Sống hết mình (2)
Lưu ý: Bài viết CỰC KÌ NHẠY CẢM và có sử dụng TỪ NGỮ KHÔNG PHÙ HỢP với người dưới 17 tuổi, cân nhắc trước khi đọc!
- 3 lần Sasusaku cảm thấy mình muốn ra -
"Ôi...hí hí hí~"
Cô ôm lấy cái gối trắng mềm mại! Áp một bên má đang chìm nghỉm trong sự du dương của giấc mơ và lầm bầm mấy tiếng cười lớ ngớ. Thế rồi, Sakura bật dậy như một cái máy chỉ để thấy một phần cái áo cộc màu xanh đang mặc và một Uchiha Sasuke đang ngồi giương mắt nhìn mình chằm chằm: "Hể?"
Một khoảng lặng dài diễn ra sau đó, trước khi y nhẫn tóc hồng tiếc nuối thở dài rồi hét ầm lên, vớ cái đồng hồ báo thức trên bàn: "Thôi chết rồi! Cuộc họp của tôi!"
"Gì cơ? Tưởng hôm nay em được nghỉ?" Sasuke lật tờ báo trên đùi sang trang mới. Sakura chớp mắt: "Hôm nay là thứ bảy nhỉ?"
"Thứ bảy là hôm qua."
"Hôm qua?" Cô ngác ngơ như một con vịt sau lời hồi đáp, rõ là chưa định hình được thời điểm hiện tại.
"Ừ. Em bị sảng rồi đấy", anh bình thản đáp lại, kéo cô vợ ngơ ngác về với vòng quay thời gian đúng đắn. Sakura ngẫm nghĩ gì đó, đột nhiên nhớ ra nội dung cuộc họp sáng hôm qua mà cô đã dự rồi ồ lên kinh ngạc: "Ái chà! Không thể tin được là em đã lẫn, ở tuổi 22!"
"Em bớt việc lại một chút đi. Mình mới về làng, cứ từ từ rồi đâu sẽ vào đó." Anh chồng trẻ lắc đầu thở dài, lại lật sang trang báo tiếp theo. Sakura xụ mặt: "Biết sao được, có bao nhiêu thứ phải lo. Em mà không làm cho chóng thì chừng nào mới xong?"
"Ở bệnh viện có ngài Đệ Ngũ rồi còn gì?"
"Haha, Tsunade-sama đã đi chơi từ nửa năm trước rồi. Bây giờ chỉ có Shizune-san thôi."
"...Phức tạp nhỉ?"
"Bởi vậy..." Sakura vuốt mặt, vỗ vỗ vài cái cho tỉnh táo: "Để em qua xem Sarada thế nào rồi."
"Con bé vẫn đang ngủ, đùng làm nó dậy."
"Anh kiểm tra con bé rồi hả? Chà...vậy thì tốt, em sẽ tranh thủ nướng thêm lúc nữa vậy, hehe. Lát nữa có gì chồng cho Sarada ăn hộ em nhé." Cô cười khoái chí, ôm đống chăn gom lại hết về phía mình chuẩn bị cho một cú ngả lưng thô bạo. Sasuke không đáp, chỉ tiếp tục nhìn xuống tờ báo dang dở trên đùi.
"Hayamaru-sama là ai thế?" Anh đột nhiên hỏi, không ngẩng lên. Sakura dừng lại: "Sao cơ?"
"Hayamaru-sama là ai?" Sasuke lặp lại câu hỏi, kiên nhẫn. "Đừng nói là em lẫn đến mức tự nghĩ ra một cái tên trong đầu và gọi nó trong khi ngủ đấy nhé, Sakura?"
"Hể?!" Sakura sốc trợn tròn mắt. Anh bảo cô đã làm cái gì trong lúc ngủ cơ??
" Khoan khoan, từ từ đã nào. Hayamaru là diễn viên nam nổi tiếng gần đây, em có xem phim của cậu ấy nhưng...E-em đã gọi "Hayamaru-sama" lúc ngủ thật hả?" Cô hoang mang, nhưng chỉ nhận lại một cái lườm tóe khói từ chồng, đó là câu trả lời. Sakura nuốt nước bọt, không nghĩ mình đã làm một chuyện đần độn như thế trong cơn mơ.
"Em nghĩ sao?"
