Chương 15: Linh kiện
Chương 15: Linh kiện
Hành lang tĩnh mịch, chỉ có tiếng giày cao gót liên tục kêu vang.
Tại căn cứ Chiến Đội KID, Thẩm Tinh Đường mới kết thúc cuộc gọi với Cục quản lý khu ô nhiễm Banu, cô đưa vali cho Giang Tư Miểu bên cạnh, gần đây chuyện ở khu ô nhiễm cực nhiều, mãi hôm nay cô mới có thời gian trở về căn cứ: "Hai thằng nhóc kia đâu?"
Giang Tư Miểu chỉ tay về phía phòng huấn luyện không xa.
Thẩm Tinh Đường đẩy cửa phòng huấn luyện, thấy hai người Quý Thanh Phong với Lâm Nghiêu đang tụ tập, quang não trước mặt hiển thị một trang web giao dịch nổi tiếng nào đó của Liên minh.
"Hai đứa coi cái gì đấy?"
Quý Thanh Phong chẳng thèm ngẩng đầu lên: "Còn coi cái gì nữa, đương nhiên là dạo mua linh kiện vật liệu rồi. Lần này lấy được hai tinh thể dị năng, nếu kiểm tra ra là cấp S thì phải canh mua vật liệu vũ khí trước, đồ xài cho vợ yêu tốn kém lắm."
Lâm Nghiêu cũng hùa theo: "Đại Phong, cái này này."
Thẩm Tinh Đường tiến lên vài bước, thấy trên trang chủ treo giá niêm yết rõ ràng: "Một triệu tám tinh tệ một cái?"
Quý Thanh Phong: "Mua ba cái được giảm bảy mươi phần trăm nè, mẹ ơi hấp dẫn qué!"
Nói xong hắn mới nhận ra gì đó sai sai, quay đầu lại thấy Thẩm Tinh Đường, mặt lập tức biến sắc: "Á... sếp... chị về rồi!"
Thẩm Tinh Đường đã trở về, còn kéo theo một xe đẩy linh kiện, mặt cô không chút cảm xúc, chỉ tay về phía xe đẩy: "Một triệu tám? Không có cửa đâu, hai trăm nghìn tinh tệ một cái, không muốn dùng cũng phải dùng."
Hai người nghe xong, sắc mặt lập tức xìu xuống.
Thẩm Tinh Đường lại nói: "Hai thằng nhãi các cậu cũng đừng nghĩ tới tinh thể dị năng nữa, sau khi kiểm tra, hai viên đó chỉ biến dị cấp A, không đạt tới cấp S."
"Tinh thể dị năng thôn phệ mà chỉ có cấp A á!?" Quý Thanh Phong không hiểu nổi: "Sếp, cái đám kiểm định chị tìm có đáng tin không vậy?"
Thẩm Tinh Đường cũng thấy bất ngờ, hai viên tinh thể dị năng sau khi kiểm tra xác định là tái sinh và thôn phệ, nhưng đều ở cấp A. Trong số vật ô nhiễm hệ thực vật thì dị năng tái sinh không hiếm, nhưng thôn phệ trước kia chỉ xuất hiện ở vật ô nhiễm cấp S, bây giờ kết quả kiểm tra lại là cấp A, đúng là khiến người ta khó hiểu.
"Đáng tin được chưa, chuyện tinh luyện vũ khí cứ để sau đi." Thẩm Tinh Đường vào vấn đề chính: "Lần trước, sau khi cậu nhóc đến phỏng vấn bảo dưỡng cơ giáp xong, chị bảo cậu ngắt toàn bộ nguồn điện, cậu đã làm chưa?"
Quý Thanh Phong: "Làm rồi ạ, sao rồi sếp, chị đã liên lạc bảo người ta tới phỏng vấn trực tiếp với chị chưa? Em nói cho chị biết, cậu em đó thực sự rất khá đấy, hôm đó em với Diêu Bảo đã nói chuyện với người ta, người ta còn tra cứu rất nhiều tư liệu rồi mới qua xin việc."
"Chị bảo cậu nhóc đó qua đây rồi." Trước khi trở về căn cứ, Thẩm Tinh Đường đã liên lạc với Ứng Trầm Lâm: "Đúng lúc chị cũng phải ghé qua phòng bảo dưỡng, Quý Thanh Phong, cậu đi với chị."
Thời gian vừa rồi Thẩm Tinh Đường đều ở bên khu ô nhiễm Banu, không có thời gian xử lý chuyện của Chiến Đội, bây giờ rắc rối của khu ô nhiễm đã giải quyết, cô còn phải lu bu chuẩn bị cho mùa giải tiếp theo của KID.
