Chương 147: Lâm gia công tử?
HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=
Mạc Thiên Hàm và Điền Kim Tùng ngồi cùng xe ngựa, tiểu nhị mang theo ba người một xe, da lông thu được để ở một xe.
"Da tốt đi?" Mạc Thiên Hàm nhìn vẻ mặt Điền Kim Tùng lấp lánh kim quang liền trêu ghẹo hắn.
"Đương nhiên, thu mua chỗ da đó không tới ba ngàn lượng, vài cái áo choàng là có thể kiếm lại! Còn lại đều là lợi nhuận."
"Vậy là tốt, hôm nay bọn họ tận mắt thấy bạc, tự nhiên sẽ chủ động yêu cầu muốn cùng nuôi, ngươi phái người đi dạy họ, nguồn cung cấp da lông liền ổn định."
"Chờ ta làm thành y phục liền chuyển đến Thịnh Kinh bán, khẳng định có thể bán được giá cao."Điền Kim Tùng rất hứng thú với thương nghiệp, sau khi được Mạc Thiên Hàm truyền thụ kinh nghiệm kiếp trước, hắn càng thêm dụng tâm.
"Đừng quên mục đích cuối cùng của chúng ta là được, làm thành cao cấp còn có thể mang vào những gia đình công hầu kia."
"Việc này ta hiểu rõ, mục đích kiếm tiền rõ ràng, sẽ không để người khác nghi ngờ."
Đây cũng là một bước quan trọng trong kế hoạch của bọn họ, mượn những đồ này để có cơ hội ra vào những gia đình công hầu kia, có thể thám thính rất nhiều chuyện, bọn họ có thể phòng bị hạ nhân, thậm chí trắc phòng con thứ, lại rất khó phòng bị một vài nhân vật nhỏ, tỷ như sư phó thỉnh thoảng đến đo cỡ may đồ cho bọn họ, hay là tiểu nhị ở tửu lâu họ thường đến ăn.
Không cần xem thường những nhân vật nhỏ này, đôi khi rất nhiều chuyện đều là họ làm ra, rất nhiều đại nhân vật cuối cùng là bị những nhân vật nhỏ này làm cho ngã ngựa.
Sau khi xe ngựa trở lại huyện thành, Mạc Thiên Hàm liền mặc kệ Điền Kim Tùng xử lý đám da lông đó, hắn chạy về trong nhà, một buổi không gặp, hắn đều nhớ Thu Nghiên cùng hài tử trong bụng.
Nhưng đợi hắn về tới còn chưa vào cửa liền thấy không thích hợp, trước cửa ngừng hai chiếc xe ngựa lớn, trông rất xa hoa, nhưng chủ yếu là Trần Thiết đứng ở cửa cả mặt đều là "Lão bản, ngươi thảm rồi" đồng tình nhìn hắn, đây là sao vậy a?
"Trần Thiết?"
"Ách, vâng."
"Có người tới sao? Sao lại có xe ngựa đậu ở đây?"
"Lão bản, công tử Lâm gia tới chơi, đã đợi ngươi một buổi trưa." Công tử Lâm gia? Là cái tên Lâm Chí Thu lần trước? Hắn tới làm gì?
"Hắn tới làm gì?"
"Lão bản, ngươi vào sẽ biết." Trần Thiết không nhiều lời, đẩy lão bản vào sân, Trần Lôi thấy Mạc Thiên Hàm trở về rõ ràng là nhẹ nhàng thở ra.
"Lão bản, ngươi cuối cùng cũng trở về!"
"Ừ, Lâm công tử tới làm gì? Có nói gì hay không?" Thấy Trần Lôi, thừa dịp còn chưa vào nhà, Mạc Thiên Hàm nhỏ giọng hỏi một chút ý đồ người đến.
"Việc này, ngươi vào sẽ biết." Trần Lôi thế mà lại giống Trần Thiết, ngậm miệng không nói.
Lúc này Mạc Thiên Hàm càng khó hiểu, đợi hắn tiến vào phòng khách cũng hiểu vì sao Trần Lôi cùng Trần Thiết ngậm miệng không nói, ngồi ở ghế cũng không phải Lâm Chí Thu, là một người trẻ tuổi cà lơ phất phơ, nhìn là biết một tên ăn chơi trác táng, mà khiến Mạc Thiên Hàm chịu không nổi, chính là phía sau hắn còn đứng hai tiểu ca nhi tô son điểm phấn nhìn như nhân yêu vậy!
