15
Minnie có thể vì Miyeon mà chấp nhận những việc cô không kiểm soát được không?
Đã được một lúc rồi ấy, trong phòng khách nhà Miyeon, bóng đèn mập mờ, dù chiếc tv vẫn ồn ào từ nãy giờ nhưng cô cảm thấy yên ắng và cô đơn quá, nếu có 1 điều ước thì ngay lúc này cô sẽ ước biết được Miyeon đang nghĩ gì.
Cả hai đã tách nhau ra khỏi nụ hôn vừa nãy, chạm nhẹ môi, thoáng 1 chút ngọt ngào và vị rượu phảng phất. Minnie nhìn sâu vào đôi mắt Miyeon, cảm xúc này là gì?
- Tớ muốn cậu thuộc về tớ.
Minnie có chút choáng ngợp và bất ngờ với chính mình, bá đạo, dứt khoát, y chang một Minnie của công việc, nguồn năng lượng đáng sợ, có vẻ cô chưa từng dùng nó với Miyeon, nhưng thật sự lúc này tính hiếu thắng nổi lên, mong cậu ấy thấy được sự quyết tâm của mình lớn mạnh thế nào.
Không ổn rồi, định im lặng với nhau bao lâu nữa? Minnie thấy nước mắt mình sắp rơi. Miyeon, người từ nãy đến giờ, trước cả lúc hôn vẫn cứng đơ người với biểu cảm khó hiểu, chỉ là cậu ấy không bộc lộ điều gì ngoài ánh mắt mệt mỏi.
Miyeon ơi cậu đang nghĩ gì thế?
Miyeon ơi cậu đang nghĩ gì thế?
...
Mãi sau Miyeon mới chịu lên tiếng, cô nhăn mày nhẹ, một hành động khiến bất cứ ai cũng cảm thấy có lỗi dù có làm điều gì đi nữa.
- Cậu không muốn làm bạn với tớ nữa à?
Minnie đã kịp nghĩ là Miyeon có thể từ chối vô tình, còn làm gì sau đấy thì cô chưa biết vì nghĩ đến đấy đã hoảng loạn quá, nhưng câu hỏi này thì chưa ngờ đến. Vậy là từ chối rồi nhỉ, hay là không? Cô nhìn Miyeon, đôi mắt ấy, chắc hẳn sự xịu xuống, cái nhăn mày khi nãy là đang thất vọng, ôi tệ thật. Trả lời không? Trả lời thế nào đây?
Không, tớ muốn làm bạn với cậu, tớ cũng muốn làm người yêu của cậu. Bọn mình làm người yêu thì vẫn có thể chơi vui vẻ với nhau mà.
Ừ tớ đã ghét làm bạn với cậu từ lâu lắm rồi, tớ muốn làm người yêu của cậu? Có phải cậu không cần người yêu? Có phải cậu chỉ cần 1 người bạn? Cậu đã thất vọng vì nghĩ bọn mình là những người bạn đặc biệt, cậu thất vọng vì tớ không muốn như thế?
Không muốn làm bạn nữa thì bọn mình sẽ kết thúc hả?
Không gồng nổi nữa, càng nghĩ càng bế tắc, cô không nói được gì, chỉ thở dài và cúi xuống, ngồi một lúc như vậy rồi đứng dậy. Không được khóc chứ, cô phải đi khỏi nơi này, tự nhiên không muốn nhìn thấy gì, ngay lập tức.
Miyeon buồn buồn nhìn bóng lưng Minnie, cậu ấy trong mắt cô bây giờ thật sự chơi vơi, tối nay là thế nào vậy nhỉ, đáng lẽ bọn họ không nên uống, hay nên uống cho say đến ngất đi và đi ngủ thôi, không biết nữa, lúc nãy là thất vọng, bây giờ là hối hận, còn lúc nào cũng có một nỗi buồn lẩn khuất đâu đó, chỉ chờ cô yên tĩnh là tìm đến.
Tối nay thật sự kì lạ.
Minnie cùng va li và balo trên lưng, dắt theo một đống áo khoác, cô vớ được cái gì của mình là cầm theo luôn, không kiểm tra lại, chỉ cứ thế ôm hết vào tay, có một lúc phiền quá cô còn chẳng cố thu gom lại đồ của mình ở nhà Miyeon, nhanh nhanh chóng chóng rời khỏi đấy.
Cô biết theo sau là Miyeon, cậu ấy đeo đôi dép trong nhà, cửa còn chưa khoá, cứ yên lặng đi theo cô.
Sự chậm rì của thang máy cũng làm cô bực tức nữa, yên lặng đến đáng sợ, mãi mới xuống được tầng 1, Minnie sải bước thật nhanh từ thang máy đi qua đến sảnh ra ngoài, tuy sự bực tức ôm lấy cô từ nãy đến giờ, nhưng vẫn không khỏi lo lắng cho Miyeon, cậu ấy lẹt xoẹt tiếng dép màu xanh lá chạy theo để kịp với cô.