Phòng bảo dưỡng của căn cứ vẫn như lúc cô đi, thứ khác biệt duy nhất là cỗ cơ giáp đấu giải mà thợ bảo dưỡng mới động vào kia.
Vì thợ bảo dưỡng trước của căn cứ có quá nhiều vết nhơ nên Thẩm Tinh Đường phải cẩn thận kiểm tra nhật ký hệ thống, sau đó đeo hộp dụng cụ trèo lên cơ giáp, nơi đầu tiên cô kiểm tra chính là cánh tay phải mà mấy ngày trước Ứng Trầm Lâm đã sửa.
Ngắn ngủi hơn một tiếng đồng hồ, vị trí có thể bảo dưỡng không nhiều, Ứng Trầm Lâm chỉ xóa bỏ mặt lỗi khiến cơ giáp báo động, sau đó dừng chương trình tự kiểm tra, mới khiến cơ giáp không mất dữ liệu. Thẩm Tinh Đường xem xét dọc theo dấu vết bảo dưỡng của đối phương, càng xem càng kinh ngạc, Ứng Trầm Lâm thế mà lại làm theo tiến độ bảo dưỡng trước đó của cô.
Mỗi thợ bảo dưỡng đều có tiến độ và phong cách của riêng mình, đổi người sửa rất dễ dẫn đến việc làm lại từ đầu hoặc xung đột linh kiện.
Nhưng Ứng Trầm Lâm lại không như vậy, cậu cứ theo phong cách của Thẩm Tinh Đường mà làm, Thẩm Tinh Đường về cũng không cần gỡ bỏ phần cậu vừa bảo dưỡng nữa, đúng là hợp ý cô mà!
Thẩm Tinh Đường kìm nén sự kích động trong lòng, nhìn về phía Quý Thanh Phong: "Sau khi cậu nhóc đó sửa lại vợ cậu thì cậu có lên lái thử chưa?"
"Em thử rồi." Quý Thanh Phong nói: "Em đưa số liệu cơ giáp vào khoang mô phỏng thử bay một chút, mức độ hư hại vẫn còn, không phát hiện ra vấn đề gì... Nhưng có một điểm rất lạ."
Thẩm Tinh Đường: "Lạ?"
Quý Thanh Phong do dự một chút rồi nói: "Cánh tay phải nhẹ hơn trước, lúc đó em mới nhớ trước khi sửa cậu ấy có hỏi em một câu."
Thẩm Tinh Đường cau mày: "Hỏi gì?"
"Cậu ấy hỏi em thuận tay nào?"
Quý Thanh Phong vốn thuận tay trái, tay thường dùng của hắn cũng là tay trái, vũ khí cơ giáp cũng được lắp bên trái, tay phải của cơ giáp được hắn dùng để điều khiển vũ khí phụ hoặc chặn đòn, mức độ hư tổn cao hơn nhiều so với tay trái. Chính vì tay phải không linh hoạt bằng tay trái nên khi tay phải dễ điều khiển hơn, mới khiến hắn có cảm giác nó nhẹ hơn trước kia.
"Cậu ấy đã sửa lại tay phải của cơ giáp." Thẩm Tinh Đường nhìn chằm chằm vào mặt bảo dưỡng, lần bảo dưỡng một phần này của cơ giáp liên quan đến độ nhạy của ghép nối thần kinh ở cánh tay phải...
Độ nhạy của cơ giáp là giá trị cố định, cũng không phải không thể thay đổi, nhưng rất khó để xác định được con số thích hợp, nếu không tìm được giá trị đúng mà tự ý điều chỉnh sẽ khiến cho chiến sĩ cơ giáp bị loạn thao tác, đặc biệt là vị trí phụ, vì vậy thợ bảo dưỡng thường xác định khoảng độ nhạy phù hợp trước, để cho chiến sĩ cơ giáp tự thích nghi, sau đó từ từ điều chỉnh.
Lần bảo dưỡng này của Ứng Trầm Lâm cũng nâng cao độ nhạy tay phải cơ giáp của Quý Thanh Phong lên một chút.
"Ứng Trầm Lâm... Sao trước đây chị chưa từng nghe đến cái tên này." Thẩm Tinh Đường có điều tra qua, tên này không có trong hồ sơ thợ bảo dưỡng của Liên minh, có nghĩa là trước khi đến KID, cậu chưa từng làm cho bất cứ Chiến Đội Liên minh nào, là một trang giấy trắng tinh
Giỏi cỡ này... Thực sự là người mới sao?
