172
TRUNG PHONG
Menu
Skip to content
23/11/2015 BY QUÉT
(Đại thúc biệt tưởng đào) ~ Chương 172
21 Votes
ĐẠI THÚC BIỆT TƯỞNG ĐÀO
(ĐẠI THÚC ĐỪNG CÓ CHẠY)
Tác giả: Tiện Vũ Hạnh
Thể loại: hiện đại đô thị, nhất thụ đa công (1×6), mỹ công, đại thúc thụ, niên hạ, HE
Editor: Quét
172. Hôn lễ (1)
Một tuần sau, Trình Chí Hùng quyết định tổ chức họp báo ra bên ngoài, chính thức tuyên bố chuyện Trình Nam trở thành thành viên trong ban giám đốc.
Nhà họ Cao cũng đổi ngày, để Cao Nhã và David kết hôn trước dự kiến.
Tất cả như có sự sắp đặt, diễn ra trong cùng một ngày với lễ cưới của nhà họ Ngụy.
Hôm đó, Trình Nam áo quần tươm tất, mang theo khí thế của kẻ đứng dầu xuất hiện dưới ánh đén chớp nháy lóa mắt.
......
Bãi cỏ xanh non, màu hồng lãng mạn. Cao Nhã còn hôn mê chưa tỉnh, đeo nẹp cổ y tế, mặc váy cưới, không khác gì một con rối gỗ vô hồn ngồi trên xe lăn.
Khách khứa lần lướt tới, trong hội trường mọi người đang tươi cười vui vẻ. David nhìn quanh hội trường một vòng, thấy Lena cũng tới thì không khỏi có phần kinh ngạc.
"Sao cô lại ở đây?"
David đi tới bên cạnh Lena đang cầm ly cốc-tai đứng trước chiếc bàn dài, nhỏ giọng hỏi cô.
Khóe miệng Lena khẽ cong lên, nhìn người xung quanh, hỏi lại David: "Vì sao tôi không thể ở đây?"
David cau mày, ngó xung quanh, nhỏ giọng nói: "Tôi cảnh cáo cô, cô đừng có phá hỏng chuyện tốt của tôi!"
Lena nghe vậy, không đồng tình mà cười mỉa.
Cô liếc mắt về phía David, đầy ý chế giễu coi khinh người khác, nói: "Nếu tôi bảo là Cao Hạo mời tôi tới, anh có tin không?"
David kinh ngạc.
Hắn quay sang nhìn cô, không tin, đầy hoài nghi: "Sao có thể?"
"Cái đó..." Lena đắc ý cười: "Đương nhiên là có phải trả giá rồi."
Lena thấy Cao Hạo ở đằng xa vẫy tay với cô, vội đặt ly rượu xuống, đi về phía Cao Hạo.
David không sao hiểu nổi, nhìn Lena mỉm cười yêu kiều ôm lấy cánh tay Cao Hạo, nhíu mày.
Trừ phi cô ta...
David nghĩ kỹ xong lại thấy không thể.
Hắn đi ra được hai bước, rất nhiều người chúc mừng hắn, hắn khách khí cảm ơn. Sau đấy, đầu mày lại cau lại.
"Làm sao...."
"Sao cơ?"
David nghe tiếng thì quay đầu lại, Cao Hách không biết từ lúc nào đã đứng ở đó.
David mở miệng rồi lại ngậm lại.
Cao Hách cười khẽ, nói: "Hôm nay nhà họ Trình có họp báo, nhà họ Ngụy cũng có lễ cưới lớn. Mấy vị khách quý kia nếu không tới đây thì chắc chắn đã qua một trong những nơi đó rồi. Không thấy mấy chú bác quen thuộc thì cũng không có gì là kỳ lạ."
David không để ý chuyện này.
Thực ra David không hề cảm thấy những người trước mặt trông xa lạ, mà là có cảm giác rất kỳ quái.
Nhưng rốt cục kỳ quái ở chỗ nào thì David lại không nói rõ được.
Đang suy nghĩ, có khách quý bước vào từ cửa hội trường.
David nhìn qua bên đó, bắt gặp ánh mặt người tới, quay sang nhìn Lena một cái rồi đi về phía người khách kia.
Cao Hách hờ hững nhìn David chào đón người kia, giật giật khóe miệng, rời đi.
Bên này, cánh hoa hồng phấn tung bay trong gió, thảm cỏ xanh mơn mởn đầy mơ mộng; bên kia, trong giáo đường nghiêm trang trịnh trọng được tranh trí bởi hàng loạt những bông hồng trắng thuần khiết, khách tham dự buổi lễ đã tới đầy đủ.
Áo vest đuôi tôm trắng kết hợp cùng quần Âu đen, Thiếu Kiệt lúc này đang ngồi ở gian phòng trong.
