi ra khỏi phòng, aiz, Lộ Hiểu Vụ đêm nay như thế nào lại có thể không khẩn trương, cô đã làm cho Mạnh Dịch Nam bắt đầu suy nghĩ, cô nghĩ còn có thể thoát được sao?

Lộ Hiểu Vụ tắm rửa xong đi ra phòng tắm, cô mặc đồ ngủ bảo thủ đi đến phòng bếp uống cốc nước, mượn cớ đi qua phòng sách, quả nhiên Mạnh Dịch Nam vẫn còn đang làm việc.

Trong lòng cô vui vẻ, chạy nhanh về phòng, đóng cửa lại, nhảy trên chiếc giường lớn. Oa, giường lớn, cô kỳ thật rất yêu giường lớn, nếu có thể làm cho cô một người ngủ thì tốt rồi, có thể ở trên lăn qua lăn lại. Cô thật sự yêu ngủ giường lớn, chỉ cần không có Mạnh Dịch Nam.

Rất nhanh, Lộ Hiểu Vụ ngọt ngào say giấc đi gặp Chu Công.

Rạng sáng lúc hai giờ, Mạnh Dịch Nam mới khép lại bản ghi chép trên máy tính, trở về phòng đi ngủ.

Nhìn thấy Lộ Hiểu Vụ đang ngủ yên trên giường, Mạnh Dịch Nam bất động đứng bên giường.

Anh suy nghĩ cả đêm, từ đầu đến cuối không hiểu vì sao Lộ Hiểu Vụ lại có ý niệm kỳ quái như vậy trong đầu. Bình thường cuộc sống vợ chồng vì cái gì làm cô thấp thỏm lo âu, anh phát hiện rất sớm, cô không có thói quen hôn anh, ôm anh, thậm chí khi anh yêu cô, cô đều có chút né tránh. Nhưng mỗi lần cô đều phối hợp cùng anh làm xong, chính là cũng không giống như hưởng thụ.

Cô chán ghét làm chuyện đó. Cái đó là do qua một sự việc mà anh biết được. Có lần anh tính đúng chuyện tốt của cô xong rồi, tính muốn cùng cô thân thiết, cô lại đẩy anh ra, cô nói còn chưa có hết, anh thử tìm, phát hiện phía dưới đúng là có dán một cái băng vệ sinh. Anh đêm đó từ bỏ, chỉ ôm hôn cô một hồi lâu.

Nhưng sáng sớm hôm sau, anh đi vào phòng tắm, lại phát hiện cô lừa anh, buổi sáng cô thay băng vệ sinh thật sạch sẽ, cái gì cũng không có. Rồi sau đó vài ngày cô vẫn nói là chưa hết, không muốn cùng anh thân thiết.

Từ đó về sau, Mạnh Dịch Nam đã biết, Lộ Hiểu Vụ là một người phụ nữ bảo thủ, hẳn là một người phụ nữ bảo thủ lại có chút lãnh cảm.

Mạnh Dịch Nam nhíu mi, chậm rãi lên giường, nằm ở bên cạnh cô. Đưa tay phủ lên, nhẹ nhàng đem cô ôm vào trong ngực, thân thể chậm rãi đè lên.

Anh là một người đàn ông bình thường, người đàn ông bình thường vô cùng, yêu thương vợ của mình không phải là sai! Anh chính là rất thích cảm giác ôm cô.

Lộ Hiểu Vụ một hồi nóng người lên dần dần tỉnh táo thức dậy, áo ngủ trên người đã sớm bị người nào đó bỏ đi, cả người nóng lên đều là do da thịt tráng kiện của Mạnh Dịch Nam, anh đang ở trên giường.

Lộ Hiểu Vụ bắt lấy tay anh đang ở trên thắt lưng, dùng chút lí trí còn lưu lại nỉ non, “Em mệt lắm, đi ngủ sớm một chút đi.” Cô thật sự muốn ngủ ngon một giấc.

Mạnh Dịch Nam ừ nhẹ một tiếng, tay không có dấu hiệu dừng lại.

