CCDP - 51+52
Chương 51. Không như mong đợi
Ánh đèn màu bên ngoài cửa sổ nhuộm màu cho bóng đêm, bữa tiệc ồn ào vẫn còn tiếp tục.
Diệp Thần Dật thay đổi quần áo, thần thái sáng láng mở cửa ra. Cậu muốn dứt bỏ hết thảy phiền não mà vui chơi cho đã.
Nháy mắt khi cửa bật mở thì hai thân thể cao lớn ập đến, Diệp Thần Dật không kịp tránh ra thế là đụng thẳng vào, cậu chán ghét cau mày, xoa cánh tay đau khó chịu mắng: "Đi đứng kiểu gì thế hả?"
Thấy trong mắt người đàn ông lùn hơn tràn đầy miệt thị: "Cái thái độ gì đây? Một thằng MB mà không biết thế nào gọi là 'khách hàng là thượng đế' hả?"
Cái gã này đang nói cái quái gì thế?
Tên đàn ông nọ miệng đầy mùi rượu, thân thể chẳng khác nào cây cong đón gió không ngừng ngả nghiêng tới lui. Người đàn ông cao hơn thì im lặng hơn nhiều, một mình tựa vào vách tường sát hành lang, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Thì ra là hai con ma men!
Diệp Thần Dật trợn trắng mắt, chẳng buồn để ý đến hai kẻ kia. Tên lùn thấy thái độ của cậu như thế thì càng thêm tức giận, mở miệng càu nhàu: "Cái lão...Triệu...đề cử người thế nào..., đầu bài cái gì? Cái... thái độ phục vụ kiểu gì thế?"
Diệp Thần Dật vốn đã vòng qua hai người, bị tên lùn tóm chặt mà quở trách. Diệp Thần Dật tức giận giật ống tay áo về: "Tôi nói này ông anh, hai người nhìn lầm người rồi!"
"Ai...ai nhận sai người! Là... là cậu! Cậu ngại ít tiền chứ gì... tôi...nói cho cậu tôi đây không thiếu tiền!"
Người đàn ông đó nói xong thì rút ra một xấp tiền ném lên người Diệp Thần Dật, sau đó kéo người đàn ông cao ngất ở bên cạnh đẩy lên người cậu.
"Lo mà hầu hạ anh ấy, đừng chậm trễ!"
Thân hình cao lớn của người đàn ông kia ập đến khiến cho Diệp Thần Dật lảo đảo va vào bức tường phía sau. Thân hình nóng rực như lửa đè lên người cậu.
"Anh làm cái gì?!" Diệp Thần Dật hoảng hốt kêu lên, cố sức đẩy gã đàn ông trên người mình ra.
Người đàn ông đó vẫn cứ bám lên người Diệp Thần Dật, Diệp Thần Dật trượt vài bước qua bên cạnh tránh khỏi người nọ. Không có Diệp Thần Dật làm tường thịt nên người kia trực tiếp tông vào vách tường, chẳng khác nào bùn mà trực tiếp trượt xuống dưới ngồi ở trên sàn nhà.
Diệp Thần Dật tức giận nhìn người đàn ông kia, đến khi hồi thần thì thấy trên hành lang không còn bóng dáng người lùn hơn kia đâu.
Diệp Thần Dật triệt để bất đắc dĩ, hôm nay đúng là một ngày xui xẻo!
Phủi quần áo bị đè nhăn nhúm, chán ghét nhìn người đàn ông dưới mặt đất, Diệp Thần Dật xoay người đi đến chỗ thang máy. Chưa đi được bao xa, Diệp Thần Dật dừng bước chân, cậu đứng trên hành lang không một bóng người, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, trong đôi mắt xinh đẹp chợt lóe lên một tia sáng kỳ lạ.
Sau một lúc lâu, Diệp Thần Dật xoay người quay trở về, cậu đứng trước mặt người đàn ông nọ, hơi cúi người nâng cằm người đó lên. Gương mặt của người đàn ông ngẩng lên, ánh mắt sắc bén của Diệp Thần Dật đảo một vòng trên gương mặt của anh ta.
Cũng không tệ lắm!
