chương 66
Chương 66
1
2
3
Liễu Vĩnh Nhạc đem nước ấm chuẩn bị xong xuôi.
Gọi Hà Kỳ đem đại thúc bế vào phòng tắm.
Hà Kỳ đem quần áo trên người đại thúc toàn bộ lột.
Thân thể đại thúc thật đẹp.Da dẻ trắng nõn,mịn màng.Chân thon dài.Hai điểm màu hồng nhạt.
Phân thân đáng yêu khéo léo,mềm mại nằm trong bụi cỏ.
Tiếp đến đi đến cái mông nhỏ vểnh cao như thế nào giống trẻ nhỏ mềm mại .
Sờ thật mềm.
Cúc hoa cũng đồng đều có màu hồng nhạt.
Thi thoảng lại co rút một hồi.Thật là đẹp! Thân thể đại thúc vĩnh viễn là đẹp nhất.
Thật muốn cứ như vậy mà ăn hắn.Cưỡng chế dục vọng của chính mình.
Ban đầu theo đuổi đại thúc,chỉ đơn thuần coi hắn như sủng vật,cho rằng tiêu khiển sau khi công tác căng thẳng .
Thế nhưng khi tiếp xúc sâu sắc thêm,Loại ý nghĩ tiêu khiển này dần dần biến đổi. Đã không phải một trò chơi rồi.
Người đàn ông đơn thuần như vậy ,đơn thuần đến chính mình không muốn phá vỡ thậm chí tốn nhiều tâm tư bảo vệ hắn.
Đây không phải là yêu hắn sao? Đúng vậy ! Chính là yêu ! Vì điều đó hắn tôn trọng đại thúc.Sẽ không tổn hại hắn.
Cúi đầu hôn nhẹ miệng nhỏ của đại thúc,vẫn còn lưu dư vị của rượu đỏ.Ôm lấy hắn đến phong tắm.Liễu Vĩnh Nhạc đã ngồi trong bồn tắm rồi.
Hà Kỳ đem đại thúc dặt vào trong lồng ngực Liễu Vĩnh Nhạc.
Bản thân thì cởi quần áo rồi tiến vào.
Liễu Vĩnh Nhạc cuộn hai chân lại.Để đại thúc ngồi bên trong vòng ôm của mình.Hà Kỳ giúp hắn tắm.
"Da dẻ Thiên thật tốt." Liễu Vĩnh Nhạc vuốt da dẻ như tơ lụa của đại thúc.Mê đắm nước miếng cũng muốn chảy ra.
"Khắc chế chính mình !!" Không phải vậy, ta không khách khí!
"Yên tâm ! Điều này cũng là ta điều ta muốn nói với ngươi .Không được Thiên đồng ý,ta sẽ không ăn hắn ."
"Nhanh tắm! ! Đêm nay ta ôm đại thúc ngủ. Chính ngươi tự lo liệu!"
"Ta cũng cùng cùng đại thúc ngủ. Nhìn ngươi. Ai biết ngươi có ý đồ gì."
Hà Kỳ khinh thường liếc hắn một cái, "Lòng tiểu nhân. Ngươi cho rằng đều giống như ngươi, cùng lợn giống ngươi tựa như .Khắp nơi phóng tình."
Tắm sạch sẽ cho đại thúc,ôm ra khỏi bồn tắm.Hà Kỳ hướng Liễu Vĩnh Nhạc nói:
"Đi,đi tới phòng ngủ của Thiên nâng nhiệt độ cao một tý.Nhiệt độ này thấp quá."
"Cũng như nhau thôi! Chó chê mèo lắm lông .Ai cũng đừng nói ai!"
"Ngươi cũng biết ngươi là chó !"
"Ngươi! Đừng cho là ta không biết ngươi ở ngoài nữ nhân so với ta còn nhiều hơn.
Chỉ là Bạo Lực Nữ không biết thôi.Ngươi được tiện nghi một tý.Sớm tốt nghiệp một năm.Thế nhưng bên cạnh ngươi vẫn còn một quả bom hẹn giờ a .
Chính là vợ chưa cưới của ngươi Tần Tiệp sắp trở về.Đến lúc đó ta xem ngươi làm sao thu thập? Tự thu xếp ổn thỏa !!!"
