Chương 153: Điền Kim Tùng như nguyện.

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

Mạc Thiên Hàm giữ nguyên thương tịch, đổi của Thu Nghiên thành nông tịch, sau này nếu mua ruộng đất, đều thuộc danh nghĩa Thu Nghiên, như vậy phu lang ngoan của hắn chính là tiểu địa chủ.

Điền Kim Tùng tìm hồng ma ma, chính là hồng ma ma trước kia ghép đôi giúp Mạc Thiên Hàm, đưa bát tự của mình cùng Hương ca tử cho ông, để ông chọn ngày lành tháng tốt.

"Việc này không thành vấn đề! Lão nhân khẳng định giúp ngài làm ổn thỏa." Hồng ma ma là người nhiệt tình, nếu không cũng không giúp người xem hôn phối miễn phí.

Tuy là miễn phí, nhưng Điền Kim Tùng vẫn đưa cho hồng ma ma một bao lì xì lớn, bên trong ít nhất một trăm lượng bạc: "Vậy chuyện này liền nhờ Hồng ma ma ngài."

"Ai u, Điền lão bản khách khí rồi." Hồng ma ma cũng không ra vẻ, nhận lấy bao lì xì, ông biết Điền lão bản này là người có tiền, không lấy cũng phí, người ta đôi bên tình nguyện, ông còn khó xử cái gì? Giúp xem hôn phối có thể kiếm được một bao lì xì lớn, việc này chỉ cầu nhiều, không chê ít.

Hai người xong việc mới cùng nhau về nhà, Hương ca tử còn đang phát ngốc, hắn đang suy nghĩ xem sao mình lại đáp ứng rồi? Sao lúc đó có thể không cự tuyệt chứ?

Còn mọi người đều đang ngủ trưa, Thu Nghiên cũng vậy, cậu hiện giờ thích ăn thích ngủ, còn hay nổi tính tình, người khác thì không sao, chính là Mạc Thiên Hàm cái gì cũng không tốt, luôn mặt sưng mày xỉa với Mạc Thiên Hàm, nếu không phải có Cổ sao sao cùng Lưu sao sao, Thu Nghiên đều sắp leo lên lật nóc nhà.

Bất quá cũng làm Cổ sao sao cùng Lưu sao sao thấy chỗ tốt của Mạc Thiên Hàm, thật là một hán tử tốt, đối với phu lang của mình chỉ có càng tốt, thành thật để Thu Nghiên khi dễ, bọn họ đều nhìn không nổi!

Điền Kim Tùng vào phòng Hương ca tử và tiểu Hổ, đưa đồ trong tay cho hắn: "Bây giờ chúng ta là người một nhà rồi!"

Hương ca tử ngơ ngác nhìn Điền Kim Tùng ngồi xuống, còn đồ trong tay hắn, một cái thiệp hồng, cái này hắn biết, lúc trước hắn thành thân, bên nhà kia cũng đưa tới vật này, hôn thư, bị ràng buộc bởi pháp luật.

Còn có hộ tịch, run rẩy cầm lấy mở ra, bên trong viết chủ hộ Điền Kim Tùng nông tịch, phu lang Lý Hương Nhi thương tịch, còn chỗ con nối dõi ghi Điền Hổ lại là nông tịch, giống với Điền Kim Tùng.

Khó hiểu ngẩng đầu nhìn Điền Kim Tùng.

"Ngươi là thượng tịch, về sau cửa tiệm ta sở hữu đều thuộc danh nghĩa của ngươi, ngươi chính là lão bản, tiểu Hổ theo ta cùng là nông tịch, tương lai cũng có thể khảo cái công danh."Điền Kim Tùng nói ra suy nghĩ của mình.

Hương ca tử càng ngốc!

Cửa tiệm, cửa tiệm sở hữu đều thuộc, thuộc danh nghĩa của hắn?

Cái này là giao gia sản luôn rồi!

"Không, không cần!" Hương ca tử bị dọa, nhanh chóng ném lại hộ tịch cho Điền Kim Tùng: "Ta, ta không được, ta cái đó, ta sẽ, sẽ bán nghệ, không cần, không cần những cái đó."

Hắn thật sự bị dọa sợ, trước nay hắn chưa từng nghĩ tới, muốn gia sản của Điền Kim Tùng, hắn là một quả ca tử, Điền Kim Tùng là người có tiền như vậy sẽ chọn người nào?

"Không thể không cần!" Điền Kim Tùng lại ném hộ tịch trở về, dọa Hương ca tử nhảy dựng lên.

