Chương 1
Chương 1
Áo sơ mi ngắn tay bằng tơ tằm màu xanh ngọc nhạt, mang huy hiệu trường tinh mỹ màu đỏ làm bằng đồng, cộng thêm cà vạt màu trắng lịch sự tao nhã, quần màu đen thon dài, giày da xịn đen, mặc đồng phục mùa hạ sang quý mà thoải mái, ngồi trên ca-nô, nhìn nước biển xanh thẫm ngoài cửa sổ, nhìn sóng nắng màu vàng, hải âu bay lượn hai bên ca-nô, còn có bầu trời xanh trong suốt, mùa hè mỹ lệ, cũng là ngày đầu tiên ta nhập học. Thần Thụ học viện nằm trên hải đảo cách xa thành thị, cho nên chúng ta phải đi thuyền tới đó. Ngắm biển chán chê, ta quay đầu, quan sát khoang thuyền cửa sổ rộng mở.
Khoang thuyền vốn nên chứa bốn người, lại chỉ có hai người. Ngồi đối diện ta là một nam hài mặc đồng phục như ta, hắn yên lặng ngồi, ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ, một tiếng cũng không phát ra. Quá mức nhàm chán, vì thế ta bắt đầu vụng trộm đánh giá hắn, tóc có chút ánh kim, tóc mái thật dài gần như che đi con ngươi, một gọng kính màu vàng, bởi vì ánh mặt trời phản xạ, nhìn không tới ánh mắt của hắn. Có lẽ là vì tóc mái cùng với mắt kính kia đi, hoặc có lẽ là vì gương mặt của hắn quá mức bình thường, ta xem một hồi lâu, cũng không thể nhớ rõ được bộ dáng hắn như thế nào. Một nam sinh bình thường đến mức làm cho người ta không thể nhớ rõ. Tựa hồ cảm giác được tầm mắt của ta, nam sinh bỗng nhiên quay đầu, chống lại tầm mắt còn chưa kịp thu hồi của ta, cũng để cho ta thấy được đôi mắt của hắn, ánh mắt bình thản như nhau khiến người ta không thể nhớ rõ. Cảm thấy có chút xấu hổ, tựa như đứa nhỏ làm sai sự bị đại nhân bắt được, ta chỉ có thể cười với nam sinh kia: "Hi!" Nam sinh ngồi đối diện kinh ngạc nhìn ta một hồi lâu, mãi cho đến khi ta có chút không được tự nhiên, trên gương mặt đạm mạc của hắn mới xuất hiện một tia mỉm cười gật đầu bảo:
"Ngươi khỏe." Thanh âm lạnh lùng rõ ràng, nghe đứng lên có vẻ có chút ôn nhu.
"Ta tên là Lâm Dạ Tuyền, tân sinh, ngươi cũng vậy đi?" Ta vươn tay lấy lòng.
"Ân, ta tên là Đổng Minh." Nói xong cầm tay ta, nhiệt độ cơ thể mát lạnh theo tay hắn truyền tới. Nói xong lại nhìn về phía biển rộng bên ngoài cửa sổ thủy tinh, ta cũng không nói gì nữa. Khoang thuyền an tĩnh làm cho người ta chịu không nổi.
"Hi, ngươi hảo, ta có thể vào ngồi sao? Những khoang thuyền khác đều đầy." Đột nhiên ngoài cửa truyền tới một nam âm thanh thúy, quay đầu vừa thấy, là một nam hài vô cùng tuấn tú, vẻ mặt tươi cười ấm áp, làm cho người ta cảm thấy thân thiết không rõ.
"Ân, có thể, đương nhiên có thể." Ta vừa nói, vừa vội vàng dịch vào bên trong.
"Cảm ơn." Nam sinh vui vẻ nói, ngồi xuống bên cạnh ta: "Ta tên là La Dũng." Nói xong, đưa tay về phía ta.
"Ách? Nga, ta tên là Lâm Dạ Tuyền." Ta nắm lấy tay y lắc lắc một chút.
"Rất hân hạnh được biết ngươi." La Dũng cười nói.
"Ân, ta cũng vậy." Thật là một người thân thiện.
"Ta là tân sinh, còn ngươi?" La Dũng hỏi ta.
"Cũng giống với ngươi."
"Thật tốt quá, kết giao bằng hữu được không?"