Cậu đang ngây người nhìn chiếc thẻ ngân hàng hạn mức lớn (chiếc lúc trước đưa cho Hướng Nam) trên tay.
Mạc Dương ngồi trên xe lăn chần chừ ngoài cửa phòng liếc cậu một cái, thấy cậu thực cô đơn, tâm tư cuộn trào trong đôi mắt.
Mạc Dương đi ra một góc, lấy di động, bấm số của Hướng Nam.
"Alo?"
"Hướng Nam?" Mạc Dương liếc thoáng qua chỗ cửa, hỏi Hướng Nam: "Hôm nay Thiếu Kiệt kết hôn, anh biết chưa?"
Hướng Nam ở đầu bên kia không đáp.
"Hướng Nam?"
"Tôi biết."
Hướng Nam yếu ớt đáp, nói: "Cụp máy đây."
Mạc Dương nghe y nói vậy, cau mày hỏi: "Anh không muốn nói gì sao?"
Hướng Nam ở bên kia lại lặng thinh.
Mạc Dương ở bên này chờ, không ngừng ở bên này chờ.
Đầu bên kia điện thoại hoàn toàn yên lặng. Sau đó, một lúc lâu sau, Hướng Nam mới nói: ".....Không."
Hướng Nam tự nhận bản thân không thể giả vờ như không sao. Tuy là y chủ động lùi một bước, nhưng y cũng là người, đối mặt không thể không đau không buồn.
Đầu bên kia truyền tới tiếng "tút tút tút", Hướng Nam thật sự dứt khoát dập máy.
Mạc Dương để di động xuống, nhìn về phía cửa phòng, trầm mặc.
.......
"Chúc mừng cậu."
Thiếu Kiệt giật mình ngước lên, thấy Mạc Dương ngồi trên xe lăn đang chầm chậm tiến lại về phía cậu, cụp mắt: "Cậu xem ra vui hơn tôi rất nhiều...."
"Cũng phải." Mạc Dương rất thành thực, buông lời châm chọc: "Như này thì bớt được một đối thủ, đâu chỉ có vui, quả thật là nên tổ chức ăn mừng ấy chứ ~"
Thiếu Kiệt nhíu mày, ngước lên trợn mắt, cắn môi, hai cái răng nanh lộ ra nhưng không nói gì.
Mạc Dương đi qua, vỗ vai cậu: "Nhưng đừng nói thằng anh nửa đường tôi đây không chúc mừng cậu. Tôi chúc cậu sớm sinh quý tử nha."
Mạc Dương nói xong, điều khiển xe lăn đi ra bên ngoài.
Sau đấy, gã đột nhiên hơi khựng lại, quay đầu bảo: "Đúng rồi, Hướng Nam muốn tôi nói với cậu, chúc hai người bên nhau trọn đời, bách niên giai lão."
Thiếu Kiệt đờ người.
Mạc Dương khẽ cười, chầm chậm điều khiển xe đi ra. Thiếu Kiệt chau mày, cúi đầu túm tóc mình, cắn chặt môi, lòng rối loạn.
Thời gian đã đến, hôn lễ chính thức bắt đầu.
Thiếu Kiệt một thân anh tuấn đứng trước mặt mục sư, nghe khúc nhạc dạo bắt đầu lễ cưới, nhìn Tiêu Tiêu được bố Tiêu dẫn tới bên mình, trên mặt khó giấu sự hỗn loạn trong lòng.
Cậu liên tục nhận được ánh nhìn cùng cảnh cáo từ lão gia nhà họ Ngụy cùng Nhị lão phu nhân nhà họ Ngụy, do dự hồi lâu, lại nhìn cha mẹ mình, một người xót xa, một người căng thẳng.
Thật sự phải thế này sao?
Thiếu Kiệt không ngừng tự hỏi bản thân.
Cậu lại nhìn Mạc Dương, nét mặt Mạc Dương như cười như không.
Thật sự phải thế này sao?!
Thiếu Kiệt siết chặt nắm tay, nhìn cô dâu đã đứng trước mặt mình. Bố Tiêu đưa tay Tiêu Tiêu lại, nhưng cậu không đón lấy.
"Thiếu Kiệt!"
Nhị lão phu nhân nhà họ Ngụy khẽ quát cậu.
Thiếu Kiệt đảo mắt. Sắc mặt lão gia nhà họ Ngụy đã đen hơn bụi tro.
Tôi.....
Mạc Dương thấy cậu như vậy, từ từ điều khiển xe lăn, đi từ phía sau ra.
Ánh mắt Thiếu Kiệt lại quay về bàn tay vẫn đang đưa qua của Tiêu Tiêu.
Ngẩn ngơ, phù rể bên cạnh (Trương Sính) gọi cậu, cậu không có phản ứng gì. Người nhà, mục sư gọi cậu, cậu cũng chẳng có phản ứng gì.