“Lộ Lộ, hôm nay cha giao cho anh một cái nhiệm vụ.” Mạnh Dịch Nam một bên cắn ở da thịt trước ngực cô, một bên hướng vào bên trong đùi, ánh mắt hướng về phía trước nhìn khuôn mặt đang mê đắm của cô.

“Uhm?” Lộ Hiểu Vụ cả người lửa nóng khó chịu, trong đầu nghe không rõ ràng, anh ép cô đến hít thở không thông, có thể hay không đừng đè nặng cô quá.

“Ông muốn chúng ta cố gắng nhiều hơn.” Mạnh Dịch Nam cuốn đầu lưỡi, ngậm vào quả anh đào quả trắng mịn, mùi vị của cô lúc nào cũng ngọt như thế.

Ách…… Trước ngực mẫn cảm bị kích thích làm Lộ Hiểu Vụ cong người lên, có phần không chịu được đầu lay động, cố gắng cái gì, cô muốn ngủ một giấc thật ngon.

“Chúng ta phải hiếu thuận, nên cần phải cố gắng thật tốt.” Lời nói của Mạnh Dịch Nam thành từng mảnh nhỏ thổi vào trong đầu Lộ Hiểu Vụ, cô đã không thể còn tự hỏi được, bởi vì anh đã dốc sức làm, bắt đầu cố gắng!

Em xin anh, đừng dùng sức như vậy! Đây là sự tỉnh táo duy nhất của Lộ Hiểu Vụ trước khi sa vào trầm luân!

Chương 3: Hiểu Vụ, Chồng cô thật yêu cô.

Sáng sớm, Lộ Hiểu Vụ bị Mạnh Dịch Nam hôn nồng nhiệt tỉnh lại, cô biết chính mình lại bị “ăn”, toàn thân cao thấp đều mệt mỏi.

Lộ Hiểu Vụ xoa toàn thân đau nhức, ôm chăn bắt đầu tìm áo ngủ, hắn đem quần áo của cô vứt đâu vậy?

Mạnh Dịch Nam đã muốn xoay người xuống giường, lõa thể vào phòng tắm, hắn có thói quen không mặc quần áo khi đi ngủ. Không đúng, hắn chính là có thói quen không mặc quần áo đi.

Mạnh Dịch Nam ra khỏi phòng tắm, Lộ Hiểu Vụ còn đang cùng quần áo ngủ đấu tranh, hắn trong lòng cười nhẹ, cô chính là mỗi lần mặc quần áo tuyệt đối sẽ không ra ngoài chăn. Đã kết hôn nửa năm, cô vẫn không có thói quen mặc lại quần áo ở trước mặt hắn.

Mạnh Dịch Nam đi qua, đem áo ngủ choàng qua đầu cô, Lộ Hiểu Vụ ngoan ngoãn đem hai tay duỗi ra, rốt cục mặc xong quần áo.

Lộ Hiểu Vụ xốc chăn lên, xuống giường đứng dậy, giữa hai chân một chút đau nhức khiến cô nhướng mày, cô cũng không thể đi lại bình thường.

Mạnh Dịch Nam cúi xuống, đem cô ôm vào phòng tắm, Lộ Hiểu Vụ choáng váng hừ hừ vài tiếng. Cô không thoải mái nhưng cũng không nói gì, chồng cô chính là nguyện ý cống hiến sức lực vì cô.

Mạnh Dịch Nam đem cô đặt ở trước bồn rửa mặt, xoay người ra khỏi phòng tắm.

Lộ Hiểu Vụ nhìn cửa phòng tắm khép lại, trong lòng thở mạnh một cái, hiện tại ngay cả nhà mẹ để cũng không thể trở về, cô nên trốn đi chỗ nào! Chẳng nhẽ cô thực sự phải ly hôn mới thoát khỏi cảnh này?

Mạnh Dịch Nam mỗi ngày sẽ lái xe đưa cô đi làm, cô có thể không cần đi làm, chỉ cần ở nhà cho hắn nuôi là tốt rồi. Có điều cô thật kiên trì, muốn ra ngoài làm việc, nếu ở nhà ăn bám chồng thì sẽ mất đi chính mình mất.

