Chương 180: Quả nhiên xảy ra chuyện!

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

Bên kia Điền Kim Tùng vào phủ nha, cùng Dương phủ doãn nói mọi chuyện, Dương phủ doãn làm quan nhiều năm, làm việc rõ ràng, huống chi ông mới nhậm chức, Lâm gia làm việc như vậy là muốn đánh vào mặt ông, ông có thể không tức giận sao?

Lão phủ doãn sinh khí: "Lâm gia thật không xem mạng người ra gì! Xảy ra chuyện còn muốn đổ lên đầu người khác!"

"Lão thúc nói đúng" Điền Kim Tùng bồi thêm: "Cho nên Mạc lão bản kết luận, bọn họ vì đổ tội cho hắn, khẳng định quán thịt chó cũng sẽ xảy ra chuyện, ngài nhanh phái người qua tọa trấn, nếu có chuyện gì liền phong tỏa quán lại, Mạc lão bản nói, một chén canh cũng không được để ai động tới! Khẳng định có thể tra ra nguyên nhân."

"Đúng đúng." Dương phủ doãn lập tức gọi người: "Kim phô đầu, ngươi mang người đi canh giữ bốn phía tiệm thịt chó, một khi phát sinh chuyện gì lập tức phong tỏa quán lại, đồ vật cùng người bên trong đều giữ nguyên hiện trạng."

"Vâng lão gia." Kim phô đầu nhận lệnh ra ngoài dẫn người đi thủ quán thịt chó.

Dương Tùng Hạc vuốt râu: "Bản quan phải nhìn xem, đám người Lâm gia muốn đối phó thế nào đây!" cũng để các bá tánh ở đây nhìn rõ, tưởng ông dễ lừa gạt à.

Mà Lâm gia không biết Mạc Thiên Hàm đã đoán được kế hoạch của bọn họ, sau khi tam thúc Lâm gia đưa phối phương cho đương gia phu lang, liền ngồi canh giữ quán thịt chó, nhìn thấy sinh ý của quán trong lòng cũng hơi do dự, làm ăn tốt như vậy, thật lãng phí, nhưng tẩu ca nói với hắn: "Con tiểu thị chính là con tiểu thị, đích tử xảy ra chuyện, chẳng lẽ muốn con tiểu thị dẫm lên đầu sao? Nội trạch sau này sao còn yên ổn nữa? Tam đệ a, ngươi cũng là con dòng chính, ngươi xem tướng công đối xử với ngươi và người khác giống nhau sao? Buôn bán trong nhà đều để ngươi nắm giữ? Những đứa con kia một người tướng công cũng không trọng dụng, có thể tin tưởng chỉ có con dòng chính, ngươi chính là huynh đệ ruột của hắn a!"

Nghĩ lại tẩu ca nói cũng có lý, lúc trước bọn họ tranh giành gia sản, nhị ca cùng đại ca không phải cùng cha, mà do sườn cha sinh ra, thiếu chút nữa bọn họ liền phù chính, nếu không phải mình và đại ca đoàn kết, hiện tại chỉ sợ đều phải đi ăn xin.

Sao có thể hưởng vinh hoa phú quý như bây giờ?

Nhưng đứa nhỏ Lâm Chí Thu này không tồi, có thể làm tới thế này mà không cần ai giúp đỡ.

Tuy có chút bất mãn với Lâm Chí Xuân, nhưng Lâm Chí Xuân là đích tử, hắn không thể không giúp, cha hắn năm đó cũng bị trắc thất khi dễ không ít, giờ không thể để chuyện xưa tái diễn!

Đúng!

Chính là đạo lý này!

Đầu bếp căng thẳng đứng trước mặt vị tam gia này: "Tam lão gia, ngài bảo chúng ta bỏ gì vào trong này?"

"Bỏ đậu xanh!" Lâm gia tam thúc lặp lại, hắn gọi đầu bếp tới chính là để bỏ đậu xanh vào canh thịt chó.

"Nhưng vì sao a?" Đầu bếp không hiểu, trên phối phương rõ ràng viết thịt chó không thể nấu cùng đậu xanh, sẽ bị đau bụng.

