cuudinhky37-39
hương 37: Hổ Hình Thông Thần
Dịch: Tiền Như Mạng+Tap_chung_quoc
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Bấm vào đây để xem nội dung.
"Có thể lọt vào mắt biểu ca, xem ra chị dâu thật không tệ. Nào, biểu ca, vì ngươi sắp thành thân, ta kính ngươi" Đằng Thanh Sơn vì biểu ca mình tìm được người vợ để thương yêu mà cảm thấy vui mừng.
"Ha ha, cạn chén"
Hai người cụng chén uống cạn.
"Nhưng mà Thanh Sơn, qua năm mới cha ta mới đi dạm hỏi, còn như thành thân, đến lúc đó cha ta mới cùng nhà người ta định ngày. Cho nên có lẽ còn vài tháng nữa"
"Ngươi còn để ý mấy tháng? Nhưng biểu ca, Hổ quyền mỗi ngày ngươi đều phải nghiêm chỉnh tập luyện. Đó là bản lãnh để sau này đến Quy Nguyên tông thể hiện mình" Đằng Thanh Sơn liền đề tỉnh.
"Ta biết rồi" Đằng Thanh Hổ cười.
Ngày cuối năm này, mọi nam nhân trong Đằng gia uống rất vui vẻ. Bởi vì trong tộc có vài chục cường giả luyện ra nội kình khiến cho Đằng gia trang mấy năm nay thanh danh ngày càng lớn. Những thôn trang xung quanh như Lý gia trang, Vương gia trang đều không dám tranh đấu với Đằng gia trang nữa.
-----------------
Qua năm mới mấy ngày, mọi người trong tộc còn quây quần với nhau hưởng thụ lễ mừng.
Trong nhà Đằng Thanh Sơn, Viên Lan và Thanh Vũ đều đã ra ngoài nên chỉ còn lại một mình Đằng Thanh Sơn
"Két" Cửa sân chốt lại
Đằng Thanh Sơn tự cười than "Mấy ngày trước là vì cuối năm, chuẩn bị đủ mọi loại việc. Hiện tại khỏe rồi, coi như thoải mái, có thể chính thức bắt đầu tu luyện 'Hổ hình thông thần thuật'" Mấy ngày trước, đầu tiên là nộp tiền năm cho Bạch Mã bang, Thiết Sơn bang; sau là mua hàng hóa các loại.
Đằng Thanh Sơn vì là đệ nhất cao thủ trong tộc, có nhiều việc hắn phải xuất mã, đợi qua năm mới hắn mới hoàn toàn thỏa mái.
"Cơ Tế Khả tổ sư sáng tạo ra 'Hổ hình thông thần thuật này' trở thành Hình ý quyền chí cao tuyệt kỹ của ta. Lúc ở tiền thế thiên địa linh khí loãng vô cùng, ta tu luyện không đủ một tháng mà thân thể tố chất toàn bộ đề cao gấp đôi. Kiếp này, thiên địa linh khí tràn ngập, không biết có thể đề cao bao nhiêu~"
Cả người Đằng Thanh Sơn nằm xuống duỗi thẳng ra.
"Bồng"
Song thủ thanh hổ trảo, chụp xuống đất. Nhìn qua như cả người nằm trên mặt đất nhưng thực tế chỉ có hai tay hai chân nâng đỡ cho cả thân thể.
"Hô" "hấp"
Phối hợp hô hấp thổ nạp, sống lưng của Đằng Thanh Sơn như một con rồng lúc nổi lên, lúc ẩn xuống, áp lực chịu trên mười ngón tay xuyên qua tùng khớp xương, nhanh chóng truyền tới khớp nối với xương sống ở bả vai. Áp lực ở hai chân cũng đồng dạng truyền qua các khớp xương đến vị trí xương sống
Lực lượng lúc thì từ mười ngón tay truyền tới hai chân, lúc thì từ hai chân truyền tới mười ngón tay.
Xương sống chính là trụ cột của toàn thân
Hô hấp thổ nạp, kéo theo lục phủ ngũ tạng nhuyễn động theo. Nội kình vận chuyển chính là thúc đẩy loại vận động này, thậm chí cũng gia tăng áp lực, kích thích lên khớp xương! Mỗi lần hô hấp, mỗi lần vận chuyển nội kình, mỗi lần truyền đi kình lực đều hoàn mỹ vô khuyết. Dù sao Đằng Thanh Sơn cũng đã có kinh nghiệm từ trước.
"Hô, hô~~"
Khớp xương toàn thân truyền đi những rung động, phát ra tiếng rền trầm trầm, tựa như lão hổ đang nằm đó ngủ.
Ngứa!
Xương cốt khắp nơi trong cơ thể đều ngứa ngáy.
Nhức!
Bắp thịt mỗi nơi dần dần đau nhức
Khoai khoái
Từ trong ra ngoài, lục phủ ngũ tạng, khí huyết lưu động, gân cốt, cơ bắp, làn da đều đang phát sinh biến hóa cực kỳ nhỏ.
Tế bào gân cốt, các sợi cơ đều trong tình trạng biến hóa kịch liệt này, hấp thu từng chút nội kình cực nhỏ. Nhưng khắp nơi trong thân thể cùng hấp thu chút nội kình cực nhỏ này, lúc toàn thân cùng hấp thu, tụ tập lại, mỗi một khắc, toàn thân tiêu hao nội kình là một con số kinh nhân.
"Xuy, xuy~~"
Chỉ trong chốc lát, mồ hôi ngoài da Đằng Thanh Sơn bốc hơi như một lớp khói mỏng. Thanh âm của gân cốt toàn thân Đằng Thanh Sơn càng thêm trầm thấp.
"Bất khả tư nghị" Đằng Thanh Sơn cảm giác rất rõ sự biến hóa cực nhanh của cơ thể, kinh thán không thôi "thân thể tố chất của ta so với thời kì đỉnh cao ở tiền thế phải mạnh hơn từ vài chục đến trăm lần. Thời gian mỗi lần thi triển đầy đủ một bộ 'Hổ hình thông thần thuật' ngắn hơn nhiều. Không nghĩ tới thời gian rút ngắn, mà hiệu quả lại tốt như vậy!"
