Quyển 6 - Chương 26: Phệ hồn trận (thiếu)

Tập trung nhìn vào, Nguyệt Vũ nhịn không được nhướng mày.

Thân ảnh kiêu ngạo ương ngạnh không ai bì nổi đứng trước Phong Nguyệt khách kia không phải Huyết Dạ thì còn là ai?

Nhìn bộ dáng hết nhìn đông lại nhìn tây giận mà không thể phát tiết kia, Nguyệt Vũoán thầm trong lòng. Chẳng lẽ là tới tìm nàng tính sổ? Quả nhiên, không đợi Nguyệt Vũ nghi hoặc, cách đó không xa truyền đến thanh âm Huyết Dạ tiếng hô:"Thế nào, tên kia đã trở lại chưa?"

"Hồi thiếu gia, vẫn chưa!" Nam tử từ chỗ tối lắc mình đi ra, lắc đầu phủ nhận nói.

"Đáng giận, thế nhưng còn chưa về! Tên nhát gan, đừng để ta bắt phải!" Huyết Dạ oán hận đấm vào bức tường bên cạnh, vẻ mặt âm ngoan nói.

Thấy vậy, khóe miệng Nguyệt Vũ câu ra một chút châm chọc. Quả nhiên, hắn thật đúng là tìm nàng tính sổ!

Nàng thật không biết, tên kia thế nhưng ngay cả nàng ở Phong Nguyệt khách cũng tra được. Xem ra, đối với mình, hắn thực "để bụng" a!

Không thèm nhìn Huyết Dạ, Nguyệt Vũ quang minh chính đại hướng tới đại môn Phong Nguyệt khách sạn mà đi. Trực tiếp đem Huyết Dạ trở thành không khí.

"Thiếu gia, ngươi xem......" Vị hắc y nam tử nhìn thấy Nguyệt Vũ hướng tới bên này đi đến, bộ dáng nghênh ngang, vươn tay chỉ, có chút khó tin nói.

Huyết Dạ nhìn Nguyệt Vũ đi tới bên này. Lập tức, lửa giận trong lòng đột nhiên chuyển hóa thành đắc ý cùng âm ngoan. Hừ, còn dám trở về, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!

"Tiểu tử, ngươi đứng lại đó cho ta!" Huyết Dạ mở to hai mắt nhìn, có chút mơ hồ, tiểu tử này thế cứ như vậy khinh thị hắn, thật sự là không để hắn vào mắt!

"Huyết gia thiếu gia, ngươi là gọi ta sao?" Nguyệt Vũ dừng lại thân mình, đưa lưng về phía Huyết Dạ, trong mắt xẹt qua một chút tinh quang. Xoay người, Nguyệt Vũ hơi hơi nhướng mi, nghi hoặc hỏi.

"Hừ, tiểu tử, ngươi không cần quá kiêu ngạo! Ta nói cho ngươi biết, ban ngày ngươi gặp may mắn, hiện tại cũng không có vận khí tốt đâu! Đắc tội Huyết gia chúng ta, ngươi còn muốn an bình, quả thực chính là người si nói mộng!" Huyết Dạ nổi giận trừng mắt nhìn Nguyệt Vũ, trong mắt không chút nào che dấu sát ý. Loại sát ý này bắt đầu phát sinh từ khi ở Liệt Hỏa thành, hiện tại đã thành khủng bố nặng nề!

Nguyệt Vũ nghe được Huyết Dạ nói như vậy, không chỉ không sợ hãi, ngược lại càng thêm nghi hoặc. Nghi hoặc là, vị thiếu gia Huyết gia này thật đúng là một tên kiên trì! Bằng không, làm sao có thể đuổi sát đến tận đây? Trực tiếp đứng trước cửa đợi nàng! Nhưng nếu là một người kiên trì không ngừng như vậy, vì sao lại là một tên...... Vô dụng ngu xuẩn? Nguyệt Vũ từ chối cho ý kiến, thản nhiên gật gật đầu. Đúng vậy, người này chính là một tên kiên trì mà ngu xuẩn!

Nhìn bộ dáng Nguyệt Vũ, Huyết Dạ hừ lạnh nói:"Ta chỉ biết hôm nay sau khi thịnh yến chấm dứt, ngươi một mình ly khai, là sợ hãi ta chặn ngươi đi? Ha ha, thế nhưng tránh đến bây giờ mới trở về. Không nghĩ tới vẫn là bị ta gặp phải, ha ha ha ~" Cảm thấy rất có thể là Nguyệt Vũ sợ hãi nên trốn đi, một loại thành tựu dâng lên thỏa mãn lòng Huyết Dạ vẫn bị Nguyệt Vũ ngược đãi từ trước.

