Chương 235: Dùng cơm.

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

Nếu không phải xem ở phân thượng hắn là cha của Tam hoàng tử chính quân, Thúy hoa lâu bọn họ cũng không muốn làm cái sinh ý này, chỉ sợ bỏ mất khách nhân như Mạc Thiên Hàm.

"Ừm, đồ đều ở đây, ngươi tính giá cả hợp lý chút." Mạc Thiên Hàm cầm lấy khay gỗ trong tay Dục ca nhi đưa cho chưởng quầy, sau đó quay lại nói: "Đưa phu nhân cùng sao sao ra xe trước đi, ta tính xong sẽ ra ngay, chúng ta tìm chỗ dùng cơm trưa."

"Vâng lão gia."

Dục ca nhi cùng Mẫn ca nhi liền đỡ Thu Nghiên, Từ gia phu lang đỡ Lưu sao sao, lên xe ngựa trước đợi Mạc Thiên Hàm.

Mạc Thiên Hàm thấy bọn họ đi rồi, lúc này mới quay lại nói với chưởng quầy: "Nhứng thứ này cùng bộ trang sức trước đó, tất cả hết bao nhiêu lượng?"

"Tiểu nhân cũng không cần số lẻ kia, toàn bộ tính chẵn, ba vạn lượng!" Chưởng quầy thấy Mạc Thiên Hàm khí chất phi phàm, lại xảy ra tranh chấp với người khác ở trong tiệm bọn họ, dù sao cũng không thể hét giá quá cao, với năng lực của hắn, giá này đã là thấp nhất rồi.

Mạc Thiên Hàm tính thử, giá này đúng là rất tốt, so với giá tiền tiểu nhị nói còn thấp hơn nhiều.

"Rất tốt, đây là ba vạn lượng ngân phiếu." Mạc Thiên Hàm sảng khoái đưa ngân phiếu cho chưởng quầy, thuận tiện nói về tình huống nhà mình: "Nhà ta có một vị ca nhi sắp xuất giá, của hồi môn vẫn còn cần chuẩn bị thêm, nếu lại đến hy vọng ngài sẽ chiếu cố chút."

"Cái này thì ngài yên tâm, Thúy hoa lâu của chúng ta chính là cửa hàng chuyên về của hồi môn số một Thịnh Kinh, ngài nếu muốn chuẩn bị của hồi môn cho ca nhi cứ viêc lới, lão hủ nhất định cho ngài một cái giá hợp lý!" Chưởng quầy là người có mắt nhìn, nghe mấy câu đã hiểu ý Mạc Thiên Hàm, đương nhiên muốn kéo sinh ý cho cửa tiệm nhà mình.

Mạc Thiên Hàm gật đầu, đang chuẩn bị cáo từ, đột nhiên nhìn thấy một đồ vật, lập tức kích động cầm lên: "Thứ này, thứ này là?"

"À, đây là khối thạch anh mới đưa đến hôm nay, trong suốt thuần sắc, một khối lớn thế này rất hiếm thấy, ngài đây là?" Chưởng quầy nhìn Mạc Thiên Hàm kích động, có chút sờ không thấu ý tứ của vị này.

"Thạch anh?" Mạc Thiên Hàm ngây ra, hắn còn tưởng là pha lê!

Thạch anh thuần sắc là loại trong suốt không màu, nhìn thật sự rất giống pha lê hữu cơ!

Điểm khác biệt duy nhất đại khái chính là trọng lượng.

"Đúng vậy, thứ này là mua từ thương đội của người Hồ, còn chưa tiến hành chế tác, một khối lớn thế này, vô luận là làm vật trong trí hay trang sức đều đủ!"

"Khối này ta mua, không cần làm thành trang sức, trước cứ để lại đây, ta trở về vẽ chút đồ vật, ngày mai đưa tới, ngươi để thợ thủ công theo đó mà làm, tiền công ta sẽ trả!" Mạc Thiên Hàm tuy lúc đầu nhìn thấy có chút khiếp sợ, bởi vì tưởng là pha lê, sau phát hiện thứ này vật thể trong suốt, có hình nếp gấp của thạch anh, bởi vì thạch anh thiên nhiên là do điều kiện tự nhiên hình thành, sinh trưởng ở sâu trong lòng đất, thông thường đều phải trải qua núi lửa cùng động đất, vỏ trái đất vận động mới có thể hình thành, trong quá trình này sẽ chịu áp lực biến thành từng nếp gấp.

Nhưng thạch anh thuần trong suốt vô tạp sắc như vậy rất hiếm, Mạc Thiên Hàm cảm thấy nếu không phải pha lê, vậy trực tiếp dùng thạch anh làm kính viễn vọng cũng được!

Kính viễn vọng chính là thứ tốt!

