12. Hiến Tế (3)
Đỡ người đàn ông đi theo lối mòn, Juvia vừa đi vừa chịu đựng mùi vị tanh nồng trong miệng. Anh ta sắp chịu hết nổi rồi, cô phải nhanh chóng tìm được Wendy thôi. Không biết cô bé có đi cùng với anh Gray không nữa, hi vọng ba người đó không bị tách ra, hi vọng anh không gặp điều gì nguy hiểm.
Thêm một đoạn đường nữa cuối cùng Juvia cũng thấy được khung cảnh khác, có hai người cao to đeo mặt nạ cầm vũ khí canh giữ tế đài. Bậc thang dẫn đến bàn tế có vài ngọn nến đang lập loè, mặt bàn đặt những thứ đồ vật trông không tốt lắm đặc biệt là quả tim chưa kịp phân huỷ nằm trên cái đế chạm trổ tinh xảo.
Đường chỉ có một, hoặc là trốn chui như mấy con chuột nhắt hoặc là mở một con đường máu thoát ra. Juvia tiêu không ít ma pháp cho con quái vật ban nãy, mà hai kẻ trước mắt cũng không giống hạng tôm tép chưa kể cô còn phải bảo vệ thêm một người bất tỉnh.
Tệ nhất cô sẽ bị bắt sau đó bị giết chết rồi trộn lẫn với những cái xác thê thảm bên dưới, nhưng Juvia sẽ không chịu thua vì cô là ma pháp sư của hội Fairy Tail mà. Tuyệt vọng hơn cô cũng từng trải qua rồi, quá nhiều lần cô tưởng cái chết sẽ đến với mình nhưng dù có khó khăn Juvia vẫn vượt qua.
Cô tin chắc anh Gray đang đợi cô trở về thế nên cô không thể phụ lòng anh được, giấu kĩ người đàn ông trong góc khuất Juvia nhẹ nhàng thăm dò tình hình. Có lẽ chỗ này không quá quan trọng nên chỉ có hai tên canh giữ, nhưng cũng có thể do hai tên đó rất mạnh.
Hạ gục chúng lẹ làng rồi tìm cách quay lại làng hội ngộ với nhóm Lucy, cô không được mù quáng đi lung tung trong hang ổ chúng nữa. Nếu lại gặp kẻ địch Juvia sợ rằng mình đến sức phản kháng cũng không có, như con mồi mặc chúng mổ xẻ.
" Có kẻ xâm nhập! "
" Water Lock! "
Gần như là đồng thời cả hai bên cùng hét lên, quả cầu nước khổng lồ nuốt chừng lấy hai tên lính gác. Bọn chúng ôm cổ vặn vẹo vì thiếu dưỡng khí, cái mặt nạ trắng như đang trợn mắt đau đáu nhìn Juvia. Một kẻ trong chúng dùng mũi thương chém dọc xuống, cầu nước của cô như đậu hũ mà bị tách thành hai nửa.
Cô khiếp sợ nhìn hắn, tại sao một cây thương chằng hề có dấu hiệu ma pháp lại cắt đứt được thuỷ thuật của cô?
" Water Jigsaw. "
Những tia nước áp lực cực mạnh được phóng ra với tốc độ nhanh và liên tục, hắn đem cây thương làm như một tấm khiên kiên cố chặn hết tấy cả ma pháp. Tên còn lại không biết từ lúc nào đã đến gần Juvia, bây giờ cơ thể cô có biến thành nước thì cũng không có tác dụng gì. Sức mạnh hoàn toàn bị khắc chế khiến cô chật vật vô cùng, áo quần rách nát lộ ra vết thương sâu thấu xương. Giờ so với người đàn ông kia cô không lành lặn hơn được bao nhiêu.
Cô phải dành được thứ vũ khí đó, hai tay Juvia ướt át bởi máu tươi, cô cố tiếp cận và đoạt lấy cây thương nhưng chuyện đó không đơn giản chút nào. Bọn chúng đột nhiên hoảng hốt, chẳng ngờ cây thương như có sự sống tự ý bay vào tay Juvia khiến cô cũng bày ra biểu cảm kinh ngạc không kém hai tên lính gác.
" Cái quái gì? "
Chúng quay sang hỏi nhau, muốn đến cướp lại nhưng Juvia phản ứng rất nhanh né sang một bên. Tuy chưa hiểu chuyện này là sao nhưng cơ hội đã tới tay cô phải tận dụng thôi.
