[OneShot] Gia Sư Mặt Lạnh
Couple: Sinbad X Jafar
Thể loại: Hiện đại, 1x1, trước lạnh lùng công sau biến trung khuyển mặt dày biếm thái công x ôn nhu si tình thụ.
Truyện lấy bối cảnh hiện đại, có gì sai sót mong mọi người rộng lòng bỏ qua.
————————————————————
Jafar- một nam sinh có vẻ ngoài thành thục ổn trọng hơn so với tuổi, nụ cười trên môi luôn dịu dàng cướp mất hồn nhiều nữ sinh. Thế nhưng, điều làm cậu luôn buồn lòng chính là...cậu không thích nữ sinh a~.
Cậu thích gia sư dạy môn Anh của mình- Sinbad, trớ trêu thay, vị thầy giáo cao cao tại thượng luôn lạnh lùng từ chối tình cảm của cậu.
_Em thích thầy! - cậu một mặt nghiêm túc nhìn vị gia sư lạnh lùng tựa tủ đá di động đang ngồi cạnh mình chuyên tâm giảng bài.
_Tôi không thích em. - thầy thật biết cách khiến con tim thiếu niên vỡ vụn.
Cậu dùng biết bao thủ đoạn cũng không lôi được vị gia sư kia lên giường, chỉ thiếu điều cởi sạch quần áo rồi bảo "thầy làm ơn ăn em đi" thôi.
Cậu trong lòng căm hận: "không lẽ một chút hứng thú thầy cũng không có". Hận không thể mang tên gia sư mặt lạnh đó đi thông não.
Thời gian cứ trôi qua, thoáng cái cậu đã lên năm 3 cao trung, thoáng cái đã thích Sinbad được 3 năm. Cuối cùng, cậu từ bỏ. Có lẽ sự lạnh lùng cùng vô tâm của vị gia sư kia đã làm con tim cậu chai cứng, sợ hãi sự thất vọng khi liên tục bị từ chối. Có những đêm tuyệt vọng đến khóc nất, dần dần hình thành sợ hãi. Cậu mệt mỏi, thế nên quyết định buông bỏ đoạn tình cảm không lối thoát này, quyết định buông bỏ anh.
Cậu bắt đầu yêu một nữ sinh tên Ritsu cô nàng có vẻ ngoài trong sáng lại yêu kiều, vẻ thông minh toát ra từ đôi mắt hồn nhiên, khi Ritsu cười liền lộ ra chiếc răng khểnh duyên dáng, trong mắt như có tinh quan lấp lánh. Cậu cùng với Ritsu để quên đi anh, người mà cậu dùng cả trái tim để yêu trong 3 năm liền.
Trong một đêm, anh giải bài, cậu chăm chú nghe, đột nhiên:
_Hôm nay em không nói nữa sao? Mấy hôm trước cũng thế. - cậu ngẩn người, tim bắt đầu đập loạn:
_Nói gì ạ?
_Nói em thích tôi! - vẻ mặt lạnh lùng xuất hiện vài vết nứt. Anh luôn nghĩ thằng nhóc anh đang dạy kèm thật phiền phức, khi biết khi nào cậu mới chịu ngừng lảm nhảm về tình yêu. Nhưng có lẽ anh không nhận ra anh vô tình quen với việc cậu lảm nhảm mất rồi. Đến một ngày, anh vô tình nhìn thấy cậu cũng một nữ sinh khả ái đi cũng nhau trên đường, tim anh bỗng nhói đau, khó chịu vô cùng, đến khi nhìn thấy cậu nhẹ nhàng hôn lên má nữ sinh kia, cơn tức giận của anh như bùng nổ. Anh có gì thua kém nữ sinh mặt trắng búng ra sữa đó chứ, vừa nghĩ thế anh vô thức đưa tay sờ sờ mặt mình. (•_•)
Sau đó, buổi tối anh đến, cậu không còn dính lấy anh, cũng không mở miệng nói thích anh nữa, anh bắt đầu lo sợ, lúc giảng bài liên tục nhìn lén cậu, hàng mi cong dài, sống mũi cao, da mịn màng, đôi môi anh đào đỏ mọng thi thoảng mím lại vài lần, anh nuốt nước bọt -muốn hôn quá. Những buổi dạy anh luôn cố ý nhích lại gần, làm như vô tình động chạm cậu, cậu lại rất không tiếp thu mà nhích ra xa, giữ khoảng cách với anh. Anh không điên cũng là sắp điên rồi. Đến hôm nay, anh vô tình nghe cậu nói chuyện với nữ sinh kia qua điện thoại, giọng nói ôn nhu, thật ngọt ngào, giọng nói đó từng chỉ thuộc về mình anh, hai mắt anh như toé lửa.