"Được, thứ này 500 lượng tiền phí tổn, chúng ta cũng chỉ lấy chút tiền nhân công, ngài nếu muốn làm thứ gì, cứ mang bản vẽ tới, ta để thợ thủ công làm cho ngài, về phần phí dụng, còn phải xem độ phức tạp của bản vẽ, ngài thấy sao?" chưởng quầy thường xuyên tiếp xúc với các gia đình giàu có, biết đồ vật họ muốn tướng đối đặc biệt, ví dụ như muốn khắc tiêu ký gia tộc gì đó, vì vậy trong lòng cũng không quá kinh ngạc.

"Đồ vật không khó làm, ta về vẽ lại trước, ngày mai sẽ đưa đến." Một cái thấu kính của kính viễn vọng không phải thứ gì tinh tế, chủ yếu Mạc Thiên Hàm muốn làm phần thân ống tốt một chút, cái này có thể làm lễ vật tặng cho Trình đại tướng quân, cũng đỡ phải đi kiếm cái khác.

Thanh toán thêm 500 lượng ngân phiếu liền đi ra ngoài, mua được một khối thạch anh lớn Mạc Thiên Hàm cũng cảm thấy khoan khoái, vui vẻ ra khỏi Thúy hoa lâu, xoay người lên ngựa, mang theo cả gia đình đi Nhã Khách Cư gần đó dùng cơm.

Lại nói Thôi gia phu nhân, cả đời lần đầu bị người khác trách móc như vậy, sắc mặt đen như đáy nồi, tiểu thị bên cạnh cũng tức giận không thôi: "Phu nhân, đây là người nhà ai a? Kiêu ngạo như vậy, cũng dám cùng ngài nói chuyện kiểu đó!"

"Đi, tìm hiểu cho ta, nhà chúng ta mặc dù bị giáng chức, cũng không phải ai cũng có thể khi dễ!" mặt Thôi gia phu lang vặn vẹo, vò nát chiếc khăn trong tay.

Mạc Thiên Hàm còn chưa biết nhà mình bị người nhớ thương, hắn mang mọi người đến Nhã Khách Cư, tự mình đỡ Thu Nghiên vào cửa, phát hiện Nhã Khách Cư ở Thịnh Kinh so với cái ở Thiện Thủy phủ, còn lớn hơn gấp 10 lần!

Người đến người đi vô cùng đông đúc!

Nhưng bởi vì Nhã Khách Cư chính là đề cao phẩm chất cao quý, người đến đều tự giữ thân phận, sẽ không cao giọng tranh luận, chỉ nhẹ nhàng hòa nhã nói chuyện phiếm mà thôi.

Như vậy dù đông người cũng không ồn ào.

Điếm tiểu nhị vô cùng lễ phép tiến lên nghênh đón: "Xin chào lão gia, phu nhân, xin hỏi muốn dùng cơm ở lầu một hay ở nhã tọa lầu hai? Lầu ba là nhã gian, lầu bốn là phòng dành cho khách quý."

"Đi nhã tọa lầu hai đi!" Thu Nghiên chọn trước, bởi vì lúc đến Tân Tiên Thưởng bọn họ chính là dùng bữa ở lầu hai!

Mạc Thiên Hàm không nói gì, vốn muốn mang người đến lầu một ăn chút đồ ăn thực tế, nhưng nếu phu lang đã cọn lầu hai vậy thì lầu hai đi.

Trong lòng xấu xa chờ mong tiểu phu lang cần kiệm nhà hắn, sau khi chọn xong đồ ăn, không biết biểu tình lúc nhìn thấy món ăn rồi đến lúc tính tiền sẽ có bộ dạng gì!

Nhã tọa ở lầu hai là dùng bình phong tinh xảo phân cách ra, hình thành từng cái không gian nhỏ, khách nhân dùng bữa cũng không ồn ào.

Mạc Thiên Hàm để bốn xa phu lại lầu một dùng cơm, bản thân đỡ Thu Nghiên, cùng Lưu sao sao và Từ gia phu lang, Dục ca nhi Mẫn ca nhi lên lầu.

Điếm tiểu nhị sắp xếp cho bọn họ chỗ ngồi không gần cửa sổ, rất ấm áp, bên trong có đặt than sưởi ấm.

Mạc Thiên Hàm tự mình động thủ, giúp Thu Nghiên cởi áo lông thỏ dày nặng trên người cùng mũ, bao tay xuống, Mẫn ca nhi Dục ca nhi thấy vậy đành xoay qua hầu hạ Từ gia phu lang và Lưu sao sao.

Chờ đến lúc an bài xong ngồi xuống, điếm tiểu nhị cũng mang thực đơn lên.

Không thể không nói, giáo dục bây giờ tuy không giống với kiếp trước của Mạc Thiên Hàm, nhưng dù dốt đặc cán mai, cơ hồ mỗi người đều nhận thức mấy chữ, ít nhất tên mình sẽ biết viết.

Nhưng thực đơn của Nhã Khách Cư là tự Mạc Thiên Hàm định chế, đều là dạng chữ Khải, lúc vừa ra mắt đã thu hút không ít sự chú ý, đáng tiếc không biết thực đơn ở đây là xuất ra từ trong tay vị nào, khiến người yêu thích tranh chữ cũng phải thở dài cảm thán không bằng.