Quý Thanh Phong không hiểu mấy câu lầm bầm của Thẩm Tinh Đường: "Chị Đường, chị không tin người ta hở?"
Thẩm Tinh Đường ngẩng đầu nhìn cơ giáp cao lớn: "Người có năng lực ai mà muốn đến KID, chỉ cần cậu nhóc đó thể hiện trình độ cho người khác xem, sẽ có cả đống Chiến Đội đến tranh giành cậu ấy."
Quý Thanh Phong vừa hiểu nhưng cũng vừa không hiểu ý của Thẩm Tinh Đường: "Chiến Đội mình giờ nghèo rớt mồng tơi, tài liệu cơ giáp bị rò rỉ, thằng ngu nào sẽ coi trọng chúng ta dữ vậy, phái hẳn thợ bảo dưỡng đến nằm vùng??? Chi bằng phái người ta đến DE núp lùm còn hơn, em tình nguyện hỗ trợ cho gián điệp DE một tinh tệ..."
Lúc này, Lâm Nghiêu vội vàng chạy vào phòng bảo dưỡng, thấy hai người đang nghiên cứu cơ giáp bên dưới, hét lên: "Chị Đường, người đến rồi!"
Trong phòng họp tạm thời, trên bàn có hai tách hồng trà vẫn đang toả khói.
Ứng Trầm Lâm theo sự chỉ dẫn đi vào phòng họp, thấy người phụ nữ ngồi ở vị trí chủ toạ.
Thẩm Tinh Đường thấy người đến, rất nhiệt tình vươn tay: "Chào cậu, chị là bà chủ của KID, Thẩm Tinh Đường."
Ánh mắt Ứng Trầm Lâm dừng lại trên khuôn mặt cô, từ diện mạo hơi trẻ của đối phương, cậu có thể thấy được sự khác biệt của Thẩm Tinh Đường bây giờ và trong quá khứ của cậu, trẻ trung xinh đẹp, giữa lông mày mang theo khí thế kiên cường.
Bề ngoài Thẩm Tinh Đường thiên về hướng diễm lệ, trong số các sếp sòng dẫn dắt Chiến Đội Liên minh cơ giáp, hiếm lắm mới thấy phụ nữ như cô. Khi còn trẻ, cô từng là lính tiền tuyến của quân đội, sau khi giải ngũ thì gia nhập Chiến Đội KID do cha mình để lại. Lúc KID xảy ra mâu thuẫn nội bộ, cô kiên quyết giành lại toàn bộ quyền sở hữu của KID, tiếp nhận cái vỏ rỗng này.
Cô là người phụ nữ rất có tham vọng và trách nhiệm, khi KID gặp phải biến cố lớn, toàn bộ Chiến Đội đấu giải mất liên lạc, mọi áp lực từ bốn phương tám hướng gần như đều đè lên vai của Thẩm Tinh Đường.
Ở kiếp trước của Ứng Trầm Lâm, lần đầu tiên cậu gặp Thẩm Tinh Đường là lúc cô đã gánh vác vỏ rỗng KID được mấy năm, từ giai đoạn phá sản suy sụp đến thở dốc cầm cự, trên người Thẩm Tinh Đường luôn gánh vác trọng trách nặng nề.
Rất ít khi cười, không giống như bây giờ.
Ứng Trầm Lâm khẽ thu lại cảm xúc, lịch sự đưa tay ra: "Chào chị, em là Ứng Trầm Lâm."
Thẩm Tinh Đường không hỏi thêm thông tin của Ứng Trầm Lâm, mà đưa hợp đồng đã chuẩn bị trước cho cậu: "Lúc chị thông báo cho cậu có gửi kèm theo hợp đồng, bản này để cậu đọc xác nhận lại, chị cũng sửa đổi một số điều khoản."
"Ban đầu chị chỉ định tuyển thợ bảo dưỡng học việc, tiền lương đề ra là 8.000/tháng, nhưng năng lực của cậu xuất sắc thế này mà trả 8.000 thì có vẻ bên chị không tử tế lắm nhỉ."
Thẩm Tinh Đường nói xong thì hơi do dự một chút, sau đó nhẹ nhàng tiếp lời: "Cậu cũng biết tình hình bên chị đang không tốt lắm, giá cao cũng không trả nổi, hiện tại bằng của cậu vẫn đang là sơ cấp, bên chị định trả theo giá thị trường, lương cơ bản của thợ bảo dưỡng sơ cấp là 10.000 tinh tệ, sẽ có hoa hồng..."
"8.000 là được rồi." Ứng Trầm Lâm đột nhiên ngắt lời.