Khách khứa phát hiện có gì đó không ổn, bắt đầu xôn xao.
Cuối cùng, Tiêu Tiêu gọi: "Thiếu Kiệt?"
"Xin lỗi."
Thiếu Kiệt đột nhiên giật chiếc nơ con bướm ra khỏi cổ.
Mọi người sửng sốt. Cậu nắm lấy tay Tiêu Tiêu nhét chiếc nơ vào trong tay cô rồi xông ra ngoài.
Bố Tiêu sững sờ, sau khi hoàn hồn lại lập tức nổi giận.
Tiêu Tiêu thấy ông định đuổi theo thì vội lắc đầu cản ông lại.
Nhị lão phu nhân nhà họ Ngụy gào lên giận dữ đứng dậy, bị Diệp Tâm Dư cố ý cản lại, vung tay nhưng chẳng đánh được vào đâu.
Lão gia nhà Ngụy mắt trợn to bằng cái chuông đồng, chỉ tay, vệ sĩ nhà họ Ngụy đuổi theo ra ngoài.
Không bắt được người. Thiếu Kiệt vừa xông ra đã bị chiếc xe Vans màu đen của Mạc Dương chắn ngang lại. Cửa vừa mở, phản ứng đầu tiên của cậu là nhảy thẳng lên xe.
Chiếc xe nghênh ngang rời đi. Vệ sĩ đuổi theo một đoạn dài nhưng người không thể nhanh được bằng xe nên tất cả chỉ đành chống hông thở dốc, nhìn theo bóng chiếc xe mà than thở.
Thiếu Kiệt thấy bọn họ đuổi theo không kịp, quay đầu lại, liếc người lái xe phía trước một cái, rồi hỏi Mạc Dương: "Sao lại giúp tôi?"
Mac Dương lúc này đang tay chống thái dương nhìn ra ngoài cửa sổ, nghe cậu hỏi vậy thì liếc mắt qua: "Tôi hôm nay uống nhầm thuốc không được sao?"
Thiếu Kiệt ngây ra, đập lên cánh tay gã một cái rồi bật cười.
Mấy người lớn trong nhà nói cái gì mà chỉ cần ngoan ngoãn kết hôn thì sau này sẽ không quản nữa đều là giả.
Nếu Thiếu Kiệt nhẫn nhịn chịu kết hôn, thì hôm nay của Thiếu Kiệt cũng sẽ là ngày mai của gã.
Nếu không nhường một bước chia sẻ thì không thể có được tự do.
Mạc Dương cũng khẽ cười, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
*QQ: Hôm qua mình làm xong thì chả hiểu ma sai quỷ khiến thế nào mà nhỡ tay xóa hết mấy chương mới :(( Giờ đang ngồi dịch lại gần xong rồi ^^ Tuy nhiên lịch post sẽ phải kéo dài ra thêm ngày mai nhé. Mình sẽ post hết chương 175 trong ngày mai rồi để mn có thời gian đọc xong sang t4 sẽ khóa WP nha! Lịch mở lại vẫn là 30/11 như cũ ^^
Related
(Đại thúc biệt tưởng đào) ~ Chương 104
In "Đại thúc biệt tưởng đào"
(Đại thúc biệt tưởng đào) ~ Chương 5
In "Đại thúc biệt tưởng đào"
(Đại thúc biệt tưởng đào) ~ Chương 80
In "Đại thúc biệt tưởng đào"
This entry was posted in Đại thúc biệt tưởng đào. Bookmark the permalink.
Điều hướng bài viết← (Đại thúc biệt tưởng đào) ~ Chương 171(Đại thúc biệt tưởng đào) ~ Chương 173 →
9 thoughts on "(Đại thúc biệt tưởng đào) ~ Chương 172"
Lạc Băng | 24/11/2015 lúc 12:58 chiều
hì hì,số nàng thật nhọ, cơ mà tập này thích Thiếu Kiệt thật đấy
Trả lời
heoluoi145 | 24/11/2015 lúc 10:08 chiều
Yeah!!
Z là tối nay có típ
Trả lời
mathanminhvu24 | 24/11/2015 lúc 10:29 chiều
haiz chủ nhà ơi mau mau hiên thân đi ạ . em buồn ngủ lắm mai lại có bài kiểm tra nữa chứ số tôi thật khổ thôi đành đợi tuần sau rồi đọc cả thể vậy
Trả lời
Quét | 24/11/2015 lúc 10:47 chiều
Ngủ đi bé. Chị còn mở hết tối mai mà ^^ thi xong về đọc cho hay :)))
Trả lời
Bướm Bảo Bối | 24/11/2015 lúc 11:52 chiều
Ủa vậy là hôm nay ss ko up hở?
