Quyển 6 - Chương 16: Quân Dạ Hi... muốn thành hôn!
Hỏa Phi Dương vô cùng nhiệt tình, nhiệt tình đến độ căn bản đã quên Nguyệt Vũ kỳ thật vẫn là một người không có thân phận, không có hộ khẩu. Mà hắn chính là một quan viên điều tra người không có hộ khẩu.
Trên đường cái Liệt Hỏa thành đông đúc, người đến người đi đại bộ phận đều là một số tu ma giả. Trong đó cũng có một vài là cung thủ cùng kiếm sĩ. Kiếm sĩ mặc dù ở Ma Vực không lưu hành, nhưng vẫn có.
Đi trên đường cái Liệt Hỏa thành, Nguyệt Vũ cũng không khỏi tán thưởng con đường tinh xảo cùng thanh lịch. Đại đa số kiến trúc tại Ma Vực đều theo phong cách phương tây, nhưng tuy gọi là phong cách phương tây lại đều không phải thuần khiết. Nhưng tại Liệt Hỏa thành này, trong kiến trúc phương tây lại hỗn loạn nguyên tố phương đông thần bí, làm cho người ta có cảm giác mới mẻ.
Ba người Nguyệt Vũ đều là bộ dáng xuất chúng cùng một thân khí tràng cường hãn, hành tẩu trong Liệt Hỏa Thành, muốn không làm ra oanh động cũng khó. Đặc biệt Hỏa Phi Dương lại là thiếu chủ Liệt Hỏa thành, uy vọng nơi này, thân phận nơi đây, diện mạo nơi này. Xuyên suốt một đường, người qua đường nhìn thấy đại bộ phần hướng hắn hành lễ vấn an.
Đối với chuyện như vậy, Hỏa Phi Dương tựa như đã tập mãi thành quen. Ứng phó vô cùng thuận buồm xuôi gió, giơ tay nhấc chân đều toát ra đại khí dũng cảm.
"Nguyệt Vũ huynh đệ, Vô Cực huynh đệ, đi lâu như vậy, chúng ta đến tửu lâu trước ngồi đi." Đi đến một chỗ, Hỏa Phi Dương đột nhiên ngừng lại chỉ vào tòa kiến trúc tinh xảo phía trước nói.
"Nơi đó chính là tửu lâu có tiếng tại Ma Vực."
Theo phương hướng Hỏa Phi Dương chỉ, Nguyệt Vũ liền nhìn qua. Bốn chữ "Phong Nguyệt Tửu Lâu" được bố trí vô cùng tinh xảo, dưới tác dụng của hỏa hệ ma pháp lóe ra ánh lửa mãnh liệt, dù là ban ngày cũng phá lệ rõ ràng.
Bốn chữ to lớn, phiêu dật tiêu sái. Đôi khi nét chữ cũng nói lên con người. Như vậy, vừa nhìn liền biết người này khí khái thanh lưu, tiêu sái như gió thế nào?
"Phong Nguyệt tửu lâu chính là tửu lâu nổi tiếng nhất Ma Vực, gần như thịnh hành hầu hết chủng tộc Ma Vực. Nhưng đến nay vẫn không có ai biết vị lão bản Phong Nguyệt tửu lâu này là ai. Nhưng nghe nói vị sáng lập này là một vị cường giả vô cùng thông minh, thực lực lại cường hãn." Thời điểm Hỏa Phi Dương nói tới vị lão bản này, trong mắt toát ra thưởng thức cùng tôn kính. Người có thể lọt vào mắt Hỏa Phi Dương hắn không nhiều lắm, trong đó lão bản Phong Nguyệt tửu lâu chính là một người.
Nga, cường hãn như vậy? Nguyệt Vũ nghe xong cũng vô cùng tò mò với vị được gọi là lão bản này. Có thể có bản sự lập ra tửu lâu trong hầu hết thành trì Ma Vực, tuyệt đối không chỉ không khéo là được. Còn phải có thực lực vô cùng cường hãn. Mà nghĩ tới người có thực lực như vậy, sẽ là một vị khủng bố như thế nào?
