chương 65 (edit)


☆ chương 65


Trong buổi huấn luyện cuối cùng buổi sáng là kiểm tra, kiểm tra xong buổi chiều kỳ thật liền có thể quay về. Bất quá người trong nhà cũng không biết cách thức an bày huấn luyện của Hàn Thần Tâm bên này, cho nên cậu tính toán chờ đến buổi sáng ngày hôm sau mới quay về.

Buổi tối quay về nội thành để qua đêm, ăn xong cơm chiều liền đi đến một quán bar rất nổi danh ngồi một lát, có người chụp cho họ một tấm ảnh , đem ảnh chụp đưa cho bọn họ. Hàn Thần Tâm lúc ấy liền đem ảnh chụp cẩn thận cất vào.

Sáng sớm hôm sau, Tôn Triết Dương cùng Hàn Thần Tâm liền lái xe trở về Sùng Phong thị. Thời điểm xuất phát là Tôn Triết Dương lái xe, đại khái tới phân nữa đoạn đường , đổi thành Hàn Thần Tâm lái.

Tôn Triết Dương thậm chí đều không có đưa Hàn Thần Tâm về đến nhà, mà là vào đến nội thành dừng tại một đầu phố liền cầm hành lý xuống xe.

Hàn Thần Tâm chính mình lái xe rời đi, Tôn Triết Dương xách theo túi du lịch chuẩn bị đón xe ở ven đường, đột nhiên di động vang lên. Tôn Triết Dương lấy điện thoại ra, nhìn thấy người gọi đến chính là Trình Tuấn .

" Cậu là chó sao? Tôi vừa mới trở về thì cậu đã biết?" . Vừa nghe điện thoại, Tôn Triết Dương liền nói với trình tuấn.

Trình Tuấn tựa hồ có chút không cao hứng, " Cậu lại đem công việc mà tôi vừa giới thiệu ném qua một bên còn không cho tôi hỏi đến?"

"Aizzz ! " Tôn Triết Dương thuận miệng trả lời một câu.

Trình Tuấn lại mở miệng: "Cậu rốt cuộc là đang tính toán cái gì ? Trở về bên kia với Tôn tiên sinh ?"

Tôn Triết Dương nói cho hắn: "Hết thảy còn ở trong kế hoạch."

Tạm dừng một chút, Trình Tuấn nói: "Cậu biết Diệp Tự Thăng đã xảy ra chuyện sao?"

Tôn Triết Dương đem túi du lịch tùy tiện đặt bên cạnh bồn hoa ở ven đường , châm một điếu thuốc, sau đó không nhanh không chậm hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

Trình Tuấn đột nhiên nghe ra có chút không bình thường : "Tôi tưởng tiểu Lâm bọn họ muốn ngửa mặt lên trời báo thù, Tôn Triết Dương, cậu hãy thành thật nói có phải hay không cùng cậu có liên quan ?"

Tôn Triết Dương ngẩng đầu, nhìn ô tô trên đường tới lui, "Có liên quan gì đến tôi ?"

Trình Tuấn nói: "tôi có nghe nói chuyện của em trai cậu."

Tôn Triết Dương sách một tiếng, "Cậu cập nhật tin tức thật đúng là rất linh hoạt nha."

Trình Tuấn tựa hồ có chút bất đắc dĩ, "Tôi cũng không biết nên nói cậu cái gì cho tốt, có rảnh đến chỗ này của tôi một chuyến đi."

Tôn Triết Dương nhìn nhìn thời gian, "Để buổi tối qua đi."

Sau khi Hàn Thần Tâm đi ra ngoài huấn luyện hai tuần lễ trở về, cảm xúc của Hứa Gia Di rõ ràng tốt hơn rất nhiều, trước đó vài ngày bà hình như là đi nhà dì của Hàn Thần Tâm chơi mấy ngày giải sầu, tựa hồ cũng nghĩ thông suốt không ít, lần này Hàn Thần Tâm trở về, bà cũng không có lại đòi Hàn Thần Tâm đi xem mắt mấy cô gái nữa, chỉ là quan tâm cậu đã trãi qua sinh hoạt ở chỗ huấn luyện như thế nào , ăn ở có được tốt hay không.

