Chương 9

Mặt trời vừa hửng đông Cung Thượng Giác đã ra ngoài, Thượng Quan Thiển hơi khó chịu nằm xuống, thời hạn ruồi bán nguyệt đã đến, cơ thể nàng bắt đầu nóng ran, cổ áo kéo xuống đến xương quai xanh.

Độc tố trong người phát tác ngày càng nhanh, vết đen chằng chịt xuất hiện trên cơ thể nữ nhân, cổ họng nàng khô rát, nồng nặc vị máu tanh

" Thiển " Cung Thượng Giác trên tay mang theo lọ nhỏ vội vã đến bên nàng, cho nàng uống thuốc giải.

Thượng Quan Thiển mơ mơ màng màng nhìn thấy hắn, bàn tay không kiềm chế nắm chặt lấy y phục đen tuyền quen thuộc kia, lệ từ khóe mắt chảy xuống

" Đau "

Cung Thượng Giác vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi của nàng lên, để Thượng Quan Thiển kê lên người mình. Mãi tới lúc sau, thuốc giải mới bắt đầu công hiệu, cảm giác nóng rực hạ xuống, dây đen quấn quanh cơ thể nàng cũng biến mất. Thượng Quan Thiển khó khăn hô hấp, mắt nhắm chặt.

" Thế nào rồi?"

Thượng Quan Thiển không trả lời, nàng vẫn như cũ kê đầu lên người hắn. Thượng Quan Thiển mở mắt, cầm lấy bàn tay Cung Thượng Giác lên trước mặt nhìn, trêu chọc từng ngón tay hắn.

Thì ra rời đi sớm như vậy, là vì thuốc giải của nàng

" Đợi nàng đỡ hơn, cùng ta đến sảnh chấp nhẫn. Được không?"

Cung Thượng Giác đang hỏi ý kiến nàng

" Nếu ta không muốn đi thì sao?"

" Không đi liền không đi. Nàng ở đây chờ ta về " Cung Thượng Giác đương nhiên hiểu rõ hơn bất kì ai, Thượng Quan Thiển không muốn gặp các vị trưởng lão

" Được. Ta đi với chàng"

" A Vân, cơ thể muội thế nào?" Giống với Thượng Quan Thiển, Vân Vi Sam cũng phát tác ruồi bán nguyệt. Hiện tại đang ngồi cạnh Cung Tử Vũ ở sảnh Chấp Nhẫn

" Đã không sao rồi. Phải cảm ơn Chủy công tử, thuốc giải rất tốt"

" Tỷ tỷ khách sáo rồi. Thuốc giải của đệ đệ ta, có thể không tốt sao? " Cung Viễn Chủy chưa kịp phản ứng đã nghe thấy thanh âm Thượng Quan Thiển, hắn quay đầu lại, giọng điệu tràn ngập vui vẻ

" Ca "

Thượng Quan Thiển cảm thấy hơi lạ, Cung Viễn Chủy vậy mà không để ý nàng vừa gọi hắn là đệ đệ? Cho tới khi thấy Cung Viễn Chủy bước nhanh về Cung Thượng Giác, thì ra hắn đang xem nàng như người vô hình

" Ca, lát nữa ta có chuyện muốn nói với huynh"

" Được/không được"

" Cô không được cái gì?"

" Đệ đệ, lát nữa ca ca đệ phải đưa ta đi ngắm hoa đỗ quyên nở "

" Có mùi gì vậy nhỉ?" Cung Viễn Chủy làm bộ đưa mũi ngửi không khí, sau đó dừng lại trên người Thượng Quan Thiển, nhếch mép

" À, là mùi trà. Ca ca không thích uống trà " Cung Viễn Chủy nhìn nụ cười Thượng Quan Thiển cứng lại, trong lòng không khỏi có chút thành tựu

" Vậy sao? rõ ràng trà ta pha...."

" Đợi lát nữa đưa nàng ấy về ta sẽ tìm đệ " Ba vị trưởng lão đã vào rồi, không thể để hai đứa nhóc này đấu khẩu nữa. Cung Thượng Giác đưa mắt ra hiệu cho Cung Viễn Chủy, rồi dắt Thượng Quan Thiển về chỗ

" Thượng Quan Thiển, cô từng gặp qua quái, năng lực của bọn họ thế nào?"