Mạnh Dịch Nam cũng chiều ý cô, cho cô ra ngoài làm ở một công ty hành chính nhỏ, dù sao cũng không phiền hà gì, coi như cho cô tiếp xúc với xã hội cũng tốt.

Đến công ty, Lộ Hiểu Vụ mới định mở cửa xe, Mạnh Dịch Nam đã kéo lấy tay cô nói “Lộ Lộ”, mặt đã muốn tiến lại gần.

Lộ Hiểu Vụ bất đắc dĩ nhắm hai mắt lại, hắn kêu cô là Lộ Lộ, này đại biểu hắn đang nhắc nhở cô. Cô quay sang, hôn một cái lên mặt hắn, dấu son đỏ in lên má hắn, Lộ Hiểu Vụ vừa nhìn đã thấy quá chói mắt, nghĩ muốn lau cho hắn.

Mạnh Dịch Nam nhân cơ hội này không cho cô lui về, miệng chậm rãi hàm trụ miệng của cô, tinh tế nhâm nhi thưởng thức vị hương ngọt ngào mà cô mang lại, làm cho tâm tình hắn vui sướng không thôi.

Hiểu vụ còn đang cố lấy lại hô hấp thì xe của hắn đã nghênh ngang đi qua.

Thượng đế, cứu con đi! Có thể hay không mời người đem người đàn ông này biến thành vô năng đi?(LL: ặc, sao mà chị nè ác độc thía) Con không muốn sẽ chết dưới thân hắn đâu.

Chờ Hiểu Vụ toàn thân mệt mỏi tiến vào công ty, mọi người đều nhìn nàng tươi cười “Hiểu Vụ, lại được chồng đưa đi làm sao?”Trong mắt nữ đồng nghiệp tràn ngập sự hâm mộ, lại giống như đao như kiếm đâm vào trên người cô, hâm mộ cái gì a, nếu các người thích thì lấy đi, ai có bản lĩnh cướp được, cô liền tặng họ cả ngàn kim.

Kỳ thật, mỗi ngày Hiểu Vụ cũng không có việc gì làm. Chỉ là đem cho chủ nhiệm tư liệu đơn gửi, quản lý ký duyệt thư tín, lấy thư báo bưu kiện phát đến các trưởng bộ phận. Sau đó đem số liệu ngày hôm qua tập hợp lại, rồi đưa xuống các phòng nghiệp vụ, thực sự việc làm không có nhiều, cái chính là ngồi tán ngẫu trong văn phòng mà thôi.

Trong văn phòng, hầu như cũng toàn là phụ nữ chưa kết hôn, cũng chỉ có vài người là đã kết hôn. Ai, nữ nhân ở cùng một chỗ thì nội dung tán gẫu chính là gì? Ngoài chuyện làm đẹp thì chính là về đàn ông.

Huống chi phụ nữ ở đây đều là một đám sắc nữ.

“Cô xem trên người hắn có mấy múi cơ, thật sự là quá tuyệt với, sờ lên nhất định sẽ thích lắm.” (LL: ố ồ…ta cũng mún sờ mấy múi bụng của jae a..hắc hắc… hana: LL nàng yy quá đi…..LL: yy là gì cơ *chớp chớp mắt ngây thơ*)

“Tôi lại thích chân hắn, oa, thật rắn chắc, nếu được ôm lưng hắn nhất định thích chết đi.”

“Tôi tối hôm qua đưa bạn trai đến phòng tập thể thao, hắn mới chống đẩy ba mươi cái đã không thể tiếp tục, ai, mệnh khổ a…” Lộ hiểu Vụ ngồi ở bàn máy tính phía sau, nhóm sắc nữ này thực…

“Đúng vậy, đàn ông hiện đại sao lại vô dụng như thế, để hắn ôm đi một vòng mà đã thở không ra hơi.”

“Thượng đế a, ban cho con mãnh nam đi.” (LL: giống y Lạc, suốt ngày mãnh nam…)

Phốc…Lộ Hiểu Vụ rốt cục không chịu được đem trà trong miệng phun ra, vội vàng lấy khăn tay lau bàn, may quá, tư liệu không bị ướt.