Lúc ở tiền thế, Đằng Thanh Sơn ở thời kì đỉnh cao có thể nâng vạn cân.
Nên biết rằng, cực hạn của một người, khi có thể nâng vạn cân, để cho hắn nâng thêm ngàn cân nữa thật khó như lên trời. Cực hạn càng lên cao càng khó.
Đằng Thanh Sơn bây giờ, sức nâng cực hạn đã vượt qua mười vạn cân. Thực lực so với tiền thế đương nhiên phải vượt qua mấy chục cho đến trăm lần. Một quyền đơn giản của ngày hôm nay có thể đánh chết bất kỳ tông sư nào ở tiền thế. Đó chính là biểu hiện của lực lượng mạnh đến mức tận cùng mà thân thể gân cốt cường đến mức bất khả tư nghị.
Lúc thi triển 'Hổ hình thông thần thuật' gân cốt, hô hấp, không chế nội phủ... càng thêm nhanh chóng.
Mỗi một lần thi triển quá trình trui luyện thân thể, thời gian tiêu hao ngắn hơn nhiều.
Giống như đi bộ, đi từ từ được một vạn mét có nhiều người kiên trì được. Nhưng bảo hắn lấy tốc độ nhanh nhất khi chạy 100 mét để chạy hết 1 vạn mét, chỉ sợ chưa được bao lâu chân đã đau nhức mà vô lực ngã xuống.
Đằng Thanh Sơn ở tiền thế thi triển 'Hổ hình thông thần thuật cần rất lâu để quá trình trui luyện thân thể mới tiến hành xong một vòng. Còn hiện tại, tốc độ không chỉ nhanh hơn mười lần, loại tốc độ cực nhanh này, lần đầu tiên khiến cho thân thể cường hãn của Đằng Thanh Sơn cảm thấy áp lực, xương cốt ngứa ngáy, bắp thịt đau nhức...
Trong loại biến hóa này, thân thể tiêu hao năng lượng rất nhanh, cũng chính là hấp thu nội kình!
"Không hổ là tuyệt kỹ chí cao của Nội gia quyền! Là tuyệt kỹ chỉ khi toàn thân kinh mạch toàn bộ thông suốt mới có thể tu tập. Thật bất khả tư nghị" Cho dù tiền thế đã cảm thụ qua hiệu quả của Hổ hình thông thần thuật nhưng lúc này Đằng Thanh Sơn vẫn như trước kinh thán không thôi "Nội kình tiêu hao kinh nhân, may mà là ở thời đại này thiên địa linh khí dồi dào, nội kình trong cơ thể ta mới có nhiều"
Loại tốc độ tiến bộ này so với lúc phát dục, giai đoạn huấn luyện tốt nhất, còn kinh người hơn.
Nhưng điều kiện thi triển Hổ hình thông thần thuật quá hà khắc.
Ở Cửu châu hiện này, những người khổ luyện nội kình bí tịch có thể đả thông kì kinh bát mạch, toàn bộ kinh mạch chủ yếu của mười hai chính kinh chỉ đếm được trên đầu ngón tay chứ không cần nói đến đả thông rất nhiều kinh mạch phụ cực nhỏ của toàn thân. Những kinh mạch phụ này, thông thường lúc người ta bắt đầu luyện nội kình chỉ sợ đã hoàn toàn bịt kín, cả đời sợ rằng rất khó đả thông.
Đó chính là phương pháp tu luyện khác nhau sinh ra hiệu quả khác nhau.
Tu luyện nội kình bí tịch, nội kình trong cơ thể gia tăng rất nhanh, nhưng đả thông kinh mạch lại rất khó.
Còn tu luyện nội gia quyền yêu cầu tư chất cực cao, nội kình gia tăng rất chậm, chỗ tốt duy nhất --đả thông kinh mạch dễ dàng hơn nhiều.
----------------
Hổ Hình Thông Thần!
Không hổ được gọi là Thông Thần, mỗi khi luyện nó, Đằng Thanh Sơn hoàn toàn đắm chìm trong lại cảm giác mĩ diệu thực lực tăng lên cực nhanh. Cả một tháng sau đó, Đằng Thanh Sơn mỗi ngày tuyệt đại đa số đều là tập luyện 'Hổ hình thông thần thuật'.Thân thể tố chất không ngừng đề cao với tốc độ kinh nhân.
Trong sân
Đằng Thanh Sơn như lão hổ nằm trên mặt đất, toàn thân hơi nước bốc lên, đợi đến khi đứng dậy hơi nước mới tiêu tán đi.
"Hổ hình thông thần thuật đối với từng phần nhỏ trong cơ thể kích thích quá kịch liệt, tiêu hao quá nhiều nước trong người. Mỗi lần luyện tập đều phải uống nhiều nước" Đằng Thanh Sơn đến bên vại nước, một hơi uống hết mấy gáo nước, lúc nào cả người mới cảm thấy thoải mái.
Trải qua tập luyện lâu như vậy, Đằng Thanh Sơn cũng hiểu nguyên lý của Hổ hình thông thần thuật.
"Nếu như nói nâng tạ đá, lăn thiết cầu các loại đều là huấn luyện gân cốt, co bắp ở khía cạnh vĩ mô" Đằng Thanh Sơn thầm nhủ "vậy 'Hổ hình thông thần thuật' chính là huấn luyện vi mô! Nhìn nằm trên mặt đất không có bao nhiêu biến hóa nhưng thực tế là dùng nội kình, hô hấp, kình lực để kích thích tạng phủ, sợi cơ, tế bào xương khiến nó được nâng cao. Xã hội hiện đại ở tiền thế, nghe nói vài vận động viên chạy tốc độ dùng những kỹ thuật điện từ kích thích cơ bắp sinh trưởng. Có điều các nhà khoa học dùng điện từ kích thích, hiệu quả còn lâu mới được như 'Hổ hình thông thần thuật của ta'"
Kỹ thuật dùng điện từ kích thích cơ thể ở tiền thế còn ở giai đoạn nghiên cứu ban đầu, chỉ có tác dụng điều tiết thả lỏng cơ thể, còn tác dụng nâng cao cơ bắp cực kỳ thấp.
