Chương 94: Hả hê

[sao anh biết em đang ăn dâu tây]

Trì Thanh Yên đi công tác, ở tỉnh ngoài, phải hai ba ngày nữa mới về.

Thực ra mà nói, anh chuyển tới đây không lâu, vì cần cân bằng giữa việc học lẫn công việc, nên phải ngồi trước máy tính và điện thoại cả ngày, phòng làm việc là nơi mà anh lui tới nhiều nhất, chứ không như Trì Thanh Diễm thường làm ổ ở phòng khách cày game xem bóng đá, lúc ẩn lúc hiện.

Thường là như vậy, nhưng khi người nọ thật sự không ở bên, Tạ Ương Nam như trước cảm thấy trống vắng lạnh lẽo không ít, có lẽ là sự xuất hiện của Trì Thanh Yên quá mạnh mẽ.

Trên bàn trà đặt một dĩa dâu tây đỏ tươi mọng nước, là Trì Thanh Diễm mang từ nhà lên, Tạ Ương Nam nghiêng người dựa và trên ghế sa lon, xem TV, miệng nhỏ cắn một quả dâu tươi nhiều thịt, ứa đầy vị ngọt trong miệng, nhiễm đỏ trên môi cậu không ít.

Tình tiết phim không tồi, Tạ Ương Nam nghĩ chỉ qua loa muốn giết thời gian một xíu, lại không ngờ xem càng ngày càng cuống, nam chính đang đúng lúc chuẩn bị vạch trần lý do mình bỏ trốn, điện thoại cùng lúc vang lên.

Là Trì Thanh Yên gọi video call.

Hai mắt lóe sáng, Tạ Ương Nam vội vã ngồi dậy, rút tờ khăn giấy lau miệng lau tay, sửa lại tóc mái sau đó mới ấn nghe.

Màn hình điện thoại hiện lên quả đầu Trì Thanh Yên, chắc anh mới vừa tới khách sạn không lâu, trên người còn mặc âu phục phẳng phiu, nhưng cà vạt hơi lệch, áo sơ mi bị mở hết một nút.

"Ương Nam." Trì Thanh Yên mở miệng gọi cậu trước.

Giọng anh trầm thấp, nhưng vẫn mang âm sắc lành lạnh đặc biệt, mỗi khi từ miệng anh thốt ra tên cậu, giống như bị đầu lưỡi anh liếm qua, mang theo mùi vị lưu luyến đa tình, âm thanh truyền qua điện thoại, càng tăng thêm mấy phần sắc thái nồng đậm.

"Dạ." Tạ Ương Nam sờ sờ vành tai, ánh mắt không dám nhìn thẳng anh, không nhịn được lại lia tới trên môi anh, "Anh về rồi sao?" (Về nhà tổ nha bêy).

"Ừm, có chút việc."

Trì Thanh Yên vừa nói, vừa kéo cà vạt ra, "Nhưng nếu suôn sẻ thì mai có thể về."

Đôi môi không kìm lòng được cười lên, giọng điệu Tạ Ương Nam lộ ra vui vẻ, "Mấy giờ? Có muốn em ra đón anh không?"

Trì Thanh Yên ngẩn người, sau đó mới nói, "Không cần, khi đó em còn đang học."

Tạ Ương Nam sau khi nghe xong chỉ đành gật gật đầu, lại thấy Trì Thanh Yên như muốn nói gì đó mà lại thôi, lên tiếng hỏi: "Làm sao vậy?"

"Không có gì." Trì Thanh Yên cười ôn nhu, thẳng thắng nói: "Chỉ là nghe thấy em nói muốn tới đón tôi, tôi rất vui."

Cũng chẳng phải là lời tán tỉnh gì ám muội, chỉ là một lời đề nghị theo bản năng của cậu, đã có thể khiến người đàn ông cười đẹp như vậy, ý thức được gì đó mặt Tạ Ương Nam đột nhiên có hơi nóng.

