Chương 66: Gió lạnh (H)
Hai tay anh nắm chắc eo Bội Mễ, hai mông tròn nghểnh cao ra đằng sau, cả người cô đổ dồn lực dựa vào thành ban công. Bên dưới sò huyệt rỉ nước đến cửa huyệt rồi, khi đưa dự vật vào sẽ trơn tru thôi
Nam căn hùng vĩ sau đó cọ cọ vào hai bờ mông mịn, dần dần mới tìm xuống tư mật. Anh đưa tay tách hai vách thịt ra, Mở rộng lối cho cự vật tiến vào được sâu. Đầu quay kẹo lớn ma sát lên hột lựu nhỏ, di di cho dịch thuỷ được bôi đều khắp nộn nguyệt. Miệng nhỏ phía trên của Bội Mễ bắt đầu ậm ừ, ngân nga:
- Ưʍ... Sâm...
Hai tay anh đưa sang chấn vào hai bên mông tròn, vỗ tét mạnh khiến chúng đỏ lừ lên. Bắt đầu cự vật tiến sâu vào hoa nguyệt, càn quét quanh các lớp thịt hồng hào. Ban đầu nhịp vào vô cùng nhẹ nhàng và trơn tru vì Tử Sâm biết quan hệ đứng như này đảm bảo vật nhỉ không quen, nếu không để cô thích nghi sẽ ngã ra.
Hai cánh tay Bội Mễ nắm chặt vào thành ban công, khuôn mặt phiếm hồng du͙© vọиɠ, tóc rủ xuống được gió thổi qua. Nam nhân vừa đưa đẩy hông vừa kéo khuôn mặt cô lại, môi áp xuống, ngấu nghiến khuôn miệng nhỏ của nữ nhân. Bội Mễ bị bức, tư mật rỉ nước chảy xuống sàn, cổ họng muốn phát ra tiếng kêu nhưng không nổi. L*иg ngực cô đang bị anh như hút dần hết sinh khí, hai bầu ngực liên tục căng phồng lên đây hai núm hồng cao ngạo lên trước. Bàn tay to lớn thô ráp của anh lại di lên đùa nghịch, se se lấy núm hồng bé xinh.
Một lúc sau anh chịu nhả môi ra, hơi thở cô gắt gao hít lấy lại khí. Miệng anh lại di sang vành tai đỏ ửng lên, cắt nhẹ lên phần sụn, nó dai ngon như miếng thạch trong miệng nam nhân
Bên dưới tư mật vẫn ra sức chịu bức ép của côn ŧᏂịŧ, lỗ nhỏ nhưng phải thu nạp lấy cự vật to gấp đôi khiến bụng dưới truyền lên cơn đau nhức. Đã vậy cường độ vào của nam nhân dần đà nhanh khiến tư mật có phần không theo nổi. Dịch thủy chảy đầm ra ma sát quanh que kẹo lớn, tiếng dịch chảy ra lại bị nam căn ẩn vào nhóp nhép vang lên.
Bàn tay anh trườn lên hạt lựu hồng, bắt đầu bóp nghịch. Ngón tay ấn vào hạt trân trâu, xong lại bóp mạnh, kéo căng,.. làm đủ trò trêu đùa hột nhỏ. Bội Mễ cắn răng chịu đựng, liên tục van nài:
- Ngô... khô... ông.. Vào trong... Umm..
Giọng nói nỉ non cố phát ra tiếng, thỏ thẻ vì hết sạch hơi vẫn đang cầu xin anh. Chỉ tiếc là du͙© vọиɠ nam nhân quá lớn, hoàn toàn bỏ ngoài tai những lời đó, ánh mắt đυ.c ngầu tiếp tục lăm le nhìn cơ thể cô.
Hai chân Bội Mễ run run, không đứng tiếp được, cô khuỵu xuống, Tử Sâm nâng niu cô trong lòng, đưa lại bế ra bàn. Trải chiếc váy xuống lót rồi đặt cô lên. Trông Bội Mễ nhỏ nhắn yếu đuối như đứa bé đang nằm, lại lót tấm váy trắng bên dưới thật giống như cô chuẩn bị được lót tã. Nguojc lại là bóng dáng nam nhân cao lớn hừng hực phía trên. Bội Mễ nhỏ bé độ 1m6 hơn tí, còn Tử Sâm lại gần 1m9, sự chênh lệch cơ thế quá lớn.
Tử Sâm đưa tay xuống rờ rờ vào tư mật, dâʍ ŧᏂủy̠ bóng nhẫy khiến nơi đây thêm ngọt ngào. Lỗ nhỏ sau đợt kí©ɧ ŧìиɧ vừa rồi được mở rộng ra một chút, đang hấp hối thở. Anh đưa một ngón tay xuống trườn vào trong, ngay lập tức cơ thể cô phản ứng lên, tư mật gắt vào co bóp vật lạ, khuôn mặt cô nhíu lại, nỉ non:
- Ư... Bỏ.. Bỏ ra mà... Umm...
Anh chẹp miệng, nói:
- Chậc... Vật nhỏ em thật yếu... Mới là một ngón...
Cô nức nở lên:
- Thật sự... Um... Không được... A...
Ngón tay anh ra vào tạo tiếng nhép nhép vang lên. Sau lại một ngón chen chúc vào trong, tra tấn lấy nguyệt nhỏ.
Bội Mễ lắc đầu, gió lạnh từ biển thổi vào, lùa qua thớ da ngần của cô. Cả người cô bỗng run bật lên, miệng thỏ thẻ:
- Um..
Tử Sâm nhẹ nhàng rút ngón tay ra, đưa lên mυ"ŧ mát rồi cúi xuống lướt tay sờ qua từng thớ da cô, cuối cùng chịu nhấc bế cô lên, tiến vào trong phòng. Hôm nay lúc đi trên máy bay, Tử Sâm đã ép cô ngồi lên mình, cả trang phục cũng bắt cô mặc váy. Đây là máy bay riêng của Triệu gia, nên chỉ có hai người và phi hành đoàn. Trong khoang riêng hai người ngồi, Tử Sâm tha hồ làm càn. Thi thoảng lại tốc váy cô lên nghịch, bỏ hẳn tay vào quần trong xoa lấy hột lựu. Bội Mễ bị bức chỉ ngọ nguậy chứ không rời khỏi anh được. Chuyến bay dài, mệt lại bị anh trêu khiến cô oải người vô cùng. Nay lại vừa bị bức ngoài ban công, gió thổi vào khiến Bội Mễ như kiệt sức với tên cầm thú này
Tử Sâm đành tạm tha, bước vào phòng tắm rửa qua người cho cả hai, sau bế cô cuộn trong lòng ngủ. Cả hai đi du lịch độ 3-5 ngày, xem ra anh vẫn còn dư thời gian để đùa nghịch với vật nhỏ này, không cần vội
Bây giờ nắng đã lên nhè nhẹ trên biển, chiếu rọi vào trong phòng. Bội Mễ rất thích biển, tuy cơ thể vẫn còn yểu xìu nhưng vẫn ngồi vịn dậy hóng hớt, nằm dựa vào l*иg ngực anh nhìn ra ngoài, sau thỏ thẻ nói:
- Tử Sâm... Em muốn ra biển...
Anh cúi xuống nhìn cô trìu mến, hôn lên mái tóc cô rồi bế cô vào tắm
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top