Ngoài ra, giá của những thiết bị này cực kỳ cao.
"Nhưng cùng một loại kích thích, làm thường xuyên hiệu quả sẽ càng thấp... đến một mức độ nào đó, loại kích thích này sẽ không còn bất kỳ tác dụng nào" Đằng Thanh Sơn hiểu rõ điều này, cũng giống như uống rượu, lần đầu uống dễ say nhất, mà cũng dễ tăng tửu lượng, càng về sau tửu lượng càng lớn.
Nhưng đến một mức nhất định, tửu lượng đạt đến cực hạn. Thậm chí cùng với tuổi già, tửu lượng sẽ hạ xuống.
Cùng một đạo lý, 'Hổ hình thông thần thuật có thể khiến thân thể tố chất của Đằng Thanh Sơn nhanh chóng đề cao, đạt tới một độ cao mới. Nhưng khi đạt tới độ cao này, sau đó không thể lại dựa vào Hổ hình thông thần thuật để tăng lên. Thậm chí đến khi thân thể già yếu, tố chất thân thể sẽ hạ xuống.
"Tu luyện Hổ hình thông thần thuật cũng đã một tháng ,có điều hiện tại, mỗi một lần huấn luyện,biên độ tăng tiến,chính bản thân ta cũng không thể phát hiện ra!Mặc dù không thể phát hiện,nhưng tố chất thân thể kỳ thật vẫn như trước tăng lên, vô cùng chậm chạp ."
Đằng Thanh Sơn hiểu được,Hổ hình thông thần thuật,luyện tập đến một năm rưỡi, không sai biệt lắm là hoàn toàn không còn tác dụng . "Bất quá,sự tăng tiến trong một tháng ngắn ngủi này, đã vượt qua biên độ tăng tiến so với hai ba năm qua!"
Đằng Thanh Sơn cực kỳ vui vẻ.
Từ mười tuổi đến mười sáu tuổi, sáu năm này, Đằng Thanh Sơn có được cự lực vượt qua mười vạn cân, có thể nói đã như ma thần tồn tại.
Mà hiện tại, một tháng huấn luyện này,lại khiến lực lượng của hắn, đề cao lên gấp năm thành.
Càng lên cao càng khó tăng tiến,mà vẻn vẹn một tháng,từ lực lượng cực hạn,nâng lên năm thành. Không thể không thừa nhận -- Nội gia quyền được truyền thừa hơn ngàn năm, đích thật là thần kỳ.
Đến nay Đằng Thanh Sơn đã đại biểu cho đỉnh cao của nội gia quyền!
Nội gia quyền tại cổ đại khi thiên địa linh khí còn sung túc, có khả năng đạt tới đỉnh cao!
Từ cổ chí kim,mạnh nhất nội gia quyền.
Đằng Thanh Sơn nắm chặt tay, cánh tay thoáng dùng sức, cánh tay vốn nhìn đang bình thường, thoáng cái, gân xanh nổi lên, cả cánh tay tựa như thép quấn quanh, ẩn chứa cự lực vô tận: "Cho tới hôm nay, ta là người đầu tiên luyện đến cực hạn trạng thái trong lịch sử nội gia quyền! Thật muốn nhìn xem,cường giả trên Cửu Châu đại địa này,có bao nhiêu lợi hại."
"Có điều. . . . . . Hiện tại ta còn có một việc!"
Đằng Thanh Sơn nở nụ cười, "Sáu năm , Bích Hàn đàm kia.... ta đã cân nhắc sáu năm , mỗi tháng đều lặn xuống một lần, nhưng lần nào cũng không có kết quả. Lúc này đây,cũng tới lúc rồi ." Ngửa đầu nhìn bầu trời, sắc trời đã tối, "Là ngày mai, ngày mai sáng sớm vào núi,khám phá đáy Bích Hàn đàm!"
Chương 38: Đáy Bích Hàn đàm
Dịch: Tiền Như Mạng+Vbi
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Bấm vào đây để xem nội dung.
Sáng sớm ngày hôm sau, thiên địa một mảnh hôn ám.
" Ầm vang long~~~"
Tiếng sấm nổ vang, mơ hồ còn có vài hạt mưa rơi lất phất.
" Thanh Sơn, khí trời như thế này xem ra sẽ có một trận mưa to. Sáng nay ngươi cũng đừng vào núi khổ luyện." Mẫu thân Viên Lan mặc áo bông xanh dầy, từ trong phòng đi ra.
" Mẫu thân, không có việc gì đâu, chút mưa này đã là cái gì. Thôi, con lên núi đây." Đằng Thanh Sơn nắm thanh Tấn thiết thương bước ra ngoài.
" Về sớm một chút, còn ăn điểm tâm." Mẫu thân Viên Lan hô một tiếng.
" Dạ,biết rồi." Ra khỏi cửa sân, Đằng Thanh Sơn liền rất nhanh rời Đằng gia trang, lên Đại duyên sơn.
......
" Hô! Hô!"
Đằng Thanh Sơn cả người hóa thành một đạo ảo ảnh, xuyên giữa rừng núi. Lúc rời Đằng gia trang thì bầu trời chỉ có có vài hạt mưa rơi lất phất nhưng sau khi Đằng Thanh Sơn tiến vào Đại Duyên sơn thì theo một tiếng sấm, cơn mưa bỗng chợt bạo phát , cả thiên địa mênh mông mờ mịt trong cơn mưa.
Trong nháy mắt, Đằng Thanh Sơn bị mưa toàn thân ướt đẫm.