Thẩm Tinh Đường sửng sốt, cúi đầu lật lại sơ yếu lý lịch của Ứng Trầm Lâm, cười nói: "Không phù hợp lắm đâu."
Sơ yếu lý lịch không ghi rõ bối cảnh... Chẳng lẽ cậu nhóc này là triệu phú nhỏ tuổi hở?!
Ứng Trầm Lâm: "Số tiền này có thể dùng để mua vật liệu, bây giờ mọi người không phải rất thiếu tiền sao?"
Thẩm Tinh Đường: "..."
Thành thật mà nói, cô chưa từng thấy một người làm công ăn lương nào biết tiết kiệm tiền cho sếp như vậy.
Ứng Trầm Lâm nghi hoặc nhìn cô.
Bên ngoài phòng họp, Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu đang dán sát người vào khe hở trên cánh cửa.
Nghe thấy vậy, hai người im lặng một lúc, Quý Thanh Phong nghiêm túc hình dung: "Đây mới là Bồ Tát sống!"
Lâm Nghiêu phụ họa: "Chúng ta đúng là đang thiếu những người không để tâm mấy chuyện nhỏ nhặt và tích cực cống hiến như cậu ấy!"
Quý Thanh Phong: "Đúng vậy! Nhưng tiết kiệm 2.000 tinh tệ thì làm được cái éo gì...?"
Lâm Nghiêu tính toán: "Tiết kiệm một năm là mua được một linh kiện cấp B!"
Khi Giang Tư Miểu đi tới, anh ta thấy hai người này trốn ở cửa thì thầm, tính toán xem tiết kiệm 2.000 tinh tệ trong bao nhiêu năm thì mua được linh kiện gía 1.800.000, anh ta không thể nhịn nổi hai cái tên này nữa: "... Hợp đồng vẫn chưa ký."
Trong phòng họp, Thẩm Tinh Đường nhìn Ứng Trầm Lâm, còn Ứng Trầm Lâm đang nhìn hợp đồng.
Có lẽ sự im lặng giữa cả hai kéo dài quá lâu, Thẩm Tinh Đường mới mở lời: "Chị hỏi cậu một câu nhé, với khả năng của cậu, sao lại muốn đến KID?"
Ứng Trầm Lâm lật đến trang cuối hợp đồng, cậu biết mình cần đưa cho Thẩm Tinh Đường một lý do thích hợp, cậu nghiêm túc nói: "Tại vì Chiến Đội của mọi người chưa có thợ bảo dưỡng nào cả."
Nói xong, cậu ký tên mình vào cuối hợp đồng, đưa cho Thẩm Tinh Đường.
Thẩm Tinh Đường nghe vậy thì đột nhiên bật cười, nhận lấy trang cuối hợp đồng điện tử, ký tên cô lên: "Thời gian thử việc đã được ghi trong hợp đồng, không có vấn đề gì chứ?"
"Không ạ." Ứng Trầm Lâm trả lời.
Thẩm Tinh Đường đứng dậy: "Đi thôi, chị dẫn cậu đi xem căn cứ."
Khu vực bên dưới tòa nhà không được thoáng lắm, phần lớn không gian được cải tạo dành riêng cho cơ giáp, diện tích dành cho con người cũng bị thu hẹp hơn. Ứng Trầm Lâm theo Thẩm Tinh Đường đến khu nghỉ ngơi, đi qua nhiều ngã rẽ, cậu thấy một khu vực được phân chia đặc biệt.
Thẩm Tinh Đường giới thiệu: "Bên này đã được cải tạo thành ký túc xá, nhưng đều là phòng đơn, cậu cũng nghỉ ngơi ở đây, căn cứ không có nhà ăn, bình thường mọi người đều đặt cơm chung, nếu cậu kén món nào thì nhớ nói với Tam Thuỷ, à Tam Thuỷ là Giang Tư Miểu, huấn luyện viên Chiến Đội ấy."
Vài căn phòng có dấu hiệu sinh hoạt, thiết bị đón khách ở cửa đều sáng đèn, chỉ có căn phòng trong cùng là không có. Thẩm Tinh Đường đẩy cửa phòng ra: "Phòng cậu ở đây, ra ngoài rẽ hai lần là đến phòng bảo dưỡng."
Ứng Trầm Lâm theo cô vào, căn phòng không lớn, nhưng vẫn có đủ các thiết bị cần thiết: "Cảm ơn chị."
Hai người đi một vòng căn cứ, Ứng Trầm Lâm quay lại khách sạn lấy hành lý, những thiết bị không nén được chỉ còn cách nhờ khách sạn vận chuyển hộ.