Thuỷ thuật xanh lam kết hợp cùng thương vẽ nên bức tranh hoa lệ, cô như người vũ nữ bí ẩn uyển chuyển tạo ra điệu múa đẹp mắt. Trông dịu dàng đến thế nhưng chớp mắt từ cái cần cổ của hắn phun ra chất lỏng màu đỏ bắn lên mặt Juvia tựa những đoá hoa nhỏ mĩ miều.
Hắn ngã xuống đất, một phút trước khi trút hơi thở cuối cùng hắn thều thào, " Tại sao... Thần? "
Juvia đến gần bàn tế kiểm tra kĩ càng nhưng toàn thứ quái dị vô dụng, soát người hai tên lính gác cũng chẳng có gì xài được. Cô do dự không biết có nên đem theo cây thương không, nó rất mạnh nhưng suy cho cùng thì vẫn là thứ vũ khí tà đạo nhuốm máu người vô tội.
Có điều hiện tại Juvia phải mượn sử dụng chút đã, đợi đến chỗ an toàn cô sẽ nộp nó cho quân đội.
Gương mặt người đàn ông cô cứu hiển diện rõ dần, bởi vì dưới hang động ánh sáng không đủ và cũng gấp gáp nên Juvia chưa kịp dòm kĩ. Anh ta hẳn phải là một gã đẹp trai với góc cạnh nam tính, mũi cao môi mỏng, tiếc thay vết sẹo chiếm nửa mặt đã huỷ hoại tất cả.
Anh chậm chạp hé mắt ra, đôi đồng tử màu hổ phách lạnh lùng chạm nhau với Juvia.
" Bỏ tôi lại, cứu Celina. " Giọng anh khàn như vòi nước gỉ sét.
" Đã xảy ra chuyện gì? "
" Đây là một nhóm người tự xưng thờ thủy thần Elysia, chúng bắt các thiếu nữ vừa tròn 18 tuổi moi tim để hiến tế. "
Những giai thoại về các vị thần luôn hấp dẫn, bằng niềm tin họ đem lại hoặc sức mạnh thống trị thế giới khiến người ta thèm muốn.
Mặc dù thần có tồn tại hay không vẫn còn gây nhiều tranh cãi nhưng không thiếu nhiều người sẵn sàng cung phụng. Juvia biết thật sự có thần, ít nhất thì thần hắc ám có tồn tại, nhưng họ thường không can thiệp vào thế giới nhân loại.
" Cô là ma pháp sư nhận nhiệm vụ của tôi? "
" Phải, ngoài ra còn đồng đội của tôi nhưng trên đường lên núi đã bị tách ra. "
Lão già trong làng lừa cô rồi, xem ra cả ngôi làng đều không ổn.
" Tôi tên Edgar, Celina là người yêu tôi. "
" Tôi là Juvia Lockser, ma pháp sư của hội Fairy Tail. Anh có biết Celina đang ở đâu? "
Edgar gật đầu nhét vào tay Juvia một chiếc nhẫn, anh níu vai Juvia hết sức thành khẩn cầu xin. " Chiếc nhẫn định vị được vị trí của Celina, làm ơn hãy cứu cô ấy! "
Vết thương vốn chưa lành của anh lại vỡ ra, anh thở gấp một hơi đau đớn nhăn mặt. Vai Juvia phát đau bởi lực nắm của Edgar, cô nhẹ giọng an ủi anh.
" Đồng đội Juvia sẽ tìm được Celina, anh phải mau đi trị thương. "
Hiện tại Edgar trông đỡ hơn nhưng cô hiểu thật ra tình trạng anh tệ lắm rồi, có chăng đó là hồi quang phản chiếu mà thôi.
" Tôi không cần. "
" Đừng lãng phí thời gian nữa, Juvia không bỏ mặc anh được. "
Nửa ôm nửa dìu anh ta cô lại từng bước gian nan đi về phía trước, thể trọng của một người đàn ông dồn hết lên thân thể nhỏ nhắn. Edgar vùng vẫy ngã nhào ra đất, kiên quyết đối diện với Juvia, cô cũng giận dữ nhìn lại anh.
