Phần 7 Mua thức ăn, khui đồ, nghe tim thai!


Làm người thì đừng bao giờ đánh giá quá cao năng lực của bản thân. Tôi thi TEM-4 chọn được năm đáp án, lúc quay ra soát lại đề ôn tiếng Anh, thì thấy chỉ đúng có hai câu, tôi mới ý thực được rằng bản thân thi TEM-4 lần này chính là đang quyên góp tiền cho người ta.

Nước đến chân mới nhảy đấy, nhưng nhảy rồi thì cũng chẳng khác không nhảy là bao, tôi mở d trạm ra ngắm trai đẹp để chữa lành cho chính mình, thực sự quá mệt mỏi với việc học rồi.

"Halou, bây giờ là chín giờ hơn sáng thứ bảy, đây là bữa sáng của hôm nay, có cháo đậu đỏ và khoai lang nướng, khoai lang nướng ở nhà ăn chỗ bọn em ngon cực!" Trương Gia Nguyên vừa nói vừa dùng thìa khuấy cháo, mắt kính đã bị hơi nước làm mờ rồi: "Chủ nhật tuần trước chúng em mới trở về từ đảo Tần Hoàng, nên em về thẳng trường học luôn, giữa tuần còn có một bài tập kết thúc học phần, vì vậy em không quay video được. Được rồi, em ăn trước đây, lát nữa keyu sẽ tới đón em, tiện thể vào chợ mua rau luôn, đến lúc đó sẽ quay tiếp, tuần này chắc chắn có video mới."

"Ái chà chà, cho mọi người nhìn cái người này nè, đi chợ mua đồ ăn mà cũng mặc thế này." Trương Gia Nguyên phóng ống kính về phía Dan đang đứng đợi em ấy trước cổng trường, dưới ánh mặt trời mái tóc trắng của bạn ấy vô cùng nổi bật cùng với chiếc kính râm gài trên đó, Dan mặc áo sơ mi hoa để mở mấy hàng cúc, trên cổ áo còn có một cặp kính gọng vàng khác, bạn ấy đút tay túi quần dựa vào thân xe, thấy có nữ sinh quay lén mình liền lặng lẽ lấy kính râm xuống đeo lên.

Sau khi phóng to, ống kính điện thoại rất khó lấy nét, Trương Gia Nguyên thấy nữ sinh kia định tiến lên bắt chuyện, thì ống kính lập tức rung lắc đến out nét, sau đó cuối cùng trận rung lắc cũng kết thúc khi Trương Gia Nguyên đập vào ngực Dan một cái.

"Sao thế?" Dan nắm lấy bàn tay đang đập vào ngực mình.

"Mua rau mà cũng ăn mặc thế này, anh đang đợi mấy người săn gà đến mời anh đi đóng phim à?" Chuỗi ngọc trai trên cổ bạn ấy thực sự chẳng liên quan gì đến chợ rau cả, tôi thầm oán.

"Anh đi đón bạn trai nhỏ xinh trai của mình, không thể không ăn mặc chỉn chu làm mất mặt bạn trai nhỏ được, còn đi cả giày đôi mà bạn trai nhỏ tặng nữa đây này."

Trương Gia Nguyên hướng ống kính xuống hai đôi giày, một vàng một lam, em đưa chân lên chạm vào mũi giày của Châu Kha Vũ, nói: "Không tồi, bạn trai nhỏ rất hài lòng."

"Đến rồi, giờ này cũng không có người, không cần phải tranh giành với mấy ông bà." Trương Gia Nguyên xuống xe, mở cửa sau ra, hỏi Dan để xe kéo ở đâu. Dan bối rối hỏi em: "Xe gì chứ, không phải là anh lái xe đến rồi sao?"

"Thì cái xe kéo mà em đặt trước cửa đó, mua đồ xong phải xách mệt lắm." Trương Gia Nguyên cạn lời, khua tay bảo Dan tìm chỗ đỗ xe, còn mình thì tự đi vào chợ.

