Chương 5

  Anh cho thứ này vào cốc của cô ta , tự khắc cô ta sẽ nghe lời anh
Hắn hôn nhẹ lên má cô ..rồi đi đến quầy rượu
"anh cho tôi 1 ly giống của cô gái kia "

"cô em ! Tôi có thể ngồi ở đây không "
-xin lỗi ..làm phiền anh đi chỗ khác tôi đang đợi bạn.

Nhân lúc cô không để ý hắn tráo ly của cô
" vậy chắc tôi có thể mời em 1 ly chứ "
Cô cầm lấy cocktail uống 1 hụm nhỏ
giờ anh đi được rồi chứ
Vừa mới ngắt lời ..đầu cô đột nhiên nặng chĩu , cả người mềm nhũn không chút sức lực
Hắn đỡ cô dậy , lúc này cô không còn sức để phản kháng ..giọng nói yếu ớt

"bỏ tôi ra"
"Ngoan ! Rồi anh sẽ nhẹ nhàng với em "
"bụp" ... Một cú đấm giáng thẳng vào mặt hắn , mất thăng bằng cô chuẩn bị ngã xuống thì có 1 cánh tay dắn chắc đỡ cô vào lòng ...miệng chỉ thốt ra được một câu
"cứu tôi" rồi cô ngất lịm trong lòng anh

Lúc cô mở mắt thì trời đã sáng, nhớ lại chuyện tối qua cô giật mình sờ tay lên người
"phù" may qúa còn nguyên

vây là cả đêm cô không về sao ??? Cô phải giải thích thế nào với anh đây ...
lúc này có người đàn ông đang đứng khoanh tay ở cửa nhìn cô cười.

" dậy rồi sao?"
anh là người đã cứu tôi tối hôm qua
"em còn nhớ thì tôi không phải lo sức khoẻ em có vấn đề"
Cô liếc xéo anh:
"vậy sao ! Cảm ơn anh , giờ tôi phải đi rồi ..ơn của anh tôi xin nhận"

"em định cảm ơn tôi không như vậy thôi sao" anh vừa nói vừa tiến lại gần cô ...^^
cô lắp bắp " anh ..anh định làm gì tôi chứ "

"em nghĩ thử xem trong phòng 1 nam 1 nữ thì có thể làm được gì"
nè !

 Tôi cấm anh bước qua đây , anh còn bước nữa là tôi la lên đấy.


-Rồi tiểu thư tôi chịu thua em rồi ,, anh dơ 2 tay ra vẻ đầu hàng , nhìn bô dạng của anh khiến cô không thể nhịn cười.
"Tôi vào đây chỉ để hỏi em muốn ăn gì ,, em nhất định không được từ chối
giờ tôi cho em 2 sự lựa chọn 1 là ở lại ăn với tôi 2 là ..." anh dừng lại nhìn thẳng vào cô cười gian tà.
"2 là tôi cho em ăn thịt tôi"
Mặt cô đỏ mọng như trái cà chua ... Tức giận lém gối về anh.
" đồ lưu manh , ai thèm ăn thịt anh chứ?"  

  Tại tập đoàn Kỉ gia_
-Alo , thưa cậu chủ thiếu phu nhân đã về ...cuối cùng cô cũng về rồi sao,,
-Anh cười nhếch mép rồi lao thẳng ra ngoài người toả ra sức nóng " Lục Thiên Linh để tôi xem gan cô to đến mức nào"

-Lúc này cô đang ngồi trong phòng suy nghĩ xem phải giải thích thế nào với anh ..cả người cô như ngồi trên đống lửa
"rầm" tiếng động khiến tim cô như muốn nhảy ra ngoài , anh đạp cửa xông vào bóp lấy cổ cô.
" nói tối qua cô đi đâu ở cùng ai "

Thật sự lúc này cô không biết phải nói như thế nào với anh nói cô đến quán bar và bị hãm hại sao , nói vậy liệu anh có tin cô không ??, cổ cô bị bóp tới nghẹt thở , không khí ngày càng cạn kiệt nồng ngực cô như muốn nổ tung.

"Cô không nói chứ gì? Tôi bắt cô phải nói ,,có phải cô rất sợ độ cao" anh túm tóc cô lôi lên sân thượng dúi đầu cô xuống ... Cả người cô lúc này mềm nhũn giọng nói như bị tắc nghẽn nước mắt thi nhau rơi xuống
"nói người đàn ông cô ở cùng đêm qua là ai"

-Cô biết giờ có nói gì anh cũng đều coi đó là lời nói dối .. Nói cô bị hãm hại anh sẽ tin sao . Tay cô run rẩy bám lấy áo anh ...anh đẩy cô ra không chút thương tiếc người cô như không trọng lượng ngã nhào xuống đất ngay dưới chân anh
"Khi nào cô chịu nói thì tôi sẽ cho cô xuống"

-Ngay lúc anh quay người đi cô cố gắng rơ tay ra túm lấy chân anh
"xin anh ..tôi thật sự rất sợ"
-Nhìn bộ của cô càng khiến anh căm ghét , dù chết cô cũng không chịu nói tên người đàn ông đó sao?

-Mặt cô tái nhợt dần không còn sắc khí ... Anh đẩy tay cô ra rồi dẵm lên tay cô " loại đàn bà đê tiện dẫm đãng như cô không đủ tư cách để cầu xin tôi "
-Tay cô bắt đẩu rỉ máu ,cơ thể nằm co dúm trên mặt đất ..nước mắt chảy không ngừng
Cô không thể kêu hay có bất kì phản kháng nào.

-Anh nhấc chân ra khỏi tay cô từ từ ngổi xuống lau vết máu trên tay cô " cô chỉ cẩn nói tên người đàn ông đó tôi sẽ tha cho cô" anh bóp chặt tay cô tiếng xương kêu răng rắc.

-Tiếng kêu thảm thiết của cô vang lên , bàn tay cô nhuốm đẩy máu.
"cô định gan lì không nói đến bao giờ ,,được cô không nói chứ gì" anh kéo tay cô lôi thẳng xuống phòng.  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top