"Ôi không, em thực sự không biết! Em chỉ...À! Chắc là do tối qua em xem phim khuya quá, tập tối qua rất cảm động và cũng do em mệt nữa nên chắc là m-mê sảng đó anh. Em thề!" Sakura cuống cuồng xua tay, tạo kí hiệu thề danh dự. Ơi là trời, cô đúng là một con dở người mà.
Sasuke đảo mắt, quan sát vợ một lúc trước khi gập tờ báo lại để gọn gàng lên bàn trà, tiến đến ngồi xuống thành giường: "Anh không biết em có hứng thú với mấy cậu trai trẻ như thế từ bao giờ đấy? Hayamaru-sama đẹp trai chứ?"
"Này, anh nói thế là sao? Em mới 22 mà, cứ làm như em già lắm vậy" Sakura phản bác nhưng lại ngậm miệng lại ngay khi thấy Sasuke nhíu mày thâm ý. "H- Hơn nữa, Hayamaru-sa...không, Hayamaru cũng rất giống anh đó Sasuke-kun. Nhất là kiểu tóc và dáng người. Đó là lí do vì sao em chú ý đến phim của cậu ấy gần đây, giống như là thấy Sasuke-kun trên TV vậy đó, hehe."
"Sasuke giống kiểu người sẽ đi đóng mấy cái phim có tên "Tình yêu rực cháy" hửm?"
"À không nhưng..."
"Chậc chậc", Sasuke chặc lưỡi, nhân lúc cô vợ xinh đẹp không để ý liền mò tay vào trong chăn từ phía dưới và bắt lấy một bên đùi trống trải. Sakura hét lên lần nữa, và bị đè ngược trở lại xuống giường, chăn bị vạch cao đến ngang bụng. Sasuke thầm thì gì đó vào tai cô, rồi từ từ trượt xuống bên dưới trong sự ngỡ ngàng của Sakura. "Nằm yên", anh lạnh lùng ra lệnh.
"Để xem nào, quần lót của em đâu rồi Sakura?" Sasuke nhếch mép khi ngón tay lướt đến khe vực sâu thẳm không chút khó khăn. Sakura giật bắn mình, túm chặt lấy cánh tay chồng: "Ah! Kh-không được! Đêm qua...đêm qua chúng ta đã làm rồi...còn gì!"
"Xấu hổ quá, đến cái áo cũng là anh mặc cho em, thế mà em vẫn có thể ngủ ngon với bên dưới cởi truồng vậy hm?" Anh liếm môi, cố ý miết một đường dài từ hạt đậu bé xinh xuống đến điểm cuối cửa mình cô. Sakura rên rỉ, không gì tệ hơn là bị trêu ghẹo ngay khi vừa ngủ dậy. Khoảng thời gian vừa thức giấc buổi sáng là khoảng thời gian vô cùng nhạy cảm, chỉ một cái chạm cũng khiến cơ thể cô như bị rút cạn sinh lực, mềm oặt dưới thân anh. Sakura run rẩy bấu víu vào chiếc áo đen trĩu xuống của Sasuke, không rõ là muốn kéo anh lại gần hay muốn đẩy anh ra xa, và cổ họng bỏng rát bắt đầu hổn hển: "Kh- không...!"
""Không" ư? Nếu muốn từ chối thì phải cương quyết lên chứ. Em "không" cái kiểu gì vậy?" Anh lười biếng rút ngón tay lại, nhìn âm hộ hồng hào co thắt như đang thở, ấm nóng âm ẩm từ lúc nào chẳng biết. Nhả chút dịch vị lên đầu ngón tay, Sasuke giữ chặt cô bằng hai chân rồi nhẹ nhàng luồn tay trở lại nơi nhạy cảm, nhét những ngón tay dài chai sạn của mình vào bên trong cô, từ từ, chậm mà chắc. Sakura nín thở, rồi thở hắt ra cùng lúc với cái rùng mình khó nhọc, bên dưới mềm oặt hoàn toàn không đủ sức kháng cự.
"Anh...anh có để ý là sau khi sinh Sarada, chúng ta làm...rất nhiều không? Anh...giống như là anh...ưh!...không bao giờ thoả mãn vậy!"
"Có thể, nhưng cho dù là vậy thì em vẫn luôn đồng ý làm tình mỗi khi anh đòi hỏi còn gì? Giờ thì dạng cái chân rộng ra, anh biết là âm hộ em đang gào thét đòi anh sục sạo nhiều hơn nữa." Anh chồng trẻ nhấp một cái mạnh mẽ đầy đột ngột, dâm thủy bên dưới lập tức bắn ra một ít, thấm xuống giường. Sakura xấu hổ che mặt, ngoan ngoãn làm theo lời anh: "E- Em không có!"
