Chương 30: Ảnh đế siêu thích viết thư tình (13)

Ấn tượng của Lục Cảnh Nhiên đối với bố mẹ Thời Yên có thể nói là cực kỳ không tốt —— vào lúc anh và Thời Yên yêu nhau họ tìm mọi cách chia rẽ bọn anh, ngay cả sau khi anh và Thời Yên kết hôn cũng vẫn uy hiếp Thời Yên rời khỏi anh.

May mắn vợ anh lập trường kiên định, không chịu bọn họ uy hiếp.

Ba năm này anh liều mạng làm việc như vậy cũng là vì có thể khiến Thời Yên không bị giảm chất lượng cuộc sống, trước khi cô gả cho anh là nhị tiểu thư Thời gia, sống cuộc sống sung túc, sau khi gả cho anh cũng không thể kém vốn có.

Anh biết ba năm này Thời Yên chịu rất nhiều tủi thân, có chồng không thể nhận, có nhà không thể về, hiện tại quan hệ của họ công khai, anh cũng hy vọng cô có thể làm hoà với gia đình. Cho nên mặc dù Lục Cảnh Nhiên không quá thích bố mẹ vợ của anh, vẫn nguyện ý vì Thời Yên trở về gặp bọn họ, thậm chí lấy lòng bọn họ.

"Được, ngày mai anh hỏi đạo diễn Uông sắp xếp, tìm thời gian trở về cùng em."

"Dạ, chồng là tốt nhất!" Trước đấy Thời Yên còn sợ Lục Cảnh Nhiên có khúc mắc với cha mẹ cô, không muốn đi gặp bọn họ, hiện tại anh sảng khoái đáp ứng như vậy, Thời Yên thật sự rất vui. Quả nhiên chồng đối xử với cô tốt nhất!

Có điều nhiệm vụ đóng phim của Lục Cảnh Nhiên xác thật khẩn trương, thương lượng với đạo diễn Uông rất nhiều lần, cuối cùng có một ngày nghỉ là một tháng sau. Lục Cảnh Nhiên trước tiên bảo Đàm Ninh đi giúp mình chọn quà, sau đó cùng Thời Yên quay trở về thành phố A.

Khi cách ba năm, lại một lần bước vào đại trạch Thời gia, hai người đều ăn mặc long trọng. Lục Cảnh Nhiên chạy xe đến ngoài cổng, chờ quản gia mở cổng cho họ. Thời Yên ngồi ghế lái phụ khụ một tiếng, nghiêng đầu nói với Lục Cảnh Nhiên: "Chồng à, chờ lát nữa anh gặp bố mẹ em đừng khẩn trương."

Lục Cảnh Nhiên nhìn cô một cái: "Anh cảm thấy hình như em tương đối khẩn trương."

"À thì, có chút......" Xét cho cùng ở trong trí nhớ của cô, bố mẹ Thời không phải người dễ ở chung.

Lục Cảnh Nhiên cầm tay cô đặt ở bên cạnh người, dịu dàng nói: "Đừng sợ, anh và em cùng nhau."

"Ừm!"

Lục Cảnh Nhiên lái xe đi vào, dắt Thời Yên xuống xe. Dì ở Thời trạch thấy bọn họ lại đây, liền vội vã chạy vào phòng thông báo: "Thời Yên tiểu thư và Lục tiên sinh đã trở lại!"

Sáng sớm Thời Xảo đã tới đây chờ bọn họ, nghe dì nói như vậy, đầu tiên là nhìn thoáng qua bố mẹ còn ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, sau đó mới đi đón Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên.

Thấy hai người nắm tay đi tới, Thời Xảo yên lặng nuốt thức ăn cho chó, đi tới: "Cuối cùng đã đến đây, chờ hai đứa đã nửa ngày rồi đấy."

Thời Yên cười với cô ấy, đưa một cái túi tinh xảo trong tay Lục Cảnh Nhiên cho cô: "Chị, đây là quà chồng em tặng chị!"

"Ấy, còn rất có lòng nhỉ." Thời Xảo nhìn thoáng qua Lục Cảnh Nhiên, chào hỏi anh, kéo Thời Yên đi vào trong, "Lục ảnh đế nhà em người thật nhìn còn đẹp trai hơn trên TV."

