Cháp 63: Tiểu Vũ cũng có phiền não.(H nhẹ)
Cháp 63: Tiểu Vũ cũng có phiền não. (H nhẹ)
Hiện tại buổi sáng hai người đi làm chiều Dạ Thần trở Lăng Nhược Vũ đến trường học,mỗi ngày đều thân thân thiết thiết biểu lộ vô cùng rõ ràng,chỉ thiếu mỗi chưa nói lớn cho mọi người biết hai người đang quen nhau nữa mà thôi.
Dạ Thần hôm nay rất rảnh rỗi,mang theo sách cùng cậu lên lớp nghe giảng tiết triết học.vốn dĩ tại trong trường hai người rất nổi bật,hiện tại cùng nhau lên lớp chẳng mấy chốc sinh viên toàn trường đều náo loạn.vô số nữ sinh lướt web trường biết tin hai "Đại nam thần" cùng nhau đi tới đại sảnh phòng học cũng đều nhanh chân chạy tới chiếm một chỗ tốt ngắm "soái ca".
Lăng Nhược Vũ trò chuyện cùng đại thần cảm thấy xung quanh có chút ông ào xoay đầu nhìn nhìn tứ phía phát hiện rất nhiều người liền ghé tai Dạ Thần nói nhỏ.
"Kỳ quái,mọi khi cũng không thấy tiết này có nhiều người học như thế"
Dạ Thần đối với thắc mắc của cậu chỉ nhẹ cười đáp: "đúng vậy"
"Ting...ting...ting"
Đại thần cúi đầu nhìn điện thoại trên mặt bàn hiện tin nhắn tới là Trương Việt Bân,đưa tay nhấc lên xem.Lăng Nhược Vũ ngồi cạnh cũng cùng ngó qua một chút,vừa nhìn liền hiểu được ngày hôm nay vì cái gì lại đông người vây quanh như vậy.
Trương Việt Bân gửi cho Dạ Thần một tấm ảnh chụp trên web trường,hai người bọn họ bước vào cửa phòng học,khi đó Dạ Thần ôm bả vai cậu kéo sát vào người để tránh không đụng phải một nam sinh vội vã đi ra,nhưng là từ góc độ chụp rất giống với hai người bọn họ đang ôm ấp tình tứ.phía trên tiêu đề chính là: /"Đại nam thần" có chăng thật sự ở bên nhau?/.
Trương Việt Bân (buzz): "hai người các cậu hiện tại đổi địa điểm rồi,đến trường show ân ái tưởng chúng tôi không biết được hay sao?"
Minh Viễn (buzz): lão đại,tôi đưa cho cậu chiếc loa trực tiếp công khai "Lăng Nhược Vũ là vợ tôi" là tốt rồi.
Lập Thành (buzz): "các cậu thật giỏi"
Lăng Nhược Vũ nhìn tin nhắn gửi đến toán loạn đều là nói về bọn họ có chút dở khóc dở cười.
"Chúng ta đã làm cái gì?"
Dạ Thần hơi nghiêng người ở bên tai cậu nói nhỏ:
"Cho bọn họ tự đoán một chút. Chuyện chúng ta làm còn hơn bọn họ biết rồi không phải sao?"
Lăng Nhược Vũ ở dưới gầm bàn khẽ nhéo nhéo lòng bàn tay anh một cái.
"Chuyện này sao có thể nói ở nơi này"
"Được.vậy mang về nhà tối bàn tiếp"
"............." Lăng Nhược Vũ chỉ có thể cười.anh ấy vì sao lúc nào cũng có thể đi đến vấn đề ấy.
Dạ Thần nhìn ngắm sườn mặt xinh đẹp của cậu,đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch tạo thành độ cong tiêu hồn,nhưng vì cái gì anh lại cảm thấy nụ cười này của cậu không giống thường ngày.
——————————-
Buổi tối anh cùng Lăng Nhược Vũ dạo siêu thị mua chút thức ăn,dọc đường đi Dạ Thần phát hiện Lăng Nhược Vũ nhìn thấy trẻ nhỏ sẽ đặc biệt đứng ngẩn người ngắm nhìn.
Giống như Lúc này hai người đang chọn rau quả,anh nhìn theo ánh mắt Lăng Nhược Vũ đến phía hai cha con đang đùa nghịch,người cha cho đứa con ngồi trên vai mình chọn những loại bánh kẹo đứa nhỏ thích sau đó còn cười nói rất vui vẻ.anh quay đầu nhìn cậu,trên môi Lăng Nhược Vũ cũng vì hình ảnh ngọt ngào này mà nở nụ cười xong lại như nghĩ đến điều gì chợt dần tắt.
Dạ Thần bắt lấy bàn tay cậu nắm thật chặt.cậu là đang có chuyện gì giấu anh.
Một bữa cơm qua đi,Lăng Nhược Vũ thu dọn xong xuôi mới chuẩn bị lấy quần áo đi tắm đột ngột bị Dạ Thần từ phía sau ôm lấy,anh tại bên tai cậu nhẹ thổi khí.
