Chap 34: Kinh thành phồn hoa
(Để dễ dàng hình dung về Thần Châu Quốc, các chap về sau các bạn bấm ảnh trên để xem nhé)
Mọi người trong băng vẫn chưa thực sự tiêu hoá nổi trang phục và cách ăn nói của cô ấy.
Robin như chợt nhớ ra điều gì liền hỏi:
- Tôi đã từng nghe tới Thần Châu Quốc trước đây. Khá giống với xứ Wano, Thần Châu Quốc tôn sùng chính sách bế quan toả cảng, nhưng không hiểu sao một vài năm gần đây đã bắt đầu mở cửa giao thương với các quốc gia khác. Trang phục và cách ăn nói của người dân cũng khác so với người thường.
Bạch Nghi cười khẽ, nụ cười hồn nhiên, nhưng hình như sâu trong đáy mắt lại có chút u sầu không rõ.
- Bạn giỏi thật đấy, nói không sai chỗ nào luôn! À, các bạn có muốn vào thành chơi không? Để ta dẫn các bạn đi nhé?
Sanji lại tái bệnh thường ngày, mắt đầy tim bay phấp phới:
- Chỉ cần có nàng ở bên thì có là tận cùng địa ngục ta cũng sẽ theoooo!!!!!!!!!!!
- Yo ho ho!!!!! Nàng Bạch Nghi xinh đẹp liệu có thể cho ta xem quần n....
CỐP!!!!!!!!!!!
Vâng, cũng lại như thường ngày, Sanji và Brook trán u cục cục, miệng cười toe toét, mắt tim bay bay.
-....
Nami xua xua tay cười trừ:
- Cô đừng bận tâm nhé, hì hì. Thế chúng tôi có phải thay đổi trang phục không?
- Có chứ! Ta sẽ dẫn các bạn đi lựa y phục nhé! Gần đây có một tiệm giá cả phải chăng mà may mặc rất tỉ mỉ.
- Ok!!!!!!
Vậy là cả bọn hào hứng đi sau cô nàng Bạch Nghi, riêng Luffy lại tót đi nơi nào thì không biết.
--------------------------------------------------------
Vừa bước chân vào thành, tất cả đã phải choáng ngợp trước cảnh tượng hiện ra trước mắt. Những ngôi nhà được xây theo kiểu Tứ hợp viện nằm san sát nhau, xen kẽ là những cây hoa trà my, lan thạch anh và cả hoa mẫu đơn kiều diễm. Trên con đường đất, người dân đi lại tấp nập, xe ngựa chạy thành một hàng dài tạo ra những tiếng lọc cọc. Phu mã ngồi đằng trước đánh bồm bộp vào lưng ngựa và hét "Đi, đi!". Đằng sau là chiếc kiệu chở khách. Xung quanh đầy những sạp bán trang sức, y phục, đồ ăn với đủ mọi âm thanh hỗn tạp. Người dân đều ăn vận giống như Bạch Nghi, vạt váy dài chấm đất, tay áo to, nếp cổ áo đè lên nhau và có thắt dây lụa đủ màu sắc.
Các cô nương thì kẻ đeo mạng che, kẻ cầm quạt bẽn lẽn đặt trước mặt, nhưng có điểm chung là đều cài trâm. Những chàng trai, công tử thì giắt bên hông một thanh kiếm hoặc cầm một chiếc quạt lúc nào cũng đặt trước ngực. Mỗi khi bắt gặp người qua đường, dù lạ hay quen, ai nấy cũng đều cúi đầu một cái rồi lại lững thững bước đi. Đâu đó vang lên âm thanh réo rắt của độc huyền cầm, địch tử, biên chung... khiến nhiều người phải sững sờ vì âm thanh tươi đẹp của nó.
Thần Châu Quốc đích thực là tuyệt phẩm nhân gian.
- Oa!!!!! Mọi người!!!! Đây nè đây nè!!!!
Nghe thấy giọng oanh vàng của Luffy, mọi người lập tức nhìn trước ngó sau và thấy cậu đang đi cùng một với một chàng trai, trên người còn mặc trang phục của Thần Châu Quốc, miệng vẫn thường trực nụ cười toe toét. Chàng trai đi bên cạnh Luffy bỗng kích động hét lên:
- Tiểu Bạch Nghi!!! Sao muội lại ở đây???!!!