Nghe được Huyết Dạ son sắt, tự cho là đúng, Nguyệt Vũ có chút hết chỗ nói. Não tàn, tuyệt đối là não tàn. Bằng không, người bình thường sao có thể nói lời này!

Nàng đi theo hai vị tu hồn giả, thế nhưng bị Huyết Dạ nói thành sợ hãi mà trốn đi. Ý nghĩ này, có thể rất không hợp lí hay không?

Hiện tại, Nguyệt Vũ dám xác định, Huyết Dạ không chỉ là một tên ngu xuẩn, còn là một tên não tàn ngu xuẩn!

"Vậy Huyết gia thiếu gia, ngươi muốn làm gì?" Nguyệt Vũ tựa vào tường, híp mắt tà nghễ nhìn Huyết Dạ.

Kỳ thật, nàng vẫn rất tò mò. Huyết Dạ rõ ràng biết nàng là một vị tu hồn giảtôn thượng cao nhất, lại dám lớn gan trực tiếp tới cửa đòi nợ. Không thể không nói, nàng có chút tò mò thủ đoạn của Huyết Dạ!

"Ta nghĩ thế nào? Đương nhiên là muốn ngươi chết!" Huyết Dạ hơi hơi khuynh thân mình, âm ngoan nói.

Nguyệt Vũ dựa vào tường, thân hình vẫn bất động, nhưng trong ánh mắt hơi hơi rũ xuống kia chợt lóe mà qua lãnh ý.

Đối với Huyết Dạ, ngay từ đầu không giết hắn Nguyệt Vũ đã có chút hối hận. Sớm biết đến bây giờ hắn còn quấn quít lấy chính không buông như vậy, thời điểm ở Liệt Hỏa thành nên chấm dứt hắn! Không phải nàng sợ Huyết Dạ, mà là cùng Huyết Dạ nháo loạn một hồi, nhất định sẽ kinh động đến tòa đại sơn Huyết gia kia. Thời điểm còn không biết rõ ràng ai bắt Bạch Thiên Tuyệt, ai mơ ước Minh Nguyệt chi tâm của nàng, nàng không nghĩ trêu chọc lắm phiền toái! Địch ở tối, nàng ở sáng, nếu thành cái đích của Huyết gia cho mọi người chỉ trích, đối với nàng mà nói, tuyệt đối là vô cùng nguy hiểm .

Nhưng mà phải nói, Huyết Dạ hao hết tâm tư muốn trí nàng vào chỗ chết như vậy. Nàng làm sao có thể bỏ mặc? Đối với uy hiếp đang tiến tới, hoặc thậm chí sắp sửa tổn hại đến mình, nàng đều phải bóp chết! Không phải nàng hung tàn, mà là thế giới cường giả vi tôn, thực lực tối thượng, không phải ngươi chết thì chính là ta mất mạng! Hơn nữa, nàng cũng không phải một người quen ẩn nhẫn. Phàm là kẻ dám xâm phạm nàng, nàng đều phải giải quyết trước!

Nghĩ đến đây, Nguyệt Vũ trong mắt hàn mang càng sâu!

"Nga, muốn ta chết? Không biết là chết như thế nào?" Nguyệt Vũ nâng mắt nhìn Huyết Dạ, trên mặt mang theo vài phần khinh thường.

Bằng vào thần thức cảm giác của nàng, từ một nơi bí mật gần đó nàng đã cảm giác được thực lực của đám người Huyết Dạ. Một vài tên thực lực Ma tôn. Tuy rằng tu vi này phóng nhãn toàn Ma Vực đều thuộc loại cao thủ nhất đẳng, nhưng tu vi này còn không uy hiếp được nàng. Bất quá Nguyệt Vũ cũng biết, Huyết Dạ còn không có ngốc đến mức rõ ràng biết nàng là tu vi tôn thượng cao nhất, còn mang theo mấy tên Ma tôn tới giết nàng!

Trong đó nhất định có âm mưu!

