Chap 43

Chương 43
"Ân. . . . A ~~ chủ. . . chủ nhân. . . A. . . . . . . . . . . ." Một tràng rên rỉ dâm đãng từ trong văn phòng Mạch Nhĩ Luân truyền ra. May mà văn phòng được cách âm rất tốt, nên hành lang lúc nào cũng có người qua lại tuyệt nhiên không ai biết đằng sau cánh cửa kia là hai người đàn ông đang ghé trên bàn kịch liệt làm tình.
Từ lúc Khẳng cầm lại nhẫn đến nay đã hơn một tuần, mà một tuần này Khẳng mỗi ngày đều rất khổ sở vượt qua. Chỉ cần Mạch Nhĩ Luân nổi hứng, sẽ bất chấp Khẳng đang làm gì, cũng không để ý thời gian địa điểm, cuồng nhiệt xâm phạm Khẳng.
Sáng nay Khẳng như thường lệ thức dậy, vốn muốn xuống giường làm bữa sáng, kết quả vừa cựa quậy một chút, thắt lưng liền truyền đến một trận đau nhức. Mấy hôm nay làm tình liên tục ngày đêm, Khẳng thật sự cảm thấy mình sắp ăn không tiêu. Nhưng hiện tại so với thắt lưng nhức mỏi, càng làm Khẳng chú ý hơn lại là cảm giác quái dị trong hậu huyệt.
"Ngươi đúng là dâm đãng, mới sáng sớm liền câu dẫn ta. Đến đây." Thanh âm của Mạch Nhĩ Luân từ phía sau vang lên, Khẳng mới phát hiện tối qua mình kiệt sức ngủ quên, mà Mạch Nhĩ Luân làm xong cư nhiên cắm dương vật trong tiểu huyệt của mình cả đêm không rút ra.
"Chủ nhân. . . . . ." Khẳng rất muốn nói mình thật sự không còn chút sức lực nào, nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt không kiên nhẫn của Mạch Nhĩ Luân, Khẳng căn bản không dám, chỉ ngoan ngoãn trả lời "Tuân mệnh, chủ nhân."
Vì phải chuyển sang tư thế ngồi, Khẳng không thể không trước tiên làm dương vật Mạch Nhĩ Luân rời khỏi tiểu huyệt của mình. Không dám tùy tiện đụng vào thân thể chủ nhân, Khẳng chịu đựng cảm giác quái dị, dịch chuyển thân thể mình rời đi côn thịt. "Soạt!" một tiếng, dương vật của Mạch Nhĩ Luân lập tức trượt khỏi huyệt động của Khẳng, mà Khẳng cũng vì âm thanh kì quái kia mà đỏ mặt.
Theo dương vật của Mạch Nhĩ Luân rời đi, một chút tinh dịch bên trong tiểu huyệt cũng chảy ra. Khẳng đỏ mặt leo lên người Mạch Nhĩ Luân, cầm lấy dương vật cắn răng ngồi xuống. Tuy huyệt khẩu bị chà đạp cả đêm vẫn còn mềm xốp, cộng với có tinh dịch bôi trơn nên cũng không quá thống khổ, nhưng côn thịt quá lớn tiến vào cơ thể vẫn khiến Khẳng không dễ chịu.
Nhìn Khẳng ngơ ngác ngồi trên người mình không nhúc nhích, Mạch Nhĩ Luân rốt cục nhịn không được thúc giục "Nhanh lên, không lẽ muốn ta tự mình động."
"Thực xin lỗi, chủ nhân." Nghe Mạch Nhĩ Luân nói, Khẳng cũng bất chấp bản thân cần thêm thời gian thích ứng, bắt đầu chậm rãi chuyển động thân thể, phun ra nuốt vào dương vật của Mạch Nhĩ Luân.
Qua hồi lâu, Mạch Nhĩ Luân đột nhiên giữ chặt thắt lưng Khẳng thô bạo trừu sáp, Khẳng đã vô cùng suy yếu chỉ có thể nhẹ giọng rên rỉ. Theo tốc độ cắm rút càng lúc càng nhanh của Mạch Nhĩ Luân, một cỗ nhiệt lưu cũng bắn vào cơ thể Khẳng.
"10 phút nữa ta muốn thấy ngươi ở trong văn phòng chờ ta thao." Mạch Nhĩ Luân liếc mắt nhìn thoáng qua Khẳng vì trải qua tình dục mãnh liệt mà ngã gục trên giường.
"Tuân mệnh, chủ nhân." Đã không còn khí lực, nhưng không dám cãi lại mệnh lệnh của Mạch Nhĩ Luân, Khẳng lập tức đứng dậy, rửa mặt chải đầu sơ qua liền đến văn phòng. Trước tiên khoá cửa lại, sau đó bước đến bàn làm việc, Khẳng vươn tay chống lên bàn, hai chân mở rộng, cứ như vậy chờ Mạch Nhĩ Luân đến lâm hạnh.
Quả nhiên vừa tiến vào văn phòng, Mạch Nhĩ Luân không nói hai lời liền cầm dương vật đã ngẩng đầu trực tiếp sáp nhập cơ thể Khẳng, hoàn toàn không quan tâm Khẳng chịu nổi hay không, thô bạo cắm rút.
Liên tục một tuần chịu đựng cuộc sống thế này, Khẳng dù khoẻ mạnh đến đâu cũng sắp không chống đỡ nổi. Hơn nữa món mì tuần trước khiến Khẳng đến giờ mỗi lần nhìn thấy thức ăn liền buồn nôn, mấy ngày nay căn bản không ăn uống bao nhiêu.
Một tuần khổ hình, Khẳng rốt cục chịu không nổi nữa, chỉ thấy trước mắt tối sầm, trực tiếp bất tỉnh.
Phát hiện người dưới thân đột nhiên ngã xuống, Mạch Nhĩ Luân nhanh tay lẹ mắt đỡ được Khẳng. Vốn định mở miệng mắng người, Mạch Nhĩ Luân vừa nhìn thấy hai mắt nhắm chặt của Khẳng trái tim lập tức thắt lại "Khẳng, ngươi đứng lên cho ta, Khẳng. . . . . ." Mạch Nhĩ Luân kêu vài tiếng, Khẳng vẫn không hề đáp lại.
Ước chừng đoán được nguyên nhân Khẳng bất tỉnh, Mạch Nhĩ Luân lập tức chạy về phòng, lấy quần áo mặc vào cho Khẳng xong, Mạch Nhĩ Luân lúc này mới bấm điện thoại, gằn giọng "Lập tức kêu bác sĩ đến đây, Khẳng ngất xỉu."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top