Chà, tối om, đoạn đường này hồi chiều còn đẹp lắm mà, giờ cứ như có con gì đó sẵn sàng nhảy ra cắp cô đi. Ừ cứ làm thế đi, miễn là cô biến mất ngay. Thế có cắp Miyeon không?
Những người đang yêu và người say rượu, tổ hợp của một mớ rắc rối về suy nghĩ.
Đừng lấy Miyeon đi mà.
Miyeon ngay lúc ấy bắt được bàn tay Minnie, cũng vừa lúc Minnie đứng phắt lại, cả người liền có một cục dính chặt vào người cô.
Bàn tay lạnh lẽo thật, lạnh y như trái tim cậu vậy.
- Sao nào? Tớ không muốn làm bạn với cậu nữa, tớ nên đi đúng chứ?
- Cậu đi gì về?
- Ha... tớ đi bộ về. Aiss đi bộ về.
- ...
- Cậu về đi, trời lạnh lắm, cậu mặc như thế đi theo tớ về nhà à?
Tâm trạng đã dịu xuống vài phần, cảm ơn gió trời thoáng đãng, cảm ơn gương mặt của Miyeon, ừm, ý cô là như vậy thì ai mà không yêu chứ, cô cũng chỉ là một người bình thường thôi. Đôi mắt long lanh xỉu, bên cạnh có mấy chùm đèn hắt vào, ừm, những vì sao, trời lạnh nên cậu ấy hơi co rúm lại, quần áo xộc xệch, bé xíu xinh xinh, chỉ muốn nhét vào túi áo giấu đi.
- Cậu có thể không về mà.
- Cậu cho một người không phải là bạn ngủ ké à? Cậu phải cẩn thận chứ.
- Tớ muốn làm bạn với cậu mà.
- Nhưng tớ không...
Minnie chợt im lặng, cô thấy bàn tay Miyeon xiết chặt lấy tay mình, trong phút chốc cô muốn đem hết sự ấm áp dâng cho cậu ấy.
- Về với tớ đi...
Miyeon kéo kéo tay Minnie, hay là khóc nhỉ, nhìn Minnie đáng sợ quá, nay cậu ấy lạ lắm, có thể lay chuyển cậu ấy bằng nước mắt không? Nhưng mà tệ thật, cô không khóc nổi, lâu lắm rồi, hay là ôm cậu ấy. Miyeon cứ ngại ngùng an ủi Minnie trong suy nghĩ của mình thôi, được tỏ tình như thế thật ra cũng ngại ngùng mà, cô không biết làm thế nào, không biết mình muốn gì.
Việc đầu tiên là đưa con mèo cục cằn này về nhà đã. Trong đầu một đống kiểu : nhà tớ ấm cực, nó màu xanh lá đấy, cậu nói cậu thích căn nhà của tớ mà, về đi, về đi mà,...
- Nhà tớ ấm cực, nó màu xanh lá đấy, cậu nói cậu thích căn nhà của tớ mà, về đi, về đi mà, có bình nước nóng, có tủ lạnh, có giường rộng êm ấm áp, cậu có thể sử dụng bất cứ thứ gì cậu muốn.
Vừa nói y hệt như những gì được soạn trong đầu Miyeon vừa chụp lấy ngay vali của Minnie, cô thề có chúa sẽ không buông nó ra cho đến khi nó quay lại nhà mình, dắt tay Minnie đi về hướng nhà, nhận thấy đôi chân của cô bạn kia chậm rãi bước theo mới yên lòng, cô cắm đầu cắm cổ kéo theo 1 con mèo giận dỗi và một chiếc vali to ềnh, lệt xệt ngoài đường, không dám chậm chạp vì sợ Minnie sẽ đổi ý.
Khi cả hai đứng đợi thang máy Minnie đã buông tay cô ra, cũng được, miễn là còn cái vali. Ngay sau là một chiếc áo to đùng khoác lên vai cô, con người này, thật là. Minnie đứng sau Miyeon, chầm chậm nhìn cô gái bé tí trong chiếc áo to đùng, đủ ấm áp chưa nhỉ, thật là khiến người khác nghĩ nhiều. Chầm chậm đưa tay bám vào bàn tay Miyeon, tay cô lúc nào cũng ấm hơn.
Mình có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn.
Bác bảo vệ ngái ngủ nhìn đôi gà bông hục hặc nhau thật văn minh, lời ít hành động nhiều, tự nhiên trong lòng đầy tình yêu, bất giác mỉm cười.
Đúng là không nên để cho mình quá yên tĩnh, tự khắc nghĩ nhiều ngay, mà toàn nghĩ mấy thứ tiêu cực, Minnie ghét cảm giác này. Cái gì vừa xảy ra nhanh quá vậy? Họ là nhóm cung hoàng đạo gì thế? cô tự khắc nhớ lại những thứ phải tìm hiểu, ví như bản đồ sao của Miyeon chẳng hạn. :)))
Họ là kiểu người đơn giản mà? Sao cứ tự mang phức tạp lên mối quan hệ của cả hai?
- Nếu cậu đã giữ tớ lại.
- Ừm?
- Tớ có thể sử dụng ...
- Ừ.
Miyeon xoay người lại ôm nhẹ Minnie 1 cái.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top