"Đương nhiên rồi, ống kính không quay được một phần mười vẻ đẹp của anh ấy!"

Thời Xảo: "......"

Đây mới là Lục thổi đệ nhất nhân (người thổi phồng Lục Cảnh Nhiên Nhất), fan trên mạng kém nó rất nhiều.

"Bố mẹ đâu ạ?" Thời Yên hạ thấp giọng, nhìn vào trong một cái. Thời Xảo nói: "Ở phòng khách chờ hai đứa đấy, đừng nhìn bọn họ tư thế đủ ngay ngắn, trong lòng nói không chừng còn khẩn trương hơn em."

Bố mẹ Thời Yên an vị ở trên sô pha, thấy Thời Xảo và vợ chồng Thời Yên cùng tiến vào, không hẹn mà cùng ngồi thẳng lưng hơn. Lục Cảnh Nhiên cùng Thời Yên đi qua, chào hỏi họ trước, sau đó đưa quà trong tay qua: "Bố, mẹ, đây là một chút tấm lòng của con và Thời Yên, hy vọng hai người không chê."

Mấy thứ này đều là Thời Yên chỉ định, Đàm Ninh tự mình mua sắm, mỗi một món đều dành hết lòng cho bố mẹ Thời Yên. Bọn họ bảo dì nhận quà, nhìn Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên nói: "Ngồi xuống nói đi."

Thời Yên lôi kéo Lục Cảnh Nhiên ngồi xuống, bố Thời hắng giọng, nhìn Lục Cảnh Nhiên nói: "Hôn sự của cậu và Thời Yên, chúng ta vẫn luôn không đồng ý, lúc trước nó trộm sổ hộ khẩu, lén lút kết hôn với cậu, cậu thấy làm như vậy là đúng sao?"

Thời Yên thấy bố cô vừa mở miệng đã lôi chuyện cũ, vội vàng nói: "Bố, chuyện này là con quyết định, không liên quan đến anh ấy."

"Không liên quan đến nó? Hoá ra cuộc hôn nhân này, một mình con có thể kết?"

Lục Cảnh Nhiên kéo Thời Yên còn muốn nói gì đó, mở miệng nói: "Bố, chuyện này là con làm không đúng, bất luận con thích Thời Yên như thế nào, cô ấy cũng là con gái hai người, chuyện kết hôn lớn như vậy, bọn con không nên tự tiện chủ trương."

Lục Cảnh Nhiên ngoài miệng nói dễ nghe, nhưng muốn để anh làm một lần nữa, anh vẫn sẽ làm như vậy. Giờ anh chỉ nghĩ, dù sao hôn đã kết, còn có thể ly (hôn) sao, nói chút lời dễ nghe, ngoài miệng chịu thua, để bố mẹ vợ vui vẻ là được.

Bố Thời thấy thái độ xin lỗi của anh cũng không đến nỗi, lại tiếp tục nói: "Hiện tại cũng không phải chúng tôi tha thứ hai đứa, chẳng qua hôn sự của hai đứa truyền thông đã đưa tin, Thời gia chúng tôi cũng muốn mặt mũi, hơn nữa Thời Yên lại toàn tâm toàn ý đi theo cậu, chúng ta ầm ĩ lớn quá, để người ngoài chế giễu."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Con hiểu ạ, cảm ơn bố mẹ khoan hồng độ lượng."

Bố Thời gật đầu: "Tôi không quá thích giới giải trí của các cậu, nếu cậu đã kết hôn với Thời Yên thì phải giữ mình trong sạch, không nên hơi một tí là có scandal với nữ minh tinh nào đó."

"Con biết ạ, con khẳng định sẽ đối xử tốt với Thời Yên, bố yên tâm."

Bố Thời nghiêng đầu nhìn mẹ Thời, như đang hỏi bà còn muốn nói gì không, mẹ Thời cũng hắng giọng, mới mở miệng nói: "Hôm nay hai đứa trở về, bên ngoài rất nhiều người cũng biết, lúc hai đứa kết hôn không làm tiệc cưới, bố mẹ cũng không chính thức giới thiệu với mọi người. Đêm nay bố mẹ tính tổ chức bữa tiệc, mời một ít người quen tới, coi như là chính thức tuyên bố tin hai đứa kết hôn."

