Chương 26=>35
C26.
Phong tử bị giam trong phòng giam. Phong tử khóc gọi người .
Phong tử khóc ròng nói: Van cầu các ngươi, thả ta trở về chiếu cố Xuân nhi a.
Lính canh ngục hỏi: Xuân nhi là ai, Xuân nhi làm sao vậy.
Phong tử khóc ròng nói: Xuân nhi là bằng hữu tốt nhất của ta, hắn hiện tại đang sinh bệnh .
Lính canh ngục hỏi: Xuân nhi ở nơi nào.
Phong tử khóc ròng nói: ở tại trước cửa nhà tranh của ta.
Lính canh ngục gắt một cái, liền nói: thật là một kẻ điên.
C27.
Phong tử bị khóa ở trên nhà tù, ngực gầy yếu của kẻ điên có thật nhiều vết roi.
Lính canh ngục dùng que hàn hồng nong nóng dán ở trên lưng kẻ điên một chút.
Lính cánh ngục hỏi: ngươi là tại sao giết người, ngươi tại sao phải giết người.
Phong tử buông thỏng đầu, tóc xõa xuống, trong miệng lầm bầm thì thầm nói gì đó.
Lính canh ngục nói: ngươi lớn tiếng một chút.
Lính canh đem lỗ tai gần lại nghe.
Phong tử một lần một lần nỉ non: Xuân nhi Xuân nhi, ngươi có khỏe không. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.
Lính canh nói với lính canh ngục khác: vẫn chỉ là nói một câu này, thật là điên khùng không chịu được.
C28.
Có một đại quan trẻ đến từ kinh thành, đại quan tuần tra đến trong huyện thành.
Đại quan biết rằng trong huyện thành có chuyện giết người, đại quan muốn tự mình xử án.
Đại quan rất nhanh tra ra chân tướng. Đại quan nói với quan huyện: giết người rõ rang là nhi tử nhà ngươi làm nha.
Nhi tử của quan huyện nhận lấy phê bình nghiêm khắc từ quan huyện. Quan huyện mang theo nhi tử thỉnh đại quan ăn một bữa cơm.
Trên bàn rượu đại quan cũng phê bình nhi tử nhà quan huyện, đại quan nói: tiểu hài tử gia từ nay về sau không cần phải lại quấy rối.
Phong tử được rửa sạch oan khuất, được thả về nhà.
C29.
Phong tử khó khăn đi trên đường về nhà, chân trần ở trên mặt đất mài mài , mài ra rất nhiều bọc nước nhỏ.
Phong tử cảm thấy trời và đất giống như ôm nhau cùng một chỗ, chúng nó ôm nhau mà xoay chuyển, chuyển đến phong tử đầu hoa mắt choáng váng.
Phong tử sờ sờ của đầu mình, nóng nóng . Phong tử cảm thấy trên người thật là đau.
Phong tử lầm bầm nói: Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nói ta sẽ không chết chứ .
Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, ta thật là khó chịu a. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.
C30.
Lúc phong tử trở lại thôn Hương Xuân, túp lều nhỏ chỉ còn lại có một nửa a, rách tung toé đứng ở đó.
Phong tử muốn chạy qua, lại ngã sấp xuống rồi, phong tử bò từ chút một đến trước cửa nhà tranh.
Phong tử thấy mầm cây hương xuân của hắn đều biến đen rồi, mầm cây hương xuân của hắn bị bùn đất làm cho nứt ra khe hở nhỏ.
Phong tử bổ nhào bưng lấy mầm cây hương xuân đen, nước mắt phong tử nhỏ tí tách, nhỏ vào trên mặt đất khô khốc.
Phong tử lầm bầm nói: Xuân nhi Xuân nhi, ta đã trở về a. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.
C31.
Phong tử vẫn thức sớm mỗi sáng, chạy đến bờ sông múc nước đến tưới cho mầm hương xuân của hắn.
