Chương 14
Được thôi, tên ẻo lả kia nhất định phải đùa cợt mình trong một chương trình quan trọng như thế này, Phương Diệc Nhiên sao có thể để cho hắn có cơ hội cười nhạo dáng vẻ chật vật của mình chứ. Chỉ là mặc đồ nữ lên chào cảm ơn mà thôi, sao có thể làm khó nhà thiết kế Phương được chứ. Hơn nữa Phương Diệc Nhiên vốn cũng không phải loại cao to thô kệch, mà thuộc vẻ đẹp khá trung tính, lúc mặc đồ nữ còn chưa biết là ai cười ai đâu!
Nhìn màn catwalk phía trước bắt đầu tới hồi kết, Phương Diệc Nhiên mặc vào bộ đồ đã chuẩn bị trước, còn gọi một chuyên viên make up tới hóa trang cho mình, kéo thẳng cái rèm ở trên xuống chắn lại ánh mắt tò mò của mọi người.
Phương Diệc Nhiên không quan tâm mọi người ở hậu trường khổ cực nhịn cười, chỉnh lại cái váy bên dưới, đang định vẫy Elli ở đằng xa. Khi nhà thiết kế lên chào cảm ơn, trừ những người thích đông đúc rực rỡ, thì đa phần đều là kéo người mẫu chính lên cùng, đương nhiên cũng có người chỉ thích một mình lên sàn diễn đi một vòng là xong.
Thường Phương Diệc Nhiên cũng thích đi qua đi lại cho xong, nhưng nhìn đôi giày cao gót đỏ chót dưới chân, y quyết định dựa vào Elli coi như gậy chống, tránh khỏi lên đó lại bị ngã một cái thì rất khó coi. Thế nhưng Phương Diệc Nhiên còn chưa kịp gọi, trai đẹp Chu Viêm đã cười mỉm đi tới... Phương Diệc Nhiên nhún vai, thôi vậy, Chu Viêm cũng được, với trang phục nữ hiện đang mặc, lại dựa vào một cô gái thì cũng kỳ quái, đưa Chu Viêm theo cũng không coi là bị hạ giá, người ta tốt xấu gì cũng là người mẫu, làm gậy chống cũng tiện hơn.
Lại không ngờ Chu Viêm còn chưa tới trước mặt Phương Diệc Nhiên, tay của Phương Diệc Nhiên đã bị người khác nắm lấy. Phương Diệc Nhiên quay đầu nhìn, hay rồi, lại là Phương Mặc...
Phương Mặc đã thay đồ, mặt cũng đã trang điểm, làm cho ngũ quan vốn đã sắc nét lại càng thêm tuấn tú, trên người là bộ vest vừa in. Phương Diệc Nhiên nhìn kỹ, là kiểu dáng mới chủ đạo mùa xuân này của BONA, đương nhiên không phải là Phương Diệc Nhiên thiết kế, cũng không liên quan với đồ nữ vừa rồi trình diễn, là một nhà thiết kế trang phục nam của công ty chi nhánh làm, lần này chỉ là thêm vào show thời trang nữ của Phương Diệc Nhiên mà thôi, có điều mặc trên người Phương Mặc vẫn là cực hợp.
Người mẫu cuối cùng đã trình diễn xong, đi vào hậu trường, đến phiên Phương Diệc Nhiên lên chào rồi. Phương Diệc Nhiên cũng lười đổi người, mặc kệ sắc mặt còn đen hơn cả đáy nồi của Chu Viêm, trực tiếp khoác tay Phương Mặc, ghé vào tai cậu nói "Đừng đi nhanh quá." rồi cùng Phương Mặc bước lên sàn catwalk.
Phương Diệc Nhiên thầm nghĩ: kỳ thực đưa Phương Mặc theo cũng không tồi, y vốn muốn phủ đầu tên Marc ẻo lả kia, mang theo người mẫu quá danh tiếng thì không phải là làm lu mờ bản thân sao?