Giang Tư Miểu lái xe đến đón, tiện tay giúp cậu vác hành lý: "Không còn gì nữa sao?"
"Không còn nữa." Ứng Trầm Lâm nhìn Giang Tư Miểu: "Cảm ơn anh."
Giang Tư Miểu cảm thấy thiếu niên này tuy còn nhỏ nhưng trên người không có sự bồng bột của người trẻ tuổi, ngược lại, giống như mặt nước tĩnh lặng không gợn sóng.
Một lần nữa quay lại căn cứ, quyền hạn ra vào toà nhà đã được bổ sung thêm tên của Ứng Trầm Lâm.
Lúc này trời đã về chiều, trên đường đi, Ứng Trầm Lâm đã được nghe Giang Tư Miểu kể một số chuyện, KID đã sa thải không ít người, bây giờ căn cứ không có thợ bảo dưỡng nào ngoài cậu, có bốn chiến sĩ cơ giáp, chỉ có Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu ở căn cứ, hai người còn lại là Hoắc Diễm và Lộc Khê, đi nghỉ dưỡng chưa về.
Còn một người vừa rời khỏi Chiến Đội, chính là cái tên lái cơ giáp màu đỏ mà cậu đã gặp ở khu ô nhiễm trước đó, Từ Nghiêu Quân.
Ứng Trầm Lâm trở về dọn dẹp đồ đạc, cậu không ở trong phòng quá lâu, dọn xong thì đi đến phòng bảo dưỡng.
Phòng bảo dưỡng tạm thời đã sáng đèn, một số robot thông minh bắt đầu hoạt động, phòng bảo dưỡng lộn xộn trước đây đã gọn gàng hơn chút, Thẩm Tinh Đường ở trên cơ giáp, thấy Ứng Trầm Lâm đến thì hơi bất ngờ: "Sao lại đến đây rồi? Cậu không nghỉ ngơi thêm đi?"
Hôm nay khi ký hợp đồng, cô để ý thấy tay phải của Ứng Trầm Lâm hơi không bình thường, cô tưởng đối phương không khỏe nên sẽ nghỉ ngơi thêm chút, không ngờ vừa về đã đến đây rồi!
Ứng Trầm Lâm hỏi cô cần làm những công việc gì, Thẩm Tinh Đường nói thẳng: "Còn hai tháng rưỡi nữa sẽ đến mùa giải tiếp theo, chúng ta chỉ có hai người, cần phải sửa chữa trước ba cơ giáp đấu giải, công việc dọn dẹp cơ giáp để chị làm, cậu giúp chị xử lý các linh kiện nhé?"
Sửa chữa cơ giáp, tiến hành dọn dẹp vết thương, công việc cơ bản nhất khi bảo dưỡng, nói dễ hiểu là xử lý các linh kiện hỏng, thay thế bằng các linh kiện mới. Công việc này dễ tiếp nhận, cũng phù hợp để cậu làm quen với ba cơ giáp đấu giải.
Thẩm Tinh Đường: "Kho ở cửa A3."
Ứng Trầm Lâm nhanh chóng đến kho, nơi chứa tất cả các vật liệu của căn cứ KID. Cậu mở bản vẽ ba chiều cơ giáp mà Thẩm Tinh Đường gửi đến, tìm hiểu sơ qua về các linh kiện bị hư hỏng. Vẫn là cánh tay phải của cơ giáp ẩn nấp do Quý Thanh Phong điều khiển, cần linh kiện trục và dây thần kinh kim loại.
Cậu vượt qua một số giá đỡ, nhanh chóng đến nơi đặt ổ trục.
Ứng Trầm Lâm cầm một ổ trục khớp gần nhất, khi tinh thần lực lướt qua ổ trục thì động tác đột nhiên dừng lại. Cậu đặt ổ trục vào máy kiểm tra bên cạnh.
[Model A-GZ1456, độ bền 70, tỷ lệ chuyển đổi chính xác 50%.]
Độ bền và tỷ lệ chuyển đổi của linh kiện cấp A sao lại thấp như vậy?
Nhìn thấy kết quả hiển thị, Ứng Trầm Lâm lại đổi qua cái khác.
[Model A-KZ2213, độ bền 60, tỷ lệ chuyển đổi chính xác 49%.]
...
Sau khi thử liên tiếp vài cái, độ bền của những linh kiện này không vượt quá 70, còn tỷ lệ chuyển đổi là 50%.
Ứng Trầm Lâm hơi cau mày. Những linh kiện cấp A này sao lại có hiệu suất tương đương với linh kiện cấp B mà cậu tiện tay mài thế nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top