Chương 11: Cô ấy là bạn của con


"Cẩm Tú?"
Thanh âm của Liên Nhiên xuyên thấu qua không khí lạnh băng truyền tới.
Diệp Cẩm Tú lập tức dùng tay chà lau nước mắt ướt át, từ phòng thử đồ đi ra.
Bên ngoài, hai người kia đã dần dần đi xa, nhìn không thấy bóng dáng đâu.
Hốc mắt cô hồng hồng như mới khóc, mang theo thương cảm rõ ràng, sương mù mờ mịt ở đáy mắt dần dần bốc lên.
"Đại mỹ nữ, cậu đây là......Làm sao vậy?"
Liên Nhiên theo hướng cô nhìn, phố buôn bán trên đường người đến người đi rất đỗi bình thường.
Diệp Cẩm Tú hít sâu một hơi: "Không có việc gì, chỉ là thấy áo cưới lại nhớ tới lúc kết hôn".
Cẩm Tú không nghĩ sẽ cho Liên Nhiên biết bản thân mình sống quá không tốt, Liên Nhiên tính tình nóng nảy, chắc chắn sẽ vì cô mà xuất đầu lộ diện, từ sơ trung đã là như thế.
Nhưng cô lại có tư cách gì?
Ở trong mắt bọn họ, cô là người cướp người yêu của chị gái, luận lý lẽ cô đều không chiếm một chút chỗ tốt, thậm chí Dụ Trì Diệp cũng nghĩ như thế này.
Bất quá này đó đều không quan trọng, đã cùng cô không có một chút quan hệ.
Giữa trưa.
Thời tiết nóng bức làm cả tòa thành thị vẫn luôn cực nóng, Liên Nhiên mang cơm trưa cho Cẩm Tú, là món thịt kho tàu mà cô thích nhất nhưng cô không có tâm trạng ăn bất cứ cái gì.

Nhiệt độ không khí quá cao, giai đoạn đầu mang thai phản ứng lại có phần hơi lớn.
Ngửi được mùi thịt vị, cảm giác không muốn hạ đũa, Diệp Cẩm Tú chạy thẳng đến buồng vệ sinh, ào ào phun ra.
Liên Nhiên nhìn bộ dáng của Diệp Cẩm Tú, tổng cảm thấy kỳ quái.
"Không phải là gả cho nhà hào môn ăn thịt kho tàu không quen chứ!"
Cô vừa nói vừa đổ một chén nước đưa qua.
Diệp Cẩm Tú tiếp nhận, súc súc miệng, trang điểm nhẹ tinh xảo, mặt lại lộ vẻ mệt mỏi, thoạt nhìn thực tiều tụy, Liên Nhiên có chút lo lắng, không ngừng vuốt ve sau lưng cô: "Cẩm Tú, cậu rốt cuộc là làm sao vậy mau nói! Cậu có còn xem tớ là bạn hay không!"
Cẩm Tú biết, chuyện này không giấu được cô ấy.
Sợ rằng cô ấy sẽ truy hỏi đến cùng, Diệp Cẩm Tú chỉ cười đạm mạc, thấp giọng nói: "Không có việc gì, Liên Nhiên, chỉ là tớ đang mang thai mà thôi".
"Cái gì, cậu mang thai? Wow, chẳng phải tớ sẽ là mẹ nuôi sao".
Chất vấn trên mặt Liên Nhiên bỗng trở thành hư không, hưng phấn đỡ Cẩm Tú lên: "Mang thai liền ở nhà dưỡng cho thật tốt, ra ngoài làm cái gì a, giai đoạn đầu mang thai thật sự không thể không chú trọng!"
Bộ dáng cô ấy giống như rất có kinh nghiệm, liên tục lải nhải bên tai Diệp Cẩm Tú.
Diệp Cẩm Tú cũng ngồi nghe hết thảy, trước kia cô cảm thấy Liên Nhiên thực phiền, luôn dặn dò cô như dặn dò trẻ nhỏ, hiện tại nhìn trên mặt Liên Nhiên là một bộ dáng lo lắng cho mình, cô cảm giác thực ấm áp.
Thì ra được người sủng nịch cảm giác tốt như vậy.
Liên Nhiên đưa Diệp Cẩm Tú về trước cửa biệt thự của Dụ gia, nhìn kiến trúc cao lớn hoành tráng ngoài cửa sổ xe, không khỏi cảm khái: "Thật không sai, về sau a, tớ cũng tìm cái kẻ có tiền, chuyển đến ở bên cạnh nhà cậu".
Diệp Cẩm Tú chỉ là hơi hơi mỉm cười, sau đó liền xuống xe, không có nhiều lời một câu.
Gả cho kẻ có tiền thật sự như vậy được chứ?
Một chiếc xe màu đỏ ngừng ở cửa biệt thự, thoáng qua là một chiếc xe màu đen bảo hộ bên cạnh.
Diệp Cẩm Tú đẩy cửa xe ra, vốn dĩ muốn đi xuống, lại thấy chiếc xe kia bỗng nhiên dừng lại.
Đó là xe của Dụ phu nhân, bà ta tại sao lại đến nơi này?
Diệp Cẩm Tú theo bản năng thu hồi tay đang mở cửa, lùi về trong xe, rõ ràng cô không có làm sai cái gì nhưng nhìn thấy những người kia trong lòng cô lại có một loại cảm giác sợ hãi vô hình.