Hàn Thần Tâm cùng bà nói vài câu, sau đó mang theo hành lý về phòng, cậu đem tấm ảnh chụp chung với Tôn Triết Dương lấy ra xem, nhìn trong chốc lát rồi mới thu lại cất trong tủ đầu giường, khóa lại.

Buổi tối, Tôn Triết Dương đi đến quán bar của Trình Tuấn. Trình Tuấn ở bên trong quầy bar , đưa qua cho Tôn Triết Dương một ly rượu. Tôn Triết Dương nếm một ngụm nói: "Đừng đem rượu mời tôi, đổi bia đi."

Trình Tuấn hừ lạnh một tiếng, "mời cậu uống rượu cậu còn bắt bẻ tôi như vậy ."

Tôn Triết Dương không nói thêm gì, mà là hỏi: "Diệp Tự Thăng xảy ra chuyện gì?"

Trình Tuấn nhìn hắn, "Cậu còn giả bộ cái gì? Là chính cậu an bài cậu lại không biết?"

"Thật không phải tôi làm ," Tôn Triết Dương đem cái ly đặt ở trên quầy bar, thân thể anh hơi hơi nghiêng về phía trước, nói bằng âm thanh chỉ có hai người họ có thể nghe thấy, "Tôi chỉ là giúp bọn tiểu Lâm tìm một cơ hội."

Trình Tuấn nhìn chén rượu phía trước, thần sắc hơi có chút nghi hoặc. Tôn Triết Dương hỏi Trình Tuấn: "Diệp Tự Thăng không chết đi?"

Trình Tuấn lắc đầu, "Thiếu chút nữa đã chết, người hiện tại còn nằm trong bệnh viện, ruột đều suýt nữa bị thọc ra ."

Tôn Triết Dương có một chút không cao hứng, ngược lại là thần sắc có phần ngưng trọng" Bọn người Tiểu Lâm đâu?"

Trình Tuấn trả lời nói: "Không biết, toàn thế giới đều đang tìm bọn họ."

Tôn Triết Dương đột nhiên thật sự thở dài, "Thật là đáng tiếc."

"Đáng tiếc cái gì?"

Tôn Triết Dương nói: "Đáng tiếc không có giết Diệp Tự Thăng."

"Tôn Triết Dương," Trình Tuấn ngữ khí nghiêm túc lên, "Ngươi thật sự muốn chỉnh chết Diệp Tự Thăng?"

Tôn Triết Dương cong cong ngón tay, bắn cái ly pha lê trước mặt một chút , "Không sai."

Trình Tuấn nói: "Tôi không rõ, cậu đối với Hàn Thần Tâm như thế nào đột nhiên lại để ý như vậy ?"

Tôn Triết Dương không nói chuyện, chỉ là thoáng chốc nhớ tới Hàn Thần Tâm , mỉm cười một chút. Trình Tuấn kê sát vào nhìn anh . Tôn Triết Dương chỉ dùng một tay chống cái trán của y, làm y ly xa một chút.

Trình Tuấn nghi hoặc nói: "Tôn Triết Dương, cậu nói thật ra đi, cậu tiếp cận cái người đệ đệ kia của cậu, có phải hay không vì trả thù người Hàn gia ?"

Tôn Triết Dương không nói chuyện.

Trình Tuấn nói tiếp: " Cũng không đến mức cái gì mục đích gì đều không có đi? Cậu hận người nhà bên kia như vậy ."

Tôn Triết Dương rốt cuộc chỉ là mỉn cười, nói: "Cậu thấy sao?"

Mười hai tháng qua đi lập tức lại đến năm mới, năm nay nông lịch tân niên là ở thời điểm tháng hai* , bất quá đối với Hàn Thần Tâm mà nói, dù sao cũng không có nghỉ đông, mặc kệ khi nào ăn tết, đều chẳng qua có bảy ngày kỳ nghỉ mà thôi, cũng không có khác nhau gì nhiều.

* T ko hiểu chỗ này...nói bừa đấy.

Cứ mỗi năm vào lúc cuối năm trước khi đến tân niên , viện kiểm sát đều là có bộ phận nhẹ nhàng cũng có bộ phận càng thêm bận rộn.

Giống như trái ngược với nạn lụt khổ sở, hiện tại rất thanh nhàn, không có việc gì lại chạy đến nơi này của bọn họ, tất cả mọi người đều nói cậu có phải hay không coi trọng tiểu cô nương trinh thám nào, mà Hàn Thần Tâm bọn họ lại cũng không ít chuyện, càng là cuối năm, thường thường càng nhiều án kiện hình sự cần giải quyết, vẫn phải kéo dài đến lễ mừng năm mới.

