Lễ phân loại


Khi những chiếc thuyền đi qua các khu vực bảo vệ Hogwarts, Clara ngạc nhiên khi cảm thấy những tấm vải bảo vệ bao phủ khu vực này. Ma thuật ấm áp và dễ chịu. Cô nhìn xung quanh, suy nghĩ xem những học sinh khác có cảm thấy không, nhưng nếu có thì họ không biểu lộ nó ra.

Những chiếc thuyền chậm lại và nhẹ nhàng dừng ở một bến cảng ngầm. Tất cả những học sinh năm nhất bắt đầu lục đục ra ngoài. Sau đó, họ trèo ra một lối đi trong đá, đi ra bãi cỏ ẩm ướt ngay dưới bóng lâu đài. Clara ở bên Bruce khi họ leo lên một cầu thang đá. Sự phấn khích cộng với sự lo lắng trong không khí có thể cảm nhận được khi các học sinh nói chuyện rôm rả về ngôi nhà mà họ có thể được phân vào.

Ở lối vào chính, Hagrid mang họ đến một phù thủy trông nghiêm nghị với mái tóc hoa râm buộc chặt thành một bó ở đỉnh đầu và chiếc kính hình chữ nhật nhỏ ở chóp mũi. Bà nhanh chóng làm nhóm học sinh im lặng, khi đang nói chuyện rôm rả chỉ bằng vẻ ngoài thiếu kiên nhẫn và đáng sợ của mình. Bà ấy tự giới thiệu mình là Giáo sư McGonagall, Phó hiệu trưởng, Giáo sư Biến hình và là chủ nhiệm Nhà Gryffindor. Bà mô tả nhanh cho họ về Lễ phân loại và khái niệm về nó trước khi rời đi trong vài phút.

Tiếng trò chuyện nổ ra giữa những học sinh năm nhất tụ tập trong phòng chờ nhỏ. Clara nghe thấy một số cuộc trò chuyện xung quanh mình và mỉm cười, quay sang Bruce. "Tớ mừng vì đã ngồi cùng cậu trên tàu. Nếu cậu không nói cho tớ biết Lễ phân loại là gì, tớ có thể sẽ phát điên như những anh chàng kia. Cậu có nghe thấy cậu bé nói về việc vật lộn với một con quỷ không?" cô thì thầm.

Bruce im lặng, dường như đang chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình. Vai anh có vẻ căng thẳng. Là một người kín đáo, anh ấy thực sự không thích ý tưởng để bất cứ điều gì xâm nhập vào tâm trí mình dù chỉ một giây. Bế quan bí thuật là một trong những điều anh đã học chăm chỉ từ năm tám tuổi. Anh ấy muốn rèn luyện Bế quan bí thuật để nhanh chóng bảo vệ tâm trí mình khỏi một cuộc tấn công của Bậc thầy về Bế quan bí thuật. Thật không may, Alfred phản đối kịch liệt ý tưởng này. Người cha của anh đã nói rằng: mười trong số mười một người lớn đã làm điều đó sẽ kết thúc bằng việc la hét trong đau đớn trên sàn nhà khi, họ giải khóa ký ức tồi tệ nhất của mình. Vì vậy, Bruce đã phải dành sáu tháng để luyện tập Occlumency theo sách trước khi thuyết phục Alfred để anh trải nghiệm với Alfred, một Ligilimen cấp độ bảy. Và bây giờ khi đã mười một tuổi, anh ấy gần như đã đạt đến cấp độ 4 của Occlumency.

Suy nghĩ của Bruce bị cản trở bởi tiếng hét của một số học viên. Clara nhảy lên một feet trong không khí. Vừa tò mò vừa lo lắng, cô nhìn xung quanh và thấy một số bóng ma - trắng như ngọc trai và hơi trong suốt - đang lơ lửng trên đầu đám đông. "Cái quái gì thế-?" Cô ấy thở hổn hển. Những người xung quanh cũng vậy. "Cậu chưa bao giờ nói với tớ rằng ở đây có ma!"

"... Tớ quên mất" Bruce nói trước khi anh cười khúc khích "Sợ à, Clara?"

"Không!" Những bóng ma cười và nói đùa như thể chúng là những con người bình thường và còn sống. "Chỉ là... ngạc nhiên thôi."

McGonagall quay lại để lùa những năm nhất vào hàng và dẫn họ vào Đại sảnh. Bruce tò mò, theo một cách tách biệt, về việc mình sẽ được phân vào Nhà nào.