" Tôi hại Celina thế là đủ rồi, xin cô đừng làm tội lỗi của tôi nặng thêm nữa. "
Cả người Edgar run rẩy, sâu trong mắt anh là sự tuyệt vọng cùng cực, đến nỗi không còn chút ham vọng sống sót nào. Liệu điều gì đã khiến cho một con người có cảm xúc, có tương lai giờ mất hết hi vọng nào dửng dưng với cái chết như thế.
Juvia bất lực thở dài không nỡ trách Edgar, những thứ anh làm từ nãy đến giờ đều là vì chính bản thân anh biết cơ hội sống sót của anh và người con gái anh yêu đã thành một sự lựa chọn.
Nhóm Natsu có gặp được Celina không Juvia cũng không dám khẳng định, Edgar tất nhiên biết điều đó cho nên anh thà đưa ra chọn lựa tiêu cực nhất là từ bỏ đường sống của mình để Juvia đi cứu Celina.
Anh không dám tin tưởng vào cái gọi là may mắn, dù khả năng nhóm bạn Juvia gặp được Celina là 99% thì chỉ 1 phần trăm đó thôi, Edgar cũng không dám mạo hiểm.
Xót xa chiếm trọn lồng ngực cô, có điều gì đó ở anh ta thật giống Juvia. Bất chấp hi sinh để đổi lại cơ hội bảo vệ người thương, ngu ngốc phát sợ nhưng cũng dũng cảm đến không ngờ. Thử đặt tay lên trái tim, Juvia tự hỏi đổi lại là cô rơi vào hoàn cảnh hai chọn một như Edgar cô sẽ làm gì? Juvia, sẽ không khác gì Edgar cả.
Mất đi người mình thương yêu nhất rồi thì sống tiếp có ý nghĩa không? Có người nói cứ sống đi, biết đâu tương lai lại gặp gỡ và yêu thêm lần nữa. Nhưng họ nào đâu biết vào cái khoảnh khắc mất đi... Trái tim cũng theo đó mà ngừng đập, tâm đã chết, lưu lại chỉ là cái xác trống rỗng.
" Chị Juvia! "
Gray và Wendy chạy đến, trên lưng anh cõng một cô gái mặt mũi lấm lem, cả hai chắc là cũng vừa trải qua vài trận chiến, đầu tóc họ tán loạn quần áo tàn tạ.
" Chị có sao không? "
Cô lắc đầu thở phào nhẹ nhõm, " Juvia ổn, nhưng người này thì không. "
Cô bé vừa nghe vậy liền quỳ xuống kiểm tra Edgar, ma thuật màu xanh dịu dàng đến đâu vết thương của anh ta liền khép lại bằng tốc độ mắt thường thấy được.
" Anh yên tâm ở đây trị thương, Juvia và anh Gray sẽ tìm Celina về cho anh. "
" Đừng, cô ở lại đi. "
Ba cặp mắt khó hiểu hướng về Edgar nhất là Juvia, mới vài phút trước anh còn nằng nặc bắt cô mặc kệ anh đi cứu Celina mà giờ lại kêu Juvia đừng đi. Edgar tha thiết nhìn Juvia sống chết không buông tay, thắc mắc rất nhiều nhưng sau cùng Juvia vẫn thoả hiệp ở lại.
" Cẩn thận nhé anh Gray. "
Đưa anh chiếc nhẫn định vị Juvia lo lắng dặn dò, khi bóng lưng anh hoàn toàn biến mất cô mới thôi dõi theo.
" Anh rốt cuộc là..."
Còn chưa nói hết câu Edgar đã nôn ra một đống thứ màu đen cắt ngang lời Juvia. Anh khẽ lau khoé môi, Wendy hoảng hốt không biết cô bé đã làm sai điều gì càng dồn sức dốc ra ma pháp chữa trị, sắc xanh rộ lên đến chói mắt.
" Đừng phí công nữa. " Edgar thản nhiên nở nụ cười, anh như đã biết trước tình huống này và cũng chấp nhận từ bỏ mọi thứ rồi.
" Sao lại thế này? "
Hai mắt Wendy rưng rưng, lần đầu tiên cô thất bại trong việc trị thương, thất bại thảm hại khi cô còn không rõ nguyên nhân là tại sao.
" Lúc đó, hình như tôi bị đổ cho một lọ thuốc kì lạ. " Edgar cố hồi tưởng, " Rất đắng, rất thống khổ. "
" Nó tên là, Nước Mắt Của Thần? Hay là không phải? "
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top