"Chúng ta cùng tắm uyên ương một lần có được không?"
Với lời đề nghị đột ngột này cậu im lặng vài giây sau đó mới nhẹ gật đầu đồng ý.
"Được"
Dạ Thần thật cao hứng,chưa chờ lấy xong quần áo liền ôm cậu vào phòng tắm,trong lúc hoà nước ấm anh giúp Lăng Nhược Vũ cởi ra từng kiện quần áo.
Cũng không phải hai người chưa từng ân ái,thứ gì không nên nhìn anh cũng đều đã nhìn hết nhưng là tắm chung cậu vẫn có chút ngại.
Bồn tắm rộng lớn hai đại nam nhân ngồi vào lại có chút chật.Dạ Thần đây là lần đầu biết được da thịt trắng nõn của Lăng Nhược Vũ trong nước vô cùng gợi cảm.Dạ Thần giúp cậu làm ướt người,một vài giọt nước theo xương quai xanh tinh xảo chảy dọc xuống ngực vì hơi nóng của nước mà hồng hào,còn vô tình chảy qua đóa anh đào đỏ hồng khiến Dạ Thần cảm nhận một trận miệng khô lưỡi khô.
Anh lấy ra tay một ít sữa tắm tạo bọt trắng trong tay xoa đều khắp cơ thể cậu,da thịt tinh mịn cùng sữa tắm trơn trượt khiến Dạ Thần càng xoa càng thích,càng xoa càng thấy không đủ liền thuận thế di chuyển xuống chiếc mông căng tròn của cậu nắn bóp.
"Ưm...Dạ Thần..."
nhân lúc cậu mở miệng, Anh bắt lấy môi cậu,nhanh nhậy tách mở khớp hàm tìm thấy chiếc lưỡi mềm cuốn lấy không ngừng mút liếm,khuấy đảo trong khoang miệng cậu.
Cánh tay anh tách mở ra hai chân cậu,dùng lực đem cả người ngồi trên tính khí đã cứng rắn của mình khiến cho khuân ngực cả hai đều áp sát vào nhau.
Phía trước Dạ Thần không ngừng dùng cự vật to lớn của mình cọ sát với tính khí của cậu,mặt sau dùng hai ngón tay nhờ dòng nước cùng ít bọt sữa tắm thuật lợi đi vào làm dãn nở tiểu huyệt ấm nóng.
"Ưmm...aa...haaaa....umm~~"
Môi lưỡi bị chiếm đoạt,bên dưới lại không ngừng bị kích thích khiến Lăng Nhược Vũ phát ra tiếng rên rỉ câu hồn.
Cảm thấy nơi đấy đã đủ tiếp nhận mình,Dạ Thần rút ra ba ngón tay.hai tay ôm lấy mông cậu banh ra miệng huyệt đặt trên đỉnh cự vật sau đó một đường đâm thẳng đến cúc tâm khiến cậu hét lớn.
"Aaaaaaaa....."
"Dạ Thần...quá sâu...aa~"
Anh ôn nhu hôn lên miệng nhỏ nói:
"Bảo bối.một chút sẽ làm em thoải mái"
Tư thế này khiến cho cự vật vào sâu hơn bên trong.anh nắm mông cậu nhấc lên đến gần hết tinh khí xong lại nhấn xuống,tại bên trong vách tràng nóng bỏng đâm chọc tìm kiếm điểm mẫn cảm của cậu.Dạ Thần nghe tiếng rên rỉ của cậu lớn tiếng khi anh đâm đến một nơi liền biết đã tìm đúng chỗ,anh đẩy nhanh tốc độ,mỗi lần đều đâm đến điểm mẫn cảm nút cán khiến Lăng Nhược Vũ ôm chặt cổ anh rên rỉ,không ngừng gọi tên anh.
"Aa~...Dạ Thần...Dạ Thần"
"Có thích không?"
"Ưmm...rất thích...aaa~..."
"Muốn hay không nhanh hơn nữa?"
"Umm...có~...muốn anh nhanh một chút làm em...ưmm...lấp đầy bên trong em"
Dạ Thần mỉm cưới tại miệng cậu nhẹ hôn hai cái: "tuân lệnh phu nhân"
Bàn tay trên cánh mông căng tròn mở ra miệng huyệt cho cự vật to lớn của anh dễ dàng ra vào,mỗi lần ấn xuống kết hợp với thắt lưng anh chuyển động thúc mạnh vào sâu bên trong.mỗi cú thúc đều đâm đến nơi sâu nhất trong tiểu huyệt căng chặt.
Môi mỏng đặt trên đóa anh đào vì kích tình mà dựng thẳng liếm mút,anh dùng răng nanh cắn nhẹ lên điểm đỏ mẫn cảm khiến cậu thoải mái vặn vẹo thân mình.
"Ưmm~...chồng...aaaa~...muốn liếm cả bên kia"
"Là nơi này sao?"
Dạ Thần đưa lưỡi gảy gảy hạt đậu nhỏ sau đó mút vào,vừa mút vừa liếm phát ra tiếng nước "tách tách" cùng với tiếng da thịt phía dưới va chạm "bành bạch" dâm loạn tới cực điểm.
