Chương 163: Lão huyện lệnh Dương Tùng Hạc.

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

"Ta cũng không biết phải chuẩn bị những gì, vội vàng tới đây thương lượng với ngươi." Bọn họ mới thành thân, nếu một mình hắn tới cửa thì không hay lắm, còn để người trong nhà biết việc của họ, vì vậy thành thân ngày thứ ba liền lại mặt, bọn họ có thể danh chính ngôn thuận nói chuyện mà không để người nhà nghi ngờ.

Mạc Thiên Hàm nghe xong, trước tiên vì hành động của Thái tử đệ đệ khen một tiếng "tốt", đó mới là hành vi của của một trữ quân tương lai mà không phải một tên mao đầu tiểu tử chưa trưởng thành.

Bất quá, huynh đệ gặp chuyện, hắn làm đại ca cũng phải giúp đỡ!

Cái tên Tam hoàng tử kia, nhất định phải kéo hắn xuống ngựa!

Nhẹ nhàng gõ gõ bàn: "Nếu nguyên nhân là do lương thực, vậy cần phải chuẩn bị lương thực, còn nữa, nếu có thể phải ở trong thời gian ngắn vận chuyển đến để chống đỡ Thịnh Kinh."

"Lương thực thì ta hiểu được, nhưng vì cái gì còn muốn trong thời gian ngắn nhất vận chuyển đến chống đỡ Thinh Kinh?" Điền Kim Tùng khó hiểu hỏi.

"Ngươi nghĩ thử xem, cái tên Tam hoàng tử kia vì sao phải trả lại Hộ bộ? Còn không phải vấn đề lương thực sao? Nếu chúng ta tiếp nhận, trong thời gian ngắn phải bù lại được thiếu hụt trong kho lương, sẽ không khiến lòng dân oán hận, ngươi xem, vị ở trên kia sẽ cảm thấy thế nào?"Mạc Thiên Hàm hận sắt không thành thép trừng Điền Kim Tùng, người này thông minh thì thông minh thật, nhưng đối với chuyện trên quan trường lại không nghĩ sâu xa, chẳng trách vị đại học sĩ kia không cho hắn tham chính, nếu không sớm muộn gì cũng làm mệnh pháo hôi!

"Đúng đúng! Là ta hồ đồ." Điền Kim Tùng vỗ vỗ đầu mình, không có biện pháp, quan trường cong cong vẹo vẹo, hắn thật sự không lý giải được tâm tư của mấy tên quan viên.

"Chúng ta chuẩn bị nhiều lương thực, còn không được kinh động tới người khác." Mạc Thiên Hàm uống một ngụm trà: "Có thể dùng danh nghĩa cửa tiệm lương thực để thu mua, tuy không thể quá nhiều, nhưng cũng không kém bao nhiêu, còn phải mở thêm mấy tiệm lương thực, những cửa hàng kia của ngươi cũng phải thu mua, nói là trong tiệm mua lương thực dự trữ. Dù sao cũng cần mua lương thực vụ chiêm, vậy liền mua nhiều hơn chút, sẽ không khiến người khác để ý".

"Đúng vậy! Nếu không ngươi đi với ta đến Thiện Thủy phủ một chuyến, nơi đó giao thông đường thủy là chính, tuy không sản xuất ra lương thực, nhưng là nơi tập trung của thương nghiệp, chúng ta ở Thiện Thủy phủ mở thêm hai tiệm lương thực để thuận tiện thu mua! Hơn nữa ở đó đường thủy nhiều, lượng hàng bao nhiêu người bên ngoài cũng không biết được."

Mạc Thiên Hàm nghĩ lại cũng phải, nếu đúng như lời Điền Kim Tùng nói, hắn cũng nên đi một chuyến, hắn nghe nói, Thiện Thủy phủ là châu phủ duy nhất trong bảy tỉnh Giang Nam không ra sản lượng lương thực nhưng lại có nền thương nghiệp nổi tiếng, bởi vì Thiện Thủy phủ giáp núi lại gần sông, là tuyến đường thủy chính vào nam ra bắc, nổi tiếng là nơi tập trung thương nghiệp, nếu ở đó mở hai tiệm gạo, thu mua bao nhiêu lương thực cũng không thành vấn đề.

"Hai ngày nữa chúng ta đi xem thử, trong nhà tạm thời không có việc lớn gì, Thu Nghiên phải mấy tháng nữa mới sinh!"