"Đương nhiên, cầu còn không được ah."
"Oa, quá tuyệt vời. Ta thật không dám tin ta có thể đi học tại Thần Thụ học viện ah." La Dũng tiếp tục nói.
"Ân, ta cũng vậy, nói thật, thời điểm giấy thông báo trúng tuyển tới ta còn tưởng rằng gửi lộn chỗ ah."
"Ha ha, đúng rồi, như thế nào cũng không dám nghĩ đến vận khí của mình tốt như vậy. Bất quá, ta nghe nói trường này mới có hơn ba trăm người ah."
"A? Ít như vậy?"
"Ân, ta lúc đầu cũng hoảng sợ. Ta trước khi tới có tra cứu về trường, không thể tưởng tượng được trường học lớn như vậy, thế nhưng chỉ có hơn ba trăm người. Bất quá học trò nơi đó ngoại trừ chúng ta là thi tới, bối cảnh mỗi cái đều vô cùng khủng bố."
"Cũng không biết bọn họ có dễ ở chung hay không?" Nghĩ tới những quý tộc học trò này, ta có chút lo lắng hỏi.
"Không biết, hi vọng bọn họ dễ ở chung. Bất quá ta cũng không ôm hi vọng nha. Tóm lại học trò nơi đó, đều là những người không thể chọc, ta điều tra một chút, thế nhưng đều là hài tử của quý tộc nổi danh, nghị viên, phú hào, quan to, rất dọa người ah."
"Bất quá nếu có thể nhận thức những người này, ta nghĩ tương lai của chúng ta sẽ rất có lợi." Ta nói ra ý nghĩ của chính mình.
"Ân, đương nhiên. Ngươi xem huy hiệu trường của chúng ta đi: "Y chỉ vào chính mình, "Cái huy hiệu trường này trong trường học đại biểu cho thân phận học viên. Chúng ta gia thế bình thường thi tới đều là bằng đồng màu đỏ, sau đó dựa theo địa vị đi lên, làm bằng bạc, là con của nghị viên và phú hào, tiếp đến là bằng vàng, là con của những quan to, tựa như con của Tổng Thống. Nghe nói hình như còn có làm bằng bạch kim ah, cũng không biết những người kia là ai." La Dũng một hơi nói cho ta.
"Huy hiệu trường còn phân loại nhiều như vậy? Thật là xa xỉ. Bất quá ngươi biết thật nhiều nha." Ta có chút kinh ngạc nói.
"Đương nhiên, ta tìm kiếm rất nhiều tư liệu ah." Nói xong y còn có chút kiêu ngạo ưỡn ngực, nhưng mà dạng này lại không làm cho người ta cảm thấy chán ghét, ngược lại còn có chút đáng yêu. Đột nhiên, y nói thật nhỏ: "Ta còn biết rõ một chuyện liên quan đến học viện này ah." Thanh âm khẩn trương hề hề, khiến cho ta không khỏi giảm nhỏ thanh âm lại hỏi: "Cái gì? Mau nói cho ta biết."
"Nói cho ngươi biết ngươi cũng đừng nói đi ra ngoài nga."
"Được rồi được rồi, nói mau."
La Dũng vì thế nhỏ nhẹ nói vào tai ta: "Ta nghe nói trường học này có rất nhiều đồng tính luyến ái!"
"Cái gì!? Đồng tính luyến ái!?" Ta bị hù dọa không tự chủ hô lên.
"Hư!" La Dũng bịt miệng ta lại, vụng trộm nhìn Đổng Minh đối diện, đầu hắn dựa vào cửa sổ thủy tinh, hơi hơi rủ xuống, tựa hồ đã ngủ.
"Ngươi nói cái gì?" Ta giảm thấp thanh âm hỏi.
"Đồng tính luyến ái a. Ngươi cũng không nghĩ đến, đây chính là nam hiệu, hơn ba trăm thiếu niên bị vây trong thời kỳ trưởng thành sớm chiều ở chung tại đảo hoang ngăn cách này, có đồng tính luyến ái cũng tuyệt không kỳ lạ." La Dũng cũng hạ giọng nói, hai chúng ta họp cùng một chỗ, giống như thảo luận cái gì đó bí mật vô cùng.
"Thế nhưng thế nhưng." Tóm lại ta cũng không biết nói gì, chỉ là cảm thấy rất kinh ngạc.