" Thật là xui xẻo." Đằng Thanh Sơn nhướng mày.
Toàn thân ướt sũng chỉ là việc nhỏ. Hơn nữa sáng nay đi ra ngoài, hắn không mang một cái gì trong túi, Đằng Thanh Sơn không sợ dính mưa, nhưng cơn mưa này đổ xuống thì kế hoạch lặn xuống Bích Hàn đàm sẽ có chút phiền toái.
" Mặc kệ thế nào, hôm nay cũng nhất định sẽ lặn xuống Bích Hàn đàm."
Đằng Thanh Sơn nhanh chóng xuyên hành,chốc lát đã đi vào Song đầu sơn,vách núi đối với hắn mà nói thì cũng chỉ giống như đường bằng mà thôi, trường thương được tháo gỡ thành hai đoạn, đặt ở sau lưng, Đằng Thanh Sơn dùng cả hai tay hai chân, trong chốc lát đã tới đỉnh núi. Sau đó từ đỉnh núi nhảy thẳng xuống, song chưởng thỉnh thoảng phách lên kích vào vách núi đá để hãm tốc độ.
" Đóng băng thật là nhanh." Đằng Thanh Sơn dừng lại ở khoảng đất trống rộng chừng hai trượng giữa sườn núi bên cạnh Bích hàn đàm, cười khổ nhìn xuống Bích Hàn đàm.
Chỉ thấy bề mặt của Bích hàn đàm đã ngưng kết thành một lớp băng cứng rất dầy.
" Băng tầng này tối thiểu cũng phải dày tới ba mươi phân. Mới chỉ trong chốc lát mà đã vậy rồi?" Đằng Thanh Sơn cũng bất đắc dĩ, nước của Bích hàn đàm rất đặc biệt, mật độ cao hơn nhiều so với nước thường, ở trong môi trường nhiệt độ cực thấp cũng không hề kết băng. Nhưng mỗi khi trời mưa, nước mưa tiếp xúc với nước của Bích hàn đàm,thì nước mưa sẽ nhanh chóng đóng băng!
Trời mới chỉ mưa trong chốc lát,băng đã kết dầy tới một thước hai tấc.
Bất quá thì Đằng Thanh Sơn cũng biết là cho dù mưa không dừng thì băng kết dầy nhất cũng chỉ hai thước mà thôi.
" Quần áo của ta đều ướt sũng rồi, hôm nay lặn xuống đáy hồ cũng không không cần phải cỡi quần áo." Đằng Thanh Sơn liền gỡ Tấn thiết thương buộc trên túi sau lưng ném sang một bên, tùy ý ôm lấy một tảng đá lớn bên cạnh rồi nhảy vọt lên,cả người trầm ổn hạ xuống trên lớp băng cứng. Đạp trên lớp băng cứng, Đằng Thanh Sơn vẫn còn có thể cảm giác được từng đợt hàn khí.
Bỗng nhiên--
Đằng Thanh Sơn dậm mạnh một chân !
" Ầm!"
Phảng phất như thiên địa sụp đổ, lớp băng cứng dầy chừng một thước hai,thoáng cái đã bị đạp vỡ vụn, mảnh vụn bay loạn khắp bốn phía, không ít mảnh băng vụn va vào vách núi bên cạnh vỡ tan nát bấy.
" Ta không tin là lần này vẫn không lặn xuống được đáy." Đằng Thanh Sơn ôm tảng đá nặng hơn trăm cân trầm xuống Bích hàn đàm.
Cái lạnh này đủ để khiến cho một phàm nhân có thể chết nhưng Đằng Thanh Sơn chỉ mặc một bộ quần áo đơn độc, lại có thể dễ dàng chống đở.
" Ào ào~~"
Không ngừng trầm xuống khiến cho nước hồ lưu động.
" Theo đạo lý thì lúc này trời phải sáng rồi nhưng hôm nay mưa to cho nên sắc trời âm u hôn ám, tầm nhìn trong nước là rất hạn chế. Tuy nhiên thì thị lực của ta lúc này đã tốt hơn nhiều so với cách đây một tháng, ở dưới nước nhưng vẫn quan sát được xa hơn." Chỉ cần có một tia ánh sáng là Đằng Thanh Sơn có thể nhờ chút ánh sáng này mà nhìn thấy rõ chung quanh.
Tiếp tục hạ!
Không ngừng hạ xuống!
Hai mươi trượng!
Bốn mươi trượng!
Sáu mươi trượng!
......
" Đã rất nhiều lần tiếp xúc với cái lạnh cực hàn này nhưng vẫn có cảm giác rất lạnh, rất khó chịu ."
Đằng Thanh Sơn cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh bốn vách sườn của Hàn đàm, ở chỗ sâu trong vách tường Hàn đàm có một số vật thể, đó là vật tham chiếu. Đằng Thanh Sơn hoàn toàn có thể có thể dựa vào tham chiếu mà xác định rõ là mình đại khái đã hạ xuống được bao nhiêu rồi.
" Hẳn là đã qua chân núi, xuống đáy núi rồi!" Đằng Thanh Sơn ước lượng độ sâu.
Lần trước, khi đến độ sâu này Đằng Thanh Sơn đã không chịu được,phải thi triển nội kình để bảo vệ thân thể. Nhưng lần này Đằng Thanh Sơn vẫn chỉ cần dựa vào gân cốt cơ nhục để kháng cự.
Không ngừng hạ xuống!
" Thật là sâu, đây chính là trên mặt đất rồi. Ta đã trầm xuống nước cỡ chừng ba trăm thước." Đằng Thanh Sơn cảm thấy thân thể đã rất rất lạnh, đồng thời--
" Ca ca~~"
Tảng đá nặng hơn trăm cân ôm trong tay đã bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Lạnh đến mức khiến cho tảng đá vỡ nứt ra! Đây là cái độ lạnh ở mức độ nào.