"Ngươi không cần hỏi, bảo ngươi cho thì cho, cho ít sẽ không sao, bọn họ chỉ bị trướng bụng mà thôi." Lâm gia tam thúc không kiên nhẫn khoát tay: "Nhanh đi làm đi."

"Vâng, vậy tiểu nhân lui xuống." Đầu bếp mặt khó hiểu đi ra ngoài, bọn họ chưa từng thí nghiệm qua hai cái này nấu chúng sẽ thế nào, chỉ thấy trên phối phương ghi không được nấu chung.

Xuống bếp gọi một tiểu nhị: "Ngươi đi tìm đại công tử, nói...., nghe rõ chưa?"

Tiểu nhị gật đầu: "Nghe rõ sư phó, ta ra ngoài mua rau thơm."

Tiểu nhị ra ngoài mua rau thơm, sau liền đi chợ phía đông tìm Lâm Chí Thu nói chuyện đầu bếp dặn: "Đại công tử, ngài xem chuyện này phải xử lý thế nào? Sư phó kêu đi hỏi đại công tử một chút, quán thịt chó cũng không phải ít khách đâu!"

Lâm Chí Thu suy nghĩ một chút: "Ngươi chở về nói với sư phó, làm theo tam lão gia phân phó, còn có, nói với hắn, mấy ngày nay gừng không đủ, để hắn chuẩn bị nhiều chút."

"A, ta trở về sẽ mua."

"Ngươi không cần mua, nói với sư phó ngươi hắn sẽ biết."

"A, vậy tiểu nhân đi đây, đại công tử bảo trọng."

"Ừ, đi đi."

Nhìn hắn chạy đi, Lâm Chí Thu cười lạnh, bọn họ muốn làm, sao hắn phải ngăn cản?

Đầu bếp nghe tiểu đồ đệ nói, phất tay cho hắn ra ngoài, mình thì loay hoay trong phòng, những cấm kỵ trên phối phương chỉ hắn và đại công tử biết, bây giờ còn có Lâm gia tam thúc biết, nhưng Lâm gia tam thúc cũng nhìn không kỹ, bọn họ cũng từng buồn bực, sao thịt chó không thể nấu với gừng, theo lý, gừng là một gia vị vô cùng bình thường, lúc trước bọn họ từng thả vào thử, tiểu nhị ăn xong đau bụng không ngừng, phải đến y quán mới tốt lên, cần uống không ít dược.

Có thể thấy gừng không thể nấu cùng thịt chó, lúc này đại công tử muốn hắn mua gừng, còn không phải muốn hắn bỏ vào sao?

Hắn là người của đại công tử, phối phương thịt chó hắn đã sớm nhớ kỹ, nhà chính không dung được đại công tử, bọn họ đều đề phòng đám người đó.

Trướng bụng thì không sao, nhưng đau bụng còn không phải ngộ độc thực phẩm sao?

Đại công tử muốn đánh vào thể diện của nhà chính.

Cũng đúng, chuyện này ai gặp phải mà không tức giận? Đang buôn bán tốt không cho, cố tình muốn xảy ra chuyện, đích tử quan trọng, hài tử khác thì không quan trọng sao?

Huống chi nếu xảy ra chuyện, đầu bếp cùng tiểu nhị ở đây đều sẽ đi theo chịu tội. Nếu gia chủ cố ý, bọn họ từ chối cũng không được, vậy thì liền đẩy lên người gia chủ, bọn họ có chứng cứ, không liên quan đến quán thịt chó.

Sau này đại công tử trở lại, rất nhanh có thể kiếm lại sinh ý, sẽ không để quán thịt chó đóng cửa! Đám bọn họ cũng không sợ không có việc làm.

Đầu bếp không chút do dự, cầm giấy ghi nguyên liệu cần mua, thêm vào chữ "gừng", sau liền đi tìm Lâm gia tam thúc, Lâm gia tam thúc không nghi ngờ gì, phái tiểu nhị đi mua đồ, đương nhiên bao gồm cả đậu xanh ở trong.