Ngay lối vào chợ có một cửa hàng bán đồ ăn sáng, Trương Gia Nguyên đi tới, mua một cái bánh rán đường, vừa ăn vừa hỏi người bán hàng xem ở đâu bán giá cả phải chăng nhất, cô bán hàng thấy em ấy đang yêu liền rót cho một cốc sữa đậu nhỏ, bảo em ấy ở góc đông bắc có sạp hàng bán đồ tươi ngon, chủ sạp cũng rất tốt bụng, có thể đến đó xem thử. Trương Gia Nguyên cảm ơn ríu rít, rồi mua thêm nửa lồng tiểu long bao, đợi Dan đi tới.

Thực sự nhiều lúc tôi cũng không hiểu sao Dan lại thích mấy cái túi vải hoa đến vậy, nhưng khi nhìn nó phối với cái sơ mi hoa của bạn ấy tự nhiên lại thấy hài hòa đến lạ, chẳng lẽ đây là đặc quyền của trai đẹp à!

Trương Gia Nguyên đưa bánh cho Dan, hỏi bạn ấy tối nay có muốn ăn canh sườn không, Dan thì đi theo sau gặm bánh, ừ ừ mấy tiếng phụ họa, nói gì cũng đều đồng ý. Trương Gia Nguyên đi trước thuần thục hỏi giá, mặc cả, còn Dan thì cầm theo túi đựng mấy món đồ đã mua.

"Canh sườn ninh với gì nhỉ? Ngô, củ sen, hay là cà chua?" Trương Gia Nguyên hỏi giá ngô, sau đó nhìn sang cà chua lại thấy rất tươi ngon.

"Ngô đi." Dan nói xong, Trương Gia Nguyên liền gật đầu nói được, bảo bạn ấy chọn ba bắp ngô, rồi quay sang hỏi chủ sạp có bán năm tệ ba bắp không, chủ sạp cứng rắn một lúc lâu, sau đó cũng bán cho em ấy bốn bắp với giá mười tệ, Trương Gia Nguyên đồng ý, trước khi rời đi còn nhặt thêm mấy cọng hành.

"Chào mọi người buổi chiều, hôm qua mẹ vừa gửi cho em một hộp sườn từ dưới quê lên, em đang ninh chung với ngô để chuẩn bị cho bữa tối này." Nói rồi, Trương Gia Nguyên nhặt bắp ngô từ trong thùng rác ra: "Aiya, nhìn ngô ai đó mua sáng nay này, mua cũng chẳng thèm bóc vỏ ra xem, ngô không có hạt mà cũng mua về đây này."

"Thôi đi không nói nữa, dạo này em có nhiều bưu phẩm quá trời, chúng ta quay clip khui hàng đi." Trương Gia Nguyên bê một đống bưu phẩm đến phòng khách, cởi giày ra, bước lên thảm trải sàn.

"Mở cái lớn nhất trước đi." Trương Gia Nguyên dùng dao nhỏ rạch cái hộp ra, rồi gọi Dan tới giúp: "Là người máy dọn nhà đó, sắp rảnh tay rồi đây. Anh nghiên cứu nó đi, em khui đồ tiếp."

Nói rồi, em lấy thêm một tấm lót mông ra, ném xuống thảm ngồi lên, sau đó điều chỉnh ống kính, Dan đang ở bên cạnh đọc hướng dẫn sử dụng. Trương Gia Nguyên khui ra một chiếc sáo bầu, đưa lên miệng thổi, điều khiển cột hơi thổi ra một âm thanh xé toạc lòng người, khiến Dan giật nảy mình, Trương Gia Nguyên thấy thế cũng phải phá lên cười vì sự nhút nhát của bạn ấy.

"Cái túi trong hộp này em mua để đựng đồ, thi xong rồi thì phải dọn dẹp ký túc xá, nhưng chẳng hiểu sao họ lại gửi về nhà." Trương Gia Nguyên nhét cái túi vào lại hộp: "Nhưng không sao, dù gì chúng ta cũng sắp chuyển nhà mà, đến lúc đó cũng sẽ dùng đến thôi."

"À đúng rồi, hình như còn chưa nói với mọi người, hai chúng em chuẩn bị chuyển nhà rồi, mặc dù ngôi nhà này không nhỏ, nhưng đồ đạc của bọn em nhiều quá, sau này có thêm em bé thì lại càng chật hơn. Mọi thứ gần như đã đặt đủ rồi, nhưng nhiều đồ mới quá, nên cứ để đấy, một tháng sau rồi chuyển."