"Cha?" tiểu Hổ tỉnh dậy, thấy cha mình mặt đỏ bừng chân tay luống cuống, mà Điền Kim Tùng lại tươi cười đầy mặt.

Tiểu hài tử vì lưu lạc nhiều năm, vô cùng mẫn cảm, hắn phân biệt được là cha ngượng ngùng đỏ mặt hay tức giận đỏ mặt, trước kia đều là tức giận, vì có người khi dễ cha, nhưng lúc này lại khác, hắn biết Điền thúc thúc không phải người xấu, nếu không tiểu Hổ đã sớm xông nên cắn người.

Cho nên tiểu Hổ cũng chỉ ghé vào giường gọi người mà không phải tiến lên bảo hộ trước mặt cha.

"Ai nha, tiểu Hổ tỉnh rồi?" Hương ca tử thấy nhi tử mình tỉnh, đi qua bế hắn lên, đổi y phục cho hắn, mùa hạ thời tiết nóng nực, hài tử lại ham chơi, mồ hôi ra nhiều.

"Vâng, cha làm sao vậy?" mặt cha vẫn luôn hồng hồng.

"Không có việc gì" chớp mắt cúi đầu giúp tiểu Hổ thay y phục.

"Điền thúc thúc? Cha ta làm sao vậy?" tiểu Hổ thấy cha không chịu nói, hắn hỏi cũng không ra, nhưng hắn trưởng thành sớm, biết hỏi người bên cạnh.

"Tiểu Hổ nên đổi xưng hô rồi." Điền Kim Tùng vô cùng vui mừng, bé trai lớn như vậy chính là tiểu nhi tử của hắn!

"Dạ?" tiểu Hổ đáng yêu nghiêng đầu nhỏ nhìn hắn.

"Không được nói!" Hương ca tử luống cuống, hắn không biết tiểu Hổ đối với chuyện này nghĩ thế nào, hắn trước nay chưa từng nghĩ tới việc tái giá, hơn nữa đợi hắn và Điền Kim Tùng lại có hài tử, tiểu Hổ sẽ thế nào?

Vừa sốt ruột, Hương ca tử liền bịt miệng Điền Kim Tùng lại.

Mùi thơm nhàn nhàn, có chút kén tay, giống như gãi gãi tâm hắn vậy, Điền Kim Tùng liền hôn một phát lên lòng bàn tay hắn.

"Ai nha!" giống như bị phỏng, nhanh chóng rút tay về, Hương ca tử tức giận, cái tên gia hỏa không đứng đắn này!

"Cha?" tiểu Hổ nhìn mặt cha mình càng lúc càng đỏ, thời tiết buổi chiều rõ ràng mát mẻ hơn, sao mặt cha cứ đỏ hoài vậy?

"Tiểu Hổ, ngươi xem Điền thúc thúc thế nào? Đối xử với ngươi có tốt không?"

"Tốt nha." Cái này là thật, Điền Kim Tùng như phụ thân bé vậy, lúc ở trên đường sẽ nắm tay hắn, cũng sẽ mua đồ cho hắn, tuy chỉ là một chút đồ chơi của tiểu hài tử, nhưng đối với tiểu Hổ không có phụ thân mà nói, chính là vô cùng tốt.

Khác với Mạc Thiên Hàm cùng hắn làm "bằng hữu", Điền Kim Tùng là sủng hắn như tiểu hài tử, Mạc Thiên Hàm là xem hắn như một tiểu nam tử hán, hai người đều vô cùng tốt với tiểu Hổ.

"Vậy Điền thúc thúc làm phụ thân của ngươi được không?" Điền Kim Tùng hỏi nhẹ nhàng, nhưng cũng có chút khẩn trương, dù sao tiểu Hổ đáng yêu như vậy, Hương ca tử rất yêu thương hắn, nếu hài tử không đồng ý, sợ là hắn cùng Hương ca tử còn phải kéo dài.

"Hả?" tiểu Hổ có chút khó hiểu, nghĩ nghĩ: "Vậy Điền thúc thúc sẽ chăm sóc cha sao?" hắn đau lòng cho cha mình, hắn biết cha vất vả, tới nhà Mạc thúc thúc mới tốt lên, cha hắn trước kia còn bị bệnh suýt chết, đừng tưởng tiểu hài tử năm sáu tuổi không biết chết là gì, hắn hiểu rõ!