"Đi thôi, chúng ta đi vào ngồi một chút. Bên trong thực không sai đâu!" Hỏa Phi Dương cười nhẹ, nói.
Gật gật đầu Nguyệt Vũ mấy người trước sau tiến vào tửu lâu.
Bên trong tửu lâu, quả nhiên là khác biệt. Tuy rằng lúc này là ban ngày, nhưng không khí bên trong lại như ban đêm. Đủ loại tinh hạch ma thú phát ra ánh sáng xinh đẹp rực rỡ.
Bàn ghế bên trong rất là sạch sẽ gọn gàng, làm cho người ta cảm thấy rất là thoải mái.
Giương mắt nhìn bốn phía, Nguyệt Vũ lập tức cũng bị phong cách đặc hữu của tửu lâu này hấp dẫn. Tuy rằng nói tửu lâu này rất lưu hành tại Ma Vực, gần như là nơi yêu thích của hầu hết tu luyện giả. Nhưng nhìn quen hình dạng quán bar hiện đại, lại nhìn đến tửu lâu Ma Vực này, Nguyệt Vũ nhịn không được cảm thấy tân kỳ.
Mấy người tìm một chỗ u tĩnh ngồi xuống sau liền có mặc lưu loát ăn mặc gọn gàng người bán hàng đi lên phục vụ.
Nguyệt Vũ không biết Ma Vực nơi này có loại rượu gì, cũng không biết nên gọi cái gì.
"Cho ta một ly tử thanh." Hỏa Phi Dương mỉm cười đối với người bán hàng nói, lập tức quay đầu hỏi:"Các ngươi muốn cái gì?"
"Nơi này có loại rượu cốc tai không? Ngạch, chính là cái loại rượu hỗn hợp ." Tuy rằng không ôm hy vọng, nhưng Nguyệt Vũ vẫn nhịn không được hỏi. Dù sao rượu cốc tai là món yêu thích nhất của nàng, nay có cơ hội đi vào tửu lâu này, liền hy vọng muốn nếm thử.
"Rượu cốc tai? Hỗn hợp rượu? Nguyệt Vũ huynh đệ nói là quang ngọc thiên đi?" Thời điểm Hỏa Phi Dương nghe được "Rượu cốc tai" liền khó hiểu nhíu mi, lập tức như nghĩ tới cái gì, Hỏa Phi Dương thử hỏi.
Không nghĩ tới thật sự là có rượu cốc tai a, nàng cũng chỉ là tùy tiện hỏi thôi, vẫn chưa ôm hy vọng quá lớn.
"Ân, đúng vậy, chính là quang ngọc thiên." Nguyệt Vũ gật gật đầu."Vô Cực, ngươi đâu?"
"Ta và ngươi giống nhau." Thời điểm Chiến Vô Cực nhìn Nguyệt Vũ, lãnh khốc trong mắt nháy mắt biến thành nhu hòa. Biến hóa khoa trương như vậy, làm cho Hỏa Phi Dương đối diện cũng líu lưỡi không thôi. Trên đường đến Liệt Hỏa thành, Nguyệt Vũ yêu cầu Chiến Vô Cực không cần kêu nàng là chủ nhân, liền gọi tên nàng là đựơc. Mà lần này Chiến Vô Cực liền sảng khoái đáp ứng.
Tên không trọng yếu, quan trọng là ý nghĩ trong lòng. Chiến Vô Cực chính là nghĩ như vậy. Nguyệt Vũ cũng biết Chiến Vô Cực sảng khoái đáp ứng chính là như thế.
"Vậy được rồi, một ly tử thanh, hai chén quang ngọc thiên." Hỏa Phi Dương gật gật đầu, đánh chỉ vang một cái.
Bên này phục vụ rất nhanh, chỉ chốc lát đã xong, còn có người đem ba chén rượu lên tặng. Nhìn cái gọi là quang ngọc thiên trước mắt, Nguyệt Vũ cầm lên trên tay. Màu sắc này, tuy rằng có chút khác so với thế kỉ hai mươi mốt, nhưng đại bộ phận vẫn là tương tự.
Uống một ngụm, hương vị quen thuộc, làm cho Nguyệt Vũ thiếu chút nữa cảm thấy có phải lại xuyên về quán bar thế kỉ hai mươi mốt hay không...