Tên đồ ăn được gắn trên cây tre, so với Nhã Khách Cư ở Thiện Thủy phủ càng thêm tinh xảo hơn.

"Hàng năm thăng chức!" Thu Nghiên vừa nhìn thấy tên món ăn, nhãn tình lập tức phát sáng: "Lấy một phần này, cho tướng công ăn!"

Mạc Thiên Hàm đỡ chán, cái gọi là hàng năm thăng chức, kỳ thật chính là một đĩa bánh gạo mà thôi.

Tiểu phu lang ngốc của hắn a!

"A? Món hắc bạch là thứ gì?" Lưu sao sao nhìn thấy tên món ăn kỳ quái cũng cảm thấy hứng thú: "Lấy một phần này nữa, thật tò mò!"

Mạc Thiên Hàm trong lòng cười trộm, món hắc bạch a! Chính là mộc nhĩ đen xào với cải trắng!

"Tị phong đường tạ? Tên này thật văn nhã!" Lưu sao sao lại nhìn trúng một món.

"Vậy chọn một phần!" Thu Nghiên lập tức quyết định, hiếm khi thấy sư phụ tán thưởng đồ ăn, quyết định chọn một phần đến nếm thử.

"Thứ này cũng không tồi, gọi là 'tuyệt đại xong kiều', tên nghe rất hay!" Từ gia phu lang xem thử thực đơn, cũng chọn một cái bản thân thấy êm tai.

Mạc Thiên Hàm thật sự muốn cười ra tiếng: "Tị phong đường tạ" kỳ thật chính là cua đồng xào, tuy tên nghe hay, hình thức món ăn cũng không tệ, nhưng chẳng qua là thay đổi ý tứ trên mặt chữ mà thôi. "Tuyệt đại song kiều" kỳ thật chính là trứng gà xào cùng ớt xanh ớt đỏ!

"Thêm một phần 'khinh ca mạn vũ' nữa!" Dục ca nhi cùng Mẫn ca nhi cũng đi theo chọn mọn, hai người đều đối với những thứ này tò mò không thôi, ở trong cung cũng chưa từng nghe qua a!

Mạc Thiên Hàm thật sự bị mọi người làm nghẹn, cái gọi là 'khinh ca mạn vũ' kỳ thật chính là bồ câu nướng!

"Tướng công, sao ngươi không chọn?" Thu Nghiên đột nhiên nhớ tới tướng công nhà mình còn chưa chọn món nào đâu!

"Ta, haha, các ngươi chọn đi." Mạc Thiên Hàm vừa mở miệng liền không nhịn được cười, nhìn bọn họ người nào người nấy vui vẻ nghiên cứu thực đơn, trong bụng hắn liền có chút suy nghĩ xấu xa.

Nếu bọn họ biết những món mình chòn, kỳ thật không đáng giá tiền đó, không biết sẽ có biểu tình thế nào a? Nghĩ lại đã không nhịn được muốn cười ra tiếng!

Nhưng thật ra cũng không hẳn, phải biết rằng, muốn bảo quản đám ớt xanh ớt đỏ đó, phải xây hẳn một hầm chứa băng, bắt đầu trữ từ mùa thu, hiện tại ăn được ớt tươi mà không phải ớt khô, kỳ thực cũng không dễ dàng.

"Món cuối cùng tướng công chọn đi!" Thu Nghiên thấy mọi người đều chọn món, chỉ có Mạc Thiên Hàm không chọn, cho nên muốn tướng công gọi món cuối cùng.

"Thêm một món hồng trung đạo, một ung thất lý hương." Hai món này một là thịt kho tàu hảo hạng, một là gà mái nướng nồi, đều là thứ có thể ăn no, nếu không chỉ bằng mấy món bọn họ chọn, cũng chỉ có thể ăn lót dạ, Mạc Thiên Hàm hoài nghi sẽ không đủ no bụng.

Trong thời gian chờ đợi, mọi người liền bắt đầu nghiên cứu qua thực đơn một lần.

Bên trong có một vài tên món ăn nghe rất văn nhã, Lưu sao sao nhìn thấy thì vui tươi hớn hở, nào là "ngân nha thiện tuyết", "chủng tiên thảo diệu đậu nha",....

Mạc Thiên Hàm thầm nghĩ, nếu để lão nhân gia biết những món này kỳ thực là thứ gì, khẳng định sẽ không cao hứng như vậy!

Quả nhiên chờ đến khi đồ ăn được mang lên, mọi người đều choáng váng!

Nếu không phải bận tâm đến mặt mũi của bọn họ, Mạc Thiên Hàm đã sớm vỗ bàn cười to!

Nhưng bộ dạng nghẹn đến đỏ bừng đã sớm bán đứng hắn!

Mọi người chỉ có thể cười khổ dùng bữa, Thu Nghiên ngược lại ngầm nhéo Mạc Thiên Hàm mấy cái.

Nhìn dáng vẻ của tướng công, rõ ràng chính là đã sớm biết!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top