Quay lại hiện thực, cậu đang ngớ người nhìn anh, bỗng nhoẻn miệng cười, nụ cười như có như không:
_Không ạ, em nghĩ mình phiền thầy thế đủ rồi. - thanh âm nhẹ nhàng như luồn điện xoẹt qua đầu anh. Đầu anh bắt đầu ong ong, đến khi nhận thức rõ ràng, anh đã áp cậu lên giường, cậu mở to mắt, giãy giụa, nhưng vô ích, tay anh ghì càng chặt, cậu hoảng loạn:
_Thầy...thầy...thầy, có gì chúng ta...ngồi xuống hảo hảo nói chuyện được không...ưm~ - anh áp môi mình lên môi cậu, nhuần nhuyễn cạy mở khớp hàm, luồn đầu lưỡi tinh nghịch vào bên trong, thuần thục trong khoang miệng ấm nóng khuấy đảo loạn xạ, bắt lấy chiếc lưỡi rụt rè của cậu, dây dưa triền miên, dịch vị không kịp nuốt chảy dọc khoé miệng, phong cảnh vô cùng tình sắc. Khi cậu hết dưỡng khí, giãy giụa, anh mới luyến tiếc buông ra.
Một tay anh khoá chặt hai tay cậu trên đỉnh đầu, một tay lần mò cởi từng cúc áo cũng cậu, để lộ lồng ngực phập phồng, hai nhũ tiêm hồng hào trước ngực, anh nuốt nước bọt, cúi xuống ngậm lấy đầu nhũ tiêm ra sức mút, cậu giật bắn, lý trí bắt đầu mông lung, mơ màng, suy suyễn thở gấp. Anh cứ đùa nghịch liếm mút đến khi chúng sưng tấy yêu diễm. Đũng quần cả hai đều đã dựng thành lều, anh cởi phăng chiếc quần ngố cùng quần lót hình gấu panda của cậu, bắt đầu vuốt ve âu yếm vật nhỏ phấn nộm của cậu. Cậu run rẩy:
_Thầy...ah~ đừng...nghrr- cậu tuy từng lẳng lơ câu dẫn vị gia sư cao cao tại thượng này đây, nhưng bình thường cậu ít khi chạm vào nó, nói trắng ra cậu vẫn còn là một xử nam non nớt trong chuyện này.
_Gọi ông xã~ - giọng trầm khàn đầy mùi tình dục khiến cậu lý trí càng mông lung.
_Ah...- bỗng vật nhỏ được một thứ ấm nóng bao bọc, cậu giật nảy người, anh là đang thản nhiên khẩu giao cho cậu.
_Ngô...argg~ ông xã...- vô thức nảy thắt lưng, vật nhỏ liên chôn sâu trong khoang miệng ấm nóng ướt át mà xuất ra. Cậu cả người vô lực nhìn anh mang đống mình vừa xuất ra nuốt sạch, còn liếm môi vẻ mặt biến thái:
_Rất ngọt~ bây giờ đến ông xã đút em ăn~ - nói rồi anh để cậu gác hai chân lên vai, lấy trong túi quần ra một tuým KY, nặng 1 ít ra tay, xoa loạn lên huyệt khẩu trắng hồng, nhanh chóng tiến một ngón tay vào.
_Kyaaa~ - cậu giật bắn, vô thức ôm choàng người đối diện, ra sức mà bấu mười đầu ngón tay lên lưng người kia.
Sau khi khuyếch trương đến ngón thứ ba, đầu óc cậu đã mê loạn, nước mắt sinh lý không tự chủ trào ra. Anh âu yếm hôn lên khoé mắt ngập nước:
_Ngoan, cố chịu một chút, ông xã vào đây. - chầm chậm đẩy cự vật tím đỏ cương cứng vào huyệt khẩu non mềm, xúc cảm ướt át, nóng ẩm làm anh tê tái:
_Cái miệng nhỏ này, thật đúng là cực phẩm mà. - anh bắt đầu đưa đẩy thắt lưng, ngày một nhanh hơn, cậu vừa đau vừa tê dại, cảm giác nóng rát do vật thô to liên tục ma sát vừa đau vừa sướng, nước mắt sinh lý khí thế lăn dài trên gò má ửng đỏ nhuốm màu tình dục. Anh đẩy mạnh thắt lưng, cự vật vui sướng được cái động nhỏ bao lấy toàn bộ và dường như chạm trúng một điểm nào đó bên trong làm cậu giật nảy người mà bắn ra, cự vật đột ngột bị siết chặt khiến Sinbad cũng bị ép đến bắn vào trong huyệt khẩu non mềm.
