Chương 4

Một cái hơi nước như sa đoạn bỗng nhiên xuất hiện, đưa nó cuốn lấy, nháy mắt biến mất trong màn đêm.

Trì Kính Uyên đột nhiên quay đầu, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có gió thổi phất ở trên mặt, chẳng lẽ là ảo giác của cậu?

"Nhị gia, phu nhân cũng quá chiêu quỷ tà, ngài vẫn là nhanh chóng thú cậu ấy vào cửa đi."

Một nữ tử vóc người uyển chuyển trôi nổi ở trong trời đêm, trong bóng đêm lộ ra đôi môi đỏ tươi cùng hàm răng trắng bóc

"Thật khó ăn." Sa đoạn trong tay nàng nháy mắt hóa thành một viên trân châu, tao nhã đeo lên tay của mình

"Xác thực cần phải sớm ngày cưới về nhà."

Trong giọng nói hàm chứa ý cười

Dưới ánh trăng, hắn một thân Đường trang trắng ngà, bạch ngọc làm khuy áo, bàn tay thon dài cầm một cái dù trúc, mái tóc đen dài tựa tơ lụa được cột bằng vải xanh sẫm

Chỉ có mặt mũi hắn bị ẩn dưới cây dù, nhìn không rõ ràng.

Ngày hôm nay Trì gia thập phần náo nhiệt, không chỉ bởi vì ngày mai sẽ là lễ cưới của Trì Kính Uyên lễ cưới, mà còn là bởi tiểu thúc của cậu trở lại.

Tiểu thúc của Trì Kính Uyên là con trai của gia gia cậu vào lúc tuổi già mới có, nói là tiểu thúc nhưng mới hai lăm tuổi thôi, cùng đời cháu Trì gia chênh lệch không bao nhiêu.

Trì gia treo đèn kết hoa, thời điểm Trì Duy Ngọc tiến vào, cầm trong tay một cái hộp quà cho quản gia:

"Lục thúc, đây là quà mừng kết hôn cho Kính Uyên."

Quản gia cười tủm tỉm tiếp nhận:

"Ngọc thiếu gia có lòng."

Trước ngực Trì Duy Ngọc là máy ảnh SLR, đoạn đường này trở về vào mùa xuân, hắn chụp được không ít ảnh đẹp, hắn nhớ tới lúc này chính là thời điểm hoa hải đường nở rộ nhất liền bỏ qua đám người tiến lên muốn cùng hắn bắt chuyện, hướng sân trước đi đến.

Cả vườn hoa hải đường nở rộ ra trước mắt, Trì Duy Ngọc cầm lấy máy ảnh SLR, tay tại màn trập ấn không ngừng, thời điểm lui về phía sau chọn góc độ thì đụng phải người

"Xin lỗi." Trì Duy Ngọc quay đầu, đập vào mắt chính là một gương mặt nghiêm nghị, nhất thời không nhận ra người này là ai.

"Tiểu thúc." Đối phương hô hắn một tiếng

Trì Duy Ngọc ngơ ngác: "Ngươi là?"

"Ta là Trì Kính Uyên."

Trì Duy Ngọc lần này xác thực bị khiếp sợ, lập tức hắn giơ tay vỗ vỗ vai Trì Kính Uyên, bắp thịt rắn chắc mạnh mẽ tuy rằng không khoa trương lại làm người ước ao.

"Ngươi làm sao lớn như vậy?" Trì Duy Ngọc nhìn nhìn, Trì Kính Uyên cư nhiên so với hắn còn cao hơn nửa cái đầu: "Thật cao, trong nhà chúng ta ngươi là người cao nhất đi."

Bỗng nhiên, ánh mắt của hắn dừng trên người Trì Kính Uyên, hưng phấn nói:

"Ngươi có muốn làm người mẫu cho ta không? Vóc người của ngươi rất tốt, ta nhất định chụp cho ngươi những tấm ảnh đẹp nhất."

Trì Kính Uyên vung vung tay: "Ta đi trước, tiểu thúc."

Trì Duy Ngọc có chút tiếc nuối nhìn bóng lưng Trì Kính Uyên, vóc người này, dung mạo này, chính là thời điểm phong nhã hào hoa nhất lại phải gả cho vị kia.

Hôm sau trời vừa sáng, Trì gia liền náo nhiệt lên, khách mời đều là người cùng Trì gia giao tình mật thiết cả

Trì Kính Uyên còn đang ngủ thì bị tiếng nói chuyện bên ngoài đánh thức, cậu đứng dậy mở cửa sổ nhìn xuống, Trì Thụy An mang theo mấy đứa trẻ tại bên trong đình viện chơi, tựa hồ là nhìn thấy cậu, xa xa hướng cậu phất phất tay.

Thực sự là tiểu hài nhi tinh lực dồi dào. Trong đôi mắt Trì Kính Uyên mang theo ý cười, cùng Trì Thụy An phất phất tay.