Tuy rằng khinh thường Huyết Dạ, nhưng đối mặt với tòa đại sơn Huyết gia, Nguyệt Vũ cũng không dám khinh thị, thậm chí còn hết sức ngưng trọng!

"A, ngươi đừng kiêu ngạo! Ta biết ngươi là tu hồn giả tôn thượng cao nhất. Nhưng vậy thì thế nào? Ngươi cho rằng bổn thiếu gia sẽ ngốc đến mức mang mấy người thực lực không bằng ngươi đến chịu ngược sao? Ha ha ha ~ thật sự là buồn cười! Xú tiểu tử, ta nói cho ngươi biết, cho dù chỉ là mấy Ma tôn, hôm nay ta cũng có thể giết ngươi!" Huyết Dạ nhe răng trợn mắt nói, ánh mắtnhìn về phía Nguyệt Vũ tràn đầy đắc ý cùng tự tin.

Quả nhiên! Nguyệt Vũ ánh mắt nheo lại, trong lòng thầm hô một tiếng. Đồng thời, lại suy tư Huyết Dạ rốt cuộc sẽ nghĩ dùng phương pháp nào có thể chỉ dùng vài Ma tôn đã có thể đối kháng tu vi tôn thượng cao nhất của nàng?

Trong lòng hơi trầm xuống, suy tư một hồi. Đột nhiên, Nguyệt Vũ như nghĩ tới cái gì, mãnh mẽ ngẩng đầu. Nhưng còn chưa chờ Nguyệt Vũ kịp khiếp sợ, bên tai liền vang lên thanh âm đắc ý của Huyết Dạ.

"Bày trận!"

Dứt lời, mấy vị Ma Tôn cường giả một thân pháp bào từ chỗ tối lắc mình mà ra. Mấy người thoáng hiện bốn phía Nguyệt Vũ, hình thành một vòng tròn xung quanh Nguyệt Vũ. Đại khái nhìn lướt qua, tổng cộng có sáu người.

Sáu Ma tôn, vị trí vị trí vừa lúc hình thành một vòng tròn sáu điểm, mỗi người cách đều nhau sáu mươi độ.

Vừa đáp xuống, sáu người liền bắt đầu thì thào nói nhỏ trong miệng, Nguyệt Vũ nghe được giống như một loại chú ngữ, tối nghĩa khó hiểu.

Vài câu chú ngữ niệm xong, mấy Ma tôn một thân thực lực toàn bộ ngoại phóng. Đồng thời dưới chân mỗi người xuất hiện một quang quyển nho nhỏ. Từ bên trong quang quyển bắn ra vô số điểm sáng nhỏ hướng Nguyệt Vũ bay đi.

Đám ánh sáng kia cũng không công kích Nguyệt Vũ mà là rơi trên mặt đất vẽ thành đồ án quỷ dị. Huyết sắc quang mang, chỉ một thoáng liền vẽ ra một trận đồ gần giống như ký hiệu sáu cánh. Càng lúc tốc độ ánh sáng càng nhanh, sau một hồi, một trận hình tựa như ký hiệu thăng cấp xuất hiện trước mặt Nguyệt Vũ.

Trận hình này hiện ra một mảnh huyết sắc, trong đó ngẫu nhiên cũng phiếm phiếm hắc ám. Ký hiệu quỷ dị khó hiểu cùng một số đồ văn kỳ dị, làm cho người ta xem không hiểu. Bất quá, từ ký hiệu phức tạp kia cũng không khó phán đoán, uy lực của thứ này không thể khinh thường!

Nguyệt Vũ nhíu mày nhìn trận hìnhdưới chân, trong lòng linh cảm mãnh liệt. Thứ này tuy rằng chưa thấy qua, nhưng trong lòng của nàng cũng biết chút đáp án. Đều nói huyết tộc am hiểu sử dụng phong ấn phù chú cùng với một ít trận hình nguyền rủa. Nói vậy thứ dưới chân nàng chính là một trận hình! Sáu Ma tôn cao thủ kích phát trận hình, nói vậy uy lực sẽ không thể nào kém! Cũng không biết rốt cuộc trận hình này nhằm vào phương diện gì?
"Khải!" Huyết Dạ lại mệnh lệnh nói.

Ra mệnh lệnh xong, chỉ thấy sáu vị Ma tôn thế nhưng không hẹn mà cùng chém xuống cổ tay sử dụng ma huyễn lực. Máu tươi liền từ cổ tay chỗ chậm rãi chảy trên mặt đất.