Nói rồi lại khui một miếng xơ mướp đưa cho Dan: "Mua cho anh đồ rửa bát mới luôn nè, nhà mới của chúng ta sẽ có máy rửa bát, đỡ anh được bao nhiêu."

"Còn mua cả hai chai dầu thoa bụng nữa, cũng không biết có dùng được không, cứ thoa thử xem, việc người làm những vẫn phải nghe theo ý trời mà." Trương Gia Nguyên vỗ vỗ bụng, Dan ở bên cạnh đang khởi động con rô bốt quét dọn, con rô bốt lao thẳng một mạch đập vào bàn, mắc kẹt giữa chân bàn và thảm, làm rung bàn khiến máy quay thiếu chút nữa là lật úp, Dan thấy thế vội vàng đổi hướng dịch chuyển của con rô bốt, cuối cùng để nó mắc kẹt dưới gầm kệ TV, không ra ngoài được.

Trông có vẻ không thông minh lắm nhỉ, cảm ơn Trương Gia Nguyên, chị hết thích nói rồi.

"Cuối cùng cũng sắp khui xong, hộp này là đồ ăn, có ngũ cốc, các loại hạt và cả sốt gà cay yêu thích của ai đó nữa." Trương Gia Nguyên lục lại mấy thùng đồ vừa khui một lượt, rồi hỏi Dan xem còn thùng hàng nào chưa khui không, thì Dan lại đi ra cửa lấy thêm cho em ấy hai bưu phẩm nữa.

Trương Gia Nguyên nhận lấy, bóp bóp bưu phẩm, hỏi: "Sao lại mua sách nữa, mấy quyển mua lần trước còn chưa đọc xong mà."

Trương Gia Nguyên đẩy gói hàng ra, khóe miệng run rẩy, cầm ngón tay Dan chỉ vào tên sách: "Giáo dục tâm lý trẻ nhỏ từ không đến ba tuổi mà mẹ cần phải biết?"

Dan nghiêm túc cầm cuốn sách lên, lật vài trang nói: "Cuốn sách này có rất nhiều lượt đề xuất."

Trong lúc Trương Gia Nguyên không biết nói gì lấy thuốc bổ ra uống, thì Dan đã khui kiện hàng còn lại, đó là một cái máy dò tim thai. Dan cầm lấy nó ngắm nghía một hồi, sau đó vén áo Trương Gia Nguyên ra đặt nó lên bụng em, Trương Gia Nguyên dùng tay đẩy đầu dò xuống dưới rốn một chút, hai người căng mắt ra nhìn một lúc lâu nhưng cũng chẳng thấy phản ứng gì cả.

"Thôi đi, anh xem hướng dẫn sử dụng trước đi, cũng không còn sớm nữa, em đi nấu cơm đây." Trương Gia Nguyên từ bỏ, kéo áo xuống, vỗ vào chân Dan một cái, Dan cầm chiếc hộp sang bên cạnh, hì hục quét mã, sau đó đứng dậy, vòng tay qua lưng Trương Gia Nguyên, bế em lên cao.

Trong lúc Trương Gia Nguyên nấu ăn, Dan đã quét mã xem video hướng dẫn, cầm cái máy lên rồi đặt xuống mấy lần, học được rồi thì mới gọi Trương Gia Nguyên: "Nguyên Nguyên Nguyên Nguyên mau qua đây!"

Lúc Trương Gia Nguyên đi tới tay vẫn còn ướt nhẹp, em vừa dùng tạp dề lau khô vừa hỏi bạn ấy làm sao, đã xảy ra chuyện gì rồi. Dan kéo cổ tay em, bảo em ngồi xuống sofa: "Anh học được rồi, mau thử đi!"

Trương Gia Nguyên ngoan ngoãn xoay chiếc tạp dề sang bên cạnh, ngồi dựa vào sofa, mặc cho Dan muốn làm gì thì làm, còn mắng bạn ấy là tuần sau đi khám là được nghe rồi, vội gì chứ, em vừa dứt lời thì bỗng nhiên có vài tiếng tim đập lờ mờ vang lên, hai người không hẹn mà cùng hít một hơi thật sâu, nhưng chưa kịp làm gì thì đã không nghe được gì nữa, Dan lập tức cầm đầu dò di chuyển từ trái sang phải, nhưng cuối cùng vẫn không thành công.