Anh giật giật khoé miệng, ôm chầm lấy cậu hôn sâu:
_Bảo bối yên tâm, đêm nay còn dài, anh sẽ bắn cho em no đủ~ đừng gấp.
_Uwoaaa~ tha cho em đi mà!!! - cậu khóc không ra nước mắt: "không sợ cầm thú! Chỉ sợ cầm thú giả vờ đứng đắn a~"
Sáng hôm sau, nắng chiếu xuyên qua ô của sổ, trong căn phòng nhỏ, tràn ngập tiếng rên rỉ, không khí vẫn đặc quánh mùi tình dục từ tối hôm qua, quần áo vươn vãi dưới sàn, trên giường đầy những vết trắng đục mờ ám. Cạnh giường, một nam thiếu niên tóc trắng, mang biểu cảm mơ màng, miệng không ngừng phát ra thanh âm rên rỉ tình sắc, nước mắt sinh lý không ngừng trào ra bởi đôi mắt mơ hồ, ra sức bấu chặt drap giường đang trong tư thế nửa quỳ nửa nằm sấp lên giường mặc người phía sau ra vào như vũ bão bên trong huyệt khẩu sưng tấy, hai nhũ tiêm bị đùa nghịch trêu ghẹo không còn hình dạng liên tục ma sát trên drap giường khiến chủ nhân của chúng ngứa ngáy không thôi, liền đưa tay tự mình an ủi. Hành động này đã lọt vào mắt người tóc tím phía sau không sót một chút, động tác đưa đẩy ra vào càng nhanh, cúi đầu hôn lên đầu vai của người kia, sẵn tiện cắn một ngụm rồi lại liếm liếm:
_Bảo bối khó chịu sao? Cần ông xã giúp? - anh chỉ muốn trêu chọc, không ngờ người kia lại:
_Ân~ bảo bối khó chịu, ah...tao đầu vú cũng khó chịu, ông xã~ argg~ mút mút cho em đi...- lời người kia nói ra khiến Sinbad đầu bốc khói, cự vật trong huyệt khẩu trướng to thêm một vòng. Lật người kia lại anh ra sức đưa đẩy thắt lưng càng nhanh, càng mạnh, miệng ngậm lấy nhũ tiêm sưng tấy hồng hào ra sức mút, tay cũng không quên trêu ghẹo bên nhũ tiêm còn lại.
Cứ như vậy cậu bị anh quần tới quần lui đến chập choạng tối. Anh hẳn là dùng đủ "Long Vương Bốn Mươi Tám Thức" mà hành cậu lên bờ xuống ruộng, vậy mà còn chưa thỏa mãn, thật may cậu chỉ sống một mình, mà không biết may hay rủi nữa, cậu chỉ biết khóc cho số phận đáng thương này.
Sau đó cậu phải nghỉ học 3 ngày, vì không xuống giường được, anh cũng ở bên cậu không rời, cơm bưng nước rót, không ngừng ôm lấy cậu nói lời yêu thương, còn thường xuyên dùng giương mặt cún con hỏi:
_Em có thể đừng thích cô ta nữa không? Thích mình anh...à không! Yêu mình anh là đủ rồi! Đừng thích cô ta nữa~ - cậu cười khổ, không phải ai kia đã lấy điện thoại của cậu nhắn tin chia tay con gái nhà người ta hộ cậu rồi sao, còn bày ra vẻ mặt đó.
Vì đi lại không tiện, anh ôm cậu đi tắm, trong phòng tắm lại nhịn không được đè cậu ra ăn sạch không nhả xương, số cậu thật khổ.
Sau mấy ngày đó cậu lại đi học bình thường, nhưng khác là có một cái đuôi theo sau từ nhà đến trường rồi lại từ trường về nhà.
Một buổi chiều đẹp trời, tan học, cậu cùng Ritsu đi ra cổng, anh thấy vậy liền tiến lại kéo cậu về phía mình, dùng ánh mắt "nếu cô dám quyến rũ em ấy tôi sẽ bằm thịt cô mang cho chó ăn". Sau đó còn không kiên kỵ cúi đầu hôn cậu. Ritsu đứng một bên nhìn không chớp mắt, đưa điện thoại lên "lách cách" chụp lại, sau đó ôm mặt hihi chạy đi. Anh ngớ người nhìn theo sau đó nhìn cậu, cậu oán hận nhìn anh:
_Trời ạ! Cô ấy là hủ nữ đấy!
——————————End——————————
Ritsu là cái tên mình tự bịa thôi TvT
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top