" Cô từng gặp quái?" Vân Vi Sam nghi hoặc lên tiếng, quái của Vô Phong, ngay cả Hàn Nha Tứ cũng chưa từng gặp qua

" Ta không chỉ gặp, mà đã nói chuyện với bọn họ rất nhiều. Không phải các ngài đều từng gặp qua một trong hai quái Thẩm Mộ sao?"

" Cô là ma, lại có thể gặp quái? "

" Tỷ tỷ, cô ngây thơ thật đấy " Thượng Quan Thiển theo thói quen muốn ngả người lại bị một bàn tay giữ lại. Nàng nhìn lên Cung Thượng Giác, lập tức chỉnh lại tư thế

" Nếu ta nói, ta không thuộc yêu ma quỷ quái thì sao?" Điều này, Cung Thượng Giác cũng không biết

" Cô là ai?" Nguyệt trưởng lão dè dặt lên tiếng. Xem ra ba vị trưởng lão này đối với cô vẫn còn đề phòng rất nhiều

" Ta là đồ đệ của thủ lĩnh Vô Phong, Điểm Trúc. Đồng thời cũng là người thừa kế Vô Phong "

" Cô chẳng phải là hậu nhân phái Cô..." Tuyết trưởng lão câu còn chưa dứt đã chạm vào ánh mắt mang đầy sát khí của nàng

" Các vị trưởng lão, Phái Cô Sơn không phải là thứ các ngài muốn nói là nói. Nếu ta thực sự tức giận, trong các ngài ai có thể cản nổi ta ?"

" Năm đó là Cung môn bọn ta có lỗi với cô "

Câu nói này, Thượng Quan Thiển cảm thấy nực cười

" không phải các ngài có lỗi với ta. Mà là thế hệ Cung môn các ngài năm đó gián tiếp hại chết hơn ba ngàn tộc nhân Cô Sơn ta. Nếu không phải nể tình các ngài là trưởng bối Cung Thượng Giác, sau khi giết chết Điểm Trúc, ta sẽ đến tìm ba vị trưởng lão đấy "

" Hỗn xược, bọn ta cũng là vì tội lỗi gây ra cho Cô Sơn Phái mà đồng ý cho cô trở thành người Cung môn. Bây giờ cô thành hôn với Thượng Giác, bọn ta cũng chính là trưởng bối của cô. Sao cô dám ngạo mạn ở sảnh Chấp Nhẫn?" Hoa trưởng lão đập mạnh tay ghế, đứng lên chỉ tay vào mặt Thượng Quan Thiển

" Các vị trưởng lão, Thượng Quan Thiển nhất thời hỗn loạn, hành vi không chừng mực. Các vị trưởng lão, xin bỏ qua " Cung Thượng Giác kéo nàng ra sau lưng vững vàng bảo hộ, một giây cũng không buông tay nàng

" Các vị trưởng lão, là chúng ta có lỗi với Thượng Quan cô nương" Đây là lần đầu tiên Cung Tử Vũ đứng về phía nàng. Thượng Quan Thiển cũng không biết, hắn là vì Vân Vi Sam, hay vì Cung Thượng Giác

" Hoa trưởng lão, nếu ngài không phục. Chúng ta đấu đi " Thượng Quan Thiển bước lên ngang hàng với Cung Thượng Giác

" Cô bị điên rồi, võ công của cô có thể đấu lại trưởng lão sao?" Cung Viễn Chủy không biết nên nói Thượng Quan Thiển đây là quá ngạo mạn hay không biết tự lượng sức mình

" Ta từng huấn luyện với quái Vô Phong"

" Được "

Thượng Quan Thiển cảm giác bàn tay đang siết chặt tay mình, nàng ngẩng đầu lên nở nụ cười chưa từng có

" Tin ta "

" Tham kiến ba vị trưởng lão, Chấp nhẫn. Có một bà lão muốn tìm Cung nhị công tử "

" Tìm ta? cho vào "

Tiếng gỗ gõ vào sàn nhà đầy hấp tấp, bà lão đầu tóc bù xù, y phục dính đầy máu đỏ

" Cung nhị công tử, ta muốn tìm đại tiểu thư " Bà lão cơ thể run lẩy bẩy, chất giọng khàn đặc, sắc mặt tái mét

" Đại tiểu thư bà nói là..."

" Châu bà bà " Thượng Quan Thiển nhìn bóng hình quen thuộc, nỗi bất an khó nói dấy lên trong lòng

" Đại tiểu thư, cô mau chạy đi. Thượng Quan gia, Vô Phong tìm tới Thượng Quan gia rồi "








Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top