Nếu như những người mẫu lên trước là công chúa trẻ trung rực rỡ, thì Phương Diệc Nhiên xuất hiện cảm giác như là nữ vương địa vị cao sang. Rõ ràng là thiết kế cực kỳ đơn giản, không chải chuốt gì, nhưng bởi vì bộ váy và phụ kiện hoa lệ, có vẻ giản dị mà không kém phần xa hoa.
Đồ cổ trang của Trung Quốc tuy cực kỳ hoa lệ, nhưng không thể dùng vào hoàn cảnh trang nghiêm long trọng, là cách ăn mặc tương đối thoải mái của công chúa, hoàng phi, lần này thiết kế của Phương Diệc Nhiên là lấy cung trang cổ điển làm nguyên mẫu, bởi vậy phải thể hiện được sự hoa lệ trong trang phục giản lược, trong sự hoa lệ lại không mất sự uyển chuyển dịu dàng của nữ giới.
Phương Diệc Nhiên đội tóc giả, mái tóc dài bồng bềnh không được tạo kiểu phức tạp mà chỉ búi hờ, dùng một chiếc trâm kiểu cổ tinh xảo để cố định. Trên mặt có một tầng khăn che, làm cho người khác không nhìn rõ khuôn mặt Phương Diệc Nhiên, cũng bởi vì điều đó mà khi y mặc đồ nữ lên sân khấu cũng không gây ra bất cứ cảm giác đột ngột hay không hài hòa nào, như là một cô gái dong dỏng cao, ung dung quý phái, bước lên từ hậu đài.
Chỗ vốn hẳn là hoa văn mây lượn trên vai, Phương Diệc Nhiên dùng một cái áo ngắn rất đặc biệt đầy tinh tế, thiết kế cổ dựng của áo bao lấy cái cổ duyên dáng của Phương Diệc Nhiên, cũng che kín đầu vai hở ra do chiếc áo cổ trễ. Trên mép tay áo có viền đen chạy dọc cùng khuy trang sức vàng kim. Toàn bộ trang phục không thêu hoa văn truyền thống nào như mẫu đơn hay phượng hoàng, mà chỉ mang một cây cài ngực của nữ hoàng Nga để trang trí, trên màu vàng kim là đá quý hai màu đỏ và đen, kết cấu đối xứng nghiêm cẩn, giản lược mà không mất phong thái hoa lệ.
Khác với trang phục của các người mẫu lấy bay bổng làm chính, bên dưới Phương Diệc Phương Diệc Nhiên mặc một chiếc váy gấm đỏ thêu kim tuyến, kín đáo đoan trang, áo vốn thiết kế hơi trễ nhưng nhờ thêm trang trí mà không chỉ không có vẻ tùy tiện mà ngược lại rất đoan chính, rồi lại không mất vẻ phong tình.
Vốn là làn váy ba tầng hoa lệ cùng dải trang trí truyền thống sặc sỡ, biến thành váy đuôi cá, mỗi bước đi lại lộ ra ba lớp váy trải ra thành đuôi cá lộng lẫy, còn đường xẻ tà cực cao lệch một bên, lộ ra bắp đùi thon dài của Phương Diệc Nhiên. Vốn là loại váy tôn lên đường cong tao nhã của nữ giới, nhưng lại vừa vặn thể hiện được dáng người cao ráo của Phương Diệc Nhiên, vòng eo mảnh khảnh cùng phần hông hơi nhô lên hình thành sự đối lập, tỉ lệ và đương cong ưu mỹ trên người Phương Diệc Nhiên biểu lộ không xót chút gì.
Phương Diệc Nhiên khoác tay Phương Mặc chậm rãi đi ra, trang phục lộng lẫy, có thể nói là kinh ngạc, khiến cho ánh đèn flash hơi ngừng lại, rồi tiếp đó chớp lia lịa, hàng khách quý đều đứng dậy vỗ tay, những vị khách này đều là ngôi sao của giới thiết kế, những người phóng khoáng tiên phong cho các trào lưu thời trang, được họ đứng dậy là một vinh quang khó có được của mọi nhà thiết kế.