"Cho nên chúng ta cũng phải cẩn thận một chút, nói không chừng không cẩn thận liền làm cho người ta..." Nói xong, La Dũng vẫn không quên dựng lên ngón giữa. Ta có chút gian nan nuốt ngụm nước bọt: "Không không không khủng bố như vậy đi."
"Ai biết." La Dũng thoải mái nhún nhún vai, có chút xấu xa nở nụ cười.
"Tiểu tử chết tiệt, ngươi dám làm ta sợ." Ta oán hận nói, mạnh mẽ dùng cánh tay khóa chặt đầu của y, dùng bàn tay khác vò loạn tóc y.
"Ai nha, không dám, không dám, Lâm đại gia tha mạng." La Dũng đùa giỡn xin khoan dung, ta buông y ra, cả hai đều dựa vào lưng ghế mềm mại phía sau, nở nụ cười. Sau đó liền vui vẻ trò chuyện, như bằng hữu, ta nghĩ, chúng ta có lẽ sẽ trở thành bạn bè tốt.
Đổng Minh ngồi đối diện không hề nói chuyện, chúng ta liền đã quên sự tồn tại của hắn. Mãi cho đến giữa trưa, người bán hàng đẩy xe đưa cơm trưa lại đây. Ta cùng La Dũng đều muốn một phần, nhìn Đổng Minh vẫn còn đang ngủ, ta quyết định vẫn là nên đánh thức hắn, như vậy tốt hơn.
Vì thế ta đứng dậy đi đến bên người hắn, lắc lắc hắn, nhẹ nhàng hô lên: "Đổng Minh, Đổng Minh." Hắn tựa hồ bị ta làm cho bừng tỉnh, bả vai mạnh mẽ giật một chút, khiến ta vội vàng thu hồi tay khoác lên trên vai hắn. Hắn ngẩng đầu nhìn ta, một đôi mắt đạm mạc có chút hỗn loạn mê mang, ta ngượng ngùng nở nụ cười, gãi gãi đầu, nói: "Cơm trưa đã đưa tới, ta nghĩ ngươi có thể muốn ăn gì đó." Đổng Minh nghe xong, quay đầu nhìn người bán hàng ngoài cửa, gật đầu với ta tỏ vẻ biết ơn, sau đó mua một phần ăn, về chỗ ngồi yên lặng ăn.
Ta vốn định nói với hắn một chút, nhưng lại không biết nên nói cái gì, La Dũng lại lôi kéo ta nói chuyện tào lao, cho nên ta cũng không để ý đến nam sinh yên tĩnh này.
Ngồi trên thuyền cơ hồ một ngày, cho đến khi hoàng hôn mới cập bờ. Ta mang theo bao lớn bao nhỏ, cùng La Dũng từ trên thuyền đi xuống, đập vào mắt chính là thanh sơn lục thủy ở thành thị tuyệt đối không nhìn thấy. Dãy núi kéo dài nhấp nhô được rừng cây rậm rạp bao trùm, tầng tầng vây quanh bốn phía đảo nhỏ, bên ngoài không nhìn thấy cảnh tượng bên trong đảo.
"Thật đúng là xinh đẹp nha." La Dũng có chút thở dài nói.
"Đúng, quang cảnh thật không sai." Ta đáp.
Ngồi trên xe trường, Mercesdes-Benz đi trên con đường rộng bằng phẳng mà uốn lượn, dọc theo đường đi, còn có thể thấy xe cao cấp đen dài có rèm che liên tục băng qua.
"Wow, xem ra bạn học của chúng ta thật đúng là khủng khiếp." La Dũng có chút khoa trương nói, bị cái thái độ khoa trương kia chọc cười, ta trêu: "Đúng nha, hay là bám một cái phía trên? Mặc kệ hắn là nam hay là nữ, dù sao về sau cũng không thiếu ăn, ha ha."
"Hắc hắc, đúng vậy đúng vậy. Chẳng qua, không biết người ta có nhìn vừa mắt hai lúa như ta không." La Dũng cố tình buồn rầu nói.
"Không thành vấn đề, không thành vấn đề, nhìn ngươi lớn lên mi thanh mục tú, ngay cả ta cũng có chút động tâm." Ta cũng cố ý tà tà nói, vẫn không quên nuốt một ngụm nước bọt bày ra tính chân thật.