Dan lại giở sách hướng dẫn ra xem lại, Trương Gia Nguyên thì đang rất lo lắng cho đồ ăn ở trong nồi, nhưng Dan vẫn không chịu buông tay em ra, không cho em đi, thế là Trương Gia Nguyên liền lập tức dứt khoát dùng một tay cầm máy quay, một tay kéo Dan đi thẳng vào phòng ăn. Dan ngửi thấy mùi thơm liền bỏ sách hướng dẫn xuống, đi vào bếp giúp Trương Gia Nguyên bắc nồi ra, canh đã được ninh thành màu trắng sữa, rắc thêm chút hành lên trên, trông cũng rất ra gì đấy.

"Ăn cơm xong rồi, keyu còn đang rửa bát, nào, để em xem cái này có gì mà khó dùng thế nào." Trương Gia Nguyên mở sách hướng dẫn ra, đặt đầu dò lên bụng.

Em nghiêm túc, bất giác khẽ há miệng, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình hiển thị, Dan rửa bát xong thì cầm hai quả thanh long ra, xúc một thìa bón cho em một miếng.

Thanh long vừa được đưa vào miệng, máy nghe nhịp tim đã phát ra tiếng tim đập rất mạnh mẽ, hai người yên lặng lắng nghe một lúc, sau đó Trương Gia Nguyên mới có phản ứng lại mà nuốt miếng thanh long xuống, cười nói: "Sao thế, con cũng thích ăn thanh long à, thế con có muốn ăn kem không?"

Dan cũng bật cười, nhổm dậy hôn lên môi em, sau đó xúc một thìa kem đưa lên miệng em, Trương Gia Nguyên ngậm lấy cái thìa, nhìn Dan cười khúc khích.

"Hôm qua ai đó chơi game đến tận nửa đêm, sáng nay lại không chịu dậy, bữa sáng hôm nay không có phần của anh ấy đâu." Trương Gia Nguyên quay ống kính về phía bếp ga: "Hấp một ít khoai tím, lát nữa sẽ làm salad bơ khoai tím nha."

"À đúng rồi, tuần trước em có mua ít chanh về làm chanh ngâm mật ong." Trương Gia Nguyên đặt máy quay xuống bệ bếp, lấy một lọ thủy tinh từ trong tủ lạnh ra: "Mọi người nhìn này, trông cũng ngon đấy chứ, nhưng em vừa nếm thử rồi, khó uống lắm! Đã bị lừa lại còn phí mật ong của em nữa chứ."

"Yo, dậy rồi sao, cái này uống ngon cực, nào em cho anh thử nhé." Trương Gia Nguyên thấy Dan bước ra từ phòng ngủ, thì không đổ nước chanh nữa, mà gọi Dan tới, Dan nghe thấy vậy thì lấy làm lạ, chạy vào bếp vòng tay qua eo Trương Gia Nguyên, hết dụi đầu vào vai thì lại hôn lên má em.

Trương Gia Nguyên dùng thìa múc một thìa từ trong hũ ra, bảo Dan nếm thử, Dan đưa cái hũ lên mũi ngửi, hỏi em chua hay ngọt, thì Trương Gia Nguyên vỗ ngực nói, không chua, ngọt lắm nha, há miệng ra em đút cho anh.

Dan khoanh chân ngẩng đầu lên ngoan ngoãn há miệng ra, Trương Gia Nguyên liền đổ nước chanh vào miệng bạn ấy, Dan ngậm miệng lại nhấm nháp thử, vốn còn định khen em, nhưng lại bị chua đến nỗi vội vàng quay đầu đi nhổ vào thùng rác, còn Trương Gia Nguyên thì ở bên cạnh vỗ tay cười vui vẻ.

***

Thời gian vui vẻ thường trôi qua rất nhanh, tôi tắt điện thoại, lấy lát chanh trong tủ ra cho vào cốc nước, tối nay tôi sẽ ăn canh sườn nấu ngô, thật ngon quá đi!




______


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top