" Lạnh dị thường." Đằng Thanh Sơn từ kiếp trước cho tới giờ chưa bao giờ trải qua cái lạnh chí hàn này, phảng phất như cơ nhục ,da dẻ cường hãn cũng không phát huy được tác dụng ngăn cản nữa, cái lạnh cực hàn này đã trực tiếp đâm chích vào tận xương cốt, thậm chí còn khuấy động cả lục phủ ngũ tạng. Lạnh, toàn thân đều lạnh như băng. Phải dùng nội kình thôi.
Nội kình cuồng mãnh điên cuồng vận chuyển lan khắp toàn thân chống lại cái lạnh.
" Dễ chịu hơn nhiều." Đằng Thanh Sơn mục lực quan sát kỹ càng cũng đã miễn cưỡng thấy rõ khoảng ba bốn thước chung quanh.
"Ân?"
Đằng Thanh Sơn cẩn thận hướng phía dưới nhìn lại, "Rốt cuộc ?" Phía dưới mơ mơ hồ hồ có vầng sáng màu tím ẩn hiện, vầng sáng màu tím rất mỏng manh,nhưng cũng đủ để Đằng Thanh Sơn thấy rõ khoảng cách trong bảy tám trượng, hơn nữa càng tới gần, Đằng Thanh Sơn cảm giác được, độ ấm bắt đầu tăng trở lại .
Đúng vậy, nguyên bản,nhiệt độ hạ xuống cực hạn, bắt đầu tăng trở lại .
Hai chân của Đằng Thanh Sơn chạm xuống, rốt cục mới giựt mình mừng khẳng định -- đây là đáy Bích Hàn đàm.
"Di? Đáy Hàn đàm nhiệt độ lại tăng lên?Lại còn phát ra vầng sáng màu tím, kỳ quái." Đằng Thanh Sơn thực sự giật mình, hắn rốt cục hiểu được,duyên cớ vì cái gì tới gần đáy đàm thì nước dưới đáy ngược lại lại ấm lên . Duyên cớ đó là do khoáng thạch kì lạ dưới đáy đàm này.
Cẩn thận quan sát bốn phía đáy đàm.
Bởi vì phạm vi tầm mắt,chừng bảy tám trượng khoảng cách, Đằng Thanh Sơn cũng rất nhanh phân biệt rõ tình huống đáy đàm.
"Đáy của Bích Hàn đàm độ rộng đại khái hơn mười trượng, chiều dài. . . . . .khoảng hơn hai mươi trượng ." Đằng Thanh Sơn cẩn thận nhìn sang bên trái, bởi vì toàn bộ đáy,chỉ có vách đá bên trái là có một thông đạo rộng chừng hai ba trượng, "Nguyên lai,nước trong Hàn đàm là từ trong thông đạo này chảy vào."
Đằng Thanh Sơn cũng phát giác, càng tới gần thông đạo,nước trong đàm càng băng lạnh.
Đáy đàm không có sinh vật nào,cũng không có thực vật, chỉ có duy nhất một loại đồ vật -- khoáng thạch kỳ lạ phát ra độ ấm.Trên mặt đáy đàm, tán loạn nhiều loại khoáng thạch này.
"Ân."
Đằng Thanh Sơn nhặt lên một khối, loại khoáng thạch này,trên thân phát ra vầng sáng màu tím mỏng manh,dưới tình trạng tối tăm dưới đáy đàm, có thể nhìn thấy vầng sáng màu tím này,nếu ban ngày ở ngoài trời, phỏng chừng không thể nhìn ra.
"Thật là tài, ở điều kiện nhiệt độ lạnh đến thế này, ngược lại còn nóng lên. Hơn nữa nhiệt độ còn rất cao. Hẳn là không phải loại khoáng thạch bình thường.Giữ lại,mang cho phụ thân phân biệt một chút."
Đằng Thanh Sơn nhặt lên hai khối khoáng thạch cỡ nắm tay, bỏ vào trong cái túi lớn trước ngực áo, túi đựng tiền cũng chỉ có thể nhét vào đến hai khối khoáng thạch.
Lập tức, Đằng Thanh Sơn hướng bên trái, đi tới gần thông đạo nguồn nước Hàn đàm.
"Hô, thật đúng là lạnh. Bên trong một mảnh tối đen,tầm nhìn càng ngắn lại, không biết có cái gì đây."
Đằng Thanh Sơn cẩn thận quan sát mặt trong thông đạo, nhưng đáy nước ở chỗ sâu trong thông đạo, không có loại khoáng thạch kì lạ, cho nên chỉ là một mảnh tối đen, Đằng Thanh Sơn chỉ có thể miễn cưỡng thấy rõ khoảng cách trong hai trượng , căn bản không biết ở chỗ sâu trong đáy nước của thông đạo có cái gì thần bí.
Lúc này đáy lòng Đằng Thanh Sơn chợt cảm giác được một cỗ nguy cơ. . . . . .
"Tất yếu là có sự khác thường!Nhiệt độ thấp đến bực này với lực nén của nước,năng lực thân thể ta, cũng rất nhanh đến cực hạn. Hôm nay cũng đã xuống tới đáy đàm, mục tiêu đã thành, vẫn là đi về, trước tiên để phụ thân xem xét loại khoáng thạch này. Chờ tương lai có cơ hội,sẽ lại tiến vào đến đáy thông đạo." Đằng Thanh Sơn lúc này quyết định,liền quay lại đi ra bên ngoài.
Ở trong đáy nước thông đạo ,thị lực của Đằng Thanh Sơn không thể nhìn tới.
Ẩn ẩn có một đôi đồng tử màu vàng cỡ khoảng bằng nắm tay nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn,khoảng cách nó và Đằng Thanh Sơn chừng hơn mười trượng,nhưng rõ ràng, quái vật ở đáy nước dưới điều kiện tối tăm như vậy vẫn có thể nhìn rõ Đằng Thanh Sơn.
Lặng yên không một tiếng động,quái vật dưới đáy nước bắt đầu hướng tới gần cửa thông đạo,quái vật di động,không phát ra một chút âm thanh.