Hôm nay là ngày cậu kết hôn, nội tâm Trì Kính Uyên cũng không có gợn sóng gì, đại khái là từ nhỏ đã tiếp nhận chuyện này, thời điểm phải thực hiện cũng không cảm thấy căng thẳng.

Khác với lễ cưới bình thường, nhị gia bên kia ý là đợi đến tà dương hoàng hôn mới đến đón dâu

Sau khi ăn xong điểm tâm, Trì Thụy An tìm tới, theo sau là Trì Thụy Quang, nói là lại đây bồi bồi cậu, tuy rằng Trì Kính Uyên cảm thấy không có cái gì để bồi.

"Ca, ngươi có xem tin tức gần đây không? Nghe nói cách đây không lâu, có một nam nhân bị kim đâm xuyên bụng, chết trong bồn cầu ở trên xe, hiện trường là không gian kín."

Trì Thụy An đưa di động đến trước mặt Trì Kính Uyên, cho cậu xem tin tức hot nhất trên weibo

Tuy rằng đã làm mờ nhưng Trì Kính Uyên liếc mắt một cái liền nhận ra, người này chính là vị khách nhân tử vong trong WC trên chuyến xe cậu đi vào ngày hôm đó

Trì Thụy Quang nhìn nhìn một chút: "Tra được chuyện gì xảy ra sao?"

Trì Thụy An lắc đầu một cái: "Không có, ta xem một bình luận nói là quỷ làm, người bình thường làm sao có khả năng làm ra được."

Trì Kính Uyên sờ sờ đầu hắn, nói: "Tin tưởng khoa học."

Trì Thụy An tò mò nhìn Trì Kính Uyên hỏi:

"Ca, ngươi không tin trên đời có quỷ sao? Lúc trước ta xem trên mạng có một người đi thám hiểm hung trạch động phải thứ không sạch sẽ."

Trì Kính Uyên xuất thân từ gia đình Đảng viên, đi học được tiếp thu các kiến thức khoa học, sau khi ra trường thì vào quân đội tôi luyện, làm sao có khả năng tin vào những thứ vừa sâu xa vừa khó hiểu kia

Cậu cũng không muốn đả kích Trì Thụy An, hàm hồ nói:

"Việc quỷ thần, có kiêng có lành."

Trì Thụy Quang sẽ không như cậu cân nhắc nhiều như vậy, nói thẳng cho Trì Thụy An:

"Sau các phát thanh viên đều có cả tổ đội đi cùng, động phải thứ không sạch sẽ bất quá là lẫn lộn, bởi vì..."

Trì Thụy Quang đã đi làm trong công ty giải trí truyền thông, đối với các mánh khóe câu view này tự nhiên rõ ràng hơn so với Trì Kính Uyên cùng Trì Thụy An.

Quả nhiên hắn vừa mở miệng, Trì Thụy An liền thất vọng thở dài một hơi: "Ra là giả a"

Trì Kính Uyên đọc lại tin tức một lần nữa, một tuần trôi qua, vụ án dĩ nhiên một chút tiến triển đều không có, đôi mày cậu hơi hơi cau lại, trong đầu nhớ tới bản đồng dao Triệu Hằng nói

"Câu ngón tay, câu ngón tay, lừa người người muốn nuốt ngàn châm, cắt đứt ngón tay út."

Trong WC chặt hẹp ẩm ướt, một cái nam nhân trưởng thành co quắp ngồi trên bồn cầu, hai mắt lồi ra như muốn rơi khỏi hốc mắt, miệng mở lớn, trong miệng cắm đầy những cây kim nhỏ, không phải công cụ đặc thù để gây án mà cực kỳ phổ biến trong gia đình để may vá quần áo, này đó châm cắm vào trên môi, đầu lưỡi hắn, trong miệng đều là máu tươi không ngừng chảy xuống đất

Bụng của hắn bị xuyên thủng, cắm đầy châm, mùi máu tanh nồng làm người buồn nôn, trên mặt đất còn có đầu ngón út, thời điểm đẩy cửa đi vào, Trì Kính Uyên thiếu chút nữa đạp phải.

Hiện trường vụ án giết người kinh khủng như vậy mà Triệu Hằng làm một giáo viên bình thường cư nhiên không phản ứng gì, này không thể không khiến Trì Kính Uyên đối với hắn có chút hoài nghi.

Không gian kín, thủ pháp hung tàn, Trì Kính Uyên nhìn kỹ, đầu lưỡi người chết vẫn còn nhưng mọi người ở bên ngoài cư nhiên không nghe thấy động tĩnh nào cả

Hung thủ rốt cuộc làm như thế nào?