Bữa tiệc mẹ Thời nói tổ chức ở đại trạch Thời gia, lễ phục cũng đã chuẩn bị cho Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên, còn đặt một cái bánh kem lớn. Thời Yên sợ mặc lễ phục lộ bụng, giữa trưa cũng không dám ăn nhiều cơm. Cô trở lại phòng thay lễ phục, có chút rắm thối mà chạy đi tìm Lục Cảnh Nhiên: "Chồng ơi anh xem này, đẹp không!"

Lễ phục của Thời Yên là một váy dài màu trắng, có chút tương tự như áo cưới, chẳng qua rất nhiều thiết kế đều đơn giản hoá, không phức tạp như váy cưới thật. Lục Cảnh Nhiên đi lên ôm lấy cô, hôn một cái: "Vợ anh mặc gì cũng đẹp."

"Vậy cái này có đẹp hơn không!"

Lục Cảnh Nhiên cười một tiếng, nói: "Ừ, đẹp hơn."

Thời Yên thích nghe Lục Cảnh Nhiên khen mình đẹp, cô vui rạo rực cười hai tiếng, ngửa đầu nhìn Lục Cảnh Nhiên: "Chồng à, mẹ nói buổi tối chúng ta phải khiêu vũ, chúng ta có phải luyện tập trước không?"

"Được." Lục Cảnh Nhiên một tay đặt trên eo cô, một tay nâng tay đối tay cô, "Chuẩn bị tốt chưa?"

"Rồi!"

Trong phòng không có âm nhạc, nhưng Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên phối hợp ăn ý, mỗi một nhịp bước đều vừa vặn tốt, lúc Thời Xảo thay lễ phục lại đây tìm Thời Yên, thấy chính là cảnh tượng cô và Lục Cảnh Nhiên thâm tình đối diện, nhẹ nhàng khiêu vũ.

Thời Xảo: "......"

Hai người kia ân ái, đều từ Weibo tú đến trước mặt cô. Nói thật, lúc Thời Yên nhất định phải kết hôn với Lục Cảnh Nhiên, cô cũng không quá xem trọng. Giới giải trí là nơi nào? Một tờ giấy trắng ném vào cũng có thể nhiễm Mary Sue bảy màu sắc đi ra, Lục Cảnh Nhiên thật sự có thể đối xử tốt với em gái cô sao?

Người đàn ông như anh, dù là cuộc sống bình thường cũng sẽ có rất nhiều cô gái thích, càng đừng nói là giới giải trí.

Nhưng sau khi thấy Weibo của Thời Yên, đôi mắt cô từ từ đỏ. Nhật ký Weibo của em ấy đều là một ít việc vặt cuộc sống, nhưng chính mấy việc vặt này mới là thể hiện của yêu. Lục Cảnh Nhiên bận như vậy vẫn sẽ dành thời gian bố trí phòng với em ấy, càng sẽ tốn tâm tư viết một ngăn kéo thư tình cho em ấy, tựa như một nam sinh mới biết yêu lần đầu.

Khó trách Weibo của Thời Yên sẽ có nhiều fan như vậy, giữa những hàng chữ đều lộ ra tràn đầy hạnh phúc.

"Chị, chị tới lúc nào thế?" Thời Yên lúc này mới thấy Thời Xảo đứng ở chỗ đó, dừng lại hỏi cô.

Thời Xảo thu lại cảm xúc, trêu ghẹo cô: "Em đương nhiên không thấy được chị, trong mắt em chỉ có Lục ảnh đế nhà em thôi."

"Nào có ạ." Tuy rằng đại bộ phận đều là chồng cô không sai.

"Hôm nay chị thấy Weibo của A Yên có hơn năm triệu fan, nhiều quá nha."

"Ha ha, tàm tạm, chủ yếu công lao của Lục ảnh đế." Xét cho cùng phần lớn người tới Weibo của cô đều là vây xem thư tình của Lục ảnh đế.

Thời Xảo mỉm cười, đi lên nói: "Hai đứa nhất định phải hạnh phúc đến cuối cùng, nếu không nhiều fan CP như vậy, sẽ đuổi giết hai đứa đến chân trời góc biển."

"Yên tâm đi, bọn em sẽ thế mà!" Thời Yên nói, lại bắt lấy tay Thời Xảo, "Chị cũng phải hạnh phúc đấy!"