"Có, em có. Không giống như cái miệng xinh xắn nói dối tệ hại, cơ thể của em có biết nói dối bao giờ đâu." Sasuke phì cười, bàn tay tím rực của Susanoo nối vào cánh tay trái hiện ra, thô bạo vạch chiếc áo xộc xệch của Sakura lên cao khiến hai bầu sữa tròn trịa bật ra trước mắt. Sakura đỏ mặt, bên ngoài sáng đến chói lòa.
"Em phải xem cái này, Sakura. Trong khi em nói "không" thì âm hộ em bắn nước còn núm vú thì dựng đứng lên như vậy...", anh bấu lấy một bên nhũ hoa cương cứng kéo nhẹ, nhấn nó lõm hẳn vào mô mỡ mềm mại rồi thả tay để nó tự do bắn ngược lên như lò xo. Cô ngại ngùng la lên: "Đừng có kéo núm vú em như thế, đồ ngốc!"
Sasuke nhướng mày, lôi Sakura ngồi dậy, đổi tư thế thành 69 rồi bình tĩnh đề nghị: "Đừng phí thời gian nữa, Sarada có thể dậy bất cứ lúc nào đấy."
"Hứ! Xem em trừng phạt anh thế nào đây" cô bướng bỉnh đáp, lôi dương vật khỏi quần Sasuke. Vừa được giải thoát, gậy thịt to lớn hùng dũng vươn lên ngay dưới đôi mắt màu xanh, cô cắn môi, phóng lao thì phải theo lao và há miệng nuốt một phát đến kịch chân gậy. Sasuke nhăn mặt, cơ thể như có dòng điện xoẹt qua: "Bạo ghê nhỉ?"
Tiếng bú mút sì sụp cứ tăng dần đều trong không khí, có nước bọt bôi trơn nên Sakura dễ chuyển động hơn hẳn. Cô bóp môi quanh hình dáng dương vật, trượt lưỡi liếm dọc từ trên xuống dưới, không quên chăm sóc cả những vân gân cứng ngắc nổi xung quanh. Đầu khấc chui sâu vào tận cuống họng khiến cô vợ hơi hơi ọ ọe một chút, nhưng rồi cũng chính Sakura tiếp tục mút nó đâm thẳng vào điểm tận cùng. Sasuke ghì lấy cái hông to mềm, nhổm dậy thay thế hai ngón tay bằng cái lưỡi yêu nghiệt. Cô giật bắn, đánh trượt dương vật trong miệng làm nó đập vào má, rên rỉ vô vọng: "A! Anh làm gì vậy!?"
"Tiếp tục đi chứ, tưởng em muốn trả đũa anh?"
"Ưh...ưhm...!" Cô kì kèo, nắm lấy đầu khấc bằng lòng bàn tay rồi xoay tròn vật cứng, cuối cùng đẩy nó sang một bên để ngậm lấy hai hòn bi bằng miệng của mình: "Nó cứng ngắc này...lần nào anh cũng bắn đến sắp thụ thai cho em mà vẫn còn nhiều vậy ư?"
"Em ồn quá đó, tập trung vào", Sasuke hắng giọng, thụt ra vào cái lưỡi quỷ quái quanh những nếp gấp đỏ au. Sakura cười khúc khích, còn cố tình nhấn mông xuống mặt chồng sâu hơn chút nữa: "Anh xấu hổ đấy à? Ôi trời Sasuke-kun!"
.
.
.
Sasuke rùng mình run rẩy, rút thật nhanh gậy thịt cứng ngắc khỏi cái lỗ rỉ nước rồi hướng đến miệng cô. Sakura vừa há ra, dương vật căng thẳng lập tức thọc sâu vào miệng, phun sạch tinh dịch tanh lợ nhớp nháp, nhiều đến độ ứa cả ra ngoài. Người vợ trẻ hào hứng nuốt từng ngụm dịch nóng "ừng ực ừng ực", mút sạch sẽ cho chồng rồi vui vẻ vét mấy giọt tinh bắn trên má phết lên môi, nháy mắt: "Sasuke-kun lúc nào cũng tuyệt vời~"
Và họ đã "yêu thương" nhau trên giường cho tới tận trưa. Trước khi bé Sarada hơn hai tuổi khóc òa vì đói, gia đình Uchiha đã yên vị trong phòng bếp để dùng bữa.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top