1

Cuồng si là khi ta si mê vào tình yêu của đối phương đến mức không còn tự chủ được nữa.

                                                    __________________________________

Em đơn giản lắm,  em là một người con gái trông có vẻ bình thường đến mức bình thường. Một gương mặt bình thường, một mái tóc bình thường và đôi mắt bình thường. Chúng không có gì đặc sắc hay  nổi bật gì cả. Em chỉ đơn giản là một người bình thường. Hôm đó tôi gặp em ở trong một con hẻm nhỏ khi ấy em đang lục lọi trong đống đổ nát kiếm tìm một thứ nào đó không rõ nữa. Em loay hoay kiếm tìm món đồ của mình mà chẳng hề hay biết đến sự tồn tại của tôi. Một kẻ phạm tội khét tiếng đang ở sau lưng em sẽ có chuyện gì khi tôi đưa nòng súng của mình ngay sau đầu em? Liệu em sẽ hoảng loạn xin tha như những con người khác? Liệu em sẽ nghĩ tôi là kẻ điên, biến thái hay tâm thần? Trái lại suy nghĩ của tôi thì em trông có vẻ bình tĩnh. Em chỉ quay đầu lại nhìn tôi rồi tự tay đưa nòng súng lên trán mình và cười. Gì đây em không sợ chết à? Em không sợ hãi trước cái chết như những người khác mà lại mĩm cười trước cái chết. Em trông bần hèn trong một bộ đồ rách và cũ kỉ. Nhìn em bây giờ chẳng khác gì một tên ăn mày cả. Vậy nếu em không sợ cái chết thì tôi đành phải giam giữ em lại vậy. 

"Đi cùng tao không?"-tôi hỏi em một cách hời hợt bởi cho dù em có từ chối thì tôi vẫn sẽ bắt em đi thôi

"Đi"-em trả lời tôi ngay tức khắc. Em thật sự không sợ tôi sao? Một kẻ lạ mặt giơ súng lên đầu mình và có âm mưu bắt cóc em. Tôi không biết mình có nên khen em về sự thông minh đến ngu ngốc này không nhỉ? Tôi đưa em về khu nhà kho ở ngoại ô thành phố đồng thời cũng là nơi mà tôi thích nhất. Khu nhà kho ở ngoại ô này không chỉ để chứa những thứ súng đạn mà còn dùng để tra tấn những kẻ ngu xuẩn khi dám phản bội vua. Tôi cho em vào một căn phòng ở lầu ba và ngày ngày tra tấn em bằng roi, súng và những đòn đánh. Em chẳng khóc cũng chẳng than thở hay phàn nàn gì về tôi cả. Dần dần tôi cũng dần chán đi và một hôm tôi bắt em giết một tên phản bội. Em chỉ im lặng nghe lời tôi mà giết nó. Em rút từng móng tay rồi lại chặt một ngón tay hai ngón tay và em băm nhuyễn nó ra trước mặt tên phản bội. Tuyệt thật, em thật sự biết cách hành hạ người khác. Bầm chán thì em lại cắt từng miếng thịt trên người hắn ra. Em ác thật chỉ dùng một con dao cùn mà cắt. Nhìn xem em làm tên đó sợ đến phát ngất rồi kìa. Chán chê với việc cắt thịt thì em lại chọn cắt hai lỗ tai của tên kia ra. Hắn ta đã khóc lóc xin tha nãy giờ mà trông em vẫn không có tí sợ hãi hay gì cả. Ngược lại em còn đang rất tận hưởng với việc mình đang làm cơ đấy. Tôi có nên đào tạo em trở thành một tay sai cho mình không nhỉ? Liệu em sẽ như thế nào trước lời đề nghị của tôi nhỉ? Mãi đắm chìm vào suy nghĩ của mình thì em đã chặt đầu tên đó mất rồi. Người em dính đẫm đầy máu của tên phản bội. Em có vẻ đang rất thích thú với cái đầu đấy. Máu của hắn ta bắn tung tóe ra khắp phòng nhưng chỗ tôi ngồi lại chẳng dính một tí nào. Em đây là đang suy nghĩ gì vậy nhỉ? 

"Mày có muốn làm người của tao không?"-tôi hỏi em một cách từ tốn và lịch sự

"Có thưa chủ nhân"-tôi đang nghe gì vậy nhỉ? Thưa chủ nhân chà em thật sự xem tôi là chủ nhân của mình sao? Vậy em nên biết tên tôi nhỉ? 

"Tao là Sanzu Haruchiyo"-em trông có vẻ bất ngờ khi tôi nói tên của mình cho em nhỉ. Tôi đã ngày ngày tra tấn và hành hạ em đấy. Thế mà em lại đi theo tôi là người của tôi. Em thật sự là một người kì dị.

"Vâng thưa Sanzu-sama"

Em thật sự rất kì dị, tôi ngày ngày đào tạo em trở thành một tay sai tốt nhất cho mình và đương nhiên phải ưu tiên vua trước. Em có vẻ không thích vua lắm khi chỉ ậm ừ chả lời. Tôi có nên băm em ra thành trăm mảnh không nhỉ? Hay nên bóp nát đầu em? Nhưng khi tôi chỉ mới bóp cổ em thì em lại chẳng phản kháng hay gì cả mà như sẵn sàng đón nhận cái chết của mình vậy. À tôi quên rằng là do em không sợ chết. Sau gần hai năm đào tạo thì em thật sự đã trở thành tay sai tốt nhất. Hôm nay là ngày ra mắt với Phạm Thiên. Nếu sếp duyệt thì từ giờ em sẽ trở thành tay sai của tôi rồi. 