Liễu thiếu gia cười trên sự đau khổ của người khác,bỏ đá xuống giếng.
"Lăn đi! Nhanh đến chỉnh nhiệt độ trong phòng.'" Hà Kỳ tức giận đuổi Liễu Vĩnh Nhạc ra khỏi phòng tăm.Nghe hắn nhắc tới Tần Tiệp.Hà Kỳ lông mày chặt chẽ nhíu lại.Tần Tiệp đúng là một phiền toái lớn ! Làm sao bây giờ ?
Cúi đầu nhìn đại thúc đang ngủ say trong lòng.Tựa như cam đoan với đại thúc,cũng là tự nhủ chính mình:
"Yên tâm ! Ta sẽ sẽ không bỏ mặc ngươi."
An bài xong cho đại thúc.Hai người mỗi người một bên ôm đại thúc.Đây là lần đậu tiên LVN cùng đại thúc ngủ.
Hưng phấn đến nỗi ngủ không yên.
Tựa như tiểu hài tử đã lâu không được gặp gấu bông nhỏ yêu thích.
Hà Kỳ thế nhưng lại là một đêm lo đến không ngủ .
Sáng ngày thứ hai, lâm hình tố mới vừa về.
Hắn tối hôm qua cũng tham gia party.
Hơn nữa cha hắn sợ hắn không tham gia.
Xong tịch thu luôn điện thoại di động của hắn.Còn có kiên quyết bắt hắn tham gia cùng một cô siêu mẫu.
Thuận tiện giám sát hắn Kỳ thực hắn ở party trên nhìn thấy Tiểu Tuyết rồi.
Bị vướng bởi bên người có một nữ nhân, sợ Tiểu Tuyết hiểu lầm.
Liền trốn ở góc phòng đi ngủ .
Cho tới hôm nay sáng sớm mới thoát thân.
Ai ngờ mới vừa vào đến liền phát hiện có thêm một Lãnh Băng Băng nam nhân.
Ánh mắt kia thực sự là đáng sợ. Có vẻ như tối hôm qua có gặp.
"Ngươi là ai?" Lâm hình tố hỏi dò. Người này rất có thể là bằng hữ của Hà Kỳ hoặc Liễu Vĩnh nhạc.
"Diệp Tri Thu."
"Nha ! Ta nhớ rồi người hôm qua trên khán đài là ngươi đi !"
"Phải! " Không nói rõ ràng cũng xác định được. Cha mình ra làm động tĩnh lớn như vậy.Coi như mọi người giới thượng lưu đều biết rồi.
"Lâm Hình Tố ?"
"Chính xác."
Nói xong hai người liền không nói nữa.
Liễu Vĩnh Nhạc và Hà Kỳ đã rời giường.
Đã đi làm việc của chính mình.Người hầu đã đem bữa sáng làm xong.Chỉ chờ đại thúc ỉnh lại ăn cơm.
Bốn người ngồi vào chỗ của mình.
Lâm Hình Tố nhắm mắt dưỡng thần.Liễu Vĩnh Nhạc đẩy đĩa đồ ăn ngon tới chỗ đại thúc.
Hà Kỳ đang đọc tài liệu.
Hai ngày nay tài liệu đưa đến nhiều ngập đầu.
Diệp Tri Thu cúi đầu thưởng thức trà.Chỉ chốc lát ,đại thúc mơ mơ hồ hồ đi ra.
Đôi mắt còn ngái ngủ như mèo nhỏ, miệng nhỏ ngáp một cái.Lộ ra cái lưỡi màu hồng nhạt. Vừa tiến đến đã dựa
ngó Diệp Tri Thu một hồi.
"Có khách a!"
Đại thúc liếc mắt nhìn Diệp Tri Thu không nhớ ra được hắn là ai.Sáng sớm đầu óc đại thúc bị lâm vào trạng thái đìn trệ.
Diệp Tri Thu hơi nhướn mày .Người đàn ông này làm sao vừa tối qua gặp mặt đã liền đem chính mình quên đi.Chết Tiệt!
Liễu Vĩnh Nhạc xấu xa nở nụ cười, "Đại thúc lúc rời giường là thời điểm mất linh quang!" Xem như là cho Diệp Tri Thu một lời giải thích.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top