"A? Không thể nào, bạn học, vì sao ngươi không nói cho ta biết ngươi cũng là đồng tính luyến ái a? Thật sợ." La Dũng hai tay ôm ngực, giống như té xỉu nói.
"Hắc hắc, ngươi hiện tại biết đã quá muộn, còn không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ." Ta vẻ mặt gian trá nói xong, liền bổ nhào lên người hắn, ở trên xe đùa giỡn.
Ngồi trên xe gần hai tiếng, chúng ta mới chính thức tới nơi. Tường đá cao lớn màu xám, cửa sắt thật lớn ước chừng 20 mét chậm rãi mở ra, xe chậm rãi chạy vào. Lại thêm 20 phút nữa, mới dừng lại. Đi xuống xe, nhìn cảnh tượng trước mắt, thiên, tại đây trong đảo có dãy núi vờn quanh, dĩ nhiên là một thảm cỏ xanh rộng lớn. Từng tòa kiến trúc Châu Âu hùng vĩ cao lớn uy nghiêm đứng vững, tượng khắc tinh xảo, bể phun nước tạo hình duyên dáng, thềm đá tao nhã, dãy hoa tỉ mỉ thiết kế, đường đi bằng phẳng tiêu sái rộng mở, bên đường còn có hàng ghế đá dài. Trường học chỉ hơn 300 người, vậy mà khí phái như thế, mặc dù biết đây là một trường học quý tộc không hề tầm thường, ta vẫn không thể không vì vườn trường xa hoa mà thở dài.
"Tân sinh năm nhất đến bên này tập hợp." Một tiếng uy nghiêm, khiến cho ta vội vàng nhìn về phía nơi phát ra. Đó là một nam sinh tuấn tú cao gầy, tóc đen, đôi mắt hẹp dài uy nghiêm không nói nên lời, trước ngực mang huy hiệu trường bằng đồng màu đỏ giống như chúng ta. Chờ 20 tân sinh chúng ta xếp thành hai hàng trước mặt hắn, hắn mới tiếp tục mở miệng: "Hiện tại đi theo ta, ta mang bọn ngươi tới ký túc xá." Nói xong liền xoay người đi, chúng ta đành phải chạy nhanh đuổi kịp. Bởi vì trường học này toàn bộ đều ngăn cách, cho nên nhóm học sinh mãi cho đến khi tốt nghiệp đều phải ở trong sân trường không được ra ngoài. Ta và La Dũng cũng không nói chuyện, bởi vì chúng ta đều tò mò nhìn bốn phía. Dọc theo đường đi, ta nhìn thấy rất nhiều học viên mang theo huy hiệu trường màu bạc, ngẫu nhiên cũng nhìn đến một hai cái màu vàng, bọn họ ba cái hai cái một nhóm, đều dùng ánh mắt đánh giá nhìn tân sinh ban một bọn ta, cảm giác thật giống như bọn ta là động vật trong vườn bách thú. Bỗng nhiên, ta nghe được một nam sinh nói: "Mặt hàng năm nay không tệ lắm, trừ bỏ một hai cái không thể nhìn bên ngoài. Hắc, đêm nay có thể chơi đã ah."
Không bao lâu, chúng ta liền dừng lại trước một tòa nhà nhỏ xây bằng gạch đỏ, nói là tòa nhà nhỏ, cũng là cao tới 4 tầng, thế nhưng so sánh với những công trình kiến trúc khác trong trường học, đích thực là có chút nhỏ, mái nhà màu xanh biếc, cửa sổ thủy tinh màu xanh biếc, cùng rừng cây xanh biếc chung quanh tựa hồ hợp thành một thể.
"Nơi này chính là ký túc xá về sau của các ngươi." Nói xong hắn liền đẩy cửa đi vào, chúng ta cũng đi theo. Đó là một đại sảnh rộng lớn, ngẩng đầu có thể nhìn thấy nóc nhà xanh biếc, nóc nhà treo một cái xích sắt thật dài, đầu dây rũ xuống treo đèn thủy tinh tỉ mỉ, ánh sáng nhu hòa từ ngọn đèn chiếu tới bốn phía, một ít học sinh đang từ hành lang trên lan can tò mò nhìn xuống, còn có thể nghe được thanh âm xì xào bàn tán đàm tiếu. Sàn nhà trải đá cẩm thạch mát mẻ cứng cáp trơn nhẵn. Trung tâm có một loạt ghế sa lông dài bằng da thật có thể chứa hơn 20 người, ở giữa là một cái bàn bằng gỗ đen, bốn phía khắc viền vàng quý khí, bên trên còn khắc hoa văn phức tạp, vừa thấy liền biết mấy thứ này đều xa xỉ vô cùng. Tường gạch đối diện phía trên sô pha có treo một cái SONY TV siêu mỏng 43 inch, phía dưới là một cái lò sưởi.