Sắc mặt Thời Xảo thay đổi, nói: "Hai đứa hạnh phúc chị sẽ hạnh phúc."

Thời Yên nhớ tới người chồng ngoại tình còn làm tiểu tam mang thai - Trương Trác Việt của cô ấy, tâm trạng cũng không quá tốt đẹp: "Chị, em nghe nói Trương Trác Việt còn dẫn tiểu tam về bên đó ở, như vậy mà chị còn có thể nhịn??"

Thời Xảo ra vẻ không có gì nói: "Cô ta mang thai, Trương Trác Việt nói để cô ta một mình ở bên ngoài quá đáng thương, chờ cô ta sinh xong thì để cô ta dọn ra ngoài."

"Vậy cô ta không dọn thì chị dọn, đạp tra nam Trương Trác Việt, việc kinh doanh của công ty vẫn còn biện pháp khác mà!"

Thời Xảo không biết nghĩ tới cái gì, trầm ngâm một chút, mới nói: "Được rồi, hôm nay không nói chuyện của chị, tiệc tối hai đứa là vai chính, biểu hiện tốt vào."

Thời Yên còn muốn nói cái gì, Lục Cảnh Nhiên lôi kéo tay cô, lắc đầu với cô.

Mỗi người đều có cuộc sống của mình, rốt cuộc muốn lựa chọn như thế nào, cuối cùng chỉ có bản thân quyết định.

Trời tối sầm, bữa tiệc Thời gia cũng chính thức bắt đầu, Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên nhảy điệu múa mở màn, dẫn tới thật nhiều người ở bên cạnh chụp ảnh.

"Là Lục ảnh đế sống, còn đẹp trai hơn trên TV!"

"Vận khí của Thời Yên thật tốt!"

"A." Lương Huệ Hân đứng ở một bên, uống một ngụm ly rượu vang đỏ, "Từ nhỏ cô ta đã có vận cứt chó."

Cô gái bên cạnh nhìn cô ta một cái, nhỏ giọng tiến đến bên tai cô ta nói: "Tuệ Tuệ, chuyện Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên có phải cô phơi bày không?"

"Không phải tôi." Lương Huệ Hân thật sự hy vọng cô ta không làm như vậy, vốn là muốn chỉnh cô, không nghĩ tới lại để Thời Yên nhờ họa được phúc, không chỉ có công khai tú ân ái với Lục Cảnh Nhiên, hiện tại cả Thời gia cũng chấp nhận bọn họ.

Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên nhảy xong, liền bưng ly rượu đi về phía Lương Huệ Hân. Lương Huệ Hân thấy cô liền nhíu nhíu mày, Thời Yên tươi cười đầy mặt: "Tuệ Tuệ, đã lâu không gặp, lần trước tôi gửi tin nhắn Weibo cho cô, rõ ràng cô đã đọc, cũng không trả lời tôi."

Lương Huệ Hân: "......" Cô tới đây tìm cô ta đánh nhau à?

"Ly thứ nhất đêm nay kính cô, nếu không phải cô, tôi và chồng tôi hiện tại còn phải trốn trốn tránh tránh, cảm ơn cô." Thời Yên chạm ly với Lương Huệ Hân, ngửa đầu uống rượu vang đỏ.

Thời Yên là vai chính đêm nay, cô vừa đi tới đây, ánh mắt người xung quanh cũng theo tới đây, Lương Huệ Hân chống lại nhiều ánh mắt như vậy, không thể phát tác, uống một ngụm, thiếu chút nữa sặc chết: "Không cần cảm ơn!" Cô ta buông ly rượu, cũng không quay đầu lại mà đi rồi.

Thời Xảo đi đến bên cạnh Thời Yên, nhìn bóng dáng Lương Huệ Hân nói: "Không tồi, khi còn nhỏ đều là em bị nó bắt nạt, hiện tại cũng có thể bắt nạt lại."

Thời Yên nói: "Người mà, luôn phải tiến bộ."

Thời Xảo cười một tiếng, lại cố ý nói: "Chị nhớ rõ có nữ diễn viên tên Giang Nguyệt......"

Thời Yên ngắt lời cô: "À, chị nói người phụ nữ muốn tán tỉnh chồng em ấy hả? Đã sớm lạnh."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top