Chương 108

Có Sở Minh chen lời, hiệu quả tuyên truyền của Tống Thanh Hàn tốt thần kỳ, hơn nữa lúc trước Khương Lăng đăng vài đoạn hậu trường, mọi người nháy mắt chờ mong "Bóng sói cô độc".

Mùng ba tháng mười một chiếu phim à? Mua mua mua! Xem xem xem!

"Bóng sói cô độc" chọn ngày này không lo, tránh được kỳ cao điểm nghỉ đông và Tết âm lịch, trừ diễn viên và đạo diễn tuyên truyền trên mạng, tiết mục tuyên truyền preview cũng không có.

Nhưng mà chủ tịch Sở được minh tinh Tống "chơi quy tắc" cả đêm, dùng thân thể cùng các loại điều kiện đổi lấy một cái hôn của minh tinh Tống, sắp xếp một cái tuyên truyền riêng cho "Bóng sói cô độc" ở Tinh Hải TV cùng với trung tâm thương mại của Sở thị, kể cả rạp chiếu phim cũng chiếu preview tuyên truyền của "Bóng sói cô độc".

Sắc điệu video preview tuyên truyền "Bóng sói cô độc" không phải tối tăm nặng nề như trong tưởng tượng của mọi người, tương phản, sắc điệu khá thanh thoát. Lý Đạt Căn trông hàm hậu giản dị ngồi trên xe taxi, nói chuyện với khách, dáng vẻ rất giống tài xế taxi mỗi chúng ta ai cũng gặp được. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Có người lên xe ông mới kiếm được tiền, lúc không có khách ông lái xe trên đường, nhìn cảnh sắc đô thị phồn hoa, cắn một điếu thuốc lá rẻ tiền, chưa bao giờ hút.

Ông bảo dưỡng xe rất tốt, lái đã nhiều năm mà vẫn sạch sẽ, giống như ông, quần áo vừa rộng vừa bạc màu, nhưng lại được giặt sạch sẽ, như là có cảm giác nghi thức đặc biệt gì đó.

Ông hóng gió mệt mỏi, ngồi trên xe, cắn một điếu thuốc. Ông đỗ xe trước một ngôi trường tiểu học, đúng giờ tan trường, đám học sinh tiểu học ngây thơ đáng yêu xếp thành hàng đi theo sau giáo viên ra cổng trường.

Nhóm trẻ con đứa nào cũng cười vui vẻ hoạt bát nói chuyện với bạn bên cạnh mình, béo tròn trăng trắng, nhìn là cảm nhận được hơi thở vô ưu vô lự trên người chúng.

Lý Đạt Căn nhìn đám học sinh tiểu học, tìm kiếm bóng dáng quen thuộc.

Bé trai cao hơn bạn xung quanh nửa cái đầu, hơi gầy, dáng vẻ lạnh lùng làm cho bạn nữ bên cạnh cứ nhìn mãi, mặt ửng đỏ.

Lý Đạt Căn nhìn cậu nhóc ứng phó với bạn nữ, nhếch môi cười.

Cảnh này vui vẻ ấm áp, mọi người cười hiểu ý.

Nhưng mà khi bé trai kia quay đầu lại, Lý Đạt Căn lại khởi động xe, tránh được ánh mắt của cậu bé. Ông giẫm ga, xe hơi rung lên, chậm rãi lao vào giữa dòng xe cộ.

"Chú..." bé trai nhìn phương hướng Lý Đạt Căn rời đi, mím môi thì thầm.

"Bằng Bằng!" đôi vợ chồng đứng chờ cậu bé ngoài cổng trường, vẻ căng thẳng trên mặt bớt đi: "May quá may quá, xin lỗi con, hôm nay ba mẹ có việc đến muộn, con không sao..."

Người phụ nữ kéo cậu vào trong lòng, vẫn chưa hết sợ. Dáng vẻ người đàn ông cũng không ổn, hắn vỗ lưng người phụ nữ, nhẹ giọng an ủi cô.

Cảnh sát đi sau họ chờ cảm xúc của họ bình ổn lại mới dời mắt nhìn cậu bé.

Hắn cúi người, đối diện với cậu bé.

Sau đó, cả nhà đi theo cảnh sát.

Lý Đạt Căn đứng trong chỗ tối đi ra khỏi bờ tường, vứt điếu thuốc lá vào thùng rác.

Hình ảnh mờ đi, cuối cùng ngưng tụ thành bốn chữ màu đen thật to.

