Phần 4
1. Tôi đang trong nhà tắm thì nghe tiếng bước chân ngoài phòng khách. Ra khỏi nhà tắm, tôi ngạc nhiên thấy một người phụ nữ lạ đang đứng giữa phòng. Bà ta mặc bộ đồ cũ kĩ, tóc dài rối bời buộc cẩu thả sau lưng, khuôn mặt mệt mỏi, hốc hác như vừa từ xa đến. Là một người thân của bạn tôi à?
– Bác tìm ai ạ?Người phụ nữ nhìn tôi bằng đôi mắt vô hồn, đôi môi khô khốc nhếch lên:– Tìm cậu.Tôi nghĩ bà ta đã nhầm, tôi không quen bà ta.– Xin lỗi, cháu không quen bác.Người phụ nữ vẫn nhìn tôi, lẩm bẩm:– Tìm cậu.Tôi bắt đầu thấy kì lạ, nhưng vẫn khá yên tâm. Bà ta không mang vũ khí, hơn nữa sức bà ta chắc chắn không làm gì được tôi. Tôi lịch sự nói:– Chắc bác nhầm rồi, bác có thể hỏi người khác.Tôi tiến đến cửa phòng định mở cửa ra hiệu đuổi khách.Và tôi biết thế nào là sợ hãi cực độ, bà ta quả thật đến tìm tôi.
2. Dạo gần đây lũ trẻ con làng tôi hay nói về 1 con quái vật giống như người có bộ da cháy đen và mái tóc dài quét đất. Chúng nói là con quái vật là do con bé đầu làng bị mất tích non nửa năm nay biến thành. Dám cá con quái vật ấy là do người lớn bịa ra để dọa bọn chúng mà thôi, vì theo như chúng kể thì đầu con quái vật ấy còn nguyên.
3. Thật may,sau biến cố ấy mọi chuyện vẫn ổn.Tôi không biết tại sao bố tôi lại làm như vậy nhưng mọi chuyện đã qua thì nên để nó chìm vào quên lãng. Em gái tôi thật xinh,tôi và nó hay chơi cùng nhau dưới tầng hầm nhưng thật đáng buồn là càng ngày nó càng ghét tôi.Tôi cũng không biết tại sao nó lại ghét tôi đến nỗi tôi kể chuyện cho nó nghe mà nó cũng chả thèm cười 1 tiếng.Tôi đã cố kéo nó ra khỏi đó nhưng ko được.
-Mặc kệ mày,tao đi đây-Tôi tức giận nói rồi đi lên phòngMẹ tôi thì lúc nào cũng buồn rầu rĩ,cả ngày chằng nói chẳng rằng,tôi hỏi cũng ko thèm nói.-Tại sao?Ai trong căn nhà này cũng ghét tôi vậy.?-Tôi hét lên rồi lên đi ngủ. 8h Sáng ngày hôm sau. Bố tôi đi từ trong nhà ra,tay cầm bó hoa.Tôi nghĩ:Ông ta điên chắc,vườn nhà mình cây nào sống nổi.Tôi hỏi thêm:Bố cầm hoa đi đâu vậy??-Mày cút đi,thằng súc sinh!!! – Ông ta quátTôi tức giận lên nhà thu dọn đồ rồi ra đi ra khỏi nhà và thề rằng ko bao giờ quay lại đó nữa.Vì có lẽ chính việc ông có người khác nên mẹ tôi mới buồn đến vậy._20 năm sau:Tôi trở về nhà vì nghĩ rằng chắc ông đã già và cần người con chăm sóc.Bởi nghĩ lại thì ông cũng là bố của tôi.Khi vừa về gần nhà tôi thấy xe cứu thương và cảnh sát đậu quanh nhà ông.Thằng Justin chạy ra nói:Mày biết tin gì chưa.Bố mày bị giết đấy!!!Cảnh sát cho biết ông bị giết bởi nhát đâm vào bụng lúc 8h sáng và tử vong tại chỗ. 1 người đi đường thấy ông chết ở cửa khi họ đi bộ thể dục qua.Cảnh sát cũng cho hay,không thấy dấu vết của vợ con ông sau khi ông bị giết. Tôi chợt nhận ra đám cỏ dại cũng đã um tùm từ bao giờ.
4. Nó hẹn bọn bạn ở cái giếng cạn đầu làng. Nó hí hửng đội 1 mái tóc giả dài, đánh phấn trắng toát, kẻ mắt đen xì và tô son nhoe nhoét khắp mồm. Và y như những gì nó dự đoán, lũ bạn nhát gan hét toáng lên và bỏ chạy ngay khi nhìn thấy nó. Nó ôm bụng cười lăn lộn nhìn bọn nó chạy ngày càng xa. Rồi nó soi mình xuống giếng ngắm nghía thành quả của mình. Một con ma tóc dài da trắng bệch mồm đỏ chót ngoác miệng cười với nó từ đáy giếng. Chợt như nhớ ra gì đó, nó rời khỏi thành giếng và chạy đi nhanh nhất có thể.
5. Mẹ chồng, người đã qua đời cách đây một năm, là một người rất hiền lành,ấm áp và tao nhã. Bà thậm chí còn rất tốt với con dâu.
Nhưng bố chồng, là một người hoàn toàn trái ngược. Ông khá là độc đoán và bướng bỉnh.Ông luôn tìm cách bắt bẻ con dâu, luôn la rầy cô mặc dù cô đã cố hết sức để làm ông vui lòng.Đặc biệt, ông luôn đòi hỏi cao với món súp miso."Không đời nào thứ này lại đòi sánh bằng với món súp tuyệt với của vợ tôi được. Cô là một đứa ngu ngốc mà chẳng bao giờ có thể học được cách nấu ăn!" -Ông ta kếu lên.Một ngày nọ, khi cô con dâu trở nên vô cùng tức giận đến nỗi cô đã phun một ít thuốc trừ sâu vào tô súp của ông.Sau khi ăn, ông chợt la lên:"Đúng rồi! Vị tuyệt hảo này đây! Đúng cái vị mà vợ tôi thường làm!"
6. Hôm nay tôi rủ bạn gái đi công viên chơi, lúc bắt đầu tới khu nhà ma thì trời đã tối. Bạn gái tôi bảo muốn về nhưng tôi cố thuyết phục cô ấy chơi nốt trò này rồi về.
Cô ấy vốn nhát gan nên dù có lôi kéo thế nào cũng không chịu, thế nên tôi đành vào một mình. Vừa vào trong được vài bước thì nghe thấy tiếng bạn gái tôi ở sau lưng.
"Tưởng em không dám vào cơ mà?", tôi hỏi.
"Nhưng ở ngoài một mình cũng chán lắm," cô ấy nói.
Sau đó cô ấy nắm tay tôi rồi kéo tôi đi về phía một căn phòng phát ra thứ ánh sáng mờ ảo. "Chỗ này có vẻ hay nè anh," cô ấy chỉ về phía căn phòng. Chúng tôi đi vào và phát hiện ra bên trong trống trơn không có gì cả, chẳng có gì đáng sợ. Tôi bèn kéo cô ấy đi ra thì bỗng điện thoại báo có tin nhắn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top