Bạch Nghi nhìn thấy chàng trai ấy liền lè lưỡi cười ngượng nghịu:
- Xin lỗi Chúc ca. Lúc nãy ta thấy bóng dáng một con tàu cập cảng nên ra xem chút thôi mà...
Mọi người nhìn đôi nam nữ kia anh một câu em một câu mà chẳng hiểu chuyện gì.
Bạch Nghi nói luyên thuyên một hồi mới sực nhớ mình đang đi cùng một toán hải tặc liền quay lại cười trừ:
- A! Thật xin lỗi, ta quên mất! Giới thiệu với mọi người, đây là Chúc Vũ Huyền, ca ca của ta. Chúc ca, đây là băng Mũ rơm và Heart vừa ghé thăm vương quốc. Ta đang toan dẫn họ tới cửa hàng của huynh đấy!
Lúc này mọi người mới thực sự để ý đến Chúc Vũ Huyền. Đó đích thực là một mỹ nam. Gương mặt lạnh lùng, cao ngạo lại đầy vẻ tri thức. Đôi mắt sắc bén như chim ưng, tựa như chỉ cần liếc qua là có thể dễ dàng nhìn thấu lòng người. Đôi môi mỏng hơi nhếch lên, tạo cảm giác xa cách khó gần. Cả người hắn toát ra khí chất của bậc đế vương.
- Chư vị là đồng đội của anh chàng Mũ rơm này à? Vậy thì xin mời theo tôi.
Cả đám liền đi theo sau Chúc Vũ Huyền tới một quán hàng nhỏ nằm bên góc đường trưng bày đủ kiểu y phục. Bạch Nghi vui vẻ đẩy mọi người vào lựa đồ cho mình, đã vậy còn rất thoải mái nói không cần ngân lượng.
Nami lập tức không khách khí lựa chọn bộ này sang bộ khác.
15 phút sau.
- Ù ôi!!!!!!!!!!!!!! Đẹp thật đấy! Đẹp thật đấy!!!
Bạch Nghi xuýt xoa đi vòng quanh Robin và Nami, ngắm nghía không sót một chỗ nào.
- Trời ạ! Các bạn ăn vận còn đẹp hơn cả dân bản địa nữa!!!
Robin mỉm cười. Cô đang mặc một chiếc váy màu xanh lam 3 lớp dài chấm đất, hoạ tiết hoa sen được thêu vô cùng tỉ mỉ, tay cô cầm một chiếc quạt che nửa mặt. Tóc được búi lên gọn gàng sau gáy.Vẻ đẹp thuần khiết và trong sáng không vương chút bụi trần.
Zoro và Law không hẹn mà cùng liếc qua cô một giây. Cả 2 đều sững sờ. Họ biết là cô đẹp, nhưng không ngờ trong trang phục này, cô càng đẹp đến bộn phần.
Chúc Vũ Huyền cũng cười, nhưng ánh mắt lại để sang một cô gái khác:
- Được rồi. Bạch Nghi, muội có thể dẫn họ đi thăm quan, nhưng nhớ là phải về đúng giờ đấy nhé!
Bạch Nghi cười rạng rỡ:
- Vâng!!!!
---------------------------------------------------------------------------
Xin chào!!! Đây là góc EXP (Explain- giải thích). Đã sang một hòn đảo mới là Thần Châu Quốc rồi,tuy đã rất cố gắng nhưng mình biết nhiều bạn vẫn khó tưởng tượng ra trang phục của người dân nơi đây. Không giấu gì, Thần Châu Quốc được mình lấy cảm hứng từ bối cảnh Trung Quốc cổ đại. Và đây là hình ảnh minh hoạ về trang phục của các nhân vật do mình tự làm ra. Mong các bạn chiếu cố ><
Robin:
Nami:
Bạch Nghi:
Các nhân vật nam sẽ ăn mặc na ná thế này:
Vâng, trên đây chỉ là một vài hình minh hoạ. Chap kế tiếp các bạn nhớ bấm vào ảnh trên cùng để ngắm mỹ nam Chúc Vũ Huyền nhennnn <3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top