"Là Mạc lão bản đi? Tại hạ Lâm gia Lâm Chí Xuân!" ăn chơi trác táng đầy mặt không kiên nhẫn, vừa thấy Mạc Thiên Hàm vào nhà, theo sau là Trần Lôi cùng Trần Thiết, liền biết người mình đợi đã trở lại.
Làm trò đứng dậy cung nghênh một chút, một bộ là ta để mắt ngươi, càng làm cho Mạc Thiên Hàm không có hảo cảm với hắn.
"Vị Lâm công tử này, ngài cùng Mạc mỗ nhận thức sao?"
"Ách..."
Mạc Thiên Hàm nói câu này quá nghẹn người, khiến sắc mặt Lâm Chí Xuân hết xanh rồi đỏ, tức cũng không được nháo cũng không được, vì hắn có việc tới cầu người, lúc này liền bị thái độ của mình làm cho bối rối.
Bất quá Lâm Chí Xuân hắn cũng không phải người gặp khó sẽ lui, mấy năm ăn chơi, cái khác không nói, da mặt nhưng luyện được đến dày, nếu không hắn đường đường là đích tử lại để con vợ lẽ quản lý tài sản, hắn lại chỉ lo chơi bời, nếu da mặt không đủ dày, đi ra ngoài không phải bị người ta đồn đãi vớ vẩn làm buồn bực chết sao.
"Bây giờ không phải nhận thức sao?"
"Như vậy Lâm công tử tới nhà Mạc mộ là có chuyện gì sao?" Mạc Thiên Hàm trở về y phục chưa thay, mặt chưa rửa, ngay cả bóng dáng Thu Nghiên cũng chưa nhìn thấy, làm hắn vô cùng không ưa vị khách không thân này, nếu không phải biết hắn là đích tử Lâm gia, Mạc Thiên Hàm liền muốn gọi người lôi hắn ra ngoài.
"Tốt lắm, Lâm mỗ cũng không vòng vo, Lâm mỗ muốn phối phương trong tay Mạc lão bản, phối phương thịt chó hoặc phối phương thịt hun khói đều được." Lâm Chí Xuân đã sớm không kiên nhẫn, lúc hắn đến Mạc Thiên Hàm đã ra ngoài làm việc, trong nhà lại không có ai ra tiếp hắn, Thu Nghiên thân là phu lang được người đỡ ra chào hỏi một câu, để Trần Lôi tiếp trà, còn cậu thì đi vào, vì vậy vị đích tử Lâm gia này liền ngồi một mình ở phòng khách, uống một buổi nước trà.
Cổ sao sao và Lưu sao sao là trưởng bối, dù Lâm gia có thế lực, nhưng hai vị này là trưởng bối Mạc gia, không có khả năng hạ thân phận đi tiếp một cái tiểu bối, không chỉ ném thân phận mình, càng là ném thẻ diện của Mạc Thiên Hàm, Lam ca tử và Giang ca tử là không thích đến, bởi vì hai cái ca nhi Lâm công tử mang đến vẫn luôn đánh giá Thu Nghiên, đến bài trí trong nhà, vừa nhìn liền biết không phải ca nhi đàng hoàng.
"Phối phương đã bán không còn, hơn nữa phối phương thịt chó là bán cho huynh trưởng của ngài đại công tử Lâm Chí Thu, ngài có thể đi tìm hắn xem phối phương." Mạc Thiên Hàm không có hứng thú với trạch đấu hào môn nhà bọn họ, chỉ nghĩ nhanh chóng tống người đi, hai tên nhân yêu kia mùi hương trên người thật quá nồng.
"Nếu có thể bổn thiếu gia còn tới tìm ngươi chắc?" Lâm Chí Xuân cũng không muốn phát hỏa, nhưng kiên nhẫn của hắn lúc ngồi chờ cả buổi đều dùng hết rồi, bây giờ tâm tình của hắn vô cùng táo bạo.
"Vậy ngài muốn làm gì? Phối phương ta đã bán cho đại ca của ngài rồi!" Lâm Chí Thu muốn phát hỏa, Mạc Thiên Hàm còn muốn đánh người luôn rồi.
"Vậy lại bán cho ta một phần"
"Không còn nữa."
Lâm Chí Xuân nghẹn một hơi không lên được, hắn không nghĩ tới một lão bản tiệm lương thực nhỏ lại dám đối xử với đích tử Lâm phủ như vậy.