Một giọt lại giọt máu từ cổ tay mấy vị Ma tôn rơi xuống ký hiệu trận hình. Máu vừa mới chạm vào trận hình, lập tức hồng quang đại thịnh, dọc theo ký hiệu chảy tới xung quanh.

Trong lúc nhất thời, vốn đang là trận hình có chút ảm đạm thế nhưng trở nên hồng quang lóng lánh! Trận hình to lớn dưới màn đêm tối, cho dù Phong Nguyệt khách sạn đèn đuốc sáng ngời thế nào cũng che lấp không được huyết sắc sáng ngời này!

Trận hình hồng quang, cũng kéo tới vô số người vây xem. Trong Thần Ẩn thành, đại đa số mọi người đều biết Huyết Dạ. Tên Huyết Dạ này được sủng mà kiêu, khi dễ kẻ yếu cũng không phải chỉ một hai ngày. Trên cơ bản, đối với Huyết Dạ mọi người đều e sợ cố kị. Có người bị khi dễ, cũng chỉ có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, không giải quyết được gì. Không có biện pháp a, ai bảo phía sau tên Huyết Dạ này có một tòa đại sơn Huyết gia là hậu trường a! Cho nên nhìn đến Huyết Dạ trên đường cái ngang nhiên khi dễ người cũng chỉ có thể nhìn mà không thể giúp. Nhưng làm cho bọn họ khó hiểu là, hôm nay Huyết Dạ, tựa như phải hạ ra vốn gốc! Thế nhưng lại dùng trận hình đối phó một thiếu niên mười mấy tuổi! Phải biết rằng, trận hình này nhưng là bí thuật đặc hữu của Huyết gia. Bình thường cũng không dễ dàng sử dụng. Cái này không chỉ bằng vào thực lực Huyết gia mà còn phải dùng bí thuật. Còn một nguyên nhân nữa, tự nhiên là trận hình này tiêu hao năng lượng thật lớn. Vài vị Ma tôn cao thủ này lấy máu chính là ví dụ điển hình.

Thời điểm mấy vị Ma tôn kia bắt đầu lấy máu, Nguyệt Vũ liền cảm thấy không ổn. Lúc trước nghe nói qua Huyết gia có trận hình bí thuật lợi hại. Nhưng nàng cũng biết muốn trận hình này phải trả giá đại giới. Càng là trận hình cường hãn trả giá liền càng thật lớn! Mà nàng lúc này gặp phải chính là một loại trận hình bí thuật thông qua lấy máu mà hình thành. Máu đối với tu luyện giả đương nhiên là vô cùng trân quý. Tu luyện giả bình thường sẽ không dễ dàng làm xói mòn máu mình. Bởi vì trong máu ngưng tụ tu vi. Đại lượng máu xói mòn sẽ làm cho tu vi bị hủy! Có thể nghĩ, trận hình này phải trả giá lớn bao nhiên cũng sẽ có bao nhiêu cường hãn!

Sau khi máu rơi xuống trận hình, Nguyệt Vũ tinh tường cảm giác được, linh hồn lực chỗ đan điền như bị một loại lực lượng kỳ diệu áp chế. Một chút cũng không thuyên chuyển. Trong thân thể còn sót lại một chút linh hồn lực cũng dần dần bị cắn nuốt. Nguyệt Vũ thậm chí còn cảm giác được, nàng giống như một người bình thường không có tu vi!

Cảm giác này làm cho Nguyệt Vũ kinh hãi trong lòng. Định trụ tâm tình, Nguyệt Vũ đem thần thức nhanh chóng điều tra đan điền, phát hiện đan điền vẫn hoàn hảo như cũ, linh hồn lực cũng thập phần dư thừa. Nhưng bi kịch thay, một chút cũng không thể thuyên chuyển. Kinh hãi, Nguyệt Vũ thử thúc dục ma huyễn lực của mình. Ngạc nhiên phát hiện, ma huyễn lực thế nhưng cũng không thể sử dụng!

Ngay tại thời điểmNguyệt Vũ kinh ngạc, Huyết Dạ châm chọc đáp lại nghi vấn của Nguyệt Vũ.

"Ha ha, thế nào? Có phải cảm thấy linh hồn lực của mình một chút cũng không thể sử dụng hay không? Có phải cảm thấy bản thân hiện tại tràn đầy linh hồn lực nhưng một điểm cũng không thể sử dụng? Cạc cạc, cảm giác như vậy, thật khổ sở đi?" Huyết Dạ cười vô cùng đắc ý.