Clara không thể không há hốc hốc khi nhìn vào căn phòng tráng lệ. Cô ấy đã đọc về Đại sảnh nhưng vẫn ngạc nhiên về vẻ đẹp của nó. Cả căn phòng được thắp sáng bởi những ngọn nến lơ lửng trên những chiếc bàn, ngay dưới trần nhà trông giống như bầu trời đêm.

Phía trên Đại sảnh là một chiếc bàn dài khác nơi các giáo sư đang ngồi. Các giáo sư mặc những trang phục và màu sắc khác nhau, nhưng hầu hết đều có cùng một biểu cảm. Và ở giữa chiếc bàn, ngồi trên một chiếc ghế như ngai vàng, là phù thủy mà Clara nhìn thấy trong tấm thiệp của mình. Hiệu trưởng Dumbledore. Phép thuật của Dumbledore bao quanh ông như một chiếc áo choàng, nặng và dày. Theo những gì cô đọc được, các phù thủy thường chỉ mở khóa được một nửa sức mạnh và một phần ba khả năng phép thuật của họ. Cô ấy tự hỏi về Dumbledore, liệu phù thủy quyền năng nhất có mở khóa được toàn bộ sức mạnh và khả năng phép thuật của mình không.

Đã có hàng trăm học sinh ngồi ở bốn chiếc bàn dài, và tất cả đều nhìn chằm chằm vào những học sinh năm nhất với vẻ mặt tính toán, khi những năm nhất tụm lại với nhau một cách lo lắng để tạo khoảng cách ở phía trước phòng. Họ dừng lại thành một hàng đối diện với những học sinh khác, với các giáo viên phía sau.

Giáo sư McGonagall đặt một chiếc ghế bốn chân có một chiếc mũ phù thủy trông cổ xưa, gồ ghề ở trên nó.

Một số học sinh năm nhất vẫy tay chào bạn bè, anh chị em và các thành viên gia đình của mình ở những năm cao hơn một cách phấn khích. Trong ánh nến lung linh, khuôn mặt của những học sinh trông giống như những chiếc đèn lồng nhợt nhạt trong khi bóng ma tỏa sáng màu bạc mờ ảo.

Toàn bộ hội trường im lặng khi Chiếc mũ phân loại mở vành và hát về bốn nhà. Khi hát xong, toàn bộ Hội trường vỡ òa trong tiếng vỗ tay. Giáo sư McGonagall một lần nữa nói với những học sinh năm nhất;

"Khi ta gọi tên các em, các em sẽ ngồi trên ghế và đội mũ. Khi chiếc mũ thông báo nhà, các em sẽ ngồi tại bàn nhà của mình." Bà mở một cuộn giấy da dài rồi bắt đầu gọi tên những học sinh năm nhất theo thứ tự bảng chữ cái. Từng người một, những người được gọi bước đến chiếc ghế và đội mũ lên đầu.

"Arthur Curry."

Chiếc mũ hét lên "Gryffindor."

Bàn Gryffindor reo hò và vỗ tay khi Arthur đến ngồi vào bàn.

"John Jones."

Sau một hồi im lặng, chiếc mũ hét lên "Ravenclaw!"

" Hal Jordan."

Sau một hồi im lặng, chiếc mũ hét lên "Ravenclaw."

Hai người nữa bước lên và được xếp vào Gryffindor, một cô gái tóc vàng dài, và một cậu bé khác có gò má cao và tóc xoăn.

"Clara Kent!" Bruce vỗ nhẹ vào lưng cô khi cô vội vã tiến lên và háo hức ngồi xuống. Chiếc mũ hạ xuống, che mắt và nằm trên sống mũi. Clara cảm thấy có thứ gì đó cũ kỹ và mạnh mẽ kết nối với phép thuật của cô ấy.

Clara chờ đợi đầy hy vọng. Cô nhận thấy rằng một số người hầu như không ngồi xuống trước khi được phân loại, trong khi những người khác mất một lúc để quyết định. Chiếc mũ bắt đầu nói vào tai.

"Hmm, khó khăn. Rất khó khăn. Con có rất nhiều phẩm chất mà nhiều nhà ngưỡng mộ, cô Clara. Con có lòng dũng cảm hơn vượt bậc. Con thường đặt mình vào nguy hiểm vì một mục đích mà con cảm thấy xứng đáng. Một sự xảo quyệt sinh ra từ trí thông minh và có khả năng lãnh đạo. Có tài năng, trời ơi, đúng vậy - Một mong muốn chứng tỏ bản thân. Rất trung thành, dễ tha thứ, đáng tin cậy và chăm chỉ. Một mong muốn chiến đấu để hòa nhập và giống như những người còn lại -- của thế giới phép thuật, trong mọi trường hợp. Và rất thông minh! Con chỉ cần... hấp thụ kiến ​​thức như một miếng bọt biển. Con háo hức học hỏi, thông minh và nhanh trí... Thực tế là con có thể thuộc về bất kỳ nhà nào, con yêu... chiếc mũ giải thích. Vậy ta sẽ xếp con vào đâu?" Chiếc mũ trầm ngâm. Cuối cùng, sau khoảng thời gian tưởng như vô tận, chiếc mũ hét lên, "nên là nhà đó, tốt hơn là nên vào Hufflepuff!"

