Dạy con

AU nơi Dazai và Chuuya kết hôn , cùng Fumiya - đứa con trai nhỏ của họ.

Hôm nay là một buổi tối lạnh , cậu vẫn đến trường đón con như thường lệ . Bởi thằng chồng lười nhác của cậu không nằm ở cơ quan thì sẽ nằm chổng háng ở nhà . 
- Nah Fumiya , ba đến muộn rồi . Con đợi có lâu không? - Cậu dừng xe lại , dang tay ra đón lấy thằng bé đang lon ton chạy đến chỗ mình.
- Baaaaaaa ! Con chỉ mới đứng một chút thôi . - Nhóc con hào hứng nói với cậu trong khi trèo vào lòng cậu .
- Ừm , Fumiya ngoan , ra ghế phụ ngồi để ba chở con về nha?
- Honggg , cho con ngồi đây đi mòooo - Thằng bé nhõng nhẽo nói với cậu , sau đó nó xoay người lại rồi ngồi áp mặt vào ngực cậu - Con nằm thế này ba cũng lái xe được mà đúng không??
- Bướng quá đấy , được rồi . Nhớ nằm im đấy , sẽ về nhà nhanh thôi .
- Dạaaaaaa
Bất lực mẹ rồi , ai biểu nó giống thằng cha nó quá làm gì? Cái mặt này là vũ khí cuối cùng của cha con nó chứ đâu .
Mặc dù đường về không xa lắm nhưng thằng bé đã sớm ngủ gục sau khi xe lăn bánh rời khỏi trường rồi . 

Chiếc xe dừng lại trước cửa nhà , cậu nhìn như cái móc treo đồ có một con mèo lười quấn vào thân cùng với cặp sách và áo khoác .
*Cạch*
- Bé cưng!! Em về rồi hả? Hơi muộn đó .
- Anh bé miệng lại đi , Fumiya nó đang ngủ . Đừng để nó thức chứ?
- Ah...Anh xin lỗi nhé .
Cậu nhìn gã rồi bế con vô phòng , đặt nó xuống giường rồi mới đi ra ngoài . 
Người ta nói nhà cậu chỉ có một đứa con trai là nhóc Fumiya thôi , nhưng ai mà biết được cậu lại có cả hai thằng con trai chứ? Một đứa thì 8 tuổi , một đứa thì 22. 
- Dazai , ra đây em bảo .
- Có chuyện gì thế vợ? - Gã vui vẻ chạy lại rồi vòng tay qua eo cậu 
- Thế này là sao? - Cậu ném quyển sách bài tập của nhóc xuống bàn , giọng điệu như muốn đem con cá thu này lột da đem nướng .
- Sao là sao...?
- Hôm trước em đi công tác , bảo anh ở nhà chăm con . Thế mà dạy nó học cái mẹ gì đây? 2 + -3 mà ra 5 được à ? Đéo ai lấy số hạng trừ đi tổng đâu .
- Heh? Ai bắt nó làm vậy đâu chòiiii
- Có mỗi anh ở nhà chứ ai? Đang làm họp bàn nhiệm vụ mà cô giáo nó gọi điện cho đây này . 
- Chuuya đừng có đổ hết lỗi cho anh chứ? Rõ ràng là tại em mà?
__Flashback__
Trước hôm công tác...

- Dazai , mi cút ra chỗ khác ngồi đi . Đừng làm phiền con đang học nữa . - Cậu đang nấu ăn trong bếp , khó chịu phàn nàn vì cái âm hồn cá thu cứ vất va vất vưởng không chịu để yên cho Fumiya làm bài .
- Hả? Anh đang dạy con học mà? 
- Dạy dạy cái con khỉ , dẹp cái đống đồ chơi đấy rồi ra đây phụ em nấu ăn đi .
Gã muốn cãi lại nhưng bị cậu chặn họng bằng 7749 ngôn từ 'xinh đẹp và mĩ miều' thốt ra từ miệng vợ gã .
__Endfalshback__
- Chẳng phải em đuổi anh đi chỗ khác còn gì? Giờ còn trách anh . 
- Vậy à...? Nhưng mà ai bảo anh không nhắc em?
Giờ thì...Chồng sai --> Chồng xin lỗi . Vợ sai --> dỗi --> "anh chả yêu em , anh hết thương em rồi " --> Bla bla...v..v.. --> Chồng xin lỗi
_______________________________________

Nó cũng gọi là xàm -)) 
Đây là câu chuyện có thật.....đó là tôi dạy thằng em học và bị mẹ mắng ...

Fumiya ngoan cinh yêu của hai anh nhà đây dòiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top