Nam sinh hướng dẫn làm cho bọn ta ngồi ổn định trên ghế sa lông, mở miệng nói: "Ta là sinh viên năm thứ ba Đổng Nghiễn, là ký túc xá trưởng ở đây, về sau các ngươi nếu có vấn đề hoặc yêu cầu gì, cứ đến tìm ta. Quy củ nơi này, tin tưởng các ngươi cũng đã xem sổ tay nhập học, ta cũng không muốn nói nhiều. Phạm vi hoạt động của các ngươi, chỉ có thể ở trong trường học, nếu ai muốn đi ra ngoài, trừ phi có trường học phê chuẩn, nếu không, các ngươi đừng tưởng rằng trường học chỉ là đuổi học các ngươi đơn giản như vậy."
Đổng Nghiễn nhìn bọn ta, tiếp tục nói: "Hiện tại, ta hỏi các ngươi, các ngươi biết rõ đây là một trường học như thế nào sao?" Nói xong Đổng Nghiễn nhìn quanh đám người bọn ta. Ta vốn tưởng rằng La Dũng sẽ trả lời, không ngờ y chỉ lẳng lặng ngồi im, mà một nam sinh béo lùn cao lớn, lớn lên có vẻ đáng yêu sợ hãi nói: "Này đây là trường học quý tộc nổi tiếng nhất cả nước."
"Đúng vậy, đây là bọn hắn nói cho ngươi, trường học quý tộc nổi tiếng nhất cả nước, ngay cả con của Tổng Thống cũng học bên trong trường! Các ngươi có lẽ nghĩ đến có thể vào trường học này là vinh hạnh của các ngươi, như vậy ta hiện tại nói cho các ngươi biết, quên đi những gì các ngươi đã từng nghe được, những gì các ngươi nhìn thấy, tất cả đều là cứt chó!" Đổng Nghiễn nói xong, bọn ta đều một mảnh ồn ào, hắn đến cùng đang nói cái gì? Những gì nghe đến, nhìn qua, liên quan đến trường này hết thảy đều là tốt đến không thể tốt hơn, như thế nào đều là cứt chó ah?
"Các ngươi tốt nhất nên chuẩn bị trước." Đổng Nghiễn lại tiếp tục nói, vẻ mặt nghiêm túc không giống nói giỡn: "Những học trò quý tộc này đó, tuyệt đối so với các ngươi tưởng tượng còn ác liệt hơn, còn đáng sợ hơn gấp trăm lần! Các ngươi có lẽ sẽ hỏi vì cái gì, ta nói cho các ngươi biết, học trò tại nơi này, đều là thi tới, giống như các ngươi, nhưng đều là món đồ chơi của bọn họ! Những kẻ quý tộc này, cho dù giết ngươi, cũng chỉ có thể oán ngươi tự mình xui xẻo, căn bản không có người truy cứu bọn họ!"
"Cái gì?"
"Học trưởng, đây là ý tứ gì?"
"Ta không rõ."
Đổng Nghiễn vừa nói xong, những học sinh mới lại là một mảnh ồn ào.
"Quên đi những gì các ngươi đã từng học qua, cũng quên đi nơi này là trong trường học. Các ngươi hiện tại, chỉ cần rửa sạch cái mông của các ngươi, chuẩn bị học cách như thế nào lấy lòng đám quý tộc này, để cho mạng nhỏ của mình có thể kéo dài một chút! Lời ta đã nói xong, hiện tại các ngươi di chuyển đến phòng của mình, hai tân sinh sẽ ở cùng một học trưởng, họ sẽ dẫn dắt các ngươi, vấn đề của các ngươi, cũng nên hỏi họ." Đổng Nghiễn nói xong liền rời đi, để lại một đám người chúng ta hai mặt nhìn nhau.
B�b��z=Ss
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top