Vậy em đi ngủ.😥
Trả lời
meiruan | 27/12/2015 lúc 9:07 chiều
Chào bạn, cho mình hỏi bạn còn dịch bộ này không ạ?🙂
Trả lời
Quét | 27/12/2015 lúc 10:14 chiều
Có bạn nhé. Chuyện còn mấy chương cuối nhẽ nào mình drop. Đơik mình thi xong sẽ post
Trả lời
meiruan | 27/12/2015 lúc 10:17 chiều
Cảm ơn bạn nhé🙂
Trả lời
Xanh Lá | 13/01/2016 lúc 7:20 chiều
Trong 3 ngày cày được 172 chương =)))))) ss thấy em lầy chưa =)))) Còn 5 chương nữa có lên ss ơi~~~~
Trả lời
Hì hì! Có ai nói chuyện với mình không???
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *
Phản hồi
Tên *
Thư điện tử *
Trang web
Notify me of new comments via email.
Nhắc tôi khi có bài mới qua email.
Chú ý - 3 -
1. Đây là trang web dịch và edit Đam Mỹ (thể loại truyện nam x nam). Bạn nào dị ứng mời ra ngay.
2. Ổ NP, KnB, POT, Lâm Tử Tự + các mặt hàng hứng lên thì làm khác
3. Đừng ai mang những gì mình bỏ công ra làm ra khỏi đây trước khi được cho phép. Hãy là một người đọc văn minh lịch sự, OK?
4. Mình là fan K-pop nhưng mình xin nói thẳng, mình KHINH BỈ thể loại CHUYỂN VER truyện. Vì thế xin đừng ai chuyển ver bất cứ chuyện gì trong nhà mình!
-Chủ nhà: Quét-
Permission
Creative Commons Licence
This work by Trung Phong is licensed under a Creative Commons Attribution-NonCommercial-NoDerivs 3.0 Vietnam License.
Tất cả mọi thứ ở đây, ngoại trừ công dịch + sắp xếp, đều không thuộc quyền của chủ nhà. Truyện ta làm có truyện có per có truyện không. Nếu một lúc nào đấy, chính tác giả của bộ truyện có ý kiến, ta sẽ gỡ xuống ngay lập tức nhằm tránh gây tranh cãi.
Ngọn gió mới
Sẽ post nốt chương cuối và phiên ngoại của Đại thúc
Bye ~
(Đại thúc biệt tưởng đào) ~ Chương 175
Happy new year!
Mở cửa trở lại...
Lời gió nói
Ta chỉ là một người học tiếng Trung, văn chương không lai láng, muốn dịch truyện vừa để thỏa mãn thú vui đam mỹ vừa để luyện tập khả năng ngoại ngữ chứ không có ý gì hơn.
Bản dịch của ta có lẽ chưa đạt đến độ hoàn chỉnh, perfect như nhiều người nhưng ta sẽ cố gắng cải thiện.
Nếu có vấn đề gì về bản dịch, cứ comment. Ta sẽ cố gắng chỉnh sửa!
谢谢你们!╮(╯▽╰)╭
Những làn gió đã tạt qua đây
4,029,711 cái mớn trớn
Bay cùng gió
Join 1 382 other followers
Thì thầm cùng gió
Bướm Bảo Bối on Sẽ post nốt chương cuối và phi...
thanhngan0905 on Sẽ post nốt chương cuối và phi...
thanhngan0905 on Bye ~
minhanhs2p on Sẽ post nốt chương cuối và phi...
airatakitori on Sẽ post nốt chương cuối và phi...
Danh mục
Ánh họa (17)
Ông chủ tiệm tạp hóa dịu dàng (3)
Câu chuyện bể bơi (11)
Cước đạp lưỡng thuyền (36)
Hắn đến từ ngoài hành tinh (32)
Khúc nhạc trong mưa (3)
Kuroko no basket (35)
Linh tinh (96)
Nguyên Nhược Ngữ (21)
Phù Quang (9)
Sủng cha (7)
Sinh tử đoản văn (13)
Ta là bát thịt kho tàu (58)
Tân nương của ba ba (14)
Thời tiết ngày mai (8)
Tiểu kỳ ba (16)
Tiệm tạp hóa Hướng Dương (6)
Tuyển tập Vainy (2)
Võng vương đồng nhân (3)
Yêu một giọng nói (12)
Đại thúc biệt tưởng đào (177)
Đoản văn (2)
1...2...3...Ta cùng trôi
Tháng Mười Một 2015
M T W T F S S
« Oct Dec »
1
2 3 4 5 6 7 8
9 10 11 12 13 14 15
16 17 18 19 20 21 22
23 24 25 26 27 28 29
30
Blog at WordPress.com.
Theo dõi
:)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top