"Bóng sói cô độc"

Bên dưới có một hàng chữ nhỏ: Ân oán dây dưa, nhân thế sầu vui, ngày mùng ba tháng mười một, "Bóng sói cô độc" không gặp không về.

Màn hình tối đi.

Đoạn video preview này có vẻ được cắt từ một đoạn phim ra, trông bình thản nhẹ nhàng. Lúc Lý Đạt Căn cười nhìn cậu bé kia, ánh mắt bình tĩnh trong suốt, giống như nhìn thấy chuyện mình hài lòng nhất, ý cười trên mặt rất giản dị. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nụ cười kia không hề đẹp, thậm chí là hơi xấu, nhưng không biết thế nào, ấn tượng sâu nhất mà preview lưu lại cho mọi người là nụ cười này.

Nụ cười này như là báo trước kết cục, không hiểu sao hô ứng với câu nhân thế sầu bi ở cuối kia, làm cho người ta muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với ông?

Màn hình lớn ở trung tâm thương mại phát video khác, mọi người nghỉ chân lúc này mới hoàn hồn, trong đầu vẫn là hình ảnh vừa rồi.

Mùng ba tháng mười một sao?

Trông rất thú vị. Nhưng mà mặt người vừa nãy nhìn hơi quen sao ấy... Trời má, đó không phải Tống Thanh Hàn diễn Arthur sao?

Người không quá quan tâm nhớ ra Lý Đạt Căn là ai diễn, nội tâm nháy mắt toàn "...", chẳng qua cuối cùng lại biến thành chờ mong.

Phim Tống Thanh Hàn diễn! Nghĩ phim điện ảnh truyền hình mà cậu diễn, lần này chắc là cũng không tồi nhỉ?

Danh tiếng được truyền lưu như vậy.

Phí đầu tư cho "Bóng sói cô độc" không cao, đa số tốn ở cảnh tượng và đạo cụ, mà Tống Thanh Hàn và Lương Quang Vinh đều chỉ cầm một ít cát xê, hợp đồng với Khương Lăng chỉ là chia phần trăm với phòng bán vé.

Làm người đầu tư điện ảnh, Khương Lăng nắm chắc chất lượng của "Bóng sói cô độc", nhưng vì nguyên nhân đề tài nên ông cũng hiểu, doanh thu phòng vé của "Bóng sói cô độc" sẽ không quá cao.

"Bóng sói cô độc" quá chân thật, Tống Thanh Hàn lại phóng đại sự thật này qua từng hành động. Giống như là vạch trần sự phồn hoa mặt ngoài của xã hội này, bóc ra u nhọt ác tính dưới ánh sáng phồn vinh.

Cảm giác này đối với người xem muốn tìm kiếm sự vui vẻ từ phim không tốt đẹp gì.

Ngày mùng ba tháng mười một, rạp chiếu phim.

Ngoài ý muốn của Khương Lăng là, đa số rạp chiếu phim sắp xếp suất chiếu cho "Bóng sói cô độc" không cao, nhưng không thấp, đạt tới khoảng hai mươi phần trăm, đối với một bộ điện ảnh ít PR đã được cho là một loại đãi ngộ đặc biệt cao. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Rạp chiếu phim của tập đoàn Sở thị thì thần kỳ hơn, ngày đầu tiên đã sắp xếp suất chiếu là ba mươi phần trăm, cơ hồ coi "Bóng sói cô độc" là một bộ phim khá hot.

Vốn người phụ trách rạp chiếu phim của tập đoàn Sở thị này bán tín bán nghi sắp xếp suất chiếu cho "Bóng sói cô độc", mà khi chiếu, họ mới phát hiện mình vẫn xem thường năng lực của Tống Thanh Hàn.

"Xin hỏi suất chiếu khuya của "Bóng sói cô độc" còn không?"

"Xin lỗi, suất chiếu khuya đã hết rồi, có một suất chiếu lúc ba giờ, xin hỏi anh chị xem không?"

"Ba giờ? Được rồi, cho tôi năm vé."

"Vâng, vé "Bóng sói cô độc" ba giờ chiều, mời anh chị cầm..."

"Bóng sói cô độc" vừa chiếu, cơ hồ đã kín rạp.

Vào lúc không phải ngày lễ là không có khả năng.

Nhưng mà vẫn xuất hiện.

Thật ra hiện tượng này có khả năng. Năng lực đạo diễn của Khương Lăng không cần phải nói, Lương Quang Vinh làm nam hai, cho dù không nổi tiếng cũng có một đám fan cố định, Tống Thanh Hàn thì không cần phải nói, cậu vốn là một tồn tại thật lớn.