"Sanzu đây là người muốn làm dưới trướng mày đây sao?"-Ran 

"Mày có thắc mắc gì về nó à?"-Sanzu

"Chẳng có gì cả một đứa con gái trông có vẻ yếu ớt như này thì làm sao mà giết người được cơ chứ. Đánh đấm có khi còn tệ không chừng"-Ran

"Mày đang chê người của tao sao?"-Sanzu

"Chẳng phải là chỉ cần test là biết mà cần gì phải cãi nhau"-Mochi

"Lũ ngu đấy mà"-Takeomi

"Im được rồi đấy"-Mikey

"Qua bên kia kiểm tra"-Mikey chri vào một căn phòng. Trong căn phòng đó đang chứa một tên phản bội

"Nhiệm vụ của cô là lấy thông tin và giết hắn:"-Mikey

"Vâng, tạm biệt Sanzu-sama. Tôi sẽ trở lại sau"-

Tôi kiếm cho mình một chỗ ngồi và chờ đợi em. Nếu tôi không lầm tầm một tiếng sau em mới bước ra. Chiếc đầm bó sát của em đã dính đầy máu đỏ chúng bắn cả trên mặt em. 

"Sanzu-sama, tôi đã trở lại. Xin lỗi vì đã để ngài đợi lâu"-

"Cô đã làm được những gì rồi?"-tôi hỏi

"Tôi không nhớ rõ nữa"-

"Được rồi vậy đi xem thôi nào"-Ran ngắt lời 

Chúng tôi vào trong căn phòng cảnh tượng lúc này thật kì dị máu bắn tung téo ở khắp nơi, từng miếng thịt của hắn đã được cắt xuống, từng bộ phận trên người của hắn đã được em cắt xuống và thậm chí là lóc xương. Lời khai đã được em ghi âm lại luôn cơ đấy. Xem nào từng lời nói được thốt ra và kèm theo tiếng hét của hắn đang được phát ra từ một chiếc máy ghi âm. Mikey có vẻ rất hài lòng về bài kiểm tra lần này. Em thật sự đã trở thành một kẻ như tôi mất rồi nhưng thật đáng tiếc khi em không trung thành với vua. Sau bài kiểm tra thì em đã được ra mắt với mọi người. Em thật sự rất tuyệt vời. Cũng đã hai năm rồi nhỉ? Kí ức đó thật sự rất khó quên.

"Sanzu-sama, hôm nay chúng ta có một cuộc hẹn lớn với ông chủ sòng bạc vùng Kanto"-

"Được rồi đi thôi"

Chúng tôi lên một chiếc máy bay riêng và đến phía Bắc vùng Kanto nơi diễn ra cuộc hẹn nhỏ. Hắn ta có một lô vũ khí rất tốt và hôm nay chúng tôi đến đây là để lấy chúng. 

"Ngài đã đến rồi"-hắn nói

"Được rồi vào việc chính tôi không có thời gian để tám nhảm với ông"-tôi nói 

"Vâng thưa ngài"

"Về việc tiền bạc thì tôi mong ngài sẽ trả đúng như trong giao ước"

"Chắc chắn rồi và giờ thì hàng đâu?"

"Đây thưa ngài"

"Chà chúng tuyệt đấy và nó thật sự rất tốt. Tôi nên thử chúng nhỉ"

"Vâng ngài cứ tự nhiên" 

Chà tôi đã bắn vào tên trùm hắn ta thật sự đã chết ngay lập tức. Thật tuyệt khi tôi có thể ngắm trúng ngay mạch máu của hắn ta. Mọi thứ xung quanh bắt đầu hỗn loạn hơn. Chà tôi và em đã có một điệu nhảy tuyệt đẹp khi thành công bắn hết bọn chúng. Xem nào khoảng chừng 100 người, tuyệt trình độ của tôi thật sự đã được nâng lên và em cũng như vậy. Mặc dù bị thương nhưng nó có vẻ ổn. 

Ngày xx tháng xx năm xxxx, em đã nói rằng. Em thích tôi? Tôi nên làm như nào nhỉ? Giết em không? Tôi không thích em cũng không muốn em thích tôi. Vậy tôi nên làm gì nhỉ? À là giết em, khi tôi nói tôi muốn giết em trông em lại có vẻ rất bình thường như đang chấp nhận mọi thứ đang diễn ra vậy. Ánh mắt ấy hệt như ngày đầu tôi gặp em một kẻ không sợ chết. Em chỉ nói em muốn hôn tôi lần đầu cũng như lần cuối vậy. Tôi chấp nhận điều kiện của em sau nụ hôn thì chính tay tôi đã lấy đi mạng sống của em. Cho đến lúc cuối đời em vẫn nói "Em yêu anh" tôi thật sự cảm động về tình yêu của em dành cho tôi đấy. 

Tôi cũng yêu em.

Đây sẽ lần cuối cùng tôi thừa nhận cảm xúc của chính bản thân mình. Tạm biệt, thiên thần nhỏ.

_______________________________________________________________________________

#umi

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top