"Phi Dương, hiện tại dạo phố cũng đã đi, rượu cũng đã uống, lúc này cũng nên nói chính sự, ngươi nói xem?" Nguyệt Vũ cầm quang ngọc thiên trong trẻo lóe lóe ánh sáng trong tay, dưới quang mang ma thú tinh hạch chiết xạ ra màu sắc vô cùng đẹp mắt.
"Sẽ không là ngươi muốn lấy việc công làm việc tư đi?" Nguyệt Vũ khóe miệng khinh câu, hơi trêu chọc nói. Kỳ thật ngắn ngủi chỉ một buổi sáng đi chung, ấn tượng của Nguyệt Vũ đối với Hỏa Phi Dương tuyệt đối là tốt. Hỏa Phi Dương tuy rằng thoạt nhìn chính nghĩa bừa bãi, nhưng để ý thì sẽ thấy hắn thuộc kiểu người trong trẻo lạnh lùng. Không phải vì hắn trong ngoài mâu thuẫn, Hỏa Phi Dương chính nghĩa không giả, bừa bãi cũng đúng. Nhưng một người thích cười nhiều khác với một người thích ở chung với nhiều người. Hắn khác những người đó.
"Khụ khụ..." Hỏa Phi Dương vừa uống một ngụm rượu, bị Nguyệt Vũ hỏi như vậy có chút không kịp phản ứng.
Cái gì? Nói hắn lấy việc công làm việc tư? Hỏa Phi Dương hắn đường đường chính chính, quang minh lỗi lạc, thoạt nhìn giống người như thế sao?
"Nguyệt Vũ huynh đệ cảm thấy ta là người như vậy sao?" Hỏa Phi Dương có chút u oán nhìn Nguyệt Vũ, trong giọng nói tựa như có chút cảm giác bị đả kích.
Nhìn đến bộ dáng lúc này của Hỏa Phi Dương, hai chữ ' bán manh ' liền lập tức xuất hiện trong đầu Nguyệt Vũ. Không sai, chính là bán manh. Ngươi nói một đại soái ca đẹp đến không có thiên lý, rũ mắt, phiết miệng, ánh mắt u oán như vậy không phải bán manh thì là gì?
Thời điểm Nguyệt Vũ chuẩn bị nói cái gì đó, bên ngoài cửa tửu lâu liền truyền đến một trận ồn ào rất là kịch liệt. Thanh âm thảo luận tục tằng, tiếng cườiđáng khinh, khiến cho tửu lâu vốn im lặng thích ý lập tức trở nên huyên náo không chịu nổi.
"Ai, ta nói Huyết huynh, thật sự là chúc mừng a, đại tiểu thư Huyết gia các ngươi nhưng là thành thân cùng với vị đệ nhất thiên tài Ma Vực a!"
"Đúng vậy, về sau Huyết gia cùng Quân gia chính là gia tộc đám hỏi, về sau Ma Vực này không phải là của Huyết gia cùng Quân gia sao?"
"Ha ha, đúng vậy, ai kêu đại tiểu thưHuyết gia chúng ta bộ dạng xinh đẹp đâu. Diện mạo kia, phóng nhãn toàn bộ Ma Vực cũng tìm không ra người thứ hai! Hơn nữa, đại tiểu thư Huyết gia chúng ta thiên phú trác tuyệt, thực lực cao cường, cùng vị Quân gia kia quả thực chính là một cặp trời sinh!"
"Ha ha ha, đúng đúng, cũng không nhìn xem là tỷ tỷ của ai. Tỷ tỷ Huyết Dạ ta, làm sao có thể kém? Đi thôi, đi uống rượu..."
"......"
Người tới đại khái có hơn mười tên, một đám mở miệng nói chuyện lớn đến dọa người, như sợ người khác nghe không thấy.
Người trong tửu lâu, khi nghe thấy tiếng ồn ào trong lòng bắt đầu bất mãn, nhưng khi nghe đến nội dung đám người kia nói liền nhịn không dám nói, ngược lại là cũng nghị luận theo đề tài đó...