“Hiểu Vụ, vừa nhìn thấy cô biết ngay cô chính là người phụ nữ hạnh phúc a.” Vừa rồi người được phong là đại sắc nữ số 1 Dương Mị Nhi nhảy đến bên người cô, vẻ mặt hoa đào nhìn cô.

Lộ Hiểu Vụ vẻ mặt mê man nhìn phía cô, cái này nên hiểu thế nào a.

“Chồng cô bình thường chắc có tập thể hình đi?” Dương Mị Nhi mắt chớp chớp nhìn cô, cho xin, cô là phụ nữ a, không cần dùng ánh mắt câu dẫn đàn ông kia dùng trên người cô, thật là buồn nôn a.

Lộ Hiểu Vụ là mẫu phụ nữ điển hình cho việc trong ngoài không đồng nhất, trong lòng dù chán ghét vẫn lộ ra khuôn mặt ngọt ngào mỉm cười “Coi như là có đi?” cô chính là đang trả lời cho qua chuyện.

“Vừa thấy cô đã biết là có cuộc sống hạnh phúc a!” Dương Mị Nhi mắt nhìn thoáng qua cô, làm mọi người đều tự động nhìn về phía cô nghe ngóng.

Lộ Hiểu Vụ tươi cười, trong lòng lại trộm nghĩ, cô hạnh phúc, sao bản thân cô còn không biết a!

“Cô nhìn xem, Hiểu Vụ mỗi ngày đều là bộ dạng này, vừa nhìn đã biết ngay là được chồng yêu thương rồi.” Dương Mị Nhi lời này vừa nói ra, những người còn lại liền nở nụ cười. Ánh mắt hâm mộ liên tục bắn về phía Hiểu Vụ.

Lộ Hiểu Vụ mặt đỏ lên, té xỉu, này cũng bị bọn họ nhìn ra. Nhưng là, trong lòng cô không phải ngọt ngào, mà là bi kịch, máu chảy đầm đìa a. Các cô hẳn cũng biết hậu quả của việc yêu đương hàng đêm? Chính là thân thể run rẩy, tinh thần muốn điên. Vừa thấy Mạnh Dịch Nam ám chỉ động tác, cô liền biết bước tiếp theo hắn muốn làm cái gì, mỗi lần cô vắt óc tìm lý do trốn tránh đều chạy không thoát. Cô thế này mới kêu là mệnh khổ a!

“Hắn công tác bề bộn nhiều việc.” Lộ Hiểu Vụ không biết cái gì là giấu đầu hở đuôi, chỉ là đang muốn biện minh một chút.

“Chồng cô bình thường xã giao rất nhiều sao?” Sắc nữ số 2 xuất hiện, Giản Ngọc Đình.

Lộ Hiểu Vụ nghĩ nghĩ, lắc đầu, giống như không nhiều lắm. Hắn mỗi lần tan tầm đều vè nhà, trừ phi thỉnh thoảng phải đi công tác mới không ở nhà.

“Cô xem đi, chồng cô đối với cô thật tốt, làm gì có chuyện làm kinh doanh mà không tham gia xã giao đâu, hắn lại nguyện ý mỗi ngày ở nhà cùng cô.” Giản Ngọc Đình này cái miệng đúng là không tốt, vừa nói vừa nhìn đánh giá Lộ Hiểu Vụ.

Nói cũng kỳ quái, Lộ Hiểu Vụ không có thân hình bốc lửa, cũng không phải người mảnh mai quyến rũ, dựa vào gì có thể khiến cho chồng cô ôm mãi không buông? Đâu là vấn đề khó hiểu khiến mọi người không thể không thắc mắc… (LL: ối giồi ôi, quá đơn giản, vấn đề ko phải nằm ở ngoại hình, mà vấn đề là lão công người ta iu vợ. MDN: đúng đúng, Lâm Lâm nói đúng lắm….LL: cười toe toét)

“Ách, hắn không thích ăn đồ ăn ở bên ngoài” Lộ hiểu Vụ nghẹn nửa ngày, rốt cục cũng tìm ra được một lý do hợp lý. Chính là do hắn cũng đã từng nói như vậy, tuy đồ ăn cô làm không phải là ngon nhất nhưng lại có hương vị gia đình, hắn thích.