"Sẽ, Điền thúc thúc không chỉ chăm sóc cha con còn cả con nữa, nếu con nguyện ý, về sau con chính là hài tử của Điền thúc thúc, chờ khi Điền thúc thúc già rồi, tiểu Hổ liền dưỡng lão cho Điền thúc thúc." Điền Kim Tùng nhanh chóng hứa hẹn, hắn là thật tâm với một lớn một nhỏ này.

"Nếu sau này có hài tử thì tiểu Hổ phải làm sao?" Hương ca tử đột nhiên hỏi vấn đề như vậy, hắn rất muốn biết nếu Điền Kim Tùng có cốt nhục của chính mình, tiểu Hổ phải làm sao?

"Không làm sao cả, cho dù sau này có nhiều hài tử, tiểu Hổ vẫn là trưởng tử đại phòng của Điền gia, là con chính thất, về sau cũng không có trắc phòng, chỉ có đích thứ tử" Điền Kim Tùng nghiêm túc nhìn Hương ca tử: "Cho nên, đừng sợ nữa, cũng không cần lo lắng, Điền Kim Tùng ta nói được làm được, nếu ta muốn lấy ca nhi chưa lập gia đình làm kế phu lang, sớm đã có nhiều người xếp hàng, nhưng ta biết bản thân mình muốn gì, haha, dù sao tiểu Hổ cũng họ Điền, cũng không xem như khác họ, đứa nhỏ này cùng ta có duyên, sau này chính là hài tử của ta, ngươi cũng là phu lang của ta, sẽ không có sườn phu lang cũng không có tiểu thị, chỉ có chúng ta một nhà ba người, a, còn có lão quản gia, Hương ca tử ngươi nguyện ý không?"

"Vậy ta gọi người là phụ thân sao?" tiểu Hổ nghe rõ ràng, cha là sắp cùng Điền thúc thúc thành đôi, ha, như vậy, mình có phụ thân rồi sao?

"Ách, nếu con nguyện ý có thể gọi ta như vậy, nếu để ý thì gọi là Điền thúc thúc như cũ, ta không ngại." Kỳ thật Điền Kim Tùng càng thích tiểu Hổ gọi hắn là phụ thân, như vậy bọn họ chính là phụ tử thật sự.

"Phụ thân!" tiểu Hổ dứt khoát kêu một tiếng.

Tiểu Hổ cao hứng cười, rốt cuộc hắn cũng có phụ thân, không phải là dã hài tử không có phụ thân nữa! Cha cũng có tướng công, mà không phải quả ca tử mệnh cứng khắc chết tướng công.

"Đây!" Điền Kim Tùng không nhịn được, ôm tiểu Hổ hôn một cái, cười thấy răng không thấy mắt.

"Gọi loạn gì đó!" Hương ca tử đỏ mặt vỗ nhẹ tiểu Hổ một cái, tiểu Hổ cười khanh khanh, Điền Kim Tùng ôm nhi tử mình chạy, vừa chạy vừa nói hươu nói vượn với tiểu Hổ: "Cha đang thẹn thùng, hài nhi chúng ta mau chạy đi, nếu không cha con muốn thu thập cả hai chúng ta."

Làm Hương ca tử tức giận dậm chân.

Còn dám chạy ra ngoài nháo, bây giờ là đầu giờ chiều, mọi người mới tỉnh ngủ, ai cũng nghe thấy tiếng Điền Kim Tùng, còn tiếng cười của tiểu Hổ, Cổ sao sao vui vẻ cười, Lưu sao sao vừa cười vừa lau nước mắt, Giang ca tử cùng Lam ca tử cũng cười, bọn họ nhiều năm vào nam ra bắc cùng nhau, Hướng ca tử có thể tìm được mùa xuân thứ hai, mọi người đều cao hứng thay hắn.

"Phụ thân chạy nhanh! Cha đuổi tới rồi!" tiểu Hổ ôm cổ Điền Kim Tùng, thấy Hương ca tử chạy ra, nhanh chóng chỉ huy phụ thân đại nhân mới nhậm chức.

"Oa! Chạy nhanh chạy nhanh!" Điền Kim Tùng vô cùng phối hợp, ôm tiểu Hổ chạy quanh sân, Hương ca tử tức giận ở sau hô: "Chạy chậm một chút, cẩn thận ngã."

Trần Lôi cùng ba huynh đệ ở một bên cười to, bọn họ không biết vị này còn có một mặt như vậy, nhưng bọn họ nhìn, cảm thấy rất ấm áp.

Thu Nghiên tỉnh dậy, thấy mọi người vui vui vẻ vẻ cười nhìn trong viện.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top