Nguyệt Vũ tự nhiên cũng nghe được một phen đối thoại này.
Quân gia, đệ nhất thiên tài, đám hỏi... Nguyệt Vũ nhíu mày, trong đầu nhất thời xẹt qua một thân ảnh.
Sẽ là hắn sao?
Sẽ là nam nhân lam mâu như hải, phong hoa tuyệt đại kia sao?
Quân Dạ Hi, hắn... Muốn thành hôn? Đối tượng còn là đại tiểu thưHuyết gia, người được gọi là mỹ nữ đệ nhất, thiên tài nổi trội Ma Vực. Ha ha, thiên tài mĩ nam xứng thiên tài mỹ nữ, đối tượng như vậy, không thể không nói là một cặp trời sinh, làm cho người ta hâm mộ.
Chính là không biết vì sao, thời điểm nàng nghe được tin tức này, trong lòng ẩn ẩn đau. Nam tử kia sẽ kết hôn , sẽ kết hôn ... Nàng hẳn là vì hắn mà cảm thấy cao hứng, vì sao lại cảm thấy khổ sở như thế?
Nguyệt Vũ một bàn tay nắm chén rượu, ngón tay trắng bệch. Tay kia thì đặt bên cạnh người, móng tay gần như bấm vào trong thịt...
Đột nhiên, Nguyệt Vũ bừng tỉnh. Nàng đây là đang làm cái gì? Còn chưa biết người nọ có phải là Quân Dạ Hi hay không đâu, nàng liền thành cái dạng này, xem ra nàng thực điên rồi!
"Phi Dương, bọn họ nói tới đệ nhất thiên tài Ma Vực, là nói ai a?" Nguyệt Vũ nâng mâu nhìn Hỏa Phi Dương, nghi hoặc hỏi.
Đối với vấn đề của Nguyệt Vũ, trong mắt Hỏa Phi Dương xẹt qua một chút tinh quang, lập tức mở miệng nói: "Đệ nhất thiên tài Ma Vực kia chính là thiếu chủ Quân gia, gia tộc cường đại nhất bộ tộc Ám Ma, một trong tứ đại bộ tộc Thần Ẩn thành... Quân Dạ Hi."
Hống ~
Ba chữ Quân Dạ Hi giống như là một quả bom, nổ tung trong đầu Nguyệt Vũ. Quân Dạ Hi, quả nhiên là hắn!
"Vậy bọn họ nói thành thân, là xảy ra chuyện gì?" Nguyệt Vũ hít sâu, áp chế ý nghĩ không rõ cùng táo bạo trong lòng.
"Một đoạn thời gian trước, Quân gia cùng Huyết gia tuyên bố đám hỏi. Đối tượng chính là thiếu chủ Quân gia Quân Dạ Hi cùng đại tiểu thư thiên tài Huyết gia Huyết Mộc Dao. Chuyện này nay đã là chuyện toàn bộ người trong Ma Vực đều biết. Dù sao vị đệ nhất thiên tài Quân Dạ Hi này, danh khí ở Ma Vực vô cùng vang dội. Đặc biệt Quân Dạ Hi ở mấy tháng trước xuất quan, thực lực đại trướng, nay đã trở thành một vị ma đế tuyệt thế cường giả!" Thời điểm Hỏa Phi Dương nói đến Quân Dạ Hi, thưởng thức trong mắt không cần nói cũng biết. Liền ngay cả Chiến Vô Cực bên cạnh từ đầu vẫn đều là vẻ mặt lãnh khốc, trong mắt cũng hiện lên cực nóng. Đại danh Quân Dạ Hi, thậm chí là ở thời điểm hắn năm tuổi cũng nghe nói qua. Nay đã mười mấy năm trôi qua, cho dù là ở Lạc Y Mã thành hẻo lánh lạc hậu, danh hào Quân Dạ Hi vẫn như cũ tựa như sấm vang bên tai!
Đã là ma đế cường giả?! Nguyệt Vũ đồng tử mạnh mẽ phóng đại, trong mắt hiện lên tràn đầy khiếp sợ. Tốc độ tu luyện như vậy, thực sự là làm cho nàng hoảng sợ. Quân Dạ Hi hơn một năm trước vẫn còn là một vị cao nguyệt Huyền đế cường giả, nay mới hơn một năm đã là một vị ma đế cường giả! Tộc độ trong một năm này, so với nàng thậm chí còn hơn rất nhiều!