Hắc hắc, Giản Ngọc Đình cùng Dương Mị Nhi cười gian hai tiếng “Hiểu Vụ, cô tay nghề tốt như vây, như thế nào không mời chúng tôi nếm thử a?”

Lộ Hiểu Vụ nhìn hai sắc nữ trong mắt lóe lên ánh sáng, trong lòng hiểu rõ, các cô không phải là muốn ăn đồ ăn tôi làm mà là muốn ăn người đàn ông của tôi đi.

Được thôi, được thôi, thử xem khẩu vị của Mạnh Dịch Nam là như thế nào, tương lai mới có thể hốt thuốc đúng bệnh a!

Lộ Hiểu Vụ mỉm cười “Hoan nghênh a, không bằng định ngày đi, ngày nào các cô không bận việc gì thì liền đến nhà tôi đi, tay nghề của tôi có không tốt, đến lúc đó các cô cũng đừng có oán trách tôi ha.”

Hai cô nàng nao nao, không thể tưởng tượng được Lộ Hiểu Vụ lại sảng khoái, hướng mọi người mời, làm mọi người hưng phấn đáp ứng lời mời. Chồng của Lộ Hiểu Vụ thực sự là người đàn ông cực phẩm, cho dù chỉ là nhìn qua cũng tốt a.

Đến giờ tan tầm, Mạnh Dịch Nam gọi điện cho Lộ Hiểu Vụ.

“Tối nay anh có hẹn với Chung Bình. Anh không về nhà ăn cơm.”

Lộ Hiểu Vụ mỉm cười nói đã biết. Quá tuyệt vời, hắn cùng Chung Bình có hẹn, bình thường đều hơn mười giờ mới về nhà.

Gác điện thoại, trong lòng cô không khỏi nhớ tới chuyện đồng nghiệp đã nói đến hôm nay, Mạnh Dịch Nam bình thường rất ít xã giao, cho dù ngẫu nhiên có cũng nhất định báo cho cô biết. Kỳ thật cô căn bản không cần, hắn không ở nhà, cô càng tự do. Lộ Hiểu Vụ trong lòng có khi còn cầu nguyện Mạnh Dịch Nam có công việc quan trọng phải đi công tác, như vây cô có thể độc chiếm giường lớn.

Lộ Hiểu Vụ đáng thương, nếu cô biết được chồng mình vì sao lại đi gặp Chung Bình, cô nhất định sẽ hối hận.

Chương 4: Hắn muốn cô, muốn ngay bây giờ!

Tám giờ tối, quán bar tình nhân màu hồng.

Chung Bình nghe Mạnh Dịch Nam nói xong, rốt cục nhịn không được cười phá lên.

Mạnh Dịch Nam trừng mắt nhìn Chung Bình cười đến tiền phủ hậu ngưỡng, trong lòng cực độ buồn bực, hung hăng uống mấy ngụm rượu.

“Tớ nói A Nam, cậu nói cậu có phải hay không tự chịu khổ?” Chung Bình rốt cục ngừng cười, ho nhẹ nói, hé ra khuôn mặt anh tuấn cười đến đỏ bừng.

“Nói vô nghĩa.” Mạnh Dịch Nam buồn bực liếc hắn một cái, nói trọng điểm bản chất biết không?

“Lộ Hiểu Vụ tuyệt đối là cực phẩm nữ nhân, không ngờ cô ấy lại đi tìm bác sĩ tâm lý cố vấn?” Chung Bình nghĩ vậy liền không nhịn được muốn cười, A Nam à A Nam, đã nói cậu sẽ phải hối hận mà .

“Đúng vậy, thật không biết trong đầu cô ấy nghĩ gì nữa?” Mạnh Dịch Nam muốn nôn đến hộc máu, nhưng nếu không giải quyết vấn đề này, thì cả ngày hôm nay hắn sẽ không có tâm tư nào mà làm việc.

“Ha ha ha, nhất định là cậu rất mãnh liệt, dọa sợ con cừu nhỏ.” Chung Bình trêu tức chớp chớp mắt, A Nam thể lực vốn rất tốt, năm đó khi đá bóng, hắn là kiên trì chạy hết trận.