Không được tự nhiên hắng giọng một cái, Tạ Ương Nam liếm môi lảng sang chuyện khác: "Trì Thanh Diễm mang về rất nhiều trái cây, có cherry mà anh thích, em để ở tủ lạnh, chờ anh về ăn."

"Được." Trì Thanh Yên đáp lại, lại nói, "Tối em ăn ít dâu tây thôi, sẽ lạnh."

Bị anh dặn như vậy, Tạ Ương Nam sững sờ dừng lại động tác muốn lấy dâu tây, vẻ mặt cậu vô cùng nghi hoặc, "Sao anh biết em đang ăn dâu tây?"

Biết mình nói hố, Trì Thanh Yên chớp chớp mắt, bình tĩnh giải thích, "Đoán, miệng em rất đỏ, huống chi A Diễm sẽ không quên dâu tây cho em."

"Ồ." Bị đoán đúng Tạ Ương Nam không còn cách nào khác là ngượng ngùng rút tay về, "Biết rồi, không ăn."

"Ngoan."

Có thể là hai ngày nay có chút bận, trên mặt Trì Thanh Yên hiện lên tia mệt mỏi, Tạ Ương Nam còn đang để ý thấy vành mắt đen thui của anh, thì bên ghế sô pha đột nhiên lõm xuống, sau đó bay đến một mùi hương cam quýt nhẹ nhàng khoan khoái, là Trì Thanh Diễm mới tắm xong đi ra.

Trì Thanh Diễm dí sát mặt vào màn hình liếc nhìn anh một cái, kêu một tiếng 'Lô anh', chào xong rồi ngồi ì xuống ghế sô pha, cầm máy chơi game bắt đầu hí hoáy.

Tạ Ương Nam mới vừa thấy hắn đi tới, lập tức sốt sắng nhìn sang, trên mặt chột dạ giống bị bắt gian mình cùng tình nhân đang tán gẫu, chỉ thấy phản ứng của người nọ rất bình thường, sau đó cậu mới nhận ra, mối quan hệ ba người bọn họ không có gì sai cả.

Le lưỡi, Tạ Ương Nam không nhìn lén Trì Thanh Diễm chơi game nữa, quay đầu tiếp tục nói tới chuyện mới vừa bị cắt ngang cùng Trì Thanh Yên.

"Cơm nước không hợp khẩu vị cũng có thể không ăn, không tốt cho dạ dày, ăn lót bụng tí là được."

"Được, tôi sẽ chú ý." Trì Thanh Yên cười đáp ứng, "Đều nghe em."

Vừa dứt lời, giọng điệu thân mật mềm mại khiến Tạ Ương Nam thỏa mãn, còn Trì Thanh Diễm ở bên cạnh nghe mà nổi cả da vịt.

Vãi cức, hắn chưa từng thấy bộ dạng Trì Thanh Yên ngoan ngoãn nghe lời thế đâu.

Nghe bọn họ còn đang tiếp tục kéo dài cuộc trò chuyện, một chút cũng không ngừng, không biết vì sao, trò chơi chơi đến phát chán, Trì Thanh Diễm nhìn màn hình từ trắng đổi thành đen, đột ngột vứt mẹ máy chơi game, nhào tới đè Tạ Ương Nam đang vui vẻ tán gẫu với Trì Thanh Yên xuống.

Hắn giả vờ hung ác cắn môi Tạ Ương Nam, chua chua nói: "Mới có mấy ngày không gặp, nhiều chuyện tán gẫu dữ há."

"Trì Thanh Diễm!" Tạ Ương Nam bị hắn đè ở dưới thân, điện trong tay xém chút nữa rơi xuống, "Anh làm gì vậy?"

"Có làm gì đâu, địt em chứ gì." Trì Thanh Diễm thò tay vào trong quần pyjamas của cậu, ám muội xoa nắn thịt mềm giữa hai chân.

"Ưm...."

Tạ Ương Nam bị hắn đánh lén không báo trước, chỗ mẫn cảm bị kích thích làm cậu rên thành tiếng, nhưng rất nhanh lại nhớ đến còn đang call video với Trì Thanh Yên chưa cúp máy, hoảng loạng muốn đẩy người ra.