"Muốn biết vì sao? Ta nói cho ngươi. Ký hiệu dưới chân ngươi cũng không phải là ký hiệu bình thường. Nó khác với ký hiệu thăng cấp tiến giai! Đây chính là phệ hồn trận chuyên môn dùng để đối phó tu hồn giả các ngươi! Có phệ hồn trận này, ta sẽ làm cho ngươi hảo hảo cảm thụ, cái gì gọi là nghẹn khuất. Trực tiếp đê cao thủ giết ngươi, chính là đã tiện nghi ngươi! Ta muốn làm cho ngươi có năng lực mà không thể nào sử dụng, tức chết ngươi, đùa chết ngươi!" Huyết Dạ dữ tợn cười, vẻ mặt tràn đầy đắc ý.

Nguyệt Vũ nghe xong, trong lòng giận dữ. Tên kia thật đúng là vô sỉ cùng cực! Không từ thủ đoạn đối phó nàng, thậm chí không tiếc hy sinh Ma tôn cường giả của gia tộc mình đến ức chế linh hồn lực của nàng. Mọi chuyện đơn giản chính là muốn trả thù nhục nhã tại Liệt Hỏa thành kia! Thật sự là một tên đáng giận!

Bất quá, đồng thời, Nguyệt Vũ trong lòng càng nhiều hơn là khinh thường. Cho dù ức chế linh hồn lực của nàng thì thế nào? Nghĩ đến không có linh hồn lực, nàng chỉ còn bàn tay trắng? Bọn họ có thể muốn làm gì thì làm? Ngượng ngùng, bọn họ suy nghĩ nhiều!

"Ha ha, phệ hồn trận nho nhỏ, ta còn không sợ! Có bản lĩnh phóng ngựa lại đây!" Nguyệt Vũ cười lạnh một tiếng, không chút úy kỵ.

Vốn tưởng rằng sẽ nhìn đến bộ dáng Nguyệt Vũ sợ hãi, thậm chí là cầu xin tha thứ. Nhưng lại để Huyết Dạ thất vọng rồi. Vì thế, trong lòng giận dữ, sát ý dâng lên, khiến cho thân thể hắn không khỏi run run.

"Người tới, lên cho ta!"

Mệnh lệnh vang lên, chỗ tối lại lòe ra một đạo thân ảnh màu đen. Thân ảnh màu đen này sau khi đi ra, không nói hai lời, bay thẳng đến chỗ Nguyệt Vũ. Tốc độ cực hạn, chỉ có thể nhìn đến một vệt đen xoẹt qua.

Nguyệt Vũ ánh mắt nhíu lại, tuy rằng linh hồn lực không thể sử dụng, nhưng năng lực cảm giác vẫn bình thường. Nhất Nguyệt Ma tôn, ha ha, thật đúng là xem...... thường nàng! Thế nhưng dùng một tên Nhất Nguyệt Ma tôn đến đối phó nàng! Tuy rằng nàng chỉ là thất giai cao nhất, nhưng thực lực chân chính, một Ma tôn có thể đánh đồng?

Nhìn bóng dáng vị Ma tôn công kích tới, Nguyệt Vũ lạnh nhạt mà đứng, không chút hoảng hốt. Tốc độ Ma tôn này mặc dù nhanh, nhưng đừng quên tốc độ của nàng có thể sánh ngang với Ma đế! Một tên Ma tôn ở trong này làm loạn, quả thực chính là gặp sư phụ!

Mắt thấy sẽ công kích đến Nguyệt Vũ, trong mắt vị Ma tôn kia hiện lên một chút khinh thường. Thiếu gia thế nhưng để Ma tôn hắn đến đối phó một thất giai cao nhất, thật sự là tổn hại thực lực của hắn! Hai tay nắm thành quyền, vị Ma tôn kia hướng tới chỗ mi tâm Nguyệt Vũ công kích mà đi. Mi tâm là chỗ trí mạng của người tu ma. Thương tổn mi tâm, nhẹ thì tàn phế, nặng thì tử vong!

Vốn tưởng rằng một chiêu như vậy tùy tiện liền có thể thành công, nhưng còn chưa chờ vị Ma tôn kia phản ứng, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó bị một cỗ lực lượng lớn đánh úp lại, thân hình liền bay ra ngoài! Mà nơi hắn bị công kích lại...... Đúng là mi tâm!