Trên mặt Phương Diệc Nhiên không biểu lộ gì, vẫn chậm rãi bước đi cùng Phương Mặc, giờ khắc này Phương Diệc Nhiên như là chủ nhân của Vườn Tuileries —— hoàng hậu Médicis, đang thong dong đi thăm vườn nhà mình, không có chút nào e ngại vì phải mặc đồ nữ ra chào, mà lại tràn đầy vẻ phong tình, dáng người cao gầy, lại phối với vẻ mặt mông lung của Phương Diệc Nhiên, quả thực là cao sang vô cùng.
Phương Diệc Nhiên đi tới đầu sàn catwalk, từ trên cao nhìn xuống dãy khách quý, Marc dĩ nhiên là đã ở đó ý định xem kịch vui, lúc này hắn đang há hốc miệng, vẻ mặt kinh ngạc, khiến Phương Diệc Nhiên rất thỏa mãn, đứng một lúc ở đó, hơi cúi đầu chào khán giả bên dưới, sự cao ngạo như nữ vương và khí thế mạnh mẽ được biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Tiếp đó, không nói lời nào, trong tiếng tấm tắc thán phục của mọi người, cứ như vậy cùng Phương Mặc quay trở lại hậu trường.
Màn chào cảm ơn mới mẻ lại đầy kinh ngạc đó của Phương Diệc Nhiên đương nhiên là bị tác tạp chí nhắc đến liên tục, thậm chí có tạp chí còn dùng luôn tạo hình nữ của Phương Diệc Nhiên làm bìa, những chuyện vẻ vang trước đây của Phương Diệc Nhiên đều được nhắc tới, đồng thời bạn diễn nam cùng đi với Phương Diệc Nhiên cũng rất được quan tâm, ai cũng đoán xem mẫu nam không tiếng tăm này là thần tiên phương nào, được Phương Diệc Nhiên dẫn lên như vậy, không thể không có tên tuổi, thậm chí có người đoán tám phần mười là tân sủng của Phương Diệc Nhiên.
Đương nhiên đây là những chuyện sau này.
Khi Phương Diệc Nhiên cùng Phương Mặc đi vào hậu trường, khí thế sắc bén tỏa ra từ trên người Phương Diệc Nhiên còn chưa tản đi, vốn hậu trường đang bận rộn nhất thời tĩnh hẳn xuống, mãi cho tới khi siêu mẫu chính Elli tới ôm chúc mừng Phương Diệc Nhiên thì sự trầm mặc đó mới bị đánh vỡ. Tất cả người mẫu đều đến ôm Phương Diệc Nhiên một chút, khung cảnh nhất thời vui tươi huyên náo.
"Phương, anh thực sự rất thần kỳ đó." Elli dùng tiếng Trung có chút cứng nhắc nói chuyện với Phương Diệc Nhiên, có điều cô cũng chỉ nói được một câu đó thôi, sau đó lại chuyển thành tiếng Anh, "Ah, anh mặc bộ này thật sự rất đẹp đó ~", nói xong còn quan sát Phương Diệc Nhiên từ trên xuống dưới.
Phương Diệc Nhiên tạm thời chưa có cách để cởi bộ váy ra, vừa ứng phó với các người mẫu và nhân viên tới chúc mừng, vừa nhìn xung quanh tìm một bộ đồ khoác tạm, trời mới biết y đã lạnh sắp chết rồi. Mùa đông mà mặc một bộ váy mỏng manh như thế, bây giờ y đang cực kỳ bội phục những người mẫu này, mặc còn mỏng hơn cả y, mà đi lên sàn catwalk lại không run một chút nào, phải biết rằng show diễn lần này là ngoài trời...
Phương Diệc Nhiên đang nghĩ ngợi thì bỗng thấy trên người ấm áp, một cái áo măng tô đã khoác lên người, còn mang theo chút thân nhiệt, rất thoải mái, Phương Diệc Nhiên kinh ngạc quay đầu lại, là ai tri kỷ như vậy?
Phương Mặc? Rõ ràng áo này là Phương Mặc cởi từ trên người cậu ra khoác thêm cho y, kiểu dáng rõ là cùng một bộ với đồ Phương Mặc đang mặc trên người.
Phương Mặc khép vạt áo lại giúp y, sau đó cau mày ôm vào lòng, cả người lẫn áo, còn nắm lấy tay y để làm ấm, quả nhiên tay Phương Diệc Nhiên đã lạnh ngắt rồi.