Đêm trước lễ Giáng Sinh, Hàn Thần Tâm lấy cớ tăng ca, không có trở về ăn cơm chiều.

Loại ngày hội này, tuy rằng trong nước cũng không nghỉ, nhưng là ở bên trong thành phố lớn , không khí vui mừng lại không ít. Nói đến có chút kỳ quái, nhìn bên trong cửa hàng phun màu trắng bọt biển, treo mũ Giáng Sinh màu đỏ, hơn nữa còn lặp đi lặp lại những ca khúc Giáng Sinh , không tự giác liền sẽ đắm chìm vào bên trong bầu không khí của loại lễ Giáng Sinh này.

Buổi chiều thời điểm tan tầm , Tôn Triết Dương nói hắn tới đón Hàn Thần Tâm.

Nhận được điện thoại Tôn Triết Dương, Hàn Thần Tâm nhìn thấy anh mở một chiếc Cadillac ngừng ở cửa viện kiểm sát .

Hàn Thần Tâm hơi có chút kinh ngạc, thời điểm lên xe hỏi: " Xe này là ở đâu có?"

Tôn Triết Dương nhẹ nhàng bâng quơ trả lời nói: "Mượn người khác."

Một lát sau Hàn Thần Tâm vẫn là nhịn không được lại hỏi: "Tôn Trọng Đình sao?"

Tôn Triết Dương quay đầu tới xem cậu, duỗi tay bới một chút tóc của cậu, "Đừng để ý cái này."

Muốn nói hoàn toàn không ngại thật sự thực khó khăn, chính là bằng quan hệ giữa Tôn Triết Dương cùng Tôn Trọng Đình , cho anh một chiếc xe hơn mười vạn, tựa hồ lại không phải cái sự tình gì quá phận .

Đêm Giáng Sinh ở thành thị thực náo nhiệt, trung tâm thành phố phải có rất đông cảnh sát duy trì trật tự. Sáng hôm nay Dư Thắng Thành lại đây nói về án kiện, liền cùng Hàn Thần Tâm oán giận nói chính mình buổi tối còn phải đi trạm phố trực ban, phòng ngừa ngày hội chè chén say xưa đẫn đến nhiều sự kiện không hay.

Tôn Triết Dương không có mang Hàn Thần Tâm đi trung tâm thành phố xem náo nhiệt, mà là đi quán bar của Trình Tuấn, hắn nói quán bar của Trình Tuấn đêm nay cũng có hoạt động, mời người tới biểu diễn.

Hôm nay trên đường quán bar không khí phi thường náo nhiệt, nơi nơi đều là cây thông Noel cùng với tuyết mềm xốt chất đống. Mặc dù là tháng mười hai mùa đông, nhưng các nữ hài trẻ tuổi vẫn như cũ ăn mặc trang phục hở ngực cùng với váy ngắn và giày bó .

Bên trong quán bar của Trình Tuấn cũng rất nhiều người. Trình Tuấn tự mình ra đón bọn họ, nói đêm nay quán bar sinh ý quá tốt, đặt biệt để lại cho bọn họ hai vị trí..

Vị trí trong góc, tương đối yên tĩnh hơn một ít, cũng xem được tiết mục biểu diễn trên sân khấu

Vừa mới ngồi xuống, người phục vụ trực tiếp bưng bia đưa lại đây, nói là ông chủ Trình đưa, thậm chí còn hỏi riêng Hàn Thần Tâm uống bia hay là uống đồ uống khác.

Âm nhạc thanh âm thực vang, loại hoàn cảnh ồn ào này kỳ thật Hàn Thần Tâm cũng không thích, bất quá cậu chỉ cần có thể ở cùng với Tôn Triết Dương , liền cảm thấy cái gì cũng khỏe. Ngồi trong chốc lát, biểu diễn bắt đầu rồi.

Mấy nữ hài tử ăn mặc váy ngắn leo lên trên sân khấu, bắt đầu khiêu vũ theo âm nhạc . khách trong quán bar lập tức đều kích động lên, còn có không ít nam nhân tiến gần đến bên cạnh sân khấu để quan sát.