Đứng ở đáy đàm, Đằng Thanh Sơn ném khối khoáng thạch trong tay, cả người hướng phía trên phi lên.
Đúng lúc này --
"Xuy --"
Đáy nước quái vật phát hiện Đằng Thanh Sơn muốn đi, tốc độ mạnh tăng vọt,tựa một đạo tia chớp,bắn ra khỏi đáy nước thông đạo.
"Cái gì vậy!"
Kịch liệt động tĩnh như vậy, đang di động đi lên, Đằng Thanh Sơn đương nhiên phát hiện ra. Hắn đột nhiên quay đầu,vừa nhìn,toàn thân liền cả kinh, trái tim mãnh liệt thóp lại, da trên đầu như muốn nứt toặc ra .
Ẩn hiện dưới vầng sáng màu tím trên mặt đáy đàm, Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái thấy rõ ràng, đây là một con đại mãng xà cực kỳ to lớn!Con đại mãng xà này toàn thân dày đặc vảy, giàn dụa hồng sắc quang mang,Hàn đàm mãng xà này chiều dài tạm thời không thể xác định,nhưng chỉ cần phần thân thể của nó thò ra ở cửa đáy nước thông đạo đã chừng hơn sáu trượng.
Kiếp trước,đại mãng xà trong Vũ lâm(rừng), hắn không phải là không có giết qua.
Nhưng thể tích to đến như thế này,hung hãn như thế này, hắn chưa bao giờ gặp qua.
Hơn nữa. . . . . . Đại mãng xà này lại từ khu vực lạnh như băng lao ra, khẳng định là có chỗ bất phàm.
"Rống ~~" phảng phất như gió lốc đột kích, thanh âm trầm thấp phát ra, làm cho người ta tim đập nhanh thành tiếng.
Theo đó là một tiếng gầm nhẹ, đáy nước mãng xà liền đến sát Đằng Thanh Sơn ,cái miệng há ra như bồn máu, đại mãng xà hung hãn,cái miệng như bồn máu há ra,mở to chừng một trượng,nhanh hướng Đằng Thanh Sơn nuốt tới!
Chương 39: Trận chiến giữa người và mãng xà
Dịch : hoanghaiha+tap_chung_quoc
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội-2T
Bấm vào đây để xem nội dung.
Trong đôi mắt màu vàng của con mãng xà có một sự lạnh lùng cao cao tại thượng, có lẽ đối với quái vật trong hồ sâu này mà nói, giết chết một con người căn bản chẳng là gì đáng để nhắc tới, cái mồm to đầy mùi tanh tưởi đã lao tới trước mặt Đằng Thanh Sơn.
"Yaaaa~" Đằng Thanh Sơn ánh mắt lãnh lẽo, tay phải hóa thành đao, giơ cao lên, đón tiếp cái mồm to như chậu máu đang đớp tới là một chưởng chém xuống.
Bàn tay hóa thành một đạo ảo ảnh.
Hoa lạp! Làn nước nhanh chóng bị chém tách ra!
"Bồng!"
Một chưởng ẩn chứa lực lượng đáng sợ, trực tiếp bổ vào trên đầu của con mãng xà dưới hồ sâu, phát ra một âm thanh trầm thấp. Đằng Thanh Sơn lực mạnh vô cùng, một chưởng này đánh xuống, cũng khiến cho đầu của mãng xà này không khỏi hạ xuống. Mãng xà hạ xuống gần một trượng mời ngừng lại được.
Mãng xà phát ra tiếng rống giận dữ quỷ dị, giương mắt nhìn nhân loại ở phía trên.
Đằng Thanh Sơn đang lao lên phía trên!
"Quái vật! Đây đúng là quái vật, một chưởng của ta cho dù là khối thép cũng có thể bổ ra được, nhưng trên da con mãng xà này đến một vết xước cũng không có. Hơn nữa đầu cũng chỉ hơi trầm xuống là có thể hóa giải hết chưởng lực của ta, không còn gì để nói" Đằng Thanh Sơn rất rõ quyền cước của mình đáng sợ như thế nào.
Chính vì biết rõ nên Đằng Thanh Sơn mới càng cảm giác được sự đáng sợ của con mãng xà này.
"Hơn nữa trên trán con mãng xà này có một cái sừng nhọn màu bạc rất nhỏ, chẳng lẽ quái vật mãng xà này chính là giao long?" Đằng Thanh Sơn lúc cấp tốc lao lên phía trên, trong đáy lòng khiếp sợ vô cùng. Khi bổ một chưởng kia Đằng Thanh Sơn có thể nhìn thấy trên đầu của mãng xà có một cái sừng bạc cao chừng một xích.
Mãng xà có sừng?
Ở kiếp trước Đằng Thanh Sơn chưa từng thấy qua mãng xà có sừng, chỉ sợ là giao long trong truyền thuyết mới có. Đằng Thanh Sơn không biết mãng xà dưới hồ sâu này có phải giao long hay không, nhưng mãng xà này tuyệt đối là quái vật không hơn không kém.
"Gràoo!" Đồng tử màu vàng của mãng xà kia thu nhỏ lại, phẫn nộ gầm lên một tiếng. Mãng xà rốt cuộc cũng chăm chú nhìn vào con mồi trước mắt này," Hô!" một tiếng, mãng xà dưới hồ sâu này liền lao vọt lên phía trên, tốc độ so với Đằng Thanh Sơn nhanh hơn đến vài lần.
"Cách đến mặt hàn đàm chỉ còn trăm mét, không ổn." Đằng Thanh Sơn chưa kịp vui mừng, liền phát hiện con mãng xà kia trong nháy mắt đã vọt lên.
Ầm!
Dòng nước cuộn trào, đại mãng xà vảy màu hồng tía, thân to như cái thùng vọt qua bên cạnh người Đằng Thanh Sơn, sau đó nửa thân trên trực tiếp chắn ngang trước mặt Đằng Thanh Sơn, còn nửa thân dưới chắn tại phía dưới hắn.