Mua về liền giao cho phòng bếp xử lý.

Vốn dĩ nên đốt giấy mua nguyên liệu đi, nhưng đầu bếp cẩn thận giữ lại, đây chính là chứng cứ! Phía trên có chữ ký của chưởng quầy và Lâm gia tam thúc.

Không được Lâm gia tam thúc ấn tay, chưởng quầy sẽ không đưa tiền mua đồ, đồng dạng, không có chưởng quầy ấn tay, Lâm gia tam thúc sẽ không cho mua đồ.

Buổi trưa giờ cơm, tửu lâu thịt chó khách nối liền không dứt, ngay cả Kim phô đầu cũng đói bụng, nhưng không dám đi, phủ doãn đại nhân đã nói, bọn họ không thể vào ăn, phải canh ở bên ngoài ngõ nhỏ, khẳng định sẽ có chuyện xảy ra.

"Đại ca, còn phải đợi bao lâu? Cơm sáng ta cũng chưa ăn đâu." Một phô đầu nhịn không được nói, bụng hắn đều kêu rồi.

"Đại nhân nói, chờ quán thịt chó xảy ra chuyện chúng ta phải lao ra ngay."

"Thịt chó ở đó ăn rất ngon, sao có thể xảy ra chuyện gì? Lão gia thật là, không nói lời gì tốt."

Quán thịt chó rất được lòng mọi người.

"Nói bậy gì đó?" Kim phô đầu vỗ hắn một cái: "Tiểu tử ngươi đói bụng thì đói bụng, oán trách lão gia cái gì?"

"Vậy phải làm sao? Nếu không ta vào ăn cơm trước, ta ở phía trong, các ngươi ở phía ngoài, có việc ta liền gọi các ngươi, thế nào?" cười hì hì thương lượng: "Ngươi xem các huynh đệ đều đói bụng, ta vào ăn trước, nếu không có việc gì, ta liền mang ra cho các ngươi ăn, thế nào?"

"Ai, hắn nói đúng đó, các huynh đệ đều đói bụng a!"

"Đúng vậy, ngươi để hắn vào đi, hắn ăn xong thì mang ra cho chúng ta một ít."

"Đúng đúng."

Mười mấy người mồm năm miệng mười nói với Kim phô đầu, hắn cũng thật đói bụng, thấy mọi người đều đồng ý, nghĩ lại đi vào một người chắc sẽ không có việc gì, liền gật gật đầu: "Được, vậy ngươi vào đi! Có chuyện thì báo ngay đó."

"Ai, ngươi thật lắm lời."

Một đám người cao hứng, Kim phô đầu đưa bạc cho hắn, hắn vào liền chọn món thịt chó nấu đậu hũ, bánh ngô và một chén canh thịt chó, ăn vô cùng ngon miệng.

Lúc này Lâm gia tam thúc lại đi nhà xí, không thấy quan sai tiến vào ăn cơm, đầu bếp ở trong bếp vội vội vàng vàng, chưởng quầy cũng bận rộn thu tiền, ai cũng không để ý việc ngoài ý muốn này

Chờ đến lúc bọn họ nhìn thấy, đã chậm!

Các thực khách liên tục đau bụng, có mấy người còn sùi bọt mép!

Phô đầu vào ăn cũng đau đến lợi hại, hoa mắt chóng mặt, nhớ tới các huynh đệ đang canh ở ngoài, dùng hết sức lao ra ngoài hô lớn: "Đại ca, xảy ra chuyện rồi!"

Hô xong liền hôn mê bất tỉnh.

Mọi người Kim phô đầu còn đang đợi hắn mang đồ ăn ra, bỗng nhiên nghe thấy hắn la to, giật mình nhìn lại thấy hắn té xỉu ngay cửa tửu lâu, lập tức đứng bật dậy!

Một đám phô đầu chạy như điên vào quán thịt chó, mắt đỏ ngầu!

Bọn họ không nghĩ tới phủ doãn đại nhân nói không sai, quán thịt chó thật sự xảy ra chuyện!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top