Phần9: Suy Ngẫm
Những lời của Bác Sĩ Mean đi theo Gulf về tới tận cửa nhà.
" Cậu là người thông minh, sẽ biết thức thời mà đưa ra quyết định đúng đắn"
Vừa bước tới ngưỡng cửa nhà bếp bước chân Gulf đã khựng lại bởi cuộc nói chuyện bên trong giữa mẹ và em gái của cậu.
_ Mẹ ơi con có thể tạm thời học lùi lại một năm sau cũng được.
Hiện tại Ba mẹ cũng không kiếm đủ tiền học phí cho con vào trường đó mà.
Học phí nơi đó rất cao, hơn nữa anh Gulf lại đang trong thời gian thực tập, cũng không thể kiếm mà.
_ Như thế có thiệt cho ước mơ của con lắm không?
_ Không đâu ạ! Năm tới anh ấy đi làm thì có thể nuôi con học rồi mà .
_ Ừm! Con gái mẹ thật hiểu biết ( ôm con vào lòng)
Đứng bên ngoài Gulf nghe được hết toàn bộ câu chuyện của hai người.
Nằm trên giường về đêm cậu cứ chằn trọc không biết nên làm thế nào.
Ngày đó!
Khi cậu đủ tuổi hiểu biết thì một hôm đột xuất Ba Mẹ cậu với vẻ mặt đầy vẻ khó nói nên lời.
Thế vậy mà họ không phải là Ba mẹ ruột của cậu.
Bao năm qua họ lại yêu thương cậu như con đẻ của chính họ. Dành tình cảm yêu thương cậu hết mực
Khiến cho cậu không có cảm giác gì là con nuôi cả.
Nhưng ngày đó họ gặp được cậu thì chỉ là một cậu bé ngơ ngác không nhớ cái gì hết!
Không nói chuyện, và rất nhút nhát. Lúc ấy đôi vợ chồng bình dị kết hôn mấy năm mà không có con.
Thấy thằng bé dễ thương lại đáng yêu liền đồng lòng nhận về nuôi. Ai dè thời gian sau người mẹ liền mang thai.
Họ liền trở nên càng yêu thương đứa bé trai này hơn. Bởi họ nghĩ thằng bé là điều may mắn ông trời ban xuống cho vợ chồng họ.
Ba mẹ rồi em gái yêu thương Cậu như vậy, liệu rằng cậu có nên hy sinh bản thân một chút vì gia đình nhỏ này không?
Gia đình thật của cậu sao không đi tìm cậu bao năm qua? Trong khi đó cái gia đình đình này cho cậu bao yêu thương ( đó là tâm tư của Gulf lúc này)
Hơn nữa trong con người cậu cũng có một cảm giác rất lạ với vị chủ tịch kia.
Dường như có một thứ gì đó vô hình giữa hai người có đôi lúc lại vô thức như rất là quen thuộc từ rất lâu về trước ( nhiều hình ảnh hai người đụng chạm trong khi làm việc, rồi tình cờ gặp nhau..,)
Khi ngày đó sự việc xảy ra thực chất lúc ấy trái tim cậu đập rất mạnh, cơ hồ cậu không có bài xích.
Nhưng hình ảnh cái ngày cậu bị bỏ thuốc lại sen lẫn cùng tiếng cười của lão hiệu trưởng biến thái kia.
Nên trong lúc hoảng sợ cậu mới phản ứng kịch liệt như vậy.
Chuyển cảnh!
Trong phòng ăn cùng DUANG:
_ Cháu gái ah! Tin Bác đi mà, thằng nhãi đó Bác đảm bảo nó đang quyến rũ MEW đó.
Cũng chính ngày đó vì nó mà ta mới Bị MEW đuổi khỏi cái ghế hiệu trưởng đó.
_ ( nhíu mày) Cháu không tin là anh ấy lại là g*
_ Uh! Ta cũng tin, nhưng cháu ah! Thời thế bây giờ không nói trước được điều gì cả?
Ngoài xã hội rất nhiều người đàn ông thành đạt muốn tìm sự khác lạ , lại gặp mấy cái đứa không biết trời cao như cái thằng nhãi đó , thì chuyện trai thẳng bị bẻ là chuyện thường bây giờ.
_ Lại có chuyện đó sao hay ah?
( nhớ lại cảnh hôm trước gặp ở bệnh viện, Gulf đang đút cháo cho MEW, ánh mắt của MEW nhìn cậu thanh niên kia rất khác.
Và còn thoáng qua thấy tay MEW đang nắm tay Gulf
Khi vào thì đã nhanh chóng buông.)
Quả thực hôm ấy cảnh đó không đập vào mắt và không chú ý thì cô không có nghĩ tới.
Giờ nghe anh trai của mẹ khẳng định là giữa họ có mờ ám thì cô không có tin MEW lại là g*
Lão! Nhìn cháu gái của mình đang trầm ngâm thì lão tin là DUANG đang tin những gì hắn nói.
Lão liền tiếp lời:
_ DUANG ah! Dù sao cháu cũng phải cho ta một công đạo, nếu có thể thì trước mặt của MEW hãy nói giúp ta vài câu nhé!
_( đứng lên) Cháu có việc cần đi trước. Chuyện đó cháu cần xác minh lại.
Còn những gì Bác nhờ cháu sẽ nói giúp với anh ấy .
Nhìn bóng DUANG đi rồi, Lão liền nở một nụ cười tà mị:
_ Mày cứ chờ đấy GULF, tao bị như này cũng là vì mày mà ra.
Tao nhất quyết sẽ không để mày được sống thoải mái như vậy đâu.