Nhân viên ở hậu trường thấy tư thế đó của Phương Diệc Nhiên và Phương Mặc, nhất thời xấu hổ vạn phần, liền nói câu có việc bận rồi đi trước. Phương Mặc cũng không để tâm ai, cứ vậy ôm Phương Diệc Nhiên ngồi xuống, mình thì đưa lưng chắn gió thay Phương Diệc Nhiên, chuyên tâm xoa tay sưởi ấm cho y.
Phương Diệc Nhiên bị ôm trước mặt mọi người như vậy cũng không giận, thấy động tác của Phương Mặc chỉ hơi sửng sốt, rồi cười để cho cậu tùy ý chà xát tay mình, thậm chí đá văng giày cao gót dưới chân, co luôn chân vào trong áo khoác, rồi chui vào lòng Phương Mặc sưởi ấm.
Hai người động tác thân mật như chốn không người, người thu thập vật dụng ở hậu trường cũng chỉ đành coi như không thấy, mặc cho họ ngồi trong góc thân mật, bản thân thì chúi mũi vào việc đang làm. Dù sao cũng không ai dám sai Phương Diệc Nhiên làm gì, càng đừng nói tới bảo tiêu mặt lạnh suốt ngày theo sau Phương Diệc Nhiên như là chó canh nhà kia... Ai biết Phương Mặc rốt cuộc là người mẫu hay bảo tiêu, quả thực là bám dính lấy Phương Diệc Nhiên không rời.
Những người trong giới đều biết rõ, cái gì không nên nhìn thì coi như không thấy. Phương Mặc đó dáng vẻ xuất chúng như thế, tuy bây giờ còn chưa nổi tiếng, nhưng có Phương Diệc Nhiên dẫn dắt, có vốn lại có quan hệ, nổi tiếng chỉ là chuyện sớm hay muộn. Tin tức của những đại nhân vật như vậy không phải là điều những tiểu nhân vật như họ nên quan tâm, dù bán mông hay bán ma túy, đều không mảy may liên quan tới họ, dù là để làm đề tài tám chuyện cũng không phải hiện tại.
Chỉ có Chu Viêm là xị mặt ra, nhìn chằm chằm lưng Phương Mặc như là muốn thiêu ra hai cái lỗ, cuối cùng không nhịn được đi qua, ngăn cản ánh mắt của những người khác, thấp giọng mỉa: "Cậu ý tứ chút đi, bị paparazzi chụp được thì không thoát khỏi lên mặt báo đâu." rồi lại quay sang nói với Phương Mặc, "Còn cậu này, muốn nổi tiếng nữa không hả, đợi lát nữa bị loan tin là cậu bán mình kiếm địa vị, kiểu gì cậu cũng bị người đại diện mắng chết."
Chu Viêm trừng mắt lườm Phương Diệc Nhiên thò tay vào người Phương Mặc để ủ ấm, nói: "Rốt cuộc cậu là đang hại hắn hay là giúp hắn thế hả, làm nghề này sợ nhất là bị soi mói, nhà thiết kế Phương Diệc Nhiên cậu có thể không quan tâm danh tiếng, nhưng hắn thì toi."
Phương Diệc Nhiên vô tội nhìn Chu Viêm, "Sao cái này lại thành bán mình kiếm địa vị được."
Chu Viêm nghiến răng nghiến lợi: "Ai chẳng biết danh tiếng nam nữ đều xơi của cậu, cậu còn dám nói à, chuyện của hai người đã sớm sôi sùng sục rồi, phiên bản gì cũng có." Kỳ thực Chu Viêm cũng không biết là đầu óc hắn phát điên cái gì, người trước mắt có thể coi là tình địch của hắn, hắn hà tất phải tới cảnh tỉnh, bị hủy chẳng phải là tốt nhất sao.
Phương Diệc Nhiên co duỗi người, rồi đặt đầu lên vai Phương Mặc, người rốt cuộc ấm lên, thư thái hơn nhiều, nhìn Chu Viêm, thở dài nhấc tay đầu hàng: "Được rồi được rồi, tôi biết rồi. Nếu thực sự có tin đồn thất thiệt nào thì tôi sẽ chịu trách nhiệm dẹp yên. Đúng rồi, người ta bàn tán như thế nào, tôi rất tò mò đó."