Diệp Thần Dật hài lòng nhếch mép. Cậu cúi người cố gắng nâng người đàn ông kia lên, mở cửa phòng, bóng dáng hai người biến mất đằng sau cánh cửa.
Chương 52. Thù hận
Diệp Thần Dật ngồi ở trên giường, cúi đầu nhìn kỹ người đàn ông đang mê man, bên môi khẽ cong lên thành một nụ cười kỳ dị.
Nếu như người của Diệp gia biết người nối nghiệp của họ lại sắm vai MB cùng một gã đàn ông lên giường thì chẳng biết sẽ phản ứng như thế nào nhỉ?
Nhất định tình huống đó sẽ cực kỳ phấn khích!
Chỉ cần nghĩ đến Diệp gia cao cao tại thượng phải chịu một nỗi nhục lớn như thế, khoái cảm báo được thù khiến cho Diệp Thần Dật không nhịn được mà hưng phấn.
Diệp Thần Dật không phải là con vợ cả của nhà họ Diệp, mẹ của cậu từng lưu lạc phong trần có một đêm phong lưu với cha của cậu, sau đó thì có cậu.
Khi người nối nghiệp trước đây của Diệp gia rời khỏi gia tộc, không còn ai thích hợp nữa thì cha của Diệp Thần Dật, Diệp Hoài Tu mới nhớ đến đứa con trai lưu lạc bên ngoài này.
Sau đó hai mẹ con Diệp Thần Dật bị đón đến Diệp gia, vì mẹ của cậu xuất thân không tốt cũng như có một cái quá khứ chẳng mấy tốt đẹp kia khiến cho cả hai mẹ con ở Diệp gia ăn đủ khi dễ lẫn xa lánh.
Người vợ chính thức Chu Linh Linh của Diệp Hoài Tu càng gây đủ loại khó dễ cho hai mẹ con Diệp Thần Dật đến mức mẹ của cậu chịu không nổi mà chọn cách uống thuốc độc tự sát.
Lúc đầu, Diệp Hoài Tu còn thấy đứa con nhỏ phải chịu tang mẹ mà kiên nhẫn ân cần chỉ bảo, sau đó thì thấy cậu quá trì độn ngây ngô mà dần dần mất đi kiên nhẫn. Diệp Hoài Tu vốn chẳng có bao nhiêu tình cảm với đứa con riêng này, lại bị Chu Linh Linh châm ngòi đủ điều nên càng thêm thờ ơ với Diệp Thần Dật.
Diệp Thần Dật chưa bao giờ cảm nhận được một chút ấm áp nào của gia đình, nhớ tới mẹ chết thảm, cha không buồn đếm xỉa, người vợ ngoan độc của cha, mọi người xa lánh, thù hận cứ thế mà tăng dần theo năm tháng.
Từ đó về sau Diệp Thần Dật không còn ngoan ngoãn như xưa mà đem việc khiêu chiến sức nhẫn nại của cha mình ra làm trò chơi. Cậu khiến cho cả Diệp gia gà chó không yên, cách đây mấy hôm thì quậy một trận rồi bỏ nhà trốn đi.
Diệp Hoài Tu biết rõ tính tình của Diệp Thần Dật, tuy rằng không hài lòng với thái độ của cậu nhưng không dám làm ra hành vi quá khích gì. Sau khi Diệp Thần Dật trốn đi thì phái chú Lâm đến khuyên nhủ Diệp Thần Dật quay về nhà.
Diệp Thần Dật náo loạn một hồi thì suy ngẫm lại, thấy bản thân mình thế đơn lực bạc, đối đầu với Diệp gia bây giờ căn bản là lấy trứng chọi đá, trong lòng vạn phần không cam tâm nhưng không thể phản kháng. Khi chú Lâm tìm đến thì Diệp Thần Dật quyết định ráng chơi thêm vài hôm rồi ngoan ngoãn về nhà nghe theo sắp xếp của cha cậu.
Thế nhưng ngẫu nhiên gặp được người đàn ông này, những thù hận vốn cắm rễ sâu trong lòng Diệp Thần Dật liền như cỏ dại mọc lan tràn mà che mất cả lý trí của cậu.
Một con điếm mà dám nằm mơ được thành phượng hoàng!