Phong tử lại không có thể chia sẻ uống chung nửa phần nước với mầm hương xuân, vì uống sẽ rất khó chịu rất khó chịu.
Phong tử hiện tại thương hay ho khan, ho ra rất nhiều máu hồng hồng.
Trên lưng phong tử có một ít lõm bầm màu tím, có đôi khi sẽ chảy ra nuớc dinh dính rất khó ngửi .
Lão nhân gia có kiến thức rộng trong thôn Hương Xuân nói: chịu qua hình phạt ở trong ngục, hơn phân nửa sẽ là như vậy .
Lão nhân gia tuyên bố: thân thể kẻ điên hỏng mất a!
C32.
Sau khi thân thể phong tử bị hỏng đi, sẽ không có người tìm phong tử hỗ trợ làm việc.
Phong tử lúc đầu còn có thể đứng lên đi đường, uống một ít thủy cho no bụng. Nhưng về sau phong tử lại không đứng lên nổi.
Phong tử té ngã bò bò hướng bờ sông nhỏ đi, phong tử ngã bò bò bưng lấy bán gáo nước trở về.
Phong tử đem nước tưới lên mầm cây hương xuân bị đen, phong tử toét ra miệng khô nứt hì hì cười.
Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nhất định sẽ khá hơn. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.
Phong tử lấy tay bưng lấy mầm cây hương xuân, đầu phong tử chôn ở trong khuỷu tay, bả vai run rẩy.
C33.
Thân thể phong tử càng ngày càng tệ rồi, phong tử bò cũng không nổi.
Nhi tử Lý gia bởi vì được kẻ điên gánh tội thay, có khi sẽ cho kẻ điên ăn một chén súp.
Phong tử nói với nhi tử Lý gia: xin ngươi giúp ta tưới nước cho Xuân nhi a.
Nhi tử Lý gia thương cảm nhìn kẻ điên , đi ra ngoài cho tưới nước cho mầm cây hương xuân đã sớm héo.
Phong tử nằm trong nhà tranh, con mắt nhìn chằm chằm vào mầm cây hương xuân ở trước cửa .
Phong tử nói tiếng rất nhỏ: Xuân nhi Xuân nhi, ta rất vất vả a. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi cần phải đứng dậy cho tốt a.
C34.
Sáng hôm sau, phong tử bị âm thanh ở trước cửa ra vào đánh thức.
Từ gia muốn xây một phòng mới, Từ gia cho rằng nhà tranh của kẻ điên chiếm một khối phong thuỷ tốt .
Từ gia lão gia tiến vào nhà tranh, Từ gia lão gia hỏi kẻ điên: ngươi nguyện ý đem địa phương này tặng cho chúng ta không.
Phong tử há to miệng, phong tử đã nói không nên lời gì, kẻ điên bị tắt tiếng .
Từ gia lão gia quay đầu lại nói: kẻ điên đồng ý, các ngươi tới đem kẻ điên mang ra đi, ta muốn đo đạc lại mảnh đất này.
Từ gia lão gia còn nói: đào cây hương xuân héo ở trước cửa ném đi, nhìn thật xấu a .
Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, ta rất thích ngươi. Xuân nhi xuân nhi, ngươi nghe thấy không.
C35.
Phong tử bỗng dưng mở to hai mắt, con mắt phong tử chưa từng trợn lớn như vậy.
Phong tử giãy dụa té trên đất, Phong tử từng chút hướng phía cửa bò qua .
Phong tử y y nha nha gào thét , dùng cuống họng bị câm nói không ra gì.
Phong tử nói: các ngươi không nên thương tổn Xuân nhi! Các ngươi không nên thương tổn Xuân nhi!
Nước mắt phong tử chảy ra, từ cái cằm chảy đến trên mặt đất, phong tử nói: chớ làm tổn thương Xuân nhi, nó là bằng hữu tốt nhất của ta a.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top