Cảnh này là, Phương Diệc Nhiên bát quái chuyện xấu của mình từ Chu Viêm, Phương Mặc thì coi như không thấy Chu Viêm, một tay ôm eo Phương Diệc Nhiên sợ y bị trượt ngã, một tay xoa đôi chân trần giúp y, như là chuyện hai người này đang bàn hoàn toàn không liên quan tới danh tiếng tiền đồ của mình, chỉ toàn tâm toàn ý làm ấm người cho Phương Diệc Nhiên.
Chu Viêm trợn mắt, lấy một cái ghế từ bên cạnh, nói: "Còn nói gì nữa, chỉ nói toàn bộ công ty không ai biết lai lịch người mẫu thần bí này của cậu là từ nơi nào tới, mang theo bên mình cứ như bảo bối."
Ban đầu Phương Diệc Nhiên còn cười, nghe xong câu đầu tiên của Chu Viêm liền cảm thấy không đúng. Phương Mặc không phải người mẫu của công ty sao? Dù không phải thì cũng là công ty mời tới chứ... Rốt cuộc phát hiện muộn màng sự tình có chỗ không thích hợp... "Đợi đã, cậu nói là Phương Mặc..." Phương Diệc Nhiên còn chỉ ra phía sau "Là tôi đưa tới?"
"Chẳng lẽ không phải?" Chu Viêm hỏi ngược lại, lườm Phương Diệc Nhiên, hắn đã sớm hỏi thăm về Phương Mặc này rồi, từ trang phục tới dựng cảnh không ai biết người mẫu này.
Phương Diệc Nhiên ngây người, nhìn Phương Mặc im lặng một chút, lại nhìn Chu Viêm mang vẻ mặtcậu-nói-thừa, chuyển chủ đề câu chuyện: "Khu, tôi phải đi đây, cậu chắc cũng mệt rồi nhỉ, về sớm nghỉ ngơi đi nhé."
Phương Diệc Nhiên đứng lên khỏi lòng Phương Mặc, khép chặt áo khoác trên người, bước lên chiếc xe chờ bên cạnh, Phương Mặc cũng bò lên theo, Phương Diệc Nhiên không lên tiếng để cho cậu tùy ý.
Phương Diệc Nhiên bắt đầu hồi tưởng mọi chuyện từ khi Phương Mặc xuất hiện, cậu đột nhiên xuất hiện trên máy bay, bây giờ ngẫm lại, hình như cậu chưa từng nói bản thân là người mẫu... Chỉ là bởi vì cậu rất cao nên mình mới tưởng vậy, hơn nữa trong khoang máy bay đó hầu như là người cùng công ty, y cứ nghiễm nhiên cho rằng Phương Mặc cũng thế, trách thì trách Phương Mặc đi theo mình quá tự nhiên.
Hèn gì mình lại được an bài cùng phòng với Phương Mặc, lại là phòng đơn. Phương Diệc Nhiên xoa trán, công ty căn bản không tính sai phòng, mình cũng không nhầm, là Phương Mặc vốn không phải người trong công ty họ! Cậu có thật sự tên là Phương Mặc không cũng là vấn đề... Phương Diệc Nhiên xoa thái dương, nghĩ mình ngủ cùng một người xa lạ trên một chiếc giường nhiều ngày như vậy... Tuy Phương Diệc Nhiên cũng không sợ Phương Mặc sẽ có ác ý, nhưng một chuyện thần kinh như thế, thật sự là... bó tay.
Chỉ là Phương Mặc xuất hiện thần bí lại bám theo mình như thế là có ý gì? Lẽ nào... là hắn cử tới bảo hộ mình? Cũng không quá giống a, nếu là hắn cử đến thì sẽ báo cho mình một tiếng chứ, Phương Diệc Nhiên nghiêng đầu nhìn Phương Mặc ngồi im lặng một bên, có chút không hiểu tình huống gì đang xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top