Cà vạt của cô đã thay đổi và biểu tượng trên áo choàng của cô đã biến thành một con lửng.

Clara nở nụ cười nhẹ nhõm với Bruce, trả lại chiếc mũ và chạy đến bàn Hufflepuff. Cô ấy được chào đón và được ngồi vào chỗ. Cô quay lại để xem phần còn lại của buổi phân loại diễn ra.

"Selina Kyle."

Có một khoảng lặng dài trước khi chiếc mũ hét lên "Slytherin!"

Clara nghe thấy một cậu bé nói "Chỉ có những phù thủy đen tối và thô lỗ mới được xếp vào đó."

"Olivia Queen."

Có tiếng thì thầm khắp Đại sảnh khi một số học sinh vươn cổ hoặc thậm chí đứng lên để nhìn người thừa kế gia tài nổi tiếng của nhà Queen.

Olivia lâu gần bằng Clara. Cuối cùng, chiếc mũ xếp cô ta vào Slytherin và cô ta ngồi cạnh những người bạn thuần chủng của mình.
.

"Harley Quinn."

Sau một hồi im lặng, chiếc mũ nói "Slytherin!"

Harley mỉm cười tiến đến bàn Slytherin.

Hai người nữa được phân vào Ravenclaw.

"Bruce Wayne."

Đám đông phản ứng giống như họ đã phản ứng với Olivia nhưng tệ hơn vì Wayne giàu có và quyền lực hơn.

Bruce duyên dáng ngồi xuống chiếc ghế gỗ ọp ẹp, vai anh căng thẳng. Giáo sư McGonagall thả chiếc mũ xuống đầu anh. Bruce có thể cảm thấy nó chọc vào Pháo đài Tâm trí của mình và phải nắm chặt tay cho đến khi, đốt ngón tay anh ấy chuyển sang màu trắng để không chống cự, anh ấy sẽ không sử dụng Bế quan bí thuật.

Xin lỗi vì sự xâm phạm của ta, nhưng nó cần thiết để phân loại con vào Nhà phù hợp, một giọng nói vang lên trực tiếp trong tâm trí, và Bruce kìm lại cơn rùng mình.

'Ừm, đúng rồi. Khó đấy. Rất khó đấy. Ồ, con thật hấp dẫn, anh Wayne ạ.'
Hấp dẫn không phải là từ mà Bruce nghĩ về bản thân mình.

'Được rồi.' chiếc mũ tiếp tục 'Con có một xương sống bằng kim cương và một tâm hồn tốt bụng đang tìm kiếm công lý... nhưng con sẽ không phù hợp với Gryffindor. Một Gryffindor tốt có xu hướng hơi liều lĩnh, và con được kiểm soát và suy nghĩ trước khi hành động. Hufflepuff...' chiếc mũ dừng lại. 'Con trung thành hơn một chú chó, chắc chắn rồi, ám ảnh với việc rèn luyện bản thân. Tuy nhiên, con thấy khó tin tưởng mọi người, coi thường các quy tắc và thiếu ý thức chơi đẹp để đạt được điều mình mong muốn...'

'Bây giờ, Ravenclaw. Con có một trí tuệ thông minh, tỉ mỉ, có chiến lược và khéo léo, một trí thông minh bẩm sinh. Và con đọc rất nhiều! Nhưng không, ta có thể cảm nhận được sự tò mò và tình yêu học hỏi nhưng đối với con, kiến ​​thức còn hơn cả... công cụ cho tham vọng của mình. Con học để có thêm sức mạnh để bảo vệ người khác. Con có những đặc điểm sâu sắc hơn và mạnh mẽ hơn những gì Ravenclaw tìm kiếm.'

Bruce cảm thấy ngượng ngùng lạ thường.