“Cậu câm miệng lại cho tớ, tớ là muốn cậu đến để phân tích xem trong lòng cô ấy nghĩ cái gì? Chứ không phải là nghiên cứu tớ.” Mạnh Dịch Nam cầm bóng trong tay bắn về phía Chung Bình, bắt hắn vào vấn đề chính.

“Tớ là đang phân tích a. Theo tớ thấy, cả hai người các cậu đều có vấn đề.”Chung Bình thôi cười, bưng chén rượu tây uống một ngụm.

Mạnh Dịch Nam nhíu mày, chờ hắn nói tiếp.

Chung Bình buông chén, tiếp tục nói “Trước tiên nói về Lộ Hiểu Vụ, cô ấy là con gái ngoan ngoãn trong nhà, hơn nữa trước khi biết cậu cũng không có kinh nghiệm yêu đương đúng không?” Mạnh Dịch Nam không có nói gì, chính là nháy mắt, ý bảo hắn tiếp tục.

“Còn nữa các cậu là xem mắt kết hôn, hiểu biết về nhau trước đó cũng chỉ là tiếp xúc qua loa. Cho nên, cô ấy trước khi kết hôn khả năng đối với cậu có chút ít tưởng tượng, cho rằng cậu là người chồng truyền thống lý tưởng, cũng không nghĩ đến, sau khi kết hôn, của cậu…… sự dũng mãnh vượt qua giới hạn bảo thủ, vậy nên cô ấy liền sợ hãi.”

Mạnh Dịch Nam nghe nghe, mắt híp lại, ra vẻ có chút đạo lý.

“Lại nói đến vấn đề của cậu.” Chung Bình dừng một chút, ý cười khóe miệng chậm rãi hiện lên, “Trước khi kết hôn tiểu tử cậu rất liều mạng, toàn đặt sự nghiệp học tập lên đầu, ít giao du cùng nữ sinh, đương nhiên, tớ là biết cậu đã sớm chiêm nghiệm.” Nhìn Mạnh Dịch Nam trên mặt khẽ biến, Chung Bình vội vàng nghiêm túc, “Nhưng cậu lúc đó giữ mình trong sạch, thực sự đã làm chúng tớ hồi đó lo lắng một phen.”

“Lo lắng cái gì?” Hắn là một đại nam nhân có gì phải lo lắng?

“Lo lắng cậu sẽ thực sự trở thành con thỏ.” Chung Bình thấp giọng cười, ai bảo hắn theo bọn họ ra ngoài nhưng chưa đụng vào nữ nhân bao giờ.

“Thúi lắm.” Mạnh Dịch Nam hắn nếu là con thỏ, thì vợ hắn còn có thể có loại phiền não này hay sao?

“Vấn đề ở chỗ này, nửa đời trước của cậu rất áp lực, kết quả cưới vợ về nhà, liền cảm thấy yên tâm thoải mái có thể dùng, thế nào lại nghĩ tới cậu núi lửa nhất thời bùng nổ đem con cừu nhỏ nướng thành khét.” Chung Bình nghĩ đến tên người đàn ông băng khốc năm đó giờ trở thành mãnh nam, trong lòng liền mừng rỡ không thôi.

“Vậy làm sao bây giờ?” Mạnh Dịch Nam châm điếu thuốc, hung hăng hít vào, hắn không nghĩ đến chuyện ly hôn.

“A Nam, cậu bây giờ vẫn còn tránh thai sao?” Chung Bình cũng châm một điếu thuốc, lúc trước khi Mạnh Dịch Nam kết hôn đã nói với hắn không muốn có con quá sớm, cho nên nhờ hắn tìm người tiêm Enanthate Testosterone [thuốc tránh thai cho nam giới]. (LTLT: thanks Google translate ca ca =.=!)