"Ừ, những tửu lâu kia của chúng ta bây giờ đã nhập vào châu phủ, cuối năm nhập vào Thịnh Kinh thì càng thuận lợi." Điền Kim Tùng báo tin vui.

"Tốt."

"Nhưng Lâm gia của Thiện Thủy phủ mở một cái tửu lâu Hoài Nam, bán thịt bò Hoài Nam, nghe nói phối phương lấy từ chỗ ngươi?" Điền Kim Tùng nghĩ tới việc này liền có chút không cao hứng, bởi vì tửu lâu Lâm gia mở ngay bên cạnh Nhã Khách Cư! Muốn cạnh tranh với bọn họ mà!

"Sao vậy? Đoạt sinh ý của chúng ta sao?

"Không có." Điền Kim Tùng căm phẫn: "Nhưng mở ngay bên cạnh Nhã Khách Cư, còn nói phối phương từ nơi xa tới, bán chén thịt bò nhỏ xíu tới giá hai mươi đồng! Mà những người đó lại thích ăn, ngày nào cũng chật kín.

"Ngươi để bọn họ thoải mái đi, chờ xem, không tới ba tháng, tửu lâu nhà họ liền phải đóng cửa. Đến lúc đó chỗ kia liền để chúng ta mở thêm cửa hàng." Mạc Thiên Hàm cười tủm tỉm, Điền Kim Tùng rùng mình một cái, hắn sao lại quên mất, vị này cũng không phải dễ chơi, xem thử Vu gia là biết, mà Lâm gia còn từng tính kế hắn một lần, ha, vậy thì đợi thôi.

Không đợi hai người đi Thiện Thủy phủ, Thịnh Kinh lại truyền tới tin tức tốt, phủ doãn Thiện Thủy phủ Vương Dật Thần làm đủ nhiệm kỳ năm năm, sắp về Kinh báo công tác, mà ông hết lòng đề cử Dương lão huyện lệnh làm phủ doãn mới.

Vương Dật Thần nổi tiếng thanh quan, ông hết lòng đề cử nên được rất nhiều người tán thành, cũng ở trên triều lên tiếng ủng hộ, Hoàng đế vẫn rất xem trọng Thiện Thủy phủ, không muốn bè phái tranh đấu ảnh hưởng đến nơi tập trung thương nghiệp nam bắc này, mấy ngày nay các đại thần cùng các thế lực đều nhìn chằm chằm chức phủ doãn này như hổ rình mồi, mỗi ngày ở trên triều tranh đến tranh đi, Vương Dật Thần vừa đề cử, Hoàng đế liền cẩn thận xem thử, nhìn thấy Dương lão huyện lệnh không thuộc phe ai, so với những người các thế lực đề cử ra thuận mắt hơn nhiều.

Đặc biệt lý do Vương Dật Thần đề cử là vì "Đức cao vọng trọng, biết cách cai quản, gặp nạn không lùi, có được lòng dân." Còn nói lúc chinh lương mùa xuân, chỉ có Dương lão huyện lệnh nhận được lệnh chinh lương liền đúng hạn nộp lương thực, còn không có chút tạp vật nào.

Vương Dật Thần là quan thanh liêm một mình một phe, không thể tranh giành vị trí này với các thế lực lớn, thừa dịp được lão huyện lệnh nhắc nhở ân tình, liền trực tiếp đề cử ông.

Hoàng đế rất bội phục vị lão huyện lệnh đã 60 này, dù sao không phải huyện lệnh nào cũng có thể ở thời điểm này mà không kéo dài hạn nộp lương thực, còn không làm khó bá tánh.

Mà các đại thần thấy lão huyện lệnh này mấy năm nữa liền tới tuổi về hưu, bây giờ mọi người đều tranh giành, không bằng để lão nhân không bối cảnh không thế lực tạm thời chiếm vị trí này trước, chờ bọn họ mưu tính từ từ.

Vì thế Hoàng đế cùng các đại thần khó được lúc thống nhất ý kiến, để lão huyện lệnh không bối cảnh ngồi vào chức phủ doãn Thiện Thủy phủ.

Làm mấy quan viên Hộ bộ chờ đợi đến tức giận!