"Trì Thanh Diễm, chờ...chờ đã." Tạ Ương Nam kẹp chặt chân, tay chống lên vai hắn muốn lùi về sau.

Trì Thanh Diễm cố ý hả hê cười vô mặt Trì Thanh Yên, sao có thể chờ được, người kia đang ở ngoài tỉnh, muốn ăn cũng chả ăn được, chỉ có thể nhìn Tạ Ương Nam bị mình đè ngã, cảm giác này thật là sảng khoái quá đi.

Một ngón tay đã cắm vào trong lỗ lồn ướt át, Trì Thanh Diễm cười xấu xa, cứ như vậy ngâm ở trong vách thịt non mềm dùng sức quấy đảo.

"Á! Đừng...Chậm thôi."

Tạ Ương Nam không đỡ nổi tay hắn làm loạn, biết đã tới mức này không ngăn được nữa, chỉ đành nắm chặt điện thoại, muốn tìm cơ hội ngắt video, những chuyện khác muộn một chút nói với Trì Thanh Yên sau.

Trì Thanh Diễm thấy cậu thất thần, còn muốn đi tắt, nhanh tay lẹ mắt đoạt lấy điện thoại cậu, ném qua chỗ khác, "Tắt làm cái gì, không phải vừa mới nói chuyện vui vẻ quá chừng hả, tiếp tục đê."

Thấy hắn nghịch ngợm có ý xấu, Tạ Ương Nam đỏ mặt vặn vẹo trong lồng ngực hắn, "Trì Thanh Diễm, anh là đồ trẻ trâu!"

Cánh tay nam nhân to lớn mạnh mẽ, dù cậu có dùng sức giãy như thế nào cũng không nhích ra được, Tạ Ương Nam hết cách, chỉ đành khẩn cầu người trong điện thoại.

"Thanh Yên, anh tắt video có được không, ứm!...Nhẹ thôi, đâm nhanh quá rồi."

Hình ảnh trên điện thoại lật trên trần nhà, Trì Thanh Yên nghe nó phát ra tiếng động dần dần kịch liệt hơn, nhéo nhéo huyệt thái dương, thở dài, chuyển tầm mắt nhìn lên màn hình vi tính, phóng to hình ảnh trên cửa sổ.

Đây là góc nhìn của camera đang nhắm vào bộ ghế sô pha trong nhà.

Có thể nhìn thấy môi đỏ do ăn dâu tây của Tạ Ương Nam, lúc này đang bị Trì Thanh Diễm ôm vào trong ngực nút lưỡi, áo ngủ cậu đã bị lột ra, thân thể trần truồng trắng bóc, hai điểm nhỏ trên ngực rất hồng, một trong số chúng bị ngón tay Trì Thanh Diễm nắn bóp, mà một tay khác của hắn, còn đang đút bên trong lồn Tạ Ương Nam tùy ý xâm phạm.

Bọn họ quá giống nhau, thậm chí Trì Thanh Yên còn tưởng đó thật ra là chính mình đang thương yêu Tạ Ương Nam.

Chịu không được móc con cặk dữ tợn trong quần ra, dưới tiếng kêu rên trong điện thoại truyền đến, cùng với hình ảnh dâm dục trên màn hình máy tính, tư vị tiêu hồn chỉ thuộc về Tạ Ương Nam, khẽ tuốt lên tuốt xuống bộ vị đang ngóc cao đầu của mình.

Anh không có hạ thấp giọng, âm thanh khêu gợi ồ ồ nhỏ vụn bị điện thoại ghi âm được, Tạ Ương Nam đang bị Trì Thanh Diễm đâm dương vật vào bên trong địt vào rút ra nghe thấy, cậu run rẩy, mắc cỡ mút chặt lấy dương vật.

Không nghĩ tới Trì Thanh Yên không chỉ không tắt máy, mà còn vừa nghe cậu rên dâm vừa sục cặc.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top