Chiếc xe bảo hộ màu đen dừng lại phía trước, một người phụ nữ ung dung hoa quý, ngửa đầu cao ngạo bước xuống, tay cầm túi xách hàng hiệu phiên bản mới nhất, bước chân ưu nhã đi vào.
Liên Nhiên tò mò hỏi: "Cẩm Tú, kia không phải nhà cậu sao, người kia là ai a?".
Sợ Liên Nhiên nhìn ra manh mối, Diệp Cẩm Tú cố gợi lên khóe môi cứng đờ: "Là mẹ chồng của tớ".
Cô đẩy cửa xe, có chút hoảng loạn xuống xe, không cho Liên Nhiên cơ hội hỏi thêm một câu nào.
Liên Nhiên kéo xuống cửa sổ xe, Diệp Cẩm Tú vội vàng phất tay: "Liên Nhiên, hẹn gặp lại".
Liên Nhiên không rõ nguyên do nhưng luôn cảm thấy Diệp Cẩm Tú có chút kỳ quái, nhưng lại không hỏi nhiều, rốt cuộc vừa vào làm dâu nhà hào môn, mặt ngoài nhìn phẳng lặng nhưng trên thực tế lại thâm sâu vô cùng.
Sợ rằng Cẩm Tú không được tốt, Liên Nhiên hạ cửa sổ xe, hơi mang tư thái phong lưu hướng tới cô phất phất tay: "Được, lần sau lại gặp a ~".
Cẩm Tú gật gật đầu, đứng xa cửa, không xoay người cũng không rời đi.
Liên Nhiên mở mui xe, Diệp Cẩm Tú xác thực Liên Nhiên nhìn không thấy chính mình, mới dám rời khỏi cửa biệt thự.
Hiện tại chị gái cùng Dụ Trì Diệp ở bên nhau đã tới mức đi chọn lựa áo cưới, cô càng không nên quấy rầy bọn họ.
Nhưng cô lại có thể đi làm sao?
Ngước mắt, nhìn hai bên đường xá vành đai xanh ngay ngắn có thứ tự, trong lòng một mảnh mất mát.
Diệp Cẩm Tú thở dài, xoay người rời đi.
Phía trước liền truyền đến phịch một tiếng.
Diệp Cẩm Tú vội vàng ngước mắt nhìn lại, xe của Liên Nhiên đụng vào xe của mẹ chồng......
Nguyên bản mẹ chồng đã muốn chạy tới cửa nhà của cô cùng Dụ Trì Diệp, Diệp Cẩm Tú cho rằng chính mình có thể tránh đi.
Nhưng tiếng vang lớn như vậy, không bị nghe thấy là không có khả năng.
Quả thực, mẹ chồng vốn dĩ muốn đi gõ cửa, lại nghe thấy phịch một tiếng, vội vàng hướng tới bên này nhìn lại.
Diệp Cẩm Tú đang muốn trực tiếp tìm cái khe đất để mà chui vào.
Thật là xui xẻo uống nước lạnh đều tắc nha.
Cô vội vàng đi tới hiện trường sự cố, Liên Nhiên đang bỏ đi gai nhọn trên người mình cùng chủ nhân siêu xe nhận lỗi.
Tài xế họ Trương lái xe cho mẹ chồng Cẩm Tú, người thực thành thật, cũng không có quá khó nói lời xin lỗi.
"Thực xin lỗi, cái xe này...... Bằng không tôi đền tiền cho ông tu sửa, tôi thật sự không phải cố ý......" Liên Nhiên cười làm lành xin lỗi.
Lão Trương há miệng thở dốc, muốn nói cái gì đó, liền thấy Diệp Cẩm Tú đi tới: "Chú Trương, vết va chạm này không sai biệt lắm phải tốn bao nhiêu tiền có thể sửa chữa tốt?".
Lão Trương thấy Diệp Cẩm Tú, nào dám đề cập đến chuyện tiền nong.
Cô ấy chính là con dâu của Dụ gia, xe này đều là của nhà người ta a.
"Nếu là bạn bè của Thiếu phu nhân liền không cần, tôi sẽ báo cáo tình huống với phu nhân"- Lão Trương tất cung tất kính nói.
Liên Nhiên ủ rũ cụp đuôi mắt, liếc mắt một cái bên cạnh Diệp Cẩm Tú, "Ai, Cẩm Tú tớ......"
"Không có việc gì, cậu đi trước đi, chuyện này để tớ xử lý là được rồi, trên đường nhớ cẩn thận".
Diệp Cẩm Tú lộ ra nét mặt tươi cười, Liên Nhiên lòng mang thấp thỏm một lần nữa về tới chiếc xe màu đỏ của mình.
Xe của cô ấy vừa mới rời đi, mẹ chồng cũng đã từ nơi xa đi tới bên người.
Dụ mẫu nhìn chiếc xe phía trước càng lúc càng xa, không rõ nguyên do hỏi: "Như thế nào kêu cô ta đi rồi?"
"Phu nhân, bởi vì là bạn của Thiếu phu nhân".
"Bạn sao?"- Dụ mẫu xụ mặt nhìn Diệp Cẩm Tú, lại nhìn nhìn chiếc xe màu đỏ đã đi xa, vốn dĩ tưởng phát hỏa, nhớ tới đứa nhỏ trong bụng cô, cũng liền không có quá khó xử, rốt cuộc sửa xe là việc nhỏ, cháu của bà ta mới là đại sự.
"Là bạn của con"- Diệp Cẩm Tú cúi đầu, trong lòng sáng tỏ, người mẹ chồng này không thích cô.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top