Nhưng Điền Kim Tùng và Mạc Thiên Hàm nghe được tin này vô cùng cao hứng, dù sao bọn họ cũng quen biết Dương lão huyện lệnh, còn cùng trải qua "hoạn nạn", giao tình không ít, một khi ông làm phủ doãn Thiện Thủy phủ, thì càng thuận tiện cho bọn họ hành động.

"Bây giờ chúng ta đi có thích hợp không?" sau khi nhận được tin tức, hai người liền chuẩn bị hạ lễ muốn đi gặp Dương lão huyện lệnh.

Nhưng Điền Kim Tùng lo lắng, tin này còn chưa đến Thiện Thủy phủ, bọn họ đi như vậy, thích hợp không?

"Sao không thích hợp, phải đi vào lúc này, đến báo tin cho lão huyện lệnh trước, để ông biết hậu trường của chúng ta sâu, để ông ước lượng, sờ không tới sẽ càng thêm kiêng kị, ngày sau thuận tiện cho chúng ta hành động." Mạc Thiên Hàm vừa kiểm kê lễ vật, vừa cùng Điền Kim Tùng nói chuyện.

"Được, nghe ngươi, ta trở về chuẩn bị một chút."

Hai người cùng tới cửa bái phóng.

Hôm nay hưu mộc cho nên Dương lão huyện lệnh cũng không đi làm, ở phía sau huyện nha uống trà nói chuyện với phu lang mình, trưởng tử của họ đã cưới phu lang, bây giờ đang nhậm chức ở Công bộ, nhi tử thứ hai ở Thiện Thủy phủ kinh doanh tiệm trà, thường xuyên trở về hiếu thuận song thân.

Nghe thấy Điền Kim Tùng cùng Mạc Thiên Hàm mang theo lễ vật điệu thấp đi vào từ cửa sau, dọa lão huyện lệnh nhảy dựng, hai người này mang lễ vật còn điệu thấp như vậy, không biết có đại sự gì đến cầu ông đây? Có phải làm gì phạm pháp hay không a?

Lão huyện lệnh trên đường đến thư phòng thấp thỏm một phen, nếu việc nhỏ ông có thể giúp bọn họ, nếu là việc lớn còn phải xem xét đã, nhưng việc lớn việc nhỏ gì cũng không được phạm pháp.

Chờ lão huyện lệnh đến thư phòng nhìn thấy đống lớn lễ vật, trong lòng càng bất ổn, đây là chuyện phải lớn thế nào a?

"Lão huyện lệnh, chúc mừng chúc mừng." Mạc Thiên Hàm và Điền Kim Tùng đều đứng lên chắp tay thi lễ, trên mặt tươi cười, làm lão huyện lệnh không hiểu ra sao.

"Này, việc vui của lão phu từ đâu tới vậy?"

"Biểu thúc, ngài chưa biết đâu, ngài sắp thăng chức lên làm phủ doãn của Thiện Thủy phủ đó!" Điền Kim Tùng cười haha đỡ lão huyện lệnh ngồi.

"Gì?" lão huyện lệnh vừa ngồi xuống liền nhảy dựng lên.

"Chuyện này các ngươi nghe được ở đâu? Đừng có lừa lão phu!" Lão huyện lệnh kích động đỏ bừng mặt.

"Này ngài không cần quan tâm, ngài chỉ cần biết, ngài sắp nhận được lệnh thăng chức!" Mạc Thiên Hàm nhanh chóng thuận khí cho ông: "Chúng ta tới đây báo cho ngài tin vui, lễ vật cũng là chúc mừng ngài thăng chức."

Dương lão huyện lệnh có chút phản ứng không kịp, như thế nào lại thành phủ doãn? Ông ở chỗ hẻo lánh này làm huyện lệnh 30 năm, lại sắp được thăng chức lên phủ doãn?

Thiện Thủy phủ là nơi nào?

Chính là nơi tập trung thương nghiệp lớn nhất trong bảy tỉnh Giang Nam!

Là nơi vào nam ra bắc bằng đường thủy nhất định phải đi qua.

Người một ngày qua lại còn nhiều hơn dân cư ở huyện Kính Thủy này, thuế thu nhập một năm chiếm một phần mười quốc khố, thương nghiệp vô cùng phát triển.

Hạn chế duy nhất chính là không sản xuất được lương thực, Thiện Thủy phủ dựa núi giáp sông, không nhiều ruộng đất, đa số người đều là làm thuyền cùng kinh thương, thế lực cũng khá phức tạp, bất quá những cái đó không quan trọng!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top