"Dài quá!" Đằng Thanh Sơn lúc này mới hoàn toàn thấy được chiều dài của mãng xà này," Phỏng chừng phải dài khoảng ba mươi mét, thân thể thật lớn như vậy nhưng vảy của nó lại càng cứng rắn không thể phá hủy được. Lực lượng ở đầu nó có thể dễ dàng hóa giải một chưởng toàn lực của ta, vậy lực lượng của mãng xà này chỉ sợ gấp mười lần ta, thậm chí còn nhiều hơn."
Một con mãng xà, nếu lúc dựng thẳng lên cao đến mười tầng lầu.
Mãng xà như vậy, chỉ với cái đầu đã có thể hóa giải lực lượng một chưởng của Đằng Thanh Sơn, vậy lực lượng thân mình của mãng xà đó sẽ đáng sợ đến mức nào?
Con ngươi màu vàng của mãng xà nhìn Đằng Thanh Sơn có một loại lạnh lùng cao cao tại thượng.
"Xuy xuy ~~"
Nhanh như thiểm điện, thân thể khổng lồ của mãng xà kia nhanh chóng quấn thắt lại, thân thể của mãng xà khổng lồ dài hơn mười trượng kia muốn đem cả người Đằng Thanh Sơn quấn ép thành thịt vụn. Đằng Thanh Sơn chỉ cảm thấy trước mặt mơ hồ, trên dưới trước sau phải trái, từ tất cả mọi phương hướng thân rắn khổng lồ kia đều ép vào Đằng Thanh Sơn.
"Quái vật này lực lượng vô tận, một khi bị quấn vào trong, nhất định không thể sống được." Đằng Thanh Sơn nghiến răng.
" Xích ~~" Đằng Thanh Sơn hai chân phồng to lên khiến chiếc quần rách toạc, mạch máu nở to như con rắn xanh, cơ bắp mạnh mẽ giống như những sợi thép quấn vào nhau. Nội kính trong cơ thể tựa như hồng thủy mạnh mẽ, điên cuồng xuyên qua hai chân phụt ra bên ngoài.
"Phá!" Rống lên giận giữ, chân phải Đằng Thanh Sơn hung hăng đạp vào thân rắn đang cuộn lại kia.
Lực lượng của chân bình thường mạnh hơn so với lực lượng của tay, một người bình thường nếu có khả năng nâng được vật nặng trăm cân, vậy một cái đạp của chân có lực khoảng bốn trăm cân, cũng là bình thường.
Đằng Thanh Sơn hai tay có hơn mười vạn cân cự lực, vậy chân còn mạnh hơn thì sao? Giờ phút này, Đằng Thanh Sơn gặp phải thời khắc sinh tử, lực lượng cực mạnh của chân cùng với đại lượng nội kính đánh ra lớn đến mức không thể lường hết được.
"Bồng! Bồng!"
Hai chân phải trái liên tục đạp ra hai lần.
" Hống ~~" Quái vật mãng xà đau đớn giận giữ gầm lên một tiếng, thân mãng xà bị đá trúng, đập mạnh vào vách núi đá trong hàn đàm, phát ra chấn động kịch liệt. cả vách núi "Bồng!" một tiếng, vô số bột đá nát vụn trộn lẫn vào trong nước. Cả vách đá trong đầm xuất hiện vô số vết nức.
"Hưu!" Đằng Thanh Sơn thừa dịp này, lao vọt lên trên, nội kính trong cơ thể điên cuồng tiêu hao, tăng tốc nhanh hơn.
"Quái vật, tuyệt đối là quái vật, một cước của ta vậy mà cũng không thể phá được lớp da của con mãng xà đó. Xem ra nếu hôm nay chậm chân, mạng sống khó giữ được. Còn có năm mươi thước, bốn mươi thước, ba mươi thước,...." Đằng Thanh Sơn đã phát hiện thấy ánh sáng phía trên, mơ hồ bên trên còn nghe được tiếng mưa to rơi tí tách.
"Hống !" Tiếng rống đầy phẫn nộ, điên cuồng từ phía dưới hàn đàm truyền tới.
Mãng xà ở phía dưới quẫy động thân thể, một lần nữa cực nhanh lao vọt lên phía trên.
Chính là lúc này Đằng Thanh Sơn đã sắp đến đến được mặt nước của hàn đàm, quái vật mãng xà này mắt thấy sắp không thể đuổi kịp Đằng Thanh Sơn ở trên, liền há miệng ra...
" Xuy xuy !"
Một đám sương mù màu đen từ trong miệng nó phun ra, chỉ cần là nơi có sương mù màu đen này tràn qua thì nước trong hàn đàm trong khoảnh khắc đông lại thành đá rắn. Trong nháy mắt, từ miệng quái mãng xà đến mắt nước, cả một khối nước sâu hai mươi mét, toàn bộ đông kết lại thành một khối băng lớn.
Đằng Thanh Sơn cả người bị đông cứng trong khối băng.
"Lạnh, thật lạnh" Toàn thân Đằng Thanh Sơn nội kình cuồn cuộn điên cuồng, khí huyết trong người đẩy mạnh tới mức tận cùng chỉ để ngăn cản sự cực lạnh đáng sợ kia.
"Quái vật mãng xà không ngờ lại còn chiêu này, hắc vụ nó phun ra đến nước trong Bích Hàn đàm cũng phải đông lại" Nước trong Bích Hàn đàm cực khó đóng băng nhưng hiện tại đã đóng thành băng, từ đó có thể tưởng tượng rốt cuộc nó lạnh cỡ nào. Nhưng cũng may Thanh Sơn ở trong băng, nếu mà bị Hắc vụ còn lạnh hơn kia dính phải, có lẽ cả người sẽ bị đông cứng mà chết.
Dù sao có thể dễ dàng đóng băng Bích Hàn đàm, Hắc vụ khẳng định còn lạnh hơn nhiều.