Hàn Thần Tâm nhìn trong chốc lát, cảm thấy không thú vị lắm, đứng lên đối Tôn Triết Dương nói: " Em đi toilet."

Cậu hướng toilet đi tới, kết quả ở nửa đường bị một nữ hài tử khiêu vũ nhảy xuống bắt lấy, nhất định phải kéo cậu lên sân khấu.

Những vị khách ở quán bar đều ồn ào.Trình Tuấn dựa vào quầy bar, ánh mắt mỉm cười nhìn về phía này. Nữ hài tử kia lôi kéo Hàn Thần Tâm, theo âm nhạc còn nhảy vũ đạo gợi cảm, Hàn Thần Tâm muốn đẩy tay nàng ra, lại ngượng ngùng sợ mình đối nữ nhân dùng sức lực quá lớn .

Nhưng sau đó, đột nhiên một người duỗi tay kéo cổ tay nữ nhân kia, làm nàng buông lỏng Hàn Thần Tâm ra.

Nữ nhân quay đầu lại, nhìn thấy cũng là một nam nhân cao lớn anh tuấn , vì thế cười tiếp cận đi đến, muốn hôn một cái lên mặt người này.

Tôn Triết Dương duỗi tay chắn lại, nụ hôn kia dừng lại trên mu bàn tay của anh , anh kéo nữ nhân di chuyển một vòng, đem người đẩy đến trong lòng ngực của Trình Tuấn đang xem náo nhiệt , sau đó xoay người lại khoác lên bả vai của Hàn Thần Tâm dẫn cậu rời đi.

Trình Tuấn đỡ nữ nhân kia, để nàng tiếp tục lên trên đài để khiêu vũ, lúc sau liền nhìn bóng dáng Tôn Triết Dương thở dài.

Bartender ở quầy bar hỏi y than cái gì , Trình Tuấn lắc đầu, "Tôi cũng không biết, tôi vẫn cảm thấy Tôn Triết Dương muốn hỏng bét."

Cái gì gọi là muốn hỏng bét, nếu hỏi Trình Tuấn nói, chính y đều nói không rõ, chính là một loại cảm giác như vậy , y thậm chí hy vọng chính mình chẳng qua là ảo giác thôi.

Hàn Thần Tâm đi vệ sinh xong thì quay lại, nhìn thấy Tôn Triết Dương ngồi đó đang tiếp một cuộc điện thoại, thần sắc có chút ngưng trọng. Cậu ngồi ở bên cạnh chờ đợi, thẳng đến Tôn Triết Dương tiếp xong rồi điện thoại, mới hỏi : "Làm sao vậy?"

Tôn Triết Dương nhìn màn hình điện thoại đã cắt đứt được vài giây, cùng Hàn Thần Tâm nói: " Đi với anh ."

Hàn Thần Tâm mới đầu cũng không biết đã xảy ra sự tình gì, cậu đi theo Tôn Triết Dương ra đến liền lên xe, dọc theo đường đi cũng không có hỏi Tôn Triết Dương muốn đi đâu, sau lại thấy Tôn Triết Dương ngừng lại ở phía trước một cái nhà lầu hai tầng rất hẻo lánh.

Tôn Triết Dương để Hàn Thần Tâm ở trên xe chờ một lát, chính hắn xuống xe đi vào bên trong nhà lầu, một lát sau, Tôn Triết Dương cùng một người khác cùng nhau từ trên lầu nâng một người xuống dưới.

Người kia trên người cùng trên mặt đều đang đắp y phục, thấy không rõ trạng huống, bất quá một người khác Hàn Thần Tâm đã gặp qua, chính là một trong hai người lần đó đến nhà bọn họ tìm Tôn Triết Dương.

Hàn Thần Tâm cho rằng có người bị bệnh, cậu xuống xe tới hỗ trợ, đem người kia đỡ đến ghế sau xe nằm , mới phát hiện trên tay chính mình đều là máu tươi.

Hàn Thần Tâm trong bóng đêm cúi đầu xem máu trên tay mình, nói: "Cậu ta bị thương?"

Tôn Triết Dương lấy khăn giấy giúp cậu lau tay, nhẹ giọng nói: "Không có việc gì, chuyện không liên quan đến em, anh đem hắn đưa đi bệnh viện liền lập tức đưa em về nhà."

Hết chương 65

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top