Bữa trưa hiếm thấy tất cả mọi người tụ tập cùng một chỗ ăn, nói là Trì Kính Uyên kết hôn, mà náo nhiệt đều là người khác, đại gia gia Trì Kính Uyên đứng lên, đối Trì Kính Uyên nói:

"Kính Uyên, thời điểm này ca ca ngươi rất bận rộn, ngươi hãy đến công ty giúp đỡ hắn đi"

Vừa dứt lời, người trên bàn tâm tư dị biệt, bọn họ nguyên bản đều cho là Trì Kính Uyên gả ra ngoài, tài sản trong nhà liền cùng Trì Kính Uyên không liên quan, hiện tại gia chủ bỗng nhiên nói thế, rốt cuộc là ý gì?

Hơn nữa, vị Nhị gia kia sẽ đồng ý để Trì Kính Uyên xuất đầu lộ diện sao?

Trì Kính Uyên đối với công ty cũng không có hứng thú:

"Ta từ chối, ta đã có dự định của chính mình."

Gia chủ cũng không miễn cưỡng cậu, bảo quản gia cầm một phần văn kiện lại đây, dưới ánh nhìn của mọi người đưa cho Trì Kính Uyên:

"Có đến công ty hay không liền tùy ngươi, đây là 5% cổ phần công ty làm của hồi môn cho ngươi, ngươi giữ lấy đi."

"Ba, ngài sao không cùng chúng ta thương lượng một chút?"

Nhị thúc Trì Kính Uyên không nén được khí, đứng lên, nhị thẩm lôi kéo tay áo nhị thúc làm cho hắn ngồi xuống, cười cười nói:

"Đúng vậy đó ba, cũng không nói là không cho Kính Uyên, chỉ là 5% cổ phần có điểm hơi nhiều. Thụy An đi làm vất vả trong công ty mà không có gì, thật sự có chút không công bằng a."

"Ngươi muốn nói gì thì nói, lôi Thụy An ca vào làm gì? Đình Đình cũng không ở trong công ty hỗ trợ sao, Thụy An ca cũng không cảm thấy có cái gì chịu ủy khuất, dù sao ca ca là người lấy đại cục làm trọng."

Trì Thụy Quang vừa nghe liền mất hứng, cãi lại nói.

"Đình Đình là con gái, sớm muộn cũng phải gả ra ngoài, chỗ nào có thể cùng Thụy An so sánh a, chính là hi vọng đến thời điểm đó ba đừng nhất bên trọng nhất bên khinh."

"Im ngay, các ngươi cũng không nhìn một chút nhân gia đưa sính lễ như thế nào, toàn là vật phẩm cực kỳ giá trị, đừng nói là điểm ấy cổ phần, chính là cả công ty đưa đi cũng có thể."

Gia chủ nói lời này, trực tiếp làn mọi người ngậm miệng.

Làm sao có khả năng vượt qua sính lễ đồ sộ như vậy

Trì Kính Uyên cũng không biết sính lễ có bao nhiêu, chỉ là cổ phần này cậu không thể nhận:

"Đại gia gia, cổ phần ta không thể muốn, ngài thu trở về đi thôi."

Đại gia gia khoát khoát tay: "Cứ quyết định như vậy, không cần nói nữa."

Trì Kính Uyên không nói thêm nữa, nếu thực sự không được, để cho Thụy An cũng có thể.

Sau cơm trưa không bao lâu, Liễu Minh Châu lắc lắc eo nhỏ, phía sau là một nam nhân gương mặt lãnh tuấn:

"Trì gia chủ, chúng ta là đến đưa hỉ phục cho Kính Uyên thiếu gia."

Đứng dưới ánh đèn trong phòng không chỉ có Liễu Minh Châu trắng đến khó tin mà ngay cả nam nhân đứng sau nàng da dẻ cũng tái nhợt, lẽ nào người của Nhị gia đều là dựa theo màu da tuyển sao?

Trì Thụy An chẳng biết vì sao cảm thấy hơi lãnh, hắn chà xát cánh tay, đến gần Trì Thụy Quang, Trì Thụy Quang liếc mắt nhìn hắn, nhỏ giọng nói: "Thụy An ca, ta có chút lãnh, ngươi cũng lạnh sao?"

Trì Thụy Quang cảm giác lạnh lạnh là từ trên người hai vị kia tản ra

Trì Kính Uyên không nghĩ đến trang phục mặc trong ngày cưới của cậu là Hán phục, áo bào rộng tay áo lớn, hoa văn tinh xảo, người thợ khéo léo dùng kim tuyến thêu phượng hoàng, ung dung cao quý.

Cậu chưa từng mặc y phục nào phức tạp như cái này, dưới sự trợ giúp của cô gái tên Liễu Minh Châu mới thành công mặc xong, bởi vì cậu để đầu trọc, Liễu tiểu thư cố ý chuẩn bị tóc giả cho cậu, Trì Kính Uyên nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương anh tuấn tiêu sái, đột nhiên cảm thấy có chút xa lạ.

"Hảo, che lên khăn voan đi, Nhị gia sắp đến rồi." Liễu Minh Châu mang ra một chiếc khăn đội đầu cho cô dâu, thời điểm che lên tay nàng không cẩn thận đụng phải má Trì Kính Uyên

Cảm giác thực mát mẻ nha

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top