Chap 48

Bây giờ cô trông có vẻ khác xa lúc đó, cơ thể gầy gò trước đây nay trông lại đầy đặn khiêu gợi hơn khiến không một người đàn ông nào có thể chối từ. Hắn hôn khắp cơ thể cô và rồi dùng những ngón tay khiêu khích phần phía dưới của cô, chúng còn quá khích nghĩ đến cô sẽ chịu đau đớn hắn có chút không đành lòng, nhưng cuối cùng lại phải chào thua trước sự chào mời đầy kêu gọi của cô.

_Bảo bối! Khi không tìm được xác em dưới vực anh đã luôn tìm em suốt 5 năm! - hắn nhẹ nhàng đút cái đó của hắn vào trong người cô, không nhanh không nhẹn không hề dứt khoát chỉ từ từ từng chút một ôm chặt lấy cơ thể cô. Mẫn Nhi thở hổn hển, ánh mắt thất thần nhìn lên trần nhà. Đôi chân ngọc cũng xụi lơ buông thõng. 

Bất giác phía bên dưới của cô bỗng nhiên truyền đến một trận đau đớn. Nhưng trong vô thức cô vẫn cảm thấy có người âu yếm nhẹ nhàng lấy cơ thể mình bên tai luôn thì thào không dứt

_Không sao....không sao đâu...

_Nha đầu thối... Anh nhớ em lắm.

Cô vùi mặt vào trong ngực hắn, dùng lực cắn chặt môi. Giọng nói của anh tràn ngập trào phúng cứ văng vẳng truyền vào trong tai của Mẫn Nhi, khiến cô xấu hổ đến mức đỏ bừng mặt, không chịu nổi khốn khổ mà vặn vẹo thân thể.

Ngày hôm sau, Mẫn Nhi ở trong lòng hắn đã tỉnh lại, còn chưa kịp thương tiếc cho bản thân, liền nghe thấy cửa phòng bị người ta phá ra. Cô kinh ngạc nhìn thấy một đám phóng viên cầm camera xông tới. Đèn flash không ngừng lóe sáng trong không trung.

_Bạch tổng đây có phải cô gái anh lấy về từ tay U tổng không ạ?

_Bạch tổng ngài đây là lại thay tình nhân mới sao? Cớ sao lại giành một người phụ nữ bên cạnh người phóng khoáng như U tổng?

_Bạch tổng cô gái này là như thế nào đây ạ có thể giới thiệu cho chúng tôi biết về cô ấy được không?

_Tôi vừa hay khuya nay tập đoàn U thị đã sụp đổ, U tổng lại nhảy lầu tự tử không phải chỉ vì anh muốn giành giật cô gái này chứ.

_Này cô ơi cho chúng tôi biết thêm thông tin về cô đi ạ

_Á.- Mẫn Nhi bất giác thét chói tai vùi vào trong lòng hắn

Không biết dáng vẻ cô không mặc quần áo có bị những người đàn ông này nhìn thấy hay không.Cô liền trốn vào trong lồng ngực rộng lớn của hắn, Bạch Minh Hạo nhanh chóng lấy chăn che lên người Mẫn Nhi ôm vào trong lòng, chỉ để lộ mỗi cái đầu của anh, sau đó nhàn nhã ngồi dậy.

_Tôi cùng người phụ nữ của tôi ân ái quan hệ yêu đương là phạm pháp hay gì sao?

Phụ nữ của tôi? Yêu đương?

Mẫn Nhi vừa định phản bác, bên hông đã bị tay của anh dùng lực ngăn lại. Cảm nhận được sự uy hiếp của anh, cô đành phải ngậm miệng.

_Người nào dám chụp lấy ảnh người phụ nữ của Bạch tổng! Đưa phim ảnh của các người ra đây!- Đúng lúc này, một người đàn ông mặc tây trang chen vào trong phòng mang theo cả chục tên đàn ông vạm vỡ theo sau, lạnh mặt ra mệnh lệnh cho cánh phóng viên không ai khác chính là thư ký của hắn cùng vệ sĩ đi vào.

Mấy phóng viên phản ứng nhanh lập tức xóa ảnh chụp trong camera đi, những người khác nhìn thấy cũng làm theo. Bạch gia hiện đang nắm giữ tất cả mạch máu kinh tế của thành phố A, ai cũng không dám chọc giận anh.

Những phóng viên này đã theo nghề nhiều năm như vậy, có ai là người ngốc chứ? Nhưng trước đây người phụ nữ nào bên cạnh hắn cũng được lên trên bìa báo, sau vụ lùm xùm về Bạch phu nhân của 5 năm trước hắn đã không qua lại hay va chạm bất kể một người phụ nữ nào thế mà nay lại lộ ra 1 người phụ nữ hắn bảo vệ tránh khỏi ống kính như vậy lại càng là một đề tài nóng hổi hơn. Nhưng sau khi nghe thấy sự uy hiếp của tên thư ký kia, đều xám xịt mặt mày mà đi ra ngoài.

_Không sao rồi.- hắn vổ về nó dịu dàng nói

_không sao cái rắm tên khốn kiếp nhà anh ai quan hệ yêu đương, ai là người phụ nữ của anh hả? - Mẫn Nhi nhận biết được đám phóng viên đã ra khỏi, sự đề phòng mới nới lỏng đi xuống. Cô như ý thức được mình vẫn đang không mảnh vải che thân ngồi trong lòng Bạch Minh Hạo bất giác quát to đấm vào mặt hắn.

_Ái Ái, anh tìm em suốt 5 năm. Em đã đi đâu?

_...- Thư ký cùng các vệ sĩ đối với tình cảnh trước mắt chỉ biết lẳng lặng đi ra khỏi phòng.

_Buông ra! Anh buông tôi ra! Tôi không phải Ái Ái gì đó !!!

Mẫn Nhi bất ngờ lẫn sửng sốt vì cả đêm cô cứ nghe cái tên Ái Ái này văng vẳng bên tai ! Cô chẳng hiểu gì hết, đây là lần đầu tiên cô gặp người đàn ông này mà.

_Em vẫn còn giận anh sao? Em quên anh rồi sao? - Hắn ôm chầm lấy Mẫn Nhi nói

- Buông ra! Anh buông tôi ra đã! - Mẫn Nhi bỗng nhiên từ phía dưới thân thể cô truyền đến một trận đau đớn khiến cô đang tính đứng dậy liền khụy xuống.Hắn nhanh như chớp dang tay đỡ lấy Mẫn Nhi té vào lòng hắn.

_Tôi... tôi lặp lại lần nữa, tôi tên Mẫn Nhi, là con gái của Mẫn Tịnh thuộc Mẫn gia! Nếu như anh tiếp tục cố tình gọi sai tên tôi thì dù anh có là người uy thế nhất thành phố này thì tôi cũng không bỏ qua đâu!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top