Sau khiếp sợ, Nguyệt Vũ trong lòng cũng dần dần bình tĩnh. Trong đó, nếu nàng không đoán sai, Quân Dạ Hi một năm này, trải qua tuyệt đối là nàng khó có thể tưởng tượng!
Đột nhiên, Nguyệt Vũ cảm thấy có chút đau lòng, trong lòng lại có một loại xúc động. Muốn đi Thần Ẩn thành, giáp mặt nhìn xem Quân Dạ Hi, nhìn xem một năm này đã xảy ra cái gì...
"U, đây không phải là Liệt Hỏa thành thiếu chủ sao? Như thế nào, Hỏa thiếu chủ cũng tới nơi này chơi a?" Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ phập phồng trong lòng, một đạo thanh âm âm dương quái khí truyền tới.
"U a, ta không biết, nguyên lai Hỏa thiếu chủ không thích nữ nhân mà thích nam nhân a. Ta nói, Hỏa thiếu chủ như thế nào cũng không gần nữ sắc, ha ha ha ~" Người nọ thấy không có người quan tâm hắn, liền đành phải tự quyết định, thuận tiện cười lớn một tiếng.
Phía sau, mọi người khi nghe đến nam tử kia cười sau cũng cười vang theo. Từng đợt tiếng cười đáng khinh khó nghe như khóc tang, làm cho một đám người trong tửu lâu đều nhíu mày.
"Ta còn tưởng là ai đâu, nguyên lai là Huyết gia thiếu gia a. Tỷ tỷ Huyết gia thiếu gia cùng với Quân gia thiếu gia thành thân, đặt lên quan hệ, Huyết thiếu gia liền cao hứng thành như vậy, thực làm cho ta cảm thấy Huyết gia thiếu gia có phải ăn được cơm dẻo hay không!" Hỏa Phi Dương ngẩng đầu nhìn về phía vị thiếu gia Huyết gia kia, cười nhẹ nói.
"Ngươi!" Huyết Dạ rõ ràng bị Hỏa Phi Dương nói trắng ra, không chút nào lưu lại mặt mũi đả kích thích đến, vươn tay chỉa chỉa Hỏa Phi Dương hét lớn một tiếng.
"Ta khuyên Huyết Dạ thiếu gia vẫn nên nhanh chóng quay về Huyết gia đi. Hỏa linh châu của Liệt Hỏa thành ta quả quyết không có khả năng bán cho Huyết gia các ngươi." Hỏa Phi Dương sắc mặt thâm trầm, trên mặt hào sảng dần dần ngưng kết thành hàn sương.
Người Huyết gia thật sự là kiêu ngạo. Tự nhận là đặt lên quan hệ với Quân gia từ xưa đã là thế gia cao cường mà có thể hoành hành ngang ngược sao? Trấn thành chi bảo của Liệt Hỏa thành bọn họ - hỏa linh châu làm sao có thể cứ như vậy trở thành hạ lễ đưa cho Huyết gia?
Nghe được Hỏa Phi Dương nói như vậy, Huyết Dạ hai thủ hung hăng tạo thành quyền, muốn tiến lên đánh Hỏa Phi Dương một chút, nhưng nề hà thực lực của bản thân không đủ. Hơn nữa, dù sao nơi này cũng là địa bàn của địch, hắn còn không thể quá kiêu ngạo. Vì thế, Huyết Dạ liền đem cừu hận chuyển hướng Nguyệt Vũ cùng Chiến Vô Cực bên cạnh.
Đang bắt tay vào thưởng thức chén rượu, Nguyệt Vũ đột nhiên cảm nhận được mâu quang không chút thiện ý của Huyết Dạ, trong lòng cười nhạo nói. Chẳng lẽ đây chính là nằm cũng trúng đạn(*) trong truyền thuyết?
(*) nằm cũng trúng đạn: Chuyện không liên quan cũng thành liên quan, vô cớ bị hại.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top