'Đừng ngại, con ạ.' chiếc mũ khiển trách. 'Cha mẹ con sẽ rất tự hào về con. Họ cũng muốn biến thế giới phù thủy thành một nơi tốt đẹp hơn. Ờ, có lẽ là Slytherin.... Con không tham vọng theo nghĩa truyền thống, nhưng ngay cả mong muốn sâu sắc như bảo vệ thế giới phù thủy, cũng là một tham vọng nếu là một tham vọng vị tha. Có rất nhiều sức mạnh để tìm kiếm, con sẽ có quyền truy cập vào kiến ​​thức bí ẩn mà các Nhà khác không chuyên về... nhiều thứ mà một trí óc như con có thể đạt được từ những gì học được ở đó. Con sẽ kết bạn với nhiều người quyền lực và điều đó sẽ cộng hưởng trong cuộc sống của con và cuộc sống của những người gần gũi nhất với con...." Chiếc mũ không có vẻ như đang cố gắng cám dỗ anh. Nó nghe giống như nó chỉ đang nói ra sự thật, "Con chắc chắn là người xảo quyệt và khôn ngoan với khát vọng chinh phục, nơi ẩn náu phù hợp với con là trong... SLYTHERIN!"

Bruce chớp mắt thích nghi với ánh sáng khi chiếc mũ được kéo ra khỏi đầu anh.

Khi anh ấy đến gần bàn của Slytherin, Lex chạm mắt anh ấy và mỉm cười. Cậu thì thầm với một cô gái tóc vàng - mà Bruce nhớ là Harley Quinn - bên cạnh, và cả hai đều dịch sang một bên để nhường chỗ cho Bruce.

Bruce mỉm cười biết ơn với cả hai khi anh ngồi xuống chỗ trống.

Lễ phân loại đã kết thúc, và họ lắng nghe bài phát biểu của Dumbledore. Hiệu trưởng nhắc nhở họ rằng Rừng Cấm bị nghiêm cấm đối với tất cả học sinh.

Ngay khi Dumbledore ngồi vào Bàn Cao, thức ăn xuất hiện số lượng lớn trên mỗi bàn nhà. Gà, giăm bông, thịt lợn, bít tết, rau, khoai tây, bất cứ thứ gì bạn có thể tưởng tượng. Clara nhìn quanh hành lang với vẻ thích thú, choáng ngợp trước sự kỳ diệu tuyệt đối của nơi này. Cô chưa bao giờ thấy nhiều món ăn mà cô thích ăn trên một chiếc bàn như vậy. Cô ấy bắt đầu háo hức chất thức ăn lên đĩa của mình. Thật ngon. Các học sinh bắt đầu ăn và nói chuyện với nhau.

Thỉnh thoảng có những bóng ma trôi dạt xung quanh, phía trên và giữa các học sinh; một Con ma béo vui vẻ đã lượn lờ sau Clara một lúc, tự giới thiệu mình là Fat Friar, hồn ma của nhà Hufflepuff. Con ma cười khúc khích trước một trong những trò đùa của chính nó.

Nhìn những học sinh khác, Clara mỉm cười và vẫy tay chào Bruce. Môi Bruce cong lên thành một nụ cười. Nó nhỏ và đáng yêu, và đôi mắt Bruce lấp lánh với sự chân thành. Anh vẫy tay đáp lại, mặc dù có ít năng lượng hơn một chút.

***

"Cậu vừa vẫy tay với một Slytherin à?" một cậu bé - Jimmy hỏi.

"Ừ, phải?" Clara bối rối trước phản ứng. "Cậu ấy là bạn của tớ."

"Cậu ấy là một Slytherin." Jimmy nói một cách gay gắt. "Cả nhà đó đầy những kẻ khốn nạn độc ác!"

"Bruce là một người tốt. Cậu đang phán xét cậu ấy mà không biết về cậu ấy." Clark nói một cách phòng thủ.

"Tớ không cần biết cậu ấy, tất cả Slytherin đều giống nhau..."

"Xin lỗi vì đã ngắt lời nhưng cậu ấy là một Wayne. Và gia đình Wayne nổi tiếng là nhà từ thiện." Cô gái bên cạnh cô... Chloe nói "Mới tháng trước..."

Jimmy cãi lại "Và làm sao cô biết họ không làm thế chỉ vì danh tiếng. Slytherin là những kẻ ích kỷ..."

"Trừ khi cậu biết rằng Slytherin, nếu không thì hãy im lặng." Clara nghiêm khắc nói. Trước khi Jimmy kịp nói thêm điều gì, cô ấy nói thêm. "Tôi có thể kết bạn với bất kỳ ai mà tôi thấy phù hợp. Bất kể họ ở nhà nào."

***

Ghi chú

Ravenclaw: Hal Jordan và Jack Napier aka Joker, John Jones aka Martian Manhunter.

Slytherin: Lex, Bruce, Olivia (Oliver), Selina, Harley Quinn.

Griffindor: Diana, Arthur Curry aka Aquaman.

Hufflepuff: Clara (Clark), Barry Allen và Victor Stone aka Cyborg.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #dc#female