Mạnh Dịch Nam lắc đầu, lần trước sau khi tiêm, bởi vì nghe cha mẹ muốn ôm cháu trai, cho nên hắn liền ngừng. Hắn tiêm thuốc, vì không muốn Hiểu Vụ uống thuốc tránh thai, thuốc tránh thai của phụ nữ vẫn có nhiều tác dụng phụ, của nam giới ít hơn, cho nên hắn liền lựa chọn phương thức này. (LTLT: anh này bít nghĩ choa vợ ghê )

“Ngừng bao lâu rồi?” Chung Bình bình tĩnh hỏi.

“Mới ba tháng .” Mạnh Dịch Nam lo nghĩ.

“Khó trách các cậu hiện tại vẫn chưa có con, bình thường khi ngừng thuốc phải sau 16 tuần mới phục hồi.” Chung Bình đối với việc này vẫn là có một biết hai.

“Nếu hiện tại cố ấy mà có con, không chừng ngay cả ôm cũng không cho tớ ôm.” Mạnh Dịch Nam đau đầu nhíu mày, vì cái gì vợ của hắn lại tránh hắn như tránh ma. (LTLT: thế nói từ nãy đến giờ anh kh nghe à….. hana: có nghe em ạ, là nghe tai này ra tai kia, khổ thế đấy, mãnh nam ~~)

Chung Bình hút thuốc, chậm rãi suy nghĩ .

Một lúc sau mở miệng, “A Nam, cậu hiện tại muốn có con sao?” Theo hắn thấy, A Nam cũng không vội muốn có con.

“Tớ thì không sao, chủ yếu là nhà họ Lộ sốt ruột, anh trai tớ đã có hai đứa con , mẹ tớ giờ mang không nổi, căn bản không thúc giục tớ.” Mạnh Dịch Nam lắc đầu, chủ yếu là vì Hiểu Vụ đừng bị trong nhà nhắc tới.

“Tớ đây thấy, các cậu trước hết đừng nên có con.” Chung Bình đề nghị.

“Vì cái gì?” Mạnh Dịch Nam nhìn chằm chằm Chung Bình, quân sư của nhóm bọn họ, trước kia anh em có chuyện gì đều là Chung Bình đưa ra chủ ý, đầu óc tên này rất nhanh nhẹn .

“Cậu đầu tiên phải làm Hiểu Vụ tiếp nhận mình, bằng không khi cô ấy mang thai, đến lúc đó lại kháng cự, cậu không phải sẽ không còn cơ hội khai thông cùng cô ấy?” Tên tiểu tử Chung Bình quả gian xảo, nghĩ trước được thế này.

Mạnh Dịch Nam cúi đầu suy nghĩ, cũng đúng a, vợ hắn một khi mang thai sẽ không cho hắn chạm đến, đến lúc sinh ra đứa nhỏ, phỏng chừng ngay cả cửa phòng ngủ cũng không cho hắn vào.

“A Nam, cậu thành thật cho tớ biết, đối với nữ nhân khác cậu có phản ứng hay không?” Chung Bình cần phân tích cho Mạnh Dịch Nam một chút, đừng vì vợ không cho hắn lên giường, hắn liền có mưu đồ bên ngoài a, nếu vậy trái lại hắn phải giúp Lộ Hiểu Vụ .

“Phản ứng?” Mạnh Dịch Nam có chút khó hiểu.

Chung Bình mắt thoáng nhìn, ở trong quán bar quét một vòng, hướng Mạnh Dịch Nam vẫy vẫy tay, A Nam nhìn theo hướng hắn chỉ, một cô gái dáng người nóng bỏng tựa bên quầy bar đang nhìn về hướng bàn bọn họ, đôi môi đỏ tươi khẽ mở, có ý muốn câu dẫn bọn họ.

“Nhìn cô ta có ý nghĩ gì không?” Theo như dục vọng dũng mãnh của A Nam mà nói, thông thường đối với phụ nữ đều có vẻ trực tiếp.

“Có” Mạnh Dịch Nam thu hồi tầm mắt, thẳng thắn trả lời, Chung Bình vừa định nói hắn là tên tiểu tử hồ đồ, hắn lại tiếp một câu, “Tớ nghĩ tới Hiểu Vụ.”

Chung Bình sửng sốt một hồi, rồi nở nụ cười, tên tiểu tử này là nhận định Lộ Hiểu Vụ!