"Một phần cũng không có?" chưa từ bỏ ý định.
"Ta nói nhà ngài có chuyện gì vậy? Huynh trưởng mua phối phương về, ngươi là đệ đệ chẳng lẽ không cho xem một chút? Gia đình giàu có thật phiền phức!" Mạc Thiên Hàm đối với vị này lì lợm vô cùng không kiên nhẫn, lúc trước nếu không phải Lâm Chí Thu chơi hắn, hắn sẽ không đưa y phối phương, nhưng ca ca lấy được phối phương không bao lâu, đệ đệ liền tới cửa, có phải tình huống giữa huynh đệ nhà này đã không thể cứu vãn?
"Việc này ngươi không cần quan tâm, ngươi còn phối phương khác hay không, thì bán cho ta, ta không chỉ đưa tiền mua đứt, còn đưa ngươi hai ca nhi này." Lâm Chí Xuân dù trong nhà hay bên ngoài đều sẽ không kêu Lâm Chí Thu là "huynh trưởng", hắn là đích tử, mà Lâm Chí Thu là cái thứ gì? Một đứa con dòng thứ mà thôi.
"Không cần!" Mạc Thiên Hàm vừa nghe muốn kèm theo hai người kia liền từ chối, hắn mới không thèm đâu.
Mà Giang ca tử tránh ở sau cửa nghe thấy lời này liền chạy đến buồng trong, trước cùng Thu Nghiên nói chuyện này, Thu Nghiên vừa nghe mắt đều đỏ lên, bây giờ cậu mới có, trong nhà liền muốn thêm hai tiểu thị sao?
Tiểu thị là cái gì? Chính là nửa cái sườn phu lang nha!
Tương lai nếu có hài nhi, liền trực tiếp nâng lên làm sườn phu lang, đến lúc đó, nhà hắn sẽ có thêm hai sườn phu lang! Không phải một cái!
"Tiểu sư đệ yên tâm, lão bản không đáp ứng, cự tuyệt rồi." Giang ca tử vừa thấy Thu Nghiên không đúng, nhanh chóng nói hết lời muốn nói.
"Ngươi tìm đánh hả, không nói nhanh, làm sư đệ ngươi khóc." Lưu sao sao nhanh chóng lau mặt cho Thu Nghiên, tiểu đồ đệ của ông, thật đáng thương.
Giang ca tử ngượng ngùng thè lưỡi, cười hì hì xong lại chạy đi nghe ngóng, hắn muốn biết tin trước, sau đó nói cho sư phó cùng tiểu sư đệ.
Cổ sao sao cũng nhẹ nhàng thở ra, đối với vị khách Lâm Chí Xuân này vô cùng không thích, kỳ thật lúc Lâm Chí Xuân vừa tới, bọn họ liền cảm thấy người này không bình thường, ai đến nhà người khác làm khách còn mang theo hai ca nhi quyến rũ bên cạnh? Lại không phải đi xa nhà mười năm không trở lại, cần người chiếu cố.
Vẫn là Lưu sao sao kiến thức rộng, biết vị khách này đến không có hảo tâm, vừa thấy hai cái ca nhi kia liền càng hiểu rõ.
Bên này Mạc Thiên Hàm cũng sắp tức chết rồi, cố tình người kia còn không chịu hiểu: "Đừng nha, biết phu lang nhà ngươi có thai, bây giờ ngươi không nạp sườn phu lang cũng đúng, nhưng không thể thiếu người làm ấm ổ chăn đi, hai ca nhi này là ta lựa chọn kỹ càng, đảm bảo ngươi sẽ thích, chờ tương lai sinh đứa nhỏ, có cho danh phận hay không là tùy ngươi."
"Ta không cần!" Mạc Thiên Hàm thật muốn lôi cổ hắn ra ngoài, trứng thối tới nhà cưỡng bức đòi phối phương không nói, còn muốn cho hắn hai tên nhân yêu, đầu hắn bị úng nước mới đi đáp ứng!
"Vậy ngươi muốn tiền sao? Bao nhiêu tiền ngươi mới đồng ý bán phối phương?" Lâm Chí Xuân thấy Mạc Thiên Hàm là thật không muốn người, cũng không cưỡng cầu, kỳ thật hắn cũng không rõ vì sao cha hắn nhất định phải tìm hai ca nhi xinh đẹp như vậy đưa cho Mạc Thiên Hàm, tốt nhất là có thể lưu lại Mạc gia.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top