( vẫn còn mơ tưởng tới GULF mà hắn liếm nhẹ môi)
Chuyển cảnh!
GULF đã đi làm trở lại việc như hàng ngày, chỉ là cậu vẫn không thể nào trực diện mở lời nói chuyện với người ấy.
Chỉ có thể từ xa nhìn người ta làm việc một cách nghiêm túc trên khuôn mặt vẫn lạnh lùng không biểu hiện một cảm xúc nào.
Đôi khi lại bắt gặp hình ảnh của anh có những biểu hiện khá mệt mỏi sau một ca phẫu thuật kéo dài nửa ngày.
Cậu chỉ đứng từ xa nhìn anh chợp mắt dưỡng thần bỗng dưng trái tim cậu lại bị loạn nhịp.
Cậu vội chạy vào nhà vệ sinh để vã nước lên mặt cho tỉnh táo.
" Gulf mày điên thật rồi"
Những hành động của Cậu mấy ngày nay lại bị một người lạ mặt chụp nén lại.
Ban tối tại một ngõ vắng, anh ta sau giờ làm việc đã đi tới và đưa những gì mình thu thập được đưa cho một người trong xe.
_ Thưa cô , rất vui khi được phục vụ cô. ( nhận tiền)
Lần sau nếu!..,
_ ( ra hiệu bằng tay) Lần sau tôi có cần sẽ cần cậu giúp, hiện tại hãy nhanh chóng rời khỏi đây và nên giữ cái miệng cho kĩ đấy.
_ Dạ vâng!
Đi được một quãng, trên xe DUANG nắm chặt bức hình khuôn mặt nhìn tới mức khó tả.
_ Thưa cô chủ! Giờ chúng ta đi đâu đây ạ?
_ Tới..( không được nếu mình giờ mà đi tìm anh ấy sẽ không kìm được lòng mà hỏi, nếu vậy sẽ bị lộ mất,Chi bằng!!!!)
Tới biệt thự của Chủ tịch!
Tại bệnh viện:
_ Giờ này còn chưa về sao?
Chuyển cảnh!
Hơi thuốc bay trong không trung, MEW đang trầm ngâm. Mean đứng cạnh cũng im lặng sau đó anh mở lời trước.
_ Thực sự anh chịu đựng được sao? Nếu quả thực khó chịu thì nên cho cậu ta chuyển tới bệnh viện khác đi.
_( lát sau) Không cần! Tôi cũng không phải là người lấy công tư chộn lẫn.
_ Cũng kì lạ sức chịu đựng của con người thật lớn.
( nói nhỏ: Sao cậu ta không hiểu mình nói gì sao?
Mình đã nói rõ với thằng nhóc đó rồi mà!)
_ Cậu đang lẩm bẩm gì vậy?
_ Ah!!! Không có gì? Ah.., chúng ta đi làm vài ly chứ?
_ Cậu không sợ Plan sao?
_ Lúc này bạn phải là trên hết chứ!
( có điện thoại) Hi hì.. là Plan gọi, tôi đi nghe chút.
Lát sau quay lại , chưa kịp nói thì MEW đã khoác tay ra hiệu về trước:
_ Quả thật cậu không đi giải khuây hay sao hả?
_ Không! Để hôm khác đi. Nay tôi có hơi mệt nên về ngủ sớm chút.
Sau khi cả hai chia tay xong, Mean lại cầm máy nghe
_ Ừm! Baby anh về liền a!
( Có ai khổ như tui? Một bên là vợ một bên là sếp kiêm bạn trí cốt)
MEW về tới biệt thự thì được biết DUANG cũng đang ở đây và còn nấu một vài món anh thích.
Dù không muốn , nhưng anh vẫn cố gắng ăn vài miếng cho cô hài lòng và khuyên cô ấy về.
Chưa kịp nghe DUANG đồng ý hay không! Anh trực tiếp trở về phòng đi vào phòng tắm.
Nửa tiếng sau, cuối cùng tiếng nước chảy trong nhà tắm cũng dừng lại.
Một người đàn ông lực lưỡng với thân hình từng đừng nét săn chắc, khoẻ mạnh, quấn trên mình chỉ có chiếc khăn qua ngang hông, vài giọt nước trên tóc còn chưa khô giỏ giọt trên bờ ngực sáng bóng ấy.
Sau đó là cả cỗ thân thể to lớn nằm phịch xuống giường. Suốt cả quá trình ấy được một đôi mắt sau rèm cửa thấy hết khiến đôi má ửng hồng.
Chuyển cảnh!
Tại nhà Gulf , sau bữa ăn cậu đã nói nghiêm túc với Ba Mẹ chuyện sẽ tìm cách giúp em gái học tại trường tốt nhất cho ước mơ của em gái mình.
Hiện tại cậu không thể nói rõ, nhưng cậu hứa nhất định sẽ tìm cách vậy nên bảo Ba Mẹ yên tâm.
Tại biệt thự, MEW đang vừa chợp mắt hơi thở đang dần hơi thở đều đều mà anh không hay biết rằng
Có người đang nhè nhẹ bước tới gần bên giường
Giấc ngủ nông khiến MEW cảm nhận được có thứ đang sờ trên ngực mình, bên cạnh còn hơi thở của người khác.
Anh giật mình , mở mắt liền túm tay ngồi bật dậy.
_ Là ai?
Chạp này sẽ cut tại đây nhé!
Buổi tối đọc truyện vui vẻ nhé!
Xin được nhiều sao sẽ sớm ra chạp mới!
Đón xem diễn biến tiếp theo na !
Đà Nẵng! 14.04.2021 Thứ 4
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top