"Quái vật, đúng là quái vật" Đằng Thanh Sơn trong lúc nóng vội, song quyền nện vào khối băng.
"Đùng, đùng~~"
Quyền đầu như thiểm điện, phía trên khối băng cực nhanh bị sụp đổ, vỡ nát.
Đằng Thanh Sơn nói mãng xà trong đáy đầm kia là quái vật, kì thật hắn cũng chính là quái vật.
"Gràoo.." mãng xà xông lên, phần lớn khối băng bị nó đụng phải mà vỡ vụn. Mãng xà cực nhanh đuổi theo Đằng Thanh Sơn, nhất quyết phải nuốt sống Đằng Thanh Sơn cho bằng được.
"Ầm!"
Theo một tiếng nổ lớn, rất nhiều khối băng từ mặt nước bắn mạnh ra xung quanh. Đồng thời một bóng người từ trong nước xông ra, hạ xuống cách Bích Hàn đàm không xa.
"Cuối cùng cũng ra được" Đằng Thanh Sơn không dám lơi lỏng chút nào, xông thẳng đến cái bao cách đó không xa. Lúc này mưa như trút nước, trong đất trời mờ mịt là nước. Đằng Thanh Sơn chụp lấy cái bao, xé rẹt một tiếng, từ trong đó lấy ra hai đoạn của thanh Tấn thiết thương.
"Gràooo"
Một tiếng rống giận, ầm một tiếng, một quái vật mãng xà từ Bích Hàn đàm phá băng mà ra, cái đầu to tướng dữ tợn quét nhìn bốn phía, trong chốc lát ánh mắt dính cứng vào Đằng Thanh Sơn.
"Hô!" Đằng Thanh Sơn căn bản không kịp nối hai đoạn thương lại với nhau, lập tức thi triển Thiên Nhai hành hóa thành làn khói xanh xông ra khỏi sườn núi.
Từ sườn núi nhảy thẳng xuống phía chân núi.
"Gràoo" thân hình to lớn của mãng xà vọt mạnh tới, há miệng đớp Đằng Thanh Sơn đang ở giữa không trung.
"Cút đi!" Đằng Thanh Sơn giận dữ hét lên, nửa thanh trường thương trong tay hóa thành ảo ảnh, thoát khỏi tay, mang theo tiếng không khí nổ vỡ bén nhọn, đâm tới đầu mãng xà.
"Xuy xuy" đầu nhọn của nửa thanh Tấn thiết thương xoáy tròn đâm vào miếng vảy trên người mãng xà, không ngờ rất khó khăn mới đâm thủng được một lỗ nhỏ, đầu thương đâm vào trong lớp vảy, máu tươi từ đầu mãng xà thấm ra, thế công của đại mãng xà vì thế mà hơi khựng lại.
Đằng Thanh Sơn trong phút chốc đã rơi xuống sâu dưới chân núi.
Giữa đất trời mờ mịt nước, quái vật mãng xà không còn nhìn thấy bóng dáng Đằng Thanh Sơn đâu nữa.
Đại mãng xà phẫn nộ quẫy đầu, đoạn Tấn thiết thương bị quăng đập vào vách núi. Vách núi phảng phật như tấm đậu hủ, Tấn thiết thương không ngờ chìm vào trong vách núi.
Quái vật mãng xà đầu nhuộm máu phẫn nộ vô cùng, há to mồm phun khắp xung quanh, hắc vụ từ trong miệng mãng xà phun ra, tràn ra bốn phía. Vách núi xung quanh chạm phải hắc vụ lập tức vô thanh vô tức hóa thành bột phấn chảy xuống.
"Gràooo"
Quái vật mãng xà đáng sợ kia đứng giữa sườn núi ngẩng đầu gào rít, phát tiết phẫn nộ. Vách núi xung quanh run rẩy, tựa hồ vì quái vật mãng xà phẫn nộ mà run sợ.
Hồi lâu sau, quái vật mãng xà mới quay về Bích Hàn đàm. Bích Hàn đàm khôi phục lại sự yên tĩnh, mặt Bích Hàn đàm rất nhanh chóng xuất hiện một lớp băng dày.
----------
Dưới vách núi, Đằng Thanh Sơn đúng trong rừng, mặc kệ mưa như trút nước ngẩng đầu nhìn phía giữa sườn núi. Khi thấy quái vật mãng xà ngẩng đầu lên trời rống giận trong lòng khẽ run.
"Sâu trong thông đạo dưới đáy nước không biết rốt cuộc là chỗ nào mà có thể dựng dục quái vật đáng sợ như thế. Hôm nay nếu ta trốn không nhanh chỉ sợ đã mất mạng ở đó" Đằng Thanh Sơn minh bạch, thiên địa linh khí dồi dào, con người có thể mạnh lên thì đồng dạng cũng sinh ra quái vật đáng sợ.
"Tuyệt chiêu Độc Long toản của ta không ngờ chỉ phá được vẩy của nó. Quái vật" Đằng Thanh Sơn cảm thán một tiếng.
Từ mười tuổi đến mười sáu tuổi, sáu năm nay, những lúc nghỉ ngơi thân thể thì Đằng Thanh Sơn dùng để nghiên cứu thương thuật.
Trước mười tuổi Đằng Thanh Sơn nghiên cứu ra 'Như ảnh tùy hình' và 'Hỗn nguyên nhất khí' hai loại thương pháp. Còn sáu năm nay, Đằng Thanh Sơn trường kì thể ngộ tại Hàn đàm, cuối cùng mang 'Toản quyền' với thủy thuộc tính suy diễn thành thương pháp 'Độc long toản'. Thương pháp này uy lực cực lớn.
Một thương xuất ra như độc long xuất thủy, có thể dễ dàng khoan ra một lỗ trên thân thể đối thủ, uy lực cực mạnh.
Có lợi tất có hại
Một thương 'Độc long toản' xuất ra, trường thương trong thời gian ngắn sẽ mất đi sự khống chế, nhưng so với uy lực, khuyết điểm này có thể bỏ qua.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top