“Người anh em, yên tâm tớ sẽ cho cậu vừa lòng đẹp ý, vĩnh viễn hưởng thụ vợ yêu.” Chung Bình bảo đảm, “Đối phó với cô gái ngoan ngoãn bảo thủ như Lộ Hiểu Vụ, cậu cần phải đánh vào tâm lý!”

*****

Mạnh Dịch Nam lái xe về đến nhà, ngước mắt nhìn ban công tầng 25, đèn tối, Hiểu Vụ đã ngủ? Lạt mềm buộc chặt, Mạnh Dịch Nam luôn nghĩ đến bốn chữ này, chậm rãi vào thang máy lên tầng.

Mở cửa vào nhà, đại sảnh chỉ mở cái đèn tường nhỏ, mơ màng âm thầm. Hiểu Vụ ở trong phòng? Hắn tay chân nhẹ nhàng đem cặp đặt trước cửa, cởi giầy đi vào phòng.

Không có người? Đèn phòng tắm cũng tối om , Hiểu Vụ ở đâu?

Mạnh Dịch Nam theo phòng ngủ đi ra, nghe thấy ban công ở thư phòng có tiếng động, chậm rãi đi vào thư phòng. Xuyên qua cửa sổ sát đất, hắn nhìn thấy Hiểu Vụ đang ở ngoài ban công phơi quần áo, bàn tay nâng cao, eo nhỏ thon dài, trong váy ngủ lộ ra một đoạn chân nhỏ trắng trẻo, thực gợi cảm! Trong lòng bất giác nhớ tới chuyện vừa rồi trong quán bar, cái nữ nhân kia kiều mị cùng dáng người gợi cảm, khi nào thì Hiểu Vụ cũng có thể như vậy hiện ra trước mặt hắn, trong lòng nghĩ nghĩ, bất giác một cỗ nhiệt huyết bốc lên, hắn muốn dùng lực ôm lấy cô thật chặt!

Tâm động không bằng hành động. Mạnh Dịch Nam xuyên qua cửa ban công, nhìn Hiểu Vụ chuyên tâm phơi quần áo, chậm rãi đi qua, tay thu lại ôm trọn thắt lưng Hiểu Vụ, đầu dán tại gáy cô.

“A” Hiểu Vụ sợ tới mức hét lên, khi phát hiện ra Mạnh Dịch Nam, thì buồn bực giãy dụa đứng lên, làm chi vô duyên vô cớ dọa người, không biết cô nhát gan hay sao?

A…… Khiển trách của Hiểu Vụ còn chưa nói ra, thân thể run lên, khẽ thở gấp. Hắn……tay hắn cách áo ngủ cầm lấy ngực của cô mà xoa nắn bóp miết, Hiểu Vụ e lệ cả người nóng lên, “Anh…… làm gì?” (LTLT: truyện kia cụa mik còn chưa đến H a, vậy mà phân choa chap này đã hơi H ồi =3=…. Hana: ta rất tiếc, cái này là số phận a)

Mạnh Dịch Nam không cho cô cơ hội mở miệng, quay người ôm chặt, miệng vội vàng hôn sâu cô, hắn muốn cô, muốn ngay bây giờ!

Hiểu Vụ ở trong lòng mãnh liệt giãy dụa, nhưng là, thân thể lại bị hắn gắt gao ôm trụ. Tay hắn, trời ạ, đã theo cổ áo vào trong váy cô, trực tiếp dán trước ngực cô mà di động.

Không cần, không cần ở trong này! Tuy rằng cô không bật đèn, trên ban công một mảnh tối đen, nhưng là, nhưng là cô cảm thấy thực sự xấu hổ, cô kéo nhẹ hắn, ánh mắt cầu xin, trở về trong phòng.

Mạnh Dịch Nam mắt tối sầm lại, dùng sức ôm ngang eo cô, đem cô chặt chẽ ôm vào trong ngực hướng phòng ngủ đi đến.

PS: lần đầu làm cảnh hơi H, kinh nghiệm đọc vô số nhg làm thì con số 0, mọi người cóa hài lòng hay không…ta mặc kệ *trời nóng quá*

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #izumin