Hống ~

Vị Ma tôn kia bị Nguyệt Vũ một quyền đánh từ trong trận hình bay ra, chật vật té trên mặt đất, che chỗ mi tâm của mình, cả người run run.

Tê ~

Nhìn đến tình cảnh như vậy, một ít quần chúng lớn mật vây xem nhịn không được đổ hấp một ngụm khí lạnh. Muốn chết, đây là thực lực gì a, một quyền đã đánh bay một vị Ma tôn cấp?! Này có thể rất khoa trương hay không?

Huyết Dạ tuy rằng nhìn đến Nguyệt Vũ đem một Ma tôn thủ hạ của mình đánh bay trong lòng phẫn nộ không thôi, nhưng dù sao lúc trước đã kiến thức qua thực lực của Nguyệt Vũ, cũng không có gì ngạc nhiên.

"Lại lên một người, giết chết hắn cho ta!" Dứt lời. Từ chỗ tối lại thoáng hiện một Ma tôn cường giả. Lần này thế nhưng lại là một vị Nhị Nguyệt Ma tôn!

Không hề nghi ngờ, kết cục vị Ma tôn này vẫn như cũ bị Nguyệt Vũ đánh bay. Chẳng qua lần này không phải quyền, mà là một cước đá bay!

Huyết Dạ phẫn nộ lại hô vài tên Ma tôn đi ra. Tuy rằng Ma tôn thực lực cao nhất cũng chỉ là Tứ Nguyệt, nhưng tuần hoàn đáp lại như vậy, dù là Nguyệt Vũ cường hãn như thế cũng chịu không nổi.

Qua vài lần, bảy tám Ma tôn, Nguyệt Vũ không thể không bội phục trong lòng, Huyết gia quả nhiên cường giả như mây, Ma tôn đều là rau cải trắng không cần tiền mua. Huyết Dạ tùy tiện kêu một cái, chính là mười mấy tên! Nếu không phải trên người nàng có thủy hệ cùng mộc hệ thuần năng nguyên bổ sung cùng chữa trị, nàng căn bản là không có khả năng lấy thực lực thất giai tiếp được bảy tám Ma tôn liên tiếp công kích!

Trong trận hình, Nguyệt Vũ lúc này đã thở hồng hộc, đại lượng tiêu hao khiến cho dung nhan Nguyệt Vũ có chút tái nhợt. Ma huyễn lực chỗ mi tâm lúc này đã gần khô kiệt. Cho dù là mộc hệ cùng thủy hệ bổ sung nhưng cũng bởi vì tinh thần lực của nàng tiêu hao quá độ mà trở nên ít đi. Bất quá nhìn bộ dáng như vậy, nhưng trong lòng vẫn như cũ thật sự bình tĩnh. Bởi vì, chiến đấu như vậy làm cho nàng bất tri bất giác lại lĩnh ngộ được cái gì đó...

Đột nhiên, trong đầu xẹt qua một loại cảm giác quen thuộc mà lại xa lạ, làm cho Nguyệt Vũ đột nhiên chấn động. Đồng thời trong lòng mừng rỡ. Loại cảm giác này, cùng cảm giác từ Huyền đế tiến giai đến tôn thượng vô cùng tương tự, chẳng lẽ nàng sắp tiến giai Ma tôn? Điều này làm cho Nguyệt Vũ trong lòng mừng rỡ vô cùng. Kỳ thật, nàng hôm nay đáp ứng một trận chiến cùng Huyết Dạ cũng là vì muốn thực lực của mình tiến bộ. Dù sao cho tới bây giờ, trong khoảng thời gian đến Thần Ẩn thành này, bản thân còn chưa có thực chiến qua cái gì. Vách tường thất giai cao nhất nhìn chung vẫn cảm thấy không thoải mái. Đáp ứng Huyết Dạ cũng chỉ là muốn luyện tập thôi, đương nhiên cũng hy vọng thực lực của mình có thể cường hãn hơn một ít. Nhưng thật không ngờ, dưới dạng xa luân chiến, thay nhau bổ trợ ma huyễn lực tiêu hao này, hàng rào Ma tôn thế nhưng có xu hướng buông lỏng!

(Chương 26 bị thiếu mất 1 đoạn rồi .... )

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top