Khủng bố nhất không phải là fan cậu nhiều, mà có được điều này không phải fan cậu mà là sự "thiên vị" mà người qua đường từng xem phim của cậu.

Từ khi "Người thứ bảy" nổi tiếng, tất cả các phim cậu diễn, dù là phim truyền hình hay điện ảnh, cơ hồ mỗi một bộ đều được cho là tác phẩm xuất sắc. Do đó, toàn bộ danh tiếng tích lũy được này được chuyển biến thành một loại ý tưởng trong tiềm thức: Tống Thanh Hàn diễn toàn phim hay.

Loại ý tưởng trong tiềm thức này bình thường cũng không rõ ràng, nhưng khi mọi người xem phim cần chọn lựa, tiềm thức này sẽ thúc đẩy rất nhiều người thiên hướng xem phim có Tống Thanh Hàn cam đoan "tác phẩm xuất sắc" diễn, mà không phải phim khác. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hơn nữa trước khi "Bóng sói cô độc" chiếu, Tống Thanh Hàn và Lương Quang Vinh đều có tác phẩm khác. Nhất là Tống Thanh Hàn, phim "Chiếc nhẫn quyền lực" cậu diễn lúc ấy phổ biến một thời, gần như là một năm. Xuất phát từ tâm tình yêu ai yêu cả đường đi, mọi người thấy diễn viên trong "Chiếc nhẫn quyền lực" có phim mới, cũng sẽ đi xem thử.

Dưới nhiều yếu tố có thể nói là ngẫu nhiên, thành tích phòng bán vé của "Bóng sói cô độc" có thể nói là rất xuất sắc, ngày đầu tiên đã đạt đến gần sáu mươi triệu.(*)

(Khoảng 203 tỉ VND)

Nhưng mà doanh thu ngày đầu đều là fan của nhóm diễn viên, đạo diễn và người qua đường nhờ danh tiếng của Tống Thanh Hàn và Khương Lăng, mấy ngày sau mới là thời điểm chân chính kiểm nghiệm chất lượng của "Bóng sói cô độc".

Các rạp chiếu phim cũng không ngờ "Bóng sói cô độc" ngày đầu tiên chiếu phim lại có thành tích tốt như vậy, nhưng họ lại lo lắng đến sức ảnh hưởng của Tống Thanh Hàn và Khương Lăng. Sau khi cẩn thận tham thảo, họ quyết định án binh bất động, xem phòng vé hôm sau thế nào rồi quyết định có thêm suất chiếu hay không.

Nhưng đến ngày hôm sau, rạp chiếu phim lại hối hận.

Đối với một bộ phim, ngày đầu tiên đã có được thành tích sáu mươi triệu đã khá ổn, không thể mỗi bộ phim trinh thám đều có thể tạo ra một kỳ tích giống "Người thứ bảy" đúng chứ? Nếu nói như vậy, vậy sau "Người thứ bảy" xuất hiện ra nhiều phim trinh thám như vậy, sao không có nổi một bộ khuấy lên bọt nước chứ?

Rạp chiếu phim biết mỗi năm sẽ có một bộ điện ảnh bom tấn xuất hiện, nhưng họ không ngờ lần này phim trinh thám lại nổi tiếng!

Không, cách nói này đúng, mà không đúng.

Phải nói lần này lại là phim trinh thám mà Tống Thanh Hàn diễn nổi tiếng!

Các rạp chiếu phim mới giật mình nhớ ra, tuy Tống Thanh Hàn không diễn nhiều điện ảnh, nhưng mỗi một bộ điện ảnh mà người ta diễn đều là phim điện ảnh hay, có doanh thu có danh tiếng!

Lần này sao họ lại không nhanh trí như rạp phim của Sở thị chứ, sắp xếp nhiều suất chiếu cho "Bóng sói cô độc" chứ!

Hơn nữa kết thúc ngày chiếu phim đầu tiên rõ ràng họ có cơ hội tăng siếu chiếu, nhưng mà bởi vì tính kỹ quá! Không thêm!

Các rạp chiếu phim tim như đao cắt thấy rạp chiếu phim của tập đoàn Sở thị vui vẻ sếp xuất chiếu, như thể thấy tiền mặt của mình không ngừng rót vào túi tiền của tập đoàn Sở thị.

Đau tim, tim đau thắt. Đau đến muốn khóc hưng hức.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top