Con trai của thứ đê tiện sinh ra thì cũng chỉ là thứ đê tiện, có tư cách gì để trở thành người thừa kế của Diệp gia?!
...
Những lời nói ác nghiệt, những tiếng cười nhạo châm biếm ngập tràn khắp đầu óc. Diệp Thần Dật siết chặt hai tay, lửa hận thù không ngừng bốc lên trong ánh mắt. Ý cười trên mặt càng tăng, ánh mắt ngập tràn bi thương, dần dần hóa thành mờ mịt.
Diệp Thần Dật cúi xuống cẩn thận nhìn kỹ người đàn ông nằm bên cạnh. Ngũ quan của người này thật tuấn mỹ, cho dù nhắm mắt lại cũng khó giấu được khí phách mê người.
Trái tim của Diệp Thần Dật đập loạn, rốt cục phải làm như thế nào? Diệp Thần Dật chưa trải qua sự đời hoàn toàn mê mang, cố gắng hồi tưởng lại cảnh tượng mình từng xem trong mấy cái phim đen. Đúng rồi, trước tiên phải cởi quần áo!
Diệp Thần Dật vươn tay cởi khuy áo của người đàn ông kia, bởi vì quá mức hồi hộp nên bàn tay không ngừng run lên, phải mất rất nhiều công sức mới cởi được áo cho người nọ.
Lồng ngực của người đàn ông hoàn toàn hiện ra trước mắt, mặt của Diệp Thần Dật ứng hồng, vội vàng dời ánh mắt đi. Cậu phải đấu tranh tâm lý giữa việc tiếp tục hay ngừng lại, cuối cùng thì lý trí đã bị thù hận đánh bại.
Quần của người kia Diệp Thần Dật không có dũng khí cởi ra, vì thế cậu quyết định thay đổi mục tiêu tấn công. Dùng hết quyết tâm cúi đầu dán lên bờ môi mỏng của người nọ mà nhẹ nhàng gặm cắn. Môi của người này không hề có vị gì lạ ngoại trừ hương rượu thoang thoảng.
Cảm xúc mềm mại ướt át nhanh chóng tràn ngập khắp nơi, thì ra cảm giác hôn môi lại tuyệt vời đến thế. Diệp Thần Dật không thể tự kiềm chế mà đắm chìm trong đó, cường độ dần dần gia tăng, đầu lưỡi cũng mất khống chế mà dò xét đi vào. Người đàn ông kia vì bị dị vật xâm nhập vào khoang miệng mà bất an vặn vẹo, Diệp Thần Dật giương mắt nhìn người đàn ông kia đã hơi hé mở hai mắt. Đôi mắt của người nọ mặc dù bị một lớp sương mù bao phủ vẫn có thể mê hoặc lòng như như vậy.
Hai đôi môi giao nhau, hai đôi mắt giao nhau.
Trong khi Diệp Thần Dật vẫn còn chưa phản ứng thì người đàn ông kia đã ôm chặt lấy cậu mà kịch liệt đáp lại. Diệp Thần Dật theo bản năng phản kháng một chút thì triệt để buông tay, nụ hôn như mưa rền gió dữ nháy mắt lấp kín lý trí của Diệp Thần Dật.
Quần áo trên người Diệp Thần Dật bị thô bạo xé mở, hai chân bị gác lên cao, thứ cực nóng của người đàn ông nọ cứ như vậy mà hung hăng đâm thẳng vào trong cơ thể của cậu.
Đau!
Cơn đau như bị xé toạc thân thể từ phía sau ập đến, chất lỏng từ nơi hai người kết hợp từ từ chảy ra, nhiễm đỏ đệm trải giường trắng tinh bên dưới.
Diệp Thần Dật cắn chặt môi, bờ môi hồng nhuận vì đau đớn mà trở nên tái nhợt. Người đàn ông kia ở trên người cậu không ngừng rong ruổi, dường như có thứ gì đó không ngừng đảo loạn trong cơ thể của cậu, nỗi đau đớn khủng khiếp khiến cho Diệp Thần Dật hít thở không thông...
Khoái cảm báo được thù dâng trào thay thế cho nỗi đau đớn của thân thể, nước mắt không ngừng trượt xuống làm ướt đẫm gối đầu, nụ cười thê lương tràn ra bên môi...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top