"Đúng a...rất thích...ưm~...rất thoải mái"
Dạ Thần ôm lấy Lăng Nhược Vũ làm một cú thúc mạnh giải phóng hết những tinh hoa của mình vào sâu bên trong tiểu huyệt tiêu hồn khiến Lăng Nhược Vũ không chịu được mà cũng suất ra.
Trong một giây kia khi anh bắn sâu vào bên trong cậu,Dạ Thần thấy được cậu như thế nào lại có chút thất thần.
Anh rút ra tinh khí chính mình,ôm cậu tắm rửa sạch sẽ một lần rồi mới bế cậu lên chiếc giường ấm áp.
Dạ Thần vuốt ve khuân mặt xinh đẹp khả ái ôn nhu hôn lên mí mắt cậu,gọi.
"Bảo bối"
"ưm"
"em có điều gì giấu tôi có phải hay không?"
".....Em không có"
Lăng Nhược Vũ không giỏi nói dối,vừa rồi anh hỏi tới người trong lòng anh liền cứng lại sau lại giống như bắt ép chính mình thả lỏng.anh nâng cằm cậu,để cậu nhìn thẳng vào mắt mình.
"Vì cái gì phải giấu tôi?.là chuyện gì mà không thể cùng tôi chia sẻ được ?"
"Em..."
Lăng Nhược Vũ cụp mí mắt.mỗi lần có chuyện cậu đều không dám nhìn anh.cậu không muốn nói dối,càng không muốn giấu diếm anh bất cứ thứ gì.
"Tiểu Vũ"
Đã quyết định cùng anh một đời bên nhau,cậu biết chuyện này dù sao cũng không thể cứ mãi để trong lòng buồn phiền,có lẽ nên cùng anh nói chuyện thẳng thắn mới đúng đắn.
Lăng Nhược Vũ ôm lấy thắt lưng anh thật chặt,vùi mặt trong lồng ngực anh hít lấy hương thơm nam tính.trong giọng nói phát ra lại giống như tủi hờn,lại có phần tự trách.
"Dạ Thần...anh có khi nào nghĩ muốn có một đứa con không?"
"Em là nghĩ vấn đề này mà muộn phiền?"
"Khi đó trên ngọn đồi anh bế Hào Kiệt trong lòng,đút quả cho bé ăn em cảm thấy thật giống một gia đình cha và con hạnh phúc.Dạ Thần...cả hai chúng ta là nam nhân sau này chúng ta già đi anh có từng nghĩ chúng ta sẽ sống như thế nào? Một gia đình hạnh phúc đứa con là rất quan trọng,em cũng không thể như ba anh,có thể sinh cho anh một đứa nhỏ.chúng ta có thể như thế này mãi hay sao?"
Dạ Thần vỗ nhẹ sau lưng cậu an ủi: "Tiểu Vũ.đừng nghĩ đến chuyện này nữa có được hay không?nghe lời tôi"
Lần này cậu thật sự nghiêm túc,cậu ngẩng đầu nhìn thẳng vào trong đôi mắt anh hỏi.
"Dạ Thần.anh trả lời thật tâm cho em biết...anh có muốn một đứa nhỏ hay không?"
Nhìn đến viền mắt cậu có chút lóng lánh giống như nước mắt tâm Dạ Thần liền đau nhói.anh vòng tay ôm chặt cậu vào ngực,tại trên đỉnh đầu cậu yêu thương hôn lên.
"Tôi chỉ cần em.hiện tại hay tương lai chỉ có em mới khiến tôi hạnh phúc,mới khiến tôi vui vẻ.sau này chúng ta có thể tự chăm sóc lẫn nhau,cùng nhau nấu cơm,cùng nhau đi dạo,cùng nhau cười,cùng nhau hưởng hạnh phúc.
Tiểu Vũ.đời này tôi chỉ cần em"
Cảm nhận người anh yêu thương trong lòng run run,bàn tay trước ngực anh nắm thật chặt vòng tay anh ôm lấy cậu siết chặt thêm.
"Em tin tưởng tôi có được không? Tôi sẽ khiến em là người hạnh phúc nhất thế gian"
Không thấy được biểu cảm của cậu khi nghe những lời này là gì,chỉ thấy Lăng Nhược Vũ trong ngực anh không ngừng liên tục gật đầu.
"Được.sẽ luôn tin tưởng anh.mọi thứ đều tin anh"
—————————————-
Tiểu Tiên Tiên: "vì cái gì cháp này ngọt như vậy ta lại rơi nước mắt?"
Dạ Thần: "người còn dám cho bảo bối của ta đau lòng ta sẽ tìm cô tính sổ"
Tiểu Tiên Tiên: "tiểu nhân biết tội.tiểu nhân không dám nữa.xin ngài tha cho cái mạng tiện này"
Dạ Thần: "tội chết có thể tha,tội sống khó thoát.tạm thời vào thiên lao chờ xét sử" (quay mông đi thẳng)
Tiểu Tiên Tiên: "ô ô ô...oa oa oa..."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top